Chuyện Nhà Mẹ Vợ ( Đã Full 10 Phần )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chuyện Nhà Mẹ Vợ ( Đã Full 10 Phần )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 3378 Lượt Xem
Phần 10
Ngày nào chị cũng ráng tìm thời gian để đến khách sạn gặp tôi. Tôi cảm nhận được tắm thâm tình của chị.
Chị buồn bã nói cho tôi nghe là việc sanh đứa con thứ ba làm chồng chị bực lắm, anh cho là chị làm vậy để niếu kéo, ràng buộc anh. Anh hăm dọa là sẽ đòi ly dị.
Anh lại còn nhận ra là chị thay đổi một cách bất ngờ, chị không còn là người phụ nữ nhạt nhòa nữa mà biết trang điễm, tự chăm sóc cho mình … và chị cũng không còn cú rú như trước mà lại năng động và tự khẳng định hơn. Phần nào đó anh mất dần sự thống trị của mình trên người vợ và điều đó làm anh không hài lòng chút nào.
Tôi nhìn chị mà nói :
– Mà đúng thật, bây giờ chị cắt tóc kiểu khác, chị ân bận trẻ trung hơn … nhìn chị thật quyến rũ lắm đó.
Chị sung sướng ôm tôi :
– Tất cả cũng nhờ có em đó … em đã ép chị, bắt chị thay đổi …
– Bửa tối hôm đó, trên xe từ Vũng Tàu về, nếu em mà không ép chị thì không khi nào chị chịu nhường em đâu.
Nhắc lại chuyện đó, chị tức lắm, lấy tay đấm tôi mấy cái. Tôi thầm nghĩ : « những người phụ nữ trong gia đình này dữ thiệt, cứ hay thích quơ tay quơ chân nếu có gì không hài lòng ».
Chị lại nhìn tôi ái ngại :
– Em về đây thăm chị, vậy mà chị lại không tiếp đón em được như một người vợ … chị không biết nói gì.
– Không vào thăm chị ở lỗ trước thì … chị cho em vào thăm lỗ sau vậy !
Chị nhìn tôi bỡ ngỡ :
– Em nói gì vậy ? lỗ sau ? lỗ sau nào vậy ?
Thấy chị mù mờ như vậy, tôi mới cười mà giãi thích cho chị nghe.
Chị ngượng ngùng nói :
– Em đúng là một tên dâm tặc, trong đầu toàn là chuyện dâm dục … chị thật không may mắn chút nào mới gặp phãi một người như em …
Nhưng mà chị cũng càm thấy tò mò và rạo rực khi chị nhớ đến lần mà tôi vừa bú chị vừa thọt một ngón tay vào lỗ đít của chị.
Chỉ xuống giọng hỏi :
– Có phải là khi hai người đàn ông làm tình với nhau thì họ … làm theo kiểu đó không ?
– Đúng rồi đó chị. Đó là món đụ đít của họ.
– Nhưng mà chị lo … có đau lắm không ?
Tôi giãi thích cặn kẽ cho chị nghe rồi tôi biểu chị leo lên ngồi trên người tôi … tôi để chính chị tự đút con cặc vào hậu môn như vậy chị sẽ kiễm soát được hết mà không còn lo lắng nữa.
Chị nghe theo lời tôi, cởi quần rồi ngồi chàng hảng qua hạ bộ của tôi. Sau đó chị nắm con cặc của tôi mà tự đút vào lỗ đít sau khi trét nhiều vaseline lên thân cặc …
Chị thật thận trọng mà ngồi xuống từ từ …
Tôi thích lắm, được nằm đó thụ động mà ngắm nhìn cảnh tượng chị đang để tôi đụ chị ở lỗ sau … lần đầu tiên trong đời chị … cũng như chị đang trao cái trinh tiết thứ nhì cho tôi.
Khi con cặc vào lút cán rồi thì chị dịu dàng nằm xuống trên người tôi.
Tôi hỏi :
– Chị có đau không ?
– Đau thì không đau nhưng lúc đầu thì hơi thôn thốn …
Tôi thật sự sung sướng … tôi ôm chị mà xiết trong vòng tay. Tôi thật hạnh phúc có được một người phụ nữ ngoan ngoãn như chị, chị cũng là mẹ đứa con đầu lòng của tôi …
Tôi âu yếm vuốt ve chị mà hôn lên khắp gương mặt của chị làm chị cười khúc khích …
Xong tôi kiếm môi chị mà hôn…
Tôi để con cặc trong đít chị đến chiều, để cho chị quen với sự xâm chiếm mới lạ.
