Những Người Vợ Của Tôi – Truyện Siêu Dâm ( Update Chap 227 )

Nhận được điện thoại thì tôi lập tức gạn hỏi ông về nguyên nhân cái chết của các chú nhưng ông đang hoảng loạn lên không nói được gì. Cô Vân cũng hoảng loạn thật sự khi nghe được tin như thế. Cô đã được báo tin, muốn về nhưng chưa dám về vì còn phải đợi tôi. Cô cũng sợ cái chết của hai chú có liên quan đến vợ chồng mình nên càng sợ hơn.

Tôi đành phải gọi cho bác Lượng để tìm hiểu tình hình. Thì bác cũng chỉ biết sơ sơ một chút. Hai chú của tôi chơi cờ bạc và lô đề và cũng có nghiện hút. Từ sau khi công việc làm ăn không được thuận lợi, bị phá sản và cô vợ nhí cũng bỏ theo trai và chiếm đoạt của chú một số tiền thì chú suy sụp về quê. Đúng lúc đó thì Sử đã lôi kéo chú vào đường dây của mình, lợi dụng chú để mong đưa bố tôi cũng bước chân vào con đường buôn lậu, để hợp pháp hóa và làm bình phong cho mình nhưng bố tôi đã không chấp nhận. Chính vì vậy mà Sử mới ra tay với cả bố tôi. Để có thể sử dụng chú ba như là một công cụ thì Sử tất nhiên là cho chú dính vào ma túy để dễ bề điều khiển, sai khiến. Cũng như cung cấp cho chú các thú vui khác như gái….Trước đây sau mỗi lần thua bạc hay lô đề thì hai chú còn có thể cầu cứu Sử, để có thể vận chuyển hay phân phối ma túy để trừ nợ. Cũng có thể xin cô Vân cho tiền để trả nợ. Các chủ nợ, chủ sòng cũng nể mặt chú Sử vài phần mà không dám đòi quá, và cứ thế cung cấp cho hai chú để hai chú dấn sâu vào con đường tội lỗi. Nhưng từ khi Sử bị bắt, cô Vân cũng bị bắt theo thì đã không còn ai có thể cung cấp tiền và thuốc cho các chú sử dụng nữa. Sử thì chắc chắn cầm chắc cái án tử nên không còn ai bảo kê cho hai chú và những tên chủ nợ , chủ sòng kia không còn kiêng dè gì nữa, đòi nợ hai chú dáo riết. Bọn chúng đến nhà tịch thu tài sản có giá trị và cũng định gây rối, cướp phá căn nhà đang xây của tôi nhưng bị tôi nhờ Nguyệt can thiệp. Gỗ của hai chú thì cũng được tôi mua sẵn từ trước rồi. Bọn chủ nợ vẫn kiên nhẫn đòi nợ và xiết nợ cũng như cho hai chú thời gian vì nghĩ rằng hai chú biết chút ít gì đó thông tin về tài sản của cô Vân. Khi nghe tin cô Vân được thả về thì chúng càng ráo riết đòi nợ hơn nữa, chúng không tin là vợ chồng ông trùm ma túy lại cất giấu hết tiền bạc ở nhà để bị tịch thu. Chỉ có thằng ngu mới tin như thế. Chỉ cần đòi ráo riết và uy hiếp, đảm bảo hai chú sẽ liên hệ với cô Vân để cô cho tiền trả nợ. Khi đó bọn chúng theo dõi nhất cử nhất động của hai chú, sẽ biết được nơi giấu tiền và chúng sẽ là những người nẫng tay trên cướp hết số tiền đó.

Hai chú cũng có gọi điện cầu cứu cô Vân nhưng mà cô thì đang bị giám sát chặt chẽ, nhất cử nhất động đều bị theo dõi từ cả công an lẫn bọn buôn ma túy. Cô cũng chỉ biết một địa chỉ giấu tiền của Sử và chính cô cũng có một địa điểm giấu tiền bí mật. Nhưng cô không thể nói cho hai chú biết được. Nói cho hai chú biết thì liệu số tiền đó có còn không, đó là số tiền và vàng cô định dành để lo cho các con.

Chờ đợi lâu mà không thu được kết quả thì bọn chúng quyết định gây sức ép mạnh hơn. Hai chú cũng hết phương cầu cứu nên đành rủ nhau bỏ trốn. Bọn kia thì cũng muốn gây sức ép đánh cho hai chú một trận thừa sống thiếu chết để cô Vân phải nhả tiền. Hai bên đã ẩu đả, và trong cuộc ẩu đả đó thì con trai chú ba đã đâm chết một người bên phía đối phương, hai chú cũng bị đâm chết.

Tôi gọi điện cho anh Hoàng nhờ anh lái xe đưa tôi về quê. Nhưng chỉ một xe thôi thì không thể nào đủ được. Thêm xe của Hằng cũng không đủ. Cả tôi và Hằng nữa thì tất cả là 16 người về. Cần phải có thêm một chiếc xe 7 chỗ nữa. Nhân tiện gọi điện cho Nguyệt để nhờ Nguyệt tác động đến bệnh viện chữa trị cho bà nội tôi thật tốt, cùng với đó là tác động đến công an huyện để điều tra sự việc truy bắt hung thủ, thì tôi cũng nhờ Nguyệt gọi hộ một chiếc xe 7 chỗ để đưa mọi người về quê.

Do ông Cẩu, anh Phúc, bác Luyến cũng đều về quê hết cùng tôi nên anh Trung buộc phải ở lại để bảo vệ cho mọi người cũng như làm công việc của một quản gia giúp tôi. Tôi cũng khá an tâm khi đã có Hương đi cùng, ngoài ra khi về đến nhà còn có anh Hiếu là em anh Trung theo lời anh nói cũng là một tay cừ khôi. Chưa kể là khi tôi thông báo tin chấn động như vậy thì Nguyệt cũng đã cho đàn em của mình ở tỉnh xuống để bảo vệ những người trong gia đình tôi và tôi khi về rồi. Cùng với đó là kết hợp với công an để nhanh chóng truy bắt những tên hung thủ ra đền tội.

Tôi ngồi trên xe anh Hoàng chở, ngồi ở hàng ghế thứ hai. Hai bên là Tuyết và Hồng. Giang ngồi ghế phụ còn Thúy, Hương ngồi hai ghế cuối. Trên xe thì tôi bảo Tuyết mút của tôi và Tuyết cũng chẳng ngại ngần gì mà cúi xuống ngậm và mút cho tôi ngay trên xe. Rồi Hồng cũng thế. Ngồi đến giữa đường thì tôi lại nhận được tin dữ. Bà nội đã không qua khỏi sau cơn đột quỵ.

Tôi về thẳng đến căn nhà đang xây ở sapa trước để đón cô Vân về nhà. Cho cô lên xe về trước, Linh và Liên cùng với mấy người sẽ chỉ đường. Anh Hiếu và một số công an mật cũng bám sát sau bảo vệ. Còn tôi thì sau đó ghé qua trụ sở công an huyện để nhờ Nguyệt bảo lãnh cho cậu em con nhà chú Hoàng được về nhà để dự tang cha. Nhưng đi được một đoạn đường thì có vẻ tình hình không ổn, tôi quan sát thấy có nhiều kẻ bám sau. Tôi liền kêu dừng xe để tráo đổi người. Cho cô Út sang ngồi cùng xe với tôi cùng với hai đứa con của cô còn Thúy thì sang xe bên kia. Tôi e sợ là khi tôi tạt qua chỗ công an huyện thì đám người kia sẽ ra tay. Lúc đó thì anh Hiếu sẽ tập trung lo cho tôi mà không bảo vệ xe kia để mặc cho đám công an chìm bảo vệ mà công an chìm thì lại giữ một khoảng cách khá xa. Nếu trên xe của tôi thì còn có Hương và anh Hiếu thì tôi yên tâm hơn cho cả tôi và cô Út.

Qua gặp công an huyện và đặt vấn đề cho cậu em được tại ngoại để về chịu tang bố. Mặc dù tôi đã có dịp gặp trưởng công an huyện tại nhà của Nguyệt và cũng đã được Nguyệt tác động từ trước nhưng mà công an huyện chỉ đồng ý cho phép cậu em về nhà đúng một ngày và chiều tối hôm sau mới được về. Chôn cất xong là ngay lập tức vào trại tạm giam.

