Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )

Chương 84: Có Năng Lực Thì Đi Làm Bậy. Interpol. Cờ Bạc.​

— Lời Tác Thật —

HỬm…

—0—

Hồn lực của Nhiễm Nam hiện tại đạt đến cấp 24 cũng đồng nghĩa cao hơn người thường rất nhiều. Nếu sử dụng nó để tấn công họ thì tên mập có thể vô thanh vô tức giết người. Tuy nhiên có một điều kiện đó là phải có phương pháp vận dụng.

Nếu chỉ dùng hồn lực để tấn công một người nào đó, trừ khi đẳng cấp linh hồn của Nhiễm Nam phải cực cao, còn không dưới cấp độ 200 thì vô pháp dùng nó để giết người thường ở trái đất. Muốn giết người, biện pháp duy nhất đó là cu cậu phải học tập một loại Pháp môn vận dụng linh hồn lực chuyên dùng cho việc tấn công linh hồn người khác.

Trong tu luyện Hồn lực, cũng giống tu linh lực, thể lực và mệnh lực. Công pháp phần chính chỉ giúp người tu luyện có thể thông qua nó tăng cường đẳng cấp của linh hồn mà thôi, phần quan trọng hơn chính là các Pháp và Biến của Pháp.

Ví dụ như công pháp hồn tu mà toàn bộ nhóm Nhiễm Nam tu luyện có tên là “Hồn Tu Phương Pháp”. Trong công pháp này, ngoài phần chính là hướng dẫn cách tu luyện linh hồn lực thì các Pháp của nó mới là thủ đoạn vận dụng hồn lực để thi triển ra ngoài. Đáng tiếc với cấp độ 24 hiện tại của Nhiễm Nam là chưa đạt yêu cầu cơ bản cho bất kỳ cái Pháp nào nên không cần nhắc tới cũng được.

Hồn Ước cũng vậy, nó là một phương pháp vận dụng linh hồn lực riêng lẻ mà Nhiễm Nam ước ra. Nó là thủ đoạn phân chia linh hồn người khác để giam cầm trong không gian Hồn Tâm hay còn gọi là Thức Hải của mình. Vì thế cho nên nếu vận dụng nó để tấn công người khác hiệu quả sẽ không được như ý. Giống như trước đây Nhiễm Nam dùng nó tấn công mấy tên sát thủ vậy, chỉ khiến bọn chúng đau đầu một thời gian ngắn mà thôi. Nếu dùng với những tên có hồn lực cao, ngang bằng hoặc hơn mình thì sẽ không có tác dụng gì hết.

Suy nghĩ mãi, Nhiễm Nam quyết định sử dụng lần ước cuối cùng trong ngày để ước ra thủ đoạn vận dụng linh hồn lực. He he he, hắn sẽ sử dụng thứ này để trồng sừng cho vài tên đàn ông ngoài kia.

Đó là một phương pháp có tên là Giả Niệm. Với phương pháp vận dụng linh hồn lực này, đối với những ai có linh hồn yếu hơn Nhiễm Nam quá nhiều sẽ bị hắn có thể dễ dàng tạo ra ký ức giả cấy vào linh hồn ý chí của đối phương. Đoạn ký ức giả này có thời gian tồn tại lâu hay mau phụ thuộc vào ý muốn của người thi triển và chênh lệch cấp độ linh hồn giữa hai người. Chênh lệch càng lớn, người thi triển càng có thể để cho nó tồn tại càng lâu.

Đây là thủ đoạn cấy thêm ký ức giả chứ không phải thôi miên làm cho người ta ngơ ngác mất ký ức cho nên, trong thời gian của ký ức giả tồn tại, người bị cấy vào làm gì, nói gì họ đều có thể nhớ được.

Nhiễm Nam cũng ít khi đi thăm thầy cô với bạn bè nên hắn cũng không rõ hiện tại mấy cô bạn cùng lớp hồi xưa này sống ở đâu. Ghé qua mấy địa chỉ cũ đều không thấy họ ở đây nữa, chắc là còn đi học ở Sài Gòn chưa về hoặc là chuyển đi nơi khác sống rồi.

