NGÀY HÔM QUA…ĐÃ TỪNG – MY MEMORIES – Update Phần 98

Ngồi ngẫm nghĩ một hồi chợt nó nhận được tin nhắn của bé Ngân. “Anh ơi vô dẫn em đi wc”. Nó lắc đầu cười khổ rồi đứng dậy đi vào bàn, tất nhiên không thể thoát được một ly rượu phạt vì cái tội đang chơi trốn đi lâu, không uống Mimi đòi cởi áo nó thì mất zin. Để ly rượu xuống bàn nó nắm lấy tay Ngân đi trước dẫn đường, hình như cái nhiệm vụ đưa các cô nữ trong nhóm đi wc là nhiệm vụ thường xuyên của nó mất rồi bởi vì nếu có đàn ông đi cùng sẽ tránh được nhiều phiền phức trong cái môi trường phức tạp này. Đưa Ngân tới cửa vào wc, nó nhẹ nhàng mở cửa chờ Ngân vào hẳn bên trong nó mới bước ra ngoài chỗ anh bảo an đang đứng, hầu như mấy anh em ở đây đều ít nhiều quen mặt nó cho nên nó cũng nhanh chóng gật đầu đáp lại khi anh tươi cười đứng dịch sang một bên nhường chỗ cho nó.

  • Lâu quá không thấy vô chơi em, nay đi với ai?
  • Dạ em vô chơi với chị Thủy.

Nó cười cười trả lời rồi đứng dựa lưng vào tường, rút một điếu thuốc ra đưa lên miệng, ngay lập tức anh bảo an cũng đưa hai tay châm lửa cho nó. Khẽ gật đầu nó rút luôn 100k sẵn trong túi tip cho anh, nhưng anh vội đẩy tiền trở lại cho nó.

Thôi em Thủy dặn em đi chơi thì tụi anh không có được lấy tiền tip.

Nó trợn trừng mắt gạt tay anh ra định nhét tiền vô túi anh

  • Dẹp đi! Nảy giờ mấy người nói y chan anh rồi, cứ lấy cho em vui, vô đây phức tạp nhiều khi va chạm mấy anh em giúp em, mời ly cà phê thì thấm gì.
  • Anh biết, nhưng chỗ anh em cũng quen biết em khách sao làm chi, Thủy nó dặn chừng nào em dẫn sếp đi tiếp khách anh lấy liền.
  • Nhưng…

Nó còn chưa kịp lý luận tiếp thì mùi hương con gái rất đặc biệt thoang thoảng đưa vào mũi, cô gái kỳ lạ kia bất chợt xuất hiện đang gần sát bên nó, nói đúng hơn là đang đi ngang nó, không hiểu vì sao đối mặt gần với gương mặt lạnh lùng cùng với đôi mắt màu xanh biển ấy nó trở nên hồi hộp và lúng túng đến lạ. Vội dựa sát vào tường, trong vô thức nó cho hai bàn tay vào túi bất chấp một tay đang kẹp điếu thuốc. Giống người vừa làm chuyện xấu bị phát hiện, tâm trạng nó khẩn trương theo từng bước chân của cô nàng. Rõ ràng nó không quen cô gái này, nhưng chiếc váy cùng với gương mặt như búp bê làm nó tò mò cả buổi vì vậy người nó cũng mất tự nhiên đến thê thảm. Cô nàng nhẹ nhàng đi qua trước mắt, hình như cũng khẽ dừng lại, đưa đôi mắt lạnh lùng liếc nó một cái rồi đi tiếp vào wc. Nhìn theo bóng dáng cô gái khuất sau cánh cửa wc, nó thở phào một cái nhẹ nhõm. “Ủa không quen mà, tự nhiên mình chột dạ là sao, điên mất rồi”. Tự nhủ vài câu trong bụng rồi cười trừ trước thái độ hơi ngạc nhiên của anh bảo an bên cạnh, nó rút tay ra khỏi túi, điếu thuốc cong queo, tắt ngấm. Nó thở dài vuốt vuốt lại điếu thuốc cho thẳng, trả lời qua loa vài câu hỏi thăm của anh bảo an rồi đứng dựa lưng vào tường thưởng thức khói thuốc trong lúc chờ bé Ngân. Gần hết thuốc cũng thấy dáng Ngân đang bước ra, nó quăng tàn thuốc vô thùng rác gần đó rồi bước lại đón Ngân đưa về bàn. Cô nàng gần như say mèm rồi, làm nó phải nắm tay ôm eo em dìu về ghế. Trời dần về khuya, nhạc càng dồn dập, mọi người đều ngà ngà say nhún nhảy theo nhạc, tiếng nói chuyện, cười đùa ồn ào khắp nơi. Nó vẫn giữ phong cách quen thuộc làm chỗ dựa cho Ngân, thi thoảng bị chị Thủy, Yến và cả Mimi trưng dụng vai còn lại để nghỉ chân, một lúc sau khi nhạc cũng dần về cuối có thêm nhóm của Nhi nhập cuộc khiến khu vực bàn của nó trở nên chật chội hơn, thu hút nhiều ánh nhìn hơn bởi hầu như các cô gái trong bàn đều là người có ngoại hình, lại thêm 5 cô nàng dancer lại càng nhiều người nhìn với những ánh mắt phức tạp khác nhau. Tuy Nhi không chơi chung nhóm nhưng dù sao cũng quen biết khá thân với mọi người, kể cả bốn cô nàng kia cũng vậy, có lẽ chỉ riêng nó là mới quen bốn bạn dancer trẻ dưới quyền Nhi, thậm chí bây giờ nó cũng quên luôn tên của mấy cô nàng, trừ cái cô Cycy dám trêu chọc nó hồi đầu buổi. Mọi người chào hỏi nhau vui vẻ, mấy cô gái mới cũng nhập cuộc nhanh chóng, Ngân vừa mới hơi hơi đỡ say cũng bị Mimi lôi ra quậy, cho nên cuối cùng còn sót mình nó ngồi im trên ghế mĩm cười nhìn mọi người chơi, người không biết thì tưởng nó bị cả đám hắt hủi, người thân thiết thì hiểu trước giờ nó đều ngồi im như vậy, mọi người chơi chung quen rồi.

Sao anh ngồi có một mình vậy? Đứng dậy chơi với mọi người đi chứ.

Cycy chen ra khỏi nhóm ngồi xuống kế nó, tay cầm chai nước lọc đưa lên miệng uống.

  • Em chơi tự nhiên đi, anh vầy quen rồi.
  • Là hồi nào giờ đi chơi anh cũng ngồi im ru vậy hả? Em để ý cả buổi rồi đó.
  • Sao để ý, em mắc làm mà.
  • Làm thì làm, trên đó vừa nhảy em nhìn anh hoài.
  • Nhìn anh chi cô nương
  • Thấy mắc cười, tò mò nhìn chơi.

Cô nàng khúc khích cười, nó cũng hiểu ý cô nàng cười vụ gì, gãi gãi đầu cười trừ theo

  • Ờ! Cười đi, sau bị anh đo thiệt đừng trách sao a dê xồm.
  • Hihi nè đo đi, nè cho đo nè, dám đo hông.
  • Ờ thì…nảy đo rồi đó, bửa khác đo tiếp, giờ….
  • Mạnh miệng…mặt đỏ lét rồi nè, mắc cỡ rồi hihi
  • Làm gì có, đây là anh say biết chưa.
  • Em hông thèm tin hihi, nè uống với em một ly em mới tin.
  • Rồi thì uống

Nó bật cười nhận ly rượu từ tay cô nàng, chạm ly nhẹ rồi uống cạn. Cycy cười vui vẻ cầm một trái nho cho mình, một trái cho nó rồi ngồi sát vào vai nó dùng ánh mắt tò mò nhìn nhìn khiến nó cũng mất tự nhiên, nhưng nó đâu có né được vì cô nàng khóa chặt một tay nó nằm trên chiếc eo bốc lửa của mình mất rồi.

  • Nhìn nhìn gì đó. Cho em biết, không được xàm sỡ anh nha.
  • Xí! Ai thèm xàm sỡ anh chứ, cho em mượn điện thoại coi.
  • Điện thoại ai, của anh hả?
  • Uhm
  • Chi…
  • Thì đưa coi coi

Cô nàng mò mẫm túi áo khiến nó hơi nhột chỉ đành rút điện thoại dưới túi quần ra nộp cho cô nàng chứ không cô nàng mò tới phía dưới thì nghiêm trọng lắm. Cầm điện thoại nó trên tay cô nàng bấm bấm số rồi đưa trả lại nó

  • Nè số em nè, anh lưu đi. Tính ra anh cũng chảnh ghê ha, gặp người khác trong chỗ này cả buổi ngồi chơi chung nhau là xin số em rồi đó, có mình anh lơ luôn.
  • Haha à thì tại…
  • Tại gì chứ, hihi anh chảnh thì có. Mà chảnh cũng phải, nghe nói anh quen toàn gái đẹp, để ý gì tới tụi em.
  • Làm gì có…
  • Thôi đi, chị Nhi nói vậy đó, chị Thủy cũng nói giống hệt nhau.
  • Không có, cái này tại mới quen, với lại anh cũng không có thói quen xin số làm quen. Tự nhiên quen biết hay hơn.
  • Con trai phải chủ động lấy số thì mới làm quen được chứ.
  • Thì giờ quen rồi nè.
  • Nhưng…anh lơ lơ, khỏi cãi hen, ví dụ em hổng đòi lưu số, chắc chắn anh cũng hông thèm hỏi luôn. Tới tên còn hông thèm nhớ.
  • Ai nói không, anh nhớ mà.
  • Nhớ cái đầu anh, tưởng em hông để ý nảy chị Thủy nói tên em ra anh mới nhớ đó hả.
  • Rồi rồi, anh thua…xin lỗi xin lỗi.

