Thằng Tâm – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 125 END)

CHƯƠNG 103

Rồi mẹ nhỏm dậy, mái tóc dài xõa ra phủ xuống mặt Tâm. Mẹ hẩy hẩy cái mông càng nhanh, cọ sát kịch liệt với cặc nó. Từng tiếng rên ư ử thoát ra từ cuống họng, mắt mẹ nhắm nghiền, đôi môi đỏ khẽ há ra theo từng nhịp rên nhịp uốn mông của mẹ. Mẹ uốn cái mông càng lúc càng nhanh, con cặc nó được cọ sát liên tục với vách lồn mẹ. Mẹ mím môi lại, mặt mẹ đỏ bừng, mẹ đang tập trung uốn éo cái mông cái hông hết cỡ để cọ sát lồn mẹ vào cặc nó thật nhanh. Rồi mẹ đổ ập xuống, thì thào bên tai nó:
Sướng quá… nhưng mà mỏi quá.
Tâm co 2 chân lên, nó bóp lấy 2 bờ mông rắn chắc của mẹ rồi bắt đầu hẩy ngược vào lồn mẹ. Mẹ a lên từng tiếng khi con cặc hẩy thật mạnh mẽ vào lồn mẹ. Nước nhờn của mẹ ra ướt cặc nó, con cặc nhờ vậy mà ra vào trơn tuột. Tâm địt phầm phập, nó cảm thấy khoái cảm hơn nhiều khi mẹ rên rỉ bên tai nó. Chợt có cái gì đâm sầm vào cái cổng, rồi tiếng nói cười đùa nhau vang lên trong tai Tâm. Mẹ đang rên rỉ vậy mà còn phản xạ nhanh hơn Tâm. Mẹ chồm dậy rút cặc nó ra khỏi lồn mẹ. Mẹ chạy ra móc treo kiếm cái áo mặc ngay vào. Tâm lồm cồm bò dậy chạy ra khỏi phòng, thằng Tính hình như vẫn đang chửi nhau với mấy đứa bạn. Tâm tìm trong vali cái quần đùi mặc nhanh vào. Nó đi ra cửa thì thằng Tính vừa mở cổng vào.
Mày làm gì mà đâm sầm vào cổng thế, hỏng cổng giờ. Tâm quát.
Thằng Tiến dũi nó đâm vào đít xe em, không phanh kịp.
Tâm lừ nó 1 cái rồi đi vào nhà tắm. Quần áo của nó và mẹ vương vãi khắp nhà tắm. Tâm thu gọn lại vứt vào cái chậu để quần áo rồi mở vòi sen rửa ráy con chim đang đầy mùi tình dục của nó và mẹ. Nó bước ra nhà tắm thì mẹ đang ngoài cửa, chắc mẹ cũng muốn dọn cái đống quần áo. Nhìn thấy quần áo đã được sắp xếp gọn trong chậu, mẹ lườm nó 1 cái, bấu vào eo Tâm 1 cái rồi đi vào nhà tắm rửa ráy.

Thời gian trôi nhanh, chả mấy chốc đã giữa tháng 9. Cuộc sống của Tâm bình lặng như mọi khi. Chỉ có điều giờ đã vào năm học, nên mẹ và Cẩm đều phải đi dạy. Tâm luân phiên ở giữa 2 người, không chỉ có tình dục, mà đôi khi chỉ cần ôm ấp, cùng nhau nấu ăn rửa bát, thế là đủ. Xen vào đó là cô Thúy, từ lần hôm đó, cô thi thoảng gọi cho Tâm, nhưng Tâm vướng 2 người phụ nữ của nó nên không đến. Cô lấy những lý do trời ơi đất hỡi để nghỉ tiết dạy để có thể ở nhà. Hôm nay cũng vậy, cô xin nghỉ nửa buổi sáng vì đau bụng kinh. Tâm vừa bước vào cửa là cánh cửa đóng sầm lại. Chốt khóa nhanh chóng sập, cô đẩy ngã Tâm xuống ghế rồi ngồi lên người Tâm. Tâm lúc này mới phát hiện dưới cái váy là cái lồn được thả rông của cô.
Địt cô đi, cô thèm quá rồi.
Từ từ cô, để em cởi quần.
Để cô làm cho.
Cô tháo cái thắt lưng, cởi khuy tụt quần Tâm chỉ trong vài giây. Cái quần đùi cũng nhanh chóng bị tụt xuống, con cặc Tâm vẫn đang nằm thõng thượt chưa tỉnh giấc. Cô hơi tụt hứng, cô ngồi xuống, cầm con cặc Tâm lên ngậm vào miệng. Miệng cô như bôi mỡ, nuốt vào nhả ra cặc Tâm. Con cặc dần cương lên nhưng không cương lên hẳn. Cô ngẩng đầu lên nhìn Tâm :
Hôm nay em mệt à.
