Chuyện Của Loan – Seri Siêu Phẩm Mới 2020 ( Update Chương 15 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện Của Loan – Seri Siêu Phẩm Mới 2020 ( Update Chương 15 )

Tác Giả:

Lượt Xem: 613 Lượt Xem

CHƯƠNG 12: MẸ VÀ CHỊ CHỒNG​

Hôm nay, Hồng tranh thủ đi làm sớm, kiếm tiền trả nợ, dạo này nợ ngày càng nhiều, mà ngày làm vài khách, không đủ để trang trải cuộc sống.

– Ủa Loan, rồi mày không tính dắt thằng Long về nhà mày hả? Hồng đứng trang điểm, vừa kẻ chân mày, vừa hỏi chuyện Loan.

– Em cũng chưa biết nữa, thôi kệ đi chị, tới đâu hay đến đó. Loan đặt nhẹ túi trái cây lên bàn. Treo giỏ xách lên, xoay qua cầm khăn lau tính lau bàn thờ ông Địa…

– Để đó, tí tau trang điểm xong làm. Hồng dọn dẹp đồ make up vào túi. “Chắc tau cũng đi thôi Loan ơi, giờ bí quá rồi”.

– Chị tính đi đâu nữa? Ở đây làm trả nợ chứ giờ đi đâu cũng vậy à.

– Đi chứ mày, ở đây tụi nó dí quá, chịu gì nổi. Tau đi thì tau cũng gọi về cho mày mà. Hồng bước qua chổ Loan, cầm khăn lau bàn thờ ông địa.

– Ủa rồi chị Sương thì sao? Loan xoay người lại hỏi.

Hồng ngồi xoay lưng ra cửa, tay cầm ông Địa lên, miệng lẩm bẩm điều gì đấy, rồi Hồng vén cổ áo xuống, vạch vú ra, đưa mặt ông Địa vào. Xong để ổng lại vị trí cũ, nâng ông Thần Tài lên, cũng nhét ông Thần Tài vào chiếc vú bên kia, miệng lại lẩm bẩm cầu xin điều gì đó.

Tiếng còi xe bóp tin tin bên ngoài, Loan bước xuống đi ra, Long vừa quay lại đưa đồ ăn sáng cho Loan sau khi chở Loan tới tiệm. Đưa xong thì Long mới đi làm.

Vào lại bên trong thì Hồng đang quỳ, thắp nhang khấn lạy sau khi thay dĩa trái cây.

– Chị ăn sáng chưa? ăn với em nè, ông Long mua nhiều lắm. Tay Loan đưa bịch bò kho lên.

– Thôi, mày ăn đi. Con Sương tí nó lên mua bánh mì cho tau. Hồng đứng dậy, vén mái tóc rồi lấy điện thoại gọi ông Hòa xe ôm để nhờ mua cafe.

– À, chắc con Sương cũng đi cùng tau đó mày. Hồng trả lời câu hỏi khi nãy của Loan. “Nhưng mày yên tâm, tau đang tìm người cho mày mà. Tụi nó đẹp và chịu chơi lắm”.

Chi vừa đến, “Ăn sáng chưa hai chị?”, trên tay cầm theo hộp cơm tấm, rồi đi thẳng vào trong.
Tiếp đến là Khôi và Hằng bước vào cùng lúc.

– Bộ tối qua hai đứa mày ngủ với nhau hả? Sao sáng nay đi cùng nhau vậy.

– Ờ đấy, tối qua Khôi nó quất tau ba cái, giờ banh cái háng rồi nè má. Hằng đáp trả Hồng, kéo tay Khôi “Vào bên trong, hai chị em mình làm cái nữa nha em”.

Phận làm con trai ở tiệm, giữa các chị đẹp, Khôi luôn là chủ đề để các chị làm đề tài trêu chọc.

– Nhanh lên con đ*, tau đóiiiiiiiiiii. Hồng gọi cho Sương.

Vị khách mớ hàng trong ngày, khách quen của Hằng, nên Hằng lên lầu làm trước, lẽ ra Hồng là người đi tua đầu, sau đó là Hằng, rồi tới người tiếp theo, tiếp theo nữa…. Chi thì chỉ cạo mặt ráy tai, nên các chị không giành tua, ưu tiên cho em út.

Trinh đến mà Sương vẫn chưa đến. Kiểu này Hồng đói rồi.

