Con gái háo sắc

Ác quỷ đội lốt thiên thần
Đến nhà Hạ Tường, 1 căn hộ chung cư xjnh xắn & sang trọng. Trong khj Đông đang ngắm nghía xung wanh thì Tường đưa cho nó lon coca & hỏi
-Sao nào? Cậu mún nói chuyện gì?
Nó thở dài, liếm môi, nói
-Hình như, tớ đã nhớ lại…
-Cái gì? Nhớ lại tất cả ah`?
-Ko…1 phần thoy
-Thì sao?
-Tớ biết tớ có …từng có…1 ng` yêu nữa…ngoài Anh & Hà…thật ko hiểu?
-Cậu ko hiểu gì chứ? Đó là chuyện bình thường, Quế Anh bảo cậu có tật háo sắc! Rất nặng đấy
->”< Nhưng tớ chưa bao giờ nghĩ là tớ lại đa tình đến như vậy -Cậu cũng đào hoa nữa, theo tớ, tớ sẽ cho cậu xem cái này Nàng nói rồi đi vào trong, nó vội theo sau. Hạ Tường lục tìm gì đó trong tủ quần áo -Cậu cứ ngồi lên giường đi, tớ cần tìm ra nó -Cái gì vậy??? -Đây rồi Tường đưa cho nó 1 tấm thiệp làm từ bìa cứng màu đỏ, có vẻ như đã cũ kĩ lắm rồi -Mở ra xem đi bên trong viết gì Nàng giục nó. Nó làm theo, ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ khi thấy 1 hình vẽ trái tjm mà bên trong trái tim là dòng chữ nguệch ngoạc “Hạ Tường – Tử Đông” -Cậu vẫn còn giữ nó??? -Phải -Suốt bao nhiêu năm wa? -Uh` trong ngày sjnh nhật thứ 6 của tớ, cậu đã tặng nó cho tớ, lúc đó tớ ko hiểu cậu có ý gì khj vẽ trái tjm nhưng tớ đã rất thix, tớ lun giữ nó bên mình -Trái tjm á? Chỉ vì ba tớ nói rằng nó thể hiện tình cảm của mình dành cho ai đó. Tớ thix chơi với cậu mà, nên tớ mới vẽ, hihi đúng là trẻ con ngây thơ ^^ -Mẹ tớ cũng cho là thế nên bà lun lấy làm lạ là tại sao tớ cứ giữ tấm thiệp này -Tớ cũng thật sự ngạc nhiên -Oh` đây chính là bằng chứng chứng tỏ thói háo sắc của cậu đã có từ năm 6t, nít quỷ thật! Nàng nhoẻn miệng cười & vuốt nhẹ lên má nó, thì thầm nói tiếp -…Và cũng là bằng chứng của tình yêu nữa… Tử Đông hoàn toàn chết lặng đi khj Hạ Tường mỗi lúc 1 tiến sát gần khuôn mặt nó hơn, tim nó đập rộn ràng, đợi chờ 1 nụ hôn. Nàng nhắm mắt lại…ngả vào ng` nó, nó đỡ lấy nhưng ngay sau đó, mắt nó cũng díp lại… Tỉnh dậy, đầu nó choáng váng, nó thấy mình đang nằm trên giường nhà Hạ Tường, ko còn gì trên ng` ( ax ), bên cạnh là Quế Anh – nàng vẫn đang ngủ say & dĩ nhiên nàng cũng mình trần như nó ( óe ). “Tại sao Anh lại ở đây? Còn Tường đâu? Khỉ thật mình chả nhớ gì cả, chỉ nhớ mình đã đỡ lấy Hạ Tường ngất đi rồi mình cũng ngất theo???” Nó bước xuống giường, mặc lại quần áo rồi ra phòng khách tjm` Tường. Ko có. Lạ thật. Đông ra hành lang, đi bộ dọc cầu thang xuống đại sảnh của chung cư – nơi có 1 wan’ café ở đó, vẫn ko thấy nàng. Định bụng trở lên hỏi Quế Anh thì ngạc nhiên khi nàng đã…biến mất (sax) >”< .