Những ngày còn lại, ngày nào tôi cũng đụ đít chị, nhưng tôi chưa muốn xuất tinh vì tôi chờ chị để cả hai cùng đạt được cơn cực sướng cùng lúc.
Một lần khi tôi đang ở trong phòng chị thì bất ngờ có Má đến thăm chị.
Chị lật đật chạy xuống nhà …
Tôi ngồi đó mà nghe tiếng Má vang lên từ nhà dưới và … tôi bàng hoàng nhận ra là sự hiện diện của Má làm tôi không còn được tự nhiên nữa. Tim tôi đập mạnh … Thì ra là trong thâm tâm tôi, Má vẫn còn đó ! cái dấu ngoặc vẫn chưa được khép lại ! tôi bối rối không ngờ mọi chuyện lại phức tạp như vậy.
Nhưng đó chỉ là bước đầu mà thôi ! mọi chuyện sau đó lại còn phức tạp hơn nhiều …
Trong vòng chỉ hơn 3 tháng sau đó, hai biến cố gắn liền với nhau đã xảy ra làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của tôi,
Trước hết là Ba của Ngọc từ trần, sau một cơn bệnh nặng. Sức ông đã yếu nên không còn sức đề kháng nữa.
Cái chết của Ba làm Ngọc mất tinh thần, Ngọc là người con gái gần gũi với Ba nhất. Nàng mất hết niềm vui và cứ thơ thơ thẫn thẫn như người mất hồn.
Rồi cũng vì thiếu tập trung mà nàng đã để gây ra một tai nạn lưu thông bất ngờ : nàng đã bị đụng xe khi băng qua đường mà không quan sát kỷ. Sau vài ngày nằm bịnh viện, Ngọc cũng từ trần mà không hề tĩnh lại.
Đến phiên tôi bị mất tinh thần vì mọi chuyện quá đột ngột … chúng tôi đang có một cuộc sống êm ã, Ngọc lại vừa quyết định ngừng thuốc ngừa thai để mong gia đình sẽ tăng nhân số vào năm sau.
Vậy mà …
Tôi không thoát ra khỏi được cơn khủng hoãng, càng ngày tôi càng rơi sâu vào cơn trầm cảm. Tôi mất hết niềm tin vào cuộc sống. Ngọc là người vợ toàn vẹn nhất mà tôi có, bây giờ không có nàng tôi thật sự thấy thờ ơ với tất cả.
Dì Ba, Chị Hai đều có viết thư cho tôi qua mạng để thăm hỏi và động viên tôi nhưng tôi không muốn đọc chứ đừng nói gì đến trả lời.
Ba Má tôi lo lắng vô cùng và chính họ đã cho gia đình bên vợ tôi biết tình hình của tôi.
Biết được thông tin, Má phá thông lệ mà có điện sang cho tôi nhưng tôi chỉ trả lời ngắn gọn rồi cúp máy.
Bạn bè và người thân khuyên tôi nên đi du lịch để giãi khuây.
Ba Mẹ tôi còn tự ý mua cho tôi một tour đi Thái Lan vì họ biết tôi đã có dự định đi khám phá nước này với Ngọc.
Để vừa lòng họ, tôi cũng đồng ý mà đi Thái Lan. Cái tour rất ngoạn mục nhưng vì trong lòng tôi trống rỗng nên tôi không thấy hứng thú chút nào,
Về lại Bangkok tôi mới nhận ra là tôi đang rớt xuống một vực thẫm và tôi không có đủ sức để tự vương lên. Tôi cần có người giúp tôi.
Và lạ lùng thay, người đầu tiên mà tôi nghĩ đến lại là … Má Vợ tôi. Có lẽ là lúc đó tôi cần một người lớn tuổi hơn tôi để dựa vào. Dì Ba cũng là một giãi pháp nhưng tôi biết là Dì đang có một người đàn ông để ý đến Dì và đang thuyết phục Dì đi thêm một bước nữa với ông ta. Đây là một cơ hội cho Dì.
