Vợ Chồng Và Chuyện Ngoại Tình – Truyện Mới Cực Hay ( Update Chap 23 )

Chap 23: Vợ bạn

Hà bất lực vì không biết phải nói như thế nào để mẹ đồng ý cho cô ra ngoài ở riêng. Các lý do như cho tiện học hành, tiện đi lại, ngại phiền hà… cô đã trình bày cả nhưng đều không thuyết phục được mẹ. Còn nếu nói đúng sự thật thì Hà không thể. Nếp nhà cô tương đối gia giáo. Mẹ cô là hiệu trưởng một trường cấp ba, cha cô là Phó giám đốc sở Khoa học công nghệ nên quan điểm xã hội cũng như phương pháp giáo dục con cái khá khắt khe. Trước giờ cha mẹ cô rất tin tưởng vợ chồng chị Nhung, giờ nếu biết chuyện thì niềm tin sẽ sụp đổ, ngoài việc thất vọng về cháu mình thì chắc bố mẹ cô càng chặt chẽ hơn trong việc quản lý con.

Chính vì vậy nên khi nghe mẹ nói chị Nhung đi công tác Tuyên Quang sẽ ghé qua đón Hà, Hà xem như là một giải pháp tình thế. Cô tính trước mắt sẽ theo Nhung lên Hà Nội rồi sẽ nói chuyện nghiêm túc với chị để tách ra ở riêng. Hà nghĩ chỉ còn cách bất đắc dĩ này để trước mắt không làm mẹ cô nổi giận. Rồi sau đó sẽ tìm cách hoá giải dần.

Xác định là vậy nhưng Hà cũng không tránh được những phút giây tơ tưởng đến việc gặp lại Toàn, được xà vào vòng tay ấm áp của anh. Nhưng rồi cũng chính Hà phải gạt ngay ý nghĩ điên rồ đó. Hơn hai tháng trời mới dần giúp cô lấy lại sự cân bằng và quen với ý nghĩ Toàn không thể thuộc về cô, nên cô không muốn lại rơi vào tình cảnh đau khổ của những ngày mới rời xa Toàn thêm một lần nữa.

*****************************************

Rồi hai ngày khắc khoải cũng trôi qua. Khi gần trưa, Hà đang học tiếng Anh trên tầng hai thì nghe có tiếng người dưới nhà. Rồi tiếng mẹ cô gọi vọng lên báo chị Nhung đã đến. Mẹ cô quan tâm vụ này lắm, hôm nay chỉ lên trường có một lúc là quay về để đón cô cháu gái từ Hà Nội lên.

Hà cất sách vở gọn gàng lên giá sách rồi nhanh chân đi xuống. Gần đến cầu thang thì cô nghe tiếng chị Nhung rất ngọt ngào đang giới thiệu về người đi cùng với mẹ cô: “Đây là sếp Hùng, giám đốc cơ quan cháu”. Chỉ nghe chứ chưa nhìn mà Hà đã có cảm giác khó chịu. Mặc dù chưa một lần tiếp xúc, nhưng từ trong thâm tâm Hà rất ghét Hùng. Cô thừ người suy nghĩ rồi quay bước về phòng mình. Thực sự Hà không nghĩ đến tình huống Nhung vẫn còn quan hệ với Hùng và còn dám đưa cả Hùng về đây đón cô… Có lẽ nào chị Nhung về đón cô để thoải mái chuyện tình cảm bên ngoài … Hà không dám nghĩ tiếp nữa, cô leo lên giường và trùm chăn kín đầu. Hà nghĩ cần phải tránh xa những rắc rối tình cảm từ phía gia đình chị…

Không thấy Hà xuống nhà nên mẹ cô tất tưởi đi lên phòng con gái. Thấy Hà rúc trong chăn, mẹ cô ngạc nhiên hỏi:

– Con gái mẹ bị sao thế? không chuẩn bị đi với chị Nhung còn nằm đây vậy con?

Nghe giọng mẹ khá lo lắng, Hà cũng phải giả vờ nói nghẹn với cái giọng của người bị ốm:

– Chắc con mới bị cảm, giờ đang bị đau đầu với đau bụng quá mẹ ạ.

– Chết thôi, để mẹ lấy dầu cho con xoa nhé.

– Thôi, để con xem như thế nào đã. Mẹ gọi chị Nhung lên con nhờ chị ấy tý mẹ nhé.

– Ừ, thế để mẹ xuống nói Nhung.

Mẹ Hà lại vội đi xuống nhà nói Nhung lên với Hà, còn mình thì ngồi lại tiếp khách. Nhung nghe Dì nói tình trạng Hà thế cũng vội đi lên luôn. Thấy Hà, Nhung liền nói:

– Em gái bị cảm à? Giờ có gắng đi với chị được không?

