SERI TRUYỆN DÀI – Giờ EM ĐÃ CÓ CHỒNG CHƯA – CỰC HAY

Chuyện bọn thằng Nam qua đi một cách bất ngờ.
Thứ 3 khi lên lớp tôi giật mình bởi lớp học khá đông. Nguyên một đám con trai làng G tập chung ở lớp tôi.
Đáng lý tôi bỏ chạy nhưng nhắm chạy cũng không thoát nên tôi phớt lờ tiến thẳng vào lớp trên tinh thần thủ thế.
Nam tiến thẳng đến chỗ tôi. Bàn tay tôi nắm lại chờ đợi.
Thật bất ngờ là cánh tay thằng Nam xèo ra và phát biểu xanh rờn:
– Tao xin lỗi mày nha, từ nay tao với mày là bạn
– Tôi đưa cánh tay bắt lại trong sự nghi ngờ. Chỉ sợ nó nắm chặt tay tôi rồi bọn kia xông vào cho tôi vài đấm

Suốt quãng thời gian dài sau đó, việc em ngồi bên cạnh tôi giúp ích cho tôi rất nhiều trên con đường học hành. Em ngồi bên cạnh nhưng không bao giờ nói chuyện cùng tôi trong tiết học, ngược lại.trước mỗi tiết em đều kiểm tra bài vở cho tôi.
Tôi vẫn là tôi, một thằng con trai cứng đầu , ương ngạnh. Vẫn phá làng phá xóm , vẫn tham gia đủ các trò chơi trên trời dưới đất. duy chỉ có một điều, là trước Em. Tôi không còn là tôi. Tôi như một Tôn ngộ Không với vòng kim cô vô hình trên đầu để mặc em la mắng và cấu xéo.

Cha mẹ tôi cũng ngạc nhiên khi lần đầu tiên trong đời thấy đứa con trai thắp đèn học bài mà không cần ai nhắc.

Tôi cũng ít gặp đám tụi thằng Lợi, Cần….trên trường, lý do là tụi nó có bạn mới trong lớp nên không thèm chơi với tôi. Ngược lại người cạnh tôi là thằng Sơn mụn, em và nhỏ Thúy thì càng ngày càng thân. Mỗi giờ ra chơi, đám tụi tui luôn tụm năm tụm ba ngồi nói chuyện hay đùa giỡn. Vô hình chung, chúng tôi chia thành hai cặp. Em và Tôi. Sơn mụn và nhỏ Thúy. Hai đứa tôi không tính nhưng hai đứa nó thật là đẹp đôi. Xấu đều và học giỏi như nhau. Nhỏ Thúy là chi đội trưởng. Thằng Sơn là tổ trưởng tổ tôi kiêm lớp phó học tập. Đây là năm học mà tôi thoát khỏi các chức danh cán bộ.

Đơn giản vì cô Vân không biết chị tôi mà thôi

Học kỳ một lớp sáu trôi qua bình yên. Tôi theo kịp chương trình trên lớp. Bản thân tôi không ngu, chỉ là lười biếng và thiếu kỷ luật nên suốt cấp 1 học hành không ra gì.
Tôi và Em thì như cặp bài trùng rồi. ngoài việc đi học tôi còn kiêm luôn nhiệm vụ đưa đón em về, chính xác là cuốc bộ về cùng đường, dù rằng đường đó tôi về nhà xa hơn. Mỗi ngày mỗi khi em bước vô cánh cổng vào nhà, tôi như mất đi một cái gì đó, Khi cách nhà em chừng 100m tôi cố bước thật chậm, kéo dài thời gian.

Biến cố lớn đến khi học kỳ II bắt đầu được hơn một tháng.

Cao Sỹ Trường mang một cuốn sách dày lên lớp. Thì thầm to nhỏ với cả đám con trai hẹn là trưa nay sau khi học xong thì ra vườn chè cách trường mấy trăm mét. Tôi cũng nhận được thông báo đó và tò mò đi ra.

Cao sỹ Trường học ngu nhất lớp. Nhưng nhà giàu nhất lớp. Ba nó là bí thư xã.

Mặt trời đứng nắng trên cao nguyên. Mùa này hoa giã quỳ không nở rộ như tầm trước tết, thay vào đó là cây chè xanh ươm lá, những đọt chè ngày hôm qua mới là múp nay đã nở mạnh , sự sống và sinh tồn mạnh mẽ vươn chờ nắng.

Tôi tò mò bước vào vườn và thấy một đám lố nhố đã tụ tập lại.

Giọng Cao Sỹ Tường đọc to rõ ràng:

“Lúc giảng bài, Thảo thường cố chồm qua Nam cạ hai vú vào người Nam, hơi thờ ấm áp của Thảo phà vào gáy Nam gây sự đê mê…….”

Cả đám há hốc miệng, tai giỏng lên nghe trên.

Giọng Trường vẫn đều đều.

Tôi cảm thấy cổ họng khô khan. Tất cả những lời văn đều được hình dung trong đầu tôi. Hình ảnh một cô giáo bên cạnh đứa học trò mê trớn giúp dục tính trong tôi lâu nay bục ra khỏi bao

Hồi đó đám con trai chưa mặc Sịp mà hầu hết chỉ là quần đùi ở trong, Đứa nào đứa đó một cục dầy cộm.

Trên đường về nhà trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh đó. Khuôn mặt thay thế bằng khuôn mặt của cô Vân xinh xắn, thướt tha trong bộ áo dài . Tôi cởi trần mặc cái quần đùi ở bên cạnh.

Chuyện học hành tốt đẹp quên sạch. Về nhà ăn cơm xong đi ngủ. Tự dưng tôi có cảm giác vừa sợ vừa muốn nằm cạnh bà chị hai của tui. Bình thường hai chị em trưa vẫn nằm ngủ cạnh nhau, chân gác búa xua mà sao bỗng dưng nay tôi thấy chị tôi như một sinh vật lạ. nhìn lén ngực phập phồng và cái quần chị đang mặc, ở nhà cũng khá thoải mái nên chị tôi chị mặc đồ bộ không có quần trong.

Nói chung mọi thứ suy nghĩ đều biến đổi thành những thứ như trong câu chuyện, kể cả mẹ tôi, tôi lén nhìn ngực mẹ tôi mỗi khi bà cúi xuống, Thật khủng khiếp

Sau này tôi vẫn thừa nhận. Nếu có một cuốn sách hay nào ảnh hưởng đến đời bạn. Đó chính là cuốn sách “cô giáo Thảo” . Các cuốn sách như Đắc Nhân Tâm…dạy con làm giàu….dạy cho chúng ta về phần “Con”. Còn cuốn sách này dạy chúng ta về phần “ Người”. Nếu như tôi là nhà giáo dục. Học sinh nào lớp 6, nhà trường sẽ phát miễn phí cho cuốn sách”Cô Giáo Thảo” về tham khảo, làm tư liệu. Đồng thời đưa vào chương trình giảng dạy luôn. Có người minh họa càng tốt…..