Đúng lúc ấy cửa phòng bật mở, Quế Anh & Hoàng Hà bước vào -A! 2 vợ có thấy Hạ Tường đâu ko? Cô ấy đi đâu mất rồi? -Vợ ko ngờ ck lại còn trơ trẽn hỏi câu đó -Là sao? Nó ko hiểu thái độ tức giận của Hoàng Hà & ngơ ngác nhìn 2 nàng. Bỗng, Anh bật khóc -Vợ sao vậy? Nó lo lắng hỏi, nhưng lúc nó tiến về phía nàng thì nàng lại lùi ra xa. Hoàng Hà quăng chiếc điên thoại di động của nàng lên giường -Ck đã làm chuyện gì ck tự biết, ck làm vợ thất vọng quá! Nó hồi hộp cầm đt lên xem – là 1 tấm hình –nó & Hạ Tường – đang ngủ cùng nhau trên giường =”= .Mặc dù có mền nhưng vẫn thấy rõ là cả 2 đều ko mặc áo, nó lớn tiếng nói -Cái gì đây? Tại sao lại có tấm hình này chứ? Chuyện này diễn ra lúc nào? Rõ ràng khj ck thức dậy thì vk đang nằm cạnh ck mà! Ko phải là Tường!!! Nó đinh njnh giải thích -Đông tưởng chúng tôi là nh~ con ngốc hay sao? Lời bịa đặt như vậy mà cũng nói ra đc ? -Bịa đặt? Nhưng…ck nói dối 2 vợ để làm gì ? Ck thề đấy -Ko cần thề thốt! Đông muốn háo sắc chứ gì? Đc! Chúng tôi sẽ ra đi để Đông thỏa sức háo sắc, với bất kì ai cũng đc! Mình đi thoy chị Quế Anh càng khóc nhiều hơn.Tử Đông bất lực đứng nhìn, nó ko biết phải nói gì thêm nữa??? Ngay cả nó còn ko hiểu đc chuyện gì đang diễn ra cơ mà ..... Thiên thần nổi loạn ? Hoàng Hà & Quế Anh đi rồi, Đông ngồi thừ ra đó, những giọt nước mắt của Quế Anh cứ ám ảnh trong tâm trí, thực tình Đông ko muốn làm cho 2 ng` con gái wan trọng nhất của mình phải buồn phiền thêm nữa, nên mới chọn cách đi với Hạ Tường để giải bày tâm tư – trút bầu tâm sự. Thế mà…>_< lại càng khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Lẽ ra khi nãy nó phải đuổi theo 2 nàng mới đúng nhưng nhìn ánh mắt tức giận của Hà & ánh mắt thất vọng của Anh làm chân nó như nhũn ra, đuối lý hoàn toàn! T__T -Haiizz Tử Đông thở dài, bây giờ phải làm gì đây? Cầm chiếc điện thoại của Hoàng Hà lên, thấy bức ảnh tai quái đó nó bực tức nhấn nút xóa, bỗng sực nhớ ra -Phải rồi! Tường ở đâu? Mình phải đi tìm cô ấy, có vậy mới chứng minh được sự trong sạch của mình! Điện thoại… Đông đứng dậy nhìn wanh, thất vọng khi thấy chiếc phone của Hạ Tường vẫn để ở nhà. Vậy là đành tìm giấy bút, để lại lời nhắn gửi - đại loại là kêu nàng gọi cho nó ngay khi nàng về nhà. Vừa bước ra khỏi chung cư nó mới biết là thực ra mình ko biết… đường. Đến là khổ >”< lúc nãy là Hạ Tường đưa nó đến đây, còn bây giờ biết “tìm em nơi đâu” ??? -Nhức đầu thiệt! Bỗng nhiên có ai đó vỗ vai nó, Tử Đông giật mình nhìn lại -Chào! Nó chớp chớp mắt, mãi gần 1 phút sau mới thốt nên lời -Quế An -Em đây! bây giờ mới chịu nhận ra em hả? -Vậy…khi nãy chính là em, ko phải Quế Anh? Cô nàng phá lên cười -Uh là em đó, Đông ngốc quá! Vẫn chưa hết ngơ ngác, Đông hỏi tiếp -Này…cũng chính em gửi tấm hình của Đông & Tường cho Hoàng Hà ? An gật đầu, thế là nó nổi cáu lên -Em làm gì vậy? Có biết là em hại Đông rồi ko? -Em ko có! -Còn nói ko có ? -Hạ Tường mới là người hại Đông -Ko thể là cô ấy được! Cô ấy ngất đi trước cả Đông mà -Làm sao biết cô ta có giả vờ hay ko? -Em điên rồi -Em hoàn toàn bình thường, sao Đông ko nghĩ đến chuyện vì thích Đông mà Hạ Tường bày ra cách này -Phải rồi! Đông ko nghĩ đến nhưng em nhắc Đông mới nghĩ…hay em mới là người đã bày ra tất cả Quế An im lặng, Tử Đông trừng mắt nhìn nàng -Đủ biết rồi há! Theo Đông về nhà, nói rõ hết mọi chuyện Nó kéo tay An đi 1 cách mạnh bạo -Đau tay em, buông em ra, em ko đi!!! An ngồi xuống, ôm mặt khóc nức nở, Tử Đông thấy tội tội bèn đổi thái độ -Thôi Đông xjn lỗi mà… Nàng ngẩng mặt lên nhìn nó, mắt rưng rưng, vẫn ko nói gì. Nó lầm bầm: “Ôi trời ơi, cứu tôi, tôi ghét phải dỗ con gái khóc >.