– Em hơi mệt nên chắc không đi được chị ạ.

– Thế em cứ nghỉ đi, chị chờ em khỏe lại, đến chiều đi cũng được.

Hà ngập ngừng, cô nghĩ không cần dấu diếm chị Nhung và cũng cần nói rõ quan điểm của mình, nên Hà nhìn thẳng vào mắt Nhung rồi nói:

– Em hỏi thật chị, hôm nay chị về đây với anh Hùng đón em thì anh Toàn có biết không?

Nhung thực sự bối rối. Việc cô nhờ Hùng đi cùng cô mục đích để Hà tự biết cô vẫn đang quan hệ với Hùng, và ngầm thông báo việc đón Hà về ở cùng là cô đã chấp nhận mối quan hệ lập lờ của Hà với chồng cô. Người nhạy cảm như Hà chắc sẽ hiểu điều tế nhị này và không cần phải nói ra. Nhưng Hà lại thẳng thắn muốn làm rõ vấn đề mà Nhung chưa muốn đối diện:

– À… chị với anh Hùng tiện đi công tác mà… còn chuyện đón em… chị cũng có nói qua với anh Toàn rồi. Chị muốn… chị em mình cứ vui vẻ như những ngày trước đây.

Hà nhìn điệu bộ lúng túng của Nhung là biết chị mình đang nói dối, cô nhẹ nhàng nói với Nhung:

– Chị vẫn bảo em học chuyên Văn nên có sự nhạy cảm tốt. Em biết anh Toàn yêu chị, chính thế không bao giờ anh ấy đồng ý chuyện chị đang làm đâu. Vì lẽ đó em cũng không thể đi cùng chị được. Mong chị hiểu cho em…

Đến lượt Nhung thừ người, cô nhìn em gái với ánh mắt hối lỗi:

– Có lẽ chị sai rồi. Thực sự chị cũng nhiều lần muốn dứt bỏ với anh Hùng nhưng không được.

– Chị phải quyết tâm lên chứ, anh Toàn của chị quá tuyệt vời mà.

– ừ, chị biết rồi, sau lần này chị sẽ quyết tâm rời xa anh Hùng.

– Vâng, em chỉ mong chị với anh Toàn mãi được hạnh phúc thôi.

– Chị cảm ơn em, có chuyện này chị cũng nói luôn vậy: thực ra thì anh Toàn đã thuê cho em một căn hộ ngay cạnh trường em rồi. Nên gần đến ngày đi học em xuống cũng được. Đến lúc đó chị sẽ lựa lời nói với Dì đỡ cho em.

– Vâng chị…

***************************

Nhung xuống nhà xin phép Dì và lấy lý do còn đi công việc để từ chối bữa cơm trưa Dì Hằng mời, rồi cùng Hùng quay xe về luôn Hà Nội. Thực sự lúc này Nhung mới thấy ngại đối diện với Dì mình vì có người tình bên cạnh. Trong đầu Nhung ngổn ngang bao nhiêu ý nghĩ. Nhung nghĩ đến Toàn, đến Cún và nghĩ đến việc đã đến lúc sinh cho Cún thêm một đứa em. Nhung nghĩ đến Hà, đứa em gái tưởng bồng bột nhưng lại rất chín chắn. Rồi cô lại nghĩ đến Hùng, niềm đam mê nhục dục của cô. Cô lún sâu vào anh quá, giờ không biết làm cách nào để rời xa anh được….

Nhung cứ miên man với những toan tính, cuối cùng cô cũng nghĩ ra một giải pháp. Cô nghĩ chỉ có cách tách xa khỏi Hùng và sinh cho Toàn thêm một đứa con cô sẽ quên được Hùng thôi…

Hùng thấy Nhung có vẻ đăm chiêu, tuy tập trung tay lái nhưng thi thoảng anh vẫn quay sang ngắm người tình:

– Em đang nghĩ gì mà suy tư thế?

– Em không biết nói lý do gì để đi chơi với anh đợt này được. Để hai bố con Toàn với nhau em cũng không yên tâm. Cứ nghĩ lôi cái Hà xuống cho nó đỡ đần mọi việc thì nó lại ốm không xuống được.

– Thế em có nghĩ Hà nó sợ Toàn nhà em làm thịt nó nên nó không dám xuống không… Ka ka – Hùng vừa nói vừa cười, cố tình trêu trọc Nhung để tạo không khí vui vẻ.

– Không anh. Anh ấy đứng đắn lắm – Nhung bảo vệ danh tiếng cho chồng và cũng là bảo vệ Hà để giữ gìn hình ảnh gia đình.

– Có mấy ngày thôi, em nói Toàn gửi con bên ngoại cho chú ấy thoải mái cũng được mà.

