Những Câu Chuyện Dâm Dục Hồi Nhỏ – Truyện 18+ Mới

Những câu chuyện dưới đây hoàn toàn là do người viết tưởng tượng ra. Nếu có trùng khớp với những tình huống hoặc nhân vật nào ngoài đời thật thì đó chỉ là ngẫu nhiên. Người đọc không nên suy diễn lung tung. Người viết không chịu trách nhiệm. Xin cảm ơn.
Nói trước mấy câu như thế cho chắc gạo. Khỏi ai hỏi coi chuyện thật ko hay thật bao nhiêu phần trăm này kia các kiểu. Cãi nhau mệt lắm. Nói chứ tình hình là năm covid thứ 3, cách ly nay cũng hơn 2 tháng rồi. Nằm ở nhà chèo queo, cứ đi ra đi vô trông cho dịch qua mau chứ vầy chán chịu ko nổi. Mà nằm không rảnh rỗi lại sinh nông nỗi, không có chuyện gì làm nên nằm kể chuyện anh em nghe chơi. Chuyện thì trăm ngàn thứ chuyện nhưng chuyện tình yêu, tình dục, đụ đéo lúc nào cũng là thứ nhiều người quan tâm nhất. Tui cũng vậy. Cá nhân tui nghĩ ai cũng có 1 đời sống tình dục riêng, ko có ai giống ai. Một số người thì bình thường, một số kém hấp dẫn hơn, và cũng có 1 số nào đó lại hấp dẫn và kì lạ hơn tất cả những người còn lại. Tui ko biết mình có phải may mắn hay ko nhưng tui lại tình cờ có 1 đời sống tình dục khá phong phú. Thật sự mà nói cũng ko phải hay ho gì, nhưng giống câu ông bà mình hay nói: hay ko bằng hên. Ở Việt Nam mình, tình dục là thứ bị người ta che dấu một cách tối đa, hạn chế chia sẽ 1 cách hết mức. Gần đây thì xã hội hiện đại hơn, internet rồi Facebook Zalo các kiểu nên cũng thoáng hơn chút. Chứ hồi xưa thì thiệt là khó lắm, ko phải dễ nói đâu. Ko có chuyện đụng tới là đụ đéo, là khẩu dâm như phim nhật đâu, người ta giấu dữ lắm. Nhưng mà cái gì người ta giấu nhiều thì người ta cũng bức rức nhiều. Người ta cũng muốn có những lúc nói ra hết cho nhẹ lòng. Đôi khi nó những chuyện họ ko thể nào nói với những người thân được, vì nói rồi ko dám nhìn mặt nhau. Nên chuyện tâm sự kiểu đó nói với người lạ dễ hơn. Thiệt luôn đó, nếu bạn biết khơi gợi và khéo một chút, bạn sẽ dễ dàng nghe chuyện tình của những người xa lạ hơn là người thân. Trong cuộc đời tui, tới nay cũng hơn 30 cái tết, tui đã được nghe cũng kha khá những câu chuyện như vậy. Có những chuyện nghe cũng chán, vì cuộc đời nó ko có sẵn kịch bản như phim, nên nhìu khi đang cao trào cái cụt hứng, hoặc chuyện hay nhưng cái kết lãn xẹt…nhưng thật sự có nhưng câu chuyện mình chỉ nghe lại thôi mà cũng có thể thủ dâm với nó được. Tui sẽ cố gắng kể anh em nghe những câu chuyện như thế. Tui sẽ kể lại lời của người trong cuộc, nhưng cũng có 1 phần tưởng tượng của tui. Nên nếu có gì nghe kì kì thì ae cũng thông cảm. Tui ko phải nhà văn đâu.
P/s: người viết là người miền tây. Toàn bộ từ ngữ được dùng là của miền tây. Anh em nào ko hiểu comment tui giải thích. Thanks.

