Những Đêm Ngà Ngọc

Mới 18 tuổi mà Thạch Loan luôn ước ao sẽ có một người tình cùng lứa, hoặc bé hơn, để hôn, để âu yếm, để ôm nhau, để giỡn hớt, chứ chưa bao giờ dám nghĩ sẽ cho bú lồn, hay đụ, như mẹ nàng và cậu bé đang làm trong kia. Đầu cậu bé nhấn xuống, dở lên. Hai tay cậu vói lên bóp hai trái vú căng hồng. Đôi bắp vế bà Linh có lúc kẹp cứng đầu thằng bé. Có lúc dang rộng ra, tay bà nhấn mạnh đầu thằng bé dí sát vào lồn, đít hẩy lên bừng bực. Miệng bà la gào mê ly, thảm thiết…

Thạch Loan chìm theo với không khí cuồng dâm trong kia. Nàng cho một bàn tay đè sát mu lồn, như cố đè cơn thèm muốn ngứa ngáy đang xôn xao làm nước lồn nàng đẫm ướt cả chiếc quần xì líp. Đôi môi Loan chu theo, thở hỗn hển theo, y hệt môi mẹ nàng đang diễn xuất trong kia. Thạch Loan đưa mắt quan sát hạ bộ thằng bé. Cặc trẻ con mới lớn. Không lấy gì làm to lắm. Nhưng lông dái thì đen sì. Hai bàn chân nó nhón lên cho vừa tầm để hai bóp nhuyển nhừ cặp vú bà Linh.

Ngoài này, Loan không những một tay đè cứng mu lồn, mà tay kia đã bắt đầu thọc vào lưng quần, tự sờ mó chòm lông mới lú lên khoảng mấy năm nay. Bàn tay của Loan thấy ươn ướt. Ướt theo giấc mơ lãng main, kỳ cục, là làm sao có được một cậu bé như thế, để Loan cũng bắt nó bú lồn và, có thể nàng cũng sẽ cho nó đụ.

Ngoài kia, ánh chiều yếu dần. Ánh sáng trong phòng mẹ nàng cũng mờ theo. Loan phải trố mắt, gắng lắm mới theo dõi từng chi tiết nhỏ của hai người. Bây giờ bà Linh bắt cậu bé nằm lên “bàn mổ.” Tay bà mân mê con cặc một cách thương yêu trìu mến. Mắt bà dâm đãng, sưng mọng, nhìn thiết tha gương mặt thơ ngây của cậu bé, mà trí óc bà lại tưởng tượng như mình là tay thợ săn, sắp hạ dao, xẻ thịt con mồi còn non choẹt, thơ ngây.
– Bú cặc em đi chị Linh. Cậu bé thì thào. Nhớ là nút nhè nhẹ. Đừng làm quá, em ra sớm như tuần rồi, mất vui nhen.

Bà Linh cúi đầu xuống. Môi bà đáp lên môi cậu bé. Hai tay thằng bé ghịt mạnh đầu tóc bà xuống. Nó nút lưỡi thật nghề nghiệp, trong khi bàn tay bà Linh vẫn mò, vẫn nựng khúc gân cứng ngắc. Có lẽ chỉ làm thế, bà Linh cũng đủ sướng điên người rồi, còn nói gì được bú cặc. Bà đưa lưỡi dần xuống. Mũi bà sà vào hôn con cặc một cách nồng say, và mồm thì nói nựng theo:
– Cha mày, con cặc dễ thương! Đến đây mỗi ngày với chị nhé. Hôn cặc người lớn không thú vị bằng hôn cặc em. Chị “xương” em quá. Chị “tong” mày quá. Bú xong, chị cho em leo lên mình chị đút cặc vào lồn chị, đụ cho chị ran hen “tưng”.

Rồi Linh ngậm vào con cặc chỉ to bằng trái chuối xanh tiêu mà nút thật êm đềm, tha thiết. Linh nhắm mắt. Đầu lắc qua lắc lại. Óc nàng đang nghĩ miên man những điều cực kỳ lãng main. Tuổi của Khoa, tên cậu bé, chỉ bằng tuổi con út của nàng. Linh nghĩ trong dinh thủ tướng, dinh tổng thống, không biết bà Khiêm, bà Thiệu có được cái diễm phúc ngàn vàng như thế này không? Khoa là cậu bé thứ mấy trong đời nàng cũng không nhớ. Linh có một băng các bà bạn có cùng ý thích. Họ thường gặp nhau hằng tuần để trao đổi “hàng hoá”. Có khi cả bọn sáu bảy bà hẹn gặp nhau tại một địa điểm bí mật như Mũi Né, Hòn Bạc. Mỗi bà mang theo một cậu bé. Thế là họ ở lại chơi hai ba ngày cho thoả dâm tính mới trở lại bờ.

Thấy mẹ bú cặc bé Khoa ngon lành quá, Thạch Loan thèm chảy nước miếng. Môi Loan khô khốc. Hai mắt lờ đờ. Bàn tay nàng vẫn liên tục chà lên mu lồn ướt nhẹp cho đỡ thèm.

Bà Linh ngậm luôn cặp trứng dái của Khoa mà bú một cách say sưa. Thằng bé quằn quại. Miệng la gào thảm thiết:
– Đụ mẹ, sướng quá chị ơi! Hay chị em mình lên giường nằm lộn đầu bú như hôm qua đi. Em thèm bú lồn chị quá chị ơi! Đêm qua, nằm trong xe chật quá, em thưởng thức chưa hết. Mau đi, bế em lên giường…

Loan xửng lửng. Đêm qua? Mẹ Loan đã đưa cậu bé một nơi nào đó, nằm lộn đầu bú nhau trong xe??? Cho đến gần một giờ sáng. Loan biết rõ như thế, vì lúc đó Loan nghe tiếng ông Vinh, ba nàng, hỏi mẹ nàng ở hành lang.
– erdios -​