Cô Chủ Và Đám Nhóc Con Hư Hỏng ( 23 Phần )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Cô Chủ Và Đám Nhóc Con Hư Hỏng ( 23 Phần )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn, Bạo Dâm, Biến Thái, Hiếp Dâm, Tập Thể
Thể Loại: truyen hay, truyện sex cô chủ, truyện sex hiếp dâm
Lượt Xem: 756 Lượt Xem
Phần 3
Tôi mừng sắp được thoát nạn nên tính lẻn đi. Bà chủ gọi giựt ngược : cặc dái mày còn để tòm lom ra đó mà định dzọt đi đâu. Tôi ớ ra, đúng là gặp bà già dâm hóa mụ mị người ráo trọi. Bà nẹt tôi vuốt mặt hổng kịp : việc lo cho tao đã xong đâu mà muốn trốn. Thế này là chit tui rồi. Nãy giờ lo tắm rửa, kỳ cọ cho bà, tôi đã xẩu mình xẩu mẩy, bi giờ còn bị bả hành, châc tôi đi luôn một hơi tới cõi âm ty. Nhưng tôi nào thoát được nanh vuốt của con mụ thèm đàn ông này chớ.
Bà chủ mới cầm lưng quần giũ nước xong mà như chưa đủ, bả biểu tôi : đâu mày mạnh tay nắm quần tao xổ cho hết nước cái coi. Tôi run bằng chết. Mới rồi kỳ cọ chỗ nây bụng bả, tôi biết mẹ có bận lót liếc gì đâu, giờ mà banh lưng quần bả xổ thì khác nào hất tung mớ bụi dính tèm hem ở trỏng, hít vô sặc thấy mồ tổ.
Bà chủ thấy tôi chần chừ hét : sao tao biểu mày có làm hôn. Tôi dạ dạ, nhanh chưn, nhanh tay sáp lại gần. Bà nạnh người đưa cả rổ mông với đít ra, chu choa ơi, hai cái vú bây giờ bả đứng mới thấy nó xếp nếp có giề trên ngực, chảy dài xuống dưới bụng. Tôi tưởng tượng chúng giống như hai cái tai voi úp vô hay như hai cái quạt thứ mấy cô biểu diễn ở truồng che che đậy đậy mà hổng dám nói.
Bả õng ẹo hỏi : hồi nãy mày khen tao có cặp vú đẹp, giờ mày thấy tao có tảng thần chưa, mẹ, bởi vậy cha nào dòm thấy cũng lấm la lấm lét như thằng ăn trộm. Lẽ dĩ nhiên là tôi phải tán cho bả vừa lòng : má mà hổng đẹp thì còn ai đẹp hơn. Bà chủ khoái chí vồ lấy đầu tôi giụi cái rầm vô cặp vú, đám mỡ lều phều bít mẹ nó lỗ mũi tôi, bả kẹp òm òm cho tôi rúc sâu vào vú bả, tôi bị che lấp vừa ngộp vừa phải hít cái mùi chua của mồ hôi mụ mà phát lợm giọng.
Mụ ôm tôi cứng ngắc, day cật lực, mặt tôi ọp ẹp dưới tảng vú nhẽo mềm của bà. Bà rúc lên như cú rúc : sao mày hít đã hôn, con. Tôi vùng vẫy mà cứ phải kêu giả dối : ôi, đã quá má ơi. Hổng hiểu sao, tôi phọt nói ra một câu vô ý thức : má cho hít như vầy, rủi có bị cấm chợ, con cũng hổng lo bị đói. Bà chủ trợn trừng mắt bắt tội tôi : mày nói sao, mày chê vú tao lớn nên làm mày nghĩ tới ăn uống hả. Tôi chối liên tút xuỵt : đâu phải, con nói vú má ngon, như ba tê, xúc xích, gân bò, sườn heo vậy. Bà còn nạt dữ nữa : vú tao mà mày ví với toàn thứ béo ngậy. Nói rồi, bả chụp cu tôi mà bẻ nghe cái rộp.
Tôi đau giàng trời, thấy rõ 36 ngôi sao quay xần vần trước mắt, cho dù trời đang sáng rực ban ngày. Bả rủa tôi te tua : mẹ họ mày, tao cất công nuôi mà mày còn nói hành, nói tỏi, tao bẻ lọi mẹ con cặc cho mày tởn nghe con. Tôi chắp tay lạy van bà rối rít. Tôi thề hổng dám chê bai và tôi lỡ lời chớ hổng cố ý. Bà hơi nương tay nhưng còn có vặn một cú, tôi tưởng sai khớp luôn cặc dái rồi chớ. Cũng may khi bà chủ thả tay, con cu tôi nó chỉ hơi quẹo qua một bên tí ti, nhưng tôi cũng sợ quá cỡ.
Bà chủ lại nhắc : sao bây giờ mãy giũ quần cho tao được chưa, hay để tao bẻ lọi thêm mấy cái nữa. Tôi xoắn xít xin làm ngay. Bà xển tôi lại cạnh bên và xách lơi cái lưng quần ra nhứ : nè mày cầm làm tao coi. Tôi dòm vô tối thui rối nùi, cái nây bụng như người có chửa lấp kín cái khoảng bên dưới, chỉ thấy như ai đổ mực xạ một đám đen thui. Bà chủ trầm ngâm ngắm tôi làm ăn thế nào, chưa chi bà đã chê : mày làm như con cặc. Đúng là thằng nhỏ tôi bị oan nãy giờ, cái dở từ tôi tạo nên mà nó bị chửi thúi đầu. Tôi muốn an ủi nó nhưng phải lo phục vụ bà chủ cái đã.