1. Chuyện hồi nhỏ.
Cái này là tui kể chuyện. Nên nhớ tới đâu thì kể tới đó. Có nhiều cái lâu rồi cũng quên nên chế thêm…hehe. Nhưng mà tui sẽ cố gắng kể đúng theo dòng thời gian cho ae dễ hiểu. Tui là 9x đời đầu. Quê ở miền tây chính gốc. Mà ở chỗ nào hổng nói đâu nghe. Cái quê tui tui nói thiệt nó quê ơi là quê. Hồi đó tui nhớ là cả xóm mà có mỗi 1 cái truyền hình trắng đen xài bằng bình ắc quy. Tối tối là cả xóm xúm lại coi cải lương. Mãi sau này mới có điện. Hồi còn nhỏ khoảng 6-7 tuổi nhà tui ở gần chợ. Tới năm tui 10 tuổi thì cha mẹ ra ruộng cất thêm cái nhà chòi vừa ở vừa làm ruộng cho gần. Mấy bà chị tui thì vẫn ở lại nhà trong chợ còn tui thì theo cha mẹ ra ngoài ruộng ở. Nhà chòi nằm bơ vơ giữa ruộng, trên bờ kênh, xung quanh là mấy cái đìa cây cối um tùm. Chòi làm bằng tre với lá dừa nước đơn sơ lắm. Mà xung quanh cũng ko có ai, chỉ có 1 cái chòi của 2 vợ chồng anh chị hàng xóm cách khoảng vài chục mét thôi. Lúc đầu mới lên chòi ở được đi bắn chim, đi bắt cá lia thia cũng vui, nhưng ở hoài ko có chuyện gì để chơi hết nên cũng chán. Thêm nữa vô mùa lúa cha mẹ tui phải ra ruộng làm suốt, chỉ nấu cơm để đó rồi bỏ tui ở nhà chơi loanh quanh 1 mình vậy đó. Con nít hồi xưa cha mẹ ko có quan tâm kiểu như giờ đâu. Cha mẹ chỉ dặn là ko được ra kênh chơi 1 mình sợ té kênh chết thôi. Với lại ổng bả cũng dặn là nếu có chuyện gì thì chạy qua kêu anh chị hàng xóm giúp. Hai vợ chồng anh chị này lúc đó chắc khoảng hai mấy tuổi gì đó, nhưng vì vai vế nên mình chỉ kêu bằng anh chị thôi. Anh chồng tên Tuấn, làm thú , hay đi chích bò chích heo suốt ngày. Vợ tên là chị Thủy, chắc tre hơn chồng tí, chị này có 1 đứa con gái khoảng 1 tuổi mấy, chỉ thấy ở nhà giữ con thôi chứ ko thấy đi làm gì. Nhà của anh chị cũng bằng lá, đơn sơ y như nhà tôi. Giữa nhà kê 1 cái bàn tròn, trong nhà cũng chỉ có 1 cái giường tre chỗ 2 vợ chồng ngủ. Đồ đạc cũng ko có gì nhiều. Ngày xưa thiếu thốn lắm chứ ko được như bây giờ đâu. Thường thì tôi khi ở nhà 1 mình cũng hay qua nhà chị Thủy chơi. Ở cái chỗ đồng không mông quạnh ko có ai hết thì có mình nói chuyện cũng đỡ buồn. Trong mắt mình lúc đó chị Thủy là 1 người dễ mến. Chị hay cho mình cái này cái kia. Khi thì cái bánh, củ khoai. Khi thì nặn đồ chơi bằng đất cho tui nữa. Nên tui thích lắm. Tui mến chị như là 1 người thân vậy.