Tôi do dự rất lâu trước khi bắt máy lên mà gọi cho Má.
Má giật mình khi nhận ra tôi, Má hấp tấp hỏi tôi đang ở đâu, đang làm gì …
Tôi chỉ nói gõn gọn :
– Má ơi, Hiếu cần Má …
Nghe giọng nói của tôi, Má nhận ra sự thống thiết của lời cầu cứu của tôi. Má lấy nhanh địa chỉ khách sạn của tôi rồi Má hấp tấp gom góp một ít hành trang.
Má bồn chồn ra phi trường lấy đại một vé đi Bangkok.
Má cũng không ngờ là mình lại làm liều như vậy vì đây là lần đầu Má đi xa một mình.
Khi gặp lại Má, tôi chỉ biết đứng đó nhìn Má trân trân …
Khi Má ôm tôi vào lòng thì tôi không cầm được nước mắt … nếu hai lần trước Má khóc với tôi thì lần này chính tôi lại khóc với Má.
Cả tháng nay tôi không khóc được một giọt nước mắt … vậy mà bây giờ được có Má bên cạnh thì thể như cái đập bị vỡ tung, dòng nước mặc sức mà cuốn đi.
Tôi khóc như đứa con nít …
Má cầm lòng không được cũng khóc theo tôi.
Được khóc là một điều cần thiết cho tôi để cho mọi đè nén, khổ đau được vơi đi từ từ.
Khóc xong, tôi mệt mõi thiếp đi trong vòng tay của Má.
Trởi đã tối hẳn khi tôi tĩnh giấc.
Thấy tôi mở mắt, Má âu yếm hôn lên mặt tôi. Cử chỉ đó làm tôi nghe lòng lắng xuống, bình yên.
Tôi mới nói hết cho Má nghe những gì mà tôi có trong lòng. Những gì mà tôi không nói được với những người thân, bạn bè của tôi … niềm đau của tôi vì mất Ngọc …
Má cũng có nổi đau của Má vì mất đứa con gái nhưng Má không ngờ là tôi lại trầm cảm đến mức đó.
Những ngày sau đó Má chú tâm săn sóc cho tôi thật chu đáo. Trên đời này, ngay lúc này có lẻ không có ai hiểu tôi bằng Má … biết phải làm gì, nói gì để giúp tôi …
Nhờ vậy mà tôi từ từ ngốc đầu lên khỏi mặt nước. Tôi tìm lại được những cảm giác đã quên từ mấy tháng nay.
Trong mấy ngày này, Má đã chăm sóc tôi một cách thật trọn vẹn, đem lại cho tôi tất cả những gì mà tôi cần. Tôi cảm nhận thật sâu xa mối thâm tình của Má.
Sáng hôm đó, khi Má nhận ra là tôi hôn Má một cách tình tứ hơn thì Má mừng thầm, biết là tôi đã khôi phục lại được tâm lý của trước kia. Má thích thú hé miệng ra để tôi cuốn lấy lưỡi của Má mà nút …
Má lại luồn tay xuống mà nắm lấy con cặc yếu xìu của tôi. Thật là thần diệu ! con cặc trở mình cương lên sau một thời gian dài ngũ yên …
Tôi hỏi nhỏ :
– Má ơi, mình có thể mở ra một dấu ngoặc mới được không ?
Má thở dài :
– Cái dấu ngoặc lần trước … Má chưa đóng được thì còn nói gì đến cái thứ hai ?
Nghe Má kể tôi mới biết là Má đã cố gắng vùi vào quên lãng kỷ niệm của lần trước nhưng Má không thể. Dù Má biết là chuyện đó đi ngược lại hết những giá trị mà Má có, là sai, là không đúng, là Má có lỗi với chồng Má, với Ngọc … nhưng Má không thể nào quên được những giây phút nồng ấm bên cạnh tôi.
Khi Ngọc mất thì lẻ dĩ nhiên Má rất đau lòng nhưng Má còn đau đớn hơn khi biết là tôi lâm vào tình trạng suy nhược tâm lý. Má bồn chồn muốn giúp tôi nhưng nhận ra là tôi từ chối mọi hành động từ phía người thân.
Má đã mừng muốn khóc khi nhận được cú điện thoại cầu cứu của tôi và Má đã bỏ hết mọi chuyện mà bay sang đây.