Nó chỉ đành cười khổ giơ giơ tay ra dấu đầu hàng, nói chung là ai cũng vậy, cứ con gái thì có trời mới cãi lại được.

  • Thôi thông cảm, nảy Nhi giới thiệu một lượt nhiều người, ai ai cũng đẹp hết anh bị mờ mắt lỡ quên thôi.
  • Hihi sao so với mấy chị kia, thân phận dancer bọt bèo anh hổng thèm để ý thì có.
  • Này! Đừng có suy diễn linh tinh, anh là anh mê dancer nhất đó.
  • Nói xạo
  • Thiệt mà, các bạn dáng ai cũng đẹp, anh thích thiệt.
  • Thôi đi! Toàn xạo không. Hihi mà bửa nào mời em uống nước đi, em mới tin.
  • À rồi, chuyện nhỏ.
  • Vậy hen, giờ thì tạm tha. Hông chọc anh nửa, mà anh ra chơi chung đi, ngồi gì ngồi hoài một chỗ.

Nó bật cười,vừa vỗ vỗ nhẹ lên hông Cycy vừa đẩy tay rời khỏi tay em

  • Em lại chơi với mọi người đi, kệ anh, anh quen rồi.
  • Cái người gì…chán dữ vậy hà. Kệ anh!

Bị nó đẩy tay ra từ chối, Cycy chu miệng một cái rồi cũng chịu rời tay nó ra đứng dậy nhún nhảy cười đùa với mọi người, riêng nó vẫn cứ vậy mà ngồi im lặng ngắm nhìn xung quanh. Cuộc vui cũng dần về cuối, DJ cũng chơi những bản nhạc không còn cao trào nửa, mọi người cũng chịu ngồi xuống nghỉ ngơi, mấy cô nàng dancer thì chào vài tiếng rồi cũng xin phép ra về trước. Chị Thủy cũng không còn đi giao lưu nửa vì khách của chị cũng về hết rồi. Ngồi dựa sát nó, chị Thủy ôm vai nó thì thầm.

  • Nè tụi nó đòi đi tăng hai nửa đó, em có muốn đi chung với tụi nó hông?
  • Hả tăng hai nào nửa
  • Thì…

Chị Thủy hướng mắt về Mimi, nó nhìn theo rồi cũng hiểu ra tăng hai là đi đâu, nó mĩm cười.

  • Chị có đi không?
  • Chị hông đi, chị còn ở lại tổng kết ngày mà. Em có đi thì đi đi, chút xong việc chị đi taxi về cũng được.

Nó nhìn nhìn chị Thủy rồi đưa tay vỗ vỗ nhẹ lên má chị.

Thôi đi, bày đặt hỏi đồ, chị thừa biết em không đi tăng hai với Mimi nào giờ còn hỏi. Chút chị làm cho xong việc đi, em chờ.

Chị Thủy ngẩn mặt nhìn nó tủm tỉm cười

  • Hihi thử chút coi còn chút lương tâm nào hông mà. Nảy nghe Mimi nói làm mai con quỷ kia cho em, tưởng em mê đi theo nó chơi tăng 2 rồi chứ.
  • Bớt tưởng dùm.
  • Mai cái đầu bà đó bà già, em hông có đi tăng 2 à nghen.

Giọng nói cũng khá quen chen vào, nó và chị Thủy nhìn sang một bên thì nhận ra chị Nguyệt đã ngồi kế từ lúc nào.

  • Nhìn gì mà nhìn, chút nhờ chút chuyện được hông tên kia
  • ….
  • Ủa sao mày hông đi con quỷ?
  • Ê già rồi hay quên hả, nào giờ em có đi chơi vụ đó đâu.
  • Già đâu, chị mày còn trẻ trung lắm nghen, tau tưởng mày qua bển mấy năm mày đổi tính rồi.
  • Giống hắn, bớt tưởng dùm đi bà già. Nè tên kia, chút đưa chị về dùm coi.
  • Hả…sao sao đưa được?
  • Sao hổng được?
  • Thì em đi với chị Thủy mà.
  • Ai hổng biết, bà già này bả còn ở lại làm còn lâu mới xong. Mon đưa chị về rồi quay lại đón bả.
  • Nhưng…
  • Hửm!

Trước đôi mắt nhếch lên ra vẻ đe dọa của chị Nguyệt, ngay lập tức nó nuốt luôn lời tính nói vô bụng, gục đầu

  • Rồi rồi thì đưa.
  • Ngoan đó cưng!
  • Nè còn quỷ chưa gì mày hành trai của tau vừa vừa thôi.
  • Hihi sài chung xíu mà chị iuuuu.
  • Tự kiếm trai sài đi hen
  • Từ từ em kiếm, giờ có trai này sài đỡ xíu cũng được. Mà chị coi coi còn ai ngoài hắn đưa em về dùm hông. Con quỷ Mimi giờ nó mê chơi rồi dễ gì chịu đưa em về, mấy người kia có cặp có đôi hết, còn con Ngân nó xỉn…nói mới nhớ còn nó nửa, xỉn vậy rồi sao giờ?
  • Uhm bửa nay sao nó xỉn dữ vậy ta, đâu mày kéo nó lại hỏi coi nó đi với Mimi hay muốn về.

Chị Nguyệt gật đầu đứng dậy nắm tay kéo Ngân lại ngồi xuống, cô nàng vừa ngồi xuống là dựa luôn vô người chị Nguyệt.

  • Ê nay uống gì xỉn dữ mậy, chút có đi chơi tăng hai với Mimi hông?
  • Em bị con quỷ Mimi nó hại đó chị iu

Ngân ngẩng mặt lên cười cười rồi ôm sát người chị Nguyệt, tay sờ soạng lung tung khiến chị Nguyệt cười khúc khích. Thoáng nhìn qua nó, Ngân vùi đầu vô ngực chị Nguyệt thở phì một cái.

  • Nay em xỉn rồi hông đi chơi nửa đâu, đang tính nhờ ai đưa về nè. Chút chị đi hông?
  • Tau hổng đi, chút tau nhờ tên này đưa tau về rồi.
  • Còn em, chị iu bỏ cho ai?
  • Để tau kiếm đại thằng nào nó đưa mày về ha, con quỷ nhỏ này nhột, hihi buông ra coi, nhột tau…

Nó trợn trừng mắt nhìn chằm chằm hai cô gái xinh đẹp đang giỡn với nhau một cách lả lơi vô cùng, ước gì được chen giữa thì hay biết mấy. Hình như phát hiện ánh mắt xấu xa của nó hay sao, chị Nguyệt liền nghiêm mặt.

Nhìn chỗ khác tên kia, nhìn gian thấy ớn.

Nghe chị Thủy đe dọa, nó liền quay mặt chỗ khác, lấy gương mặt chị Thủy làm điểm tự tài năng, chị Thủy cũng cười đánh nhẹ lên vai Ngân.

  • Thôi giỡn hoài, rồi sao hổng đi chơi với Mimi đi, nảy mày đi với nó mà.
  • Hoy nó đi chơi tăng hai, chút có trai của nó qua đi chung, em xỉn muốn chết đi sao nổi, chút em về.
  • Mày vậy sao về một mình được. Để tên này đưa về luôn.

Chị Nguyệt vừa nói vừa chỉ tay qua làm nó cũng chưng hửng.

  • Hả? Sao là em nửa.
  • Chứ ở đây có mình mấy người là con trai, còn tỉnh nhất.
  • Nhưng em có mỗi một chiếc xe.
  • Ráng chịu cực chút đi hen, toàn đưa người đẹp về muốn gì nửa, vinh hạnh quá chừng.

Cả ba cô gái đều khúc khích cười trước nét mặt nó. Bốn người có mỗi con xe, làm như bạn thân công an không bằng.

Nhìn cái mặt làm như bị hành hạ lắm vậy đó. Giờ để hắn đưa em về trước, rồi quay lại chị với con Ngân tự chia ha.

Hai người kia nghe xong cũng gật đầu, vậy là chị Nguyệt đứng dậy nói chuyện với Mimi, chào hỏi mọi người xong cầm túi xách ngoắc ngoắc tay với nó cứ như bình thường nó ngoắc hai con Mon, Ster vậy. Nó chậm rãi lắc lắc đầu ngao ngán đứng dậy cầm áo khoác vẫy tay chào mọi người rồi đi theo chi Nguyệt ra khỏi quán. Nhận xe từ anh giữ xe ngoài cổng, nó dùng tay gỡ luôn đồ gác chân sau ra rồi chùi chùi luôn vô quần, thấy vậy chị Nguyệt nhăn mặt.