Ngày đó,1 đứa con nít 10 tuổi như tui hoàn toàn ngây thơ vô số tội. Ko hề có mảy may một sự tò mò về giới tính nào. Chỉ có mỗi khi đi vệ sinh thì hay mắc cỡ ko cho ai nhìn thôi. Mà nói thiệt cuộc sống ở ngoài chòi đúng thiệt thiếu thốn, cái gì cũng ko có. Nhưng hồi đó mình vẫn thấy bình thường, bây giờ mày quay lại sống như vậy chắc bó tay. Thiếu thốn vật chất đã đành, thiếu thốn tiện nghi còn kinh khủng hơn. Nhà tắm của nhà tôi chỉ là miến đệm kéo ngang, còn nhà vệ sinh thì là cái cầu cá bắt trên cái đìa xung quanh toàn bụi rậm. Mỗi lần đi vệ sinh mũi chích phê đít. Anh em nào ở miền tây chắc biết cái cầu cá mà. Tới giờ ngồi lại cái cầu cá cảm giác vẫn phê phê anh em ah. Mà thật sự cũng tại nơi cái cầu cá đó mà tui đã nảy sinh những cái tò mò giới tính ban đầu. Để sau này lớn lên trở thành 1 thằng có thể gọi là hơi biến thái…hehe… Số là cái cầu cá nhà tui ko phải của riêng nhà tui, mà còn chia sẻ cho nhà chị Thủy luôn. Tại vì nhà chị Thủy ko có ao nên ko có làm riêng 1 cái được nên anh chị đi ké với nhà tôi. Trong hoàn cảnh thiếu thốn thì cũng ko có gì là ngại cả. Ở quê lúc đó như vậy là bình thường, và tui cũng ko có suy nghĩ gì nhiều về chuyện đó lắm. Ở đây thậm chí người ta còn vừa ngồi cầu cá vừa nói chuyện với người bên ngoài om sòm…chả sao cả. Tôi cũng quen việc đó rồi nên chẳng để ý. Nhưng hình như người ta chỉ ngây thơ một lúc nào đó thôi chứ ko ngây thơ hoài được. Ngày tôi mất đi sự ngây thơ cũng đến rất tình cờ. Hôm đó buổi trưa, ko biết khoảng mấy giờ…nhớ là nắng đã lên cao lắm. Giờ này cha mẹ tui đã nghỉ trưa trong nhà rồi. Tui thì ko có ngủ trưa nên mới đi lấy cái rổ thọc trứng kiến vàng để chiều câu cá rô. Tui đi ra mấy bụi trâm bầu mọc bên bờ đìa chỗ bắt cái cầu cá để tìm tổ kiến. Chỗ kế bên cái cầu cá có 1 cây trâm bầu rất to, tán rộng, che trên cái cầu cá mát rượi. Tui mới leo lên trên cây trâm bầu để lấy mấy tổ kiến ngoài xa thì tự nhiên thấy chị Thủy từ xa đi tới đi thẳng vô cầu luôn. Lúc đó tui khá là giật mình, ko biết làm gì luôn. Bình thường nếu đang ở dưới đất thì chắc tui sẽ bỏ đi rồi, vì t đoán chắc là chị Thủy đi vô cầu là để làm gì rồi. Mà đối với tôi khi đó việc nhìn người khác đi cầu là việc rất là mắc cỡ và kì cục. Nhưng lúc này tôi lỡ leo lên cái cây này rồi, nếu leo xuống gây tiếng động, có thể chị sẽ thấy tui. Có khi nào chị méc mẹ tui là tui nhìn chị đi cầu ko. Chắc mẹ tui quánh tui chết. Tui bối rối lắm ko biết lằm gì nên đành ngồi im trên cành cây trâm bầu. Cành lá trâm bầu rậm rạp che hết cả người tui luôn nên chắc chị Thủy ko thấy. Chị bước vô cái cầu cá, nhìn xung quanh 1 lượt, rồi tụt quần ra ngồi xuống. Tui ngồi cách chị chắc chỉ khoảng 2 mét