Chuyện Của Loan – Seri Siêu Phẩm Mới 2020 ( Update Chương 18 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện Của Loan – Seri Siêu Phẩm Mới 2020 ( Update Chương 18 )

Tác Giả:

Lượt Xem: 406 Lượt Xem

CHƯƠNG 14: TÌNH THÂN​

Nay Loan ghé chợ mua hai con cá diêu hồng và ít đồ về nấu cơm chiều, một con nấu chua, còn một con thì chiên. Món mà Long hay thích ăn, kiểu gì cũng khen vợ nấu ngon, biết chiều chồng.

Đang cho những lát cà chua cắt hình múi cau vào nồi để tạo màu cho canh chua, Loan nhảy mũi liên tục, kiểu hắt-xì-hơi, nhanh trí Loan xoay mặt sang chổ khác, không thì…

Nhớ ngày xưa, cái thời Long cưa cẩm nàng, sau khi nhậu cùng đám bạn thân, kiểu nào Long cũng mò sang phòng bảo đói bụng, xin hộ bát cơm hay gói mì, nàng cũng miễn cưỡng đi nấu.

Có lần, vừa đổ nước sôi vào tô mì, mang ra cho Long, thì nàng nhảy mũi thật to, phải nói là cả tô mì trên tay Loan hứng cả những dòng nước bắn ra từ mũi nàng, Long kêu lên:

– Ôiiii…. TRỜI! Ở dơ thế?

Vậy mà Long cũng ăn sạch. Còn quay sang khen ngon, không biết ngon là do người nấu hay do cái hắt xì ban nãy.

Long cũng không phải dạng vừa, trước khi rời khỏi phòng Loan, Long nhỏm người lên, trong khi Loan đang nói chuyện, thì Long ra hiệu, tay để lên môi,

– Suỵttttt. Long đánh rấm (xì hơi) một cái BỘP rõ to.

Thế là Long ăn ngay một cái gối vào người, Long ôm gối và ngửi:

– Sao thơm thế? Chắc kiểu này nghiện cả đời mãi thôi.

– Gối người ta lót đít đấy ông nội. Loan đáp trả đầy kiêu hãnh.

– Vô duyên vậy chời? Long tỏ vẻ ngạc nhiên trước câu trả lời tinh quái.

Vừa nấu ăn, vừa nghĩ vẫn vơ, rồi tự cười một mình như con điên, thì có tiếng bước chân chạy vào trong:

– Thưa mẹ, con đi học mới dìa. Bé Cherry xúng xính trong chiếc đầm caro màu đỏ, trên vai còn mang chiếc balo nhỏ xinh. Con gái đã là nữ sinh lớp một rồi.

Loan tắt bếp khi con cá diêu hồng vừa chín vàng đều cả hai mặt, mở vòi nước rửa tay.

– Thế con đã chào các dì chưa? Loan ôm con gái lên, vừa đi ra trước vừa hỏi.

– Con mới chào dì Hằng thôi. Cherry trả lời mẹ. Rồi choàng tay qua, ghì chặt cổ mẹ lại.

– Hôm nay cô giáo có gửi gì về không Anh? Loan hỏi chồng.

– Không em. Long trả lời vợ rồi quay sang bé Cherry, “Con gái hôm nay không hun ba à?”. Vừa nói Long vừa áp sát mặt vào bé Cherry.

– Anh đi tắm đi, rồi ăn tối. Em còn trông tiệm, chị Hằng sắp về kìa. Loan nói chuyện với chồng.

Chi dạo này trông xinh hơn, đàn bà hơn, từng trải hơn. Không còn là cô bé của những năm về trước. Nhớ có lần cả bọn kéo nhau lên rình xem Chi lên lầu với khách quen…

Mỗi lần Anh ấy đến tiệm, chỉ yêu cầu Chi cạo mặt, ráy tai xong rồi về, mặc dù Hằng, Hồng và Sương năn nỉ lên lầu nhưng Anh ấy không lên, nếu như Chi không lên cùng. Cả tiệm thuyết phục mãi, đến khi Anh ấy bảo chỉ lên lầu nói chuyện, chứ không làm gì đâu, thì Chi mới chịu.

Vậy mà lên nói chuyện thật, Chi kéo ghế ngồi ngay cửa, cửa mở. Anh ấy ngồi ở mép ghế massage tận đầu bên kia, hai người ngồi nói chuyện, làm cả đám chả rình xem được chuyện gì, thế là đi xuống.

Giờ thì Chi có thể đào tạo lại đàn em rồi, thâm niên gần ấy năm cơ mà…

Khách vào, một vị khách trung niên, tới lượt Oanh làm, nhưng ông ấy lại yêu cầu cả Chi lên cùng. Chi ái ngại, thật ra Chi chưa từng làm kiểu ấy, chưa từng tham gia phi vụ ba người, Oanh cứ thuyết phục mãi, nhưng Chi lưỡng lự. Mặc dù từng trải, nhưng chưa bao giờ chơi ba như thế này….

Oanh thì không cần nói nhiều và cả Hiền cũng vậy, có lần Oanh làm khách xong, chính Oanh là người cậm cụi lau dọn cái phòng massge, vì Oanh đã squirt ra cả chăn, chảy xuống cả sàn, bóc mùi nồng nặc….

Nếu như Hiền hôm nay không xin về sớm thì Hiền đã cùng Oanh some rồi. Oanh kéo hẳn Chi đi, cứ lên đi, ngại gì….