  • Nè nè biết dơ hông hả, người gì ở dơ thấy sợ. Sao hông biết lấy chân gạc nó ra.
  • Hehe đạp đạp lâu lắm, lấy tay cho nhanh, sao đâu chút em rửa tay.
  • Tay dơ đừng có hòng mà đụng vô người chị đó.

Mắc gì nó đụng vô người bà cô này làm gì, cho vàng cũng không có dám à nhầm không có hứng. Chị Nguyệt ngồi sau lưng, mùi hương cứ phả vào mũi nó từ phía sau, nếu là người khác chắc cũng thả hồn mà thưởng thức, còn nay cô gái này nghe mùi không có dễ trêu chọc tí nào, nó chỉ cắm đầu cắm mặt chạy xe.

  • Nè Mon biết nhà chị ở đâu hông mà chạy tỉnh bơ vậy
  • Ờ hen, nhà chị ở đây đó?
  • Chạy về đường…quận Bình Tân đi, biết quận Bình Tân hông?
  • À rồi biết.

Nó quay xe nhắm hướng Bình Tân thẳng tiến, khuya Sài Gòn đường khá vắng, mát mẻ, chạy đường một chút nó ngó nghiên nhìn quanh rồi dừng xe lại bên lề đường.

  • Sao vậy?
  • Chị đưa túi xách đây em giữ cho.
  • Chi?
  • Đêm rồi đi ngoài đường cầm túi vậy nguy hiểm lắm, xui xui bị giật té sao.
  • Uhm hửm!

Chị Nguyệt nhìn nhìn nó một chút rồi cũng gật đầu đưa túi, nó cầm túi xem xét một chút rồi cởi nón bảo hiểm đeo luôn vô cổ. Xong xuôi nó mới cho xe chạy tiếp. Chị Nguyệt bĩu môi.

  • Làm như đưa Mon giữ hông bị giựt té vậy.
  • Phòng ngừa thôi, dù sao em cũng là nam, đeo chắc vầy cơ hội bị xui rủi thấp hơn.
  • Nhiều chuyện.

Lại bĩu môi với nó một cái rồi chị Nguyệt cũng không ý kiến gì nửa, mặt nhìn ngó đường phố xung quanh, miệng khẽ huýt sáo, không ngờ bà cô này là con gái mà cũng nhã hứng huýt sáo nhỉ. Tuy đường vắng nhưng dù sao SG cũng có ngủ bao giờ, dọc đường vẫn còn nhiều quán ăn sáng đèn, nghĩ ngợi một chút nó lên tiếng.

  • Chị đói không?
  • Uhm…cũng đói, sao vậy?
  • Muốn ăn gì không? Nảy giờ chơi uống rượu nhiều, muốn ăn gì lót dạ chút về ngủ không?
  • Hông đói lắm, Mon đói hả?
  • Em quen rồi, hỏi coi chị có muốn ăn không thôi.
  • Ăn gì giờ ta?
  • Cơm tấm đêm, cơm gà, cháo, hủ tiếu gõ…Ăn hủ tiếu gõ đi cho nóng nóng, nảy em thấy chị uống hơi nhiều đó.
  • Xí…vậy ăn hủ tiếu cũng được. Biết để ý quá hen.

Nó cười nhẹ cho xe chạy chậm rồi ghé một quán hủ tiếu nhìn cũng khá sạch sẽ. Vài ánh nhìn đổ về nó, hay nói đúng hơn là dành cho chị Nguyệt, công bằng mà nói với cái ngoại hình cũng như cách ăn mặc này, bà cô này ra đường nếu không có ai nhìn thì cũng khó tin.

  • Nè bộ hông sợ chị Thủy chờ lâu hả giờ đòi ăn nửa?
  • Chị Thủy còn tổng kết ngày, chắc cũng phải gần sáng không sao đâu, chị ăn từ từ cũng được. Chút trở về đón chị Thủy em chạy nhanh nhanh chút.
  • Uhm mà khuya rồi, ai kêu chạy nhanh cho nguy hiểm đó.
  • Bù thời gian ăn nè.
  • Thôi ông tướng, chạy chậm thôi cho bà đó chờ thêm chút kệ bả. Nhiều khi em về tới bả có trai đưa về mất tiêu.
  • Có người đưa chỉ về thì tốt chứ sao, còn Ngân nửa mà.
  • Con đó cũng đầy người đón.
  • Ờ ờ cũng tốt luôn, vậy thì em trở qua đây xin chị ngủ ké.

“Cốc”! Chị Nguyệt nghiêm mặt cốc lên đầu nó một cái rõ mạnh, chu chu môi ra vẻ đe dọa.

  • Nằm mơ đi ha, tui hông phải mấy người đó đâu mà ăn nói nham nhở.
  • Uida nói chơi chứ bộ
  • Hừm! Ăn nhanh đi, nói nhiều quá à!

Nó tiu nghỉu cắm mặt vô tô hủ hiếu, cái người này đúng là không thể trêu chọc được. Miệng nói là không đói nhưng bà cô này ăn tới hai tô khiến nó nó cũng một phen mở mang tầm mắt. Xong xuôi chị Nguyệt đi ra xe trước bỏ mặc nó tính tiền. Kêu thêm hai phần hủ tiếu riêng đem về cho nên mất một lúc lâu mới đi ra xe, chị Nguyệt ngồi sẵn trên ghế sau đung đưa chân xụ mặt

  • Gì mà tính tiền cũng lâu nửa, ủa mua thêm hủ tiếu chi vậy, bộ ăn chưa no hả ông?
  • Ờ ăn được có một tô no gì, phải ăn cho đủ hai tô mới ăn lại chị.
  • Ê xỉa xói gì đó cưng, muốn chết hả.

Chị Nguyệt giơ nắm tay lên định hành hung, đoán được từ trước nó liền nhảy qua một bên né được, cười khì khì

Nói chơi đó, em mua cho chị Thủy với Ngân. Nảy hai người đó cũng uống nhiều.

Nghe nó nói xong chị Nguyệt cũng chịu ngừng tay lại, đưa ánh mắt gì đó lạ lạ nhìn nó xong rồi cũng thôi không thèm gây với nó nửa. Thấy chị Nguyệt chịu để yên, nó cười nhẹ leo lên xe đi tiếp, khoản 10 phút cũng tới nhà chị Nguyệt. Chờ chị leo xuống xe nó cẩn thận giúp chị gỡ nón trong khi chị bận gọi điện thoại. Khoản vài phút đèn cổng bật sáng, một người phụ nữ trung niên, gương mặt có nét giống chị Nguyệt đang mặc một bộ đồ ngủ màu nâu đi ra mở cửa.

  • Mày biết đường về nhà hả Nguyệt?
  • Hihi hồi tối con nói đi với Mimi rồi mà.
  • Rồi ai đây? Con Mi đâu?
  • Tên này hả? Con mới cua đem về cho má con mắt đó, thấy sao? Được hôn?
  • …Dạ dạ con chào cô…à..à nè nè chị, nói bậy gì đó?

Nó suýt đứng tim vội leo xuống xe cuối đầu lễ phép chào má chị Nguyệt rồi lén đưa ánh mắt trợn tròn sang bà cô đang đứng xoay xoay người đắc ý bên cạnh. Má chị Nguyệt cũng mĩm cười gật đầu, rồi dùng ánh mắt tò mò đánh giá nó, sau đó má chị khẽ lắc đầu.

  • Ờ, thằng này coi bộ sáng sủa chững chạc đó Nguyệt, mà coi được như vầy sao trẻ người non dạ quá con?

Cả nó và chị Nguyệt đều ngơ ngác nhìn nhau chung một câu hỏi không hiểu lắm ý má chị là gì, má chị cười bĩu môi, cái bĩu môi này không khác gì chị Nguyệt.

  • Còn trẻ mặt mày sáng láng mà ngu quá con, mày dính chi vô con nhỏ có chó thèm lấy này làm chi cho khổ thân. Haizz thêm một đứa xui, tội nghiệp….
  • Má này! Trời ơi…..

Nó chưng hửng, chị Nguyệt thì hét lên nhảy vội về phía má chị, tay liền bịt miệng không cho nói nửa, gương mặt hình như cũng đỏ hồng, cay cú.

  • Im coi! Má phải má con hông vậy?
  • …Uhm…tau…má mày tau rành mày…quá. Bịt miệng tau chi, để tau nói…
  • Bực mình quá! Nè tên kia đi về đi đứng đó chi nửa. Má..đi vô nhanh, họp gia đình gấp.
  • Khoan…để tau hỏi chuyện nó chút coi. Con nhỏ này!
  • Hỏi gì hỏi…hắn chạy xe ôm đó. Ê tên kia về đi, muốn chết hả.
  • ….