– Em đang tính thế này, nên em nhờ anh luôn. Hiện Phòng Giao dịch Quận Thanh Xuân đang còn trống vị trí trưởng phòng, anh cho em chuyển sang vị trí ấy nhé.

– Được thôi em, nhưng sao em lại muốn chuyển sang đấy.

– Em muốn thử mình trong công việc mới. Với em sẽ lấy lý do lần này đi học thêm nghiệp vụ để chuyển vị trí công việc luôn.

– Ok em, nhưng như vậy anh em mình sẽ khó gặp nhau hơn đấy em.

– Như vậy tốt hơn anh ạ, thực ra em đang sợ mọi người trong cơ quan xì xào chuyện của anh em mình, làm ảnh hưởng uy tín của anh.

Nhung rào chắn thế vì biết Hùng rất sợ điều này. Quả nhiên lời nói của cô đã thực sự có tác dụng. Hùng đã đồng ý với Nhung ngay:

– Ừ, nếu thế thì tạm thời theo ý em cho đỡ bị ảnh hưởng gì đến cả hai anh em mình vậy.

Nhung thấy Hùng đồng ý với đề nghị của mình một cách nhanh chóng nên cũng vui. Bao suy tư, lo lắng dường như cũng đều tan biến hết. Cô nhìn Hùng đầy tình ý, đồng thời bàn tay cô cũng chuyển sang đặt lên đùi người tình để vuốt ve.

Hùng mỉm cười đắc ý, anh nhớ ra phía trước không xa có một khu Resort phục vụ ăn uống và nghỉ dưỡng khá chất lượng…

***********************************

Sáng thứ bảy cuối tuần, vợ đã lên đường vào TP Hồ Chí Minh công tác, chỉ còn hai bố con nên Toàn cho Cún ra quán ăn sáng. Xong, theo ý bà ngoại, Toàn đưa con đến nhà ông bà. Để Cún chơi với ông bà, Toàn ra ngoài gọi điện cho Thanh, định tranh thủ gặp chuyện trò, góp ý cho bạn về chuyện gia đình.

Thanh đang ngồi quán Café nên nói Toàn qua đó luôn. Trúng ý Toàn quá, anh phóng xe một mạch đi gặp bạn. Sáng cuối tuần, đường vắng nên vèo một tý đã đến nơi, gửi xe xong Toàn bước vào điểm hẹn thì thấy bạn đang cầm tờ báo giấy đọc rất chăm chú, Toàn lại gần vỗ vai, Thanh mới giật mình biết bạn đến:

– Nay thảnh thơi thế ông bạn?

– Ha ha, có được thảnh thơi đâu, đang tranh thủ làm tý Café trong lúc chờ vợ đấy chứ.

Toàn kéo ghế ngồi cạnh Thanh, anh cũng gọi ly Café rồi quay lại với câu chuyện của bạn:

– Thế Hường đâu rồi ông?

– Đang trong cái Spa bên kia đường để làm đẹp ông ạ.

– Ha ha, thế tốt rồi. Nói thật, nhiều lúc tôi cứ lo ông chơi bời quá đà lại sao nhãng việc chăm sóc vợ con.

– Ừ, tôi cũng biết chứ. Nhưng giờ càng lúc càng căng ông ạ.

Thấy thái độ Thanh đang thoải mái, tự nhiên lại trùng xuống, làm Toàn cũng băn khoăn, nhưng Toàn vẫn trọc bạn:

– Không lẽ ông lại có thêm bồ mới à?

– Còn phức tạp hơn ấy, nhiều lúc tôi cũng đau đầu, nhưng giờ ở thế khó rút rồi.

– Cụ thể như thế nào, ông nói tôi nghe đi.

Thanh xuống giọng, anh nói khẽ vừa đủ cho Toàn nghe:

– Cái con bồ sinh viên mới ra trường ấy, nó chửa sắp đẻ ông ạ.

– Chết thật, sao ông lại để như thế được ?

– Thì lúc đầu nó giấu tôi, sau bụng nó lùm lùm tôi mới biết. Mà lại là con trai nên tôi cứ nhùng nhằng mãi. Giờ thì sắp đẻ rồi.

– Hic, thế thì căng thật rồi. Hường nó mà biết thì ông chết.

– Ừ, thực tình tôi cũng áy náy, mặc dù đến giờ thì tình cảm cũng nhạt phai nhiều rồi nhưng vẫn còn cái nghĩa vợ chồng. Còn con cái nữa, nếu có vấn đề gì thì tôi cũng khó xử.

Nghe Thanh thừa nhận hết tình cảm với vợ, chỉ còn cái nghĩa vợ chồng tự nhiên Toàn thấy thương cho Hường, anh hỏi lại Thanh:

– Thế Hường có ý kiến gì với ông không?

