[QUÁN TRÀ ĐÁ] TRƯỞNG THÀNH – Truyện Người Lớn 2021 Cực Hay

XV

Vừa ra khỏi cửa sân bay, tôi còn đang bồi hồi vì không khí lành lạnh quen thuộc ập vào người, một bóng trắng lao đến nhảy lên ôm cổ tôi. Tôi ôm chặt lấy tấm thân mềm mại của cô, một mùi hương quen thuốc ập vào mũi và nghe tiếng cô thổn thức bên. Mất một lúc tôi mới bình tĩnh trở lại, khẽ đặt cô xuống, đưa tay lau đi vệt nước mắt trên má cô.

– Em khóc thành con mèo rồi này.

– Tại nhớ anh quá.

– Vậy để anh bù cho em nhé. Hôn lãng mạn hay hôn cuồng nhiệt?

Cô nghiêng nghiêng đầu, nhìn ngó xung quanh. Kệ… Tôi ôm chặt lấy cô, dán đôi môi nóng bỏng lên đôi môi cô. Một lúc sau cô mới dứt ra được trong hơi thở dồn dập.

– Về nhà em nhé!

Tôi đạp gas rất nhanh, chiếc xe lao đi để mau về đến nhà. Không kịp để ý cái vali bị đổ, tôi ôm lấy cô, xiết cô vào lòng. Tự nhiên, tôi không vội nữa, tôi tham lam hít một hơi sâu mùi thơm của thân thể cô, tôi vuốt ve tấm lưng thon thả, mềm mại, hưởng thụ hơi ấm của cô. Những cảm giác mà lâu lắm tôi không được hưởng thụ, chỉ xuất hiện trong những giấc mơ mỗi khi đêm về, để rồi tiếp cho tôi thêm động lực cho ngày mới. Cô cũng yên lặng dịu đầu vào ngực tôi, dịu dàng áp đầu vào ngực tôi, vòng tay xiết lấy lưng tôi.

Tôi cúi xuống hôn lên môi cô nhẹ nhàng và say đắm như muốn truyền hết cho nhau những những nhớ nhung hoài niệm, tình cảm đang chan chứa trong lòng. Nụ hôn càng trở lên đói khát hơn, đòi hỏi hơn, nóng bỏng hơn, cô đu lên cổ tôi, hai chân quặp chặt lấy eo tôi, tay tôi xiết lây mông cô đi về phía phòng ngủ.

Môi tôi rời môi cô, hôn dần xuống cần cổ trắng muốt, xuống cái khe sâu trước trước ngực, đặt lên hai bầu vú đang nhấp nhô của cô, xuống cáu bụng phẳng phiu khi cô đã cởi xong hàng cúc áo, rồi đi ngược lên ngậm lấy đầu ti mầu hồng khi chiếc áo ngực được cô vất sang một bên.

Cô nằm yên hai tay ôm đầu tôi, cảm nhận đôi môi như có lửa đang nung nóng từng tấc da cô khi nó chạm đến. Cô thấy hai bầu vú mình cứng lên dưới sức nóng từ đôi môi của tôi đang và ngọn lửa trong lòng cô đang cháy lên hừng hực. Mọi cảm giác của cô đang tan ra thành biến thành những khoải cảm.

Môi tôi rời bầu vú cô, lại đi xuống cái bụng phẳng phiu, rà trên cái rốn xinh xinh, đi xuống nơi mà bản năng đang chỉ dẫn. Môi tôi chạm vào nơi đang tỏa ra mùi hương nồng nàn, tiết ra những giọt nước trong lóng lãnh, để tôi tham lam dùng lưỡi đón đón lấy, đưa vào bên trong thèm khát thưởng thức.

Cái lưỡi tôi chạm vào đầu nhụy, làm cô nhíu người lại, tiếp tục tiết ra những giọt chất lỏng tinh khiết để tôi được thưởng thức lâu hơn, những cảm xúc của cô đã tan ra hoàn toán, tràn ngập những cảm cảm giác khoái cảm, khiến cô bồng bềnh.