“Rầm” chị Nguyệt vừa bịt miệng vừa đẩy mẹ chị vô nhà, chân đạp cái cổng rầm một cái đuổi khách, nó chưng hửng ngơ ngác đứng nhìn rồi phì cười, cái nhà này có vẻ thú vị, nhìn hai má con nói chuyện với nhau không khác gì hai chị em. Ngồi trên xe chần chừ hóng chuyện một chút, tới khi chị Nguyệt lú đầu ra đuổi thêm nó mới chịu đề máy xe, đi cả một khoảng vẫn còn nghe tiếng hai mẹ con “họp gia đình”. Vừa cười nó vừa cho xe chạy thật nhanh trở về quán bar, lên SG mới đó đơn vị đã tính bằng năm, đường xá cũng biết nhiều, chỉ có đi đâu phía ngoài vùng ven thì nó mới không biết thôi.

Khoản 20 phút sau nó cũng chạy về được quán bar, đường vắng chạy một mình nên nó đi khá nhanh, không mất nhiều thời gian như lúc đưa chị Nguyệt về. Để xe đại vào một góc trước quán vì giờ này cũng đã gần đến giờ ngừng hoạt động, khách khứa phần lớn cũng rời khỏi quán, chỉ còn lai rai vài bàn do khách quen hoặc say quá còn ngồi nghỉ chưa về. Đi vô quán vừa chào mấy bạn nhân viên, bảo an nó nhìn ngó lung tung kiếm chị Thủy. Thực ra cũng không khó tìm, chị Thủy đang ngồi trước một cái laptop màu trắng ghi ghi chép chép, bên cạnh chị Ngân đang nằm trên ghế sô-pha.

  • Về rồi hả? Đi lâu dữ, chị tưởng cưng bị con quỷ kia nhai xương luôn rồi. Hihi nè ngồi đây chờ chút chị sắp xong rồi.
  • À em ghé cho chị Nguyệt ăn hủ tiếu. Ủa mấy người kia về rồi hả chị?
  • Uhm! Tụi nó đi tăng hai lâu rồi, con quỷ Mimi giờ này dễ gì nó về.
  • Oh!

Nó cười nhẹ nhìn nhìn sang Ngân đang nằm ngủ, hôm nay không biết bị Mimi làm gì mà cô nàng này say dữ không biết. Lắc lắc đầu, nó cởi áo khoác đắp lên chân Ngân xong ngồi xuống kế chị Thủy, ngả đầu ra ghế, hai chân gác luôn lên bàn, chị Thủy nhìn qua cười

  • Mệt chưa? Chờ xíu chị xong rồi về.
  • Em có làm gì đâu mệt, hơi thấm rượu chút thôi. Chị mới mệt đó
  • Có sao đâu, chị quen rồi.
  • Chị đói chưa?
  • Hơi hơi hà.
  • Vậy ăn cái hả về, em có mua hủ tiếu cho chị nè.
  • Uhm!

Nó xoa xoa má chị Thủy cái rồi đứng dậy vẫy một bạn nữ nhân viên đang dọn dẹp gần đó đưa một bịch hủ tiếu nhờ bạn vô bếp hâm nóng lại đổ ra tô dùm. Khoản năm phút cô bé bê tô hủ tiếu nóng hổi ngon lành đem ra để xuống trước mặt nó.

  • Hủ tiếu của anh Mon nè.
  • Ừ anh cảm ơn nha

Vừa nói nó vừa rút một tờ tiền 100k ra định đưa cho cô bé nhân viên thì cô nàng lè lưỡi một cái xua xua tay chạy tọt đi chỗ khác. Nó nhìn qua thì thấy chị Thủy tỏ ra không liên quan, tập trung vô máy tính. Nó lắc đầu

  • Nè! Đừng có làm bộ, gì mà tối ngày không cho nhân viên lấy tip của em vậy hả?
  • Làm như giàu lắm đó, chừng nào cầm tiền mấy ổng đi chơi hả tiếp, còn đi chơi bình thường miễn đi. Người quen không.
  • Nhưng mà…
  • Thôi ông tướng, tip cho dữ rồi hết tiền ăn luôn đi hen,
  • Làm gì hết! Lỡ hết em kiếm người ăn ké.
  • Ghê dữ, ăn ké ai đâu nói nghe coi?
  • Chị chứ ai.
  • Quên đi! Chị nghèo lắm, hông có tiền nuôi trai. Hihi!
  • Thôi ăn đi cho nóng, uống quá trời ăn cái này cho dịu bao tử.
  • Biết rồi ông cụ!

Chị Thủy cười kéo laptop sang một bên, vừa ăn vừa nhìn nhìn laptop kiếm tra. Thấy vậy nó kéo chị vô sát người nó, đẩy laptop ra tuốt phía xa nghiêm mặt

  • Ăn xong đi rồi làm, có nhiêu thời gian đâu chi cho cực vậy hả?
  • Xí! Biết rồi, khó tính vừa thôi ông.

Chị Thủy chu môi một cái rồi cũng chịu ngồi ăn hủ tiếu đàn hoàng. Xong tô hủ tiếu mới được cho nó ngồi làm tiếp.

  • Giờ sao đây ta, bà nhỏ này ngủ say kiểu này sao đưa về giờ?
  • Uhm để coi coi, ê con kia dậy về nè.

Chị Thủy kéo tay Ngân dậy, nhưng làm cách nào cô nàng cũng không chịu dậy cứ kéo dậy là cô nàng đẩy tay chị Thủy ra, nằm dài xuống ghế. Cả một lúc lâu cũng không trị được bà cô này, chị Thủy đánh lên mông Ngân một cái rồi quay mặt qua nhìn nó lắc đầu ngao ngán.

Hay thôi vầy, giờ cho nó nằm đây ngủ thêm chút xíu cho tỉnh, chị nhờ chị tạp vụ coi chừng. Em chở chị về xong chịu khó quay lại đón nó hen.

Nó thở dài nhìn Ngân một chút xíu rồi cùng chỉ còn cách đồng ý, ai kêu lần nào đi chơi nó cũng là người duy nhất tỉnh làm chi để toàn bị mấy người này hành hạ cái thân tàn. Sau khi không còn gì sai sót, chị Thủy nộp báo cáo ngày, dặn dò một chút việc cuối cùng rồi mới ra xe cho nó đưa về.

  • Nè em lạnh hông vậy?
  • Không trời này nhằm gì em, Đà Lạt mới thấm.
  • Tài lanh, mà thôi ai kêu ga-lăng có cái áo khoác duy nhất đắp cho gái rồi.
  • Haha là chị em cũng ga-lăng vậy mà.
  • Xí! Thôi đi, để dành cho mấy cô trẻ đi ha, tui già rồi.
  • Có già đâu mà bi quan hoài, mà nè chị còn đói không?
  • Mới ăn nguyên tô hủ tiếu đói gì ông, em đói hả?
  • Không em hỏi thôi, sợ chị uống nhiều đau bao tử.
  • Hihi hông sao, chị ăn vậy được rồi, giờ chỉ muốn về ngủ.
  • Ừ thì về cho ngủ.

Nó tăng tốc xe chạy nhanh về nhà chị Thủy, đưa chị lên phòng rồi chạy ngược trở về quán. Ông anh bảo an đang sắp xếp lại đồ đạc nhìn nó lắc đầu

  • Khổ dữ hả Mon, đi chơi xong hết đưa người này tới đưa người kia về.
  • Khổ như nó tau cũng muốn, mày thấy nó đưa rước toàn gái đẹp không, sao tau chưa thấy cái khổ đó nó đè lên anh em mình.
  • Ờ cũng đúng..haha

Mấy ông bảo an cười ha hả, nó cũng chỉ gật đầu cho có lệ rồi đi vô trong, Ngân vẫn còn đang nằm trên ghế, đôi chân dài trắng mịn giấu sau chiếc áo khoác jean của nó. Chạy đi chạy về cũng mệt, nó ngồi xuống chào bạn tạp vụ chị Thủy nhờ coi chừng Ngân rồi vỗ vỗ nhẹ lên má cô nàng.

  • Nè! Dậy a chở về nè cô nương
  • Hihi mệt ghê, đang ngủ ngon.

Cô nàng duỗi duỗi người bám nhẹ vào vai nó ngồi dậy, hơi thở tuy có mùi rượu nhưng vẫn thơm ngát.

  • Anh đưa chị Thủy về rồi hả?
  • Ừ! Về hết rồi, giờ còn có mình em đó.
  • Uhm

Nó đeo túi xách lên người, ôm lấy eo Ngân đưa ra xe, người cứ như không xương làm nó mệt thở muốn hụt hơi. Kéo tay em ôm chặt eo, cô nàng ngả đầu lên vai nó, hơi thở cứ đều đều. Cũng may hôm nay chạy tay ga mới có thể một tay chạy xe một tay giữ lấy cô nàng, chứ gặp con moto của nó thì thua.