Không…. em bình thường. Chẳng qua… cô làm em hơi bị khớp.
Cô ngẩn mặt ra, rồi cô chợt bụm mặt khóc. Tâm tiến lại ôm cô vỗ về. Cô cứ thế khóc trong lòng Tâm. Một lát sau cô vơi khóc, mếu máo hỏi Tâm:
Em khinh cô lắm phải không? Huhu… cô biết cô là con đàn bà đĩ thõa. Ai lại để thằng cháu họ địt, giờ lại muốn đè cả học sinh của mình. Cô nhục quá, đời cô sao lại như thế này.
Không, không phải. Em có khinh gì cô đâu. Em biết cô có ham muốn, nếu em khinh cô em đã không đến đây.
Vậy tại sao của em nó không… cứng.
Thì, trước giờ em chưa bị ai tấn công vậy…. chứ không phải em khinh cô.
Thật chứ.
Thật. Hôm nay em tới còn định bảo cô cái này. Em đã đọc trên mạng, trường hợp như của cô có rất nhiều. Phụ nữ sau sinh chỗ đó bị rộng ra, đi bệnh viện người ta có thủ thuật thu nhỏ tầng sinh môn lại, sẽ làm cho… cô bé của cô nhỏ hơn.
Em nói thật sao. Có nguy hiểm gì không.
Theo em đọc hình như không có. Cô đến mấy bệnh viện phụ sản ở Hà Nội người ta có làm. Cái đó của cô sẽ nhỏ đi, co lại như thời con gái nếu cô muốn.
Thật sao. Trời ơi, sao trước giờ cô không biết thế này. Bao nhiêu năm qua….
Tâm vỗ lưng an ủi cô. Đàn bà thiếu hơi đàn ông đúng là khổ. Tâm khẽ ngả cô nằm ra, nó đặt nụ hôn lên mắt cô, lên má cô liếm đi dòng nước mắt. Rồi cái lưỡi nó cạy răng cô chui vào tìm lưỡi cô. Cô ôm lấy cổ nó, nút lấy lưỡi nó đầy đê mê. Bàn tay Tâm bóp lấy ngực cô, núm ti dần cứng lên dưới bàn tay nhào bóp của nó. Tâm không chờ đợi lâu, nó bế cô đặt xuống bàn phòng khách, con cặc nó đã cương lên từ lúc nào. Tâm kê cặc vào lồn cô rồi nhấn, con cặc hơi vướng nơi cửa mình nhưng theo đà đâm vẫn chui lọt vào. Cô khẽ rên, mặt nhăn lên chắc vì đau:
Ui, từ từ chứ. Của cô nó chưa ra nước mấy cặc em to quá làm cô đau.
Cô đau thì cô mới nhớ tới em nhiều. Lúc nãy cô muốn hiếp em giờ em hiếp lại cô.
Tâm nói vậy nhưng cũng ấn từ từ vào. Con cặc vào được 1 nửa thì nó dừng lại, tay nó xoa xoa hột le cô, tay còn lại xoa nắn cặp vú hơi sệ của cô. Lồn cô dần ẩm ướt, con cặc nó nhấn 1 cái lút cán. Cô nhăn mặt vì thốn, cặc nó đâm sâu quá. Tâm rút cặc ra gần hết rồi lại đưa vào như kéo nhị. Cô dần hết thốn, cô chống 2 chân vào ngực nó , mặc nó rong ruổi ra vào lồn cô. Phạch…phạch…phạch…phạch… Tâm bắt đầu nắc mạnh vào lồn cô, lồn cô không khít lắm nên Tâm làm mãi vẫn chưa ra. Nhưng cô thì khác, mặt cô đỏ bừng lên, miệng cô thở hắt ra gấp gáp. Chưa bao giờ cô được địt lâu thế này, con cặc to vẫn ôm khít lồn cô, những thớ thịt được cọ sát đầy mạnh mẽ. Thằng Tâm kéo 2 chân cô lên sát đầu cô, nó giã liên tục vào cái lồn đỏ ửng lên vì bị dập, như muốn mạnh mẽ chinh phục cái lồn chưa chịu thua này:
A…A…..aa….aa….aa….nhanh lên em ơi….cô sắp tới rồi….chết mất….cô tê hết háng rồi…..aaa…aaa…aaaa…aaaa…..
Tâm nằm phủ phục lên người cô, cảm nhận lồn cô đang co giật khít khao bóp lấy cặc nó. Cô không cần nghỉ ngơi mà ôm chầm lấy nó:
Cảm ơn em…. Em làm cô sướng quá.
