Chuyện Về Em Tuyết Dung – Một Câu Chuyện Cũ – Update Chap 71

Váo 1 ngày cuối tuần, Mạnh qua chở Dung đi ăn cùng vợ chồng bác Long, cũng coi như ra mắt bạn gái cho 2 bác biết. Tại 1 nhà hàng bên bờ sông ngoại ô Saigon, Dung với chiếc váy ngắn máu trắng, trang điểm kĩ càng, Dung hồi hộp đi cùng Mạnh lại kh vực đã được bác Long đặt trước, đôi trẻ tiến vào chào.

Mạnh: Cậu mợ, xin lỗi tụi con tới trễ, kẹt xe quá.
Dung: Chào 2 bác.
Cậu 2: Ko sao, ngồi đi.
Mợ 2: Chà, Dung đây à..thằng này giỏi nha, chọn được cô bồ xinh quá.
Dung: Dạ, hihi…con mà đẹp gì…cảm ơn mợ.

Ông bà Long muốn đám cháu gọi là Cậu Mợ vì muốn cho giống kiểu người miền Tây Nam Bộ, xưa, nghe thấy có gì đó sang trọng và uy nghiệm hơn (người giàu thường suy nghĩ vớ vẩn thế) Dung khá được lòng Cậu mợ 2 vì ngoài vẻ bề ngoài xinh đẹp mà còn khả năng giao tiếp cũng khéo. Dung quan sát và thấy Mợ 2 là người khá trẻ so với cái tuổi 54 mà Dung được biết, Cậu 2 thì hơn mợ 2 đúng 10 tuổi, có lẽ do bận làm ăn nên vẻ bề ngoài cậu 2 thậm chí còn lớn hơn so với tuổi thật, nhưng cách ăn mặc sang trọng của cậu 2 thì toát lên là người giàu có, với cặp mắt kính hiệu, mái tóc bạc gần hết nhưng da mặt thì căng bóng ko có nếm nhăn nhiều như 1 lãi già, 1 tay mang lắc, 1 tay đồng hồ hiệu, ko giống như Mạnh, cậu 2 dáng người to lớn, hơi đậm người với chiếc bụng phệ thường thấy của mấy người Sếp lớn. Cả 4 người trò truyện mỗi lúc 1 thân tình hơn.

Cậu 2: À, nghe nói con đang nghỉ việc.
Dung: Dạ, tại chỗ làm cũ ko thích hợp.
Cậu 2: Vây à, ko sao, ko thích thì ko làm việc tốt được. Công ty tên gì, cho cậu biết được ko?
Dung: Dạ, công ty ABC…
Mợ 2: Ồ…của ông Kiên?
Dung hơi giật mình: Ơ…dạ..của bác Kiên.
Mợ 2: À..à..nghỉ cũng đúng đó con, chính xác.
Mạnh: Sao thế ạ, công ty đó sao à mợ?
Mợ 2 khẽ lườm Cậu 2: Thì…bạn cậu mày nè…toàn mấy lão già…bậy bạ.
Cậu 2 gằng giọng: bà nói vậy cháu nó nghe rồi hiều sai tôi sao?..là do thằng Kiên nó vậy thôi, tui làm gì có.
Mạnh: Là sao mợ?
Mợ 2: Ôi dào, chuyện mê gái đó mà, thôi, cũng may là Dung nó sáng suốt, chứ ở đó là cũng có ngày bị…thà dê..

Cả 4 người cười lớn sau câu nói “thả dê” của mợ 2, Mạnh vẫn hồn nhiên tiếp tục câu truyện, trong khi Dung thì khá ngượng ngùng khi trong lòng hiểu rõ những gì mợ 2 nói, bất giác Dung nhìn thấy ánh mắt Cậu 2 liếc nhìn trộm mình, thật nhanh cậu 2 quay mặt đi hướng khác, ánh mắt ấy làm Dung cảm thấy lo lắng, nhưng thật nhanh Dung nghĩ đó chỉ là do mình có tật giật mình nên lo lắng thái quá.

Mạnh: Mợ cứ nói quá lên, có thả dê gì tuổi ấy nữa, ngoài 60 hết rồi.
Mợ: Ơ…thằng Kiên thua Cậu mày 3 tuổi chớ mấy, cậu mày 64 chớ vẫn còn liếc ngang liếc dọc lắm nha.
Cậu 2: bà này…tui liếc hồi nào?
Dung nhanh miệng: Ui, con thấy như cậu mấy cô liếc cậu á…chớ cậu có…liếc ai đâu…

Cả 4 người lại cười phá lên vui vẻ, ăn uống cũng xong các món, chuận bị ăn tráng miệng.