Tôi giũ phạch phạch, nước còn đâu mà chảy, nhưng bà chủ bắt làm nhừ. Mục đích của bả là muốn tôi quạt cho háng bà mát, chớ có phải làm sạch nước nôi gì đâu. Có điều bà thì hả hê, mà tôi thì nực nội rêm mình. Cái cạp quần của bà dập dìu, tôi thấy thông thống những gì không muốn thấy. Dù chưa mường tượng cái “ của quỷ “ của bà nó ra răng, nhưng tôi cũng nghĩ nó hổng thể nhỏ được. Tướng tá bà như vậy, cặp vú xổ như vậy, cái mặt bà bì bì một đống thì ắt cái “ đoi “ của bả cũng dữ tợn. Tôi sực nhớ câu ví “ mặt sao ngao vậy “ mà muốn bắt cười.
Nhìn cái mặt nhơn nhơn của tôi, bà chủ hạch : mày nghĩ xấu gì tao mà miệng mày nhếch nhếch coi đểu giả. Tôi giựt mình xụ mặt, nhưng bà lại trách : mày tươi thì như con cặc dòm thấy lồn, còn mày rầu rầu như bị lồn nhằn hết khí, xuội lơ thấy ghét. Đằng nào thì bả cũng rủa xả tôi được, vậy mà mấy thằng nhóc khen rân : đại ca là được má cưng nhứt, tụi em ước cũng hổng được. Nỗi oan này ai có thấu dùm, tôi chỉ mong sao thằng nào muốn thế, tôi sẽ sang tay ngay một lèo.
Tôi giũ một hồi quen tay thành tập quán, hỗng chờ bà chủ nhắc tôi cứ giựt tía lia, bả phải biểu : thôi. Tôi thả nhanh tay, cạp quần nẹt thun nên bung vỗ vô bụng bả kêu cái chách. Bà lại mắng : mày hận tao lắm hả, nên mày muốn trả thù. Tôi sợ điếng, cũng may bả chỉ la chớ không vặt cu tôi.
Bà lững thững lại cái sô pha gần đó nằm ạch ra. Người bà như cái cần cẩu khổng lồ buông rơi xuống làm mấy cái lò xo nhún hết cỡ, rung như động đất. Bà tưng tưng, vú mớm nhảy loạn xáo đùng đùng. Tôi tối tăm mày mặt loang loáng. Bà biểu tôi lấy khăn khô lau người bà, lại thêm khổ hình chờ tôi.
Bà bắt tôi lau mặt, lau trán, hai bên tai, lòn ra phía sau cổ, rồi bắt lau lên đôi vú. Cha mẹ ơi, bả mới tắm mà mồ hôi chua lét, thứ mồ hôi của mấy mụ béo phì. Tôi lau mà mũi muốn nhột, bắt ách xì liên chi. Bà chủ tưởng tôi cảm nên biểu : mày lấy quần bận vô để bịnh. Tôi biết lấy đâu ra, bà nói lấy tạm cái quần khô của bả mà xỏ. Tôi y lời làm, nó lùng thùng như hát bộ. Bà cười rúc rich vui.
Tôi lau ngực bà lâu dữ, bà bắt tôi lau đi lau lại, còn hạch tôi phải vén xách những lá mỡ chảy xệ ở vú mà lau hết trên đến dưới. Tôi cầm vú lau ộp oạp, bả kêu nhột, cử động miệt mài. Cái bà thiệt kỳ, cứ đụng vô vú là bà lim dim con mắt nên bà “ phái “ để tôi o bế cặp vú hết hơi. Tôi lau, bà cục cựa, tôi đẩy người tới, bọc cái khăn quanh bầu vú mà thấm giặm, bà lật lẹo vồ chầm lấy tôi xiết chặt vô vú, kêu nheo nhẻo : mày làm tao khoái dữ nghe nhỏ. Đâu mày nựng vú tao cái coi. Tôi muốn đổ mồ hôi hột, bóp nhèo nhèo hai cái vú của bả. Mặt tôi bị giữ nghiêng một bên, tôi thấy lù lù chiếc vú của bà như một hòn non bộ bị tay tôi vọc nghịch. Bà rên ư ư, kẹp lấy mặt tôi reo tở mở : đã quá mày, vú tao bị xào khô còn hơn tù bóp.
Rồi chưa chi bà bắng nhắng lu loa : mày đúng là thằng biết điệu, mò vú vậy mới tài tình, kể từ bữa nay tối mày vô ngủ với tao để xào vú tao dễ ngủ. Vậy là chết đứt đuôi con nòng nọc rồi. Tôi ể mình ngán ngẩm. Bà chủ bất chợt lôi dọng mặt tôi xuống hét rinh : bú tao cái coi, mẹ, mày làm vú tao muốn tức rực, mày hổng bú chắc tao nổi điên lên được.
Tôi trợn trạo ngó cái núm dầy cui như cái chóp mà ớn, nhưng tình cảnh này hổng ngậm vô bú thì bà khện cũng hộc xì dầu, nên tôi ngoan ngoãn trả nợ quỉ thần cho yên. Tôi há miệng ra, nhắm mắt nhắm mũi bặp cạp vô cái vú bà, mùi chua nồng xông mà tôi phải cố nuốt đành đoạn. Bà thấy tôi ngậm thì liền xúi nút đi, tôi xủi cái đầu vú bả thì bả lại hối cắn mà nhay mới đã. Tôi nhằn núm vú nơi hai hàm răng tựa như cắn cục đất sét khô mà phải làm. Tôi bú, bà kéo đầu mặt tôi để vú bả được day, còn bắt tôi phải bóp cái vú kia nữa mới chịu.