<” Tử Đông ngồi thụp xuống trước Quế An, 2 tay ôm đầu, ra vẻ thảm thương, nhăn nhó nói -Coi như Đông van em, xjn em, năn nỉ em mà -Làm gì thấy ghê vậy Cô nàng bật cười, Đông lấy tay gạt nước mắt, bảo -Em đúng là trẻ con! -Em không trẻ con -Trẻ con mới hay cãi -Ko phải mà, nếu là trẻ con thì đâu biết yêu -Yêu? Yêu…yêu ai? Tử Đông lắp bắp hỏi, nó không mong muốn 1 câu trả lời ngoài tầm kiểm soát của mình, thế nhưng An lại dập tắt ngay cái mong muốn đó -Nếu em không yêu Đông thì em sẽ không ghen…và không cần…bận tâm đến những ai gần bên Đông… Đông đứng dậy, nhìn ra chỗ khác, nói thật chậm rãi -Yêu 1 người em đâu cần phải làm tổn thương đến nhiều người khác như vậy chứ -Nhưng nếu không làm vậy thì em thấy mình thật ngu ngốc, em không chịu nổi cái cảm giác yêu 1 người mà mình lại bị tổn thương bởi chính người đó ........ Người thứ 3 -Mình về nhe… đừng để Hạ Tường chờ lâu quá! Nói xong Tử Đông đứng dậy, nắm tay Quế An kéo đi, cô nàng mỉm cười rất ư là hạnh phúc vì đã có khoảng thời gian bên cạnh ng` yêu trong mộng của mình, An thấy thật bình yên & ấm áp khi bên Đông. Nàng khẽ thì thầm -Đông có biết tại sao có nhiều cô gái thix Đông như vậy không? -Có lẽ là…may mắn -Không phải, chỉ vì điểm đáng yêu nhất của Đông chính là không biết cách từ chối tình yêu của ng` ta! -Hihi, đã gọi là háo sắc mà, làm sao Đông nỡ để những mỹ nhân phải đau khổ vì mình chứ ^^ nhưng mà Đông chợt hiểu ra là Đông chỉ nên chung tình với 2 ng` thôi -Thế còn em thì sao? -Em… em là ng` thứ 3 -Là sao? -Cảm ơn e đã kể Đông nghe về chuyện của Hạo Nam, & Đông biết rằng mình đã yêu chị của e như thế nào ^^ -E muốn e được như chị Quế Anh -Thôi nào, đến chỗ của Tường đi… “Ghét thật, cứ muốn lảng tránh tình cảm của mình” – Quế An miễn cưỡng bước theo Đông, phía sau khu chung cư có 1 nhà kho chứa vật liệu xây dựng bỏ hoang. Tử Đông muốn sặc khi vừa đặt chân vào -Em ác wá, thiên thần ơi! Sao lại nhốt Hạ Tường ở 1 nơi thế này chứ? Tường ơi… Nó gọi nhưng không có tiếng trả lời, Quế An chỉ tay -Cô ta đây này Tử Đông hốt hoảng vội đỡ Hạ Tường lên -Chúng mình ra ngoài thôi, tớ xjn lỗi cậu, vì tớ mà… Nó cõng nàng ra khỏi đó & trở lên căn hộ, nó để Hạ Tường nằm trên giường, lấy khăn ướt nhẹ nhàng lau cho nàng. Bỗng nhiên, Hạ Tường run rẩy cả người, Đông bèn lay nàng tỉnh dậy -Đừng sợ, có tớ đây mà Hạ Tường mở mắt nhìn Đông, rồi òa khóc nức nở -Huhu sao cậu lại bỏ tớ 1 mình, tớ sợ lắm biết không? Tớ ghét cậu nhưng tớ muốn lúc nào cũng được ở bên cậu. -Được rồi! Nín đi mà, tớ hiểu mà, mọi chuyện đã qua rồi, từ nay tớ sẽ không bỏ cậu nữa đâu Tử Đông vừa dứt lời thì Quế An liền phản ứng ngay -Đông nói gì vậy Nó nhăn nhó -Hơ, Đông đang làm cho cô ấy bình tĩnh lại mà! Hạ Tường ôm chặt lấy nó, vừa khóc vừa nói -Cậu hứa thì cậu phải giữ lời