Lúc đó Má mới chịu tự thú nhận là Má không thể nào dững dưng được với tôi, là việc « đóng cái dấu ngoặc » mà Má muốn tôi phải áp dụng, việc đó chính Má cũng không làm được.
Sáng hôm đó Má sung sướng thấy tôi đã tìm lại được những rung động tình dục.
Tôi đặt Má nằm xuống rồi vùi mặt vào rừng lông của Má để hít mùi của Má vào từng tế bào … cơ thể của tôi tìm lại được sinh lực và sự sống.
Má run run thì thầm vào tai tôi :
– Vào « thăm » Má đi …
Cảm giác thật quá tuyệt vời cả cho Má và cho tôi khi con cặc lừng lững trườn vào khe nóng hổi của Má.
Má lắp bắp :
– Hiếu ơi … Hiếu làm Má điên lên mất … Má hạnh phúc lắm …
Tôi cũng sung sướng vô cùng, cảm giác được hợp nhất với Má thật là không thể nào tả cho được … cảm giác bây giờ Má và tôi chỉ là MỘT !
Tôi nói lên điều đó cho Má nghe … Má âu yếm nói :
– Chưa bao giờ trong đời Má, mà Má được hạnh phúc như lúc này … Má cũng rất sung sướng được Hiếu yêu thương như vầy … được Hiếu xem là người phụ nữ của Hiếu.
Cả buổi sáng hôm đó, tôi nằm ôm Má, để con cặc nằm tuốt sâu trong người Má…
Chúng tôi kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện … giọng nói êm ã của Má giúp tôi tìm lại được thăng bằng trong tâm hồn.
Má kể cho tôi nghe khi chồng Má chết, tuy Má có buồn nhưng Má cũng biết đó là điều không thể tránh, sức khỏe của ông càng ngày càng yếu và họ chỉ còn với nhau tình nghĩa chứ tình yêu thì đã tan biến lâu rồi.
Đến trưa, Má hỏi tôi có đói không. Tôi nói :
– Được có Má như vầy thì đủ no rồi.
Má cười nhỏ :
– Má cũng không đói … Má chỉ muốn được ôm Hiếu mà ngũ một giấc … với thằng cu vẫn nằm tuốt sâu trong Má như vầy.
Tôi nghe theo lời Má. Tôi hơi ngạc nhiên với phản ứng của mình vì tôi hoàn toàn không cần được xuất khí … vì được ngâm con cặc trong Má như vầy cũng đủ làm tôi sung sướng.
Nhưng sau buổi ngũ trưa thì Má bắt tôi phải đụ Má đến cùng … và tôi cũng lại nghe theo lời Má.
Hai ngày sau đó, tôi đụ Má không biết bao nhiêu lần. Tôi không ngờ là Má lại sung mãn như vậy. Lần đầu tiên gặp Má tôi có hình ảnh một người đàn bà khá lạnh lùng, ít cười, ít nói. Vậy mà bây giờ được dịp tiếp cận cái phần riêng tư của Má thì mới khám phá ra là Má là một người phụ nữ ham mê tình dục một cách không ngờ, sẳn sàng háo hức thử nghiệm tất cả những gì mới lạ trong tình dục.
Má bên ngoài và Má bên trong là hai thái cực khác nhau hoàn toàn.
Với tôi Má nhận ra là Má thích làm những gì cấm kỵ, những gì mà lúc bình thường Má không chấp nhận.
Ngay như việc có quan hệ tình dục với một người trẻ tuổi hơn, vừa là chồng của con gái mình cũng nằm trong lãnh vực đó. Không mấy khó khăn, tôi thuyết phục được Má cho tôi đụ Má ngoài balcon. Má đứng tựa vào lan can mà nhìn thiên hạ qua lại ở ngay vài tầng bên dưới trong khi tôi đứng mà đụ Má từ đằng sau. Má vừa ngượng vừa hứng tình vô cùng.
Nhưng rồi Má cũng phải về lại Việt Nam, tôi cũng phải về với cuộc sống của tôi.
Đêm cuối Má cố giữ vẻ vui cười nhưng tôi biết trong lòng Má buồn lắm vì không biết bao giờ mới được gặp lại tôi. Tôi cũng không nỡ rời Má …
Đắn đo một lúc, tôi mới hỏi Má :
– Má à … hay là Má sang bên đó sống với Hiếu ?