  • Nay uống chi say dữ, rồi em có đói không? Nảy anh có mua hủ tiếu cho em mà thấy em say quá nên a cho chị tạp vụ luôn rồi.
  • Gặp lại anh em vui, uống nhiều chút được hôn?
  • Thôi cô nương, ham chơi thì có.
  • Hihi
  • Giờ có muốn ăn gì không? Để uống bao nhiêu rượu hư bao tử hết.
  • Em hông muốn ăn, giờ ăn mập lắm.
  • Mập đâu mà mập
  • Sẽ mập mà. Hì giờ em chỉ muốn ngủ thôi, kiếm chỗ cho em ngủ.
  • Thì đang đi về đây
  • Về đâu
  • Đưa em về nhà chứ sao nửa.
  • Hihi nhà đâu mà về chàng ơi.
  • Là sao?
  • Em bỏ nhà đi bụi luôn rồi, mẹ em đuổi rồi.
  • Trời! Gây cái gì mà đòi đi bụi, thôi cô nương để anh chở về nhà. Đang có nhà êm ấm, tướng em mà đi bụi lấy gì sống.
  • Coi thường người ta dữ ha, em có nghề đàn hoàng đó nghen, ở đâu sống hổng được.
  • Dẹp đi, để a chở về nhà, có gì a nói mẹ em cho

Nó bậm môi, kệ cô nàng mà hướng xe đi thẳng về nhà Ngân, cô nàng khúc khích cười, khẽ kéo cái đầu nó ngước ra sau nhìn nhìn một chút rồi bật cười.

  • Coi cái mặt nè, nghiêm túc quá chừng, em chọc anh đó, nảy em xin mẹ qua nhà Mimi ngủ rồi thành ra giờ đi về đâu có ai chờ cửa em đâu.
  • Thì gọi điện cho ai đó trong nhà.
  • Trời nhà em mà ngủ có cháy nhà kêu cũng hông dậy.
  • Ơ chứ giờ làm sao, hay là chở em qua Mimi
  • Mimi giờ nó chơi với trai rồi, qua nó phá đám nó chửi chết.
  • Chứ giờ đi đâu?
  • Hihi vô đó! Ngủ xíu mai về!

Nó nhìn theo hướng Ngân chỉ, phía xa xa là một khách sạn khá lớn, đèn sáng rực rỡ. Nó ngẩn người

  • Nhưng…
  • Hì! Hông vô đó chứ đi đâu, chạy rong ngoài đường tới sáng hả.
  • Cái này…
  • Đi nhanh, con trai gì suốt ngày nhưng nhưng…
  • Ờ rồi thì vô.

Nó gãi gãi đầu nhìn nhìn một chút rồi cho xe chạy thẳng vô khách sạn, gửi xe xong dìu Ngân trở lên lễ tân lấy một phòng có ban-công nhìn ra phố. Mệt thở không ra hơi mới dìu được cô nàng đi vô phòng. Bật đèn, dìu Ngân nằm thẳng lên giường, nó cởi giày cho em, dùng khăn lạnh lau sơ qua mặt cho Ngân rồi kéo mền đắp lên người cô nàng, vuốt vuốt nhẹ mái tóc đang phủ lên mặt Ngân, nhìn cô nàng vài phút rồi đứng dậy đi lại ghế sô-pha ngồi. Cởi giày mình ra, cởi luôn một nút áo sơ-mi cho thoáng, nó gác chân lên bàn đưa ánh mắt nhìn ra ngoài thành phố. Rút từ trong túi điếu thuốc, nó châm lửa, ngả đầu ra ghế. Dù không say nhưng men rượu cũng thấm khiến nó khá mệt, mỗi khi say là thức cho đến khi mệt mõi thật nhiều rồi ngủ gục đã trở thành thói quen từ lâu. Bất chợt mùi hương con gái ấm áp từ phía sau, một vòng tay ôm lấy cổ nó, mái tóc phủ lên vai…

Có người yêu không gặp rồi, giờ một mình lâu như vậy vẫn trốn em là sao?

Nó ngẩn người giây lát rồi cũng mĩm cười

  • Anh trốn em hồi nào
  • Vẫn đang tránh né em nè.
  • Không có
  • Hihi cuối cùng cũng gặp lại anh
  • Làm như lâu nay không gặp nhau vậy cô nương.
  • Hì nhưng lần này mới thật sự là anh, tự do, hư hỏng.
  • Anh hư hỏng hồi nào.
  • Hihi hư hỏng theo cách riêng của anh

Ngân mĩm cười, leo lên thành ghế rồi tuột xuống ngồi bên cạnh nó, đôi chân mịn màn gác lên chân nó đang trên bàn, đầu ngả vào vai nó.

Nè nè! Tưởng say lắm rồi chứ?

Nó dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn từng động tác nhanh nhẹn của Ngân mà bất ngờ, cô nàng ngẩng đầu nhìn sâu vào mắt nó, mĩm cười đưa tay vuót vuốt lên tóc nó.

Anh dễ bị lừa hết sức, con gái chỉ say với người họ muôn say nha chàng khờ ơi! Chủ yếu em muốn ở riêng với anh, biết chưa!!!

Nó cuối đầu nhìn Ngân, đúng là cô nàng đâu có vẻ mặt say như lúc nảy, xinh xắn, yêu kiều theo cách riêng, xoa xoa tóc em nó bật cười.

Muốn gì thì nói, giả bộ làm chi cho khổ không biết. Bởi anh nói bửa nay làm gì mà em say dữ.

Ngân bĩu môi

  • Em hổng gạt anh, dễ gì được ở bên cạnh anh như giờ.
  • Anh đó! Hồi trước không thể, giờ một mình rồi cũng né né em suốt.
  • Ờ thì…
  • Hì không cho giải thích!

Ngân đưa tay bịt miệng nó lại, tay còn lại xoa xoa lấy ngực nó, đôi mắt trở nên mắt buồn.

Anh là người ra sao, cho tới giờ em cũng không hiểu rõ. Là lăng nhăng, bay bướm hay là chung tình. Là người tốt, hay một tên khốn…Người tốt thì hông giống vì xung quanh lúc nào cũng đầy người đẹp vây quanh, nhưng nhìn kỹ hình như anh vẫn cô đơn. Là tên khốn cũng hông giống…hì nếu là người khác có khi đã lao vô ngấu nghiến em nảy giờ rồi.

Nó bật cười, đưa điếu thuốc lên miệng hút lấy một hơi dài, tay xoa nhẹ lên bờ vai thon mịn của em.

  • Lèm bèm cái gì vậy cô nương, không giống em chút nào. Có điều anh đính chính lại, anh không tốt, ngoài ra em biết tính à mà…anh chỉ…
  • Làm như em hổng biết đó, hông ngủ với người say xỉn, hông ngủ với người phê thuốc, hông ngủ với người hông đồng ý, hông thích anh. Đúng chưa?
  • Ờ…thì….

Bất chợt Ngân kéo nó sát vào người, đôi môi mềm mại khóa chặt lấy môi nó, tay em ôm siếc lấy ngực nó, cả người em như con rắn cuộn tròn không cho nó một cơ hội để phản kháng. Nụ hôn tưởng chừng không thể dứt ra cho đến khi em chịu rời khỏi môi nó một chút, ánh mắt long lanh như muốn nhìn kỹ từng centimet gương mặt nó.

  • Giờ anh tự do, chỉ một mình, anh cũng hông phải người tốt…Em hông say, cũng hông có phê thuốc, em thích anh. Em muốn ngủ với anh…như vậy vừa đủ với anh chưa?
  • Hì! Hông trốn em được đâu người xấu! Em nói rồi, em không cần làm người yêu của anh, em chỉ cần…gặp anh, xoa dịu một chút vết thương của anh, cũng là của chính em…Hì…vẫn thích anh là đồ hư hỏng..

Ngân mĩm cười, nó cũng cười…nụ cười không rõ cảm xúc là gì, khói thuốc vừa hít vào chưa kịp thở ra, Ngân đã dùng đôi môi của mình cuốn lấy môi nó, hơi thở em giờ này lại quyện vào khói thuốc, ngọt, đắng, cay nồng…Người như nó, làm gì đáng để ở bên. Nó bật cười, mái tóc phủ dài lên mắt, chẳng ai nhìn thấy đôi mắt nó, kể cả chính nó. Vết thương nơi lồng ngực như nhói lên, bàn tay thô ráp như muốn co giật, chỉ là dù có run rẩy, sơ cứng, bàn tay nó vẫn cảm nhận được làn da mịn màng nhưng ấm áp như một ngọn lửa trên cơ thể Ngân. Tay em luồn vào ngực nó, cởi từng chiếc nút áo, môi em vẫn không muốn rời môi nó. Mùi khói, mùi nước hoa, mùi rượu, mùi cơ thể em và nó như quyện vào nhau, say nồng đến lạ.

Tiếng nhạc báo thức quen thuộc khiến nó tỉnh dậy, đầu như ai gõ trống bên trong, đêm qua nhìn vậy cũng say, dư âm của rượu khiến người vẫn mệt. Ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ làm mất vài phút nó mới tìm được chiếc điện thoại để tắt chuông. Hình như hôm nay có buổi học, dùng tay xoa xoa hai bên thái dương, vỗ mạnh đầu vài cái sau đó nó khẽ kéo mình ra khỏi cơ thể mịn màng của Ngân, khoác đại cái áo sơ-mi rồi mở nhẹ cửa sổ bước ra ngoài ban-công. Nhịp sống ồn ào, xô bồ bên dưới đường bắt đầu từ bao giờ, tự nhiên thèm cái không khí buổi sớm mai ướp đầy sương Đà Lạt. Châm một điếu thuốc dựa người vào lan can, nó đưa ánh mắt nhìn cuộc sống qua lại trên phố, chắc hôm nay lại đi học trễ, cô nàng nằm bên trong giờ còn chưa dậy nổi, lấy gì nó bỏ đi học. Đưa đi là phải đưa về, đó là luật của nó.

