[Tản mạn] Ghi chép về những hiện tượng kỳ lạ hàng ngày

8. Chap kế cuối – chuyện cái góc bếp – chuyện vụn vặt:
Cái góc nhà bếp ở nhà mới của em, thời điểm con chó Milo biến mất là nó vẫn để trống, chưa có đồ đạc hay gì cả. Sau này trong lần dọn lại nhà, sau khi anh hai vào SG học, thì bàn học của em mới được dời từ phòng sát phòng khách về góc đó (cho yên tĩnh dễ học).

Thời gian ngồi hoc ở đó thì như em đã kể, đồ dùng học tập hay bất cứ gì cứ rơi xuống đất là biến mất luôn. Có lần em chơi bóng bàn trong nhà (gọi là mua trái bóng bàn với cây vợt đánh vào tường cho vui thôi chứ làm gì có bàn ), trái bóng bàn nào lăn xuống dưới bàn học là xác định mất. Lần nào em cũng xê cái bàn ra để tìm nhưng tuyệt nhiên không thấy gì cả, chỉ có bụi bặm mạng nhện. Mà chỗ đó là cái góc nhà, thì đồ đạc nó còn lăn đi đâu được nữa?

Sau đó thì 1 lần dọn nhà khác, cái bàn học của em dời đi để nhường chỗ cho cái giường. Giường này để ba mẹ nằm, còn em nằm giường xếp ngoài phòng khách. Khi nào ba em đi công tác xa thì em vào nằm với mẹ cho đỡ sợ ma Nhưng thực ra có mẹ cũng như không vì hồn ai nấy giữ, những thứ em nhìn thấy chắc gì mẹ đã thấy. Giường này ngăn với phòng ăn bởi 1 tấm liếp mờ, gọi là ngăn tạm.

Đơn cử là cái lần nửa đêm nằm trên giường đó em nhìn thấy bóng 1 cánh tay hắt lên tấm liếp tắt cái đèn ngủ (em đã kể rồi). Lần đó có mẹ nằm bên nhưng cũng đâu giúp được gì. Rồi có lần em không nhớ rõ là có chuyện gì ở trường làm em tức giận ghê lắm, ăn cơm trưa xong là em nằm lên giường nghĩ lại chuyện đó mà trong đầu như muốn bốc hỏa, có ai mà chọc lúc đó chắc em ăn tươi nuốt sống luôn. Rồi cơn giận cũng qua đi, em thay đồ đi học suất chiều. Mẹ lên giường đó nằm ngủ trưa tự nhiên mẹ kêu em quá trời

Em chạy vào thì thấy mẹ nằm nhưng mà tư thế nửa nằm nửa ngồi, như muốn ngồi dậy mà không được. Em đỡ mẹ ngồi dậy thì mẹ nói:

– Mẹ vừa nằm xuống thì tự nhiên thấy trời đất quay vòng vòng, nhà cửa xiêu vẹo hết trơn. Tưởng đâu mẹ bị tụt huyết áp nên mẹ mới kêu con.

Từ đó em có linh cảm cái góc giường đó không được bình thường. Cứ mỗi lần ở SG về nhà nghỉ hè mà nằm giường đó, góc đó, là em lại nằm mơ ác mộng (bị kéo về nhà cũ). Nằm giường khác thì không sao, chỉ duy nhất chỗ đó là 99% sẽ bị. Có lần còn mơ thấy câu chuyện thế này:

Em mở mắt ra thì thấy mình đang đứng trên sân thượng của 1 tòa nhà. Em nhìn các ngôi nhà xung quanh thì nhận ra mình đang đứng ở 1 đất nước Ả Rập (lối kiến trúc cửa sổ nhọn, mái vòm tròn, tường trang trí hoa văn kẻ sọc màu…). Thời đó em hay chơi Age of Empire 2 bản Expansion nên biết rất rõ kiến trúc của các nước. Tất cả hiện lên giống như em đang chơi game bắn súng góc nhìn thứ nhất vậy, giơ tay ra vấn thấy cánh tay mình. Lúc đó trời đã về chiều, gần tối rồi. Em bước tới mấy bước bỗng thấy từ trên trời cao có 1 ngôi sao (hay đúng hơn là 1 khối cầu lửa), xé tan mây lao thẳng xuống thành phố ở dưới, cách em khá xa. Nó rơi xuống để lại 1 vệt dài, không có vụ nổ nào xảy ra. Rồi toàn bộ khung cảnh đó tự nhiên được lồng vào 1 cái khung tranh, ở dưới có tiêu đề “TRỜI PHẠT”. Rồi em nghe tiếng có ai đó kêu “Tifa Alanin, Tifa Alanin”, em giật mình dậy vẫn còn nghe kêu “Tifa” văng vẳng trong đầu. Trời lúc đó còn chưa sáng, mới 4h mấy nên em ngủ tiếp mà lòng thì không ngừng suy nghĩ ý nghĩa của giấc mơ đó là gì. Trước khi ngủ em không hề nghĩ gì đến Ả Rập, thậm chí cách đó khá lâu cũng không xem phim hay bàn bạc gì về chủ đề này cả. Khung cảnh đó hoàn toàn xa lạ, thế mà lại nằm mơ mới tài.

