Nhầm số rồi, yêu luôn nhé!

– Mọi người cứ tự nhiên nhé. Thích ăn gì cứ kêu nhé, hôm nay chơi xả lánq đi.!( Lâm “chủ nhà” lên tiếnq).
– Ngại quá, hôm nay bọn tớ dự sinh nhật Lâm mà chẳnq có quà cáp gì hết.!
– Khônq có gì đâu mà, cànq đônq cànq vui chứ quà đâu quan trọnq.! Có các bạn ở đây là thay quà cho Lâm rồi đấy.!hj
_ Ê mà Lâm êi, Mi nó có người yêu thật rồi đấy.!
_ Huyền, mày có thôi đi khônq. Tao nhét ớt vào mồm mày bây giờ.!
_Mi có người yêu thật thì tụi này mừnq cho Mi mà, sao phản ứnq mạnh thế?(Nhi xen vào).
_ Tại nó bịa chuyện bạn ạk. Tớ cũnq đùa thôi mà.!
– Huyền ơi Huyền, bà ngồi ăn dùm tôi cái đi. Cứ chém gió linh tinh mãi, cái mồm bà ý vừa giỏi ăn vừa giỏi “chém” . “Chém” đâu khônq “chém” toàn nhằm bạn bè mà “chém” thôi.!
_ Ai bảo ônq là tôi chém. Tai nghe mắt thấy hẳn hoi nhé.!
– Thật á, hì hì kể đi xem nào.!
_ Khônq kể nữa, mất cônq ônq lại bảo tôi “chém”.! Tự kỉ rồi đấy.
– Oài, suốt ngày tự kỉ. Tôi xin lỗi được chưa?.
(Mi tặnq Huyền 1 cái liếc xéo với lời nhắn “mày mà nói, mai mày chết với tao”, tronq ý nghĩ thôi nhá).
(Huyền cũnq chẳnq kém cạnh gì, nhì lại Mi mỉm cười “Tại mày ép tao đấy nhớ, ai bảo tao hỏi khônq nói cơ. Đừnq có trách tao “)
– Kể đi xem nào, lâu thế bà.!(thằnq Lâm giục).
(Hơn ai hết, Tùnq lại là người monq chờ câu chuyện nhất. Tuy nhiên anh lại chẳnq dám hối thúc vì sợ mất thể diện )
_ Là thế này, lúc nãy trước khi đến đây ý. Rằnq thì là…
– Dài dònq văn tự, bà có vào chủ đề luôn khônq hả. Sốt ruột quá…!(Chuyện Mi có người yêu xem ra khá hot đêy).
_ Từ từ đã rồi kể, chuyện là Mi nó nhận được một cuộc điện thoại có lưu tên là một dấu (.) bí hiểm.!
_ Thôi đi Huyền, mày mà kể nữa tao cho mày ăn ớt thật đấy.!
— Tiếp đi bạn ơi, đanq hay mà.!(mấy đứa lớp bên cổ vũ) .
_ Kệ tao, ai bảo tao hỏi khônq nói cơ…Tiếp theo câu chuyện là ý, Mi nó nhắc đến nợ nần với lãi xuất gì đấy mình cũnq chả rõ…
(mặt Mi đanq đỏ dần dần, còn Tùnq thì phần nào đã hiểu được câu chuyện, khẽ mỉm cười).
– Tiếp đi bà.!
_ Tiếp theo là, tôi thấy nó nói chuyện rất vui và cười rất nhiều. Thấy lạ nên tôi đoán đấy là người yêu nó, thế thôi.!(kết thúc câu chuyện một cách tỉnh bơ).
– Oài, tưởnq gì. Có thế mà tôi cứ nghĩ bà nhìn thấy nó với thằnq đấy ôm hôn, hay làm gì cơ.!
_ Mọi người đùa quá rồi đấy, yêu đươnq gì ở đây. Chỉ là một người bạn mới quen khônq hơn, khônq kém. Thế mà cứ thêu dệt làm quá nên là thế nào.!(Mi bức xúc lên tiếnq).
– Thôi thôi, đừnq nónq. Cho bọn tôi xin lỗi, đùa tí cho vui thôi mà. Ơ mà hôm nay tôi cũnq thấy bà khác thật đấy, nãy giờ khônq để ý.
_ Khác gì mà khác, vẫn thế mà.!
– À há, có khác gì đâu. Khác mỗi là hôm nay bà mặc váy mà lại là váy ngắn nữa nhá, hê hê sexy thế.! Cơ mà xinh cực, như búp bê babies ý.
_ Uây uây, nhìn kìa được khen phổnq mũi lên rồi. Nhờ tao chọn cho đấy nhớ!(Huyền kể cônq).
_ Xin hai đứa mày đấy, tha cho tao để tao còn có hứnq mà ăn. Ngồi nghe chúnq mày nói nãy giờ chẳnq ai ăn uốnq được gì cả đấy.!
– Ừ nhỉ, thôi khônq nói nữa. Mọi người nânq ly chúc sức khỏe nhau nào.!
— Ok, chúc Lâm thêm tuổi. Thêm già này.!hj hj cànq già cànq đẹp trai hơn nhá.!
– Hì, cám ơn bạn.!
_ Nhi chúc Lâm đạt được mơ ước của Lâm .!
– Cám ơn Nhi.!
_ Anh là người lạ nên chẳnq biết chúc gì, thôi thì chúc em thành cônq tronq cuộc sốnq sau này em nhé.!
– Dạ, cám ơn anh.!
Thôi hai đứa tao khônq chúc đâu. Kệ mày muốn sốnq sao thì sốnq, miễn sao nhiều tiền là được rồi. Hê hê.!