Và đúng như những gì tôi nghĩ, khi xe rời trụ sở công an huyện được một đoạn đến chỗ vắng người thì chiếc xe của tôi đã bị cản trở và gây chuyện. Nhưng có anh Hiếu và Hương động võ với bọn chúng nên trong xe không ai gặp vấn đề gì. Bọn chúng nhanh chóng bị hạ gục. Thấy việc định cướp người không đạt được kết quả lúc ấy bọn chúng mới nổ súng thì cũng đúng lúc công an chìm theo sau bảo vệ cũng tới và cuộc đấu súng diễn ra. Tôi và mọi người chỉ biết nằm rạp xuống xe để hy vọng tránh đạn. Anh Hoàng thì cũng hoảng loạn đánh xe chạy đi. Cũng may là nhanh chóng có tiếp viện nên rồi tôi cũng thấy anh Hoàng chạy xe ổn định hơn và rồi có tiếng gõ cửa của anh Hiếu. Anh đang chở Hương ở phía sau, anh bảo mọi chuyện đã ổn dừng xe lại để cho Hương lên lại xe. Lúc đó tôi đang nằm rạp xuống dưới ghế, Tuyết nằm phủ đè lên người tôi và khi thấy tiếng đập cửa thì Tuyết cũng sợ hãi mà tè cả lên người tôi.

Thì ra là sau một thời gian dài mật phục để hoàn thành nốt chuyên án trọng điểm về ma túy thì hôm nay cũng là ngày C04 bộ công an phối hợp với bộ đôi biên phòng các địa phương thu lưới. Những trùm ma túy lần lượt bị bắt, và bọn người theo sát cô Vân cũng được lệnh nếu mà bắt cóc được cô thì tốt không thì tiêu diệt luôn. Trong thời gian Sử bị bắt thì chuyên án vẫn chưa chấm dứt, vẫn có một cán bộ công an trà trộn được vào hàng ngũ bọn chúng để lần mò dấu vết. Các mũi khác thì tập trung theo dõi, tìm kiếm dấu vết của những tay trùm đã từng tiếp xúc với Sử. Khi thả cô Vân về nhà thì xung quanh nhà cô cũng đã được lắp đặt dày đặc các camera hồng ngoại hay các thiết bị nghe lén tinh vi trên các thân cây gần nhà. Từ việc theo dõi được các đối tượng tìm đến nhà cô Vân cũng như nghe lén họ nói chuyện thì công an cũng tìm ra được người thay thế vai trò của Sử và cả đối thủ. Tên trùm phía trên Sử, mắt xích phía trên của Sử cũng dần dần bị hé mở.

Tam giác vàng ma túy ở khu vực đông nam á đã nổi tiếng cả thế giới. Nó nằm ở ba nước Lào, Thái Lan và Myanmar. Rồi ma túy từ tam giác vàng đổ bộ vào việt Nam qua biên giới. Ở phía tây bắc thì có biên giới với Lào và Trung Quốc. Một đường biên giới với Lào nữa ở miền Trung. Và dưới nữa là biên giới với Thái Lan. Nhưng ở khu vực Tây Bắc thì đặc biệt nghiêm trọng vì địa hình đồi núi hiểm trở, biên giới trải dài và ma túy có rất nhiều con đường để trung chuyển. Nó có thể chuyển trực tiếp từ Myanmar và Lào qua tỉnh Vân Nam của Trung Quốc, rồi từ đó vào Việt Nam. Hoặc cũng có thể chuyển từ Myanmar và Lào qua VN rồi từ đó vào Trung Quốc. Là do đường biên giới của TQ với Lào và Myanmar rất ngắn và hẹp dễ kiểm soát. Nhưng ngược lại đường biên giới của Vn với Lào và với TQ thì trải rộng, nên con đường ma túy trung chuyển qua VN để sang TQ thịnh hành hơn. Lào Cai là một tỉnh giáp biên giới Trung Quốc và lại nối liền với Sơn La qua dãy Hoàng Liên Sơn nên cũng là trọng điểm về ma túy.

Khi Sử bị bắt thì đám đàn em nhòm ngó vị trí của Sử để lại, cả tài sản của Sử nữa. Nhưng còn ông trùm phía trên, mắt xích phía trên thì lại không quan tâm đến chuyện đó. Họ chỉ quan tâm việc buôn bán và trung chuyển không bị gián đoạn. Đồng thời thì bịt miệng để cho tung tích của mình không bị bại lộ. Đó là nguyên tắc. Khi một tên, một mắt xích bị bắt thì sẽ đối mặt với án tử và được hứa hẹn là người nhà sẽ được đảm bảo tính mạng và sống sung túc suốt đời để họ không khai gì ra cả, nhận hết tội về mình. Còn nếu người bị bắt mà khai ra đường dây thì người nhà sẽ bị chúng giết chết. Đó là lý do mà ngay khi Sử bị bắt thì em trai và con trai của Sử đã bỏ chạy, những người khác không kịp chạy thì đã bị bắt hết. cô Vân được thả về nhà thì bọn chúng cũng tìm cách bắt. Và khi công an thu lưới, thì chúng nghi ngờ là Sử đã khai ra chúng và ra lệnh giết người nhà của Sử, trong đó có cả cô Vân.

Khi xe về tới nhà thì Nguyệt cũng đã biết thông tin chiếc xe của tôi bị tập kích dọc đường nên cũng điều rất nhiều dân giang hồ, anh chị đến vây kín khu nhà của ông. Nhật Lệ cũng đã đưa đứa con riêng với chú ba đến để chịu tang. Chính tôi là người đã bảo Nguyệt bảo cô ta về chịu tang. Hai chị em Nhật Lệ đang bơ vơ ở cổng và bị bà vợ của chú ba cùng với mọi người xua đuổi. Khi nhìn thấy tôi thì Nhật Lệ nhanh chóng chạy lại mà quỳ xuống cầu xin.

-Cậu Long, xin cậu che chở cho mẹ con tôi. Chúng tôi chỉ còn biết trông cậy vào cậu. Xin cậu hãy để đứa trẻ này được vào viếng bố nó, chúng tôi đang bị mọi người xua đuổi không cho vào.

-Được rồi, đâu có đó.

-Long, rút cuộc cháu cũng đã về. Mọi người đang chờ cháu về để bàn bạc tổ chức lễ viếng đây. Bác Lượng chạy ra nói.

-Long ơi, bà nội mày…..và hai chú……huhu………huhu….

-Ông, cháu biết rồi. Chuyện đau buồn quá, nhưng ông lo liệu đến đâu rồi.

-Tao tao đau lòng và rối quá. Quẫn trí quá đâu có lo nghĩ được gì. Bà mày cũng vì đau lòng quá mà ra đi. Với lại nhà cũng đâu còn gì, nhà chưa kịp sửa xong, cái Út gửi tiền về bao nhiêu để sửa nhà thì thằng Hoàng và Sơn nó phá hết rồi. Chúng nó cũng đến cướp lấy hết tất cả rồi. Có tiền đâu mà lo liệu, chỉ đành chờ mày về thôi.

-Cháu đã gửi tiền cho bác Lượng lo toan rồi mà.

-Bác đã đưa tiền để lo liệu công việc rồi, nhưng còn mọi việc ra làm sao thì bác còn đợi cháu về để quyết định. Giờ cháu là trưởng họ nhà ta, mọi việc sẽ do cháu quyết định.

-Bác và ông cứ quyết định như nào hợp lý và đúng thủ tục là được chứ cháu đâu có biết gì đâu. Còn thiếu gì không nữa hả bác. Lúc nãy hai cô Liên và Linh đã đưa thêm tiền cho bác chưa,

-Hai đứa nó đưa rồi. Thôi vào nhà rồi mọi người bàn.

-Ah, ông ah, chú ba mất rồi, kia là vợ và con chú về chịu tang. Sao ông lại xua đuổi.

-Cái này, cái này…..chính vì con đĩ đó mà thằng Hoàng ra nông nỗi này. Tao chưa băm cho nó một dao là còn nhân từ cho nó rồi.

-Đúng vậy đó, con đĩ thối tha còn dám vác cái mặt đến đây nữa sao. Vợ cả chú ba nói

-Cháu là người bảo cô ta đến đó. Mọi việc cũng đã qua rồi, chú ra nông nỗi này cũng một phần là do chú. Bố cháu chết là do chồng cô Út đây mưu sát và cũng có cả phần của chú dính vào mà cháu đâu có thù hằn gì mấy người đâu. Nên bỏ qua để cho con trai của chú được viếng bố nó.

-Không được. Nhất định không được. Con điếm đó không được bước vào nhà này nửa bước.

-Cái con Hà kia linh tinh vừa thôi. Đàn bà đi ra ngoài, chỉ có ghen lồng ghen lộn nên là không ai bằng. đây đâu phải là lúc. Nhà này cô là người quyết định hả. Thứ nhất là ông Ngưu đây rồi đến thằng cháu Long đây.

-bố em đã đuổi mẹ con chúng nó đi rồi, bác không thấy sao. Có thằng Long gọi nó đến.

-Ông nghĩ sao. Tôi hỏi ông.

-Bố, không cho là không cho. Để cái con điếm đó đến thì anh Hoàng có chết cũng vẫn còn căm tức. cô Hà tiếp tục nói.