thôi, lại chếch lên phía trên cao sau lưng chị, nên tui nhìn thấy hết. Chị ngồi chồm hổm, quần kéo lên trên đùi, đưa cái đít trắng phau về phía tui. Nói thiệt lúc đó cảm giác của tui rất là kì cục. Ko phải nứng đâu, lúc đó đâu biết nứng là gì. Chỉ thấy kì cục với hơi quê quê thôi. Tự nhiên lại đi nhìn người ta đi ỉa. Tâm lý một đứa con nít cảm thấy thiệt là kì. Nhưng ko hiểu sao tôi vẫn nhìn chăm chăm ko rời mắt. Còn chị Thủy vân vô tư hành sự mà ko biết phía sau đang có 1 khán giả bắt đắt dĩ. Tiếng nước tỏn tỏn vang lên 1 tràn, chắc chị đang tè, rồi tiếng rơi lỏm bỏm. Giống y những gì tôi vẫn làm lúc đi cầu ấy. Nhưng lúc này đầu óc tôi lại tò mò tự hỏi ủa chị Thủy có đi giống mình ko ta, chị đái bằng cái gì, sao đít chị nó tròn và to dữ vậy… Những câu hỏi mà trước nay tui chưa từng thắc mắc. Nói thiệt là đến lúc đó đã 10 tuổi nhưng tui vẫn chưa biết con gái đi đái bằng gì luôn ak. Tui chỉ nghĩ đơn giãn là mình đái bằng con cu thì tụi nó cũng như mình thôi. Tui ko hề thắc mắc luôn. Nhưng bây giờ một người phụ nữ đang ngồi trước mặt tui và làm cái chuyện có thể nói là riêng tư này. Tui chứng kiến và trong đầu nổi lên đủ thứ câu hỏi. Tui ngồi chăm chú nhìn, tim đập thình thịch. Xung quanh yên tĩnh kì lạ, gió thổi vi vu, cái cầu cá nằm dưới bóng cây trâm bầu mát rượi. Chắc tại mát với thoải mái quá nên chị Thủy ngồi rất lâu. Còn tui thì chăm chú theo dõi từng cử động của chị. Tui thấy chị lấy tay đưa ra phía trước vạch vạch móc móc gì đó, người chị cứ nhấp nhô. Mà thiệt tình thì tui cũng chỉ thấy được cái lưng và cái đít chị lộ ra trước mắt đó thôi, chứ phía trước ko thấy được gì vì chị ngồi quay lưng lại. Chị móc móc phía trước 1 lúc thì cũng lấy mảnh giấy cầm trong tay ra chùi đít. Mỗi hành động của chị tui đều nhớ như in đến bây giờ. Chùi xong chị đứng dậy kéo quần lên. Trong lúc chị khom người để kéo quần thì vô thì chị chu cái đít về phía tôi. Cái đít tròn, trắng phau của cô gái 1 con phải nói là hấp dẫn, hấp dẫn với cả thằng con nít chưa biết gì như tui. Bây giờ mỗi lần nhắm mắt lại tui vẫn có thể thấy được cái đít đầu đời đó. Nhưng lúc đó tui còn để ý thấy giữa khe đít của chị chỉ có 1 cái khe và 1 đám đen đen, sau này mới biết là lông, chứ ko có con cu như của tui. Lúc đó tui thắc mắc dữ lắm. Thậm chí về nhà mấy đem vẫn nằm suy nghĩ tại sao chị Thủy ko có con cu như mình. Vậy chị đi đái thế nào. Đúng là ngô nghê còn hơn con dê. Hehe. Vậy đó, chị Thủy kéo quần lên rồi bước ra khỏi cầu, đi về nhà 1 hơi như ko có gì. Chắc chị ko biết được chị đã khơi dậy cái dục tính của thằng nhóc 10 tuổi, mà sau này đã khiến cho đời sống tình dục của tôi trở nên bất thường, biến thái, và kì cục.

