Tôi Yêu Chị Gái

Chap11: “những ngày ở quê”
– điểm danh nào 1 2 3 4 5 . Huh? Sooyoung đâu? – tôi đang kiểm tra đội hình của mình.
Hôm nay chúng tôi sẽ qua làng bên câu trộm cá và đội trưởng Kwon Yuri này phải đảm bảo an toàn “tính mạng” cho các thành viên trong đội.
– chờ mình với, bố mình vừa bắt mang thịt lợn ra ngoài chợ – Sooyoung hớt hải chạy đến.
Xe đạp bon bon trên đường thỉnh thoảng vấp vào cục đá làm Tiffany ngồi sau Taeyeon la lên oai oái, tôi đoán tên lùn chắc sẽ rất xót xa cho cái mông của bạn gái cậu ta. Chị ngồi sau vòng tay qua eo tôi thỉnh thoảng lần xờ kêu tôi dạo này có mỡ bụng, sau đêm cắm trại chị em tôi vẫn thế, mặc dù đôi lúc những hành động thân mật của chị làm tôi hơi ngại ngùng.
– sao cậu toàn nhằm ổ gà mà phi thế Sooyoung? – tiếng Hyoyeon cằn nhằn khi “tài xế” của cậu ấy lao vun vút trên chiếc xe kô phanh.
– mình đang luyện tập độ xóc nảy. – Sooyoung vừa nói vừa cười ha hả.
– Yah. Gì chứ?
___
dựng xe vào một góc khuất, khoá móc đầy đủ, nếu mấy cái xe này có mệnh hệ gì thì các phụ huynh sẽ cạo đầu chúng tôi.
– cậu chắc cái ao này có cá chứ Yuri? – mọi người hỏi khi ngồi nửa tiếng vẫn chưa được con cá nào.
– các cậu yên tâm, hồi 8 tuổi mình cả Yoona đã ra đây câu rồi, hồi đó có rất nhiều cá.
Kô hiểu sao sau câu nói của tôi mặt mọi người chuyển màu liên tục, giống như lần chị gặp Tiffany ở ga tàu. Sau khi câu cá kô thành người nào về nhà người đấy và hẹn chiều sẽ đi thả diều.
Nghe lén câu chuyện của chị và Tiffany thì tôi mới biết mẹ Taeyeon ngủ ngáy rất to và còn hay bị mộng du giống y chang cậu ta, chắc rồi vì đêm nào ở kí túc xá Taeyeon chả qua phòng tôi gõ cửa.
___
– Yul àh diều của Sooyoung bay cao quá kìa.- chị nhìn cái diều bay cao nhất với ánh mắt ghen tị.
– chúng ta vẫn còn hơn Taeyeon kia mà. – tôi quay sang chị an ủi và thấy chị khẽ bĩu môi.
– bây giờ chị thấy cuộc sống mình giống như cái diều, muốn tự do nhưng luôn có một sợi dây giằng buộc.- ánh mắt chị mơ màng.
Tôi cầm thanh sắt gần đó cắt phăng sợi dây trên tay làm cái diều theo gió bay đi mất, chị nhìn theo hốt hoảng mắng tôi ngịch ngợm.
– hãy nhớ, em sẽ là bầu trời của chị, chúng ta sẽ ở bên nhau cho dù có chuyện gì xảy ra. – nhìn lên cao tôi thấy diều đã bay đi xa, cảm nhận được ánh mắt ấm áp của chị tôi kô dám đối diện vì nó sẽ làm tôi tan chảy.
Chúng tôi cứ thế ngồi bên nhau, kô diều, kô nói chuyện, chỉ đơn giản tựa vào nhau để cảm nhận thật rõ nét hơi ấm. Tôi muốn trân trọng khoảnh khắc này, muốn ghi nhớ tất cả.
___
từ hôm chúng tôi về hội trai làng sáng sớm nào cũng lấp ló ngoài cổng hòng trông thấy gương mặt xinh đẹp của chị nhưng bọn họ đâu biết rằng chị gái tôi ngủ đến trưa mới dậy. Ngồi trên cây ổi sau nhà, tôi nhớ đến Yoona, kô biết con bé mấy hôm nay đi làm có hay ăn vụng kô? Khi về quê chị đã giao cả tiệm cafe cho nó cả Nichkhun oppa quản lí. Yoona rất chăm chỉ và có trách nhiệm, Seohyun đi theo con bé cũng kô phải cực khổ gì.
Đang suy ngĩ thì từ đâu có cục đá bay vào đầu, vặt ngay quả ổi đang định ném trả thì thủ phạm bên dưới làm tôi suýt cắm mặt xuống đất. Là chị, hôm nay chị dậy trước bữa trưa hai tiếng, điều này khá hiếm hoi.
– xuống đây ngay, kiến đốt mông bây giờ.- chị đứng chống hông quát nhưng lời nói thể hiện rõ sự quan tâm.
– kô xuống – tôi lè lưỡi trêu chọc và thế là trận chiến ổi, đá diễn ra cho đến khi mẹ cầm cán chổi hùng hổ chạy đến vì tôi đã làm cây ổi của bà còn mỗi lá.
___
– ăn cho nhiều vào, ngày mai đi rồi kô biết bao giờ hai đứa mới về thăm ông bà già này. – bố tôi mồm nói nhưng tay thì gắp thức ăn lia lịa vào bát của mình.
– bố mẹ ở nhà giữ gìn sức khoẻ, vài năm nữa con sẽ đón bố mẹ lên Seoul.- chị cười buồn, nhìn thấy chị như vậy tôi xót xa vô cùng.
Một tháng trôi qua nhanh chóng, hết đêm nay chúng tôi lại bắt đầu với những nhịp sống hối hả. Sẽ lại là quan hệ chủ quán, nhân viên. Sẽ kô còn bình yên như thế nữa.
Nhìn khuôn mặt chị chìm sâu vào giấc ngủ tôi cảm thấy nhẹ nhõm, phải làm gì để chị được hạnh phúc? Phải làm gì để chị từ bỏ những ham muốn sang giàu? Và tôi phải làm gì với thứ tình cảm đang ngày càng mạnh mẽ trong tim mình.