Chuyện Tình Ở Tây Ninh – Truyện Ngắn Hay

Hôm nay đi ăn đám – thôi nôi thằng cu con thằng Hoàng bạn nó, nó vô tình gặp lại một người quen. Những kỉ niệm thân thương về một vùng đất dễ mến, chứa chan tình người lẫn tình dục chợt ùa về. Ngồi dựa lưng trên chiếc ghế trong cty, nó gác tay lên trán, chợt mìm cười nhớ về một giai đoạn tuy ngắn ngủi trong cuộc đời nhưng ko dễ gì có thể lặp lại một lần nưa.

Sài Gòn một ngày đầu hè… 2012. À, sg làm gì có xuân hạ thu đông. SG với nó và nhiều người, chỉ có 2 mùa – một mùa nắng và một mùa nắng chết mẹ. 2 thằng có cơ hội đổi gió, về Tây Ninh theo một dự án, theo sự sắp xếp của ông già nó gọi là để lấy trải nghiêm, kinh nghiêm.
Nó và thằng Hoàng là bạn ĐH. Cái thằng tính tình hơi trầm nhưng sống khá nghĩa khí, ít nhất là theo cảm nhận cá nhân của nó. Trái ngược là nó, một thằng hoạt bát, có phần tự tin. Cũng phải thôi, ông bà đã nói mạnh vì gạo, bạo vì tiền mà. Nó tự thấy bản thân nhận được hết phần may mắn của cuộc đời. Nó học cũng ổn, ngoại hình ổn, và quan trọng nhất điều kiện gia đình. Ông già nó xấu chết mẹ, cũng may là nó hưởng cái gen mặt tiền của bà già, lại nhờ ăn uống đk từ nhỏ nên cao ráo, ưa nhìn. Nhưng nó tuyệt nhiên ko thể quên ơn ông già thân yêu, sếp lớn đầu ngành một lĩnh vực bên xây dựng. Cho đến bây giờ nếu ko nhờ hồng phúc của ông già thì chắc nó với thằng Hoàng chắc còn đang loay hoay với bài toán làm giàu ko khó – hôm đó lỡ mồm từ thời mới ra trường….

Nó và thằng Hoàng vừa ra trường là ông già bế 2 thằng về một tổng cty, mà ông tổng GĐ vốn là đệ cũ của ông già. Nó đi làm với tâm thế của một thằng học việc, trau dồi bản thân để sau này về kế thừa cái sự nghiệp bên ngoài của lão gia. Nhưng với thằng Hoàng – một thằng xuất thân từ bần nông, thì đây là một cơ hội cuộc đời, cơ hội củng cố, thay đổi cho thế hệ tương lai của nó. Nói n
H là bần nông thật ra là xuất thân gia đình nó làm nông nghiệp, ko học cao hiểu rộng, ko có gốc gác địa vị xã hội. Chứ về căn bản thì gđ nó cũng ko đến nỗi về kinh tế. Ngày còn đi học, nhìn H hơi đen đúa, nó ko có thiện cảm cho lắm, thật ra còn nhìn ánh có vẻ coi thường của một thằng nhà SG dành cho sv tỉnh lẻ. Nhưng sau này, khi đã cảm nhận được sự thật thà, và nghĩa khí của H thì nó mới thấy bản thân mình có cái nhìn còn nhiều nông nổi. Cái dự án này nó bắt đầu từ đợt đầu năm rồi. Từ lúc nó bắt đầu thì nó cảm nhận được thằng H cũng muốn đi lắm. Cũng dễ hiểu khi vừa là va chạm thực tế, vừa là có cơ hội về thăm nhà một thời gian đối với thằng H. Nhưng thằng nó, quen sống ở SG hoa lệ từ bé đến lớn – hoa cho người giàu như nó, thì dễ gì muốn xa rời cái vùng an toàn đang vốn có. Ở SG được ăn chơi đàn đúm, dịch vụ giải trí, bạn bè gái gú ko thiếu, và nhất là nó đi thì ny nó gửi bạn thân nào cày?