Đi qua mấy nơi điều không gặp được, Nhiễm Nam tức mình lên. Hắn chạy lòng vòng khắp các con đường ở Thị Xã bắt đầu tìm con mồi mới.

Trên đường đi ngang qua một khu chợ, hắn phát hiện một cô gái rất xinh đẹp, dáng người cong vút. Cô gái không trang điểm, ăn bận khá giản dị, chắc là nhà không quá khá giả. Tên mập bắt đầu theo dõi cô ta về tới tận nhà.

“Sao đóng cửa sớm thế nhỉ?” Lợi dụng bóng tối, tên mập từ một cái lỗ chó bên hông một ngôi nhà gỗ trong cũng không quá khá giả. Căn nhà đã cửa đóng then cài, bây giờ mới bảy giờ tối nhưng người trong nhà đã chuẩn bị đi ngủ rồi.

Từ cái nhà tắm sơ sài phía nhà sau, Nhiễm Nam lần mò dán mắt vào trong vách nhà, thông qua khe hở của mấy tấm ván gỗ nhìn vào trong.

Cô gái ấy đang đốt nhang khấn vái gì đấy, cả căn nhà trống rỗng có mỗi mình cô.

Tách. Tắt đèn điện, cô gái leo lên cái giường gần đó, thả mùn xuống, nhắm mắt lại, miệng nhoẻn cười bắt đầu ngủ.

Tên mập điều khiển thần khí “Khí Bảy Màu” biến thành vũng nước chui vào trong nhà giúp hắn hủy ổ khóa ở bên trong.

Cót két…

“Ai đó” Cô gái nghe động hết hồn hét lên.

Tách. Đèn điện được bật sáng lên.

Vù, Nhiễm Nam phóng tới trước mặt cô. Khuôn mặt xinh xắn của cô nàng tái nhợt vì hoảng sợ.

Một luồng linh hồn lực phóng vào đầu cô nàng, Nhiễm Nam bắt đầu thi triển Giả Niệm, cấy vào trí nhớ giả hắn là chồng của cô nàng.

Cứ như vậy, trong vòng một đêm Nhiễm Nam đã thỏa mãn thú tính, thượng lên giường của hơn 10 cô gái xinh đẹp khác nhau, giàu nghèo có đủ ở khắp Thị Xã. Mỗi lần xong việc hắn lại dùng mệnh lực hủy đi đám tinh binh tránh để lại di sản cho các nàng. Cũng tặng mỗi người một viên thuốc quý giúp họ về sau khỏe mạnh.

Cắm sừng xong một ông chồng thì đoạn ký ức giả cũng biến mất, Nhiễm Nam lại dùng bút xóa trí nhớ để xóa trí nhớ của họ.

Tuy nhiên lưới trời lồng lộng tuy thưa nhưng khó lọt. Đến cô gái 18 tuổi còn nguyên ngây thơ cuối cùng, bút xóa trí nhớ đang chiếu vào mắt cô ấy thì hết năng lượng. Nhiễm Nam lại tưởng chiếu như vậy là đủ rồi, không cần chiếu thêm nên cất bút xóa trí nhớ đi.

Nguyệt Dạ hai mắt long lanh, lông mày nhíu lại có phân vân, có sợ hãi nhìn Nhiễm Nam chui qua lỗ chó ở góc tường bao để tránh bay nhảy kinh thế hãi tục, biến mất vào bóng đêm.

“Anh ấy là ai, tại sao lại lẻn vào đây chơi mình, tại sao mình lại dễ dàng đồng ý triền miên với ảnh như vậy?” Nguyệt Dạ thả tay rờ vào cô bé của mình, nhớ lại cảm giác lúc Nhiễm Nam đút thứ to bự như cái chày đánh bóng đó vào người mình, nhớ lại hai người điên cuồng quấn nhau như thế nào, mặt cô bỗng đỏ lên nhìn mớ hỗn độn đo đỏ trên giường.

