Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Phần 1: Những ngày đầu e ngại, miễn cưỡng

Câu chuyện tiếp tục từ cái ngày đám tang bà nội nuôi của Linh. Sau cái đêm định mệnh chấp nhận tự nguyện để ông cụ chịch nàng trong căn chòi nơi góc vườn, Linh biết rằng nàng vừa dấn bước vào một mối quan hệ loạn luân ngang trái mà nàng không biết cách nào để có thể thoát ra được nữa. Đã một lần chấp nhận đưa thân để ông cụ chịch nàng thì sớm một ông cụ cũng sẽ lại đòi hỏi nàng tiếp tục cho ông cụ chịch tiếp.

Mặc dù vậy, mấy ngày sau đám tang, do việc ma chay cúng dường tất bật nên trong nhà ông cụ ở quê lúc nào cũng có người ra vào cộng thêm công việc mệt mỏi nên ông cụ chưa có dịp để tiếp tục tìm đến cô cháu gái xinh đẹp mà xin thêm chút “an ủi” như cái đêm ông cụ và nàng làm tình nồng nhiệt trong tiếng kêu khóc ai oán và tiếng kèm trống não nề của đám ma người bà xấu số. Công việc chỉ có vẻ thảnh thơi bớt sau khi cả dòng họ tổ chức cúng 15 ngày bà cụ mất. Lúc ấy mọi người trong họ tộc mới bắt đầu quay trở lại với công việc mưu sinh thường ngày của mình. Tối hôm đó, bố mẹ nuôi nàng cùng nàng và ông cụ ngồi nói chuyện trong gian nhà chính, nơi mà nàng và ông cụ ngồi ngắm mưa cùng nhau trong cái đêm nàng bị ông cụ cưỡng hiếp lần đầu tiên. Sau khi bố mẹ nuôi nàng đề xuất với ông cụ về việc đưa ông cụ lên Hà Nội sống cùng gia đình và được ông cụ nhanh chóng chấp nhận, hai ông bà chỉ tưởng rằng giờ bà cụ đã mất nên ông cụ không còn gì lưu luyến mới chấp nhận lên Hà Nội ở cùng con cháu chứ không hề biết rằng ẩn sâu bên trong lời đồng ý dễ dàng kia là cả một bí mật to lớn.

Sau khi thảo luận một số việc, bố mẹ nuôi nàng quyết định lên Hà Nội trước để xắp xếp công việc và chuẩn bị chỗ ở cho ông cụ và để nàng ở lại chăm sóc ông cụ cho đến khi mọi thứ chuẩn bị xong. Gật gù trước những lời dặn dò của bố mẹ nuôi nàng, chốc chốc ông cụ lại quay sang liếc nhìn Linh với đôi mắt đầy ẩn ý khiến nàng cảm thấy ngượng ngùng. Ánh mắt ông cụ như đang lột tung từng mảnh vải trên người nàng ra mà ngấu nghiến lấy tấm thân trần truồng, mảnh mai bên trong làm nàng bất giác đưa hai tay lên che ngực như muốn thủ thế. Bỗng, mẹ nuôi nàng đưa tay lên sờ trán nàng và hỏi:

– Linh. Con bị ốm hay sao mà mặt đỏ lừ lên vậy?

Giật mình, nàng vội đưa hai tay lên ôm má nhìn mọi người và trả lời:

– Dạ không, con chỉ thấy hơi mệt thôi ạ. Con xin phép đi ngủ trước. Bố mẹ với ông cứ nói chuyện tiếp đi ạ.

Nói xong nàng vội vàng đứng dậy đi nhanh về phòng mình, tai vẫn nghe thấy tiếng mẹ nuôi nàng lẩm bẩm sau lưng:

– Cái con bé này, lớn sắp lấy chồng đến nơi rồi mà… vừa định dặn nó ở lại chăm ông mấy câu mà nó đã chạy tót đi mất rồi.

– Hà hà, không sao. Bố với Linh biết tự chăm sóc lẫn nhau mà. Hai con cứ lên Hà Nội chuẩn bị trước, khi nào xong việc thì quay lại đưa bố với Linh lên.

