Thằng Tâm – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 125 END)

Chương 13

Mẹ nó im lặng xoa chim nó ngoài quần. Con cặc hung dung, run run mỗi khi tay mẹ nó xoa tới xoa lui. Tâm bỗng kéo quần xuống, cầm tay mẹ vào cặc nó. “ Mẹ giúp con nhanh, con sắp ra rồi”. Thương giật mình, khi tay chạm vào con cặc thằng Tâm. Nó thật to làm sao. Theo bản năng, nàng định rút tay lại. Nhưng tay thằng Tâm vẫn giữ chặt tay nàng. Nghĩ thế nào, nàng lại xục cặc nó tiếp. Lần này, không có cái quần vướng víu, con cặc như thanh kiếm tuốt vỏ ra ngoài, hiên ngang như cây cột. Thương vuốt mà khẽ nuốt nước bọt. Cặc thằng Tâm chắc to như bố nó, nhưng có vẻ dài hơn. Nó giống bố nó, thẩn nào mới tí tuổi đã không kìm được đi làm chuyện đó với thím nó.

Thương vuốt cặc thằng Tâm càng nhanh, con cặc đã rỉ ra 1 ít nước nhờn, dính vào tay Thương. Thằng Tâm sướng quá, cái cảm giác mẹ nó sục cặc cho nó, làm nó sướng khoái. Nó không để ý, tay nó tìm tới ngực mẹ xoa bóp ngực Thương. Mẹ nó không mặc áo ngủ, làm nó có thể cảm nhận rõ hơn sự mềm mại của bộ ngực. Nó cảm thấy được núm tí mẹ nó, khẽ cứng lên. Mẹ nó càng sục nhanh, nó xoa bóp ngực quanh núm tí càng nhanh, càng mạnh. Tâm trân người, xuất từng dòng tinh trùng, bắn mạnh lên. Nó gồng cứng người, tay ôm lấy bầu ngực mẹ, co giật.

Đợi nó lắng xuống, mẹ nó định xuống giường lấy cái khăn lau. Tâm ôm giữ mẹ lại, lấy cái quần đùi lau qua rồi vứt đi. “ Kệ nó, có chăn đắp là ấm rồi, ngủ đi mẹ, con muốn ngủ”. Tâm kéo mẹ vào gần ngực nó, mạnh mẽ ôm lấy mẹ, tay kia kéo chân mẹ gác lên người nó, mặc kệ con cặc vẫn lủng lẳng, chạm vào bắp chân mẹ. “ Con yêu mẹ” Tâm khẽ hôn lên trán mẹ rồi nhắm mắt ngủ. Trước khi chìm vào giấc ngủ, nó có cảm nhận được mẹ khẽ rúc chặt vào người nó”. Tâm mỉm cười rồi ngủ thiếp đi.

Tâm không biết, nó ngủ nhưng mẹ nó chưa ngủ được. Đã bao lâu từ ngày chồng mất, nàng chưa cầm con cặc ai. Nhưng giờ lại sục cặc thằng con xuất tinh. Tinh trùng nó bám đầy tay nàng. Cả người nó toàn mùi con đực nồng nặc, nhưng Thương không thấy khó ngửi. Nàng thèm muốn cái mùi này bao năm nay. Lồn nàng rỉ nước khi sục cặc nó, cái lồn bao lâu nay chỉ để đi đái và chảy máu kinh giờ đã lại hoạt động, lại co bóp khi tay cầm cặc thằng con, ngực bị nó chà nó bóp. Bị thằng Tâm ôm cứng, Thương đành phải đi ngủ. Chả biết sao, nàng lại phục tùng ý của nó, như thể nó là người đàn ông của nàng. Nàng là phụ nữ, chả nghe lời thì sao. Thương rúc người vào thằng Tâm, miệng khẽ liếm tinh trùng thằng Tâm, rồi thiếp đi trong sự bình yên.