tay-ninh

Nhưng đời nó có chữ duyên, ko sớm thì muộn, đã có duyên thì sẽ gặp, sẽ đến. Còn ko có nợ thì cũng phải chia tay – là trường hợp nó với con ny dẩm l…mà đến bây giờ nó vẫn còn hận. Yêu thương người ta cho lắm mà một ngày dứt áo đi xuất cảnh, hỏi sao ko hận. Người ta nói ngày buồn nhất trời thường đổ mưa. Ngày nó dứt tình với ny, là ngày 2 thằng ngồi uống ở bên khu bờ kè, trong khung cảnh ướt át của cơn mưa đầu mùa. Tối hôm đó, trong cơn say bất cần, 2 thằng đã đi đến một quyết định quan trọng để tạm quên đi nơi chất chứa những kỉ niêm buồn….
2 thằng dong thẳng vào matxa Đại Nam để xả xui. Sau một đêm giải tỏa những chất chứa tâm hồn, hôm sau mọi vấn đề công tác tỉnh của 2 thằng được ông già giải quyết bằng một cú điện thoại. Thằng H thì có vẻ phấn khởi, vui ra mặt. Còn nó khăn gói quả mướp nhưng lòng nặng trĩu nỗi buồn. H thấy nó thế cũng e ngại, mặc dù là ng ít nói, ít xen vào chuyện ng khác nhưng cũng vỗ vai nó động viên:
– Thôi bỏ đi mày. Có gì mà phải buồn, tiếc nuối. Nó thương mày thật thì đã ko đi. Ko được em này thì có em khác. Đi làm đổi gió, từ từ rồi quen. Đợt này đi thực tế công trình ráng học hỏi, về có khi có cơ hội…. Blah blah….
– Sao ko tiếc nuối mày, bữa tao với mày mới đi từ a – > z. Đáng lẽ phải đi tới á cho thoải mái rồi mới đặng lòng đi xa chứ. Còn thằng ml mày sắp được về nhà rồi thì chẳng háo hứ, lại còn bày đặt cơ với chả hội – tôi cố tỏ ra hài hước.
– Tưởng gì, về tao đi, tao dắt mày qua Cam, chơi mấy em khmer là mày quên luôn gái Việt.
2 thằng phá lên cười, động viên nhau cho vui vẻ để lấy tinh thần cho chuyến đi sắp tới. Nhưng tự nhiên cái ý tưởng gái Cam nó có gì đấy cũng hợp lý phết, như một liều dopping hạng nhẹ…

Nói về các khoản ăn chơi gái gú, thì thằng nó ko thiếu về chất cũng như về lượng từ hồi sinh viên. Nên nói vui bạn bè thế thôi, chứ để thằng H “nông dân” phải set up các cuộc vui cho mình thì còn gì là hình tượng nữa.
Nó buồn, buồn thật sự vì mối tính đã qua. Đúng như tiêu chí 2 thằng lúc đầu, nó xác định về đây để đổi gió, để vùi đầu vào cv, vừa quên đi mọi thứ, vừa là lúc trau dồi bản thân, dần trưởng thành theo mong mỏi gđ là vừa.
Ông già nó thì cũng mừng, vì nghĩ thằng con giờ cũng chịu lăn xả, dãi dầu thực địa. Bà già thì lo đủ thứ, phần lớn là về đk ăn ở, sinh hoạt dưới đó. Duy chỉ có ông bà già thằng H là mừng hơn cả, ríu rít gọi đt lên từ cái bữa nó gọi về báo kế hoạch. Nhà H thì nó xuống 2 lần rồi. Thời sinh viển ham vui đi đây đi đó. Ông bà dưới đó chất phác, cũng quý nó. Giờ thằng H lại chịu ơn trên này thành ra càng gần gũi, tc hơn, nhất quyết bảo thằng nó về nhà 2 bác ở cho thoải mái. Dĩ nhiên làm sao mà thằng nó đồng ý đc, làm sao mà thoải mái với bản tính phóng khoáng của mình. Lấy lý do ở với cty cho hòa đồng, tiện cv, nó chuồn mẹ về khu trọ cty thuê cho cnv, có gì còn tiện bề ngao du thiên hạ.
Ngày 2 thằng khăn gói đi ra bến xe An Sương, nhìn cũng giống như 2 chàng sv lơ ngơ về quê ăn tết. Tay xách nách mang lỉnh kỉnh là đồ, chủ yếu là đồ thằng H mua về cho nhà, và một ít đồ bà già nó gửi làm quà cho dưới đó. Tính nó thì cứ có tiền là có hết, đi đâu cứ chủ yếu cái vali, balo quần áo và các đồ linh tinh phụ trợ trong đó là ổn rồi.