Nói xong mọi người cùng đứng dậy quay về phòng để ngủ. Nằm một mình trằn trọc, Linh biết rằng ngày mai khi bố mẹ nàng lên Hà Nội, chỉ còn nàng và ông cụ ở lại, chuyện gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Chẳng còn lí do gì để tránh né ông cụ được nữa, nàng đành chấp nhận buông xuôi phó mặc cho số phận đẩy đưa.

images
(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa)​

Chiều hôm sau, khi đưa tiễn bố mẹ nàng lên xe quay về Hà Nội, nàng cứ lén nhìn trộm xem thái độ của ông cụ thể nào. Nhìn ông cụ nói chuyện với bố mẹ nuôi nàng thản nhiên đến kỳ lạ, thật khó để tưởng tượng được những điều mà hai ông cháu nàng sắp làm ngay khi chiếc xe của bố mẹ nuôi nàng đi khuất. Bóng chiếc xe ô tô mờ dần trong ánh sáng le lói của chiều tà. Nàng và ông cụ đứng nhìn theo lặng im không nói gì một lúc lâu. Đang suy nghĩ vu vơ, dòng suy tư của Linh chỉ dừng lại khi ông cụ chạm vào tay nàng và nói “Về thôi Linh”. Giật mình, nàng vội bước nhanh vào trong nhà trước ông cụ và lao thẳng vào bếp nấu bữa tối trong khi ông cụ vẫn đủng đỉnh ngó nghiêng kiểm tra cấy cối, vườn tược.

Đang cắm cúi nấu ăn, nàng bỗng nhiên cảm thấy không khí sau lưng trở nên nặng nề đáng sợ. Hơi ngoái người lại, ông cụ đã đứng ở cửa bếp từ bao giờ và đang lặng lẽ ngắm nhìn nàng. Ông cụ bắt đầu từ từ bước lại gần nàng. Linh cảm thấy cơ thể như cứng lại, tay chân không thể nhúc nhích, tim đập loạn nhịp khiến hơi thở nàng cũng trở nên hổn hển dù ông cụ vẫn còn đứng cách xa nàng hàng mét. Ánh mắt nàng liếc nhìn ông cụ sợ hãi. Trong mắt nàng lúc ấy, cảm giác như con cu của ông cụ cứ độn lên to khổng lồ bên trong cái đũng quần ngủ khiến hai chân nàng ríu lại run rẩy. Bất giác, ông cụ vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng từ phía sau khiến Linh giật mình thốt lên “Hức…” một tiếng. Một cảm giác sợ hãi bị con cu vĩ đại kia xâm chiếm vào bên trong cơ thể nhưng lại hoàn toàn bất lực không có cách nào để chống lại khiến nàng chỉ còn biết nhắm chặt mắt chờ đợi cái cảnh ông cụ nhào đến vật cơ thể nàng xuống đất rồi cuống cuồng xé từng mảnh vải trên người nàng ra mà bú mút.

Nhưng có vẻ ông cụ không vội vàng đến thế. Lấy tay nâng cằm nàng lên, ông cụ nhẹ nhàng vén tóc nàng sang hai bên để ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng. Ánh mắt ông cụ nhìn nàng thật điềm nhiên và đạo mạo, giống như thể ông cụ chẳng có lý do gì để mà phải vội vàng. Ánh mắt ông nhìn nàng giống như nàng giờ đã là thuộc quyền sở hữu của ông vậy. Đưa tay lên gạt đi hai giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của nàng, ông cụ cúi xuống hôn lên trán nàng và hít lấy đầy lồng ngực mùi hương mái tóc người thiếu nữ mới lớn rồi từ từ buông nàng ra, hướng mắt về phía bếp nói nhẹ nhàng:

– Cẩn thận cháy thức ăn kìa con.

Giật mình, nàng vội vàng xoay người lại đảo tiếp chảo thức ăn nóng cháy trong khi ông cụ ung dung bước ra ngoài. Mặc dù còn chưa làm gì quá mức, nhưng ông cụ đã khiến nàng cảm thấy cơ thể run rẩy như không thể cưỡng lại được ông cụ. Cái hình bóng oai nghiêm của ông cụ áp chế hoàn toàn cá tính mạnh mẽ của nàng. Đứng trước ông cụ nàng giống như con cáo non tinh ranh đang dúm dó trước uy quyền của một con hổ đực. Không thể trốn chạy, cũng không thể chống lại. Nhưng cũng trong giây lát, nàng cảm thấy cái ôm của ông cụ cũng thật ấm áp, bao bọc. Dù sao thì trong lòng nàng vẫn xem ông cụ là người ông nội thân thiết mà nàng luôn yêu quý. Nàng cảm thấy giữa hai chân mình nhớp nháp, dường như khi ông cụ lại gần nàng, cơ thể nàng đã tự phản ứng lại khiến bím nàng rỉ nước sẵn sàng cho cuộc làm tình sắp xảy ra. Linh cảm thấy bối rối với chính bản thân nàng lúc đó. Cũng đã hơn nửa tháng kể từ cái ngày đám tang bà cụ, cả gia đình tất bật với công việc khiến nàng không có thời gian để tự sướng làm cơ thể bứt rứt khó chịu. Dù vậy, việc nàng cảm thấy ham muốn nhục dục là một chuyện, nhưng việc cho ông cụ chịch lại là chuyện khác. Cảm giác áy náy loạn luân khiến nàng không thể tự tha thứ cho bản thân vì đã dấn bước vào chuyện này.

