Cô Giáo Trinh – Truyện Người Lớn 2022 – Update Chap 40

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Cô Giáo Trinh – Truyện Người Lớn 2022 – Update Chap 40

Tác Giả:

Lượt Xem: 1441 Lượt Xem

Cô Giáo Trinh (26)

Lần đầu nhìn thấy con gái khỏa thân là trải nghiệm như thế nào? Chắc chắn đó là điều kích động, vui sướng và thỏa mãn nhất. Cho dù sau này thời gian có trôi qua bao lâu đi chăng nữa, Đại có lẽ chẳng thể nào quên được khoảnh khắc bản thân mở mắt ngày hôm ấy.

Thân thể trần trụi của cô bạn học ở ngay trước mặt, làn da trắng hồng láng mịn, có chỗ hơi tái và nổi cả gân xanh do thời tiết lạnh lẽo. Phần chân thon thả đang xoắn vào nhau để che đậy bộ vị mẫn cảm, lên chút xíu thì là một lớp lông đen tuyền được cắt tỉa gọn gàng và vùng bụng phẳng lỳ. Hai cánh tay của cô bé đan xen trước ngực, khiến đôi gò bồng đảo nửa ẩn nửa hiện, đầu nhũ hoa thấp thoáng rất gợi tình.

Nhã không quá xinh nhưng rất duyên dáng, khuôn mặt cô bé lúc này đỏ bừng, ánh mắt hướng xuống dưới không dám nhìn thẳng, môi mím chặt.

Trong thoáng chốc, Đại nhìn cô bạn mà cũng không biết phải làm gì, bầu không khí giữa hai người khá đè nén, nhưng bên tai thì lại vang lên những âm thanh chóp chép chẳng quá hòa hợp.

Bất chợt, Nhã bật khóc, cô bé vẫn chưa quá sẵn sàng cho chuyện này, lần đầu tiên của đời con gái diễn ra trong một hoàn cảnh chẳng thể quái dị hơn. Điều đó chẳng hiểu sao khiến Nhã có chút tủi thân, nức nở rơi lệ mà không thể kiểm soát nổi.

Tiếng nấc nghẹn ngào của Nhã khiến mấy cô nàng kia có chút bất ngờ ngẩng đầu. Sau đó thấy Đại đứng đực mặt ở đối diện thì lại mặc kệ mà tiếp tục công việc. Vân để Nhã cho Đại cũng không phải là không có lý do, nếu nói chính xác thì cậu ta là người tử tế nhất trong lớp, rất dễ đồng cảm với người khác và cũng là người thích đưa ra những lời khuyên. Có thể Đại sẽ chính là người giúp Nhã vượt qua cảm giác hiện tại.

Đại nhìn Nhã một chập, sau lại đảo mắt nhìn về phía Vân, cậu thấy cô bé tặng cậu một ánh mắt cổ vũ và khẽ gật đầu với ý động viên.

Bởi thế, chàng trai chưa quá có kinh nghiệm, hít một hơi thật dài, sau đó cúi người xuống nhặt lấy tấm chăn mỏng, vừa khoác lên người cô bạn vừa nói: “Qua kia ngồi chút đi… mày không muốn thì không ai ép mày được đâu.”

Nói đoạn, Đại chủ động nắm tay Nhã kéo về phía giường, tạm thời mặc kệ cảnh tượng hoang lạc của mấy đứa bạn.

Nhã bất giác đi theo Đại, bàn tay chẳng hiểu sao siết thật chặt, cô bé tự nhiên cảm thấy có chút an ủi lẫn sự ấm áp khá lạ lùng. Nhã cũng không hiểu được bản thân muốn gì, mọi thứ trong đầu cô bé bây giờ rất rối bời.

Đại để Nhã ngồi lên giường, quấn chăn che hết thân thể cô bé ngoại trừ đôi chân trần. Cậu ngồi xuống ngay bên cạnh, hỏi nhỏ: “Nè… sao mày lại tham gia trò này vậy? Nếu như không muốn ở đây nữa thì đi chỗ khác ngủ nhé.”

