NHỮNG NGƯỜI BẠN CỦA BA

—————————

Chương 04. Đồng lõa

Đang miên man suy nghĩ về Khải, chợt như nghĩ ra điều gì đó, cô bé cởi hết quần áo rồi đứng trước gương của tủ áo rồi chống hai tay lên hông, ưỡn ngực, xoay người qua bên phải, rồi bên trái, mắt ngắm nghía thân mình trong gương, bản thân cô bé cũng tự hào vì bản thân ở cái tuổi này được trời phú cho một đôi chân dài thẳng tắp, cặp vú to tròn cùng làn da trắng nõn nà, cặp vú của cô bé nó căng tròn lúc lắc theo từng nhịp di chuyển của cô bé, phối hợp cùng bộ ngực đó là đôi núm vú bé xíu đỏ hồng xinh xắn làm điểm nhấn trên bộ ngực tròn căng làm cho chúng thêm phần quyến rũ, đâu đó trên đôi vú tuyệt phẩm vẫn còn vương vấn cái cảm giác Khải bóp vú lần trước. Bên dưới là cái bụng thon gọn cùng cái rốn sâu hoắm, tiếp nữa là đôi mông nẩy nở, và cuối cùng giữa hai chân là cái lồn ẩm ướt chưa có lông trắng tinh với múi thịt khép lại trong như bướm em bé làm nó trong thật bí ẩn mà thằng đàn ông nào cũng muốn khám phá.

Tự tin với thân hình cân đối của mình, Thảo chọn một chiếc váy ngắn màu trắng dài chỉ ngang đùi để khoe cặp đùi dài trắng ngần thẳng tăm tắp, phía trên là chiếc áo thun trắng bó sát với cổ khoét khá sâu để khoe ra những đường cong chết người trẻ trung của mình cùng với cái đường rãnh sâu giữa 2 bầu vú to căng làm chúng trông càng thêm phần quyến rũ hơn, lục tìm đồ lót, cô bé suy nghĩ một hồi thì chọn một bộ đồ lót trắng, mỏng để bận. Xong xuôi, cô bé khoác một chiếc áo khoác mỏng rồi cùng ba đến nhà bác Khải, trong lòng cô bé chợt rộn ràng với cái suy nghĩ bác Khải sẽ ngạc nhiên thế nào khi gặp mình thế nào làm bụng dưới cô bé chợt thắt lại, một ít nước nhờn lại rỉ ra.

Nhà bác Khải là một căn nhà 3 tầng khang trang nằm trong một khu vực tương đối yên tĩnh ở Quận 2, căn nhà có mặt sau hướng ra bờ sông Sài Gòn, chung quanh nhà nào cũng kín cổng cao tường, có lẽ là vì khu này là nơi dành cho những người lắm tiền. Thấy gia đình cô bé đến, một người đàn ông cao lớn bước ra đón khách, ánh mắt của người đàn ông chợt dừng lại khi gặp cô bé ngay cửa, cảm giác đầu tiên là ông Khải không khỏi ngạc nhiên khi gặp lại cô bé đáng yêu, mới cách đây một thời gian mà cô bé giờ đã quyến rũ đến thế này sao “con bé đẹp quá”. Khải ngây người nhìn ngắm cô bé cho đến khi ba cô bé lên tiếng “Anh Khải, lâu rồi không gặp” kéo Khải về với thực tại, “mọi người vào đi, hôm nay chỉ mời có vài người thân thiết thôi, tự nhiên như ở nhà nhé”, ba vào trước, Thảo líu ríu theo sau, cô bé cúi mặt không dám nhìn thẳng vào anh mắt đỏ rực của Khải, không rõ vô tình hay cô ý, khi đi ngang người Khải cánh tay cô bé vô tình chạm vào cái đũng quần đang cộm lên một đống bên dưới, va chạm nhỏ đó làm cho cả hai đều giật mình, cô bé vội bước nhanh theo ba vào trong để lại Khải đang ngẩn ngơ không hiểu là đang nghĩ gì…!