Tối đó, bữa cơm của nàng và ông cụ cảm giác thật dài và miễn cưỡng. Thấy nàng có vẻ ái ngại, ông cụ thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho nàng và tìm cách bắt chuyện. Nàng thì chỉ biết cúi mặt cố gắng ăn cho xong bát cơm và trả lời ông cụ cho có lệ. Mặc dù vậy thì mấy cấu đối đáp của hai ông cháu cũng khiến nàng cảm thấy đỡ ngượng nghịu đi phần nào. Ăn xong, ông cụ vẫn chẳng hề tỏ ra vội vã mà đủng đỉnh đi tắm trong khi nàng loay hoay rửa bát. Ông cụ có vẻ hí hửng lắm, vừa tắm vừa ngâm nga mấy bài nhạc vàng. Quay trở lại phòng mình sau khi giải quyết xong đống bát đĩa để chuẩn bị quần áo đi tắm, nàng chựt khựng lại khi thấy chiếc váy ngủ bằng lụa màu hồng mỏng manh được trải ngay ngắn ở trên giường của nàng. Không biết ông cụ mua nó từ lúc nào, có lẽ là từ trước khi bà cụ mất. Nhìn chiếc váy nằm trên giường, nàng thở dài hiểu được ý của ông cụ muốn nàng chốc nữa tắm xong hãy mặc chiếc váy này. Đêm nay nàng là của ông cụ. Đang mải suy nghĩ thì có tiếng ông cụ đằng sau:

– Ông tắm xong rồi, con cũng đi tắm đi kẻo tối lạnh. Linh.

Nàng ngoảnh lại nhìn ông cụ đang cởi trần, chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm ngang hông rồi lặng lẽ cầm chiếc váy ngủ đi về nhà tắm. Lúc bước ngang qua ông cụ, nàng chỉ biết cúi gằm mặt bước thật nhanh để tránh ánh mắt ông cụ. Dội từng gáo nước lên người để rửa sạch đi những giọt mồ hôi và bụi bẩn của một ngày bận rộn, Linh cảm giác như ông cụ đang đứng ngay ở bên kia của cánh cửa nhà tắm, kiên nhẫn chờ đợi như một con hổ đang rình sẵn cho đến khi con mồi tự bước ra nạp mạng. Sau khi cơ thể đã được thanh tẩy sạch sẽ, nàng mặc chiếc váy ngủ mỏng manh vào và từ từ bước ra khỏi nhà tắm.

Vì lúc vào nhà tắm nàng chỉ mang theo chiếc váy ngủ nên khi tắm xong, ngoài chiếc váy ngủ trên người ra nàng không hề mặc quần áo lót bên trong. Từng cơn gió thổi tốc qua như muốn kéo tung chiếc váy ngủ mỏng dính lên khiến nàng cảm thấy thật trơ trẽn, lạnh lẽo. Nàng bước vào nhà thì ông cụ đang ngồi sẵn ở gian chính vừa nghe đài radio vừa chờ đợi nàng, trên người vẫn chỉ quấn mỗi cái khăn tắm. Đứng dậy tiến lại gần Linh, ông cụ đưa tay vuốt ve cánh tay mát rượi của nàng, ánh mắt nhìn dọc một lượt cơ thể nàng như đang chiêm ngưỡng một thành quả đẹp đẽ mà ông cụ chăm sóc suốt bao lâu nay. Nhẹ nhàng kéo nàng lại gần và ôm vào lòng, ông cụ hít hà cơ thể thơm mùi sữa tắm của nàng một cách thích thú. Bên dưới, con cu ông cụ từ từ ngỏng lên độn chiếc khăn tắm dựng đứng, đâm chọc vào phần bụng dưới của nàng. Ông cụ hôn lên mái tóc rồi rà miệng xuống ngậm lấy vành tai nàng mút nhẹ, hai tay vuốt ve từ lưng xuống đến bờ mông cong vút của nàng, miệng thì thào khe khẽ:

– Con đẹp quá Linh ơi…

Ngửa mặt lên trời giấu đi đôi mắt ngấn lệ khi ông cụ đang hôn mút lên chiếc cổ trắng ngần, nàng khẽ hỏi trong tiêng rên:

– Bà vừa mới mất, mình làm chuyện này liệu có được không ông?

