Những Đêm Ngà Ngọc

Càng về đêm, ngôi nhà càng như im lặng. Chỉ còn nghe tiếng rên rỉ chí choái của bà Linh. Máy lạnh làm căn phòng thêm lãng mạn, quyến rũ. ở dưới thì Xuyên đụ, còn trên này bà Linh đang nút lưỡi Khoa. Bà Linh tự cảm thấy mình là tiên thánh chứ không phải là người trần tục. Anh chàng Xuyên thì nhắm mắt lại mà đụ,chàng không dám nhìn những phản ứng khoái lạc trên gương mặt dâm đãng của bà Linh. Chàng nghĩ đến ngày cầm được tấm giấy miễn dịch vĩnh viễn. Ngày chàng bước lên chiếc Boeing 747 của hãng hàng không Anh quốc, thoát khỏi địa ngục chém giết Việt Nam. Chàng sẽ ung dung lái xe ngày hai buổi đến đại học Cambridge. Và chàng sẽ trở thành bác sĩ, kỹ sư.

Xuyên liên tục nghĩ đến những chuỗi ngày vinh quang đó để chi phối tâm trí, có sức kéo dài cuộc giao hoan vô tiền khoáng hậu này với người đàn bà vừa có sắc lại vừa có quyền lực. Chưa nhấc đệ nhất phu nhân có nhiều quyền lực như bà Thiệu đã được tự do và sung sướng như Linh. Làm sao trong dinh Độc Lập, bà Thiệu dám đụ một lúc hai kép nhí như thế này? Và đụ ngay trong phòng ăn? Linh đang nằm dài trên bốn chiếc ghế. Hai đùi nàng banh thật rộng ra, thòng dài xuống đất Và cứ thế Xuyên cắm cặc vào lồn bà mà đụ như mưa, như bão.

Cả bốn người đang chìm đắm vào cơn tình dục đam mê mà chẳng ai để ý đến thằng người làm tên Ngọ, đang đứng ngoài phòng, ghé mắt vào khe cửa sổ chăm chú theo dõi. Nhà này từ bà chủ là Linh, đến hai cô con gái cưng là Thu và Thạch Loan đã cho thằng Ngọ không biết bao cơ hội học rõ thế nào là tình dục. Nhưng nó biết để biết vậy thôi, chẳng bao giờ có gian ý sàm sở đến những “cành vàng lá ngọc” của gia đình quý phái này.

Ngọ đứng đó xem được nửa tiếng, thì trong kia bà Linh ra. Bà mệt lã, Xuyên trần truồng bế bà vào phòng. Khoa theo Thạch Loan vào phòng bên cạnh. Đèn phòng ăn tắt, Ngọ vẫn đứng đó, trí óc còn lan man với những hình ảnh kỳ dị trước đó năm phút. Bà chủ đụ cậu bồ của cô Thu. Cô Loan bú vú bà chủ. Còn bà chủ thì ôm nút lưỡi cậu con trai mới 16 tuổi.

Những lần trước, Ngọ vô tình được xem bà chủ đụ với vài người đàn ông ngay tại phòng ngủ. Nhưng chỉ có một mình bà với người đàn ông. Cũng như nó nhìn thấy Thu đã đụ với Xuyên. Làm gì có một lúc đến bốn người như ngày hôm nay. Ngọ đang ngẩn ngơ quay cuồng với nỗi sung sướng lúc nãy còn lại, thì bất ngờ sau lưng nó có hơi thở của ai thổi vào gáy tóc nó. Ngọ quay lại. Đó là chị Năm nhà bếp. Chị đưa tay suýt nhẹ, không cho Ngọ nói lớn. Chị đứng sát vào Ngọ rồi thì thầm:
– Em mới vô làm. Chị quên dặn em điều này: là trong nhà này, em không bao giờ được bước lên khu vực nhà ăn, nhà khách, phòng ngủ của bất cứ ai. Và rủi em có trông thấy gì lạ mắt, nghe gì lạ tai thì cũng phải quên đi. Từ nãy giờ chị biết em rình xem cảnh tình ái trong phòng khách. Bà chủ mà biết được em sẽ bị đuổi ngay lập tức dó .

