Truyện Sex Bạo Lực – Cả Nhà Thương Nhau – Update Phần 10

Chap 7: Bi kịch

Huệ ấm ức trong long chạy ra khỏi phòng của mình xuống nhà bếp để chuẩn bị kịp bữa cơm trước khi thằng Trung về. Vừa nấu ăn vừa khóc , con bé không nghĩ mọi chuyện sẽ đi quá xa như thế này và ba nó đã biến thành một con quái vật . Chợt con bé nhìn thấy chai thuốc chuột cất gọn ở một góc gần bình ga mà mẹ đã mua cách đây ít hôm. Trong đầu Huệ nảy lên một ý tưởng điên rồi, nó sẽ đổ thuốc chuột vào bát canh của ba nó để cứu lấy bản thân và mẹ. Nghĩ là làm Huệ đổ một nửa lọ thuốc chuột vào bát canh rồi dọn ra bàn.
Ông Thắng từ phòng Huệ đi xuống không một chút nghi ngờ ngồi ngay vào bàn ăn.
– Dạ thưa ngài con đã nấu xong rồi ạ. Huệ lí nhí.
– Chui xuông gầm bàn bú cặc tao đi . Ông Thắng nói.
– Nhưng thưa ngài Trung sắp về ạ!
– Mày yên tâm , bàn có vải che . Nhanh lên hay mày muốn bị phạt.
Huệ nhìn vào bát canh rồi không nói một câu gì nữa, con bé chui xuống gầm bàn . Bàn ăn nhà Huệ là kiểu bàn ăn cổ điển , có một lớp vải dài trải trên mặt bàn và che khuất mọi tầm nhìn bên dưới. Con bé quỳ bò đến trước ông Thắng rồi từ từ kéo quần ba nó xuống. Một mùi khắm xộc thẳng lên mũi . Vừa cho mồm vào cặc của ba nó thì.
– Hê lô ba con đi học về. Trung chào lớn.
– Ừ chào con, giọng ông Trung hơi run vì dưới bàn Huệ đang bú cu cho ông.
– Ơ kìa chị với mẹ đâu ba ?
– À chị vs mẹ con đi đâu rồi ấy ba cũng không rõ. Ngồi xuống ăn cơm đi .
– Ô kê đại ca, thằng bé vừa ngồi xuống liền câm tô canh húp hết sạch. Nó vừa đi học về đang khát . Mà con bé Huệ ở dưới bàn bú cu ba nó cũng không biết ở trên xảy ra chuyện gì .
– Ba ơi, thằng bé ôm cổ, ba ơi con…. Mồm Trung bắt đầu sủi bọt trắng.
– Trời ơi sao thế con, ông Thắng chạy vội về phía con trai mà không them để í đến Huệ đang bú cặc ở dưới và phía bên dưới mình lõa thể. Huệ vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chui khỏi bàn thấy em trai đang sủi bọt mép.
– Trung ơi chết tôi rồi, Trung ơi , ba ơi em uống phải thuốc chuột rồi, ba đưa em đi viện đi ạ!
Ông Thắng ngớ người! Mặc vội cái quần rồi cõng thằng Trung ra xe chở đi viện mặc cho con bé Huệ khóc nức nở.

24h sau. Từ phòng cấp cứu bác sĩ đi ra.
– Anh là người nhà cháu Trung đúng không ạ ? tình hình của cháu diễn biến khá xấu chúng tôi tiên lượng cháu nó không qua được .
Ông Thắng khụy xuống ôm bác sĩ.
– Tôi cầu xin bác sĩ hay giúp tôi, hãy giúp con tôi. Nó là con trai của tôi đó.
– Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. Vị bác sĩ nói. Tạm thời anh về nhà nghỉ ngơi đi chúng tôi sẽ chăm sóc cháu, khi có thông tin tôi sẽ gọi điện. Anh ở lại cũng không giúp gì được đâu.
– Vâng vạn sự nhờ bác !

Quái lạ sao thằng Trung uống canh mà lại có thuốc chuột, rồi con bé Huệ sao biết thằng Trung uống thuốc nhầm thuốc chuột mà nó nói.?? Cả vạn câu hỏi nảy lên trong đầu ông Thắng trong lúc ông đi xe từ viện về nhà.
Vừa đi được nửa đường chuông điện thoại reo ing ỏi, dự cảm của ông Thắng chẳng lành một chút nào.
– Anh Thắng ơi, cháu nó mất rồi anh ạ! Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng cháu không qua khỏi.
Ông Thắng như người mất hồn, cậu con trai yêu quý của ông đã chết ư, nó lúc chiều còn mới đi học về mà bây giờ đã thành cái xác không hồn ư ???
Xe vừa đậu về đến nhà Huệ liền chạy ra .
– Ba ơi em Trung sao rồi ba, Huệ vừa hỏi vừa khóc.
Ông Thắng không nói gì đi thẳng xuống tầng hầm nơi tháo xích cho Loan . Rồi ôm cô.
– Loan ơi thằng Trung mất rồi , con trai của chúng ta chết rồi.
Vì mệt mỏi mấy ngày rồi bị hành hạ , nghe tin con trai mất cô cũng ngất đi trên tay của ông Thắng.