Má giựt mình, nhìn tôi hoang mang :
– Hiếu nói thiệt không đó ? chuyện này …
Tôi biết là chuyện này thật không phải dễ nhưng tôi đã suy nghĩ rồi, tôi cảm thấy mình rất cần có người phụ nữ này bên cạnh. Má lớn hơn tôi mười mấy tuổi nhưng điều quan trọng là tôi thấy mình không thể sống mà thiếu Má. Bây giờ Má lại độc thân thì không có gì cản trở nữa, không như chị Hai dù sao cũng còn có chồng, có con nhỏ.
Má sợ quá, ôm tôi mà run …
Cả đêm hôm đó chúng tôi không nhắm mắt … tôi cố hết sức thuyết phục Má và đưa ra tất cả những lý lẽ …
Tôi nói :
– Má không cần phải quyết định bây giờ nhưng Hiếu năn nỉ Má đừng có gạt ngay ý tưởng này. Má hảy từ từ cân nhắc …
– Đầu óc Má rối tung lên nè … Má sợ lắm Hiếu à …
– Lấy quyết định theo ý của Hiếu là bắt buộc Má phải chấp nhận búa riều của dư luận, của cả người thân … mọi chuyện không dễ chút nào nhưng tất cả là tùy Má lựa chọn.
Má ôm lấy tôi mà nói :
– Hôn Má đi … hảy truyền cho Má sinh lực để Má có thể suy nghĩ chính chắn. Má cần nhiều thời gian …
– Hiếu muốn nói cho Má biết là Hiếu sẽ rất hãnh diện và hạnh phúc nếu có được một người bạn đường như Má, một người vợ tuyệt vời như Má.
Má bàng hoàng trầm giọng :
– Bộ … Hiếu thật sự muốn … Má về làm vợ của Hiếu hay sao ?
– Hiếu tin … Má sẽ là người vợ tuyệt vời nhất cho Hiếu.
Tuy đang khần trương cực độ, Má không khỏi mỉm cười :
– Đã nói … Hiếu không những dâm hết chỗ mà cũng … điên hết mức !
– Vậy để Hiếu xem … Má có đủ độ dâm và độ điên để lấy một người chồng như Hiếu hay không !
Lên máy bay về lại nhà tôi nôn nao chờ câu trả lời của Má … nhưng đã hơn tuần rồi, vẫn chưa có tin tức gì.
Tôi biết là đề nghị của tôi làm Má rối beng ! Má đang sống một cuộc sống trầm lặng rồi tai họa đâu lại giáng xuống : liên tiếp chồng chết rồi con gái cũng mất. Nhưng cuộc sống vật chất của Má thì rất ổn định, Má có một mãng kinh doanh đủ để sống thư thả và nuôi ăn học con Trâm một cách dư dã. Kế bên đó cuộc sống tình cảm thì lại trống vắng từ bao nhiêu năm rồi. Má ưa thích tình dục nhưng cuộc sông hiện tại không cho Má có điều kiện để phát huy cái niềm ưa thích đó.
Rồi tôi lại đột ngột xuất hiện … Má cố cưỡng lại nhưng ông Trời lại đưa đẩy sao mà Má lại phải trao thân cho tôi. Tưởng đâu đó chỉ là một sự cố, một tai họa phải cố vùi đi trong quên lãng nhưng rồi định mạng lại không cho Má được yên thân. Má đã phải hốt hoãng chạy tuốt sang Thái Lan để gặp tôi và chăm sóc cho tôi. Má lúng túng nhận ra là tôi có một chỗ đứng thật to, thật lớn trong người Má…
Bây giờ tôi lại đưa ra một đề nghị làm Má sững sờ …
Làm sao Má có thể về với tôi với tư cách là một người tình, một người vợ cho được, sau một thời gian đóng vai làm má vợ ? Má sẽ nói gì với hai chị em con Trâm ? với Dì Ba, với họ hàng thân quyến bên nội, bên ngoại, bên phía gia đình của tôi ?