Nhã cắn môi, cố nén tiếng khóc nhưng không thể, cổ họng cô bé nghẹn ngào, nước mắt tuôn rơi rất dữ dội.

Đại không hỏi nữa, cậu bạo gan choàng tay siết eo của Nhã, kéo cơ thể cô bé vào lòng.

Sự ấm áp lan tỏa trong tâm trí của cả hai người, Nhã vùi đầu vào lồng ngực rắn rỏi của Đại, tựa như tìm được chỗ phát tiết nên tiếng khóc càng to hơn. Cô bé vô cớ nhớ lại những chuyện đau lòng của bản thân.

Nhã nhớ đến hình ảnh cha mình khi trở về nhà với bộ dạng say rượu, lục lọi khắp nơi để tìm thêm tiền. Đến khi ông chẳng tìm thấy gì thì lớn tiếng chửi mẹ cô và tàn nhẫn đánh đập bà. Nhã không làm gì cả mà chết lặng đứng tại chỗ, cô không dám lên tiếng vì sợ cha, và cũng chẳng dám có hành động nào để bảo vệ mẹ.

Cô nhớ đến lúc những tay giang hồ cộm cán có hình xăm rất dữ tợn tìm đến nhà, và cha cô đã quỳ trên mặt đất, lạy lục van xin họ với bộ dạng như một con chó con ngoan ngoãn.

Cô càng nhớ đến hình ảnh một gia đình hạnh phúc đã từng tồn tại trong quá khứ. Nơi đó, cha và mẹ cô hạnh phúc nắm tay đi bên cạnh nhau, còn cô bé leo lên lưng cha, tay cầm một cây kem và ăn với vẻ mặt vui vẻ.

Nhã còn nhớ đến tình cảnh khi mẹ rời đi và bỏ lại hai chị em cô trong một đêm mưa gió. Nhã cảm thấy bà rất tàn nhẫn vì làm điều này, bởi kế tiếp kẻ bị bạo hành chính là bản thân cô. Phần lưng của Nhã đầy rẫy những vết thương cả mới và cũ, hầu hết trong số đó đều bị cha cô đánh bằng dây nịt.

Có đôi lúc, Nhã rất muốn bỏ đi, rời khỏi Địa Ngục giam giữ cô và tìm đến một chân trời mới. Tuy nhiên, cô chẳng thể làm được điều đó bởi vì vẫn còn đứa em trai chưa kịp lớn. Nếu Nhã nhẫn tâm như mẹ cô, có chăng tất cả đòn roi sau này đều sẽ trút xuống đầu nó. Vả lại, cô vẫn còn quá nhỏ, hoàn toàn không có khả năng kiếm đủ tiền để bảo đảm cuộc sống cho cả hai chị em.

“Phải rồi… mình làm điều này vì tiền, vì tiền…” – Trong đầu Nhã xuất hiện một câu nói, cô nhớ lại vì sao bản thân lại chọn đi theo Vân. Cô cần tiền, cần rất nhiều tiền để dắt em trai đến một thành phố khác, và hai người họ có thể thoát khỏi người cha ác quỷ.

Hơi ấm từ cơ thể của Đại và sự dịu dàng của cậu ta khiến Nhã bình tĩnh trở lại, cô không hề có sự lựa chọn nào cả ngoài việc xem thân thể trinh nguyên như một đồ vật để đem ra trao đổi. Cuộc sống này vốn đã quá đỗi bất công.

“Cảm ơn mày… tao xin lỗi…” – Nhã nói trong khi cố gắng lau nước mắt.

Đại nhìn gương mặt Nhã gần trong gang tấc, tựa như cảm nhận được cả hơi thở của cô bạn – “Không sao đâu… mày không muốn thì đừng nghe lời tụi nó dụ dỗ.” – Cậu đã suy nghĩ, và cảm thấy trò chơi thác loạn này là do bạn lớp trưởng đầu têu, và mấy cô bạn là nạn nhân bị lôi kéo.