Sáng sớm hôm sau, Tâm dậy thật sớm. Mẹ đã dậy đi chợ từ lúc nào. Nó dắt xe ra gốc đa gần đình làng đợi AN. Nó và AN đã hẹn chở An đi lên chợ huyện mua hoa. Tâm đang lớ ngớ nhìn quanh, bỗng có 2 bàn tay nhỏ nhắn bịt lấy mắt nó.

Cướp đây, có gì tốt mau đem ra đây.
Nhà nghèo, có mỗi trái tim thôi, có muốn lấy thì lấy.
Xì, ai thèm.
An bỏ tay khỏi mắt Tâm, mắt cười lúng liếng. An lấy trong túi xách ra 1 cặp bánh dày chả và 1 củ khoai đưa Tâm

“ Tâm ăn sáng chưa, An để phần cho Tâm đấy “.
THế An ăn chưa.
An ăn từ sáng, 2 củ khoai, no lắm rồi. An vỗ bụng.
Thẩn nào, nhìn bụng to thế. Tí nữa đi đừng xả hơi ra đấy.
Có mà Tâm ăn xả hơi thì có. Có ăn không, trả ngay đây. An làm mặt giận, định lấy lại đồ.
Không, đây là phần ăn sáng của người tớ quan tâm nhất, sao lại đưa cậu.

Tâm mặt dày cầm khoai bóc ra ăn. An chả nói gì nữa, chỉ dịu dàng ngồi cạnh, khẽ lấy cặp bánh dày, tước bớt lá chuối, đợi Tâm ăn xong rồi đưa Tâm. Tâm ăn xong, 2 đứa vội lên xe đi không muộn. An ghé đầu vào lưng Tâm: “ đồ ăn sáng đó là An chuẩn bị cho 1 người cũng rất quan trọng với An”. Tâm khẽ khựng lại, nhưng rồi lại co giò đạp tiếp. Dường như đi chợ tết cũng không quan trọng nữa rồi, chỉ có câu nói vừa rồi phảng phất in trong lòng Tâm. Tâm vừa đi vừa đánh võng, miệng nghêu ngao hát. An khẽ phì cười vì giọng hát của Tâm.

Đến chợ, An lựa mua 2 bó lay ơn cho Tâm 1 bó. An mua linh tinh thêm hạt bí, kẹo lạc… mấy hôm trước lên chợ huyện An đã mua gần hết rồi. Quãng đường về cũng không xa lắm, nhưng Tâm đạp thật chậm, như hết hơi. An ngồi ôm hoa, mắt ngước xa xăm về nơi nào đó. An khẽ nói:

Mùng 5 là An phải về Đak Lak rồi.
Sao An phải về sớm vậy. Tết đâu có ai làm việc gì mấy đâu. Mấy khi An lại được ra đây.
Bố bảo tết năm tới An cũng sẽ về tiếp. Với lại bố mẹ còn phải làm việc, trông rẫy. An cũng còn phải đi học nữa. 3 ngay tết chắc An không đi với Tâm được, mùng 4, Tâm đi chùa với An nhé.
Uhm… Tâm sẽ đi với An cả ngày luôn.

Quãng đường vì thế bỗng trở lên xa xôi. Cả 2 im lặng đến khi về. An giao bó lay ơn cho Tâm rồi đi về. Tâm thẫn thờ, dắt xe chả biết thế nào về được nhà. Chiều hôm đó, mẹ làm cơm cúng 30. Cả nhà tổng động viên làm cỗ, mổ gà, vặt lông. Bữa cúng 30 có đủ thịt gà, bò, lợn, mâm cao cỗ đầy. Chị Thanh cũng góp sức làm món nộm hoa chuối, trông có vẻ ngon.