– Nó không biết, chứ biết thì chết với nó. Sáng nay nó vừa bảo tôi quên mất nó là vợ rồi, tôi ngại quá nên mới xin lái xe đưa nó đi làm đẹp đây.

– Tôi hỏi ông chuyện tế nhị, giờ một tuần ông làm tình với vợ được mấy lần.

– Lâu lắm rồi không làm cái nào ông ạ. Nhiều lúc nghĩ lại tôi cũng thấy mình có lỗi. Nhưng giờ 3 con bồ, ban ngày nó vắt tôi triệt để, thành ra tối về tôi hết sức. Còn hôm nào có hứng định làm tý thì hai đứa nhỏ nó cứ phá, đợi nó ngủ thì tôi cũng buồn ngủ rồi.

– Híc, thêm một đứa mới thật à?

– Ừ, có con bé mới vào công ty, làm thư ký cho tôi. Nó ngon quá nên tôi lại không cầm lòng được.

– Đan Mạch… tôi chịu thua ông rồi. Ăn chơi gì thì vợ con cũng là số một chứ. Giờ xem còn cách nào thoát đám rắc rối này đi bạn tôi.

– Giờ tình gì được nữa, đến đâu thì đến thôi…

Vừa nói đến đó thì điện thoại Thanh đổ chuông reng reng. Thanh vừa nhìn màn hình là đã buột miệng thốt lên: “Sao lại gọi vào giờ này chứ” nhưng rồi vẫn áp máy vào tai nghe luôn, không biết đầu bên kia nói gì, chỉ thấy Thanh nói lại: “em cứ bắt Taxi đến thẳng bệnh viện đi, anh sẽ đến đó luôn. Anh đã mua chọn gói dịch vụ tốt nhất rồi nên em cứ yên tâm”.

Gác cuộc điện thoại, Thanh nhìn Toàn mà như mếu:

– Nó đau đẻ rồi ông ạ. Nên giờ tôi phải đến bệnh viện với nó đây. Giờ ông giúp tôi ngồi chờ ở đây, tý Hường ra ông đưa nó về hộ tôi.

– Tôi sợ không tiện, với biết nói sao với Hường nữa.

– Tại tôi đang giữ cái túi xách của Hường, trong đây cất tiền với giấy tờ nên kiểu gì cũng phải đưa lại để tý nó còn đi mua sắm. Ông giữ và đưa lại cho Hường, tôi sẽ gọi điện báo nhưng ông cũng nói hộ Công ty tôi có việc đột xuất gì đó nên tôi phải đi ngay.

Thanh chuyển lại cho Toàn cái túi xách Chanel to, rồi mặc cho Toàn ngệt mặt ra vì khó xử. Thanh đi mà như chạy ra ngoài. Toàn nhìn theo bạn không kìm được tiếng thở dài. Anh ngao ngán cho tình cảnh của bạn.

*********************************

Trong tình trạng bất đắc dĩ, Toàn đành ngồi nhâm nhi li Café để đợi Hường. Khoảng chừng 20 phút trôi qua thì Hường cũng xuất hiện chào Toàn với nụ cười gượng gạo. Toàn mời Hường ngồi rồi bàn giao lại chiếc túi xách cho cô, không quên đưa thêm cho cô cái menu danh mục đồ uống để cô lựa chọn.

Toàn định nói đỡ cho Thanh nhưng khi nhìn gương mặt đẹp ẩn chứa nét buồn đến sâu thẳm của Hường anh lại không nỡ cất lời nói dối. Hường thì không giấu được nổi buồn cũng như không thể kìm chế được sự bực tức, cô trải lòng với Toàn:

– Em chán lắm rồi anh ạ. Chắc em phải li hôn rồi ai đi đường người đấy cho khỏi phải ràng buộc nhau nữa.

– Em bình tĩnh đi, gia đình nào cũng có lúc nọ lúc kia, cứ nghĩ đến con mà vượt qua em ạ.

– Em biết chứ anh. Đàn ông ra ngoài chơi bời tý thì em có thể cho qua, nhưng say đắm nhân tình đến quên cả vợ con thì em không thể chấp nhận được.

– Đâu, anh nghĩ Thanh vẫn quan tâm em với các con nhiều lắm đấy. Nhưng nhiều khi công việc, khách hàng làm nó bận rộn thôi.

