Thật lòng con yêu mẹ (loạn luân)

– Á ,á Phương , Phương sao Phương lại có hình này ”
Tiếng la thất thanh của Nam làm Phương giật mình chạy gấp lên phòng.
– Á, sao Phương lại photoshop hình của tui thế này , lại ….. lại …còn … mất cái áo với cái ……quần ngoài của tui nữa …… Sao chơi gì kì vậy ”

Mặt đỏ dựng vì xấu hổ Phương không ngờ mình lại vô ý đến vậy . Phương chỉ muốn làm cái ảnh photoshop đó để làm quà riêng cho chính mình thôi . Ai ngờ… Nhưng Phương vẫn là một cô gái ( đương nhiên là xấu hổ rồi ) cô nhanh chóng tìm cách chống chế :
– À cái ảnh đó hả tui ……. Tui làm để …. để rao ông với mấy đứa bạn ….. à ….ừ … cho ông .. chừa cái tội …. hồi chiều…. lợi .. dụng… tự tiện …ôm .. người ta .. vậy thui ”

– Ui, ui sao Phương chơi ác vậy . nếu tấm ảnh này mà lên trường thì chết tui đó . Còn hồi chiều… hồi chiều thì cho Nam xin lỗi mà . Lần sau không thế nữa được chưa …….được chưa ….. bỏ qua đi mà . Nhá ”
Vừa nói Nam vừa ra hiệu như cầu xin Phương đừng mang ảnh đó lên trường một cách ngây thơ và thành khẩn hết sức có thể.

Nhoẻn miệng cười một cách bí hiểm làm Nam bất ngờ Phương tiến lại gần ghé vào tai Nam . Hơi thở của Phương làm Nam thấy mình có một cảm giác lạ , có tiếng gió thì thầm vào tai Nam :
– Em không làm vậy với Anh đâu ! Ngốc yêu của em à!”

Sự thay đổi cách xưng hô làm Nam cảm thấy có một cảm giác sung sướng đột ngột. Ôi , sao tiếng ‘’ em ‘’ lại ngọt bùi và êm tai đến vậy . Chả trách xưa nay ‘’ anh hùng khó qua ải mỹ nhân ‘’. Chinh chiến , anh hùng cả đời người nhưng một tiếng em cũng đủ cho họ hồn xiêu phách tán .
Nam biết nó cũng chỉ là …….. ‘’anh hùng rơm ‘’ thôi nhưng tiếng ‘’em ‘’ của Phương thì thật sự là nó … không thể đỡ nổi . một cảm giác phê phê , lâng lâng nó cảm giác như nó đang bồng bềnh trên mây vậy.

Nhưng dường như vẫn chưa tin vào tai mình nó vẫn hỏi lại cho chắc chắn :
– Gì ….. gì …. cơ …. Phương vừa kêu Nam là .. gì ? Thật .. sự … thì .. anh.. à quên .. Nam nghe không rõ …??”
– Em nói là : em sẽ không làm vậy với anh đâu , ngốc yêu của em ạ ”

Phương lấy hết can đảm để nói rành mạch cả câu và một phản xạ hết sức tự nhiên của một người trinh nữ , Phương đưa con gấu bông to đùng lên che khuôn mặt e ấp , thẹn thùng .
Còn Nam nghĩ :” Vậy là chắc rồi , vậy chắc rồi ”
Ánh mắt Nam reo lên một niềm vui , nó chạy đến nắm tay Phương , nét mặt vui mừng hân hoan nhưng chẳng biết nói gì.
– Ngốc ạ ,con trai gì mà hư thế ,phải để người ta chủ động à , ghét quá đi cơ ”

Vậy là hơn một năm từ ngày thầm yêu Nam đến giờ Phương mới có thể nói ra được tình cảm bấy lâu ấp ủ trong lòng .Không một từ nào để diễn tả được cảm xúc , Nam chỉ biết trái tim nó đang lên tiếng rằng nó cần phải ôm chặt lấy tình yêu này để không bao giờ cho hạnh phúc tuột mất .