Loan ăn sáng xong, đi vài vòng trong tiệm, người ta nói chổ làm ăn mà có bà bầu là xui lắm, đặc biệt là những nghề nhạy cảm như này, nhưng mọi người ở đây không mê tín, vẫn thương Loan.

Khôi chạy ra lấy cafe khi nhìn thấy ông Hòa, móc ví gửi tiền thì ông Hòa bảo hôm qua Loan đã gửi rồi. Nên Khôi mang cafe vào đúng lúc Sương vừa tới. Để ổ bánh mì trên bàn cho Hồng, Sương vào trong thay đồng phục, thì cùng lúc Trinh cũng vừa thay xong,

– Ê bà, có tiền đó không, cho tui mượn một chai đi (một triệu). Tí thằng khách quen vô làm, tui gửi lại.

Trinh nhìn Sương không nói gì, móc bóp ra và rút hai tờ năm trăm đưa Sương cầm.

Sương mặc vội chiếc váy, vừa đi vừa cầm điện thoại gọi cho ai đó, áo còn chưa kịp kéo xuống…

Vị khách thứ hai vào tiệm, tới lượt Hồng bước theo sau để lên lầu. Chiếc xe máy dừng trước cửa tiệm, Sương lật đật chay ra, đưa cho người đàn ông kia cái gì đấy. Rồi bước vào trong trang điểm.

– Dạ cô ơi, ở đây không làm tóc nữ. Chi đứng dậy bước ra khi thấy một người phụ nữ trung niên và một cô gái đẩy cửa bước vào.

– Con Loan có đây không. Giọng cô gái đầy kênh kiệu.
– Chị Loan ơi, có ai tìm chị nè. Chi nói vọng ra sau.

Sương đang trang điểm, buộc phải dừng tay, mắt nhìn vào gương và đầy thắc mắc. Trinh cũng buông điện thoại xuống, quay lưng lại nhìn hai vị khách. Khôi ngồi ngay ghế hớt tóc cạnh hai người phụ nữ cũng tò mò không biết chuyện gì.

Loan bước từ sau ra, nhìn sửng hai người phụ nữ ngập ngừng, vội gật đầu chào.

– Con đ*, thằng Long em tau đâu. Giọng cô gái vang lên.
– Anh Long đang ở với em. Nhưng giờ ảnh đi làm mà chị.

Cô gái sấn tới, Chi cản lại. Loan lùi ra sau. Khôi bật dậy theo phản xạ, chen giữa cô gái và Chi.

– Ê…ê….này, chị muốn gì thế? Khôi hỏi.

– Tụi mày là ai, có tin tau dẹp luôn cái tiệm này không?

Người phụ nữ trung niên im lặng, bước qua ghế ngồi. Trinh lúc này đã tuột khỏi ghế. Trên tay Sương đang cầm con dao cạo mặt, chưa kịp thay lam….

– Mày bước ra đây nói chuyện với mẹ tau. Cô gái lên giọng.

Chi và Khôi nép người sang, để Loan bước đi. Cô gái nhào tới tát vào mặt Loan một cái bốp. Lúc bấy giờ Sương lao ra, nắm tóc cô gái kéo xuống, lên gối vào mặt. Trinh chạy tới chổ người phụ nữ trung niên cản lại. Sương dí lưỡi dao cạo vào mặt,

– Mày có tin tau rạch mặt mày không? Mà mày tới đây phá? Nói rồi Sương dùng tay tát ngược vào mặt cô gái.

– Ôi trời, tụi mày dám đánh con tau à, tau báo Công an. Người phụ nữ trung niên móc điện thoại ra nhưng Trinh đã gạt tay,

– Mẹ con bà là ai? Sao sáng sớm đến tiệm người ta gây sự? Trinh hỏi.

– Tiệm này là của con trai tau, con kia nó làm gì có tiền mà mở? Giọng bà ta như muốn hét to.

Cô gái bị ăn cái tát của Sương đứng nép vào ghế, không dám to tiếng. Loan bước tới cầm con dao trên tay Sương ra, bảo Khôi đưa Sương vào trong, nhưng làm sao Sương bỏ đi khi hai người ấy còn ở đây.

Chi vội lấy hai ghế ra để sẵn cho Loan và cô gái ngồi.

– Dạ, hôm nay Bác và chị đến đây có việc gì vậy. Loan kéo ghế ngồi trước mặt người phụ nữ.