Nhã nở nụ cười đắng chát, cũng không giải thích. Dù sao thì máy quay đã được bật ngay từ đầu, cô làm những gì thì đều bị ghi lại. Nhã cảm thấy mình cũng không còn sự lựa nào khác ngoài việc tiếp tục. Cô bé quàng tay lên vai Đại, nói khẽ: “Tao không bị ai dụ dỗ cả, tao muốn làm điều này… Nhưng mà, tao sợ thôi… vì tao còn trinh.”

Đại nghe thế thì cơ mặt mới thoáng giãn ra, khi nãy nhìn Nhã khóc cậu đã muốn ngừng ngay cái trò này lại – “Đừng sợ, tao còn sợ hơn đấy… mà tao cũng còn nguyên đai nguyên kiện… Tao cũng đâu có ngờ tụi mày rủ rê sang đây mà có cả trò này…”

Sự thành thật của Đại khiến Nhã phì cười – “Thế… thấy cơ thể tao đẹp không?”

Đại nhìn Nhã, có chút xung động muốn hôn cô bé, sau cậu lẽn bẽn nói: “Nhìn chưa rõ lắm…”

Nhã cắn môi, nói khẽ: “Muốn nhìn lại chứ?”

“Mày nói xem… tao mà trả lời không muốn thì chắc chắn là xạo quần rồi.”

“Hmm, lần đầu của tao… nhẹ nhàng thôi được không?” – Nhã nói xong rồi chủ động cởi cái mền đang quấn ra một khoảng, cánh tay và cả cơ thể trần trụi của cô áp sát lên thân Đại. Cậu ta bối rối chốc lát rồi cũng ôm lấy Nhã.

“Tao… tao không biết nữa… mày đau thì cứ nói tao biết…” – Đại lắp bắp trả lời, đầu óc tiến vào trạng thái rỗng tuếch. Trong lồng ngực cậu là một cơ thể nóng hổi thơm lừng, hai bầu ngực to tròn áp thẳng lên người cậu khiến mọi câu nói đều đã trở nên vô nghĩa. Đại đã bao giờ trải nghiệm cảm giác này đâu, một thứ cảm xúc vừa lạ lùng vừa tuyệt vời cứ vậy khiến cậu thấy say lòng.

“Cố gắng là được… Đừng làm tao thấy hối hận vì trao thân cho mày nhé…” – Nhã nói xong thì đôi môi của cô bé đã áp lên gương mặt Đại, một nụ hôn có phần trúc trắc xen lẫn hơi thở nồng nàn cứ thế được tiến hành.

Hai người chưa từng hôn ai bao giờ nên không tránh khỏi đôi lúc khiến đối phương thấy đau, tuy nhiên điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì lắm đến sự tuyệt vời đọng lại trên đôi môi và cả đầu lưỡi. Chẳng ngấu nghiến, chẳng quá vồn vã, cũng không hề dồn dập, hai người lựa chọn khám phá nhau một cách chậm rãi mà không kém nét dịu dàng.

Đại ôm chầm lấy cô bạn, nhắm mắt tận hưởng khi cái lưỡi đỏ của cậu luồn lách trong khuôn miệng thơm mùi bạc hà thanh mát. Còn Nhã, nếm được cơn say trên lưỡi Đại vì cậu ta uống hơi nhiều rượu, có chút cay mà lại có chút ngọt dịu.

Cách Đại âu yếm cô khiến Nhã dần cũng buông lỏng đi chút sợ hãi cuối cùng, ngược lại dục vọng trong cơ thể dần được đốt lên.

“Hôn cổ em đi… em muốn…” Nhã nói khi hai người tách nhau ra, xưng hô cũng thay đổi theo cách thân mật hơn.

Đại gật đầu đưa cái lưỡi rà dọc từ má Nhã xuống tận cổ, nhẹ nhàng liếm mút trên da thịt mát rượi. Đôi khi còn hôn lấy vành tai xinh xắn của cô bạn.