– Anh xin lỗi , xin lỗi em rất nhiều, nhưng không phải là anh không chủ động mà chỉ vì anh chưa có cơ hội thôi ”
– Không có cơ hội ư? vậy sao lúc bên em anh không nói ? Có phải lúc bên em , ôm em anh cũng chỉ cho đó là bắt buộc phải không ”

Nước mắt lăn ròng ròng trên má Phương từ lúc nào. thật khó để người ta hiểu đó là niềm hạnh phúc riêng tư hay một dòng nước mắt hờn dỗi pha thêm một chút trách móc của cô gái tuổi 17 .
Nhưng theo tôi có lẽ cả hai đã hòa làm một . hạnh phúc và hờn dỗi đã tạo nên một dòng nước mắt vừa đáng yêu lại vừa đáng trân trọng .

– Đừng nghĩ anh vậy mà, đừng khóc nữa ! Em nói đúng trước đây anh luôn coi chúng ta chỉ là bạn và em chỉ là một người anh dành nhiều thời gian cho thôi . Nhưng Phương à anh đã sai , sai thật rồi bởi gần đây anh nhận ra rằng anh đã yêu và rất yêu em . Anh biết anh đã quá nhu nhược với chính mình khi chiều nay tay ôm em mà không thể nói lời của trái tim mình . và giờ đây anh chỉ mong lời nói đó chưa quá muộn ”

– Bích Phương à … Anh yêu em ”
Lời nói thốt ra từ con tim Nam ngay tại căn phòng nhỏ của Bích Phương làm cảnh vật dường như thay đổi . Ngả nghiêng trong võng mạc với hai giọt nước mắt rưng rưng vì xúc động tuôn trào .
Phương cảm thấy mọi đồ vật đang tan chảy , một cánh tay đang vòng sau eo nàng , theo một phản xạ tự nhiên nàng chỉ kịp mở miệng và phát ra một âm thanh vô thức …’ứm’…..

Hơi thở mang đậm mùi hương nước hoa lẫn mùi mồ hôi cay nồng đang tiến lại gần nàng . Vén hai lọn tóc mai mềm mại đang che khuất đôi mắt to tròn đáng yêu đang đờ đẫn ngây dại . Quệt tay hứng vài giọt nước mắt Nam đưa lên lưỡi nếm thử và mỉm cười với Phương:
-Ngon thật! ”

Tưởng chừng chỉ có vậy Phương thả lỏng người một cái ‘’phù’’ như trút bỏ một nỗi lo sợ . Nhưng không, có lẽ không dừng lại như vậy . Đôi tay săn chắc của Nam vẫn chưa rời bỏ cơ thể Phương . Khoảng cách ngày càng gần …… Phương vẫn chưa hiểu nổi Nam định làm gì .
Mặt đối mặt . Nam đã hạ thấp mình hơn . Kê đầu Phương lên chiếc gối . Nam nhẹ nhàng từ từ đặt nụ hôn của mình lên tóc lên trán và lên mặt của Phương . Nam đang chủ động , nó không nghĩ mình có thể mạnh dạn đến vậy khi dám ôm và hôn Phương tại……chính nhà nàng .

Nhưng kệ , nó yêu Phương chân thành và nó tin tình yêu của nó đối với Phương lớn hơn bất kì điều gì trở thành vật cản …… Dừng lại ngắm nhìn khuôn mặt Phương – một thiên thần thật đáng yêu và dễ thương đang làm Nam say đắm .
Trong mắt Nam bây giờ chỉ có Phương , Phương và Phương thôi . Áp sát vào Phương , Nam dần dần lim dim đôi mắt để môi và môi gần nhau hơn. Hai cơ thể bừng lên cháy bỏng, bờ môi Nam đã nhẹ nhàng ve vuốt làn môi của Phương.
…….

– Phương ơi . Phương đâu rồi con ”
Tiếng gọi của bác gái dưới nhà làm cả hai giật mình tách nhau ra. Phương thấy nhẹ nhõm nhưng cô nàng lại vô cùng ngại ngùng mặc dù trong thâm tâm cô cũng mong điều đó đến với mình.
Lấy hai bàn tay nhỏ nhắn lên che khuôn mặt ửng hồng ,Phương chạy xuống nhà để lại Nam với khuôn mặt tẽn tò khi một lần nữa nó lại đánh mất cơ hội .