Ngồi xe gần 3 tiếng, nó ngắm nhìn hai bên đường hun hút, thưa thớt dần nhà cửa. Chỉ có cỏ cây, nắng gió, khô khan vốn có của vùng đất lẫn con người nơi đây. Hết địa phận Chỉ Cu thì nó tự nhiên cảm nhận được một cuộc sống rất khác sắp tới. Về đến một huyện cũng tương đối gần biên giới, cái nắng khô sml, thân thiện chào đón nó tới miền đất thú vị này. 2 thằng phi thẳng vào nhà H, chào hỏi mọi người xong, tranh thủ tắm rửa rồi ra hàng 3 ngồi uống nước hút thuốc chém gió. Tml H đúng dân gần biên, nghiện thuốc nặng, quen hút cái Hero củ l. Cũng may nó dằn kịp trong vali đc 2 cây David nên tạm duy trì dc mấy hôm.
Bỏ qua những nội dung chào hỏi, chuyện trò ko cần thiết, nó chỉ muốn kể về những thứ giải trí, vui tươi của cs. Vốn dĩ nó đang buồn mà. 2 thằng đi qua cty trình diện, thủ tục các kiểu xong với ông chỉ huy trưởng, ko quên cái hẹn cuộc nhậu dự kiến là sml tối nay nhà thằng H. Mà biết làm gì cho hết ngày bây giờ. 2 thằng lại xách xe ra cf võng nằm đu đưa phì phèo điếu thuốc. Quán cf cũng bình thường, ko phải trá hình gì cả. Nhưng đc cái dòm mấy em phục vụ coi cũng ngộ. Em nào em nấy ko trắng trẻo, son phấn như SG, nhưng nhìn cứ hây hây, trẻ trung sức sống, hồn nhiên. Chắc tại do đặc thù cũng xuất thân từ gái quê, nên tuy cái mặt ko phải xuất sắc, nhưng dáng người đầy đặn săn chắc. Tml H thì đen điển hình, đéo chạy đi đâu được rồi. Còn thằng nó thì vốn gốc Bắc, lại cũng biết giữ gìn nên nhìn cũng trắng trẻo. Hậu quả là 2 thằng chưa kịp chọc gheo mấy e thì đã bị phủ đầu trước :
– 2 anh SG uống gì e làm nè.
– anh đâu phải SG đâu em, anh Hà Lội mới vào đây – cố lái giọng miền bắc nó said.
– SG HN gì cũng được hết, cứ chỗ khác tới là e chém đẹp à.
– HN là ko vội được đâu em. Có gì từ từ để a khỏi bỡ ngỡ.
À ơi qua lại cho có ko khí tí, 2 thằng cũng làm 2 trái dừa cho mát. Lúc này nó mới dòm kĩ em gái phục vụ. Mặt tròn tròn múp múp, còn nhỏ cỡ 18 tuổi đổ laik. Hơi ngăm ngăm chút xíu nhưng tướng tá thì gọi là dậy thì thành công. Nhìn cái đít em ngúng nguẩy, múp múp đi vô trong lấy nước coi cũng được đó chớ. Em đi vô trong rồi cùng với mấy đứa nv trong đó chỉ trỏ ra hướng tụi nó., cười cười nói nói. Nó cũng ko vừa nháy mắt lại trêu ghẹo. Lát sau bưng nước ra thì 2 thằng cũng chém gió hỏi thăm được em gái 20t rồi ( nhìn mặt thì lại non thật), tên Huyền. Em gái thì cứ tưởng hai thằng là dân làm gỗ, đi ngang đây ghé vô uống nước. Nhưng em khen nó : nhìn a trắng trẻo thư sinh, ko giống lắm nên cũng đoán là ko phải.