— Ơ mà Nhi chưa giới thiệu người ấy nhỉ. Hi giới thiệu đi để còn về chứ .!
_ À, giới thiệu với mọi người đây là…(chỉ về phía Tùnq).
_ Anh là bạn thân của anh trai Nhi, nên cũnq coi Nhi như em gái vậy.!(Tùnq cắt nganq làm Nhi thấy ngượnq) .
— Chứ khônq phải anh là người yêu Nhi ạk?
_ (cười)Chắc mọi người hiểu lầm rồi, anh chỉ xem Nhi như em gái thôi mà.!
(mọi người nhìn Nhi khó hiểu, tò mò nhưnq khônq ai hỏi thêm gì nữa).!
_ Mi ơi mày về với Lâm nhớ, mẹ tao vừa gọi đi đón thằnq Bin,tao phải về.!
_ Ừ, về trước đi. Tí tao về taxi cũnq được.!
— Thôi, bọn tớ cũnq về đây…!
– Ơ, m.n chơi đi đã. Đanq vui mà.!
_ Thôi để khi khác, cũnq muộn rồi mà Lâm.(Nhi quay sanq Tùnq)_ Mình về luôn đi anh.!
_ Ừ, hai em ở lại. Anh về trước nhé.!
_ Dạ, chào anh.!(Mi mỉm cười chào lại).
– Haiz, còn mỗi tôi với bà. Uốnq thêm mấy ly nữa rồi hãy về nhé.!
_ Sao hôm nay Kim Anh khônq đến? Có chuyện gì à?
– Chỉ có bà là hiểu tôi nhất, Kim Anh đanq chuẩn bị đi du học. Tôi đanq chán đây.!(Lâm trầm giọnq uốnq hết ly rum tronq tay).
_ Thôi, đừnq uốnq nữa. Đi rồi lại về thôi mà.!
– Ừ, hi vọnq là vậy. Bà ngồi với tôi một lúc nữa rồi hãy về nhé.!(đơn giản thôi, hãy ở bên tôi mỗi khj tôi buồn nhé bạn)
_ Ừ.!

– Anh Tùnq, sao lúc nãy anh lại nói thế? Chẳnq phải anh cũnq đã từnq thich em sao?!
_ Đã từnq thôi em ạk, giờ thì khác rồi. Anh đã thích một người khác.!
(Nhi xiết chặt vònq eo anh thút thít)- Nhưnq mà em yêu anh Tùnq ạk.! Hãy thích em như ngày xưa được khônq anh?.!
(Nhẹ nhànq gỡ vònq tay ấy)_ Xin lỗi, anh khônq thể đâu em ạ.!
– Nhưnq em…
_ Đừnq nói gì hết, hãy tìm người khác yêu em hơn anh.!
– Nhưnq em chỉ cần anh là đủ.!
_ Thôi em ạ, có lẽ mình khônq có duyên đâu em. Hãy cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên theo đúnq nghĩa của nó.!
– (Im lặnq)
_ Đến nhà anh rồi, em về cẩn thận nhé.!
– Tại sao nói khônq yêu em mà lúc nào cũnq quan tâm em như vậy.
_ Anh xin lỗi, nghĩ quá nhiều khiến em đi lệch hướnq yêu thươnq(câu này m copy nhá).! Anh vào nhà đây.!(quay mặt bước đi).
– “Anh luôn như thế, lạnh lùnq và khó hiểu”.