Tôi vẫn miệt mài liếm vào sâu trong cô, dịch trong cô tràn ngày càng nhiều, thấm đẫm hai bên đùi. Hai đùi cô căng ra giữ chặt lấy đầu tôi, mông cô hẩy lên như để cái lưỡi vào sâu hơn, hai tay cô tóm chặt tóc tôi. Một đám chất lỏng được đùn ra khi cô căng cứng người, rồi lại tiếp tục ứa ra sau mỗi cái giật giật. Tay cô lỏng ra, hai đùi ngả xuống, bụng cô phập phồng, ngực nhấp nhô với hơi thở dồn dập.

Tôi trườn người đôi môi vẫn dính với làn da của cô, đi lên vú, rồi đặt vào môi cô một nụ hôn khi cô giang tay ra ôm lấy đầu tôi. Tôi rời môi cô để cô kéo cái áo qua đầu, đạp cái quần ra khỏi chân khi cô cởi hết cúc quần giúp tôi. Tôi chỉnh thân, nhún người để đưa con chim căng cứng vào trong cô. Một cảm giác chặt xít, mềm mại, ẩm ướt, ấm nóng bao trùm lấy chim tôi, khiến tôi dừng lại để tận hưởng lâu hơn cảm giác đặc biệt chỉ có khi ở trong cô.

Tôi kéo ra đẩy vào rất nhẹ nhàng, để hưởng thụ cảm giác sung sướng trên từng milimet trên thân chim. Tôi ngắm nhìn khuôn mặt rạng rỡ của cô khi cô nhìn thấy sự sung sướng trên từng nét mặt của tôi. Tôi thưởng thức từng cảm giác sung sướng đang tích tụ dần lên trong tôi, ngắm nhìn từng cái nhíu mày, hé môi của cô khi con chim tôi đang ma sát bên trong. Sau đó cả hai cùng bị nhấn chìm bởi những khoái cảm đang đổ về, căng tràn, ôi thấy những dòng tinh lực đang rùng rùng rời bỏ tôi, lao sâu vào cô, để cô cứng người lại đón nhận, để tôi và cô cùng ép chặt lên nhau, để móng tay cô lần nữa lại cắm vào da tôi.

Rồi tôi lại thấy chim mình đang được bao bọc trong cái ấm áp chặt xít và trơn trượt, tôi lại tiếp tục hẩy mông để con chim được thỏa thích ra vào, để tôi lại càng lên những khoái cảm và đón nhận những dòng nước ấm của cô khi cô ưỡn càng người đón nhận những tinh lực mạnh mẽ phun trào trong cô.

Cứ như thế, cả đêm tôi và cô trao nhau những khoái cảm để bù đắp cho những ngày tháng nhớ nhung nhau giữa những khoảng thiếp đi lấy sức ngắn ngủi. Chỉ dừng lại, khi cô ngượng ngùng đỏ mặt vì tiếng réo đói bụng phát ra từ bụng cô. Sau đó, cô lại đứng yên nhắm mắt để bàn tay gột rửa đi những dấu vết sau giao hoan trên cơ thể cô, lau khô người cho cô, bế cô vào phòng ngủ. Sau đó lại nhìn tôi không rời trong gương khi sấy và trải tóc cho cô và giúp cô mặc quần áo.

– Anh ơi! Để em gọi Hoa đi ăn sáng cùng, con bé cứ khắc khoải từng ngày đợi anh về.

Cô nói khi tôi vừa cho cái vali vào cốp xe.

Con bé Hoa không đợi tôi về nhà, mà đã đứng sẵn ở đầu ngõ, quay ngang quay ngược nhìn ngó. Rồi vội vàng mở cửa trèo tót lên băng ghế sau khi tôi vừa dừng và vòng tay ôm lấy cổ tôi từ phía sau, miệng liến thoắng.

– Anh đi lâu quá. Em nhớ anh, nhớ anh nhiều hơn chị Hiền, nhớ anh nhiều lắm lắm ấy. Anh nhớ phải cho em quà nhiều hơn nhé. Anh không tưởng tượng được em vất vả như thế nào để an ủi chị em đâu.

Hiền đưa tay lên xoa đầu con bé, cưng chiều.

– Được rồi … được rồi … để anh em lái xe đã.

Chúng tôi chọn quán café trong khuôn viên khách sạn bên bờ hồ.