Cô nàng vội mặc lại quần áo. Thầm nghĩ “Mình nhất định phải tìm gặp lại anh ấy hỏi cho ra lẽ chuyện ngày hôm nay mới được, không thể vô duyên vô cớ mất đi trinh tiết như vậy được”

————————————

“Cút”

Sáng sớm mấy hôm sau, Nhiễm Nam từ một sòng bạc trá hình bị người đạp ra ngoài. Chơi gái tới sáng xong, tên mập bất thình lình phát hiện một sòng bạc trá hình của một đám giang hồ, hắn liền lủi vào đánh mấy ván, càng đánh càng hăng, thua nhiều thắng ít hắn liền bắt đầu dùng khả năng nhìn trộm xuyên không gian để chơi bịp. Thắng nhiều quá làm bọn chủ sòng đỏ mắt ra lệnh đám tay sai đập hắn một trận rồi đá ra ngoài.

Nhiễm Nam vận mệnh lực lên định đập bọn chúng một trận nhưng nghĩ lại thì thôi, bọn chúng cũng chỉ gãi ngứa cho mình, cần gì làm to chuyện lại truyền ra là có dị nhân xuất hiện rồi đám ruồi Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên lại mò đến. Không lẻ vì chút việc nhỏ này lại phải giết người diệt khẩu sao chứ? cho nên hắn nhịn, mặc kệ bọn chúng, lầm bầm nguyền rủa rồi thôi.

Đi được vài bước mắt hắn nhướng lên, không thể cho qua như vậy được. Lập tức sử dụng Sổ Ước, ước ra thiết bị loa phát tiếng còi xe cảnh sát cùng một chiếc xe cảnh sát. Hắn bật loa lên rồi hét như chỉ điểm hù cả đám bên trong sòng bạc ngầm cuống cuồng đổ tháo bỏ chạy tứ tán. Hả giận rồi tên mập cũng cất hết xe cộ vào Bao Tay Trữ Vật, nhanh chóng bỏ đi.

“Hừ, không cho ta đánh bài nữa thì ta đi chơi thứ khác” Nhiễm Nam nhủ thầm “Mới có bảy giờ sáng, chuồng ngựa còn chưa mở cửa, đi ăn sáng đã” tên mập nhũ thầm.

Tới gần chín giờ sáng, Nhiễm Nam đi đến trường đua Phú Quý mới xây dựng xong cách đây mấy tháng nằm ở trung tâm Thị Xã. Chỗ này có diện tích không thua gì một sân vận động bóng đá, thậm chí còn to hơn. Chủ của trường đua là tập đoàn Vonmark Group. Bên trong kiến trúc bề thế nhất Thị Xã này tổ chức đủ loại hoạt động giải trí.

Đua ngựa, đua chó, cá cược, các giải thi đấu thể thao thể dục dụng cụ, các môn thi chạy thậm chí mấy trò như vật tay, kéo co đều có. Chín giờ rưỡi sẽ có một cuộc đua ngựa

cầm danh sách thành tích của mấy con ngựa, Nhiễm Nam đi đến quầy cá cược. Tuy nhiên hắn không mua vé cược của cô nhân viên xinh đẹp mà lại dò la tìm đến một tay cò để đặt cược với đám lão bản ngầm đang đứng xung quanh đó.

Tống một tỷ việt nam đồng làm tiền cược khiến đám lão đại ngầm này nhìn hắn với cặp mắt con mồi ngon sau đó cầm phiếu ghi nhận đi lên khán đài ngồi chờ tới giờ thả ngựa.

Bắt chéo chân lên lang cang, Nhiễm Nam ngồi đó ngắm bầu trời mây lơ đãng, sáng nay mây ít nắng nhiều, một ngày đẹp trời để thắng cược đây.

Sân thi đấu khá là rộng cho nên các loa không thể phát hết hoàn toàn các góc được. Hơn nữa trường đua Phú Quý còn cho đặt cược trên mạng internet nữa. bản thân ông chủ cũng ăn chia đủ đường nên chẳng cơ quan nào đá động đến. Vì vậy mà trường đua có hẳn một kênh radio phát đi bình luận trực tiếp các cuộc đua.

Nhiễm Nam bật điện thoại lên bắt sóng đeo tai nghe là có thể nghe được bình luận rõ mồn một, không cần quan tâm đến mấy cái loa ồn ào làm gì. Bởi vậy lúc này hắn ngồi ở một góc khuất trên khán đài, nơi ít ồn ào nhất. Chờ đợi tới giờ đua ngựa.