Trong nhà có một bàn tiệc nhỏ, trên bàn đã dọn sẵn một ít thức ăn, bữa tiệc hôm nay chỉ có Khải cùng gia đình cô bé, cô bé ngồi kế ba mình, còn Khải thì ngồi đối diện với cô bé, cái cảm giác ngồi đối diện ông Khải làm cô bé cảm thấy hồi hộp mà không rõ vì lý do gì.

“Hôm nay anh mời nhiều người không”, ba tôi hỏi ông Khải.

“ôi giào! Mời làm gì cho lắm, ngày vui thì chỉ cần những người thân thiết là đủ rồi anh”, ông Khải vừa trả lời mà đôi mắt ông nhìn cứ xoáy vào cô bé.

“Mọi người dùng bữa đi, tôi với anh uống một ít nhé! Cháu uống tí rượu nhé, bác có rượu trái cây, cháu cứ dùng tự nhiên nhé”, vừa nói thì ông vừa rót rượu ra ly rồi nâng cốc, cô bé cũng cùng bố nâng ly với ông Khải.

Sau một vài ly, rượu vào làm cô bé cảm thấy nóng trong người, trong người cô bé chợt nóng hừng hừng, cảm giác lâng lâng khó tả làm cho mặt cô bé đỏ ửng. Nhìn Khải nói chuyện với ba làm cô bé có cảm giác ngưỡng mộ ông ấy, hàm râu của Khải làm ông nhìn thêm nam tính và quyến rũ, hôm nay Khải bận một chiếc áo thun cụt tay, ôm sát cơ thể làm lộ lên những đường cơ bắp săn chắc khó có của những người đàn ông tuổi 50 nó khác mấy lần ông đến chơi khi đó ông bận đồ công sở nhìn nó sang trọng đứng đắn, còn hiện giờ thì cô bé có cơ hội chiêm ngưỡng những thớ cơ bắp ông cuồn cuộn, khúc nào ra khúc đó nhìn ông tràn đầy sức mạnh, chắc hẳn ông phải tập luyện thường xuyên mới được vậy, phối hợp cùng cơ thể cuồn cuộn như núi lửa chực phun trào đó là gương mặt góc cạnh của người đàn ông giàu có từng trải làm ông trông càng thêm quyến rũ hơn. Đang ngắm nhìn ông ấy bất giờ ông ấy quay sang nhìn mình trong lúc bản thân đang ngắm ông ấy làm cô bé giật mình vội đảo mắt đi chỗ khác, ngay cái lúc cô bé quay mặt đi nên không thấy được nụ cười bí hiểm trên môi của Khải.

Đồng hồ điểm 7h00, ba và ông Khải đã uống hết một chai Macallan 25, ba thuộc loại khỏe rượu mà thấy đã ngấm sau rồi, còn Khải thì chỉ hơi đỏ mặt (không rõ là vì rượu hay vì lý do khác) chứ không hẳn là đã say, bản thân cô bé nãy giờ cũng đã được vài ly, cứ nghĩ là rượu trái cây sẽ không sao nhưng uống nhiều cũng đã làm cô bé cảm thấy lâng lâng cộng với cái ánh mắt của Khải cứ nhìn xoáy vào cơ thể mình làm cô bé cảm thấy rộn ràng, nóng nực hơn. Vừa lúc đó thì bố lại đi vệ sinh, để lại 2 con người có tâm trạng khác lạ nói chuyện với nhau, Thảo cũng chẳng đặng đừng cởi bỏ áo khoác ngoài để làn da trắng nỏn cùng đôi vai trần làm Khải mỉm cười thích thú, đặc biệt là cái phần khoét sâu ngay ngực, ngực cô bé vốn dĩ đã khá to so với vóc dáng, cộng thêm cái áo ngực mỏng nâng cặp vú căng tròn tạo thành cái khe sâu hoắm giữa hai bầu vú, có vài giọt mồ hôi chảy vào đường rảnh giữa 2 bầu vú tròn căng làm Khải vừa ngắm say mê vừa nốc rượu ừng ực như để giải tỏa cái cảm giác lâng lâng trong người. Bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn, cô bé đang bối rối chưa biết làm gì thì Khải đã lên tiếng trước.