Cơn cảm hứng trào lên cuồn cuộn, Nhã dần chìm đắm trong sự mơn trớn đầy nhu mì của Đại.

Ở phía khác, Vân lúc này đã ngồi luôn lên mặt của Thanh trong khi cậu ta vẫn còn bịt mắt. Cô bé có cảm hứng kỳ lạ với tư thế khó coi này, bởi vì khi làm thế thì Vân sẽ có cảm giác bản thân được là chủ, còn kẻ dưới thân sẽ là một tên nô lệ. Cũng không rõ vì sao khoái cảm của Vân kỳ cục đến vậy, song việc áp chỗ kín dơ bẩn của mình lên mặt người khác rất là sướng. Cái chỗ đó của cô bé hứng đến mức ngập ngụa nước, hơi thở nóng bỏng của Thanh phả vào khiến cô run rẩy như muốn điên lên.

Để tăng thêm chút kích thích, Vân nói khẽ: “Thanh à… muốn biết trước mặt mày đang là cái gì không?” – cô bé ném luôn cái trò chơi nọ lên chín tầng mây, chẳng thèm quan tâm nữa.

Thanh dĩ nhiên có cảm nhận riêng, cánh mũi khá cao của cậu cảm nhận được sự nóng nảy của một thứ gì đấy sở hữu mùi hương nồng nàn kỳ lạ, và đôi khi sẽ có vài giọt nước nhiễu lên mặt cậu. Thanh không ngu, cậu đã biết đó là thứ gì từ khi bắt đầu tiếp xúc, đối với câu hỏi của Vân thì cậu chỉ có thể trả lời một chữ “Muốn” đanh thép.

Thùy Vân mỉm cười, kéo cái chụp mắt của Thanh ra khỏi đầu chàng trai. Ngay sau đó, cô bé còn cố ý dùng tay banh cái lỗ nguyên trinh của bản thân ra, hỏi với vẻ dâm dật: “Muốn liếm không?”

Sự kích thích này quả nhiên quá lớn, Thanh chẳng thể tin được. Bạn lớp trưởng đang banh háng ngay trước mặt cậu, cái lồn mơn mởn đang chảy ra nước nhờn khiến những sợi lông đen xoắn lại với nhau, chính giữa là một cái lỗ khít rịt như nụ hoa e ấp, cái hột le nhỏ nhắn lại càng hút mắt. Đã vậy, tư thế này của Thùy Vân rất vi diệu, Thanh nhìn từ dưới lên thì thấy được lỗ hậu, cả cặp vú hơi nhô ra ngoài lẫn khuôn mặt đỏ như ráng chiều mang đầy sự dâm tiện.

Đến lúc này, Thanh vẫn không tin nổi cô bạn mọt sách là người như vậy, bạo gan và dâm dục như phường đĩ điếm.

Hơi thở Thanh trở nên dồn dập hơn, chẳng thằng đàn ông nào nhịn nổi, thứ trước mặt khiến Thanh nổi lên ham muốn chiếm hữu, nguyện ý dùng lưỡi để chăm sóc con sò thâm màu ấy.

“Muốn…” – Thanh rít qua kẽ răng, bởi vì Vân quỳ thẳng nên đầu cậu không thể với đến, chỉ có thể há miệng đón những giọt nước rơi xuống. Thanh cảm thấy bản thân thật biến thái, nhưng không nguyện ý lãng phí chút nước nhờn ngon ngọt này.

Vân thấy hành động của Thanh thì rất vui vẻ, cô chọn cậu ta quả nhiên không sai, vì Vân biết rằng ẩn đằng sau khuôn mặt vô hại đầy tri thức ấy là một con quỷ tà dâm với huyết quản đầy nhục dục.

“Liếm nó đi Thanh… cho tao sướng đi… Tao biết mày hay chụp lén tụi tao lắm… Đem về làm gì? Quay tay nhỉ?”