Đến giờ, hơn mười con ngựa được thả ra, từng vị vận động viên leo lên ngựa của mình, lái nó đến vạch xuất phát.

Thật ra Nhiễm Nam chỉ đánh cược theo số đông, con nào có thành tích trước giờ cao nhất thì cược con đó. Xui xẻo làm sao hắn thua liên tiếp 5 tràng, tới 12 giờ trưa là hắn đã cúng cho người khác hơn 35 tỷ đồng làm mấy tên lão đại hưng phấn đến quên trời quên đất. Không ngờ gặp phải đại gia xài tiền như rác như vậy, đã vậy còn xui xẻo không ai bằng nữa.

Trán Nhiễm Nam đen xì, ấn đường nổi gân xanh. Mẹ nó chứ, hôm nay là cái ngày củ chuối gì. Mặc dù 100 tỷ cũng không là gì với hắn nhưng mà thua liên tiếp như vậy khiến hắn tức no phổi, khỏi thấy đói luôn.

Khốn nạn, lần nào con ngựa hắn đặt cược sắp thắng cũng giở chứng ở mấy mét cuối cùng. Không tự nhiên chạy lệch đường đua thì cũng tự nhiên hí lên rồi dừng lại đi lòng vòng tại chỗ khiến cho con ngựa khác vượt qua về đích trước. Đây là có chuyện gì? Bán độ sao? Có cần trắng trợn vậy không? Hơn nữa mỗi vòng đua là các con ngựa khác nhau không lặp lại, người cưỡi cũng khác nhau, Nhiễm Nam cũng thử đặt các con ngựa khác nhau sau đó ăn gian dùng thần khí bọc lấy viên thuốc sung sức bỏ vào miệng ngựa một cách âm thầm khiến nó chạy thật nhanh, vậy mà tất cả cuối cùng điều giở chứng rồi thua. Chuyện này quả thật không thể giải thích nổi khiến hắn ngồi đó nhăn mày nhăn trán.

“Con mẹ nó, đi ăn cơm rồi quay lại cá tiếp, lần này phải làm rõ xem là có chuyện gì, hừ” Nhiễm Nam tức giận hét rống lên làm mấy người ngồi gần khó chịu nhìn sang. Tên mập trừng mắt nhìn lại, nghênh ngang bỏ đi.

—————————————

Bốp. Bốp. Bốp.

Bốn tên lão đại nắm quyền cá cược ngầm bị Nhiễm Nam đập cho nằm lềnh ra đất trong phòng nhận cược của bọn chúng. Vẫy vẫy tờ danh sách trong tay.

“Hừ, lâu ngày không ăn đòn nên thèm hả, bảo đưa thì đưa sớm có phải miễn được đau đớn không” tên mập liếc nhìn mấy tên xã hội đen này rồi khinh khỉnh nói.

“Đại ca, lấy được bản in danh sách rồi thì đi đi a” một tên bò dậy nói. Thằng mập này sao khỏe thế nhỉ, đánh đau dã man.

“Sao hả? Không định tổ chức cá cược tiếp à? Chiều này vẫn có tổ chức đua ngựa mà” Nhiễm Nam hỏi.

“Cái gì? Đại ca còn mua đặt cược tiếp? Cậu đã thua hơn 30 tỷ rồi đó” một tên khác cũng vừa bò dậy ngạc nhiên nói.

“Hừ, 30 tỷ là cái đinh gì, tôi có tiền, thích làm gì thì làm, ok? Thế nào, có cho đặt cược nữa không”

“Có, có, dĩ nhiên là có” cả bọn đồng thanh nói. Đặt đi đặt đi, thua nhiều bọn này càng có lời.

Nhiễm Nam tiếp tục đặt cược cho buổi chiều. Hắn mua một hợp cơm mang vào khán đài, ngồi đó vừa ăn vừa bật điện thoại lướt web.

Lần này hắn xuống hẳn hàng ghế đầu sát biên giới đường đua để ngồi. Đợi chờ tới mười bốn giờ chiều, cuộc đua ngựa mới bắt đầu.