– Giá như bạn anh nghĩ được như anh thì tốt cho em quá. Đằng này…

Hường bỏ dở câu nói, cô nhấc ly nước cam nhân viên vừa đem ra uống một ngụm nhỏ rồi đưa mắt nhìn xa xăm. Toàn đoán chắc Hường đã chán đến cùng cực rồi. Anh thật sự thấy xót thương cho cô. Đấy chỉ là Hường mới biết một phần, còn nếu biết toàn bộ sự thật, không biết Hường còn thất vọng đến đâu nữa… Toàn nao lòng, anh chẳng biết làm cách nào để giúp cho vợ chồng bạn hàn gắn lại với nhau được… Nghĩ một hồi, Toàn cũng lựa lời khuyên Hường:

– Thôi, theo anh em cứ lờ Thanh đi, giờ em cứ tập trung cho công việc, thời trang, Spa và chơi với con cái. Thanh nó hết bận với công việc thì quay về với vợ con thôi mà.

– Anh không biết đâu, ban ngày bận với công việc thì không sao, còn đêm về, nhất là lúc bọn con nít nó ngủ rồi nhưng em không thể ngủ được, cứ suy nghĩ đến đau đầu, mệt mỏi lắm anh.

– Thế anh khuyên em nên nghe nhạc hay đọc sách cho tĩnh tâm và dễ ngủ em ạ.

– Trước đây em có thói quen đọc tiểu thuyết, nhưng từ lâu lắm rồi lãng quên mất đấy anh.

– Giờ có nhiều tiểu thuyết hay lắm. Ví dụ như cuốn “Trò chơi vương quyền” cuốn “Chuộc lại lỗi lầm” hay cuốn “Tôi giá trị bao nhiêu”… Em mà đọc có khi lại mê luôn.

– Ui, anh mà cũng có thói quen giải trí bằng đọc sách đấy à.

Có vẻ điểm đúng sở thích, Toàn thấy Hường đã có hứng thú, nhìn nét mặt cô tươi tắn thật đẹp. Toàn cũng như vui lây, anh liền ba hoa:

– Đam mê từ nhỏ của anh đấy. Hồi ấy anh còn mơ ước sau này làm nhà văn. Anh sưu tầm hầu hết các tác phẩm nổi tiếng. Mấy cuốn vừa nói anh cũng có, nếu em thích đọc thì lúc nào anh đưa cho em mượn đọc.

– Thế giờ anh về lấy cho em mượn luôn đi. Mà anh cho em về ngắm nhà mới của anh luôn nhé. Cứ nghe anh Thanh khen nhà mới anh đẹp lắm mà em chưa có dịp đến xem.

– Ha ha, nhà anh bình thường thôi mà, nhưng rất vui được đón em ghé chơi.

Toàn gọi nhân viên quán trả tiền nước rồi anh cùng Hường ra xe về căn hộ của anh. Trên đường về, hai anh em chuyện trò đủ thứ. Từ sở thích rồi lại đến chuyện bạn đời. Lúc này thì Hường đã lấy lại sự tự nhiên, cô quay sang trêu trọc Toàn:

– Cái Nhung nó có hay ghen không anh?

– Không em, với căn bản anh không làm gì để Nhung ghen cả.

– Hi hi, anh cứ giấu em, trước có lần em khen anh ngoan, anh Thanh chẳng bảo anh cũng hư lắm mà.

– Ha ha, thằng bạn đểu thật. Đúng là có lúc anh cũng hư, nhưng giờ thì ngoan mà.

– Hi hi, em không đánh giá việc anh hư đâu, em vẫn nói là không xét nét việc đàn ông thi thoảng ra ngoài ăn chơi tý mà. Căn bản em thấy anh rất quan tâm đến vợ con, thế là ok rồi.

– Ha ha, anh thấy quan điểm của em thật đúng đắn.

– Thế ngược lại, em giả dụ nhé, em hoặc vợ anh ra ngoài cũng hư thì anh tính sao?

– Ha ha – Tất nhiên không được rồi.

Toàn vừa cười vừa trả lời như một phản xạ tự nhiên. Nhung nghe thế liền đưa tay véo hông anh một cái khá đau:

– Ôi, sao anh bất công thế. Em cho anh trả lời lại lần nữa đấy.

– Ha ha, trả lời lại à… ừ thì… thi thoảng đổi gió tý cũng không sao…

Nghe Toàn thay đổi quan điểm, Hường thích chí cười khúc khích. Vừa lúc ấy thì xe cũng vào đến hầm để xe. Hai anh em nhanh chóng ra khỏi ôtô và theo thang máy để lên căn hộ.

Đến nơi, vừa mở cánh cửa nhà là Hường xin phép Toàn rồi đi thẳng luôn vào nhà vệ sinh. Không gian tĩnh lặng nên ở bên ngoài Toàn vẫn nghe rõ tiếng nước tiểu xè xè làm anh xốn xang hết cả người… Đã thế lại nghe tiếp tiếng xịt nước róc rách khiến Toàn hình dung ra cảnh Hường đang rửa lồn làm anh càng thêm bấn loạn.