Thanh hơi ngạc nhiên, nhưng chưa kịp nói thêm gì thì cái lồn ướt đẫm đã lấp kín miệng cậu, những câu nói nghẹn lại ở cổ họng. Một mùi hương nguyên thủy khiến Thanh mụ đi, cậu há mồm, để đầu lưỡi làm điều nó đang khao khát.

Ngon hay không? Chắc là rất ngon, Thanh ngấu nghiến khám phá cái miệng dọc của Thùy Vân, cái lưỡi dài mon men chạm vào hai mép chính giữa rồi xoay tròn mơn trớn hột le, ngay sau đó đút thẳng vào cái lỗ chật chội nhưng đầy khiêu gợi.

Thế rồi, Thùy Vân bám chặt tay vào vai Thanh, còn thân dưới của cô bé lắc lư cọ xát, cả hai cái lỗ ngứa ngứa của cô bé đều được cậu trai chăm sóc.

Nước miếng cùng dâm thủy quyện vào nhau, chốc sau đã chẳng thể phân rõ.

“Ahhh… ahhh… sướng… chết… được…” – Vân cất tiếng rên yêu kiều, không còn quan tâm nữa, cô bé chỉ muốn bản thân được thoải mái.

Điều này càng kích thích Thanh hơn, cậu ta cố sức liếm láp, ánh mắt trợn tròn nhìn biểu cảm hưng phấn và sự đê mê trên gương mặt dễ thương của Vân.

Ở một bên khác.

Nhật Hạ trợn mắt nhìn khuôn mặt cười vui vẻ của Trúc An, mở miệng làu bàu: “Mày qua đây làm gì?”

Trúc An nhún vai, cười trừ: “Thì… Tuấn nó ra rồi, nhanh lắm. Nên tao qua chơi cùng…”

Nhật Hạ liếc sang, thấy Tuấn đúng là đã nằm thẳng cẳng trên thảm, thằng em mềm oặt xìu nghiêng qua một bên. Đoạn cô bé nói: “Kệ mày… sau tự nhiên qua giành với tao chứ… làm nó lên lại là được rồi.”

Ánh mắt Trúc An hấp háy, sờ nhẹ vào củ khoai cứng ngắc của Hùng, nói rất thành thật: “Tao thử rồi mà nó lên không nổi, cho Tuấn nghỉ một lát. Mày còn trinh mà, hay để tao làm mẫu với Hùng trước cho.”

“Không được, ai cho mày sờ…”

“Hì hì, sờ tí, làm gì căng.”

Hai cô bé đang làm tình tự nhiên cãi nhau í ới khiến Hùng – người lúc này đã cởi bịt mắt và tháo còng tay phải vuốt trán bất lực. Nhưng mà dù sao nhìn cảnh tượng này cũng tương đối hay, hai cô bạn học đang khỏa thân và quỳ bên dưới để tranh ăn con hàng của cậu, một cái thành tựu mà có lẽ cả đời này cậu sẽ chẳng khi nào có lại được.

Cãi nhau chán chê, Hạ mới mím môi, lạnh lùng nói: “Được rồi, thế giờ cho Hùng chọn, mày dám không?”

Trúc An cười hì hì, quyến rũ hất tóc – “Có gì mà không dám.”

Hai khuôn mặt đồng thời ngước lên nhìn Hùng, mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười. Khuôn mặt Nhật Hạ tuy không xinh bằng Trúc An nhưng được cái khả ái, ánh mắt cô bé cũng là kiểu biết cười, thái độ lại hay e thẹn khiến người khác nổi ham muốn che chở. Còn Trúc An thì mang theo một kiểu khí chất khá đặc biệt, dù chưa lớn hết nhưng từng cử chỉ và ánh mắt đều đã mang phong vị của người phụ nữ quyến rũ. Đã thế, vóc dáng của hai cô bé cũng khá tương tự nhau, mọi thứ đều ổn nhưng lại không có gì quá nổi trội.