Con bé Hoa đã trở thành thiếu nữ thực thụ, xinh đẹp, đằm thắm, hiền thục. Dáng người cao thon thả, ba vòng chuẩn mực và cao hơn Hiền một chút. Tôi cảm giác có chút tự hào khi nhận thấy nhìn ánh mắt ghen tị của cánh đàn ông và sự tán thưởng của mọi người khi nhìn hai cô gái đang khoác tay nhau tôi đi vào.

Con bé Hoa vẫn liến thoắng kể chuyện ở trường, chuyện nó an ủi Hiền thế nào. Trong khi, Hiền đang ngả đầu vào vai tôi mỉm cười nhìn con bé, còn tôi ngồi yên lắng nghe bé Hoa nói chuyện, thỉnh thoảng hớp một ngụm cà phê ngậm trong mồm thưởng thức hướng vị thơm tho của nó sau khi kết thúc bữa ăn sáng. Đang hăng say, bất chợt con bé Hoa như chợt nhớ ra, nó đột ngột dừng lại rồi mắt háo hức nhìn tôi.

– Quà của em đâu!

– Anh để ở trong vali, lát về anh đưa cho.

– Không, ngày bây giờ cơ, em không đợi được.

Hiền cũng nhấc đầu khỏi vai tôi đẩy đẩy tôi, bất đắc dĩ tôi phải đứng dậy, đi ra xe lấy quà.

Con bé bày từng món qua ra ngắm, ướm thử từng thứ lên người, rồi nhảy cẫng lên hôn lên má tôi hưng phấn. Sau đó mắt nó tò mò nhìn cái hộp vuông vắn được bọc kín.

– Em hồi hộp quá, để em đoán nhé… Váy … không, anh không có mắt thẩm mỹ, chắc không phải? Sách? Chắc anh không nhàm chán mua sách cho em chứ hả? hay là bánh kẹo? Em không ăn đồ ngọt đâu nhé, báo lắm… Haizz, anh không bật mí cho em à?

Tôi lắc đầu sau mỗi câu hỏi của nó.

Con bé cuối cùng cũng không còn kiên nhẫn nữa, từ từ xé cái băng dính, bóc lớp bọc ra. Khi nhìn thấy cái cái chữ lộ ra, nó phải bịt miệng để không bật ra tiếng hét của mình. Rồi mau chóng xé lớp giấy bao ngoài và lớp ni lông bọc hộp của cái MacBook.

– Quà này là mừng em đi du học và sử dụng khi học.

– Cám ơn anh. Em rất thích, em sẽ sử dụng thật tốt. Em yêu anh lắm lắm!

Trong khi đợi cái máy tính khởi động, con bé nhoài người sang ôm lấy cổ tôi, rồi nó cũng không quên Hiền.

– Quà của chị Hiền đâu? Cái túi này à? Cho em xem nhé?

– Không…

Tôi ngăn con bé lại, nó không thể xem được. Trong túi đó, có rất nhiều món quà tôi mua khi chợt nghĩ nó rất đẹp và hợp với Hiền, trong đó không thiếu những món đồ chỉ dành riêng cho tôi và Hiền. Hiền giữ lấy và dấu biến cái túi dưới chân cô. May là máy tính vừa khởi động đến đoạn khai báo thông tin, nên con bé chuyển dời sự chú ý và chú tâm vào cái máy tính.

– Hôm nào em sẽ anh ngắm.

Cô nói thầm vào tai tôi, mặt tự nhiên loang những vết đỏ.

***

Trong một tuần nghỉ phép đó, tôi chia đôi thời gian với bố mẹ và Hiền. Mẹ tôi ngày nào cũng nấu những món ăn tôi thích. Tôi cũng dành một buổi để nói chuyện với bố mẹ về các kế hoạch tương lai của tôi và cả quan hệ của tôi với Hiền.

– Con sẽ thôi không làm thuê nữa sau khi hết hợp đồng này, còn khoảng gần một năm nữa. Hiền đã hoàn thiện thủ tục du học của con bé, chỉ còn đợi Hoa tốt nghiệp, việc du học cũng như tương lai của con bé sau này con sẽ lo, bố mẹ yên tâm. Con dự định mở công ty riêng về dịch vụ giải pháp công nghệ như công việc hiện con đang làm, con cũng đã có sẵn một số mối quan hệ bên kia nên việc bắt đầu sẽ không là vấn đề lớn. Còn với Hiền, sẽ không có gì thay đổi nữa, cho nên con sẽ cố gắng để xây dựng nền tảng vững chắc trước khi cưới.