– Cháu hôm nay đẹp quá! Mà cháu có bạn trai chưa thế?

– Dạ! cháu còn nhỏ với lại cháu không thích con trai cùng tuổi, nhìn họ khờ và thiếu chính chắn quá!

– Oh! Vậy cháu thích người có tuổi và dày dạn kinh nghiệm hơn sao?… Khải nhấn mạnh 2 chữ “kinh nghiệm” làm cô bé khẽ cười.

– Dạ! Cũng có thể cho là vậy! Đàn ông có tuổi thì kinh nghiệm hơn nhiều và họ tâm lý hơn!… Cô bé cũng “thả thính” thử xem thế nào phản ứng của ông ta thế nào.

– Vậy ah! Vậy bác cháu ta là bạn nhé! Cháu cứ gọi bác là Anh cho thân mật, đừng gọi Bác, nghe xa cách và cũng không hợp lắm đâu!… Ông ta vừa nói mà chân ông ta đá nhẹ vào chân cô bé, cô bé hơi giật mình nhưng không rút chân lại mà vẫn để yên như thầm ra tín hiệu của sự đồng thuận.

– Dạ! sao cũng được, bác trẻ hơn cái tuổi của bác nhiều lắm!

Khải hiểu sự đồng thuận của đối tượng trước mắt nên mạnh dạn hơn, bàn chân ông khua nhẹ lên chân cô bé, ngón chân cái ông gãi nhẹ ở lòng bàn chân, một chân còn lại ông lên cho nó chạm đến đầu gối, hơi thở cô bé dồn dập hơn, cô bé không những không phản ứng mà có phần lơi ra để Khải hành động dễ dàng hơn. Bàn chân Khải đang đi lên đến đùi cô bé, hơi thở cô bé có vẻ đứt quảng, gương mặt đang lâng lâng thì chợt nghe tiếng nước lavabo, Khải vội rút chân lại còn cô bé thì vội khép chân lại, đang hưởng thụ cảm giác va chạm của người khác giới thì bị ngắt ngang làm cô bé đỏ ửng mặt. Sau khi gia nhập trở lại bàn tiệc, Khải lên tiếng:

– Hết rượu rồi, để tôi lấy chai khác nhé, anh và cháu ngồi chờ ở đây.

– Thôi, uống ít thôi, tôi cũng đã mệt rồi. Ba cô bé vội lên tiếng.

– Uống tí nữa thôi rồi nghĩ, lâu rồi mới có dịp vui thế này. Vừa nói chữ “vui” thì ông Khải nhìn sang cô bé rồi nháy mắt, như hiểu ý ông Khải, cô bé mỉm cười nhẹ nhàng.

Nói đoạn, ông Khải đi lên lầu chừng vài phút thì quay lại với một chai rượu mới, vừa đi vừa cười.

– Chai rượu này đặc biệt lắm, tôi chỉ đem ra đãi bạn thân thôi đó, anh uống với tôi nhé.

– Tôi cũng đã mệt rồi, uống ít nữa thôi nhé, lát tôi còn chở con bé về nữa! Ba cô bé lên tiếng nhắc khéo ông Khải.

– Anh mà từ chối là tôi buồn lắm đó, nếu anh say cứ nghĩ ngơi ở đây, bao lâu cũng không sao, tỉnh thì tôi gọi xe taxi đưa anh và cháu về. Vừa nói ông vừa nhìn sang cô bé rồi cười mỉm, cô bé nghe ông nói “bao lâu cũng không sao!” mà bắt đầu chộn rộn trong lòng rồi.

Ông Khải rót rượu và mời ba cô bé uống, cô bé cũng nâng ly rượu của mình cùng chung vui với hai người. Chừng một lát cơn say nhẹ làm cô bé cảm thấy khó chịu, thấy vậy Khải lên tiếng.

– Cháu bị sao thế?

– Dạ! Cháu nhức đầu quá! Chắc tại cháu uống hơi nhiều rồi.

– Cháu lên phòng làm việc của bác mà nghĩ tí đi! Bác với ba cháu uống tí nữa là xong rồi! Khải cười tươi.