Cầm tờ danh sách ghi tên, số điện thoại liên lạc của mấy tay cá cược, con ngựa được đặt cược và một vài thông tin khác, tên mập nhìn chằm chằm vào một cái biệt danh.

“Mr Fake, hừ, để xem mày là ai?” Nhiễm Nam nghiến răng, cả một buổi sáng, tên này là tên duy nhất toàn thắng cá cược, dĩ nhiên mấy con ngựa tên này đặt cược là mấy con ngựa vượt qua ngựa mà tên mập đặt cược rồi giành về đích trước tiên rồi.

Không còn gì để nghi ngờ nữa, chính tên Mr Fake này đã giở trò gì đó rồi. Đừng để tao bắt quả tang không thì không yên với tao đâu. Sát khí tỏa ra khắp chung quanh tên mập đổ đốn.

————————————-

“Xin chào Quách Hàn tiên sinh” một người đàn ông trung niên ngoại quốc vạm vỡ, khuôn mặt phong trần, tóc ngắn, râu quai mép gọn gàng vươn tay ra bắt tay với đội trưởng đội 10 của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên tại văn phòng chính thức của đội trong cục công an tỉnh Tây Ninh. Xung quanh ông ta là bốn người ngoại quốc khác, nhìn qua có thể biết họ đến từ hai ba đất nước khác nhau.

“Chào Thomas, lần này Interpol các anh đến Việt Nam, tìm chúng tôi là có chuyện gì cần trợ giúp hay sao?” Quách Hàn nhiệt tình bắt tay lại, hỏi.

“Chúng tôi nhận được tin lần này Đông Nam Hội cử người đến Việt Nam để hoàn thành mối làm ăn ma túy và nội tạng người khá lớn. Hy vọng nhận được sự hỗ trợ của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên các anh” Thomas ngồi xuống ghế, nghiêm túc nhìn mấy người trong đội 10, thành khẩn nói.

Trên thế giới, ở phương diện hợp tác người bình thường giữa các quốc gia, tổ chức lớn nhất nhì chính là Liên Hiệp Quốc. Thì trong giới dị nhân toàn thế giới, đại diện cho hợp tác giữa toàn bộ các quốc gia nhằm bảo đảm an ninh toàn cầu chính là tổ chức Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu.

Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu có tổng số thành viên vào thời điểm này có hơn 150 quốc gia, gần như quốc gia nào cũng có ghế trong hội đồng lãnh đạo của nó, số ghế của mỗi nước là ngang nhau, ngoài ra một số tổ chức lớn xuyên quốc gia khác cũng có một chân trong tổ chức này ví dụ như Học Viện X-Gen chẳng hạn.

Có thể nói tổ chức này giống như là bộ mặt chính nghĩa của chính quyền các quốc gia trên thế giới lập nên để quản lý thế giới ngầm dị nhân. Thực hiện trách nhiệm bảo đảm an ninh cho người thường, che dấu thế giới hỗn loạn máu tanh tránh khỏi gây ra khủng hoảng trên diện rộng đối với đời sống toàn cầu.

Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu chia ra làm nhiều bộ phận, trong đó bộ phận nổi tiếng nhất là Interpol, cảnh sát quốc tế.

Interpol lại chia thành hai ban ngành, đó là cảnh sát quốc tế thường dân và cảnh sát quốc tế dị nhân. Mỗi bộ phận điều có trách nhiệm riêng.

Lần này Thomas và một số anh em theo dấu Đông Nam Hội về đến Việt Nam, ngoài một ít trợ giúp từ nhân viên điều tra của cảnh sát Interpol người việt thì chủ yếu hắn cần hỗ trợ từ Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên là chính, nhất là đội 10 lại đang ở tỉnh Tây Ninh, nơi mà Đông Nam Hội sẽ gặp đối tác của chúng.

“Vậy các anh có được những thông tin gì? Cần chúng tôi hỗ trợ như thế nào?” Quách Hàn ngồi thẳng người lên, chăm chú hỏi. Miễn là liên quan đến tội phạm dị nhân, Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên đều rất hứng thú.