– Con phải nghĩ đến cái Hiền, tuổi của Hiền hơn con bốn tuổi, liệu có thiệt thòi cho nó khi bắt nó đợi không? Sao không cưới trước đi? Với lại bố mẹ cũng đang còn khỏe, có thể đỡ đần vợ chồng con.

– Mẹ lại muốn bế cháu à?

– Bằng tuổi mẹ, các cô ở quê đã có cháu bế từ lâu rồi. Với lại, sang năm cái Hoa đi du học, mẹ cũng chẳng còn bận việc gì nữa.

– Vâng, con sẽ cố gắng hoàn thành các mục tiêu của mình, để cưới trước khi cô ấy bước sang tuổi ba mươi. Đàn ông phải “tậu trâu, cưới vợ, làm nhà” mà. Ít nhất cũng phải để bõ công bố mẹ nuôi dậy con đã chứ.

– Bố ủng hộ con. Như vậy mới là đàn ông, đàn ông là phải có sự nghiệp, để vợ con tự hào … Bố mà không xuất sắc, thì ngày xưa mẹ con làm sao đồng ý lấy bố, để có các con như bây giờ.

Bố nói rồi quay sang cười với mẹ, để mẹ hơi đỏ mặt nguýt bố.

– Thèm vào …

Ngày xưa nhà ông bà ngoại xuất thân từ địa chủ yêu nước, nên may không bị tan nát thời cách mạng văn hóa, do đó các bác đều được học Đại học, trừ bác thứ hai phải đi bộ đội. Còn nhà nội đơn thuần làm nông, chỉ có bố tôi là con cả, học giỏi nổi tiếng nên được xét tuyển đi học ở Đức. Bố tôi học cùng với Bác cả của mẹ, bố và mẹ quen nhau cũng là do bác Cả mai mối. Nhiều khi tôi nghĩ, nếu không có bác Cả, có khi bố tôi cũng chẳng có cơ hội lấy vợ. Và có lẽ đây là điều ông mà ông nói nịnh là thành công nhất trong cuộc đời bố, mẹ tôi ngày trước nổi tiếng là nết na, thùy mị và xinh đẹp. Bởi vậy, ông rất tâm đắc với câu “tậu trâu, lấy vợ, làm nhà”.

– Với lại, gia đình của Hiền làm kinh doanh, nên kinh tế rất vững. Con cũng không muốn bố mẹ chịu ủy khuất khi gặp nhà bên đấy và con cũng không muốn bị mang tiếng nhờ vợ. Hơn hết, con muốn vợ con của con sẽ tự hào khi có người bố như con, giống như con tự hào về bố mẹ.

***

Hàng ngày tôi dậy sớm, đi xe sang nhà Hiền, cùng cô chạy bộ, ăn sáng và đưa cô đi làm. Buổi tối, đón cô đi ăn, đi chơi, xem phim, đi dạo … tất cả những gì mà những đôi đang yêu nhau đang làm. Hưởng thụ sự hạnh phúc lan tỏa trên mặt, trong điệu cười, dáng đi của cô. Tôi hưởng thụ cảm giác được cô ôm chặt cánh tay, khi cô đột ngột quay người ôm lấy tôi hoặc rướn người hôn vào má tôi khi đi trên phố, khi cô tự hào giới thiệu “Đây là người yêu tôi!” khi gặp người quen và bạn bè cô.

Tôi cũng gặp lại cô Hồng khi cô đang ngồi uống cà phê với bạn, cô chạy ra gọi khi tôi và Hiền đang đi dạo trên phố. Cô tóm lấy tay tôi.

– Sao cháu lại tránh cô? Cái Hiền nó không ghen thì thôi, cháu ngại cái gì.

Tôi giật mình khi nghe cô oang oang nói, còn Hiền đỏ mặt lườm và giật giật áo cô.