Tùnq bước vào phònq với một đốnq suy nghĩ ngổn nganq. Mệt mỏi thả mình xuốnq giườnq, hình ảnh của Mi lại ùa về tronq tâm chí. Khóe môi khẽ nở nụ cười…
_Tùnq ơi, xuốnq mẹ nhờ cái này.!
_Dạ, có việc gì thế mẹ?.
_Con chạy sanq nhà cô Hươnq bác sĩ lấy thuốc trợ tim cho bà nhé, nhà hết mất rồi mà mẹ quên.!
_Vânq.!
_Trời sắp mưa đấy, con lấy ô tô mà đi.!
_Vânq, mẹ mở gara giúp con đi. Con về phònq lấy chìa khóa.!
_Ừ.

22h30 trời đổ mưa như trút, Tùnq đi lấy thuốc đanq trên đườnq về thấp thoánq nhìn thấy dánq Mi đanq vẫy xe thì phải.
Cho xe lùi lại để nhìn cho kỹ thì thấy Mi ướt nhẹp đanq cố vẫy taxi.!
_Mi, sao giờ này em còn ở đây.?
_Ơ anh, Lâm uốnq say quá mà mấy ônq taxi lại khônq muốn chở người say nên vẫy mãi chẳnq đk anh ạ.!
_ Lên xe đi anh đưa em về.!
_Vânq, để em vào dìu Lâm ra đã.
_ Lên xe đi, để anh được rồi.!(Tùnq mở cửa đẩy Mi lên xe rồi vào cõnq Lâm ra).
_Anh ướt hết rồi, phiền anh quá.!
_Phiền thì trả nợ anh gấp đôi đê.!
_Hi, thôi ạ. Em đanq tính xù của anh luôn đây.!
_Đố em đấy.! Hêhê xù đi, anh bắt cóc em đêm nay luôn.! Dám xù khônq.!
_Oài, đừnq dọa em nhớ. Em bị bệnh tim đấy.!!hì
_Yên tâm, anh có thuốc trợ tim đây rồi.! Khỏi lo nhé.(nháy mắt).
_Đến nhà Lâm rồi, anh đỗ lại đi.!
_Ừ, để anh đưa Lâm vào cho. Em ngồi đấy đi.!
_Dạ.!

_Rồi xonq, bây giờ bắt cóc em nhé.!hì
_Cũnq gần đến nhà em rồi, em xuốnq đi bộ luôn anh ạ.(Mở cửa định bước xuốnq nhưnq bị tay ai níu lại)
_Em hấp à, ngồi yên đi. Về nhà em còn 3cây nữa, lại khuya thế này tính làm mồi nhử mấy thằnq trai tơ đấy hả? (Tùnq cáu)
_ Ơ…
_Ơ cái gì, anh đưa em về tận nhà được chưa.!
_Ơ dạ…tay anh.!
_À, hì anh quên mất. Tại tay em mềm quá đấy mà.!
_Mi này.!
_Dạ.!
_Em chưa yêu ai đúnq khônq?.
_Dạ…(ngạc nhiên)
_Em…làm bạn gái anh nhé!(tay nắm tay, run phết nhờ.)
_Em…em…chưa nghĩ đến anh ạ.
_Thì em cứ nghĩ đi, đến nhà em em nhận lời là đk rồi. Hê yêu anh đi, anh xóa nợ cho.!
_Ax, em thà trả nợ còn hơn.!
_Nhưnq anh tính lãi.!
_Kệ anh, em khônq trả.!
_Em giỏi nhờ.!
_Em vẫn giỏi mà. Hì
_(im lặnq)
_Sắp đến nhà em rồi anh ạ.
_Ừ, anh biết.!(dừnq xe)
_Sao anh khônq đi tiếp?
_Anh…yêu em.!(4 mắt nhìn nhau)
_Thôi, em về đây.!
_Để anh mở cửa cho em.!(Tùnq xuốnq mở cửa cho Mi).
_Em về anh nhé.!
_Khoan đã…(giật lại…ôm thật chặt…đặt một nụ hôn…”dưới mưa”)-(chi tiết này viết theo 1 p yêu cầu nhé).
_Rồi, em về đi. Nhớ tắm nước nónq cho khỏi bị cảm em nhé.!
_Dạ, pi anh.! (Mi quay mặt chạy nhanh vào nhà, trời thì mưa mà sao chẳnq lạnh chút nào thế nhỉ. Phù…nónq quá)

Tùnq về nhà với khuôn mặt tươi tắn cùnq nụ cười thườnq trực trên môi…
_Mẹ ơi, thuốc đây ạ.!
_Sao đi lâu thế con? Sao đi ô tô mà lại ướt nhẹp thế này.!?
_Con khônq sao, con về phònq đây. Chúc mẹ ngủ ngon ạ.!
_Trời, còn chúc mẹ ngủ ngon nữa kìa..!(cười).