-Cháu chào hai bác ạ ??” Nam cất tiếng chào bố mẹ Phương.
-Nam đó hả con , con sang khi nào vậy ?”
-Dạ ,cháu sang từ sáng hôm nay cháu hẹn Phương đi chơi nên tối nán lại đọc truyện một chút ạ ”
– Ôi vất vả cho con rồi ……thế ăn uống gì chưa , ra bàn đợi bác chặt con gà đồi rồi mấy bác cháu ăn cơm ”

Vẫn là những lời nói thân mật như trong gia đình. Đã từ lâu , từ ngày Nam đến nhà Phương lần đầu thì ông Trường bà Huyền bố mẹ Phương đều dành cho Nam một sự thiện cảm rõ rệt .

– Dạ thôi ,cũng muộn rồi cháu phải về nhà không mẹ cháu lo , hai bác và Phương ăn cơm đi ạ”
– Cái thằng này , khách sáo quá ” Tiếng khan khàn của ông Trường:
– Nhưng thôi mẹ đang đợi thì phải về , hôm nào ở lại ăn cơm với hai bác sau…… Kìa , Phương bạn về sao còn đứng đực ra đó ra mở cổng nhanh lên ”
– Dạ, con chào hai bác ! ”
Chào bố mẹ Phương xong , Nam dắt xe ra ngoài cổng trong cái nhìn khó hiểu trong từng bước chân của Phương , bước chân đi nhanh hơn .

– Chết anh nè ! sao nãy dám … ấy (hôn) người ta ….chết này …. lợi dụng này … lợi dụng này ”
Mỗi từ ‘’ lợi dụng này ‘’ là một cái nhéo thật đau vào tay Nam . Chắc hồi nãy xấu hổ nhiều nên giờ đây mỗi cái nhéo của Phương chứa đầy …. uy lực.

– Em nhéo đi , nhéo nhiều cũng được nhưng từ nay anh sẽ ‘’ lợi dụng ‘’ nhiều hơn nên em nhéo đi nếu không sau này không có sức mà nhéo đâu .. ha .. ha ”

– Lại còn nhiều nữa này … chết đi … lại còn … con chào hai bác …. Bố mẹ người ta chứ có phải ….. của anh đâu .Chỉ được cái nhận vơ là giỏi ..” Phương phụng phịu : – Không chơi với anh nữa ”

– Thôi mà , sao như con nít vậy , vào nhà đi khuya rồi sương xuống ốm giờ . Còn bố mẹ em cũng là bố mẹ anh mà …. He he .. em không thấy hai người gọi anh là con sao .. mà cũng phải thôi hơn năm nữa đủ 18 tuổi là anh làm con rể hai người rồi .. gọi vậy cũng đúng .. em nhỉ ”

– Xí . Đúng cái gì ! có phải mình em thích anh đâu , còn bao nhiêu đứa xinh hơn em thích anh ở trường kìa . Biết sao được là anh không xiêu lòng . Ai chả biết anh đẹp trai , học giỏi …thích ga lăng… á ..”
Vòng một vòng tay ôm Phương thật chặt Nam nói với Phương:
– Nhìn vào mắt anh đi . Em nghĩ anh vậy sao ?”
– Em… em .. anh …ưm .. ưm ”

Nam đặt một nụ hôn ngọt ngào và nhẹ nhàng lên môi Phương . Phương ngỡ ngàng vì đây là nụ hôn thật sự đầu đời của bản thân. Phương cảm thấy bất lực cơ thể như nhũn ra , cô mặc kệ cho Nam âu yếm bờ môi một cách mãnh liệt như các phim tình cảm của Pháp .
Trong tưởng tượng của Phương đã không còn là cảm giác sợ nữa mà giờ đây Phương nhận định về nụ hôn đầu tiên của mình thật dịu êm và có vị … ngọt lịm…..

– Có cần anh chứng minh thêm tình yêu của anh không ? ”
Nam buông Phương ra nháy mắt.
– Hứ , chỉ được cái hư là nhanh . Lần này thôi … lần sau em cấm .. rõ chưa ”
– Đợi lần sau rồi tính hì hì ……. Còn bây giờ em vào nhà đi kẻo sương . Anh về đây ! em ngủ ngon….”