-Nhưng thằng Long là người đứng ra tổ chức tang lễ cho bà nó và hai thằng chồng chúng mày. Hơn nữa mày không nghe cái Liên nó nói gì sao, thằng Long qua bên công an huyện để xin cho thằng Đạt ra trại tạm giam mà về chịu tang, rồi có khi xin cho nó ngồi tù ít đi. Còn những đứa con của thằng Sơn nữa, rồi đây ai sẽ là người lo cho chúng nó. Tao thì không lo được rồi, chúng mày liệu có lo được không.

-Nếu các thím không cho cô ta vào thì tùy các thím vậy. Các thím muốn làm gì thì làm, những người kia chắc cũng không cần ở lại đây nữa.

-Đừng, đừng……đừng để họ đi. Thím chịu, thế nào thím cũng chịu…..

Những người kia mà tôi nói đến chính là những tay giang hồ mà Nguyệt đã điều tới từ sáng. Ngay từ khi tôi điện cho Nguyệt nhờ gọi xe hộ. Trong cuộc huyết chiến lúc rạng sáng nay thì đã có tới 6 án mạng và vài người nhập viện nguy kịch. Trong số những người của chú ba thì có chú Hoàng và chú Sơn là hai chú của tôi, con rể chú Hoàng và một người em rể bị chết. Thằng Đạt con trai chú và ông thông gia thì giết người. Thằng Đạt bỏ chạy nhưng mà sợ bọn kia tìm đến nhà trả thù vợ con nên liều chết tìm đường trở về nhà để bảo vợ con tạm thời đi lánh nạn, cũng bảo mẹ tạm thời lánh nạn. Trong số những tên gây ra vụ án mạng hôm nay của phe bên kia thì cũng có vài ba tên bị nghiện ma túy nặng và đã bị HIV giai đoạn cuối. Bọn chúng thống nhất với nhau đã giết người thì sớm muộn cũng bị bắt và bị kết án tử. Nên cho những thằng bị HIV ra nhận tội, và trước khi nhận tội ra đầu thú thì truy bắt và giết nốt thằng Đạt hay cha mẹ vợ con để trả thù. Cũng may là có đám đàn em của Nguyệt tới kịp thời và công an cũng tới hiện trường nhanh để bắt bọn chúng và cả thằng Đạt lên huyện. Khi thằng Đạt bị bắt đi rồi thì bọn chúng vẫn không buông tha, vẫn lởn vởn rìn rập trước nhà để tìm cơ hội trả thù. Do đó nên các thím rất sợ hãi khi tôi nói để cho họ đi về.

Đúng lúc đó thì tôi có điện thoại. Nguyệt gọi cho tôi và thông báo công an đã tìm được thi thể con trai của cô Vân. Nguyệt hỏi tôi nên làm gì với thi thể đó. Cô Vân cũng đang đứng gần đó nên nghe được cuộc điện thoại, cô choáng váng cơ hồ ngất sỉu.

-Cô Vân, nên giải quyết như nào. Tôi vẫn giữ điện thoại chỉ quay sang hỏi cô Vân.

-Đưa nó về đây mai táng được không. Cô nói xong rồi cũng ngất lịm và Liên Linh phải cõng đưa cô vào nhà.

Vào nhà thì tôi đã thấy cả 5 chiếc quan tài đều đặt trong sân nhà. Nhà thông gia với chú Hoàng cũng bỏ trốn cùng với chú và cũng gây ra án mạng nên bỏ trốn. Việc mai táng và chôn cất con rể được đặt lên vai của thím vì chỉ có ở nhà ông nội tôi mới an toàn. Bên người em rể của chú Hoàng cũng thế. Mọi người thấy nhà ông tôi an toàn được bảo vệ nên đều đến cầu cạnh tổ chức tang lễ tập thể cho cả 4 người. Chính vì tổ chức chung với đám tang của hai chú mà hai gia đình bên kia cũng không dám quyết chuyện gì, tất cả do gia đình tôi quyết định.

Ông nội tôi suy sụp sau sự ra đi của bà vợ và hai cậu con trai. Ông phải được người dìu và không có sức sống, không tham gia ý kiến. Ông nhờ cậy hết vào ông Cẩu và bác Lượng chủ trì.

-Tôi là trưởng họ ở đây. Hôm nay nhà chú tôi đây là nhà ông Ngưu có chuyện buồn và ông Ngưu đã có ý mời tôi đứng ra lo liệu tang lễ cho mọi người. Mọi người có ý kiến gì không.

-Không, bác Lượng trưởng họ đứng ra lo liệu là tốt quá rồi, chúng tôi không ai có ý kiến gì cả. Đại diện hai gia đình cũng nói vào. Họ đều là người ở bản.

-Nhân tiện hôm nay có đông đủ mọi người trong dòng họ, tôi cũng muốn thông báo cho mọi người chuyện hệ trọng của dòng họ. Tôi và bố tôi đây đã họp bàn thống nhất từ lâu. Cái chức vị trưởng họ tôi chỉ là đang tạm thời nắm giữ hộ người khác, tôi đã trao nó cho người khác và hôm nay tôi công bố với mọi người.

-Là ai vậy, có phải là thằng Phúc, bác còn trẻ mà bác Lượng.

-Không phải là thằng Phúc con tôi. Bố tôi và tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này và muốn cho dòng họ của chúng ta ngày càng hưng thịnh, rạng rỡ tổ tông. Nên muốn trao lại cái vị trí trưởng họ cho một người đủ tầm, một người xuất sắc trong họ để làm điều đó. Và mọi người tuân phục đi theo sự chỉ đạo của vị trưởng họ mới.

-Không phải thằng Phúc thì là ai. Việc trưởng họ là việc quan trọng, hệ trọng. Không phải ai cũng có thể làm được. Như tôi chẳng hạn ở nhánh dưới thì sao mà có thể làm trưởng họ chứ. Mọi việc phải có tôn ti trật tự, ngôi thứ rõ ràng. Cho dù là người nào đó tài giỏi mà ở nhánh dưới lên làm thì người trong họ e là không phục đâu.

-Mọi người yên tâm. Cái này thì tôi biết chứ. Như mọi người đều biết thì tôi có mỗi thằng Phúc là con trai. Mọi người cũng đều biết là nó mới chỉ có con gái chứ chưa có con nối dõi. Nhưng mọi người chưa biết là nó không có khả năng có thêm con nữa. Nên về cơ bản là nếu truyền theo ngôi thứ thì đến đời nó là tuyệt và phải nhường lại cho người khác. Nhánh của bố tôi là trưởng, sau bố tôi thì đến lượt ông Ngưu đây có đúng không nào.

-Đúng vậy.

-Nhưng ông Ngưu cũng đã già. Có 3 thằng con trai thì đều mất cả rồi. Nên bây giờ có giao lại vị trí trưởng họ cho ông Ngưu đây thì khi ông mất đi ông cũng phải giao lại vị trí của mình cho cháu đích tôn chính là cháu Long đây. Mà cháu Long theo tôi thấy thì là người xuất sắc nhất trong họ chúng ta. Bản thân thằng Phúc con trai tôi lên làm phó công an rồi được đưa ra hà nội học cũng là nhờ Long, mà mấy cái thằng nhóc, con bé nhà mấy người cũng vậy. Được một chân trong ủy ban cũng là nhờ Long. Mà Long nó cũng thuộc nhánh trên, sau nhánh tôi là đến nhánh của nó rồi nên việc này không thể có ai có ý kiến khác được. Tôi và bố tôi đã quyết định như vậy rồi.

-Đúng vậy. Ông Cẩu cũng lên tiếng. Tiếng nói của ông rất có trọng lượng. Vì ông từng là trưởng họ và bây giờ được bầu làm trưởng bản.

-Nhưng cháu Long tôi thấy vẫn còn nhở tuổi quá. Một hai giọng nói yếu ớt nói ra.

-Không có sao hết. Ngày xưa các vị không thấy là có những vị vua mới chỉ có vài tuổi ah. Các vị xem Tam Quốc cũng không thấy vua mà cũng chỉ là đứa con nít sao. Huống hồ Long đã là một người trưởng thành, có vợ con rồi. Công việc trong dòng họ có thể chưa thông thạo nhưng có tôi và mọi người giúp sức thì lo gì mà không làm được. Cả cái nhà thờ họ kia cũng là do Long bỏ tiền ra xây dựng cho dòng họ. Chúng ta cùng nhau phò chúa cũng là hợp lẽ mà.

-Tôi có ý kiến. Một người trong họ nói.

-Cậu cứ nói.

-Nếu bác trưởng họ đã nói là thằng Phúc không có khả năng có con nối dõi nên phải nhường chức vị trưởng họ cho nhánh dưới. Vậy thì tại sao bác không nắm giữ vị trí đó thêm mươi mười năm nữa rồi xem là trong các cháu trai của ông Ngưu có người nào có con nối dõi thì nhường cho người đó. Hoặc là bây giờ nhường cho ông Ngưu để ông nắm giữ. Sau khi ông chết thì người cháu nào có thứ bậc lớn nhất mà có con trai nối dõi thì trao lại cho người đó. Bây giờ trao ngay vị trí đó cho thằng Long nhỡ nó cũng như thằng Phúc không có con trai thì sao. Lúc đó lại nhường lại cho người khác cho mất công. Thằng Đạt nó cũng có con trai rồi đó.