Có gì đâu cô. Em cũng thích làm tình với cô. Cô nhớ chuyện em bảo đó. Cô xuống đó khám xem, được thì bác sỹ người ta làm cho. Chú suốt ngày ở nhà với cô luôn.
Để cô xem. Cô cũng muốn cô bé của mình như hồi mới cưới.
Cô ôm Tâm, mơ màng kể chuyện hồi xưa cô mới yêu chú… những đêm làm tình vụng trộm bố mẹ ngoài gốc tre. Rồi cô òa khóc, khóc cho những cô quạnh, tình yêu tuổi trẻ dần trôi mất theo thời gian, tuổi tác. Tâm bế cô lên phòng, đặt cô nằm xuống. Cô dần thiếp đi sau cơn khóc dài. Tâm lặng lẽ ra về, hy vọng cô có thể tìm lại những gì mình muốn.
Những ngày yên ả bên mẹ và Cẩm dần trôi. Hôm nay Tâm, mẹ và thằng Tính đi lên Hà Nội. Ngày kia là lễ ăn hỏi rồi. Dù chú thím nó đã chuẩn bị hết, nhưng mẹ vẫn muốn lên sớm vài hôm. Mấy cô dì chú bác ngày mai mới lên. Nhà cửa ở quê nhờ 1 cô họ hang gần đó trông coi mấy hôm. Nhà Tâm đến nhà chú thì đã tầm trưa. Mở cửa ra đón nhà nó là thím. Thím vẫn đẹp như vậy, nhìn thím cười, Tâm dám cá không ai dám nói đây là một phụ nữ sắp bước vào tuổi 40, trông thím đúng thật chỉ như 30.
Tâm vào nhà thì chú nó đang ngồi sẵn ở phòng khách. Chú nó rót trà mời mẹ, nó và thằng Tính ngồi bên nghe. Nhà cửa đã được chú trang hoàng trông mới hẳn, đèn cũng được lắp lại kiểu mới, trần được làm trần giả bằng thạch cao cho bớt cao, tivi cũng được chú nó mua cái tinh thể lỏng gắn tường cho oách. Tâm và mẹ ngồi chưa ấm chỗ thì thím ra gọi vào ăn cơm. Do biết hôm nay nhà nó lên nên chú và thím làm cơm đợi, chứ bình thường giờ này là ăn xong rồi. Mọi người ngồi xuống bàn ăn, Liên bê một tô canh ra, nàng đứng gần Tâm. Tâm có thể cảm nhận làn da mát rượi của Liên khi tay nó chạm vào, hương thơm thoang thoảng của Liên khẽ xộc vào mũi nó. Liên huých nhẹ nó 1 cái rồi lại đi ra bếp, để lại bàn tay Tâm chơi vơi tựa như vừa làm mất cái gì. Bữa ăn cuối cùng cũng xong, chỉ có mẹ và chú vẫn nói chuyện về hôm ăn hỏi. Thím bê đĩa dưa và cam ra mời mọi người, thím tựa vào ghế cạnh Tâm, vỗ vai Tính đứng bên cạnh:
Đợt này trông thằng bé có vẻ cao chị nhỉ.
Ừ, chắc nó đang dậy thì, sắp cao bằng thằng anh rồi.
Chị với cháu ngủ luôn đây nhé, em sắp hết giường chiếu rồi.
Chị định nghỉ trưa một tí rồi về nhà cháu Tâm thuê thôi. Mai còn đón các bác ở quê lên.
Ôi cái nhà đó bé lắm chị. Em đến quét dọn rồi em biết. Có 3 phòng ngủ thôi, mai ở quê các bác lên đã 11-12 người rồi, nằm còn chả đủ, em còn phải mang chiếu ở nhà sang hôm qua đấy. Em tính rồi, Tính ngủ với thằng Mạnh như lần trước được không, chị ngủ với cái Liên.
Thế có tiện không, ở bên kia các bác chưa lên HN lần nào, chị sợ không ai lo ăn uống.
Có gì đâu, trưa mai các bác mới lên mà. Có gì thằng Tâm nó dẫn các bác ăn uống quanh đó, em thấy thiếu gì hang quán. Nếu không nhà em còn cái nồi cơm điện to, mang sang đó nấu cơm cho các bác, em thấy bếp núc vẫn có đủ.
Thế mai mẹ nó hay cái Liên qua đó hộ chị nấu cơm cho các bác. Chú nó nói chen vào.
Rồi, mai em xem nếu không có việc em qua đó nấu cơm cho các bác, cái Liên ở nhà nấu cơm cho bố mày và em xong rồi đi học. Cứ quyết thế đi. Tính lên phòng thằng Mạnh thím đưa cho mấy cái áo thím vừa mua. Hôm này đi ăn hỏi mặc phải oách vào”