– Cô nói nhỏ thôi chứ, như thế làm sao anh ấy không tránh cô. Với lại cháu không ghen là vì đó là một tai nạn.

– Uh, biết rồi. Xin lỗi cháu gái. Vào đây cô giới thiệu mấy người bạn của cô cho cháu làm quen.

– Thôi, để lúc khác đi cô.

Hiền từ chối.

– Một lát thôi, toàn các phu nhân sếp bự đấy, cháu có khi cần nhờ đến họ.

Hiền quay sang nhìn tôi với vẻ lưỡng lự, tôi nhún vai tỏ vẻ không sao.

Bạn cô Hồng là bốn người phụ nữ chạc tuổi cô, ăn mặc sang trọng, đài các đều là vợ các quan chức cấp cao của thành phố và các bộ nghành. Ngay từ khi đi vào, tôi đã chịu những anh mắt chăm hăm, tò mò làm tôi không được tự nhiên. Chỉ đến khi cô Hiền giới thiệu, những ánh mắt mới dịu lại một, nhưng thay vào đó là những cái liếc bất chợt.

– Này các bà! Đây là người yêu của cháu gái bảo bối của tôi, hiện đang làm việc ở Singapore đấy.

Cô Hồng cố ý nhấn mạnh. Rồi giới thiệu lần lượt từng người với tôi và Hiền. Tôi nắm những bàn tay được bảo dưỡng và chấm sóc kỹ càng, có bàn tay mềm mại mát lạnh, có bàn tay âm ấm và có cả những cái gãi móng tay nhẹ lên lòng bàn tay tôi. Tôi ngồi yên, cố làm ra vẻ tự nhiên nghe cô Hồng và Hiền chào hỏi.

Sau đó là những câu chuyện phiếm đến mỹ phẩm, cắt tóc, gội đầu và cả những người đàn ông. Câu chuyện làm Hiền khó chịu ra mặt còn cô Hồng thì có vẻ ái ngại. Nhân cơ hội, tôi bèn nói.

– Cô Hồng ơi! Khách hàng đến rồi, bọn cháu xin phép sang bên khách sạn gặp họ, cô nhé. Xin phép các cô.

Tôi nhanh tay chỉ vào chiếc xe sang trọng vừa thả hai người nước ngoài xuống cửa khách sạn sang trọng bên kia đường, tôi kéo Hiền đứng dậy vội vã băng sang đường đi vào khách sạn. Tôi kéo tay Hiền đến quầy bar gọi cho cô một ly cocktail và cho tôi một ly whiskey. Trên mặt Hiền vẫn còn vẻ tức giận.

– Vô sỉ!

Cô mắng khi cầm ly cocktail tôi đưa, tôi cười trừ, vuốt vuốt lưng cô.

– Em sẽ không bao giờ thèm nhìn mặt cái bà cô đó nữa. Mà sao cô Hồng lại chơi với loại đàn bà đó cơ chứ …

Hiền uống một hơi ly cocktail mát lạnh, nhưng mắt vẫn đầy lửa giận. Đúng lúc đó thì có tin nhắn đến, tôi đưa điện thoại lên đọc “Cô xin lỗi. Dỗ Hiền đừng giận nhé”, tôi nhắn lại “Hiền giận lắm rồi. Bọn cháu đang uống rượu ở khách sạn đối diện, cô sang dỗ đi”.

– Nguôi giận nào … Anh mang người có lỗi đến cho em trút giận nhé.

Tôi ôm lấy vai cô, dỗ dành.

– Hứ … em không cần.

– Em không cần gì? Không cần anh à?’

– Không … không … em không cần trút giận ấy.

Cô có vẻ hơi cuống quýt, dụi đầu vào cổ tôi.

– Hay tối anh bù nhé!

– Vâng.

Cô trả lời như tiếng muỗi kêu.

– Thế này lại bắt cô sang? Sang để khoe tình yêu hai đứa à?

Cô Hồng cầm cái sắc tay đập lên lưng tôi, kéo cái ghế cao ngồi lên và cũng khoác lấy tay và ngả đầu vào vai tôi.

– Ôi … thật thoải mái, một bờ vai vững chãi. Thảo nào con Hiền nó cứ vào nhớ, ra mong.