Ông cụ hơi lùi lại nhìn vào mắt nàng, xong lại ôm chặt lấy nàng, để nàng gục đầu vào ngực ông.

– Con có thương ông không Linh…

– Con có… con thương ông lắm… – nàng khẽ lí nhí.

– Bà mất rồi… ông buồn lắm… giờ ông chỉ có con ở bên… chẳng nhẽ con cũng muốn bỏ mặc ông cô quạnh sao?

Một lần nữa, hình ảnh đáng thương hại của ông cụ lại khiến nàng lay động. Ngửa mặt lên nhìn ông cụ, nàng nàng nhắm nghiền đôi mắt chờ đợi, dâng hiến. Chỉ đợi có vậy, ông cụ liền cúi muống ngậm lấy đôi môi nàng mà hôn say đắm. Linh miễn cưỡng chấp nhận nụ hôn của ông cụ xong cũng dần dần đưa tay lên ôm lấy lưng ông cụ. Phải nói ông cụ là một tay lão luyện không chỉ trong chuyện giường chiếu mà còn cả chuyện hôn hít. Chiếc lưỡi điêu luyện của ông cụ như nhảy múa trong khoang miệng nàng khiến Linh cảm thấy như có luồng điện chạy dọc từ đầu lưỡi mình xuống đến ngón chân. Đầu óc nàng dần bị nụ hôn cuồng nhiệt làm cho mụ mị, cơ thể uốn éo trong đôi tay đang cuống cuồng sờ soạng của ông cụ, hai chân run rẩy như muốn khụy xuống. Ông cụ phải vòng tay xuống đỡ lấy nàng và kéo nàng bước từng bước về phòng mình, nụ hôn cuồng loạn vẫn miệt mài không dứt.

Đẩy nàng nằm ngửa xuống chiếc giường mà hai ông bà cụ đã nằm cả cuộc đời trên đó, ông cụ nhanh chóng nằm chồm lên người nàng để lần nữa áp miệng lên môi nàng mà tiếp tục nụ hôn ma mị. Linh dần không còn ý thức được nữa, cơ thể tràn đầy nhựa sống của nàng phản ứng dữ dội trước từng cử chỉ kích thích của ông cụ. Ham muốn tình dục suốt nửa tháng qua phải kìm nén nay bùng phát lên khiến nàng như mê đi. Tốc chiếc váy ngủ nàng đang mặc lên qua ngực để sờ soạng, miệng ông cụ chỉ chịu rời môi nàng để trượt xuống mà ngậm lấy hai núm vú hồng hào đang cương lên đau tức mà bú mút chùn chụt. Bên dưới, từng ngón tay ông cụ thi nhau vuốt dọc hai mép bím nàng điệu nghệ khiến nàng không chịu được phải bấu chặt lên bắp tay ông cụ, nước từ trong bím ứa ra như thác đổ.

Đưa tay vò nắm mái tóc bạc phếch của ông cụ, Linh vô thức đẩy đầu ông cụ trượt dần xuống hạ thể nàng. Hiểu được ý nàng muốn gì, ông cụ từ tốn rà lưỡi liếm dọc bụng nàng xuống đến mu bím, cà mũi lên trên đám lông mu lưa thưa mà hít hà mùi hương của cái bím non tơ. Hơi thở nóng rát của ông cụ phả lên cái bím nhoe nhoét nước làm Linh như muốn vỡ tan vì ham muốn. Nắm lấy hai bắp vế đẩy chân nàng giơ lên cao, ông cụ ngoạm hẳn miệng lên bím nàng mà bú mút. Cái lưỡi ông cụ một lần nữa được dịp trổ tài, chui sâu hẳn vào trong lỗ bím nàng mà khuấy đảo, khiến nàng rên lên như muốn cho người nào đứng từ cách xa hàng chục mét cũng có thể nghe thấy. Lần đầu tiên nàng được một người đàn ông khác không phải là mình vét máng, và kỹ nghệ của ông cụ dạn dày sương gió hoàn toàn vượt xa so với một gã nhóc như mình khi ấy. Được tầm 10 phút thì nàng đạt cực khoái gồng mình lên xuất khí. Chưa bao giờ nàng “lên đỉnh” nhanh đến như thế cả.