-Cũng nhân tiện đây tôi nói luôn, cái này ông Ngưu đã nói với mọi người rồi. Thằng Trưởng nó có thêm đứa con trai là thằng Hùng kia. Còn chuyện thằng Đạt có con trai nhưng nó cũng đang đi tù vì tội giết người đó. Và cái quan trọng nhất là Long nó cũng đã có con trai. Và mọi người hãy nhìn xem có bao nhiêu cô gái xinh đẹp làm vợ nó kìa, đang có hai người trong số đó mang thai với Long. Long cũng đã có đứa con trai gần 2 tháng tuổi. Do đó mọi người còn dị nghị gì nữa không.

-Không, nếu bác trưởng họ đã nói như vậy thì chúng tôi nhất trí

-Vậy được. nếu như vậy thì mọi chuyện bây giờ trong họ đều sẽ do Long quyết định và mọi người buộc phải tuân theo. Chuyện tang lễ hôm nay cũng vậy. Sẽ do Long toàn quyền quyết định.

-Bác Lượng, bác cứ đứng ra lo tổ chức cho cháu đi.

-Được rồi, mọi người nghe rõ rồi đó. Trưởng họ đã phân công tôi thực hiện việc này. Tôi làm thay trưởng họ, mọi người theo sự sắp đặt của tôi.

Mọi người lại tản ra để lo các công việc hậu cần. Bác Lượng lại đứng chỉ đạo một lúc.

-Long, tối nay cháu ngủ ở đâu. Sang nhà bác để bác nhường lại chỗ cho.

-Để cháu xem đã, giờ cháu đi qua xem căn nhà thờ làm đến đâu rồi.

Tôi và bác cùng đoàn quần nữ đi lại phía căn nhà thờ để xem xét. Nó vẫn còn đang dở dang. Mới dựng xong các trụ cột thôi. Chưa có mặt bằng, không thể ở lại được. Khi về vì rối trí nên tôi cũng không nghĩ đến, cứ nghĩ là nó đã được dựng xong phần mặt sàn rồi.

Căn nhà của ông tôi và của cả bác Lượng đều đã quá cũ kỹ, tồi tàn. Chú Sơn thì ở cùng với ông bà. Còn chú Hoàng thì ra ở riêng gần đấy. Mấy năm trước chú làm ăn phất lên thì đã dựng được căn nhà sàn bằng gỗ cũng to và khang trang. Nhưng thời gian qua thì chú đã phá hết, và nó chỉ còn cái xác nhà. Hiện nay nếu tôi ngủ lại nhà chú cũng được nhưng như thế phải đuổi hết thông gia và người nhà của thím ra ngoài thì cũng không hay. Tang lễ của người em rể và con rể của chú cũng tổ chức cả ở đây.

-Nhà này chưa xong, chưa ngủ được đâu. Bác Lượng đi cùng tôi nói.

-Cháu cũng không ngủ nhờ nhà bác được. Nhiều người như thế này cơ mà. Chỉ còn cách lấy tre nứa đặt làm sàn ở đây rồi dựng bạt làm lều ngủ tạm. Nếu làm như vậy mất bao lâu hả bác.

-Cũng mất nhiều thời gian đấy. Phải đêm mới xong được.

-Như vậy đi. Bác cứ gọi người làm cho cháu đi. Làm chắc chắn một chút. Vì đằng nào cháu cũng còn phải ở lại đây mấy ngày. Hết bao tiền cháu gửi. Giang, em đưa tiền cho bác.

-Cái chuyện này không đáng bao nhiêu đâu. Bác sai bọn thanh niên trong họ làm là được thôi. Thế tối nay thì cháu ngủ ở đâu, để bác sắp xếp.

-Thôi, cháu quay lại nhà cháu ở SaPa, sáng mai cháu quay lại đây. Ah, lại đây cháu bảo.

Tôi ghé sát vào tai bác mà nói nhỏ. Bác gật đầu ưng chịu rồi đi về nhà và ra sai đám thanh niên trong họ đi dựng lán lều cho tôi.

Tôi và mọi người lại trở về nhà thì xe chở thi thể con trai cô Vân cũng về tới nơi. Cô chạy ra đón lấy thi thể đứa con trai của mình. Thi thể đã được đặt trong chiếc quan tài gỗ. Cô nhìn rồi lại ngất lịm đi một lúc. Mọi người lại khiêng quan tài đặt gần mấy quan tài của bà nội tôi và hai chú. Rồi khiêng cô vào trong nhà.

-Long ơi, chị em tôi cầu xin cậu, cho chúng tôi được theo cậu. Làm trâu làm ngựa hay làm nô lệ tình dục cho cậu chúng tôi cũng chịu hết. Ở lại đây hay không có cậu che chở chúng tôi cũng chết.

-Có ai làm gì các cô đâu. Tôi đã nói với người nhà rồi, họ cũng đã chịu rồi mà.

-Không …..không phải là những người ở đây. Mà những người ngoài kia. Những kẻ thù của của anh Hoàng. Thằng Đức dù sao cũng là con anh ấy. Tôi biết ngày trước tôi có lỗi nhưng xin cậu rủ lòng từ bi, thương lấy nó. Tôi cũng có dính líu đến giang hồ và dân xã hội, ra ngoài chúng nó cũng tìm cách giết tôi mất. Một tháng qua tôi phải cầu cứu chị Nguyệt, nương nhờ chỗ chị mới được an toàn. Nếu không có người bảo vệ thì chúng tôi cũng bị ép làm đĩ, làm điếm hay bị chúng giết thôi.

-Ở đây các cô cũng được bảo vệ mà.

-Chúng tôi vẫn không yên tâm. Chỉ có theo cậu thì chị em tôi mới yên tâm được. Tôi biết cậu quan trọng thế nào với chị Nguyệt, nên theo cậu sẽ an toàn. Tôi có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn, xin cậu. Em quỳ xin các chị, các chị cho em đi theo anh ấy được không. CHị em em sẽ hầu hạ các chị chu đáo.

-Tuyết, em nghĩ sao.

-các chị ấy cũng tội nghiệp, cho đi theo cũng được mà. Nhưng không được ngủ với anh đâu đó.

-Thôi được rồi, chúng ta đi. Hai cô với Mến ở lại đây đi cùng với cô Út.

-Đừng, đừng để cô ở lại đây.

Một giọng nói yếu ớt thoát ra. Đó là cô Út, cô đã tỉnh sau khi ngất thêm lần nữa.

-Cô cùng với 2 cô Liên Linh ở nhà đi. Còn lo công việc cho bà và các chú. Với cả thằng cu Sóc nữa.

-Cô sợ lắm Long ơi, xin đừng bỏ cô. Thằng Sóc đã mất rồi, giờ cô chỉ còn hai con bé này thôi, cô không muốn có chuyện gì xảy ra với nó nữa. Các con ah, các con có sợ không. Ngoài kia luôn có những kẻ rình bắt mẹ và các con như lúc chiều trên xe ô tô đó. Họ sẽ hại mẹ con mình như đã làm với anh Sóc.

-Chúng con sợ lắm, mẹ đừng bỏ chúng con nhé mẹ.

-Cô ở đây cũng có người bảo vệ cho cô mà. Yên tâm đi.

-Cô vẫn sợ lắm, không yên tâm được. Dù sao thì ở với Long có cô kia bảo vệ cũng yên tâm hơn. Hai chị Liên và Linh đã kể về khả năng võ thuật của cô ấy rồi. Cầu xin Long cho cô đi theo, chuyện gì cô cũng chiều hết. Kể cả chuyện kia cô cũng chiều Long hết. xin Long cho cô được theo Long, làm đàn bà của Long để được bảo vệ và che chở.

-Long ah, cái Vân nó đã chấp nhận chuyện đó rồi, cũng nên cho nó đi theo cho nó đỡ sợ. Liên nói.

-Thôi được rồi, nếu vậy thì tất cả lên đường.

Lúc này thì bác Lượng cũng quay trở lại với hai người con gái của bác. Lúc trước tôi thì thầm vào tai bác chính là nói bác về bảo hai chị đi theo tôi. Anh Hiếu, anh Hoàng rồi lại cả một người lái xe của Nguyệt không có ai ngủ cùng tối nay.