Nghe chị Năm nói như thế Ngọ run quá. Bị đuổi? Trời ơi! Ngọ làm sao kiếm được chỗ làm nào giàu có, ăn uống phủ phê. Mỗi ngày chỉ cần tưới nước xong vườn hoa, là Ngọ có thể tìm chỗ mát nằm ngủ. Ngọ vội hỏi:
– Chị Năm. Em rình xem như vậy làm sao bà chủ biết được?
– Trời ơi. ở đây năm sáu người làm. Họ chỉ cần mét một tiếng là không những em khốn nạn. Bà chủ sẽ đuổi em lập tức.

Chị Năm khoảng 28 tuổi. Chồng chị là anh tài xế của ông Vinh. Chị giúp việc cho bà Linh được hơn bốn năm rồi. Nhưng chồng chị cứ phải đi xa hoài với ông chủ thầu khoán. Chị ở nhà một mình hoài cũng muốn sinh tật. Chị hay để ý đến Ngọ, vì Ngọ là thanh niên mới lớn, mạnh khỏe. Ngọ nhón cẳng lên ôm đầu chị Năm:
– Mà từ nãy đến giờ quanh đây chỉ có mình chị với em. Hổng lẽ chị lại đi một bà chủ sao?

Thấy thằng Ngọ táo bạo ôm tóc mình hỏi nhỏ, chị Năm cũng liền ôm đầu nó nói nhỏ vào tai:

– Không, chị thì lại khác. Bởi vì chị có cảm tình riêng với em. Nè, nghe chị hỏi nè. Từ hồi nhỏ đến giờ em có làm “chuyện ” đó với ai chưa? Nói thiệt cho chị nghe đi.

Tuy đã 17 tuổi, nhưng vì con nhà nghèo, lại quê mùa, Ngọ làm sao có cơ hội hường chuyện đó. Nó giả bộ hỏi lại:

– Chị nói “chuyện đó ” là chuyện gì?
– Thì… thì… đồ quỷ nà. Thì… cái chuyện trong phòng ăn em rình xem lừ nãy giờ đó.
– À chuyện anh Xuyên bú lồn bà chủ đó hả?
– Ừa, với lại… cái hồi cậu Xuyên leo lên mình bà chủ…
– à em biết chị muốn hỏi là từ hồi nào tới giờ em có đụ ai chưa chớ gì?
– Suýt nói nho nhỏ, quỷ nè. tia, đúng rồi. Nhưng mà từ hồi nào giờ em có đụ ai chưa? Nói cho chị nghe với đi .

Ngọ muốn nói là chưa. Nhưng thấy chị Năm hai tay ôm’cứng nó và hình như hơi thở của chị có vẻ mạnh và đứt quãng. Thấy vậy, Ngọ liều mạng bậm môi nói dối:
– Dạ có, mà chỉ có một lẩn thôi.
Đầu chị Năm gục lên vai chúng con trai:
Sao chỉ có một lần? Rồi bây giờ thỉnh thoảng em có thèm làm chuyện dó nữa không?
– Dạ thèm lắm chớ chị Năm. Đợi lớn xin phép bà chủ về thăm quê em tìm con nhỏ nào trong tuổi, cưới nó, rồi em xin nó…
– Cần gì phải đợi tới lúc đó em. Cần gì phải đợi con nào ở trong tuổi em nà. Ngay bây giờ nếu em muốn thì cũng có thôi… Nhưng mà người hơi lớn hơn em một chút. Em chịu không?

Hai tay thằng Ngọ đang ôm tóc chị Năm bỗng rung lên như cây gặp gió. Tuổi dậy thì của Ngọ chợt rung theo. Ngọ hiểu chị Năm muốn nói gì nhưng vẫn giả bộ hỏi:
– Lớn hơn em một chút. Là… là ai vậy chị Năm?