Má lại biết là Má lớn tuổi hơn tôi nhiều, Má đã 42 tuổi, còn tôi chỉ mới 27, nghĩa là Má lớn hơn tôi đến 15 tuổi. Bây giờ thì chưa thấy sự cách biệt nhưng rồi sau này thì sao ? Má có thể tin được vào tình yêu của tôi hay không ?
Má khổ sở suy nghĩ nát óc cũng không tìm ra câu trả lời.
Chờ đợi không được, tôi mới lấy máy bay về Việt Nam để gặp Má.
Nhận được tin của tôi, Má hối hả chạy đến khách sạn mà tìm tôi.
Nhìn Má tôi không khỏi xót xa … Má có vẻ tiều tụy quá. Má ôm tôi mà khóc ròng, làm tôi cũng phải khóc theo.
Má căng thẳng quá, đòi tôi phải đụ Má ngay lập tức để làm dịu đi cường độ căng thẳng.
Tôi cũng nứng cặc quá chừng nên không có thời gian mà cởi quần áo của nhau … tôi đè Má ra ngay trên sàn nhà, tuột quần lót của Má, rồi móc cặc ra mà vội vã đút vào khe của Má …
Má thều thào :
– Mình đụ tôi đi …
Đây là lần đầu tiên Má xưng hô như vậy với tôi làm tôi nghe lòng reo vui. Tôi từng nghe Má xưng hô như vậy với chồng ; đây là lối xưng hô xưa củ nhưng tôi rất hãnh diện được Má kêu tôi là « Mình ». Tôi cũng bắt chước kêu theo :
– Tôi rất nhớ Mình.
Tôi đụ Má như điên, như thể sắp đến ngày tận thế. Má bị tôi lôi cuốn vào cơn bão, kéo Má đi thật xa … khi tôi bắn khí sâu trong lồn Má thì tôi có cảm giác như mình bay tuốt trên mấy chục tầng mây. Má cũng đạt được cơn cực sướng cùng lúc … móng tay của Má bấu vào vai tôi đến rướm máu.
Lâu lắm, khi cả hai đã hồi tĩnh lại thì Má âu yếm ôm tôi mà thầm thì :
– Mình yêu của tôi … Mình làm tôi không còn biết Trời Đất gì nữa …
Đúng là với lứa tuổi 40, Má đang trong giai đoạn cực thịnh của người đàn bà, dưới cái mã bề ngoài nghiêm túc, xa vắng, lạnh lùng, thật ra Má là một người phụ nữ tràn đầy háo hức, chỉ có điều Má sống trong một môi trường không cho phép Má thể hiện điều đó mà thôi. Với tôi, với tánh phóng túng, không kiên dè gì hết, tôi đã làm Má phải sa ngã và nhờ vậy mà Má đã được sống với con người thật của Má.
Trong 2 ngày sau đó, Má và tôi chỉ chú tâm vào việc yêu nhau, trao cho nhau tất cả những gì tốt đẹp nhất. Chúng tôi đụ nhau bất kể giờ giấc. Chúng tôi không muốn đề cập đến cái quyết định nồng cốt dù biết rằng trước sau, sau trước rồi thì cũng sẽ phải đi đến điễm đó. Có thể vì chúng tôi lo sợ ?
Nhưng rồi thời điễm đó cũng đã đến …
Má ứa nước mắt mà nói :
– Tôi đã suy nghĩ đến nát óc và tôi cảm thấy mình không có đủ bản lĩnh để mà đến với Mình, để trở thành vợ của Mình. Mình phải hiểu cho tôi.
Tôi thở dài mà nói :
– Tôi cũng biết là nếu Mình về với tôi, tuy tôi là người được thỏa mãn nhưng người thiệt thòi sẽ là Mình … Mình sẽ chịu biết bao nhiêu là áp lực từ mọi phía … tôi hiểu Mình lắm chứ ! như vậy làm sao mà Mình có thể được hạnh phúc một cách trọn vẹn chứ ?
Má lại khóc :
– Nhưng mà tôi lại không muốn mất Mình … tôi ích kỷ quá phải không ?
– Tôi cũng không muốn mất Mình chút nào.
Trước tình huống bế tắc, chỉ còn giải pháp là bắt chước con đà điểu mà đút đầu xuống cát để không nhỉn thấy thực tại. Chúng tôi lại lao vào tình dục …
Tôi thuyết phục Má để cho tôi đụ Má vào lỗ sau và Má chấp nhận ngay.