  • Anh dậy sớm vậy? Hông mệt hả?
  • Uhm

Chợt một vòng tay ôm lấy nó từ phía sau, bàn tay mát lạnh luồn vào ngực nó xoa nhè nhẹ, nó mĩm cười thở nhẹ ra một hơi thuốc lá.

  • Sao không ngủ nửa, sáng nay a có buổi học nên có cài báo thức, anh làm em thức hả?
  • Uhm anh rời khỏi người em là em biết liền.
  • Cũng tỉnh ngủ quá chứ, em mệt không, hay ngủ nửa đi.
  • Hì muốn ngủ nửa, mà thôi về cho anh đi học.
  • Muốn ngủ nửa thì ngủ, a cũng có thiết tha gì đi học đâu.
  • Hihi anh có thể bỏ em ở đây đi về trước mà.
  • Không có thói quen đó, a sẽ chờ em dậy a đưa em về.

Nó giả bộ nghiêm mặt, tay xoa xoa nhẹ lên má Ngân, cô nàng cũng mĩm cười, dựa đầu vào lồng ngực nó

  • Chỉ riêng cách cư xử dịu dàng này làm em cảm giác như mình là người yêu của nhau vậy hì.
  • …Định như thế này hoài sao, em hiểu anh như…

Ngân lại đưa tay che miệng nó lại, ngẩn đầu nhìn nó cười dịu dàng

  • Anh hông cần phải nói! Như bây giờ tốt hơn. Em muốn và em cũng thích như vầy.
  • Liệu có tốt không, anh không phải…
  • Anh xấu hay tốt, đúng hay sai em tự biết. Không cần bận tâm về em nhiều đâu, anh làm gì cũng được, sống cuộc sống của riêng anh ra sao em mặc kệ, chỉ cần gặp nhau anh cũng dịu dàng như vầy là đủ rồi.
  • Chừng nào anh có người yêu mặc dù em cảm nhận sẽ rất khó thực sự có ai đó ngoài chị ấy chiếm được trái tim anh, lúc đó mình lại dừng. Anh còn cô đơn, em sẽ lại tìm anh chừng nào em có bồ thì thôi. Hông được trốn…
  • À ờ…nhưng…
  • Bớt diễn trò xấu để mọi người xa lánh mình đi nha, chiêu trò của anh…hông qua mắt được mấy người quen biết anh, ít nhất là hông diễn được với em đâu nghen.

Ngân chỉ chỉ vô giữa trán nó, mặt lém lỉnh nghiêm nghiêm ra vẻ già dặn, nó nhìn em vài giây cũng không biết nói gì, chỉ khẽ thở dài, bật cười xoa xoa lên mặt em

  • Thôi đi bà trẻ, nhìn em sâu sắc như vầy không có quen.
  • Hihi em là dân chơi đó, đang lừa gạt tình cảm anh đó hihi
  • Chắc không?
  • Cái khác em hông chắc, chứ lừa “tấm thân trung trinh” của anh thì dễ ẹc.
  • Ơ…trung trinh thiệt mà, ai cũng biết!
  • Hihi khỏi giới thiệu, chị em tụi em có ai thèm tin đâu

Cô nàng cười khúc khích dụi đầu sâu vào người, hai tay càng ôm chặt lấy hông, chu môi hôn nhẹ lên lồng ngực nó. Dù không nhiều lần ở riêng với nhau, cũng lâu rồi không gặp, nhưng cái cô nàng này chưa hề chán thích hư hỏng với thằng tào lao như nó, thật nặng đầu.

Nói ra hông ai tin, kệ anh tin hay không tùy anh, nhưng em muốn anh biết em chỉ đối xử đặc biệt như vầy với anh. Em hư hỏng nhưng hông bừa bãi, hông phải ai được đụng vô người em đâu. Hihi đi ăn sáng rồi về thôi đồ trung trinh ơi!

Cô nàng nhoẻn miệng cười, hôn thật mạnh lên môi nó rồi chạy ào vào wc, nó chưng hửng nhìn theo, nảy giờ Ngân chỉ quấn có mỗi chiếc khăn tắm nhỏ xíu trên người, vội đưa mắt nhìn xung quanh, mồ hôi hột tuôn rần rần sau lưng, không biết có sơ hở gì cho ai đó ở xung quanh đây quay phim chụp hình lại tung lên mạng không nửa. Cái cô nàng này, miệng la không bừa bãi, vậy đâu ra cái kiểu như không mặc gì chui ra ban-công đứng nảy giờ là cái thể thống gì, nghĩ đến thôi mà muốn kéo lại đánh mấy cái vô mông cho chừa.

Vệ sinh cá nhân xong nó mặc lại quần áo đưa Ngân xuống trả phòng rồi chở cô nàng đi ăn sáng, uống cà phê. Loay hoay cả nửa buổi nó mới đưa được em về nhà rồi mò lên trường cho có mặt. Cũng may bửa nay không phải ngày học môn cô đẹp, nếu không nó thà trốn luôn chứ không dám mò lên lớp để ăn hành. Tan học bụng đói cồn cào, ngồi suy nghĩ mãi không biết đi đâu, về nhà trọ thì giờ này tụi bạn ở nhà đông đúc ồn ào, về nhà chị thì…chưa biết nên về hay không, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng nó quyết định mò qua chị Thủy hưởng ké máy lạnh, dù gì bên đó còn nguyên balo đồ của nó. Nói là làm, nó mua đại hai phần cơm trưa, vài món ăn, một phần canh chua cá rồi chạy ào qua nhà chị Thủy. Phải đập cửa ầm ầm, gọi điện mấy cuộc bà chị già mới chịu mở cửa, đập vô mắt nó là gương mặt ngái ngủ nhưng vẫn đẹp vì chiếc váy ngủ màu xanh nhạt.

  • Nè phá đám vừa thôi, biết người ta làm đêm hông hả?
  • Thông cảm, không biết đi đâu, cho qua nằm ké máy lạnh. Mà trưa rồi, dậy ăn cơm rồi ngủ nửa.
  • Mệt ghê nha giờ dậy rồi ngủ lại sao được nửa.
  • Hehe giờ sao có cho vô nhà không?
  • Vô đi ông, coi cái mặt nham nhở hết sức, hồi khuya đi với con nào sao hổng qua kiếm nó, phiền tui chi hông biết.
  • Nhăn hoài, mua đồ ăn cho chị nè.
  • Hông thèm nha cưng, sau phá chị ngủ nửa chị ăn cưng luôn đó. Để làm cho cái chìa khóa, mai mốt cấm kêu chị dậy biết chưa!

Chị Thủy duỗi người ngáp ngắn ngáp dài mấy cái đóng sập cửa đi vô wc, nó thì chạy tót lại bếp bày đồ ăn ra bàn, mở tivi ngồi chờ. Vệ sinh cá nhân xong chị Thủy đi ra nhìn nhìn đồ ăn trên bàn gật đầu

  • Mua ở đâu coi bộ ngon à, mà hơi nguội.
  • Ờ em mua tuốt bên gần trường, chạy qua đây nguội phải rồi.
  • Thôi để chị hâm nóng, em tranh thủ vô tắm đi rồi ra ăn, người mồ hôi hông kìa.
  • Ờ ờ

Nó gật đầu đi vô wc tắm, buổi trưa nóng chạy ngoài đường, không có cái sướng nào bằng được thả mình giữa làn nước mát lạnh của vòi hoa sen. Nó tắm cũng nhanh, mặc mỗi chiếc quần dài để trần mò mẫm đi ra ngoài, chị Thủy đang cắt trái cây, nước ngọt chuẩn bị sẵn, đồ ăn cũng hâm vừa xong nghi ngút khói trên bàn. Cầm đại miếng ổi đưa lên miệng nhai ngon lành nó ngồi xuống đối diện chị Thủy cười cười

  • Chiều nay chị làm gì không?
  • Hông có làm gì, bình thường ngủ chiều dậy, coi phim hoặc đi uống nước chút với mấy con kia rồi qua quán làm. Nay bị em phá dậy giờ này đó, tự nhiên bị dậy sớm, ai biết làm gì.
  • Hehe ai kêu ngủ trái giờ người thường chi.
  • Tui đi làm đêm đó nghen.
  • Rồi rồi, mai mốt hạn chế phá chị giờ này
  • Còn có mai mốt nửa hả, chị làm cho cái chìa khóa, có qua tự vô nhà làm gì làm, cấm phá chị ngủ!
  • Rồi rồi! Thì không làm chị thức giờ này nửa. Xong chưa, ăn thôi, đói bụng quá.
  • Xong rồi, ăn đi ông tướng.