Thomas nói “chúng tôi lần này theo dấu tên John, một trong ba đường chủ của Đông Nam Hội, theo thông tin từ chỗ chúng tôi, tên này là dị nhân cấp 35, dị nhân thể chất, khá mạnh và gian xảo”

“Đông Nam Hội, một trong bốn hội nhóm thành lập liên minh tứ Hoàng tội phạm Châu Á sao? lần này bọn chúng đến Việt Nam là định làm ăn với ai?” Quách Hàn nghe đến Đông Nam Hội liền nổi giận.

Trong giới tội phạm dị nhân hoạt động trong nước. Sát thủ thì có Bàn Tay Đen là nổi bật nhất, còn buôn bán ma túy lẫn các loại hàng cấm khác thì bọn Đông Nam Hội này là mạnh mẽ nhất.

Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên nhiều lần triệt phá nhưng chỉ bắt được mấy tên lâu la làm tay sai trong nước cho hội này mà thôi. Nghe đâu trong Đông Nam Hội chia làm ba Đường. Trong đó có một đường là phụ trách làm ăn ở Việt Nam. Hai đường còn lại phân biệt ẩn giấu ở các nước Đông Nam Á khác. Có thể nói toàn bộ Đông Nam Á, kinh doanh hàng cấm, thuốc phiện là toàn bộ Đông Nam Hội bao thầu hết cả.

Toàn bộ Châu Á có bốn bang phái tội phạm dị nhân lớn nhất lần lượt là Đông Nam Hội nắm giữ Đông Nam Á, Invisible Club nắm giữ Đông Á, Black Company nắm giữ Nam Á và Trung Á, Girl Life nắm giữ Tây Á. Bốn tổ chức tội phạm này liên minh với nhau thành một tổ chức gọi là Liên Minh Atula, ra sức chèn ép tất cả các tổ chức khác nhỏ hơn, hoành hành đã từ thời cuối thế chiến thứ hai đến hiện tại.

“Chuyện này chúng tôi chưa điều tra ra được, chỉ biết hiện tại chúng đã trà trộn về tới Tây Ninh rồi. Ít hôm nữa một người bạn của chúng tôi nằm vùng sẽ gửi kế hoạch cụ thể của bọn chúng, chúng tôi mong muốn được các anh hỗ trợ bao vây, lần này một mẻ hốt gọn một con cá lớn”

“Được, hợp tác vui vẻ, chúng tôi sẽ hết sức hỗ trợ các anh.” Quách Hàn chân thành nói. Lần này nếu bắt được một tên đường chủ, có thể từ miệng hắn lôi ra hết thông tin cấp dưới thì đội 10 sẽ lặp một đại công, giúp Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên tiêu diệt một bọn phạm tội cộm cán nhất nhì trong nước rồi.

“Tôi đại Interpol và Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của các anh. Hợp tác vui vẻ” Thomas đứng lên, đưa tay lên ngực hơi cúi người nói. đây là động tác cảm ơn chân thành của quốc gia ông ta.

—————————————–

“Ở đây nè” Nhiễm Nam hét lên, một tay đưa lên cao vẫy vẫy. Hắn ồn ào khiến mấy người gần đó ngoảnh sang nhìn hắn.

Hồng Nhan từ trên đài cao từ phía cổng chạy tung tăng xuống chỗ tên mập. Sáng sớm hôm nay hợp bang hội xong cô liền phóng xe chạy từ Sài Gòn về Thị Xã. Cô muốn nhanh chóng nhào vào lòng Nhiễm Nam để tố khổ. Từ lúc hắn thể hiện ra bản lĩnh thần tiên thì cô từ người tự lực đã đổ đốn tới mức muốn dựa dẫm vào hắn thôi. Nhất là cái khả năng thực hiện điều ước kỳ lạ của hắn, cô bắt đầu tu luyện rồi nên cũng biết có tu thêm ngàn năm cũng chưa chắc làm được như ông bụt giống hắn vậy đâu. Thực hiện điều ước cho kẻ khác, một năng lực kỳ lạ.

“Thế nào, hợp xong sáng nay rồi hả? Bọn họ có làm khó gì em không? Số phận của anh trong Nữ Hội thế nào?” Nhiễm Nam luồn tay qua nách Hồng Nhan kéo cô ngồi dựa sát vào người mình, trầm ấm nói.