Thôi thì cũng có chuyện để giết thời gian, có tiếng người để bớt đi cái khoảng lặng, đón chờ cuộc vui đầu tiên chiều nay, khai vị lần đặt chân xuống dưới này…

Tối đó gđ thằng H có làm tiệc gọi là chào đón 2 cục cưng trở về. Sẵn tiện từ chiều, nó đã ngỏ lời trước với ông chỉ huy trưởng qua chơi, cho thắm tình bằng huữ, cũng là tiện công việc về sau. Ở quê thì hay có cái kiểu họ hàng, dòng họ được là ở gần nhau, có hiếu hỉ tang gia gì là cũng một lô một lốc là người, đông vui phết. Chưa kể mấy nhà hàng xóm hòa cùng ngày đất nước trọn niềm vui. Hậu quả là lúc vào tiệc, nó thấy một hàng chiếu dài toàn người là người, nhắm chừng phải gần 30 mạng cả phũ nữ có thai lẫn cho con bú, thành ra cũng thấy hơi hốt. Nó, sếp, và thằng H dĩ nhiên là phải ngồi phía trên cùng các bô lão, để tiện bề hỏi han, đối đáp. Ngoại trừ gđ H, thì nó có biết cậu 5 ( em bà già H) vì cha này tếu táo, lại mê nhậu, và đã từng ngồi nhậu rồi. Còn lại thì toàn người lạ hoặc nó ko nhớ, hoặc ko đáng nhớ. Vì nhìn đi nhìn lại, chẳng có bóng hồng nào còn đang mơn mởn xuân thì, hứa hẹn một cuộc nhậu thiếu đi sự đùa giỡn trai gái, chỉ có uống là uống. Nó đảo mắt một vòng thấy hơi hụt hẫng, nhưng mà à… Cũng có một chị ( hay thím) – nó đoán cỡ 32 – 35 nhìn khá khả ái, da dẻ tươi tắn, mặc bộ cánh phi bóng dòm cũng bắt mắt phết. Nghe đâu là hàng xóm nhà thằng H cách đây mấy căn.
Ông cậu 5 đem qua mấy chai rượu ngâm nghe đâu rắn thập cẩm các kiểu, quảng cáo là ông uống bà vui. Mọi người tra hỏi liệu có thật như lời đồn hay ko bằng cách hỏi mợ 5 ( v ổng) :
– Thằng 5 nó uống cái này miết chắc bà sướng lắm hả – một ai đó said.
– Hơi, nghe chả là bán nhà. Suốt ngày nhậu nhẹt, sức đâu nữa – mợ 5 nhìn chất phác, xuề xòa, đúng kiểu người ưa lao động, nhưng cũng đối đáp đc phết.
– Thằng 5 này chúa ba xạo mầy, nói ko phải mấy thằng nhỏ nó cười cho.
– Rắn này mấy ae đi bắt ko đó anh 3 ơi, trong hũ bên nhà còn nguyên con ko kìa. Tui mà sung nữa bả chịu ko nổi. 4 đứa rồi kham sao nổi a 3 ơi.
– Má vây cho mấy thằng nhỏ nó uống, chưa zợ con gì biết sung với ai mầy.
– Thằng P (tên nó) nó vừa chia tay ghệ, đang buồn thúi ruột, nói hồi nó khóc bây giờ – đm thằng H này nay cũng biết nhây nhỉ.
Hỗ loạn tiếng người lời ra tiếng vào cho không khí vui tươi náo nhiệt. Duy chỉ có nó hôm nay kiệm lời phần vì cũng e dè., phần vì ngà ngà vào cũng tự nhiên lại tâm trạng.
Rồi tiếng đàn bà vang lên.
– Hơi đâu mà buồn con ơi. Mày đẹp trai, cao ráo zậy zìa đây hốt cả đống. Có con gái con Phượng nè, nó cũng model, đang làm trên tp TNinh, mầy chịu ko gì giới thiệu – một thím chỉ qua bà chị ( dì) lúc nãy nói. Má, nó nhìn sao chứ trẻ ghê luôn, vậy mà con lớn rồi.
– Dạ thôi con cũng tính xuống đây đi làm học hỏi, giờ lo sự nghiệp rồi vợ con sau cũng đc. Với lại thằng H nó nói về đây giới thiệu gái Cam cho con rồi.
Mọi người phá lên cười, coi bộ thằng nhỏ này cũng biét giỡn. Chỉ có bà già H là thiệt thà :
– Con qua đó mấy nhỏ nó bỏ bùa mày khỏi zề luôn đó. Ăn đi con, uống ko ăn xỉn chịu hỏng nổi mấy cha già đâu. Rồi bà quay qua mấy ng lớn : Mấy ông bà tưởng ngon hả, nó trai tp, công tử nhà giàu thiếu gì gái tp. Nó còn phải lựa đứa nào cho xứng nữa chớ.