Mợ 2: Nè Dung, con học xong mà mới đi làm có 1 công ty, rồi có xin việc làm chỗ khác chưa?
Dung: Da…chưa…con tính đi học thêm ngoại ngữ, rồi đi làm sẽ dễ hơn.
Mợ 2: Mợ tính vậy nha, con về làm thư kí cho cậu đi, thằng Mạnh lái xe, con làm thư kí, vậy là mợ an tâm, trước sau gì mình cũng là người nhà mà.
Mạnh nhanh miệng: Dạ, hay đó mợ.
Cậu 2: Ơ…còn cô Liên thì sao? Cổ đang làm thư kí cho tui tốt mà.
Mợ 2: Chuyển qua vị trí khác đi…tại sao ông lại luyến tiếc cô ta nhỉ?
Cậu 2: bà…bà lại…vô lí…
Dung: Dạ thôi ạ, con ko biết làm đâu, con muốn đi học thêm trước.
Mợ 2: Cậu tụi bay thì ko có gì đâu, nhưng mợ gét cái đám bạn của ổng, có 2 đứa bên cạnh kiềm ổng thì mợ an tâm.
Dung: Dạ, con…ko biết nữa.
Mợ 2: Thì con suy nghĩ đi, khi nào muốn nói mợ.

Dung lại bắt gặp ánh mắt cậu 2 nhìn trộm mình rồi rất nhanh quay qua hường khác khi Dung nhìn ổng.

Dung: Dạ, cảm ơn Cậu Mợ.
Cậu 2: Ờ, vậy chớ thằng Mạnh lái xe biết là Cậu có bao giờ bậy bạ.

Cả 4 lại vui vẻ ăn tráng miệng rồi ra về. Dung cũng ko còn suy nghĩ nhiều đến lời đề nghị của mợ 2, thực sự Dung cũng muốn đi làm chung với Mạnh, vì tình cảm Dung dành cho Mạnh là có thật, lúc nào Dung cũng muốn gần người yêu và chăm sóc cho Mạnh. Nhưng có lẽ lời đề nghị quá gấp gáp nên Dung vội từ chối.

Vào 1 ngày Dung nhận được cuộc gọi của Mạnh: Alo, em có nhà ko?
Dung: Có anh.
Mạnh: Anh và cậu mới đi việc về, ghé qua rủ em đi ăn nhé.
Dung: Dạ, bao lâu nữa, để em chuẩn bị.
Mạnh: 30 phút.
Dung: ok anh

Mạnh đến đón Dung, ông ngồi phía sau xe xem laptop, Dung ngồi trong chiếc siêu xe sang trọng thấy mọi thứ thật lạ lẫm, Dung nhìn qua Mạnh đang điều khiển chiếc xe nghĩ thầm: “Ước gì xe này là của 2 đứa mình anh ha”…Dung mỉm cười nhìn ra đường rồi quay lại âu yếm nhìn người yêu, vô tình Dung quay ra phía sau thấy ông Long đang nhìn mình nên khẽ giật mình.

Ông Long cười: Sao? thấy Mạnh giỏi ko? Sau này tốt nghiệp, cậu sẽ cho nó 1 vị trí tốt hơn trong công ty.

Dung nhìn ông Long cười thật tươi: Ồ, dạ, tụi con cảm ơn cậu nha.

Mạnh đang lái xe cũng phổng mũi tùm tỉm cười, chiếc xe dừng lại trước 1 nhà hàng sang trọng. Ông Long nói với Mạnh.

Ông Long: Mạnh đi đậu xe đi. Cậu với Dung vào trước.

Dung xuống xe cùng ông Long đi theo hướng dẫn của nhân viên nhà hàng, đến 1 căn phòng Vip sang trọng, cô nhân viên chào rồi ra ngoài chỉ còn Dung và ông Long.

Ông Long: Dung nè, con về làm cho cậu đi.
Dung: Sao ạ? con…
Ông Long: Con đồng ý đi, chớ mợ bay nói quá, coi như giúp cậu.
Dung: Dạ, con…
Ông Long: Cậu ko tệ giống thằng Kiên đâu? con ko cần lo lắng.
Dung tái mặt: Dạ..bác Kiên…sao ạ..?
Ông Long: Nói nhanh nha, thằng Mạnh sắp vào rồi…thằng Kiên có nói chuyện của con với nó cho cậu biết.
Dung lí nhí: Dạ…con…con bị…ép…nhưng con thương anh Mạnh thiệt lòng.
Ông Long: Ôi dào…chuyện tình công sở thì ở đâu cũng có…mà đó là chuyện riêng của con, việc thằng Mạnh là chuyện trong gia đình…cậu ko quan tâm.
Dung tiếp tục lí nhí: Là sao…ý cậu là ko nói cho anh Mạnh biết.
Ông Long: Dĩ nhiên ko…cậu ko có mách lẻo bao giờ, đó là chuyện ngoài luồng.
Dung như trút được gánh nặng: Dạ, cậu tốt quá…cảm ơn cậu.