Tiếng xe máy càng lúc càng xa Phương vẫn dõi theo Nam ngập tràn hạnh phúc . Phương biết rằng chắc chắn Nam sẽ là một người đàn ông tốt lo lắng cho cô .
Nhưng cô đâu biết rằng ở Hà Nội này vào giờ giới nghiêm đầy rẫy nguy hiểm và Nam đang gặp nguy hiểm ở một con đường nổi tiếng ” phố vẫy” kia.
( xin phép dấu tên chứ không ai đọc truyện mà nhà ở đường này lại ghét em )

” Kịch !”
Nam phanh gấp chiếc xe lại .Hai cô gái ăn mặc hở hang chặn đầu xe nó mà không ngại nguy hiểm .
– Anh, hôm nay em buồn đi chơi với em nha . Em tính rẻ cho ….”
” Miệng tấn công , mông phòng thủ ” vừa nói cô này vừa vuốt ve body Nam lại còn dùng răng cắn nhẹ vào vai nó .

Hoảng ! Nó chưa biết nói gì chỉ biết hai người con gái đứng trước mặt nó hiện giờ là gái gọi đang ve vãn nó . Nói cho đúng từ thì đó là hai con cave . Nó còn chưa kịp trả lời là không muốn thì con kia đã gác tay lên vai nó buông thả kêu con trước:
– Ôi mày ơi ! anh này đẹp trai quá ”

Rồi quay sang Nam :
– Anh chưa biết mùi đời phải không ? Theo bọn em , bọn em sẽ làm anh thỏa mãn ! Anh sẽ là một đàn ông đích thực ,sẽ sung sướng . Chịu không ”
Mồm nói tay làm con này lấy tay vén cái dây quai khoe cặp vú cũng to nhưng đầu vú thâm xì đúng là bọn cave mạt hạng…..

– Không chị ơi , em vẫn còn đi học . Em chưa muốn ..chị à …”
Chỉ nói vậy Nam chực nổ đề chạy xe đi để tránh những điều đáng tiếc . ” Brừm…. Brừm” Tiếng xe nổ lên nhưng có một bàn tay cứng cáp , lông lá đang đè lên cánh tay thư sinh của nó .

– Ngọt không chịu hả mày ? ”
Một gã xăm trổ đầy mình ra nạt nó bàn tay thô ráp của gã đang nắm chặt tay Nam. Sợ hãi , không biết nói tiếng gì . Nó chỉ nghe thấy tiếng cười ma quái của hai con yêu nữ đang đi vòng quanh nó :
– Cưng à , em dỗ ngọt cưng không chịu vậy để anh này dỗ cưng nha ”

Con thứ hai tiếp lời :- Thương quá, chắc cưng đau lắm hả . cưng con nhà điều kiện sao chịu được đau . Nếu muốn bọn em thả cưng ra thì cưng cứ đặt tiền bo xuống còn khoản kia nếu cưng muốn thì cưng có thể đến khách sạn nào đó …. Em chiều ”

Tiếng cười khanh khách của ả làm Nam rùng mình nhưng hiểu ra vấn đề rằng tụi này chỉ cần tiền . Nam yên tâm hơn , gỡ tay gã xăm trổ nó nhìn thẳng vào mắt hai con ca ve:
– Các chị , chỉ cần tiền phải không ?”
– Thế cưng nghĩ bọn em cần cái mã đẹp trai của cưng à ”
Cả hai đứa nhìn Nam chế giễu .

– Cầm lấy ”
Vừa nói Nam vừa rút ví đưa cho con cave tờ 500.000 mới toanh . Rồi rú ga đi .Nhưng tay nó bị nắm lại.
– Muốn gì nữa đây ” Nó gắt lên .
– Không , không có gì . chỉ là cưng hào phóng quá nên bọn em muốn thưởng cho cưng thôi ”

Nam cũng chả biết hai đứa yêu nữ này muốn thưởng cái gì nhưng trong phút chốc nó thấy người nó nóng ran lên , một dòng mồ hôi lạnh chảy dài trên má . Hai con cave đang kích thích bàn tay nó . Một con vén cái mini juyp lên rồi đặt bàn tay Nam vào vùng nhạy cảm rồi luồn qua mông .
Còn con kia thì đưa tay Nam vào hai trái bòng lồ lộ hở hang nhưng cũng có sự mềm mại . Nam cảm thấy như có hai luồng điện từ tay nó và cảm giác như muốn nổ tung. Từ cổ họng nó rên lên một âm thanh ‘aaa’’ vô nghĩa.