– Đúng rồi mày, con V ( ny cũ của nó) giờ nó qua Mỹ lấy nc ngoài rồi. Mày cũng làm một đứa Cam về cho ông bà già – Đm nay thằng ml H nó chịu nhây ghê.
Mọi người giỡn đã xong, đến phần tâm sự gửi gắm của phụ huynh cho sếp ctrinh. Cha sếp này thì cùng gần 40 thôi, trong cv thì cũng thẳng thắn, mỗi tội hơi máu gái thô thô xíu thôi. Ông già H thì khuyên can tụi nó uống ít thôi để mai còn đi làm nữa. Vậy mà ông cậu 5 lẫn ông sếp thì lại như vẽ đưong cho huơu chạy:
– Mấy đứa mày cứ uống đi, lâu lâu mới có dịp. Cậu 5 nay rất vui, có thằng H với thằng P zìa, lại có sếp nữa, uống sao cho coi được.
– 2 thằng cứ vui đi, cv mai cũng chưa có gì đâu, có gì chiều mai lên bàn giao tiếp nhận cũng dc. Mới xuống cũng sao làm ngay đc.
– Ông 5 ổng uống rồi tối zề hành bà 5 tới bến luôn, nay bà 5 sướng nhất r – một bà nào đó.
– Thôi mấy thằng nhỏ nó zìa, dắt nó đi chơi tới bến đi. Mình cha sướng để mấy thằng nhỏ nứng sảng tội tụi nhỏ – lại một giọng chọc ghẹo.
– Dám đi zìa tui cắt. Tiền ăn ko có bày đặt đi cho gái. Già r để tụi nhỏ nó chơi. Ham hố làm gì ko biết. Mà đứa nào hứng tạo kêu zìa đây cho, ra sau nhà khỏi đi đâu. Còn cha già kia, xong zề ngủ liền cho tui – đm mợ 5 mạnh miệng gớm.
Tiếng hò hét khích, ghẹo vc cậu 5. Những câu nói nghe có vẻ hơi thô tục trước đám đông, con trẻ. nhưng là thói quen, sự chất phác của những ng dân dã, ko có đk ăn học nhiều. 2 thằng nó bậc con cháu cũng ko nói leo nhiều, nhưng cũng hòa cùng ko khí, hỏi chơi nhưng thiệt với cậu 5 :
– Cậu 5, có chỗ nào zui zui ko mấy cậu cháu mình đi. Nay zui, tới bến bữa đi cậu.
– Tao biết gì đâu. Giỡn zậy thôi chứ lo làm chết mẹ, có nghĩ có biết mấy cái đó đâu.
– Thằng 5 nó ba xạo nhất cái xóm này mà. Mất mặt mấy thằng nhỏ quá bây ơi. Kèm theo đó là những tiếng cười lớn.
Dù vậy, nhưng cá nhân nó cảm nhận được đó là sự thật, là sự chất phác của những ng lao động chân tay, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Ngoài thời gian vất vả ra, họ chỉ còn biết giải trí qua những câu chuyện bằng chén trà, ly rượu. Hay hơn nữa là những đêm vc cày sâu cuốc bẫm, nhưng hậu quả là những miệng ăn ko kiểm soát.
Dẫu vậy mà lúc 2 thằng nó đi đái, cũng nhây nhây qua lại với nhau:
– Lát 2 thằng đi chứ mày.?
– Ừ rủ sếp với mấy cha chú đi nữa cho zui. Xong rồi vẫn về lo vợ con mà.
– Đm mày khùng hả, tao mày với sếp đi thôi. Mà nói thiệt tao ko biết chỗ đâu. Phải hỏi mới đc.
– Đm vậy mà bữa có thằng hứa đi chơi gái Cam. Để t hỏi sếp coi sao, ổng xuống tiền trạm mấy tháng nay chắc cũng rành.
Đồng v đồng c đi móc bọc nilon, nó vào triển ngay với sếp Tiến ( tên sếp), gạ kèo tìm chỗ xả, dĩ nhiên là nó trả, vì thiếu đéo gì tiền đâu. Sếp T cũng rỉ tai nó là dưới này đi karaoke thì vui, nhiều trò. mấy e thoải mái, rồi thích e nào bắt vợ em đó đi sau….