Người nàng lả đi mềm nhũn, thở hổn hển không ra hơi, mỗ hôi ướt đẫm dù cho nàng chỉ nằm im một chỗ chẳng phải làm gì, bao nhiêu sức lực của cái tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu dường như tan biến. Nhưng với ông cụ thì cuộc vui mới chỉ bắt đầu. Nhỏm người dậy kéo chiếc khăn tắm tuột sang một bên để lộ ra con cu già đời gân guốc đã cương cứng hết cỡ, ông cụ vuốt ve khắp cơ thể nàng như một món quà vô giá. Lột chiếc váy ngủ ném sang một bên, ông cụ ôm trọn hai bàn tay lên hai bầu vú căng tròn vẫn còn đang phát triển của nàng mà nắn bóp thích thú. Nàng dần dần tỉnh hơn chút xíu, hé mở mắt nhìn ông cụ đang vui đùa trên cơ thể nàng mà buông xuôi hoàn toàn theo bản năng của dục vọng.

em-dau-can-nuoc-mat-de-chung-minh-minh-la-con-gai-1.png
(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa)​

Chỉnh nàng nằm lại cho đúng tư thế, ông cụ cầm lấy con cu cứng ngắc cọ dọc hai mép bím ướt đẫm của nàng cho đến khi con cu của ông cụ cũng bóng nhẫy nước nhờn rồi từ từ đẩy phần đầu nấm đang phình to hết cỡ tìm đến lỗ bím nàng và nhích từng chút một tách hai mép bím ra để lách vào bên trong. Cảm nhận được con cu gân guốc của ông cụ đang nhích vào trong cơ thể từng chút một, nàng mở to mắt cố rướn người nhích lên trên như muốn tránh né. Một phần lý trí bên trong con người nàng vẫn chưa chịu đầu hàng bản năng, không muốn chấp nhận mối quan hệ loạn luân ngang trái ấy. Phần lý trí đó dường như bất lực, chỉ biết gào thét trong đầu nàng khi con cu to lớn của ông cụ cứ nhích vào trong bím nàng từng chút một, nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng chắc chắn, chui vào đến đâu là in hình lên vách âm hộ của nàng đến đấy. Tiếng thét tuyệt vọng ấy cứ yếu dần rồi mất hút trong cảm giác căng tức nơi cửa mình của nàng. Mặc dù đã lỡ tự làm rách màng trinh từ năm lớp 11 nhưng thực ra đêm ấy mới chỉ là lần thứ 4 nàng được nếm mùi chịch, và con cu của ông cụ thì to gấp rưỡi con cu của mình. Cái lỗ bím vẫn còn hồng hào, khít rịt của nàng như dãn ra hết cỡ để đón nhận con cu gân guốc dài gần 17 phân của ông cụ. Mím chặt môi để không rên lên thành tiếng, nàng gồng mình cố gắng chịu đựng. Vách âm đạo nàng bó chặt lên thân cu khiến nàng có thể cảm nhận được từng đường gân nổi rõ trên con cu dạn dày chinh chiến.

Đẩy con cu chui được vào hết hai phần ba chiều dài thì ông cụ dừng lại để cúi xuống ngậm lấy môi nàng mà hôn khiến nàng thả lỏng người ra rồi bất ngờ thúc mạnh một cái đẩy một phần ba chiều dài còn lại đâm hết vào trong bím nàng lút cán. Phần đầu khấc chạm mạnh vào cổ tử cung khiến nàng cảm thấy căng thốn rên “Ah…” một tiếng rõ to. Cú thúc bất ngờ khiến Linh cảm giác như tử cung và hai buồng trứng bị ép vào với nhau làm nàng phải cong người lên mà bấu chặt lấy tay ông cụ, lỗ bím co thắt như muốn đẩy kẻ xâm lược hung hãn ra ngoài.

Mặc kệ tay nàng đang đập liên hồi lên lưng, ông cụ lại cúi xuống hôn nàng và bắt đầu nhấp nhẹ nhàng đều đặn. Con cu gân guốc đâm thụt vào trong lỗ bím khít rịt nhưng nhoe nhoét nước làm nàng một lần nữa mất dần ý chí. Những cú đập lên lưng ông cụ yếu dần rồi bị thay thế bằng cái ôm siết chặt đầy ham muốn. Mông nàng dần hẩy lên đáp lại từng cú nhấp của ông cụ. Dần dần, từng cú dập mỗi lúc một mạnh hơn cho đến khi nàng mở được mắt ra thì người nàng đang nẩy lên từng chập một theo từng cú thúc cu mạnh mẽ đến tận cổ tử cung. Tiếng thở phì phò gấp gáp của ông cụ khiến nàng cảm giác như ông cụ đang biến thành một con ngựa phi nước kiệu vậy. Vuốt đám mồ hôi nhễ nhại trên mặt rồi xoa lên ngực nàng, ông cụ lảm nhảm gọi tên nàng trong mỗi cú thúc:

– Linh ơi… Linh ơi… Linh ơi…

– Con… ứ… đây mà… hự… ông… – nàng cố đáp lại tiếng gọi của ông cụ.