Hùng hiện tại đã thèm gần chết, cậu cũng không ngu nên chẳng nói bản thân chọn ai, mà thẳng thừng đáp: “Người lớn không chọn, muốn hết.”

“Cái thằng tham lam này, mày làm nổi không hả?” – Nhật Hạ bĩu môi.

Trúc An thì cười hì hì bảo: “Thông minh lắm, mà tao cũng chẳng biết mày làm nổi hai đứa tao không đấy.”

Hùng nhoẻn miệng, tự tin bảo: “Thử thì biết, chút xíu đừng xin tao tha là được. Và cả, đàn ông thì không bao giờ nói mình không được, hiểu chưa?” – câu nói này quả nhiên bộc lộ rõ sự bá đạo, mang đậm mùi vị của đàn ông.

Trúc An híp mắt, nhìn sang Nhật Hạ nói khẽ: “Chậc, nó thách tụi mình thử kìa. Hạ còn trinh này, để chị đây dạy cho mày một khóa nhé.”

“Xùy, không thèm, mày chưa chắc gì làm giỏi hơn tao đâu.”

Ánh mắt hai cô bé tóe lửa, không ai nhường ai.

Ngay sau đó, Hùng là kẻ sung sướng nhất khi lần đầu của bản thân đã được trải nghiệm việc cân một lúc hai em. Cậu ta nằm lên giường, hôn môi với Nhật Hạ trong khi bàn tay sờ mó bộ ngực và cả chỗ kín của cô bé. Còn phần dưới thì được Trúc An chăm sóc bằng cái lưỡi ướt át, mềm mại. Khoái cảm trào dâng trong huyết quản cứ gọi là miễn bàn.

Chỉ đáng thương cho Tuấn, đồng chí phải đầu hàng sớm dưới nghệ thuật thổi kèn của Trúc An thì giờ phút này phải nằm lẻ loi trên thảm với không một mảnh vải, tương đối giống vai các ông chồng bất lực trong những bộ phim của Nhật Bản. Tuy nhiên, điều đó cũng chỉ là tạm thời, dù sao với sức trẻ và cả không khí nhuốm màu dâm dục xung quanh thì rất nhanh thằng em của Tuấn lần nữa đã nhổm dậy, gươm giáo sẵn sàng ra trận.

Cậu ta lập tức bò dậy, bởi vì vẫn bị bịt mắt nên chỉ có thể dò dẫm tiến lên về phía phát ra tiếng rên ở gần nhất.

“Ê mấy đứa, cởi trói cho tao với. Con quỷ An dám bỏ tao một mình.”

Người kế cận chính là Thùy Vân và Thanh. Cô bé nhìn qua ba bóng người đang quấn nhau trên giường và nhìn cả Tuấn đang trần như nhộng ngay trước mặt, thấy vừa buồn cười vừa bó tay.

“Haha, may cho mày là tao giữ tất cả chìa khóa đấy Tuấn nhé.” Thùy Vân chỉ đành đứng dậy, giải thoát cho Tuấn khỏi trói buộc.

“Cảm ơn! Con An dễ ghét thật.” – Tuấn lầm bầm chửi, tuy nhiên cũng không thật sự ghét An vì thủ đoạn ban nãy của cô bé quá sướng, khiến cậu cực kỳ khoái lạc mà không thể kìm chế nổi.

Chỉ là, Vân nghe thế thừa cơ kéo tay Tuấn, nói khẽ: “An nó chơi với Hùng rồi… hay mày ở đây với tao luôn đi?”

Tuấn nhìn Vân, rồi lại nhìn Thanh đang nằm trên đất, ánh mắt kiểu dò hỏi.

Vân chưa đợi Thanh lên tiếng đã nói thêm: “Thì… tao muốn thử cả hai tụi mày… không được hả?”

Thanh và Tuấn nhìn khuôn mặt của Thùy Vân thì cũng không biết nói sao, chỉ đành đồng ý. Và như vậy, Vân cởi trói cho cả Thanh, sau đó ba người bắn phát súng khai màn một cuộc chiến mới.

