Anh rể- Em vợ – Update Chương 12

Chương 16 b:
-“Anh làm tí táo mèo nhé hay chuối hột ?”-Bảo hỏi Nam và chỉ tay vào mấy bình rượu ngâm đặt trên kệ .
-“Loại nào cũng được mà , anh thì sao chẳng xuôi “-Nam nói tỉnh bơ .
-“Thế làm tí rượu thuốc của bac Quang cho em hôm bữa, chưa được uống thử lần nào “-Bảo đứng dậy bê cái bình mà để dưới chân cầu thang .
-“ừ, anh cũng quen uống rượu đấy của bố rồi.”-Nam trả lời.
2 anh em ra bàn ngồi nhậu lai rai ít mồi , chờ Linh xào nấu nốt. Linh với Bảo chiều nay có ca trực nhưng mà do Nam lên chơi nên xin chuyển lịch .Nhậu được 1 lúc thì Linh bê dồ ra , mấy con cá mực với ít hàu nường mỡ hành mà lúc nãy Bảo chạy ra quán mua về, để cô cho vào lò làm nóng lại, ít rau xào với thịt bò.
-“em ngồi xuống đây tí với bọn anh “-Nam nhìn Linh .
-“dạ thôi, hì, 2 anh em cứ nhậu đi ạ , em còn tí việc, lát xuống sau ạ”-Linh trả lời rồi đi lên trên tầng,Nam cũng không giám nhìn theo, sợ Bảo phát hiện ánh mắt của mình thì chết …Linh rất ít khi mở miệng nói chuyện với người lạ , cô không phải là ít nói mà là chưa cùng tần số , kiểu người hướng ngoại nhưng phải hợp tính thì mới nói chuyện được nhiều.
-“tinh hình anh chị làm ăn thế nào rồi, có khó khăn gì ko ạ “-Bảo nâng chén hỏi Nam
-“ trước mắt thì vẫn thuận lợi, không có vấn đề gì cả.”-Nam cạch chén rồi nói
-“anh thì chỗ anh em, anh hỏi câu này, cô chú không tính đẻ cho ông bà có cháu bế à?? Chứ tầm tuổi này, ông bà cũng muốn có đưa nhỏ chạy ra chạy vào cho vui nhà vui cửa “-Nam tiếp lời
-“em cũng muốn lắm, nhưng nhà em thì kế hoạch, bảo ổn định thêm thời gian nữa.”-Bảo trả lời có chút buồn phiền.Đang nói chuyện thì Linh di xuống, nghe thấy 2 anh em nói chuyện này .
-“em muốn công việc ổn định hơn và anh Bảo đang xin vào bệnh viện công thì mới đẻ anh ạ “ –Linh ngồi xuống cạnh Bảo.
-“ừ, tiện thì anh hỏi vậy, thế chú định chạy vào viện công à ?”-Nam quay sang hỏi bảo.
-“Vâng, nhưng hơi khó anh ạ , em định xin vào viện XXX mà ông viện trưởng hơi khó gặp “-bảo thở dài nói.
-“có phải là ông tên Minh đậm người , năm nay tầm 42 hả “-Nam chợt nhớ ra gì đó .
-“Vanga nh, anh quen ạ ?”-Bảo cũng giật mình hỏi lại.
-“ừ nếu đúng là ông ấy thì a có quen, trước kia ở cùng quê, anh kém ông ấy 5-6 tuổi, chơi từ bé, khi ông ấy được tầm 20 thì bố mẹ đưa lên thành phố ở. Đợt anh đi viện vừa rồi, ông ấy là người sắp xếp phòng vip cho anh đấy , chứ nahf mình lấy đâu ra tiền mà nằm ở đó.”-Nam hoài niệm
-“để anh gặp thử 1 lần và xin xem giúp em được không “-Nam nói tiếp
Vợ chồng Bảo cảm ơn rối rít, không ngờ chạy bao nhiêu lâu nay, mà không biết người giúp được ở trước mặt. Nam không giám nhận , hắn bảo để mai anh đi gặp rồi a xin, có gì sẽ báo lại. 2 vợ chông cam ơn tiếp mà lòng vui khấp khởi.
Đến chiều tối Nam lái xe về nhà ,thấy mọi người cũng đang ngồi chơi và chuẩn bị ăn cơm .Nam lên phòng gọi điện cho ông Minh , đến cuộc thứ 2 thì mới nghe máy,hắn trình bày chuyện của Bảo, ông Minh nói để xem còn vị trí nào trong khoa trống không đã và gọi lại cho.Một lúc sau, ông Minh gọi lại , vì nể tình ngày xưa từ hồi nối khố , ông đã chấp nhận cho Bảo chuyển công tác về bệnh viện công bên ông.Nam nghe mà đầu gật như bổ củi và nói mai sẽ tới chỗ ông làm việc để gặp và cảm ơn. Hắn lại gọi cho vợ chồng Bảo và hẹn mai đi cùng để lên cảm ơn ông Minh.
Hôm sau , Nam cùng Bảo lên bệnh viện ,biếu quà cáp và cảm ơn xong xuôi, 2 anh em lại về đánh choén ,Linh ở nhà nội trợ để ăn mừng và cảm ơn Nam.Hôm nay cô mặc hiếc váy trễ cổ nhưng lại dài tới đầu gối, rất khéo léo và tinh tế. 2anh em ngồi uống mà nói chuyện cười giòn dã, Linh cũng nâng chén chúc mừng , vui cùng chồng mình .Linh uống xong mệt và xin phép vào phòng ở tầng 1 nghỉ ngơi vì lát còn phải dây dọn dẹp nên cô không muốn đi lại cầu thang.Bảo uống 1 lúc thì gục, hắn nấc trong men say, có khi bây giờ quẳng ra đường cũng chẳng biết. Nam thì bây giờ đi còn xiêu vẹo, tìm nhà vệ sinh để xả lũ. Hắn vào nhệ sinh mà loạng choạng tí ngã úp mặt vào bồn cầu.Đi ra vịn tay vào tường mà đi, khi đi ngang qau cửa phòng ngủ ở tầng 1, vô tình liếc mắt vào trong, thấy ai đó đang nằm trong đó, da trắng mặc chiếc váy hoa màu tím nhạt đang nằm úp người xuống ….