– Hôm nay… ông làm ngựa… cho con cưỡi nhé… Hôm nay… ông cháu mình… lại chơi cưỡi ngựa nha con…

Nói xong ông cụ kéo nàng ngồi bật dậy rồi ngã người nằm ngửa ra sau. Để cho nàng ngồi lên bụng và tì tay lên bộ ngực nở nang của ông cụ với con cu cắm ngập trong bím, ông cụ ôm lấy hông nàng hẩy người lên liên tục khiến cho cơ thể nàng nhấp nhổm trên bụng ông giống như đang cưỡi một con ngựa vậy. Mỗi lần hẩy người lên, ông cụ lại lảm nhảm:

– Cưỡi ngựa này… hự… cưỡi ngựa này… hự…

Từng câu “cưỡi ngựa này…” của ông cụ khiến cho kỷ niệm hồi thơ ấu ùa về trong tâm trí nàng. Hồi nhỏ nàng rất thích chơi trò cưỡi ngựa. Vì ông cụ vốn yêu chiều nàng nên nàng hay đòi ông cụ quỳ xuống làm ngựa cho nàng cưỡi và bò quanh nhà mỗi dịp về quê. Mỗi bước đi, ông cụ lại hẩy người lên và kêu “cưỡi ngựa này…” để cho nàng nhấp nhổm giống như đang được cưỡi ngựa thật vậy. Mỗi lần như vậy, nàng lại thích thú cười tít mắt. Có lần ông cụ hỏi nàng “cưỡi” ông có thích không? Nàng hồn nhiên đáp lại là nàng thích lắm, chỉ muốn được “cưỡi” ông cả đời. Lúc ấy, bà cụ ngồi bên cạnh nghe thấy chỉ mắng yêu hai ông cháu:

– Gớm! Hai ông cháu thân thiết nhau nhỉ? Thế này thì sau này bà bị cho ra rìa mất thôi…

Vậy mà vù một cái, thấm thoắt đã mười mấy năm, bà cụ giờ đã không còn nữa. Tất cả những gì còn lại của bà cụ chỉ còn là tấm di ảnh nằm lặng im trên ban thờ ngoài gian nhà chính cạnh bàn thờ tổ tiên. Trong căn phòng ngủ một thời ấm cúng của hai ông bà, nàng với ông cụ một lần nữa lại chơi lại trò “cười ngựa” năm nào. Nhưng khác ở chỗ, lần này ông cụ không bò trên tứ chi nữa mà nằm ngửa trên giường hẩy người lên từng chập, nàng cũng không “cưỡi” trên lưng ông cụ nữa mà là “cưỡi” trên bụng ông cụ, với con cu dũng mãnh của ông cụ cắm sâu trong bím, thúc lia lịa theo từng nhịp nhún nhẩy của nàng. Lần này, nàng và ông cụ không chơi cưỡi ngựa “bình thường” nữa. Lần này, nàng và ông cụ cùng nhau chơi trò cưỡi ngựa “cọc”.

Cảm xúc ùa về khiến nàng không kìm được xúc động. Vừa nhấp nhổm trên người ông cụ, nàng vừa rên rỉ trong tiếng nấc:

– Cưỡi ngựa… ah… cưỡi ngựa… uhm… ngựa… hự… khỏe… ah… ngựa nhanh… ứ hự… ngựa ta… hự… về… đích… á hự…

Sau khoảng 20 phút từ lúc bắt đầu cuộc làm tình. Ông cụ bắt đầu giật nảy người dữ dội báo hiệu cuộc làm tình sắp sửa về đích. Cũng giống như khi xưa mỗi lần chơi trò “cưỡi ngựa”, về đến đích là ông cụ lại hơi chồm lên giả tiếng ngựa hí. Lần này ông cụ cũng chồm người ngồi dậy ôm chặt lấy nàng mà thúc như vũ bão rồi hí lên từng tiếng “hứ… hứ… hứ…”. Cùng với tiếng hí vang vọng căn phòng là từng tràng tinh dịch phun trào, bùng nổ như ngọn núi lửa từ con cu ông cụ phóng thẳng vào trong tử cung nàng ấm nóng, tràn ngập, khiến nàng cũng cong người bấu chặt lấy lưng ông cụ mà xuất khí lần thứ 2. Nước mắt nàng trào ra dàn dụa vì cảm xúc quá mãnh liệt.