Xe chở chúng tôi về lại căn nhà ở SaPa. Do Mến, thằng Hùng, ông Cẩu, bác Luyến đã ở lại đây nên thêm hai người con của bác Lượng cũng vẫn rộng rãi. Anh Hiếu vẫn kiên trì bám theo xe chúng tôi trong suốt hành trình. Anh Trung đã điện cho anh dặn dò và căn dặn nhiều, anh Trung cũng muốn đi theo để bảo vệ tôi lắm nhưng mà ông Cẩu và anh Phúc đều về hết nên tôi buộc lòng phải để anh ở lại.

Hằng cũng chủ động gọi cho Nguyệt để báo cáo với Nguyệt về việc tôi muốn trở lại Sapa. Nguyệt cũng đã biết việc xe của tôi bị chặn và bắn đạn dọc đường nên khi nghe thế liền điều động thêm rất nhiều đàn em đến gần khu vực nhà tôi đợi sẵn. Xe đến thị trấn thì chúng tôi dừng xe để mua chăn ga gối đệm để mọi người ngủ. Khí hậu ở Sapa rất khác so với khi còn ở Hà Nội, tuy rằng trong đoàn đa số là các cô gái miền núi đã quen với cái lạnh. Nhưng mà khí hậu nơi họ vẫn rất khác với sapa mùa này, đặc biệt là đối với Giang và Hương là những người đã sống ở hà nội đã lâu. Xe dừng ở thị trấn thì đám giang hồ mà Nguyệt gọi tới cũng đã đứng đợi ở trung tâm thị trấn rồi, chúng tự liên lạc với Hằng và cũng có mặt ngay khi đoàn người dừng lại mua đồ. Bọn chúng cũng chịu trách nhiệm chở những thứ đồ đó đến nhà tôi.

Nhà của tôi ở SaPa thì cũng chỉ mới thi công trước nhà thờ họ một thời gian thôi. Nhưng do mặt bằng đổ bê tông nên là đã có mặt bằng rồi, chỉ còn phần cánh cửa bao và phần mái là chưa có. Đang lắp đặt rùi mè và cột thôi. Nhưng cái chính là nó vẫn còn một căn nhà sàn nhỏ khác của chủ cũ ở để lại vẫn dùng để ngủ được. Tôi đã có kế hoạch là cho anh Hoàng và lái xe của Nguyệt cũng như anh Hiếu ngủ tại đó. Còn tôi và mọi người sẽ ngủ ở nhà mới xây. Do đó khi đã quyết định sẽ về đó thì tôi cũng điện cho bác Chinh để Bác tìm cách thi công gấp vách ngăn thạch cao giúp tôi.

Chúng tôi về nhà thì đội thi công thạch cao cũng đã gần hoàn thiện rồi. Bác Chinh là dân trong nghề xây dựng. Các bên cung cấp vật tư cho nhà tôi cũng đã quen thuộc, bác theo ý tôi lại sẵn sàng trả giá cao để họ thi công gấp nên họ nhận lời ngay. Nhưng khi thấy sự xuất hiện của dàn dân xã hội cộm cán tới nhà thì chủ cũng không dám thu tiền của tôi quá cao.

Tôi sắp đặt cho anh Hiếu ngủ với một người con gái của bác Lượng, còn anh Hoàng và lái xe của Nguyệt chung nhau cô còn lại. Nhưng anh Hiếu nói không cần, anh có bạn gái và sẽ không phản bội bạn gái. Hơn nữa là anh còn tập trung bảo vệ cho tôi theo lời dặn của anh Trung. Tôi đành để một mình anh Hoàng ngủ với một cô, còn bác Chinh và anh lái xe kia chung cô còn lại.

Tôi cùng quần nữ tranh thủ đi tắm trong lúc thợ vẫn đang thi công lắp ráp vách thạch cao phía trên. Phòng tắm đã được hoàn thành với hai bồn tắm cực lớn mà Nguyệt mua tặng cùng với một bể bơi mini. 8 cô vợ cùng với Liên, Linh hai chị em Nhật Lệ và cô Vân cùng vào tắm. Cô Vân thì sợ hãi không dám rời xa tôi nửa bước. Các nàng nhanh chóng giúp tôi cởi bỏ y phục và tự các nàng cũng nhanh chóng trút bỏ xiêm y để phơi bày cơ thể nõn nà. Liên và Linh dĩ nhiên là cũng nhanh chóng trút bỏ xiêm y của mình và giục cô Vân làm theo. Hai chị em Nhật Lệ thì cũng không ngại ngùng mà làm việc đó, cô em gái tên Nhật Nguyệt. Hai chị em Nhật Lệ cùng với cô Vân trút bỏ xiêm y xong thì cũng chỉ đứng sớ rớ ở đó vì bồn tắm đã ních chật kín người. Cô Vân thì vẫn còn e ngại khi lần đầu khỏa thân trước mắt tôi.

Tuyết đương nhiên là người vồ vập nhất, nàng nhanh chóng cúi xuống ngậm lấy dương vật tôi mà mút ngon lành trước ánh mắt thèm khát của những cô vợ khác. Ở đây nàng là vợ cả, trời ban cho vẻ đẹp tuyệt mỹ, tính cách lại vô cùng nhí nhảnh đáng yêu nên cũng được tôi hết mực cưng chiều. Nhung thấy em gái đã chiếm được suất chính, nên cũng nhanh chóng quỳ xuống bên cạnh mà liếm hai hòn dái của tôi. Nàng ta đang mang thai nên bị hạn chế và khi ở lâu đài cũng bị quản thúc nhiều. Nên tranh thủ khi ở nơi đây, em gái mình đang giữ vị trí đứng đầu không bị ai quản thúc mà lấn lướt. Hồng thì chậm chân hơn nhưng đã có kinh ngiệm từ những ngày đầu nên ra sau liếm mông cho tôi. Giang cũng vậy. Hai người Thúy và Hương thì đứng hai bên và liếm hai ti cho tôi. Diễm và Oanh thì ở phía sau dưới nước lên người tôi và kỳ lưng. Tôi đứng mà hít ngửi mùi hương dễ chịu tuyệt luân tỏa ra từ cơ thể và mái tóc của Hương. Mắt nhìn về cơ thể của cô Vân mà nứng kinh khủng. Tuy cô có tiều tụy đi so với thời điểm trước tôi gặp cô đo phải ở tù một thời gian và những tháng ngày sợ hãi, lo lắng cho con. Nhưng nét xinh dẹp trên khuôn mặt vẫn còn và cơ thể thì vẫn còn nuột nà. Hai bầu vú tuy không to lắm nhưng mà tròn trịa và cũng căng tràn nhựa sống. Đám lông mu đen mượt không quá rậm rạp mọc trên một làn da trắng.

-Dì và mẹ em đang mút buồi cho anh Long đấy. Cái Bắp lên tiếng.

-Bọn chị biết thừa, tí nữa bác Liên và bác Linh của bọn chị cũng làm thế. Cũng mút buồi cho anh Long. Cái Mít nói.

-Cô Liên, cô phổ biến quy định cho những người mới đi và hướng dẫn cho họ đi. Tôi nhìn Liên nói.

-Dạ vâng. Vân ah, để chị nói cho em nghe, em cũng đã nghe chị và chị Linh xưng hô rồi đấy. Đã chấp nhận là đàn bà của Long thì ngoài việc phải hầu hạ Long chuyện ấy thì cũng phải xưng hô là anh em. Gọi Long là anh và xưng em. Chị Lan lầ vợ cả, còn các chị kia là vợ bé của anh ấy. Mình cũng phải phục vụ cả vợ bé của anh ấy nữa, cái này khi nào lâm trận thì chị sẽ chỉ em, em làm theo chị là được.

-Vâng. Hai con gái của mẹ ah, hai con nghĩ thế nào nếu mẹ cũng……cũng mút buồi cho anh Long như hai bác Liên và Linh.

-Không mẹ ơi, con không muốn mẹ làm giống hai bác đâu.

-Vì sao vậy con, sao con lại không muốn.

-Mẹ không biết đâu, eo ơi bẩn lắm. Anh Long đái vào miệng hai bác, bác Lan và mấy người khác nữa cũng đái vào mặt hai bác ấy.

-Sao các con biết chuyện đó.

-Thì cái Bắp nó nói cho chúng con biết. Nó nói dì và mẹ nó mút buồi anh Long, anh Long lớn rồi còn bú tí mẹ nó, rồi anh Long đái vào miệng mẹ và dì nó. Bọn con thi thoảng xem lén cũng thấy hai bác mình làm thế mà.

-Xem lén là hư lắm đó nha. Nhưng mà hôm nay mẹ sẽ để các con đứng xem vì mình ra ngoài kia là có người bắt các con đi, các con có sợ không.

-Có ạ.

-Mẹ cũng để các con nhìn mẹ …..mút buồi cho anh Long, nếu mẹ không mút buồi cho anh Long thì mẹ con mình không được an toàn đâu, sẽ bị kẻ xấu hãm hại. Rồi mẹ con mình sẽ không được sống bên nhau đâu. Các con có muốn sống cùng mẹ không, các con có muốn sống ở nhà của anh Long như mấy hôm trước không. Ở đó anh Long có đối xử tốt với các con không.