Mọi điều diễn ra trong căn phòng rộng rãi đều mang đến cho những cá nhân trải nghiệm cảm xúc sung sướng rất khó tả. Còn Trinh, người vẫn lén lút ở bên ngoài từ đầu giờ thì thứ mà cô nhận được là sự thèm khát tình dục đến mức muốn nổ tung.

Trinh cảm giác cơ thể mình nóng như lửa đốt, từng hành động trần trụi và dâm loạn của lũ học trò khiến cô cảm tưởng như bản thân không thể nhịn được, và thật sự có lúc Trinh đã muốn bất chấp tất cả để đưa tay vào quần mò mẫm.

“Chết tiệt… sao mình thấy nứng dữ vậy nè…” – Trinh bấu tay vào cạnh tường, mông cô cong lại, chỗ kín âm ỉ rất khó chịu. Có lẽ đây cũng là lần đầu Trinh thấy kích thích nhiều như vậy, đủ kiểu làm tình chân thực cứ vậy hút lấy ánh mắt nóng rực của cô.

Lát sau đó, bất chợt Trinh liếm đôi môi khô khốc của mình và nghĩ đã đến lúc quay trở lại với Quân. Thế là, Trinh nhẹ nhàng khép cửa, bước từng bước nhẹ nhàng xuống cầu thang.

…..

Không gian mờ mờ ảo ảo, ánh sáng lấp lóe hắt ra từ những chiếc màn hình, mọi thứ vẫn y như cũ khi Trinh rời đi.

Trên chiếc giường đặt ở giữa phòng, Quân vẫn nhắm mắt ngủ say như một chàng hoàng tử. Tuy nhiên, vào lúc này thì chiếc chăn mỏng đã bị cậu đạp bay qua một bên, cậu ta nằm ngửa ra, trên vầng trán cao xuất hiện những giọt mồ hôi tin mịn.

Trinh bước đến thật khẽ, cúi đầu thăm dò xem Quân đã ngủ hẳn chưa rồi lại cảm thấy yên tâm khi nghe được những tiếng thở đều đặn.

Bất chợt, cô giáo phát hiện ra thằng em của Quân đang ngóc đầu lên, giữa háng cậu bé đã dựng thành một cái lều khá lớn.

Trinh chẳng hiểu ra sao, nhưng đây là lần đầu cô thấy có người nứng khi đang ngủ.

“Chắc hẳn… cậu ta đang có một giấc mơ đẹp và ướt át lắm đây.” – Trinh khẽ cười, cũng không nghĩ nhiều mà vươn bàn tay, nhẹ nhàng cởi dây nịt của Quân.

Hành động của cô rất chậm rãi, từ tốn kèm với trái tim thình thịch như trống trận. Lén lút thế này thật sự rất hồi hộp.

Mấy phút sau, cô mới có thể kéo được sợi dây nịt và cởi bung cả nút quần của Quân. Sau đó, Trinh tự nhiên cốc lên đầu mình bởi vì cảm thấy mình hơi ngốc, cô dù sao cũng không thể kéo quần của cậu ta xuống được, điều đó quá khó khăn nếu Quân không phối hợp nhích người lên.

“Không sao, còn có cách.” – Trinh tự thì thầm rồi kéo phéc mơ tuya xuống, khẽ tụt quần lót rồi cứ vậy lôi củ khoai cứng ngắc của Quân ra ngoài.

“Hmm, chị xin lỗi Quân nhé… con cặc của em… làm chị thật sự thèm bú lắm…” – Trinh nói khẽ rồi cúi đầu xuống, hơi thở nồng nàn của cô giáo chạm đến cái đầu khấc cương cứng của cậu học sinh.

Đó là lần đầu tiên, Trinh lựa chọn thả ra con quỷ trong cơ thể mình, sống đúng bản năng của một người đàn bà nhiều khao khát.