Hường đi tiểu xong trở ra, thấy cánh cửa chính căn hộ đang mở toang, cô cười trêu Toàn:

– Anh sợ em ăn thịt anh hay sao mà mở cửa để hàng xóm sang cứu à.

Thấy Hường đã vui vẻ, nên Toàn cũng trêu lại cô:

– Hi hi, anh để thế để em yên tâm là anh không ăn thịt em đấy.

– Hi, thôi anh đóng lại đi, ai đi qua tò mò nhìn vào mất tự nhiên. Chứ anh là dân ăn chay thì làm gì biết ăn thịt.

Toàn nghe lời Hường, anh đóng sập cửa rồi mời Hường ra ghế Sofa mời nước. Lúc này Toàn mới cảm thấy hơi lúng túng vì trong phòng chỉ có anh với Hường. Thực sự từ lúc hình dung ra cảnh Hường đi rửa lồn Toàn đã rất nứng. Giờ trong không gian vắng lặng, chỉ có anh với Hường, bao nhiêu hình ảnh cũ lại ập về làm anh bối rối. Thêm nữa, Hường lại mặc cái váy bó sát khá gợi cảm, các đường cong của cô đều được phô ra hết, làm Toàn cứ liên tưởng đến hình ảnh trần truồng của cô trước đây.

Toàn cố trấn tĩnh, anh rót ly nước mát mời Hường rồi nói Hường ngồi chờ chút để anh đi tìm sách ở thư viện ngay gần đó. Nhưng Hường cũng muốn đi theo để xem qua thư viện của Toàn. Cô liền nói với anh:

– Để em xem thư viện của anh xem có cuốn nào hợp em mượn luôn một thể nhé.

– Ừ, cũng phải, thế em sang đây chọn với anh.

Nói rồi Toàn đi trước, Hường cũng theo sau sang thư viện. Gọi là thư viện nhưng thực tế nó chỉ là một không gian riêng được ngăn cách với phòng khách bởi tấm bình phong lớn. Toàn đặt thêm mấy giá gỗ cao để chứa sách, anh cũng kê thêm bàn làm việc và một chiếc ghế dài để biến nó thành nơi làm việc, kiêm phòng đọc sách, phòng nghe nhạc của anh.

Toàn chỉ cho Hường các chủ đề sách anh lưu giữ theo từng ngăn tủ. Rồi để Hường tự tìm kiếm, Toàn lướt mắt xem lại đầu mục sách của mình. Đọc sách cũng là một sở thích nhưng cũng lâu lâu rồi anh không đụng đến. Thực sự với anh khi về đến nhà, sách bây giờ là thứ yếu, vì anh thích làm tình với Nhung hơn.

Ánh mắt Toàn trượt một vòng thì vấp phải bờ mông Hường. Cô đang cúi đầu chọn sách nên cặp mông căng tròn vểnh cao như khiêu khích Toàn. Mông Hường dường như to hơn mông Nhung, lại cong tớn làm Toàn thèm thuồng nuốt nước bọt, anh nghĩ được Doggy cái mông này thì sướng, tiếc là nó lại của vợ thằng bạn.

Hường thì tìm một hồi, cô không chọn truyện nào mà cầm lên một bức ảnh. Là hình của Nhung trong bộ bikini. Hường ngắm nghía một hồi rồi buột miệng thốt lên:

– Công nhận Nhung nhà anh đẹp thật, thảo nào lão Thanh nhà em cũng thèm lem lẻm.

– Hi hi, em trêu anh đấy à.

– Không, thật đấy. Nói thật với anh có hôm em kiểm tra tin nhắn trên Zalo của lão, thấy lão cũng hẹn hò gạ gẫm Nhung nhà anh đấy.

– Thật đấy à em?

– Vâng, lão có cái bí mật gì ấy, nói với Nhung là nếu không nói với anh thì Nhung phải thưởng cho lão cái gì đó. Nhung hỏi là lão muốn gì thì lão ấy bảo là chỉ muốn ăn thôi, còn ăn gì thì hôm nào gặp riêng sẽ nói.

– Thế Nhung nói gì không em?

– Nhung cũng ok, hẹn hôm nào đó sẽ gặp.

Toàn thấy nóng bừng người, anh sốt ruột hỏi Hường:

– Thế em có biết Nhung với Thanh đã gặp nhau chưa không?

– Em không, sau vụ đó lão ấy thay Password di động nên em không kiểm tra được nữa.

– Sự việc xảy ra lâu chưa em?

– Mới khoảng chừng 1 – 2 tháng gần đây thôi anh.

