Chuyện Tình Anh Rễ Em Dâu – Siêu Phẩm

Cuộc sống đôi khi có những bất ngờ mà không ai ngờ đến

Câu chuyện tình của tôi cũng vậy, nhẹ nhàng, êm đềm, và đầy sắc thái tình yêu.

Chuyện bắt đầu từ hơn 1 năm trước

CHAP 1: NHỮNG RUNG ĐỘNG ĐẦU TIÊN

Đôi khi cuộc sống ban cho ta nhưng món quà đầy ưu ái, chỉ là ta có nắm bắt và tận hưởng niềm vui đó hay không. Cuộc sống gia đình đôi khi đẩy ta vào những tình huống mà có muốn trong mơ cũng khó xảy ra.

Em là người con gái về làm dâu, xinh đẹp giỏi giang, học hành tử tế, con nhà gia giáo. Chồng em cũng thế, nhưng hai người có điều trái tính mà khi yêu rồi thì yêu cả đường đi lối về.

anh-re-em-dau

Một đám cưới nhẹ nhàng và em về làm dâu nhà người ta, rồi em sinh bé đầu lòng. Cuộc sống cứ diễn ra như thế, chồng em đi làm cả ngày, tối về với vợ con. Nhưng thời gian đó em ở nhà không đi làm nên cuộc sống cũng không thoải mái. Rồi em đau ốm liên miên, nhìn em ốm và gầy yếu nhìn xót lắm.

Còn tôi, em về làm dâu, còn tôi về làm rể. trong cuộc sống tôi luôn thông cảm và thương em, thời gian đầu chỉ là quan hệ anh em trong nhà, em ốm đau hằng ngày hay cấp bách, cả nhà thường gọi tôi. Bao nhiêu lần đi khám, nằm viện tôi đều có mặt lo lắng cho em.

Như cảm thông hoàn cảnh và tình hình sức khỏe em, nên tôi chăm sóc em và dành nhiều tình cảm hơn. Sinh hoạt trong một nhà nên đôi khi đỡ đần nhau cũng chẳng có gì to tát. Dần dần tôi thấy mình sao sao ấy, cứ mỗi lần nghe tin em mệt hoặc ốm là tôi chỉ muốn qua xem tình hình em sao. Rồi chuyện cứ từ từ đến, nhẹ nhàng thế đấy.

Một lần em ốm, cũng khá là mệt. bố chồng em cũng là bố vợ tôi gọi tôi về, bảo con đưa em đi khám xem sao, để bố trông cháu, tôi nghe thấy nói là em ốm là chạy về ngay. Đưa em lên viện khám xong, bác sĩ kê thuốc cho về, dặn dò em ăn uống vì suy nhược cơ thể.

Đưa em về nhà, không thấy ai ở nhà. Tôi đưa em vào phòng nghỉ, nhưng em đau đầu kêu mệt, và cả đau lưng nữa. khi đó, nhìn em mà ứa mắt. cô gái mà ngày xưa chưa chồng xinh đẹp, giờ lại tiều tụy gầy ốm thế này sao.

Tôi mạnh dạn bảo em: hay anh xoa bóp đầu cho em nhé? Em im lặng, chắc do quá mệt

Tôi dùng dầu gió xoa lên tay và xoa bóp thái dương em, em thiếp đi do quá mệt. đó là lần đầu tiên tôi chạm vào cơ thể em. Nnhưng cũng lo lắng, vì khi đó chỉ có 2 anh em trong nhà. Dần dần em cũng đỡ đau đầu và như choàng tỉnh về việc tôi đang làm, em thì thào nói: thôi anh! lỡ mọi người về mất hay.

Tôi nói như trấn an em, không sao. Cả nhà đi vắng hết, để anh xoa lưng chườm lạnh cho em. Không thấy em phản ứng gì, tôi vội xuống nhà lấy khăn bọc đá lạnh, và bảo em nằm sấp lại để anh chườm lạnh cho.

Lúc đầu em cũng ngại mình, nhưng thấy ông anh rể chân tình quá nên vẫn làm theo và nói 1 câu: thế này mà cả nhà có ai về thì chết. tôi trấn an em: không sao đâu em.

Em nằm sấp, tôi vén áo em lên, nhẹ nhàng chườm khăn đá lạnh lên lưng em, dường như cảm nhận đc cơn đau lưng giảm và thoải mái nên em nằm yên để tôi chườm, tôi khẽ nói: anh xoa lưng cho em nhé, em im lặng. tôi nhẹ nhàng đặt bàn tay lên lưng em, xoa từ thắt lưng lên đến gần vai.

Cái cảm giác chạm tay vào lưng một người con gái nó khó tả lắm, phần vì lo lắng vì lỡ ai về bắt gặp, phần vì sợ em phản ứng, vì chúng tôi đang là anh rể và em dâu.

Tôi cũng đắn đo, nên cứ xoa lưng nhẹ nhàng mà không dám tiến đến các vị trí nhạy cảm.

Nhưng trong thâm tâm một thằng đàn ông, khi đó quên hết các mối quan hệ, chỉ có một suy nghĩ duy nhất là chúng tôi không có quan hệ huyết thống gì.

Em nằm đấy, tôi vẫn xoa lưng em, và như không điều khiển được tay mình, tay tôi chạy qua thắt lưng xuống phía dưới, em khẽ cựa mình, tôi lại thụt tay lại như tỉnh ra.

Cứ thế, tôi cứ xoa lên rồi lại xoa xuống phần mông em, như cảm nhận đc nhưng không thấy em cựa mình nữa nên tôi xoa lên 2 quả mông em, em đưa tay gạt ra, tôi cũng như sực tỉnh.

Rồi cứ thế tôi không kiểm soát đc, cứ lâu lâu xoa xuống mông em, những lần sau em không phản ứng, rồi em trở người nằm ngữa, tôi lại xoa bóp đầu em, mắt em lim dìm vì mệt. tôi nhẹ nhàng đặt lên trán em 1 nụ hôn, không hiểu sao mình có thể làm thế. Em xua mình ra 1 cách yếu ớt vì mệt, mình cứ sợ ăn ngay quả tát thì nhục mặt lắm.

Em bảo: để em dậy, anh về nhà đi

Tôi cũng sợ làm em phật ý nên dậy ra về.

Suốt thời gian sau đó, em luôn tránh mặt tôi, và không cho tôi có cơ hội gần em hay chăm sóc em.

Tôi thì từ hôm đó về sau, cứ bao ý nghĩ trong đầu, mình là anh rể mà, em có còn xem mình ra gì không?

Mình cảm nhận đc khoảng cách mà em tạo ra khi cả gia đình giáp mặt nhau.

Cuộc sống cứ thế cho đến thời gian sau…