-Chúng con muốn ở bên mẹ lắm. Xa mẹ chúng con nhớ mẹ lắm. Ở chỗ anh Long và bác Lan thích lắm, cái gì cũng có. Bánh kẹo và sữa.

-Thế thì các con phải để mẹ làm giống như hai bác Liên và Linh nhớ chưa. Nhớ là hôm nào mẹ hay người lớn cho phép thì mới được nhìn và xem còn không thì tuyệt đối không được nhìn trộm nữa nhớ chưa.

-Vâng, con nhớ rồi ạ.

Với sự điêu luyện đã được rèn rũa hàng ngày của Tuyết và Nhung thì tôi cũng muốn ra mà không muốn kìm hãm sự sung sướng này lại nữa. Hôm nay dọc đường đi thì Tuyết và Hồng cũng đã mút cho tôi và tôi đã ra một lần. Nhưng như thế là không thấm vào đâu so với mọi ngày và so với sức trai 18 tuổi của tôi, dương vật tôi to khỏe, hai hòn dái cũng lớn và đang hoạt động tốt để đáp ứng đủ tinh binh cho tôi khi cần thiết. Tôi ra trong miệng của hai chị em.

-Mẹ…..mẹ ơi….anh Long lại đái vào miệng hai cô kia kìa.

–Uhm, mẹ biết rồi. thôi hai đứa lại đây mẹ tắm cho nhanh lên.

Sau khi tôi xuất vào miệng hai chị em Tuyết Nhung thì Giang và những người khác lại hờn tủi và muốn có phần. Lần lượt từng cặp một quỳ xuống luân phiên nhau mút của tôi. Kỹ thuật của ai cũng tiến bộ đáng kể. Ngay cả hai cô nàng Diễm và Thanh cũng vậy. Hương thì tuyệt vời rồi, nàng tuy là người đến sau nhưng lại là người về đích trước. Cái miệng của Hương thì nhỏ thôi nhưng lúc nào cũng ngậm lút cán dương vật dài của tôi, khiến dương vật tôi chui tọt vào tận trong cuống họng Hương mà Hương vẫn không bị nghẹn. Không khí ở trong đó thì thật tuyệt, y như là khi vào tận sâu trong cổ tử cung vậy. Nhưng tôi vừa xuất nên cố không ra, tôi động viên các nàng rằng tối nay nàng nào cũng có phần thì các nàng mới vui vẻ.

Lúc đó tôi mới được ngồi vào bồn tắm để thư giãn. Và các nàng cũng hoặc là kỳ cọ cơ thể cho tôi hoặc là tự tắm cho mình. Cô Vân cũng đã tắm xong cho hai đứa trẻ, hai cô Liên Linh thì tắm cho cái Bắp khi Nhung còn đang phục vụ tôi. Nhật Lệ thì tắm cho con trai của mình. Lúc này thì Liên và Linh mới lại sau để liếm mông và liếm lồn cho Tuyết. Hai người ở bồn tắm kế bên cũng đã nghe được lời hứa của tôi với 8 bà vợ, ai ai cũng có phần. Hai người cũng muốn có phần lắm chứ, nhất là giờ đây lại có hai chị em Nhật Lệ trẻ đẹp hơn mình nhiều. Rồi còn cả cô Vân nữa, bản thân Liên cũng muốn hôm nay để cho cô Vân ngủ với tôi. Qua nói chuyện thì cô biết lần trước tôi về không hề quan hệ với cô Vân. Mà muốn được như thế thì các cô phải thông qua Tuyết. Nếu như ở lâu đài thì Lan có quyền tối cao thì ở đây là Tuyết. Cô bé này tuy còn nhỏ tuổi nhưng cũng rất hăng hái và mạnh bạo trong chuyện đó. Việc Tuyết đòi được gần gũi hai lần là điều rất dễ xảy ra nên các cô phải tìm cách xin. Và cách tốt nhất cũng giống như với Lan là phục thị cho Tuyết sướng. Cũng nhân tiện đó mà chỉ dạy luôn cho cô Vân biết việc mình phải làm sắp tới.

Liên lại liếm của Tuyết trong khi Linh cũng liếm của Giang. Liên nhìn Vân rồi nói.

-Em lại đây liếm cho Hương đi. Muốn được ở cùng Long và hai con cùng bọn chị là phải như vậy đó. Em cũng nhìn thấy bọn chị làm cho chị Lan rồi còn gì nữa. Mau lại đây làm quen đi rồi mấy bữa nữa còn làm cho chị Lan.

Hai người biết lồn Hương là thơm nhất và bú thích nhất ở đây. Sau đó là đến Tuyết. Nên chủ động chỉ điểm để cho cô em gái của mình làm quen.

-Em phải làm như này sao. Cùng là phụ nữ với nhau mà.

-Uh, không có gì đâu. Cứ thử đi.

-Các chị ơi, cho em phục vụ các chị với, em xin các chị. Nhật Lệ cuối cùng cũng nói. Nàng ta đã quen mắt với những hình ảnh này khi đã vài lần tham gia vui thú cùng tôi với Nguyệt. Còn cô em gái thì chưa.

-Cô lại đây liếm cho tôi đi. Nhung nói. Trong số các bà vợ của tôi hiện tại ở đây thì Giang và Nhung là hai người nhiều tuổi nhất.

Nhung đã lại ngồi ở thành bồn hướng ra ngoài và rang rộng chân ra. Lệ lại quỳ dưới chân và cúi mặt vào.

-Thế còn tôi. Nguyệt lúc này đứng sớ rớ ở đó mới lên tiếng

-Thúy, em ngồi như chị Nhung để cô ấy làm cho đi. Tôi lên tiếng

-Em…..em không cần……Thúy cũng đáp lại.

Mặc dù nói thế nhưng thấy tôi không nói gì nữa thì Thúy cũng không dám trái ý mà làm theo. Còn tôi thì vẫn ngồi trong bồn để Hồng và chị em Diễm Thanh kỳ cọ cho. Tôi cũng tranh thủ mà nhào nặn 3 cặp nhũ hoa của cả 3. Ba người đều là những người ít tuổi nhất ở đây, nhũ hoa vừa mới nhú. Thúy có vẻ không thích được bú nên tôi cũng không gượng ép nàng ta. Hương có vẻ cũng thế, có thể là do cô Vân lần đầu còn làm chưa quen hoặc cũng có thể do hai người ngại và muốn được tôi làm như thế. Tôi liền bảo Nguyệt chuyển sang liếm cho Nhung còn Lệ thì đang liếm cho Nhung chuyển qua liếm cho cô Vân.

Lúc này đây thì tôi lại nổi hứng và ngồi lên bồn tắm, dương vật cũng bắt đầu cứng trở lại sau một thời gian ngắm nhìn cảnh hoan lạc nơi đây. Tôi vẫy bé Na là con gái út của cô Vân lại bế trên tay rồi bảo cô Vân mút của tôi. Tôi muốn chứng kiến và diễn lại cảnh khi trước tôi làm với Nhung.

-Vân, mút buồi cho anh đi.

-Long, cháu…..cháu…..

-Ơ, cái con này. Tao đã dặn rồi, muốn được ở bên con thì phải chấp nhận làm đàn bà của Long, và phải xưng hô anh em nhớ chưa. Mày có biết mút buồi đàn ông không đấy. Không biết thì nãy giờ nhìn chắc cũng biết làm rồi chứ. Tao ngày xưa cũng không biết gì đâu nhìn tự khắc làm được.

-Vâng. Ơ………

-Sao sướng không hả. cô ta đang liếm lồn cho em đó.

-Nhột…..nhưng mà thích. Thích vì cô ta ngày trước hại anh Hoàng, giờ ra nông nỗi này phải liếm lồn cho mình.

-Đó, mấu chốt là ở chỗ đó. Thế ngày trước khi Lan còn làm dâu thì mấy người cũng bắt nạt, hạnh họe, tị nạnh với Lan. Giờ đây thì cũng phải liếm lồn cho Lan thì thử nghĩ xem Lan có sướng không, có hả hê không.

-Em……em biết lỗi rồi, em sẽ chịu lỗi với chị ấy. Khi gặp chị ấy muốn làm gì em cũng chịu, chỉ cần chị ấy tha lỗi cho em. Lệ dừng bú lại nói. Vì trong số những người chống đối với Lan nhất thì có cô ta và cả cô Hà vợ cũ của chú Hoàng là ra mặt nhất.

-Cô…..cô …..mà không em…em cũng biết lỗi rồi.

-Mút đi. Tôi ra lệnh.

Trong lúc cô cặm cụi bú mút thì một tay tôi bế bé Na, một tay đưa xuống bóp vú của cô. Cũng thật sướng tay vì nó cũng săn chắc và vừa vặn.