Toàn nhớ lại lời Nhung hôm trước, nói Thanh hay săm soi nhìn thân thể nàng, có hôm còn giả vờ sơ ý vung tay đụng trúng lồn nàng. Giờ lại biết thêm vụ hẹn hò này nữa. Thanh hẹn kiểu này chắc không gì khác ngoài đòi ăn lồn và gạ địt vợ anh… Chỉ không biết Thanh đã gặp và địt thành công chưa thôi… Tự nhiên Toàn vừa giận bạn vừa cảm thấy hứng tình kinh khủng. Toàn nhìn Hường rồi nói:

– Thảo nào có hôm đến nhà anh uống rượu, nó còn giả vờ say để sờ lồn Nhung.

– Anh thấy thế mà kệ à?

– Không, là Nhung nói lại cho anh biết.

– Anh có tức lão ấy không?

– Thật tình Nhung nói lúc anh đang làm tình nên anh không suy nghĩ gì mấy, và cũng nghĩ Thanh say nên thông cảm cho bản năng thèm của lạ của đàn ông.

– Anh có nghĩ lão ấy với Nhung đã có chuyện gì với nhau rồi không? Không thể tự nhiên suốt mấy tháng trời lão ấy không thèm làm làm tình với em được.

– Hic, anh không biết, nhưng chắc chưa đâu em.

– Thế khả năng lão lại có người tình mới, mà chắc phải đẹp lắm mới quên luôn cả em.

Lúc này thì Toàn khá giận Thanh rồi, anh thấy thương Hường nhưng cùng với đó là cả sự thèm muốn được làm tình với cô. Toàn vừa nhìn Hường một cách si mê vừa nịnh ngọt:

– Của lạ thôi em, chứ anh nghĩ không ai đẹp hơn em được đâu.

– Hi hi, anh chẳng biết nói dối gì. Như ý anh thì em vừa đẹp vừa lạ với anh đúng không? Sao chẳng thấy anh thèm gì cả vậy?

– Hic hic, anh … thèm cực luôn ấy chứ, chỉ có điều…

Toàn ấp úng không nói thêm được nữa, lý trí và dục vọng trong anh đang giằng co với nhau. Anh nhìn gương mặt xinh đẹp của Hường rồi nhìn xuống gò ngực vun cao của cô với ánh mắt đầy thèm khát. Toàn muốn ôm chặt lấy thân hình khêu gợi của Hường để thỏa mãn cơn dâm nhưng anh không đủ can đảm.

Hường như thấu hiểu tâm trạng Toàn. Cô di chuyển sát lại gần anh và thầm thì trong hơi thở gấp gáp:

– Sao anh nhát thế? Sợ em bắt đền trách nhiệm à?

– Anh… không… chỉ là anh ngại….

Hường đưa hai ngón tay chặn môi Toàn, cô nhìn thẳng vào mắt anh và nói:

– Anh có biết là em vẫn thèm anh từ hôm ở Quy Nhơn về không?

Vừa nói Hường vừa hất mặt lên, đôi môi cô chu ra như mời gọi. Đến nước này thì Toàn không kìm chế được nữa, anh cúi xuống và hôn Hường một cách ngấu nghiến. Cánh tay anh cũng đồng thời vòng qua để xiết chặt thân hình cô.

Hường dường như đã đợi giây phút này, cô cũng hôn lại Toàn một cách nồng nhiệt. Bàn tay Hường luồn vào trong áo Toàn để rờ rẫm lên da thịt anh. Toàn hiểu tâm lý người đàn bà bị bỏ đói tình dục, anh buông tay ôm Hường và nhanh chóng lột bỏ bộ quần áo trên người. Rồi ngay lập tức anh cũng lột luôn chiếc váy cùng tất cả đồ lót trên người Hường quăng xuống mặt thảm.

Toàn dìu Hường nằm luôn xuống chiếc ghế dài bọc vải anh vẫn dùng nằm để đọc sách. Anh quỳ gối sát ngay sát bên cạnh, vừa vuốt ve vừa ngắm nghía toàn bộ thân hình lõa lồ của Hường. Hường đã đẹp sẵn rồi lại thêm chịu khó tập thể dục thẩm mỹ và đi Spa nên người cô đẹp đến từng milimet. Từ khuôn mặt, bầu ngực, làn da… Toàn nhìn đến đâu cũng thấy thích mê mẫn… Anh không thể hiểu nổi tại sao Thanh lại có thể lãng quên được thân hình tuyệt mỹ này để chạy theo những người đàn bà khác.

Toàn cúi xuống sát mặt Hường, anh thì thào khen cô:

– Em đẹp quá Hường ơi.

Nhìn Hường cười sung sướng, ánh mắt long lanh, Toàn yêu quá, anh lại gắn vào môi cô một nụ hôn bỏng cháy. Hường cũng đâu chịu nằm im, cô hôn lại Toàn với tất cả sự đam mê, còn cánh tay cô thì lần mò sờ soạng con cặc anh. Không hẹn mà cùng ngay lúc ấy, bàn tay Toàn cũng xoa đến lồn cô. Hường thích, cô dang rộng hai đùi để bàn tay Toàn dễ hoạt động hơn.