Vị khách bước vào phòng đôi, nói là phòng đôi vậy thôi chứ, thật ra là căn phòng mà Hiền với Oanh bảo thợ (trong lúc thi công nhà mới) làm rộng ra, rộng hơn các phòng khác, để vừa hai chiếc ghế massage và lối đi…

Oanh cởi quần áo, vị khách trung niên kia cũng cởi, Chi hơi ngại, đó giờ có khỏa thân trước một người con gái nào đâu chứ? Nay tự nhiên đi cởi trước Oanh – bạn làm cùng.

Ánh đèn mờ đi, nhạc không lời vẫn nhè nhẹ du dương, mùi thơm của sả chanh, cam, oải hương, quế làm Chi cảm thấy tự nhiên hơn, Chi bước lên ghế trong khi Oanh đang ngồi lên mặt vị khách trung niên…

Oanh quay người lại, mắt hướng về hạ bộ ông ta, Chi dùng khăn ướt xé ra, một tay cầm khăn, tay còn lại cầm dv đã căng cứng lên để lau sạch, nhẹ nhàng di chuyển xuống hai viên bi, và Chi cũng không quên bên dưới, bên dưới cái khe mông nữa.

Sau khi vệ sinh sạch cho vị khách, Chi bắt đầu công việc của mình là khom người xuống, miệng Chi bắt đầu há to, đôi môi màu đỏ gạch vừa mới tô xong đã bám chặt lấy thân dv, rà lên rà xuống, hai tay Chi bắt đầu vuốt ve, xoa nhẹ hai viên bi của khách, thỉnh thoảng vị khách nãy người lên, cố dí sâu dv mình vào sâu cuốn họng Chi… dùng tay vén lại mái tóc đã rũ xuống…

Chi đê mê trong tiếng nhạc không lời….

– Ngày nào cũng gặp khách như này thì sướng bà hen? Oanh vừa súc miệng, vừa nói chuyện với Chi bên cạnh.

– Uhm. Nhiều khi làm một thằng mệt chết mẹ, ê cả l*n mà có được mấy trăm. Làm ông này cũng nhiêu đó giờ, mà cả hai người làm, mỗi người được một triệu. Chi trả lời Oanh xong thì đưa ngụm nước Listerine vào súc.

– Vậy mà má lúc đầu e thẹn, bảo không lên đồ. Đưa lại tiền năn nỉ đây má. Vừa nói Oanh vừa bóp vào ngực của Chi. Ngực Chi thẳng, đứng, không xệ, nên Chi đi làm không bao giờ mặc áo ngực.

Hằng về nhà vừa xuống, đang trang điểm nhẹ lại khuôn mặt, quay sang hỏi Loan,

– Ủa, hai đứa nó lên lầu chưa em?

– Mới some xong đó Chị. Loan trả lời Hằng.

– Ông nào vậy ta? Quen không?

– Quen, cái ông lúc trước vô làm chị Hồng với Sương đó.

– Ông nào ta? Hằng đăm chiêu suy nghĩ…

– À… cái thằng cha mà bú l*n con Sương xong rồi qua hôn môi con Hồng phải không? Hằng nhìn Loan rồi tự trả lời.

– Uhm, ông đó đó chị. À mà chị, lát có ông anh họ em, con bà cô ruột qua. Có gì chị làm ổng nha. Ổng mới gọi em khi nãy.

– Tới đây lần nào chưa? Hằng hỏi.

– Có, lúc nhà mới xây xong đó chị, nhưng ổng không có làm.

Anh Tâm, anh họ của Loan, hai người là anh em cô cậu ruột, một người gọi bà ngoại, một người gọi bà nội, mà cả hai nhà không thân, vì chuyện người lớn, kiểu bên giàu, bên nghèo, nên anh em Loan cũng vì thế mà xa cách, may là vợ chồng Loan xây được căn nhà, nên cũng có tìm lại chút máu mủ ruột già với bà con…

Nghĩ cũng lạ, từ ngày vợ chồng Loan có nhà cửa, hai đứa em Loan cứ gọi điện thoại mượn và xin tiền liên tục, Loan còn nhiều khoản phải lo lắm chứ, tiền trả Ngân hàng mỗi tháng, tiền sữa, tiền học hành cho bé Cherry…vậy mà họ không biết, cứ nghĩ vợ chồng Loan là cái máy in tiền. Những việc như này, Loan không kể chồng nghe, sợ anh ấy lại bận tâm.

Nhỏ út, em gái của Long sắp cưới, lại tốn một chỉ vàng chứ ít ỏi gì. Cho ít có mà bà chị chồng chửi vào mặt…

Anh Thắng, chồng chị Trang mất do ung thư gan, giờ bà ấy cùng đứa con gái nhỏ hơn bé Cherry một tuổi về ở chung với ba mẹ của Long.

Từ khi chồng chị Trang mất là gia đình bên chồng muốn tống chị ấy ra khỏi nhà, để khỏi phân chia tài sản… đã vậy cháu nội mà là gái thì thôi rồi…

Không hiểu sao dạo này ba chồng Loan hay hỏi Loan về chị Trinh, một người thợ cũ ở tiệm. Loan nhớ Ông nội bé Cherry chỉ gặp chị Trinh đúng một lần vào ngày thôi nôi thôi mà? Có chuyện gì sao? Trong đầu Loan thoáng lên một suy nghĩ xấu xa, rồi Loan lắc đầu nghĩ thầm chắc không phải, mà biết đâu….

….

CHƯƠNG 15: SINH LY