-Em có biết mẹ em đang làm gì không. Tôi cưng nựng hỏi bé Na

-em không biết.

-Mẹ Na đang mút buồi anh Long giống như mẹ bắp đó. Như vậy thì mới là người phụ nữ tốt. Con nói thế phải không mẹ.

-Đúng rồi con gái ạ. Nhung trả lời con gái.

-Có đúng như cái Bắp nói không mẹ.

-Mít, em có biết mẹ em đang làm gì không.

-Mẹ em đang mút buồi cho anh giống như bác Lan, bác Linh, bác Liên và những cô khác vẫn làm cho anh mà.Cái này là cái Bắp nói như vậy chứ em không biết. Có phải vậy không mẹ.

-Ừ, đúng rồi đó các con. Mẹ cũng giống các bác đang mút buồi cho anh đó.

-Mút buồi như vậy sướng lắm sao hả mẹ, mà con thấy ai ai cũng muốn mút của anh Long. Rồi anh ấy còn đái vào miệng nữa.

-Sướng lắm con ah, phải sướng thì mọi người mới muốn mút chứ, có đúng không nào. Giống kẹo mút vậy đó, phải ngon thì các con mới muốn ăn chứ.

Tôi sai bé Mít lên nhà xem mọi người thi công vách thạch cao xong chưa nhưng bé sợ không dám lên. Đành phải để Linh mặc quần áo vào rồi đi lên xem xét. Linh xuống báo lại là đã xong hết rồi thì tôi cùng quần nữ mới cứ thế trần như nhộng ra ngoài và lên phòng. Linh và anh Hiếu đã khuân chăn ga gối đệm vào và đặt trong phòng rồi. Ở bên ngoài cũng có cho anh riêng một cái đệm và cái chăn, nhưng anh chỉ ngồi ở ghế và đắp một chiếc chăn mỏng. Có khi anh đi đi lại lại để cảnh giới khắp xung quanh. Vòng ngoài cùng ở bên ngoài nhà là đám giang hồ cũng đứng thành tốp 3,4 người một góc để cảnh giới. Có thêm vài công an mặc thường phục giả trang ở gần đó để mật phục.

Ra ngoài phòng thì tôi bắt đầu chính thức cuộc hoan lạc của mình. Trong khi Nhung và Lệ được phép ru để cho con mình ngủ thì tôi không muốn để Mít và Na ngủ sớm. Tôi muốn để chúng nhìn và chứng kiến mẹ mình làm tình với tôi.

Trong số 8 người vợ của tôi hiện nay ở đây thì có 2 người mang thai và đang phải hạn chế sinh hoạt tình dục là Nhung và Giang. Hai người Diễm và Thanh cũng vừa mới được khai phá nên cũng giống như Hồng, Thúy, Tuyết trước kia đều cần có thời gian thích nghi nên tôi cũng chỉ chơi họ vài phút để các bé làm quen dần thôi. Chỉ còn lại 4 người là tôi chơi thỏa thích là Tuyết, Hồng và Giang Thúy. Do đó tôi đã tính chia ra làm hai tốp cho hai lần sung sướng của mình. Lượt đầu sẽ là Tuyết, Hồng, Nhung, Diễm và Linh. Lượt sau sẽ là Thúy, Hương, Giang, Thanh và Liên. Còn sau đó thì sẽ là Vân và chị em Nhật Lệ.

Tôi và Tuyết làm kiểu 69 với nhau trong khi Nhung và Hồng thì liếm hai hòn dái. Diễm thì ngồi lại phía trên để cho tôi bóp vú. Hai chị em Linh lại chỉ đạo việc bú mút cho các nàng. Linh thì liếm hậu môn cho Tuyết. Còn Liên thì xuống liếm của Nhung, Liên vẫy Vân lại liếm của Hồng đang ở bên cạnh đó. Linh biết là mình sẽ được làm tình lượt đầu nên cũng tranh thủ chị em Nhật Lệ đứng sớ rớ không biết tham gia như thế nào nên liền sai Nhật Lệ lại liếm cho mình. Cũng là người oán giận và ghét Nhật Lệ ra mặt đến bây giờ mới có dịp sai khiến hành hạ thì tội gì mà không làm chứ. Cô em của Nhật Lệ thì lại liếm cho Vân.

Hết Tuyết, rồi lần lượt đến Hồng và Nhung thay phiên nhau thực hiện kiểu 69 với tôi. Rồi cũng đến lúc Nhung sau khi được tôi làm kiểu 69 xong thì được tín hiệu ngồi lên cưỡi ngựa. Diễm được ngồi lên mặt tôi để tôi bú. Nhung chưa ra thì Diễm đã không chịu được nữa rồi, nàng ta đã ra do được tôi liếm cho. Lúc này cả 4 người ở phía bên kia đều đã chia nhau ra hai bên người tôi để nhìn Nhung đang phi nước đại. Nhung đầu tóc rũ rượi và cuối cùng cũng rên lớn lên đầy thỏa mãn, nàng đã ra. Sau những tiếng rên đầy thỏa mãn nhục dục không thể kiềm chế được là sự tiếc nuối vì đã không còn được làm tình nữa. Nhung nằm sang bên cạnh nghỉ ngơi một chút và để tận hưởng khoái cảm rồi lại ôm con ngủ.

Diễm đã nằm ngửa và dang rộng hai chân của mình ra chờ đợi. Với những người chỉ làm một chút thôi này thì tôi ưu tiên cho làm trước để sau đó thì mặc sức làm với Tuyết và Hồng đến khi nào thích xuất thì thôi. Tôi đút vào và dập nhẹ nhàng nhẹ nhàng. Đây không phải là lần đầu của Diễm và Thanh sau khi bị phá trinh, sau khi đi du lịch về thì tôi cũng đã chơi hai cô bé ngay nhưng chỉ trong chốc lát. Những ngày sau đó cũng vậy. Tuy nhiên với số lần đếm được trên đầu ngón tay của một bàn tay thì nó vẫn khít khao và sướng vô cùng. Nếu tôi không học được kỹ thuật bế tinh thì đảm bảo khi chơi gái vừa bị phá trinh này sẽ ra ngay trong vòng nốt nhạc.

Sau đó thì tôi được mặc sức tận hưởng thú vui và hoan lạc thân xác với Tuyết và Hồng. Hai người đã thuần thục chuyện tình dục. Nói là mặc sức thì vẫn không phải, vì hai người vẫn còn nhỏ tuổi và cũng như Diễm vẫn còn rất khít khao. Tất cả đều là những vưu vật cần được nâng niu yêu thương. Tôi chỉ ra vào nhanh hơn, gia tăng nhịp dập để mang lại khoái cảm nhiều hơn cho Tuyết và Hồng thôi. Chỉ khi nào làm với những người phụ nữ trưởng thành hẳn như Liên, Linh, Sửu,Lương, Cô Xuân, Hằng….thì tôi mới thực sự mạnh bạo. Trong lúc tôi chơi Tuyết thì Liên và Linh cũng làm kiểu 69 với nhau và sai hai chị em Lệ liếm hậu môn cho mình.

-Hai chị sao lại liếm lẫn nhau vậy. Không thấy kỳ và quá đáng ah.

-Em không thấy chị Linh được lâm trận đầu ah. Em hiểu cách vận hành chưa vậy.

-Cách vận hành gì chị.

-Còn cái gì nữa. Vận hành thú vui này này, chứ còn gì nữa. Long địt những ai đầu tiên.

-Thì hai người vừa mới rồi, cùng với một người đang làm còn có cô kia và chị Linh nữa.

-Đúng vậy. Thế cả 4 người đều được Long bú lồn đúng không. Chỉ còn chị Linh là không được bú đúng không. Mà em thấy có sự liền lạc không, làm xong với người này thì làm với người kia ngay.

-vâng, đúng vậy.

-Đó, đó chính là cách vận hành mà em phải tự nhìn và học. Biết được Long làm tình với những ai. Khi Long đang làm tình với người này, thì chúng ta có nhiệm vụ làm cho người kia sẵn sàng. Chị Linh tí nữa được Long địt, nên giờ trong lúc Long đang địt Tuyết thì chị bú liếm cho chị ấy, tí nữa chỉ việc dâng cái lồn ra để cho Long hưởng thụ thôi.

-Em biết rồi.

Để thể hiện vị trí của mình, Tuyết luôn là người đòi được hai lần sung sướng thỏa mãn mới chịu nên tôi lúc nào cũng chiều Tuyết. Nếu không thì kiểu gì lượt tới Tuyết cũng muốn ké phần. Sau khi đã làm thỏa mãn Tuyết hai lần và Hồng cũng lên cực điểm sung sướng thì tới lượt cái lồn của Linh cũng đang chờ sẵn. Linh đã háo hức chờ đợi từ lâu, chổng mông sẵn sàng.