Tôi đặt Má nằm sấp rồi đút cái gối ôm dưới bụng của Má … sau khi vuốt ve và kích thích lỗ đít, tôi nắm con cặc mà từ từ đút vô. Má kêu đau làm tôi phải ngừng lại một lúc mà để Má thích nghi với sự xâm chiếm mới lạ.
Khi con cặc vào lút cán rồi thì tôi vô cùng sung sướng : cuối cùng rồi thì tôi cũng được là chủ nhân của tất cả 3 cái lỗ của người đàn bà mà tôi yêu thương này.
Tôi chỉ Má phải dùng tay mà tự kích thích hột le của mình trong khi tôi đụ Má từ phía sau … nhờ vậy mà hai chúng tôi đạt được cực khoái cùng một lúc.
Trước khi trở về nước, tôi nói với Má là hảy tin tưởng tôi, thế nào tôi cũng sẽ tìm ra giải pháp ! tôi không muốn để mất Má.
Tôi lại trở về Việt Nam một lần nữa.
Lần này tôi kiếm gặp chị Hai. Lúc đó chị đã ly dị với chồng và sống một mình nuôi 3 đứa con, trong đó có đứa con của tôi.
Bặt tin tôi từ cả gần năm nay, chị mừng tíu tít. Chị vẫn yêu tôi tha thiết.
Tôi sống bên chị cả tuần sau đó và cuối cùng thì tôi đề nghị được cưới chị về làm vợ.
Chị sững sờ, không thể nào ngờ được là chị may mắn như vậy. Chị ngỡ là bây giờ sẽ phải sống cô quạnh đến suốt đời với phận gái không chồng với 3 con.
Chị ôm tôi mà khóc vì sung sướng.
Sau khi chuẫn bị tâm lý cho chị, tôi mới kể hết cho chị nghe về mối quan hệ thật sự giữa tôi và Má. Chị sửng sốt, nói không ra lời. Tôi cũng nói hết quan điễm của tôi là tôi không muốn áp đặt gì cho chị hết, nếu chị thấy không chấp nhận được thì tôi và chị vẫn có thể có được một mối liên hệ tốt, tôi sẽ chu toàn tất cả cho chị và cho đứa con của chúng tôi … nhưng mà nếu chị về làm vợ của tôi thì chị phải chấp nhận chuyện của Má và tôi vì nếu tôi không muốn mất chị thì tôi cũng không muốn mất Má.
Chị suy nghĩ một lúc lâu rồi ôm tôi mà nói :
– Nếu mình trở thành vợ chồng thì cũng đã đến lúc phải thay đổi cách xưng hô chứ phải không ? em … em rất sung sướng được về làm vợ anh, được song hành với anh suốt cuộc đời. Ông Trời thương em nên mới cho em cái món quà bất ngờ này, em không muốn để nó vuột tay chút nào.
Chị đắn đo một lúc rồi tiếp :
– Em nghĩ mình đủ sự cởi mở để chấp nhận Má trong gia đình của vợ chồng mình. Em vẫn xem Má như Má của mình nhưng em cho phép anh có mối quan hệ vợ chồng với Má. Em nghĩ em đủ mức thương Má để hiểu là Má cũng cần có anh bên cạnh.
Tôi mừng quá, hôn nàng tới tấp.
Để cám ơn nàng, tôi dẫn vợ tôi đi nghĩ mát vài ngày ở Vũng Tàu, ngay chính nơi cái resort mà lần trước tôi đã để ý đến nàng và từ đó mới có kết cục như ngày hôm nay.
Vợ tôi cảm khái vô cùng, nàng biểu tôi phải dẫn nàng vào chùa để cúng và tạ ơn Trời Phật đã cho nàng được hưởng cái hạnh phúc này và cho nàng cơ hội đổi đời một cách thật là tuyệt vời. Nàng không quên niệm kinh cho Ngọc, người vợ quá cố của tôi mà cũng là đứa em của nàng. Nàng biết là cũng vì Ngọc mất mà nàng mới có được cuộc sống của ngày hôm nay.
Sau đó hai vợ chồng chúng tôi gặp Má để nói hết mọi chuyện. Má bàng hoàng sững sờ, không ngờ là mọi chuyện lại suôn sẻ một cách thần kỳ như vậy. Má ôm vợ tôi mà khóc. Vợ tôi cũng khóc theo.