Buổi tối hôm đó tui nằm nhớ tới cảnh tượng lúc trưa mà ko ngủ được luôn. Cứ nhắm mắt lại là hình ảnh cái đít tròn vo của chị Thủy lại chiếm hết tâm trí. Rồi suy nghĩ miên man đủ thứ. Khao khát về cơ thể đàn bà dường như đã trồi dậy trong đầu óc nhỏ bé của 1 thằng nhóc chưa lớn. Đến nỗi khi đã ngủ thiếp đi, trong giấc mơ, tôi còn thấy cảnh chị Thủy tụt quần và ngồi hẳn lên mặt tôi, cái đít chị đè lên mặt tôi khiến tôi ngộp thở. Chắc lúc đó tôi mớ và kêu la gì đó. Sáng hôm sau còn bị mẹ la, hỏi tối mày bị gì mà ngủ mớ la lối om sòm nữa. Cũng hên là ko có nói gì bậy bạ để mẹ tui biết. Mấy bữa sau ngày nào tui suy nghĩ tới chị Thủy. Giống như bản năng nó thôi thúc hay sao ak. Thấy 1 lần rồi là phải kiếm thêm lần nữa. Tui bắt đầu canh me chỗ cầu tiêu đó để chờ cơ hội. Cũng ko khó khăn gì để thấy chị Thủy thêm 1 lần nữa. Vì chỉ có 1 chỗ duy nhất để đi vệ sinh, mà nhu cầu của con người cho chuyện đó thì liên tục mà. Tui để ý là chị thường đợi buổi trưa lúc yên tĩnh thì mới ra đó giải quyết nhu cầu. Chắc có lẽ do phụ nữ người ta ý tứ nên canh lúc vắng người mới đi để ko ai dòm ngó. Nhưng chị đâu có biết là đang có sẵn 1 thằng quỉ nhỏ canh me chị hằng ngày đâu. Cứ buổi trưa đợi cha mẹ tui nghỉ ngơi là tui lén lén đi ra ngoài bờ đìa, leo lên cây trâm bầu ngồi đợi sẵn ở đó. Suốt 1 tuần trưa nào tui cũng ra ngồi rình, và cũng được toại nguyện 4 lần. Nói chung là lần nào cũng gần gần giống nhau thôi, vẫn những hành động giống nhau của chị, nhưng hình như trong tui có một niềm đam mê nào đó khi nhìn lén chị như vậy. Mấy lần sau này tui bạo gan bò ra tuốt phía ngoài, từ chỗ đó nhìn vô trong cầu chắc khoảng chừng 1 mét thôi. Tui muốn nhìn cận cảnh từng chi tiết bên trong mới chịu…hehe…chỉ ngặt nổi là phía ngoài này cành cây nó nhỏ, nên gần như phải nằm nhoài người hẳn trên cành cây luôn. Phần thì sợ té xuống nước, phần thì sợ chị Thủy phát hiện, nên tui phải nằm im thin thít, đầu thì rúc vào đám lá cây cho nó che bớt lại, phải nói là khổ sở lắm. Nhưng mà đi rình mò lúc nào cũng có cái thú vị của nó anh em ah. Khi xem cận cảnh như vậy tui thấy được rất nhiều thứ hay ho. Từ cái đít to tròn của chị, rồi cái lỗ đít nhỏ xíu đen đen, rồi cái khe bí ẩn phía trên cùng mấy sợi lông loăn xoăn nữa. Đối với tui những thứ đó thiệt là lạ lùng. Trước giờ tui chưa từng thấy chim của đàn bà con gái bao giờ ( ở miền tây gọi của con gái là chim, của con trai là cu nhé, sau này lớn lên mới kêu lồn với cặc ). Bây giờ thì thấy ngay trước mắt, nên rất tò mò. Lúc đó thiệt tình tự nhiên có suy nghĩ là chỉ muốn được lại gần, vạch ra để nhìn cho kĩ thôi. Có 1 lần tui để ý chị Thủy vô trong cầu nhưng ko phải đi vệ sinh. Lần đó tui cũng nằm quan sát chị đi vô, tụt quần ngồi xuống nhưng ko nghe tiếng nước chảy hay tiếng lỏm bỏm quen thuộc. Chỉ thấy chị ngồi đó, tay đưa ra phía trước chà chà, xoa xoa, chừng khoảng 10 phút thì thấy người chị run run, tay xoa mạnh hơn. Xong rồi chị thở hắt ra mấy cái, rồi vội vàng kéo quần lên bỏ đi vô nhà. Lúc đó tui đâu biết chị làm gì đâu. Giờ lớn lên nhớ lại mới hiểu được là chị thủ dâm. Và đó cũng chính là nguyên nhân của nhiều câu chuyện của chị sau này, mà đầu óc trẻ con của tui lúc đó ko tưởng tượng ra được.