Toàn bóp lồn Hường một cách hăm hở, cái lồn lâu ngày thiếu hơi cặc nên vừa được đụng đến đã tuôn tràn dâm thủy. Toàn càng bóp nắn vùng thịt trơn và mềm láng đó càng cảm giác tăng cường ham muốn. Anh muốn được bú mút lồn Hường luôn. Nhưng từ thâm tâm Toàn cũng muốn tặng cho cô một buổi làm tình thật tuyệt nên anh nhủ lòng không được vội. Toàn từ từ trượt môi xuống vành tai Hường, anh vừa phà hơi vừa liếm láp khắp vùng tai và gáy. Quả nhiên đã thấy toàn thân người Hường nổi da gà và không kìm được tiếng rên:

– Ư… anh… em sướng quá..

Được khen Toàn cũng sướng. Toàn lại tiếp tục di chuyển môi trượt xuống vùng núi đôi. Anh liếm láp đôi đầu ti nhỏ bé cho nó cương cướng lên. Khi đầu ti Hưởng vểnh ra Toàn mới bắt đầu ngoặm cả bầu vú Hường để vừa nhay vừa mút. Rồi toàn lại lè lưỡi để liếm láp một cách say mê. Hường sướng quá, chỉ nghe tiếng cô rên hừ hừ.

Lúc này Toàn đã muốn ăn lồn Hường lắm rồi, nhưng anh cũng muốn con cặc mình được phục vụ nên gạ gẫm cô:

– Mình làm tình kiểu 69 em nhé.

– Vâng anh… nhưng mà … em không giỏi khoản này đâu anh.

Toàn không để ý lời tự thú của Hường, anh đỡ Hường ngồi dậy còn mình thì nằm ngửa hẳn xuống tấm thảm sàn. Toàn hướng dẫn cho Hường nằm úp lên người anh, lồn cô rơi đúng miệng anh, còn cặc anh thì đâm đúng miệng Hường. Toàn ngóc đầu lên để húp lồn Hường, còn đôi tay anh đỡ dưới hai bầu vú Hường để nhào nặn.

Toàn bú lồn Hường tòm tọp, dâm thủy cô ra nhiều làm anh thích mê. Lồn Hường không múp như của Nhung nhưng cái khe lồn lại dài hơn nhìn cực cuốn hút, hai môi lồn vẫn còn hồng rực, cái hạt le được mút thòi lòi ra như hạt lạc nhìn cực kỳ kích thích… Toàn cảm giác cặc mình căng đến hết cỡ vì nứng.

Đến lúc này Toàn mới nhớ ra, nãy giờ hình như Hường không bú mút gì cặc anh cả. Anh tạm rời miệng mình ra khỏi lồn Hường để nhắc cô:

– Em bú cặc anh đi.

– Vâng, em bú đây.

Toàn cảm nhận được Hường đã cúi miệng xuống cặc anh. Nhưng cô chỉ chụm môi hôn nhẹ chứ không bú liếm gì. Toàn không thấy đã, anh hẩy hẩy mông cho cặc mình đâm lên.

Chắc Hường cùng hiểu ý muốn của anh. Thấy cô đã há miệng thật to để ngậm kín đầu khấc. Toàn bắt đầu thấy sướng, anh tiếp tục hẩy cặc để giúp Hường bú cặc được dễ hơn. .. Nhưng, ôi không… chỉ thấy lật khật… răng Hường cạ vào thân cặc Toàn đến phát nhói.

Toàn vội dừng hẩy cặc và hỏi Hường:

– Cặc lạ nên khó bú à em?

– Hic hic, lúc đầu em nói em không biết khoản này mà.

Toàn hơi tò mò, anh hỏi Hường tiếp:

– Lúc làm tình với Thanh em có bú mút cặc nó không?

– Em không, không biết sao em không thích bú cặc anh ạ.

Giờ thì Toàn đã biết lý do vì sao Thanh lãng quên Hường và thích làm tình với người phụ nữ khác. Anh vội vàng nhổm dậy, vật Hường nằm xuống và đè lên người cô. Toàn hôn Hường say đắm. Rời môi Hường, Toàn nhìn cô âu yếm rồi nói:

– Ngày trước vợ anh cũng giống em, nhưng giờ bú cặc siêu lắm.

– Hi hi, thật à anh.

– Ừ, từ từ rồi anh sẽ dậy cho em nghiện món bú cặc.

– Hi… thế anh dạy luôn đi.

– Hì hì… Chắc để tý nữa… giờ thì anh chỉ muốn địt em thôi.

– Hi hi, vâng … anh địt em đi… lồn em đang thèm cặc anh lắm rồi…