Ngồi gục đầu lên ngực ông cụ để lấy lại hơi. Khi tỉnh lại được chút ít, nàng mới giật mình vì vừa nãy quá kích thích mà để cho ông cụ lại xuất tinh vào trong. Nhưng chợt nhớ nàng vừa mới hết kỳ mấy hôm nên giờ là ngày an toàn, nàng thở phào nhẹ nhõm nghĩ thầm “làm con gái sao mà khổ thế chứ”. Dưới hạ thể, cơ bím tự ý co bóp như thể muốn vắt hết số tinh dịch vẫn còn đọng bên trong thân cu ông cụ đến giọt cuối cùng. Ông cụ hơi đẩy nàng ngửa ra sau để ngắm nhìn thành quả của mình đang rũ rượi trong sướng khoái. Ông cụ thì thầm trong hơi thở hổn hển:

– Ở bên ông mãi nhé Linh…

– Dạ vâng… – nàng nhắm nghiền mắt khé đáp.

Ông cụ kéo mặt nàng lại và cả hai lại cùng trao nhau một nụ hôn say đắm. Nụ hôn của hai cơ thể đang mê mệt trong dục vọng sướng khoái. Bên ngoài gian nhà chính, tiếng nhạc trên chiếc đài radio vang lên du dương như muốn điểm họa thêm cho khung cảnh oan trái.

“Xa xa bên cửa sổ, có hai người hôn nhau. Đường phố ơi hay yên lặng, để hai người… hôn nhau!… Mùa xuân đâu chỉ có hoa thơm và nắng hồng. Cuộc đời còn cả… những nụ hôn…”

Đang cố áp miệng thật chặt lại với nhau để hai chiếc lưỡi thỏa sức chơi trò vờn bắt. Hai vòng tay ôm ghì như muốn ép hai cơ thể trần truồng, nhớp nháp mồ hôi dính lại vào nhau. Cả nàng và ông cụ bỗng giật mình vì âm thanh xe rách màn đêm vang lên từ phía bàn thờ bà cụ

– CHÍT… CHÍT… cạch… CHOANG…

Chẳng hiểu vì sao lại có hai con chuột đang đuổi nhau trên bàn thờ bà cụ khiến cho một chiếc đĩa sứ rơi xuống đất vỡ toang. Cả hai người im lặng quay lại nhìn về phía bàn thờ bà cụ, bầu không khí ma quái khiến nàng sợ hãi ôm chặt lấy ông cụ hơn, rúc đầu vào bộ ngực trần vạm vỡ như tìm kiếm sự che chở. Vuốt ve nàng một lúc để nàng bớt sợ hãi, ông cụ đỡ nàng ngồi nhích ra để gỡ con cu vẫn còn ghim chặt trong bím nàng tuột ra ngoài rồi lảo đảo bước ra ngoài gian chính soi đèn xem sao. Sợ hãi phải ngồi lại một mình, nàng vội vàng đứng dậy bước theo ông cụ mặc kệ cho tinh dịch của ông cụ đang trào ra khỏi bím, chảy dọc theo hai chân nàng xuống đất.

Cả hai ông cháu trần truồng bước từng bước về phía bàn thờ bà cụ. Mấy con chuột đã chạy đi mất tăm, trên ban thờ chỉ còn lại vài món đồ cúng vương vãi và mấy mảnh đĩa vỡ dưới đất. Thở dài, ông cụ dọn mấy mảnh đĩa vỡ gọn lại một bên rồi xắp xếp lại ban thờ bà cụ. Lúc này, nàng cảm giác như gương mặt của bà cụ trong tấm di ảnh đang chuyển động. Đôi mắt bà cụ như nhìn chằm chằm vào hai thân thể lõa lồ của nàng và ông cụ, gương mặt nhăn nheo thể hiện sự thất vọng tột cùng giống như đang oán hờn, trách móc. Đưa một tay lên che ngực và một tay che bím, cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng Linh dù cơ thể nàng vẫn đang nhễ nhại mồ hôi. Nàng thấy cơ thể mình thật trơ trẽn, tục tĩu. Nếu như có linh thiêng và nhìn thấy cảnh tượng này, chắc bà cụ phải buồn lắm khi hình ảnh đứa cháu gái nhỏ bé của bà cụ ngày nào giờ đã biến thành hình ảnh một người đàn bà trần trụi, xinh đẹp, tràn đầy nhục dục. Lúc ấy, nàng càng cảm thấy mình càng xinh đẹp bao nhiêu thì cảm giác tội lội lại càng dâng lên bấy nhiêu.