– Dạ! Cháu đi đây! Khi nào ba về thì gọi con nhé.

– Để bác chỉ chỗ cho cháu. Nói đoạn, Khải đứng lên và đi lên lầu, Thảo sau khi dặn ba hạn chế uống rượu thì đi theo.

Phòng làm việc của Khải là một gian phòng rộng rãi, phí trước là cửa sổ hướng ra bờ sông Sài Gòn để đón gió vào, gần đó là một chiếc ghế có hình dáng cong cong (ghế tình yêu đó mà ^.^) mà cô bé chưa rõ là nó có công dụng gì. Trong phòng có một chiếc máy tính, một kệ sách, một bộ ghế salong, đối diện là một chiếc tivi cỡ lớn, mọi thứ bố trí hài hòa, gọn đẹp chứng tỏ chủ nhân rất chú trọng không gian làm việc cũng như phong cách sống của mình.

Đang ngắm nhìn căn phòng, chợt một vòng tay ôm nhẹ ngang hông cô bé, có hơi bất ngờ, cô bé định vùng ra nhưng lúc đó cánh tay lực lưỡng đó siết chặt hơn, cộng thêm hơi rượu phả ra làm cô bé ngất ngây, không biết từ lúc nào cô bé đã buông xuôi không còn kháng cự nữa, lời nói của ông Khải lúc đó cảm giác như đang thôi miên cô bé “em đẹp lắm, rất đẹp! anh nhớ em quá”, cô bé cảm nhận được bàn tay ông đang di chuyển trên cặp mông căng tròn rồi bóp nhè nhẹ, bàn tay đó lại tiếp tục luồn xuống váy của cô bé, bàn tay đó nó kéo chiếc váy cao hơn để lộ ra cái quần lót trắng mỏng, bàn tay đó vuốt lên cái mu lồn căng vòng, xoa xoa bên ngoài rồi, ngón tay ông chà chà ngay cái rãnh làm cô bé mất hết sức lực phản kháng mà ngã người hoàn toàn vào ông Khải, bàn tay còn lại cũng không để yên, nó di chuyển lên phía trên, bàn tay hư hỏng đó luồn vào bên dưới chiếc áo thun, bóp bóp bộ ngực căng tròn của cô bé bên ngoài cái áo lót mỏng manh, hơi rượu và cái cảm giác hứng tình đã làm Thảo mất đi ý nghĩ phản kháng, thay vì ngăn bàn tay không để Khải tự do sờ mó cơ thể mình thì cô bé buông xuôi để đôi tay ông tự do khám phá những nơi nhạy cảm của mình, môi ông hôn trên gáy làm cô bé nhột nhạt mà rùng mình “Em ở đây, chờ anh lát!”, cô bé đang lâng lâng nên khẽ gật đầu đồng tình, Khải buông vòng tay ra trong luyến tiếc rồi vội đi xuống nhà để tiếp ba cô bé, ở trên phòng cô bé từ từ lấy lại bình tĩnh, “mình đang làm gì vậy trời? mà bác ấy quyến rũ quá! Thôi sao cũng được, không cho ông ấy đụ mình là được rồi!” Thảo suy nghĩ miên man.

Trong lúc đi xuống, nhìn ngón tay đã ướt nhẹp và cảm giác cặp mông căng tròn vừa bóp lúc nãy, làm đũng quần của Khải độn lên một đống, Khải đã cảm nhận được sự đồng lõa của cô bé, đút ngón tay vào miệng để nút sạch nước dính trên đó mà lòng Khải cảm thấy nôn nao, chỉ lát nữa đây thôi ông cần phải làm một công đoạn nữa là xác nhận lại sự đồng lõa trên cơ thể căng tròn múp máp đang chờ đợi ông khám phá “con bé này đẹp và dâm quá!”, còn bây giờ phải giải quyết vụ ông bạn mình đã, Khải mỉm cười với suy nghĩ trong đầu rồi bước nhanh ra phòng khách “Anh chờ tôi lâu không? Tiếp nhé!”.