Hiền giật người thẳng lên, đẩy đầu cô Hồng ra khỏi vai tôi.

– Cấm cô ngả vào đấy.

Cô Hồng bật cười khanh khách, rồi đi sang bên phía Hiền.

– Con bé này, cô nói rồi con phải tin tưởng người đàn ông của mình chứ.

Rồi cô ghé sát vào tai Hiền.

– Con phải trói người đàn ông này lại thật chặt, như cách cô dậy con ấy. Người đàn ông này, phụ nữ nào cũng mê.

Không biết cô cố ý hay là tai tôi thính, một cảm giác nhột nhột chạy suốt lưng tôi, tôi giả vờ không nghe thấy, cầm ly whiskey ngửa cổ làm một hơi. Rồi cố tập trung xem trận bóng rổ đang phát từ chiếc tivi đang treo phía trên quầy bar, kệ cô Hồng và Hiền đang thì thầm to nhỏ bên cạnh.

Cuối cùng thì cô Hồng cũng say, làm tôi không khỏi bâng khuâng khi phải đỡ tấm thân mềm mại, nóng rực của cô vào taxi. Có lẽ, vẫn nên tránh là tốt nhất.

Đêm hôm đó, tôi ngủ lại với Hiền, tôi cảm giác cô có vẻ cuồng nhiệt hơn hẳn và tôi cũng tận tình trao cho cô hết khoái cảm này đến khoái cảm khác, để cô thấy tôi yêu cô biết nhường nào.

Tôi cũng tranh thủ hẹn đưa mấy bạn tại quán anh Huy. Anh Huy vẫn vậy, vẫn tưng tửng như từ xưa nay vẫn vậy và lại cọ cái mồm có chòm râu dê vào má tôi khi tôi đưa cho anh hộp phim 4×5 cho cái máy ảnh cổ lỗ sỹ của anh, rồi kéo tôi kho rượu sưu tầm của anh để chọn một chai. Tôi chỉ lấy chai Glenfiddich original, vì tôi thích cái hậu vị êm ái đơn thuần và mùi thơm ngọt như vanilla của nó thực sự quyện với mấy đĩa nhạc trữ tình cổ điển.

Thằng Trí đến cùng với cùng một cô gái, trông rất xinh đẹp và hiện đại, trang điểm hơi đậm, nhưng không hiểu sao tôi cứ có cảm giác có gì đó không đúng. Thằng Quang đến cùng Hương, còn thằng Minh thì đến một mình với bộ dạng luộm thuộm của nó, nó béo hơn hẳn. Tôi không nghĩ đến mấy đứa con gái, nên chỉ chuẩn bị quà cho mấy thằng bạn, may Hiền chu đáo cô chuẩn bị mấy thỏi son môi dự phòng. Tôi tặng thằng Trí cái kính gọng mới để nó thay cái kinh gọng kim loại lúc nào cũng lêch trên mặt, thằng Minh cái ống nghe có khắc tên nó và cái máy ghi âm cho thằng Quang.

Cuộc gặp để bọn tôi có dịp ngồi với nhau, cùng nhau uống rượu, hỏi thăm nhau và ôn lại những kỷ niệm cũ. Hương đã về quê dậy học, trước mắt sẽ cố gắng để vào biến chế, cách tuần hoặc cô lên với thằng Quang hoặc Quang sẽ về quê với cô, bọn nó dự định sẽ cố gắng thêm hai năm nữa. Thằng Minh đã làm hòa với bố mẹ, nó đã lên quản lý của xưởng và cũng dần gây dựng được uy tín. Thằng Minh thì vẫn đang làm bác sỹ thực tập, nó cũng là thằng ham việc, nên vẫn chưa quen cô bạn nào. Thằng Trí thì trêu, nó đang đợi mối tình đầu đang đi du học. Tôi biết cố bé này, học sau bọn tôi một năm, ngày trước tôi cũng tiếp tay hack tài khoản để điều tra cô bé. Hiền có vẻ hứng thú, dò hỏi thông tin và hứa sẽ tìm hiểu hộ, làm thằng Minh mắt sáng lên lộ ngay cái si tình vô vọng của nó.

Chủ nhật tôi bay chuyến muộn quay lại Singapore.

***