Cúng xong, cả nhà chú Khá cũng đem cỗ sang, cả 2 nhà rải chiếu ra sân ngồi ăn. Mọi người nói cười rôm rả. Thím Lan thi thoảng liếc nó cười. Tâm chột dạ, nhìn về phía mẹ, nhưng không thấy mẹ có biểu hiện gì.

Sau bữa cơm, là khoảng thời gian lặng lẽ chờ giao thừa. Anh Công thay mặt cả nhà đọc bài cúng quan hành khiển, gia tiên. Tâm đứng nhìn mọi người, rồi nhìn mẹ. Mẹ hơi ngân ngấn nước mắt, có lẽ vì lâu lắm cả nhà mới xum họp đón tết. Có lẽ vì các con của mẹ đều đã lớn, anh Công đã có vẻ chủ gia đình lắm rồi, còn dẫn cả bạn gái về.

Vậy là giao thừa đã qua, Tâm lặng ngắm nhìn bầu trời đêm đen nghịt. Lất phất vài hạt mưa xuân rơi trên người Tâm. Hôm trước, lúc ngồi với lũ bạn, thằng Phong béo có ý định đi buôn hoa. Cả lũ còn cười là mày béo thế bán ai mua. Tâm cũng cười, nhưng giờ nó nghĩ kỹ lại, cũng không tồi. Nó quyết định sẽ gặp Phong béo bàn thêm. Phi thương bất phú mà.

Tâm nằm trong chăn, lẩm nhẩm trong đầu xem mình có bao nhiêu tiền. Mặc dù nó đã gửi hầu hết tiền về cho mẹ, nhưng nó vẫn giữ lại đôi chút, như có lúc tăng ca, thưởng hay lúc nhiều việc… Nói chung là nó đang có trong tay gần 20 triệu. Cái năm 2008 thì 20 triệu cũng là to rồi. Anh kế toán cạnh nhà chú Khá đi làm lương có hơn 4t kìa.

Mẹ lặng lẽ chui vào chăn. Chắc mẹ vừa hóa vàng mã cúng ông hành khiển xong. “ con vẫn chưa ngủ à “ mẹ rúc người vào nó rồi hỏi. “ chưa, con vẫn đợi mẹ “ Tâm cầm tay kéo chân mẹ, để mẹ gác qua người nó. Tay nó lại xoa nhẹ bắp chân mẹ. Chân mẹ thật mịn màng, nó cứ như thằng bé được kẹo mút, càng xoa càng thích.

“ thôi, mẹ có mỏi chân đâu mà xoa, ngủ đi mai còn dậy làm cỗ “.
Con thích xoa thôi, chân mẹ sờ thích thật, vừa mềm lại vừa mịn màng.
Vớ vẩn, mẹ già rồi còn mịn màng cái gì.
Mẹ mới vớ vẩn, chân mẹ thế nào mẹ phải biết chứ. Con sờ thấy rất là thích.
Mẹ khẽ cười, tay đấm ngực nó 1 cái. “ thôi, để yên mẹ còn ngủ, mai còn dậy làm cơm cúng sớm. Cả ngày hôm nay mẹ làm suốt chưa được nghỉ ngơi, đau lưng quá, còn mệt hơn cả đi dạy. Tết với cả nhất “.

Thế mẹ nằm sấp xuống, con bóp lưng cho. Ở trên Hà Nội con chuyên bóp lưng cho các ông thợ già.
Phì… thợ già nhưng mà da trâu. Con mà bóp mẹ chắc sụn lưng mẹ.
Con làm nhẹ tay mà. Mẹ nằm sấp đi.
Mẹ nằm sấp như lời nó bảo. Tâm ngồi 1 bên, bắt đầu xoa bóp từ vai gáy mẹ, bóp dần xuống dưới. Mẹ nó khẽ rên rỉ, mỗi khi Tâm làm đúng chỗ mỏi. “ Con bóp tay trái hộ mẹ, hôm nay mẹ bê cái gì mà giờ nó đau thế nhỉ “. Tâm chuyển qua bóp tay trái mẹ, từ trên bả vai xuống. Nhưng nó nằm bên phải, bóp thế này lệch tay. “ Mẹ nằm dịch sang, để con ngồi bên trái cho thuận tay “. “ Không, để mẹ yên thế này, mẹ không muốn dịch chuyển tí nào, mẹ cũng đang dần buồn ngủ rồi “. Tâm bó tay, đành bóp tay mẹ, nhưng trái tay khó bóp quá. Nó ngồi xổm lên chân mẹ, đầu gối cao lên để không đè lên chân mẹ.