“Hừ bọn họ chèn ép em, bắt em từ chức bang chủ” Hồng Nhan bất mãn hừ một tiếng. Cô cũng luồn tay ra sau ôm lưng Nhiễm Nam.

Hai người dựa đầu vào nhau, tình tứ thủ thỉ.

“Vậy em trả lời thế nào” Nhiễm Nam hỏi nhỏ.

“Haiz, thật ra em lập Nữ Hội là để có chốn nương thân cho mấy chị em bị đàn ông hại đời, họ cũng có gia đình riêng của họ nữa chứ không phải tất cả sống nhờ vào Nữ Hội. Nữ Hội chỉ là nơi cung cấp điểm tựa cho họ vực dậy sau biến cố thôi nên số chị em thường trực của hội không nhiều, trong đó có bang phó và vài chị em khác.”

“Em cũng không quan tâm ai sẽ làm bang chủ, chỉ cần Nữ Hội vẫn giữ vững tinh thần lúc đầu là được, bây giờ em có anh bên cạnh cũng giống như mấy chị em khác trong hội sau khi gia nhập thì vượt qua giai đoạn bơ vơ nhất, tìm được người xứng đáng để gửi gắm thì dần dần tách ra khỏi hội vậy. Cho nên em đồng ý nhường chức bang chủ lại cho bang phó rồi, em định sẽ rút khỏi Nữ Hội sau mấy ngày tết này”

“Em không cần rút đi, rủi có kẻ lợi dụng Nữ Hội thì sau, em còn ở lại anh mới có cớ giúp Nữ Hội về sau chứ?” Nhiễm Nam mò tay từ nách Hồng Nhan sang ngực phải cô, bắt đầu táy máy tay chân.

Chát…

Cô đập lên tay hắn một cái, ngước đầu lên gườm hắn.

“Anh nói cũng phải, dù sao cũng là tâm huyết của em, đợi qua tết em sẽ suy nghĩ kỹ lưỡng lại sau”

Nhiễm Nam cười gượng hai tiếng, giả vờ chỉ trỏ mấy con ngựa người ta vừa dắt ra chuẩn bị cuộc đua buổi chiều, đánh trống lảng giới thiệu làm như mình rành rọt từng con vậy.

“Mr Fake, khôn hồn thì đừng ra tay, để tao phát hiện thì không bỏ qua cho mày đâu” vừa trò chuyện hí hửng với Hồng Nhan, hắn cũng không quên chuyện có kẻ ăn gian trong mấy cuộc đua ngựa từ sáng tới giờ hại hắn thua mất mấy chục tỷ đồng khơi khơi cho bọn xã hội.

— Lời Tác Giả —

Các Chương sau: Nhiễm Nam vs “Unknown Person”.

Chúng ta lại đến cổ tích thời hiện đại nhé.

Hôm nay là ngày đầu tháng 2 năm 2006.

Nhiễm Nam trợn mắt lết cái thân mập mạp ngồi trở lại bàn học, xấu hổ len lén nhìn cô giáo rồi tia sang lớp trưởng Huỳnh Ni, thấy nữ lớp trưởng không để ý gì thì thầm thở phào nhưng trong lòng có chút khổ sở.

Có sạn ngày tháng trong truyện. Đính chính lại chương 2 từ tháng 2/2006 thành đầu tháng 8/2006 nhé.

Ban đầu linh tính đến hết Đa Diên là trôi qua tằm 1 tháng, tức là tháng 8 đến tháng 9/2006.

Sau đó dưỡng thương hơn 5 tháng đến cuối tháng 2/2007 gặp tam Long.

Đánh xong tam Long, quây quần bên nhau coi như là tới tháng 6/2007 đi.

timeskip hơn 3 năm một tý nhưng lại kể ngược về hơn một năm rưỡi là những gì đang diễn ra, cho nên hiện tại chương mới nhất đang là cuối tháng 1/2009. Lúc này sắp đón tết âm lịch 2009.

Tóm váy lại là đính chính chương hai tháng 2/2006 đổi thành tháng 8/2006.

Đã nhờ mod chỉnh, ko biết lúc nào mod làm =]]

..
Chốt hạ: tối mai mới có chương mới :3