Mạnh đi vào, 2 người lập tức trở lại trạng thái vui vẻ, cả 3 cùng nhau gọi món. Trong bữa ăn thỉnh thoảng Dung lại liếc nhìn Cậu 2, nhưng hầu như Cậu 2 ko tỏ thái độ gì khác thường, hành động của cậu 2 khiến Dung cảm thấy an tâm, Dung bắt đầu có cảm giá tin tưởng Cậu 2, cảm giác như mình là 1 người con cháu trong gia đình.

Mạnh: Em, ý Cậu là em về làm cho Cậu sớm, có thể vừa đi học vừa làm.
Dung: Da…đi làm ko có thời gian đi học được đâu anh.
Cậu 2: À..thì tuỳ con thôi, nhưng nếu con về làm lúc này thì mợ sẽ bớt nhằng cậu.

Cả 3 lại phá lên cười, Dung cũng cười tươi khi nhìn cậu 2 thật khốn khổ khi nhắc đến mợ 2. Ông Long đưa như nhớ ra điều gì đó, quay qua nói Mạnh.

Cậu 2: Ây dza, quên mất cái hộp ngoài xe, con chạy ra lấy cho cậu.
Mạnh: À, dạ, con đi liền.

Mạnh nhanh chóng đi ra ngoài xe, cậu 2 nhìn Dung cười với ánh mắt đầy bí hiểm.

Cậu 2: Cậu có quà cho con.
Dung: Ơ, sao lai cho con quà?
Cậu 2: Cậu mới đi Singapure về, thấy đẹp nên mua…con cháu ko à
Dung: Dạ…
Cậu 2: À…con về làm cho cậu nha, sau này cậu cũng về hưu, mấy đứa con Cậu thì bên nước ngoài hết rồi, 2 đứa cố gắng rồi cậu cũng sẽ giao việc làm ăn lại cho.
Dung trong lòng rất vui, cúi mặt e thẹn: Dạ, cảm ơn cậu, con sẽ cố gắng.

Mạnh đi vào cầm theo 1 túi xách, cười tươi đưa cho ông Long.

Cậu 2: Ơ, cái thằng, lấy ra đưa cho bạn gái đi chớ, đưa cậu làm gì.
Mạnh ngượng ngùng, gãi đầu: À, dạ, đây là quà cậu 2 cho em đó.
Dung: hihi..Em biết rồi,cậu vừa nói xong nè.

Mạnh và Dung tròn to mắt vì ngạc nhiên, khi mở hộp quà ra, bên trong là 1 chiếc đồng hồ cực kì xịn sò. Mạnh nhanh chóng lấy ra đeo cho người yêu, Dung vui vẻ ra mặt, nhí nhảnh đưa tay lên lắc lắc, nhìn cậu 2 nói.

Dung: Đẹp ko cậu..hihi..
Cậu 2: Đẹp, cậu nghĩ là hợp với con nên mua đó.
Dung: hihi..cảm ơn cậu nha.
Cậu 2: Vậy khi nào con đi làm được?
Dung: Dạ, khi nào cũng được ạ.

Mạnh mừng rỡ khi Dung đồng ý đi làm, cả 3 cậu cháu trò truyện vui vẻ cho đến khi tính tiền ra về, cô nhân viên tính tiền đi vào đưa bill thì Dung có 1 đề nghị.

Dung: Chị ơi, chụp cho cậu cháu tụi 1 tấm hình nha.

Dung đưa điện thoại cho cô nhân viên, Dung khoát tay người yêu tươi cười làm dáng nhí nhảnh, cô nhân viên chụp liên tục. Mạnh đứng lên đi ra ngoài trẻ tiền và ra xe mở máy lạnh cho xe mát trước. Còn lại Dung và cậu 2 ngồi trò truyện.

Cậu 2: Hay lạ cậu cháu ta seo phì 2 tấm nhỉ.
Dung: Dạ, hihi

Dung lấy điện thoại ra tạo dáng seo phì, Dung nhí nhảnh đưa chiếc đồng hồ lên như để khoe khoang.

Cậu 2: Con qua đây nè, bên đó nhìn cậu xa lắc à, ko có rõ.