Vợ tôi lại còn đề nghị để tôi và Má đi nghĩ du lịch vài ngày để được thư giãn sau khoãng thời gian khủng hoảng vừa qua. Đây là lần đầu tiên mà Má và tôi được thoãi mái và tự do như vậy, không lo âu, không gúc mắc … chúng tôi « danh chính ngôn thuận » là vợ chồng với nhau như bao cặp vợ chồng bình thường khác.
Má vui như đứa con nít, trên môi lúc nào cũng có nụ cười sung sướng làm tôi vui lây. Tôi chăm sóc và chiều chuộng Má hết lòng. Tình dục nhờ vậy mà cũng được phát huy tối đa : Má háo hức muốn bù lại những năm tháng buồn tẻ nên cứ bắt tôi cho Má thử nghiệm tất cả những tư thế làm tình mới mà Má không biết.
Trong lần đi chơi đó, lần đầu tiên Má chấp nhận chịu tự thủ dâm trước mắt tôi. Má cho tôi biết là Má đã biết tự thủ dâm khi còn trẻ, khi mới 14, 15 tuổi … lần đó Má bắt gặp chị người làm đang tự thủ dâm. Chị ta sợ bị Má mét lại với bà chủ nên chị ta thuyết phục Má để dạy cho Má trò chơi đó. Má cũng tò mò nghe theo và một thời gian sau thì Má thành công và đạt được kết quả như mong muốn. Chị người làm khuyên Má chỉ nên tự thủ dâm 1 tháng 1 lần mà thôi để cho việc học hành không bị tác động. Sau này, khi lấy chồng rồi thì Má không còn hứng thú với trò chơi này nữa. Chính tôi đã gợi lại cho Má cái kỷ niệm xa xưa đó và tôi đã thuyết phục được Má hảy cho tôi ngắm nhìn Má tự thủ dâm. Cảnh tượng Má cong người mà xuất khí là một bức tranh tuyệt vời.
Sau đám cưới, tôi bàn với vợ tôi bán nhà để về ở nhà Má vì nhà Má rộng rãi hơn nhiều, đủ chỗ cho đại gia đình chúng tôi, gồm tất cả 7 người. Đối với người ngoài thì gia đình chúng tôi rất bình thường nhưng họ đâu có thể biết được mối quan hệ đặc biệt giữa chúng tôi. Tôi chia sẻ thời gian để chăm sóc và yêu thương hai người đàn bà của tôi.
Mỗi người phụ nữ có không gian riêng của mình và sự hòa thuận và nhường nhịn lẫn nhau đem lại cho cả 3 chúng tôi một cuộc sống thật hạnh phúc.
Cả vợ tôi và Má từ khi về với tôi đểu trở nên rất dâm làm tôi vô cùng hài lòng.
Phần Dì Ba thì từ khi Dì chấp nhận lấy người đàn ông đó thì Dì có được một cuộc sống ổn định, Dì hết còn cô độc như xưa.
Tôi không chừa được tánh đèo bồng của mình và tôi chinh phục lại Dì một cách không mấy khó khăn vì trong thâm tâm Dì, tôi vẫn còn một chổ đứng không nhỏ.
Hể có cơ hội là tôi tìm Dì để ân ái.
Và rồi dù đã 40 tuổi nhưng Dì lại mang thai. Hai vợ chồng Dì vui mừng sung sướng. Tôi cũng mừng vì có được đứa con thứ nhì, sau đứa con với vợ tôi ! tôi biết vì nể vì chồng nên Dì không nói ra, nhưng tôi chắc chắn đó là đứa con của tôi. Tôi xin phép hai vợ chồng Dì được làm cha đở đầu cho đứa bé. Dì nhìn tôi với ánh mắt long lanh rồi Dì gật đầu.
Bây giờ tôi còn một mục tiêu nữa để cho cuộc sống của tôi đạt được mức hạnh phúc cao nhất : tôi phải thuyết phục Má để Má chịu sanh cho tôi một đứa con. Tôi nói bóng nói gió để chuẩn bị tâm lý của Má và khi tôi bàn với Má về chuyện đó thì Má làm thinh không trả lời.
Hết