SERI TRUYỆN DÀI – Giờ EM ĐÃ CÓ CHỒNG CHƯA – CỰC HAY

sau cái ngày ba đứa nằm trên đồi gió hú. tình cảm tăng lên rõ rệt.

Bọn tôi cũng bước vào học kỳ hai của năm lớp chín đầy căng thẳng.

lúc này. ngoài chuyện thi cử. lớp tôi cũng nhá nhem chuyện tình cảm. rõ ràng gần thời khắc chia tay khiến cho đám học trò bọn tôi cũng mạnh dạn hơn; ráo hoảng hơn trước những người mình thích.
Vì cũng sắp chia tay nên thầy cô đâm ra buông lỏng kỉ cương hơn.
chỗ ngồi bắt đầu lộn xộn….một vài cặp đôi thỉnh thoảng giờ ra chơi kéo nhau ngồi tụm lại một chỗ.
mấy đứa khác mạnh dạn hơn đổi luôn vị trí

mấy đứa đó có cả Em.

Việc em xách cặp xuống ngồi cạnh tôi khiến cả lớp một phen náo loạn. Bọn con trai không ngờ một đứa con gái kiêu kỳ ; xinh đẹp và học giỏi lại chui vào hóc bò tó ngồi. bên cạnh một thằng là tôi……..
Ngay cả với thầy cô dạy học cũng ngạc nhiên. tất nhiên là ngạc nhiên mà thôi chứ không ý kiến. thứ nhất là bởi Em học giỏi. thứ hai là Em là con hiệu trưởng. cho nên ngoài đám con trai nhao nhao. thầy cô không quá phản đối

Em ngồi bên cạnh tức là ghen ở đẳng cấp cao…..
Trâm Anh dạo này buồn hẳn. nhiều tâm tư.
Nàng ít nói và cũng dễ dãi hơn trước những trò đùa nghịch của tôi.
thậm chí. có lần tôi lén lấy tay sờ đùi Trâm Anh. Nàng thoáng ngạc nhiên giật mình nhưng cũng không hề nói hay tặng tôi cái tát. chỉ có bên kia. Trà My đưa tay nhéo rất mạnh vào bụng tôi đau điếngm

Thỉnh thoảng giờ ra chơi. Tôi lại thấy Em và Trâm Anh ngồi thủ thỉ to nhỏ. tôi đứng ngoài chơi đùa với đám con trai.
Bọn tôi vẫn thường lên đồi gió hú.
Vào độ tháng ba tháng tư .
Đồi ngoài cỏ may và mấy bụi quỳ xanh tươi. còn có thêm một bụi cây phong lan dại ký gửi trên thân cây xoài.

Lúc này trời bắt đầu chuyển mùa mưa. hiếm hoi lắm bọn tôi mới có dịp ngắm hoàng hôn rũ xuống. có những bữa tôi và Trâm Anh ngồi co ro dưới con mưa ở gốc quéo…….
có lần. Trâm Anh bắt tôi cõng đi khắp quả đồi dưới mưa. thiệt là khùng hết sức. tôi vừa cõng vừa la mệt. nàng trĩu hẳn người vào lưng tôi âu yếm.

hai cánh tay choàng qua .ôm thật chăt.thỉnh thoảng ngoài những giọt mưa lạnh. tôi còn thấy cả những giọt nước nóng hổi như là nước rớt lên vai tôi. lặng im không nói . tôi thôi than vãn cõng em trên lưng.

Dạo này Trà My không như trước
mỗi lần đi lên đồi. tôi đều rủ em đi. nhưng em luôn khước từ như kiểu nhường hẳn tôi cho Trâm Anh.

Sau này. tôi rất hối hận về thời gian đó. đáng lý ra tôi có thể hành động tốt hơn. nhưng dẫu sao. tôi vẫn chỉ là thằng con trai lớp chín. tình cảm và suy nghĩ chưa trưởng thành.

có một lần. trời nổi giông đầu mùa.
hai đứa co ro dưới đám cây. và tôi ôm chặt nàng ….
hôm đó lần đầu tiên cánh tay tôi tự do đi khắp cơ thể. bởi lẽ nhờ con giông.Trời mưa nhu trút . sấm chớp ầm ầm khiến cho Trâm Anh dường như hiện nguyên hình là một cô gái nhu mì và đầy nữ tính.

Lần đầu tiên trong cuộc đời hai tay tôi được ép chặt vào bầu ngực một người con gái.
cảm giác run vì lạnh và run rẩy trong tim. Nàng mặc kệ tôi hay chính xác là kệ cái tay của tôi.
xét cho cùng. Nàng cũng là con gái.
hai đứa tôi từ đứng chuyển qua ngồi rồi nằm. kệ mặc hạt mưa ướt đẫm vạt áo. tạt cả xác cỏ may và cọng cỏ bám đầy…….

bằng tất cả tình cảm.háo hức và khám phá giới tính.tôi và nàng ôm chặt và hôn nhau ngấu nghiến.
tay tôi đã luồn hẳn vào trong cặp áo ngực. sờ nắn và vuốt ve.

chỉ tới khi tay tôi kéo xuống dưới. Trâm Anh mới chụp lại và nói khẽ:

-Đừng Phong ơi. Trâm Anh chưa sẵn sàng……