Chị Thủy để dĩa trái cây cắt xong trở vô tủ lạnh rồi ngồi xuống ăn cơm với nó

  • Rồi em chiều làm gì, cứ lông bông ngoài đường hoài hả
  • Có đâu, ăn xong ngủ xíu đi, chiều chiều em chạy qua mấy quán của ông Kha coi thử. Chị ngủ nửa đi!
  • Thôi dậy rồi ngủ lại hông được, em ngủ đi, chị coi phim. Chiều chị kêu dậy.
  • Ờ ờ cũng được.

Ăn uống xong xuôi, trong lúc chị Thủy dọn dẹp rửa chén thì nó nhảy tót lên giường chị, mở tivi rồi ngồi dựa lưng vô tường hút thuốc, hình như số người nó ngang nhiên hút thuốc trước mặt càng ngày càng nhiều thì phải. Bộ phim hài nhẹ nhàng, đêm qua có uống rượu, lại không được ngủ nhiều, người mệt nhoài, nhất là ngồi dưới cái máy lạnh mát rượi, nó ngủ gục luôn lúc nào không hay. Trong cơn ngủ chập chờn, có ai đó kéo người nó nằm xuống, đầu gối lên cái gì đó mềm mại, mát lạnh, thơm thoang thoảng mùi con gái, nó cũng không thèm suy nghĩ, vô thức vùi đầu vào giất ngủ sâu.

 

  • Nè Mon dậy đi qua quán nè.
  • Chiều rồi hả chị?

 

Nó mở mắt ra, ngủ ngon thiệt, không biết trời đất gì luôn, chị Thủy cuối người xoa xoa lên trán nó

Uhm dậy đi ông tướng, ngủ gì say như chết đó, tê chân chị hết rồi nè.

Nó xoay xoay đầu nhìn nhìn, thì ra đang nằm ngon lành trên đùi chị Thủy, nó cười cười

  • Ơ sao không kéo em nằm lên gối
  • Còn hỏi nửa, đỡ cho nằm xuống đang kiếm cái gối, chưa gì mấy người dụi luôn vô đùi người ta ngủ ngon ơ.
  • Hehe quán tính quán tính, chỗ nào êm thì em nằm thôi.
  • Nham nhở vừa thôi ông, tê chân chị hết rồi nè.

Nó cười, đưa tay xoa bóp đùi chị Thủy, tay còn lại cầm điện thoại lên nhìn, ngủ một giấc gần 5 giờ chiều, quá đã.

  • Ủa chị giờ qua quán chưa?
  • Chờ em dậy đi nè, trễ chị rồi.
  • Hì vậy chị chuẩn bị đi, em rửa mặt cái rồi đi liền

Nó chạy vô wc vệ sinh cá nhân xong mặc đại bộ quần áo chị Thủy xếp trong balo rồi chạy luôn xuống dưới nhà tranh thủ làm trước ly cà phê cóc cho tỉnh ngủ trong lúc chờ chị Thủy chuẩn bị. Đang ngồi rung đùi nhâm nhi thì có điện thoại của ông Kha.

  • Alo đang đâu đó mày?
  • Đang uống cà phê chờ đưa chị Thủy đi làm
  • Đ.M tối ngày đàn đúm với gái, tau kêu mày ở nhà coi chừng quán cho tau sao giờ này còn ở đó?
  • Ờ thì ông Thông kêu tối nay mới qua mà, đang tính đưa chị Thủy đi làm cái qua bển nè.
  • Làm sao bỏ mấy cái quán loạn tau về tau chôn sống mày với con Thủy.
  • Yên tâm yên tâm
  • Yên tâm con khỉ khô. Giờ tau cho mày nhiệm vụ vinh quang lấy le với tụi nhân viên đây.
  • Là sao?
  • Bửa nay khuya hết ca đóng cửa sớm dẫn tụi bên cơ sở 2 đi nhậu.
  • Hả mắc gì dẫn đi nhậu anh?
  • Mỗi tháng cơ sở nào đủ doanh thu tau giao, nguyên cơ sở được dẫn đi chơi, ăn nhậu cộng với thưởng tiền. Chút mày ghé bên nhà tau hỏi con Nị nó đưa tiền đem theo thưởng cho tụi nó. Tau dặn con Nị chia tiền ghi sẵn tên tụi nhân viên hết rồi, ra quán nhậu mày cứ đọc tên rồi đưa cho tụi nó. Mày em tau tiếp đãi lính cho nó đàn hoàng, đừng có làm mất mặt tau.
  • Cái gì, mắc gì kêu em, sao không kêu ông Thông đó, em nhậu nhẹt gì nổi kêu dẫn lính anh đi chơi.
  • Mày phải đi, cơ hội giao lưu, chưa kể lập uy với nhân viên. Thằng Thông nó mắc việc khác rồi.
  • Nhưng mà…
  • Nhưng khỉ? Đàn ông con trai mạnh dạn lên, lấy le tụi con gái chơi chớ mày, lính tau nhiều đưa ngon lắm. Kaka
  • Em nhậu có được nhiêu đâu kêu đi, móe lấy le khỉ mốc.
  • Không nhậu nhiều thì kiếm con nào nó nhậu phụ cho. Vậy nha, tranh thủ đi kiểm tra một vòng rồi canh giờ qua bên cơ sơ 2 cho tụi nó đóng cửa sớm đi chơi. Tau đưa con Tiên đi ăn đây.
  • Ê khoan…

Ông Kha tắt máy cái rụp bỏ nó la oai oái, chưa gì đã bị giao cho cái việc trớt quớt hết sức, nó cũng biết ăn chơi đó, nhưng mà uống thì có uống được nhiêu đâu, chưa kịp lấy le lấy uy gì đã sỉn quắc cần câu, giang hồ nó cười vô mặt chứ uy với le. Nó hút rột rột ly cà phê thở dài ngả người ra ghế, giờ chỉ có cầu cứu chị Thủy mới khả thi thôi. Vừa nhắc tào tháo tào tháo xuống tới, linh hết sức.

Xong rồi, đi Mon

Chị Thủy mặc một chiếc váy màu đỏ gợi cảm lấp lánh một ít kim tuyến, mùi nước hoa thơm ngát đứng xoay xoay trước mặt cứ như để nó kiểm tra coi có sexy quá đà hay không. Nó gật gù rồi lại lắc đầu thở dài ngồi ngả lưng vô tường. Thấy vậy chị Thủy cau mày kéo ghế ngồi xuống bên cạnh nó

  • Sao hổng chịu đi, bộ chị mặc hở lắm hả?
  • Không phải, cái này được
  • Vậy sao mặt ngắn mày dài
  • Ông nội Kha tự nhiên kêu em bửa nay dẫn nhân viên ổng đi nhậu thưởng doanh thu gì đó, chưa gì bắt em dẫn đi ăn nhậu, thấy tào lao không.
  • Trời tưởng gì, mà bên quán ổng có cái trò đó mà bộ em hổng biết hả?
  • Giờ mới biết. Ổng kêu dẫn tụi nó đi chơi rồi thưởng tiền lấy le. Mà em nhậu được nhiêu đâu, le khỉ chứ le.
  • Hihi vậy giờ sao?

Chị Thủy bật cười khúc khích tay vuốt vuốt tóc trên đầu cho ngay ngắn.

  • Cứu bồ đi chớ ngồi đó cười.
  • Hihi bửa nay chị hông có đi phụ em được đâu ha, bửa giờ nghỉ nhiều rồi.
  • Zzzz
  • Coi cái mặt nè, anh Kha kêu đi giao tiếp cho quen chớ kêu đi chết đâu mà nhăn như lên pháp trường. Thấy mấy bửa tiếp khách uống cũng dữ lắm mà, mới đi nhậu tới té xe luôn đó quên hả
  • Uống có mấy ly sỉn rồi, thôi nghĩ cách cứu bồ đi chớ ngồi đó khịa em hoài.
  • Cách gì chứ, hihi thì để kiếm người theo nhậu phụ như mọi lần chứ cách gì?
  • Ờ cũng được, nhưng mà bửa nay không phải tiếp khách công ty, để coi coi em còn nhiêu tiền, chứ cái này việc riêng mà.
  • Khùng quá, để chị kêu người quen, hông cần tip.
  • Sao không, cái này đi giao tiếp riêng với em mà, uống bia rượu hại sức khỏe phải tip chớ. Mà chị đừng có bày đặt giấu em tip riêng sau lưng đó nghen, nói gì nói em cũng còn tiền nha.
  • Khỏi lo cưng ơi, thế nào anh Kha cũng đưa dư tiền cho cưng dẫn tụi nó đi chơi à…
  • Haizzz

Nó thở dài nhăn nhó cầm ly cà phê được chị Thủy rót trà vô đưa lên miệng hút một hơi dài. Chị Thủy thì mở điện thoại lên lướt lướt để tìm người, sau đó đứng dậy đi ra xa gọi điện thoại. Được một lúc lâu chị Thủy đi lại ngồi xuống nhìn nó cười cười một cách quái dị, nghe mùi nguy hiểm nó trợn mắt.