đó -Tớ biết rồi, cậu nằm xuống nghỉ đi, tớ pha sữa cho cậu nhé -Ưm Quế An vào trong bếp với Tử Đông -Đông không về nhà sao? Tối rồi -Dĩ nhiên là Đông rất muốn nhưng không thể bỏ Tường lại trong lúc này được! Với lại… Đông không biết phải nói sao với 2 vợ ở nhà về chuyện hôm nay nữa -Em sẽ về cùng Đông, e sẽ giải thích, Đông đừng lo -Ừm hi vọng các cô ấy sẽ tin -Vậy mình về đi -Để Đông dỗ Tường ngủ đã -Hứ, tại sao Đông luôn tốt với bất cứ người con gái nào chứ? >”< -Dù sao Hạ Tường cũng là bạn thân của Đông mà, sao bỏ mặc được, e chờ 1 chút đi, cứ than vãn hoài -Vì sao e như vậy, Đông không biết hả? -Ghen? Nó nhìn Quế An & biết mình nói đúng khi thấy nàng đỏ mặt -E chỉ mong ngoài e ra, thì không có ai được xem là người thứ 3 nữa -Hiểu rồi, cô bé ^^ Đông không có ý định lấy thêm nhiều vợ đâu, hjc 2 nàng đã đủ khổ lắm rồi ........ "Đừng xa em" Tử Đông & Quế An vừa về đến nhà thì trời đổ mưa -Èo, em bấm chuông đi, vợ Đông ra mà thấy mặt Đông chắc k thèm mở cửa đâu -Đông nhát gan quá! An nói xong liền bấm chuông, Hoàng Hà ra mở cửa, nhìn thấy An, nàng ngạc nhiên -Sao em đến đây? -Em...em muốn gặp chị -Vào đi để ướt Quế An bước vào, khẽ gọi Tử Đông, nó im lặng đi theo sau nàng. Hoàng Hà đoán biết là nó, nhưng k nói gì, làm lơ bỏ vào nhà 1 mạch -Hix, giận gì dai wa' , làm sao bi giờ??? Nó lẩm bẩm, vào đến nhà gặp ngay Quế Anh, nó càng lúng túng hơn -Ck...Đông còn về nhà sao? Anh nói giọng giận dỗi, nó thở dài -Haiizzz, thj` lâu nay ck vẫn ở đây ma`...tại... Hoàng Hà trở ra với ly trà nóng đưa cho Quế An -Tại gì? Chị e mình đâu có ck đâu, đúng k chị Anh? -Hơ...sao vợ nói vậy chứ >“< Hà trừng mắt nhìn nó, nó nhăn nhó đến là khổ sở -Thoy, 2 ng` đừng giận Đông nữa! Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, em tự nhận em là chủ mưu mọi chuyện Tử Đông ngước mắt nhìn 2 nàng, vẻ nài nỉ van xjn -Là em? Còn bức hình? -Em dựng nên thôi, lúc đó Đông & Hạ Tường đều ngủ mê mệt rồi -Tại sao e làm vậy? Hoàng Hà giận dữ hỏi -Vì e k muốn ng` e yêu được quá nhiều ng` yêu! -E yêu Đông? Đông có yêu e ko? -Em k cần biết, chỉ cần đc bên Đông e thấy hạnh phúc lắm rồi -E thật quá đáng! Tử Đông cảm thấy tình hình bắt đầu căng thẳng bèn lên tiếng -Thôi mà, ng` nhà cả mà, bây giờ 2 vợ tin ck vô tội chưa? Ck thật lòng chỉ yêu 2 vợ thui -Thật ko? Quế Anh hỏi, mắt nhìn nó chăm chăm -Thật! Nó lại gần nàng, đặt lên má nàng 1 nụ hôn, rồi nắm tay Hà kéo về phía mình -Vợ cũng k đc giận ck nữa đó -Ghét! Aj thèm giận mí ng` Bỗng đt của Anh reo lên -Alo...phải... -Gặp ck nè... -Aj vậy? -Hạ Tường Quế An vội giật máy -Để em! Alo, Đông đang bận rồi, khj khác nhe bạn! Xong nàng cúp máy, tỏ vẻ bực bội -Vừa từ đó về mà còn gọi, k biết làm gì nữa... -Thôi, ck mệt wa' đi ngủ đây, mai còn đi học nữa -Ck hết nhức đầu chưa? -Sơ sơ thôi, ngủ 1 giấc chắc sẽ k sao! -Vậy đi, vợ đi với ck -Hì... Quế Anh dẫn Quế An lên phòng, còn Hoàng Hà đi với Tử Đông. Có lẽ mọi chuyện sẽ hoàn toàn ổn nếu như ngày hôm sau ko xảy ra 1 rắc rối lớn...