Thắp một nén nhang, ông cụ chắp tay khấn tạ lỗi với bà cụ nhưng đồng thời cũng lại xin phép vong linh bà cụ cho ông được ở bên nàng để cả hai ông cháu được chăm sóc nhau cho đến lúc ông nhắm mắt xuôi tay. Nàng cảm thấy lời cấu khấn của ông cụ thật kỳ lạ vì lúc ấy nàng vẫn chưa hề biết việc nàng chỉ là con nuôi, giữa nàng và ông cụ không hề có liên hệ máu mủ nào cả. Chưa kể đến việc ông cụ và nàng lúc này vẫn đang trần truồng đứng trước ban thờ bà cụ. Bên dưới hạ thể, con cu của ông cụ vẫn còn chưa xìu xuống hẳn, thỉnh thoảng lại rỉ ra chút tinh dịch còn sót nơi đầu khấc. Về phía Linh, nàng cũng đang khổ sở ríu hai chân lại mà vẫn không thể ngăn được từng dòng tinh dịch của ông cụ trào ra như suối từ trong bím. Cái khung cảnh nửa phàm tục nửa tâm linh trái ngược ấy làm tâm trí nàng bối rối. Sau khi vái di ảnh bà cụ, ông cụ đưa nén nhang cho Linh buộc nàng phải bỏ hai tay đang che chắn những phần nhạy cảm của cơ thể ra mà đỡ lấy nén nhang và nhắc lại lời ông cụ xin phép cho nàng được thay thế bà chăm sóc ông cụ một cách miễn cưỡng. Cầm lại nén nhang từ tay nàng rồi cắm vào lư hương, ông cụ quay lại nhìn nàng như muốn nói “không có việc gì đâu con”. Nhìn ông cụ một các ái ngại, nàng muốn trở về phòng của mình nhưng ông cụ đã kịp nắm lấy tay nàng dắt nàng quay lại căn phòng ông cụ và khép cánh cửa lại.

Lại thêm một đêm, nàng trằn trọc mãi mà không ngủ nổi. Cảm giác sợ hãi bóng tối xung quanh khiên nàng không dám trở mình nhúc nhích. Nằm co người lại, nàng cố gắng rúc cơ thể trần truồng, nhỏ bé của nàng chui hẳn vào trong lòng ông cụ. Nàng sợ nếu như nàng trở mình mở mắt ra, vong hồn bà cụ có thể đang đứng ở ngay sau lưng nàng chỉ chờ nàng quay lại để trách móc. Ông cụ chỉ nằm nhắm mắt im lặng và thở đều đều. Nàng không biết liệu ông cụ có thực sự đang ngủ không hay cũng chỉ đang giả vờ như nàng. Dụi đầu vào ngực ông cụ, nàng phân vân không biết việc nàng quyết định gửi gắm tấm thân mình vào trong vòng tay ông cụ liệu có phải là sự lựa chọn đúng hay không? Nàng thương ông cụ, ông cụ cũng làm nàng có dịp được trải nghiệm những cảm giác sung sướng khoái lạc mà nàng chưa từng được trải qua trước đây, nàng cảm thấy thỏa mãn khi cùng làm tình với ông cụ. Nhưng dẫu sao, cảm giác loạn luân vẫn khiến nàng day dứt.


Mải suy nghĩ vu vơ, cuối cùng nàng cũng ngủ được lúc nào không biết. Trong giấc mơ, nàng được trở về với năm tháng tuổi thơ, với ông cụ và bà cụ cùng đi hai bên dắt tay nàng ngắm cảnh vùng quê yên bình với những bụi hoa thơm và bầu trời trong vắt. Nàng ước giá như những ngày tháng đẹp đẽ đó cứ như vậy mãi mãi, để nàng không phải đối mặt với tình cảnh tội lỗi, oai trái cùng ông cụ như lúc này. Cùng trong đêm đó, ở một ngôi nhà cách nhà nàng ngoài Hà Nội chỉ một con hẻm, có một thanh niên vẫn đang mơ mộng về một tình yêu tương lai hứa hẹn với người con gái đã cùng lớn lên cạnh mình.