“ Umwmm… đúng rồi, con bóp cả mạng sườn mẹ nữa, rồi xuống thắt lưng “. Tâm xoa 2 bên mạng sườn, rồi gần nách mẹ. Ở vị trí này, nó cảm giác như chạm vào 1 phần ngực mẹ. Năm nay tết không lạnh, nên mẹ thường mặc những bộ vải dài bình thường, chứ không mẹ sẽ mặc áo nỉ hay áo len đi ngủ. Tâm, hơi run, nhưng nó vẫn luồn mấy ngón tay xoa nhẹ 2 bên phía ngực mẹ. Ngực mẹ thật mềm, dù nó đã xoa 2 lần nhưng vẫn rất thích. Bàn tay Tâm xoa vuốt xuống thắt lưng, hơi kéo xuống 1 chút để cái quần nó trật xuống gần mông hơn, rồi lại xoa lên trên. Vài lần như vậy, mẹ vẫn không nói gì, nó liều gan, nó hơi luồn bàn tay xoa bóp nhiều hơn 2 bên ngực. Khoảng khắc khi tay nó bóp nhẹ ngực mẹ, con chim nó đã vươn nòng. Cũng may tối trời, chả sợ mẹ nhìn thấy. Nó cứ luồn dần tay, dần nó đã chạm được vào đầu ti mẹ, nó hơi khẽ bóp. Mẹ á nhẹ 1 tiếng, rồi lấy chân gập vào mông nó “ con làm gì đấy, tay con để không đúng c… “ mẹ chưa kịp nói hết thì đã nhận ra điều khác lạ. Khi mẹ nó dùng chân đập vào mông nó, làm nó mất đà, Tâm khuỵu người về phía trước, ngồi lên gần mông mẹ. Con cặc của nó chịn ngay lên mông Thương, ép sát cả chiều dài thân cặc vào mông nàng. Cả 2 bất động không nói tiếng nào, chỉ có con cặc Tâm vì hưng phấn với mảnh đất màu mỡ phía dưới mà hơi giật giật.

Thằng Tâm hơi lùi người xuống dưới, nó hơi nằm đè lên mẹ, con cặc trượt lên trượt xuống áp vào mông Thương, đôi lúc chọt gần lỗ đít nàng. Hai tay nó vẫn giữ nguyên ở hai phía bầu ngực, vân vê 2 núm ti qua tầng vải mỏng. Hai núm tí dần cương cứng dưới ngón tay thằng Tâm. Thương giọng khào khào, khẽ bảo: “ Tâm, bỏ tay ra đi con, ngồi ra khỏi người mẹ. người con nặng quá bẹp chết mẹ “. Tâm không nói gì, nó khẽ rướn đầu, hôn nhẹ vào cổ mẹ, rồi liếm nhẹ vành tai. Thương nhột nên né mặt ra, nó liền cho lưỡi lùa vào trong tai, miệng lẩm bẩm

“ mẹ ơi sao người mẹ thơm thế, lại ngọt nữa. Con vừa chạm vào cổ mẹ mà lưỡi giờ vẫn còn vị ngọt. Con thật muốn ăn thịt mẹ “.
Thịt nái xề 40 tuổi, anh xem ăn được thì ăn. Anh đinh làm món gì nào.
Để con hít ngửi trước rồi nghĩ xem làm món gì.