Dung nhanh chóng qua bên chỗ cậu 2, ngồi bên cạnh đưa điện thoại lên tạo dáng chụp hình tiếp, tay ông Long để lên đùi Dung, nhân ra việc ông Long đang để tay lên đùi mình nhưng Dung ko phản ứng gì vì nghĩ chỉ vô tình, với lại ông Long cũng như cha chú trong nhà nên Dung ko có suy nghĩ gì khác. Dung ngồi tại chỗ xem lại mấy tấm hình, tay lướt nhanh qua mấy tấm hình rồi phóng to lên xem mặt 2 chú cháu có rõ đẹp ko, mải mê xem hình nhưng Dung cũng nhận ra tay ông Long vẫn chưa chịu rời khỏi đùi của mình, Dung cố gắng ngồi im chỉnh hình ảnh, Dung hồi hộp cảm nhận xem bàn tay kia khi nào mới chịu rời khỏi đùi mình, tim Dung đập mạnh…hình như bàn tay cậu 2 dang khẽ di chuyển, nó đang từ từ tiến đến mép chiếc váy ngắn, Dung cảm nhận như bàn tay đó đang muốn chạm trực tiếp vào làn da mình chứ ko chịu qua lớp vải mỏng của chiếc váy ngắn…tim Dung đập nhanh, ngồi im ko nhúc nhích, tình huống tiến lui đều khó, bất ngờ Dung quay qua cậu 2.

Dung: Cậu, xem nè, hình này đẹp nhứt nè, nhưng con chưa ưng lắm, mắt con chưa đẹp.
Cậu 2: Ừ, vậy chụp lại.

Dung quay qua nói cũng là cái cớ để Dung chuyển động cơ thể, chân Dung mở rộng ra hơn và tiến về phía ông Long 1 cách hợp lí, ông Long thì cũng như nắm bắt được cơ hội, ngay lập tức chuyển động tay trên đùi Dung, bàn tay đó vội vuốt xuống phía đầu gối Dung để thoát ra khỏi lớp vải của chiếc váy, nó nhanh chóng chạm trực tiếp vào làn da của Dung, rồi nhanh chóng vuốt nhẹ lên 1 chút ngay đùi Dung, bàn tay ông Long lúc này đã nằm gọn trên đùi Dung phía trong lớp vải của chiếc váy. Dung đưa máy lên chụp hình, tạo dáng chup hình nhưng Dung và ông Long đang quan tâm tới hành động của đối phương ở phía dưới hơn. Dung nhìn ông Long qua màn hình điện thoại, sắc mặt ông Long cố tỏ ra như ko có chuyện gì, cố gắng tạo dáng…Dung lại để điện thoại xuống chỉnh hình, Dung khẽ chuyển động chân về phía ông Long, chạm vào chân ông Long, bàn tay ông Long bắt đầu từ từ nhẹ nhàng di chuyển trên đùi Dung, Ông Long ngả vào phía Dung lấy cớ xem hình, cũng là có cớ di chuyển bàn tay lại gần hơn về phía trong, bàn tay đó dang từ từ đi sâu vào hơn, nó gần chạm tới chiếc quần lót nhỏ rồi, tim Dung đập nhanh, hồi hộp cảm nhận từ milimet di chuyển của bàn tay ông Long. Dung ko nhìn ông Long nữa mà buông lỏng 1 câu…”Chụp lại đi cậu..”…Dung đưa điện thoại lên, ông Long cũng đưa mặt mình vào khung hình điện thoại, Dung nhìn chằm chằm ông Long qua màn hình điện thoại, ông Long cũng nhìn Dung với khuôn mặt cười giượng, ánh mắt Dung bắt đầu gợi dục ông Long, Dung hở miệng cắn môi, khẽ liếm nhẹ môi, mắt nhìn ông Long đầy vẻ gợi dục…tay ông Long lúc này đã vào đến chính giữa 2 đùi Dung, nó đang mân mê phía ngoài chiếc quần lót của Dung, chân Dung dạng rộng ra như mời gọi bàn tay kia nhanh chóng đi vào giữa trung tâm.

Ông Long tim đạp nhanh, khi thấy hành động trên khuôn mặt Dung, ông Long ngả khuôn mặt lại sát má Dung như muốn hôn lên má Dung, ko để cho ông Long kịp hôn lên má mình, Dung thật nhanh quay lại hôn vào môi ông Long 1 cái thật nhanh, kéo tay ông Long ra khỏi váy mình rồi đứng lên.

Dung: Về thôi cậu, anh Mạnh chờ kìa.
Ông Long tiếc rẻ: Ờ..ừ..về thôi.

Dung nhanh chóng đi ra ngoài trước, ông Long cũng đứng lên uống 1 hơi dài hết li bia còn lại trên bàn rồi đi ra sau, ông Long trong lòng vui phơi phới, ông ta đang chờ đón những ngày sung sướng ở phía trước, khi mà Dung đã chấp nhận vào làm thư kí cho ông ta.