Khách Hồng và Hằng cùng bước xuống lầu, nhưng thấy ồn ào, nên cả hai đứng bên trong, tưởng bên ngoài đang đánh ghen. Hồng bước ra cùng Hằng, đứng cạnh Sương thì thầm hỏi.

– Gia đình tau muốn mày buông tha cho em trai tau. Mày muốn cái gì, mày nói đi. Cô gái nói như muốn hét vào mặt Loan một lần nữa.

– Cô bỏ bùa mê thuốc lú gì mà mấy tháng nay thằng Long con trai tôi không về nhà, không biết cô có cái gì mà nó theo? Người phụ nữ trung niên phân trần.

Cô gái vẫn nhào tới, giật tóc Loan, khi các câu hỏi đặt ra mà Loan đều im lặng. Hồng đứng nhìn nãy giờ, bước tới, hất tay cô gái, hai tay tát lia lịa vào mặt,

– Hôm trước tau nói với mày sao? Mày ngứa l*n mà, phải không, tau gặp mày ở đâu là tau cào nát mặt mày ở đó. Con Loan nó hiền nên mẹ con mày chửi nó, hôm nay còn dám đến đây à?

Vừa nói Hồng vừa đánh, vừa tát vào mặt, lên đầu cô gái, khiến cô ngã ra sàn, Sương cũng lao tới, dùng chân đạp lên. Hằng thấy vậy chạy lại can cả ba người.

Thấy tình hình không ổn, Khôi móc điện thoại ra gọi cho Long…

Chi bước tới, ôm Loan lại,

– Chị Loan có thai đó cô. Sao cô đánh người ta chi vậy.

– Nó đâu phải cháu nội tôi. Người phụ nữ trợn mắt, hai tay lật ra kiểu từ chối nhận.

– Vậy cô được quyền tới đây đánh người à? Hằng trợn mắt nhìn người phụ nữ trung niên. Hất mặt nhìn Sương và Hồng, “Tưởng con mẹ biết điều và có giáo dục hơn con con, hóa ra cũng cá mè một lứa, biết như thế, lúc nãy tau không can tụi mày”.

Cô gái nghe Hằng nói vậy, liền nép vào người mẹ. Cùng lúc đó Long chạy vào tiệm ôm Loan, chiếc xe máy chưa kịp rút chìa khóa. Hằng vỗ nhẹ vai Khôi chỉ ra đường….

– Hai người đến đây làm gì? Con đã bảo là con không về nhà nữa mà. Để vợ chồng con yên đi.
Long dìu Loan đứng dậy, đi ra sau.

– Thôi đi về. Giọng người phụ nữ trung niên lên tiếng.

Hai mẹ con bước ra cửa, trước khi về bị Sương cản đường, tay cầm cây lược đưa cho cô gái,

– Chải lại đầu tóc đi mày. Biết tụi tau là đ*, mà còn dám vào động đ* gây sự à?

Cô gái trợn mắt, hất tay Sương ra và bước đi.

Bên trong, Long ngồi ôm Loan, ” Sau này có việc gì phải gọi anh ngay nhé. Cứ im im thì làm sao anh biết. Anh đang xác nhận tình trạng hôn nhân đấy. Tuần sau anh nghỉ phép, cuối tuần Anh chở em về thăm nhà nha. Rồi mình đăng ký kết hôn”.

Lòng Loan hân hoan, miệng mỉm cười, hai vị khách của Hằng và Hồng đi ngang qua hai người, nghĩ thầm “à, hóa ra không phải vụ đánh ghen”.


– Má, khi nãy đánh đã tay thiệt mày. Sương đưa tay lấy ly cafe Khôi mới pha xong.

– Thằng khách nó đang ịch tau, mà nghe ồn ào, nó tưởng Công an, leo xuống chạy ra cửa nhìn kìa. Hồng kể về vị khách mình.

– Ủa lúc đó bà không nghe gì hả Hằng? Sương hỏi khi Hằng đang đứng chải tóc.

– Cầm vòi sen tắm cho khách, nghe xì xào ở dưới, chứ biết gì. Hằng trả lời Sương.

Trinh ra hiệu cho mọi người im lặng, chỉ tay vào bên trong, sợ Long nghe thấy.

Hết chương 12.

CHƯƠNG 13: ĐIỀM BÁO