Sau này, bà nội về ở luôn với gia đình em thì ba em mới đẩy giường bà nội vào góc đó cho bà nằm kín gió. Từ khi bà nội nằm đó thì mọi chuyện kỳ lạ của góc bếp không còn nữa. Có thể 1 phần nhờ lá bùa hiệu triệu mà ông cho, cũng có thể là nhờ bà em tuổi Dần nên không ai quậy được. Cũng không biết nữa.

Thời gian em bị vong ám thì hay được kiến cắn thức dậy lắm nhé. Không biết có bác nào bị tương tự không. Ví dụ như tối hôm trước em quên để báo thức, mà sáng hôm sau có chuyện quan trọng (thi, nộp bài tiểu luận, báo cáo nhóm…) thì y như rằng em bị 1 con kiến cắn đau nhói ở tay, phải thức dậy đập nó. Đập được nó thì tỉnh cmn luôn. Nhìn đồng hồ mới sực nhớ sáng nay có chuyện quan trọng mà gần đến giờ rồi, hên ghê

Sân sau nhà em cũng có mấy chuyện hay hay. Cái sân đó sát tường nhà bên cạnh, ba me chừa ra 1 khoảng để phơi đồ thôi. 4 mặt sân đều là tường cao bao bọc, 1 mặt tường là bếp nhà em có cửa sắt mở ra, phía trên sân còn có lưới sắt để khỏi bị trộm đột nhập. Có 1 buổi chiều nọ, em đang phơi đồ thì nghe có tiếng lục cục ở cuối sân Cuối sân là tường của nhà bên cạnh, ba em để mấy chậu cây với đồ cũ. Em lúc đầu nghĩ là chuột, vội chạy lại đóng cái cửa sắt lại cho nó khỏi ra rồi vơ vội cây chổi, định là sẽ dụ nó ra và đập dập đầu

Nhưng mà khi em lại gần thì cái tiếng lục đục càng lúc càng to hơn, nó phát triển lên thành tiếng loẻng xoéng. Đồ cũ bị cái gì đó đội lên, đạp tung ra và sức của cái sinh vật bên trong có vẻ rất ghê gớm. Nghĩ thế nên em cũng cẩn thận, tay nắm chặt cán chổi để phản ứng cho nhanh lẹ, nhỡ nó có nhào ra. Rồi em cẩn thận lấy từng món đồ cũ trong cái đống ve chai ra, cho đến khi chỉ còn bức tường trắng phếu

Không có cái gì trong đống đồ đó hết. Em mới cẩn thận nhấc từng thứ lên giũ giũ để coi có gì rớt ra không, rồi quay lại kiểm tra xem có khi nào nó chui qua háng mình chạy ra sau lưng không. Nhưng tuyệt nhiên không có gì cả. Giống như em bị khùng vậy các bác, cái sân 4 mặt tường thì con gì có thể vào và ra? Chuyện đó cũng khó hiểu dữ lắm.

Các bác có bao giờ nhìn thấy 1 con ếch trong nhà, mỗi mùa mưa, nhưng năm nào cũng thấy nó chưa? Năm nào cứ mùa mưa là em thấy 1 con ếch trong sân sau, chỗ phơi đồ, khi mà cửa sắt thì đóng. Không hiểu nó vào được trong đó bằng cách nào nhưng em cho là hiện tượng lạ, nên cũng không dám giết hay làm gì nó. Chỉ đơn giản dụ nó nhảy lên cái ki hót rác, rồi thả nó ra ngoài đường lại thôi. Và những năm sau, mùa mưa, em lại thấy nó ở trong sân sau nhà, chỗ phơi đồ.