Tôi không vội đút vào ngay mà sau khi đã rút ra khỏi lồn Hồng thì đưa ngay lên miệng để cho Linh mút. Linh mút say sưa sạch hết những vệt bọt trắng và dâm thủy dính trên dương vật tôi. Sau đó thì tôi mới tiến xuống phía dưới nhưng cũng chưa vội thâm nhập ngay. Tôi vẫy cô Vân lại và chìa ngay cái dương vật của mình gần miệng cô. Cô há miệng ra để cho nó thâm nhập vào và dùng lưỡi của mình để bao trọn lấy nó. Một lúc thì tôi mới rút ra, vẫn ghì đầu cô Vân gần sát mông của Linh để cho Vân nhìn rõ cận cảnh dương vật của tôi ra vào trong lồn Linh. Tôi để đầu khấc khẽ chạm vào cửa hang rồi rê lên rê xuống, hai tay vỗ mạnh vào mông Linh.

-Địt em đi anh, đừng trọc em nữa. Tiếng Linh rên rỉ.

Tôi đút vào và nhấp một cái lút cán khiến Linh ngửa cổ lên rên lớn. Rồi liên tiếp sau đó là những cú thúc dồn dập uy lực khiến Linh đầu tóc lắc lư rũ rượi, miệng liên tục hít hà và rên siết trong sung sướng. Linh không ngại khẩu dâm, ở đây tất cả đàn bà đều khẩu dâm khi làm tình với tôi. Ngay cả những cô gái vừa mới bị mất trinh, những thiếu nữ vừa mới đây còn là một thục nữ đoan trang, nhưng cũng đã bắt đầu học khẩu dâm. Vì tôi thích khẩu dâm. Do đó những lời nói, tiếng rên dâm dục trong cơn sướng cứ liên tục được phát ra.

-Mẹ, bác Linh sướng lắm hả mẹ. Làm như anh Long đang làm là bác Linh sướng lắm ah. Con thấy bác Liên với cả nhiều người khác cũng hay được anh Long làm cho sướng như vậy. Anh Long tốt mẹ nhỉ, làm cho bao nhiêu người sướng. Không biết tí nữa mẹ có được anh Long làm cho sướng vậy không.

-Ừm, Bác sướng lắm hai đứa ah. Hai đứa ngoan nghe lời, hay ăn chóng lớn rồi sau này cũng được sướng như bác nghe chưa.

-Uh, bác Linh đang sướng đó con. Con không thấy bác nói sướng ah. Mẹ không biết nữa.

-Anh Long ơi, tí nữa anh có làm cho mẹ em sướng như đang làm cho bác Linh không.

-Anh không biết nữa, phải hỏi mẹ em có muốn được anh làm vậy không chứ. Em có biết làm như vầy là đang làm gì không.

-Em không biết.

-Lúc nãy bác Linh nói mà em không nghe ah.

-Bác Linh ơi, anh Long đang làm như vầy là làm gì để cho bác sướng vậy.

-Anh Long đang địt cho bác sướng đó con ah.

-Mẹ, mẹ có muốn cũng được anh Long địt cho mẹ sướng không mẹ.

-Mẹ……mẹ……

-này em Mít, thế em có muốn anh địt cho mẹ em sướng không.

-em có, em cũng muốn mẹ sướng như bác Linh và bác Liên. Cả bác Lan nữa.

-Rồi em ngoan, nếu em muốn thì lát nữa anh sẽ địt cho mẹ em sướng. Nhưng em sẽ phải thức chờ để thấy đó, không lại ngủ quên không thấy anh Long địt mẹ lại nói anh Long không giữ lời.

-Vâng, em và cái Na sẽ thức để chờ xem.

Thực ra hai đứa Mít và Na cũng rất lâu rồi không được gặp mẹ. Tối nay mới là lần đầu tiên ba mẹ con được ở bên nhau nên cũng chưa buồn ngủ. Chúng cũng chưa muốn ngủ trước, chỉ sợ ngủ trước rồi thì mẹ sẽ lại đi như lần trước.

Tôi chơi lồn Linh chán rồi thì rê dương vật lên hậu môn của Linh. Nó đã được Nhật Lệ liếm cho một lúc rồi nên cũng đã có chất nhờn cộng thêm dương vật tôi cũng bóng nhẫy do được phủ đầy dâm thủy nên rất dễ vào. Vân trợn tròn mắt khi thấy dương vật tôi mất hút trong hậu môn của Linh. Tiếng rên, tiếng la sung sướng của Linh lại càng phát ra to hơn. Nhìn qua ánh điện thắp sáng bên trong phòng thì vẫn thấy được bóng anh Hiếu thi thoảng đi lại bên ngoài. Tuyết và Hồng cũng đã quỳ gối ở gần mông Linh. Đến khi Linh rú lên khi lên đỉnh thì tôi cũng rút dương vật ra và chĩa về phía miệng của Tuyết. Tuyết và Hồng đều há rộng miệng ra chờ đợi, ngước mắt lên nhìn tôi. Từng vòi từng vòi tinh dịch tôi phụt vào miệng Tuyết rồi sau đó vào miệng Hồng. Linh sau khi sung sướng thì cũng quay lại và chờ cho đến khi không thấy tôi xuất vào miệng Hồng nữa thì mới mút và làm sạch cho tôi.

Giang chỉ chờ tôi làm tình xong với mấy người là cũng lại nằm ôm lấy tôi. Tôi nằm ôm Giang và Hương nghỉ ngơi một lúc cho lại sức rồi cũng nhanh chóng bị Giang làm phiền. Cũng phải thỏa mãn cho nàng để nàng còn nghỉ sớm. Phụ nữ mang thai nên ngủ sớm. Và cuộc vui lại bắt đầu. Liên, Linh và chị em Nhật Lệ lại phải tham gia vào cuộc vui mới của tôi, phục vụ những người mới.Gần như không có gì khác biệt. Tôi cũng làm với Giang đầu tiên để cho Giang được nghỉ ngơi. Sau đó là với Thanh. Khi đó thì Linh lại liếm ngược lại cho Liên để Liên bắt đầu cuộc chiến với tôi. Tôi muốn làm với Hương cuối cùng chứ không phải là Liên nữa, vì làm với Hương thật khó mà thoát khỏi cái lồn ma thuật của Hương. Do Hương biết cách co bóp hợp lý, nên mặc dù là gái mới lớn và mới chỉ vài lần sử dụng tuy không cần phải co bóp vào cho khít khao nhưng ngược lại Hương biết cách co giãn âm đạo của mình để ôm vừa cái dương vật của tôi. Nó làm cho tôi duy trì đều đặn và vẫn cực sướng. Không giống như Tuyết hay Hồng hiện nay vẫn còn quá khít, tôi làm tình nhanh ra. Hương thì khác, tôi luôn có cảm giác vừa vặn và rồi đột nhiên thì âm đạo của Hương co bóp lại bất chợt khiến tôi trở tay không kịp và chỉ muốn gục ngã trên cơ thể nàng. Và đêm nay tôi cũng ra bên trong Hương khi Hương đã đạt cực khoái và thấm mệt thì Hương chủ động áp dụng tuyệt chiêu của mình để bắt cậu nhỏ của tôi đầu hàng.

Giang vẫn chưa ngủ được, nàng vẫn cố chờ xong trận chiến để hy vọng ké phần một chút chiến lợi phẩm. Nhưng khi thấy tôi rống lên thì Giang biết tôi đã ra trong người Hương. Giang trách Hương.

-Cái con bé này, không giữ gìn gì cả. Mày không muốn học tiếp hay sao mà cứ làm anh ấy xuất vô trong như thế.

-Cháu muốn học tiếp chứ dì, sao dì nói cháu thế.

-Muốn học tiếp mà cứ để anh ấy xuất vô trong. Rồi mày có thai, bụng phình ra như bụng dì thì mày còn đi học được không. Mày không bóp cái lồn thì anh ấy xuất vào trong chắc.

-Tại lúc đó con sướng.

Tôi đã rút ra khỏi người Hương và Giang cúi xuống liếm đồng thời bảo Hương ngồi dậy để cho tinh dịch trào ra ngoài. Một lúc sau thì tôi cũng thấy tinh dịch trào ra ngoài nhiều nên tiện tay vét một đống to để cho Hương, Thúy và Thanh chia nhau. Giang liếm một lúc thì Liên cũng úp mặt vào háng Hương mà liếm thêm cho sạch.

Giờ chỉ còn hai chị em Nhật Lệ, Vân và Hằng nữa thôi. Nghĩ đến việc tôi vừa xuất tinh vào trong Hương và Giang sợ Hương có thai làm tôi thích thú. Tôi cũng muốn xuất vào trong Vân để Vân cũng có thai với tôi. Trong ba cô thì hai người kia đã không còn khả năng sinh nở nữa rồi. Chỉ còn cô Vân nữa thôi. Lại còn hai chị em Nhật Lệ nữa, nếu làm cho họ có thai hết thì càng tốt.