  • Làm gì nhìn em dữ vậy, cười gì hơi ớn lạnh à nha.
  • Có người rồi nè, nay mấy giờ dẫn tụi nó đi chơi?
  • Ờ ai vậy? Đừng có kêu Mimi nha
  • Khùng hả, con nhỏ này gái đẹp chính hiệu đàn hoàng, đam mê ăn chơi, hông cần lấy tiền tip. Hihi
  • Ai vậy? Em quen không? Bửa giờ có đi tiếp khách dùm em lần nào chưa?
  • Hihi bí mật, chừng nào nó qua thì biết. Mà mấy giờ để chị nói nó nè.
  • Ờ thì tầm khuya, ai biết chừng nào bớt khách để đi. Mà ai vậy tự nhiên nay giấu giấu sao thấy nguy hiểm quá à.
  • Coi cái mặt, bớt sợ dùm ông ơi, ông mới là người nguy hiểm cho người ta thì có. Hihi thôi giờ đưa tui lên quán rồi qua kia coi trước, tầm hơn 12h thấy bớt bớt khách thì cho dừng nhận khách mới. Có gì chị dặn con nhỏ này qua tầm đó, em khỏi rước nó.
  • À ờ…sao cũng được.

Nó ngập ngừng thở dài rồi tính tiền chở chị Thủy qua chỗ làm. Sau đó nó chạy qua quán nhậu nhà ông Kha kiếm con bé Nị lấy tiền, quăng đại bọc tiền vô cốp xe nó phóng thẳng luôn qua cơ sở 1 gần nhất của ông Kha. Đến nơi nó quăng xe cho mấy thanh niên giữ xe quán rồi ôm bọc tiền đi luôn vô trong. Ông Thông đang đứng trêu mấy cô lễ tân thấy nó qua cũng đi lại nói chuyện dặn dò nó một chút rồi cũng phóng xe đi mất hút. Thực ra than thở thì than thở vậy chứ nó cũng quen công việc tiếp khách ăn chơi, hơn nửa việc chủ yếu của nó là có mặt để kiểm tra vài thứ cho có mặt nó, mọi hoạt động còn lại là mấy người quản lý quán lo hết rồi. Nó đi lòng vòng một chút rồi ngồi xuống ghế sô-pha dài trong sảnh đón khách nhâm nhi nước, sẵn tiện ngồi kiểm tra đếm lại tiền của bé Nị đưa. Vì được ông Kha dẫn đi một vòng các cơ sở làm giới thiệu cho nên cũng nhiều nhân viên chủ chốt biết mặt nó, còn vài bạn phục vụ, pr quán tuy chưa quen nó nhưng cũng biết nó là ai thông qua mấy quản lý. Khách đến quán cũng do nhân viên pr của quán chào hỏi tiếp đón, chỉ có một nhóm khách nó quen vì có ông anh xã hội với ông Kha đi chung vô chơi thì nó mới đứng dậy đi ra chào hỏi. Coi mấy thứ ông Thông hướng dẫn xong nó xách xe chạy qua các cơ sở khác, lòng vòng mãi cho tới khuya nó mới dừng lại luôn ở cơ sở 2. Nhờ vị trí khá tốt cho nên cũng không lạ gì doanh thu chỗ này coi bộ ngon lành hơn hẳn, dàn nhân viên nhất là hai cô nàng lễ tân xinh quá đây nè. Kiểm tra xong xuôi, nó lê la lại quầy lễ tân ngồi chơi uống nước, ngó nghiêng máy tính tiền, nói chuyện phiếm với cô nàng lễ tân ngồi gần nó nhất, chủ yếu cũng chỉ hỏi thăm làm quen, hỏi thăm tình hình quán hôm nay cũng như canh xem lúc nào thì bớt khách để cho mấy bạn dừng nhận khách chuẩn bị đi chơi. Vì cũng là ngày trong tuần cho nên ông Kha mới cho đóng cửa sớm, chứ nếu là ngày cuối tuần thì không bao giờ có chuyện được ngừng khách sớm để nguyên quán đi chơi.

Nhìn quán còn tầm ba phòng khách còn hát, nó cho mọi người dọn dẹp sớm chuẩn bị đi chơi, chỉ để lại một vài người canh khách còn hát, chờ mấy phòng cuối này xong sẽ ra sau. Xem xét xong xuôi nó để một ông quản lý thống lĩnh đám nhân viên đi ra quán ăn, nó cũng chuẩn bị lấy xe đi ra quán luôn, chợt nó thấy 2 cô nàng lễ tân đang đứng trước cổng, nó cười cười

  • Ủa hai chị em không có xe hả?
  • Dạ em đi chung với bạn, con nhỏ này chưa có xe nè
  • Vậy hả, vậy lên a chở ra luôn nè.

Nó mĩm cười quay qua cô nàng lễ tân tên Ngọc xinh xắn đang chu chu miệng nói gì đó vào tai cô nàng kế bên. Cô nàng nhìn nhìn nó rồi lắc đầu

  • Dạ thôi em cũng có bạn chút đón em ra đó rồi anh, anh đi trước đi.
  • À…vậy a đi nha, hai chị em ra sau.

Nó gật đầu rồi đi vào trong hầm lấy xe chạy thẳng ra quán. Vì mỗi người một việc cho nên giờ toàn bộ nhân viên quán cũng chưa ra đầy đủ, nó bước vào bàn đặt sẵn kiểm tra lại menu món, ngồi xuống trò chuyện linh tinh với mấy bạn nhân viên ra sớm. Đang ngồi chơi tự nhiên thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nó, hay đúng hơn hình như nhìn ra phía sau lưng nó. Mùi hương nước hoa thoang thoảng từ sau lưng, bóng ai đó nhờ bóng đèn như phủ trọn lên người nó. Cảm giác bất an tự nhiên trỗi dậy trong lòng, nó từ từ xoay lưng lại, đôi chân dài giấu bên trong chiếc quần màu xanh ngọc, áo chấm bi màu trắng, mái tóc như những con sóng nhẹ phủ dài lên vai cô nàng, đôi mắt to tròn tinh nghịch nhìn nó. Cái phong cách này dù chỉ mới quen nhưng bây giờ nó có thể nói rằng mình đã quen thuộc vì từ khi lên SG đến giờ, chỉ có mình cái người này là ưa thích phong cách quần áo vintage, một cô gái như bước ra từ thập niên 80-90 vậy.

  • Ơ
  • Ơ trái mơ hihi
  • Đi…đi đâu đây?

Nó là nó bắt đầu hiểu cảm giác bất an từ đâu ra rồi đó

  • “Cốc” Hừm!
  • Uidaaa
  • Hỏi ai đó hả?
  • Ờ ờ quên, chị chị đi đâu đây?
  • Đi chơi hihi
  • Đi đi chơi với ai?…Sao sao biết chỗ này mà ra?
  • Hỏi nhiều, kéo ghế cho chị ngồi coi.
  • Ơ ờ….

Nó toát mồ hôi hột đứng dậy, cô nàng chu miệng đeo túi xách của mình vô cổ nó rồi ngồi luôn xuống chiếc ghế của nó, đôi chân dài bắt chéo một cách kiêu kỳ, gương mặt tươi cười nhìn một lượt tất cả nhân viên có mặt trong bàn.

  • Hi mọi người nha, em là người đặc biệt của tên này, nay nghe nói hắn đưa mọi người đi chơi, em xin ra chơi ké, hông được bo xì em đó nghen hihi.
  • Dạ chị là bồ anh Mon hả, vô chơi thoải mái chị
  • Trời anh Mon có người yêu đẹp quá hen.
  • Vậy cũng nói, ổng em của anh Kha đó mày.
  • Chị tên gì…

Mọi người xôn xao chào hỏi, còn nó thì trợn mắt há mồm đứng như sét đánh giữ quán, mồ hôi tuôn ra lạnh hết sống lưng. Nó cảm giác mình không còn đứng vững được nửa, chỉ biết ngẩn người nhìn bà cô này vô tư vui vẻ nói chuyện tíu ta tíu tích với mọi người, có khi nhìn vào người ta còn tưởng bà cô này là chủ xị bửa nay chứ không phải nó nửa. Chờ bà cô tự nhiên này nói chuyện cơ bản chào hỏi làm quen mọi người xong, nó kéo kéo tay cô nàng đi ra một góc, mắt tròn xoe hỏi cô nàng

  • Sao chị ra đây, ai kêu chị ra vậy?
  • Hihi bà già Thủy kêu chị chứ ai? Ra cứu bồ Mon nè.
  • Hèn gì, mà người đặc biệt là sao nửa, nói linh tinh gì không đó.
  • Hiểu sao hiểu, bà Thủy kêu chị ra lấy uy cho Mon mà, hihi
  • Nhưng mà…
  • Ê tự nhiên bửa nay có em người yêu xinh đẹp nhất như chị, cưng phải tự hào chớ làm cái mặt gì kỳ vậy hả? Muốn chết hông? Đây ta ra cứu bồ nhà ngươi đó nghen.
  • Biết là ra cứu bồ, nhưng nói bạn em cũng được, chơi lớn dữ vậy hở.
  • Hihi phải chơi lớn mới vui ha…về nhớ trả công cho tui đó. Hihi.

Chị Nguyệt cười tít mắt gõ lên đầu nó một cái rồi khoan thai đi trở về bàn ngồi tiếp tục vui vẻ nói chuyện với nhân viên, nó đứng tần ngần nhìn theo, tay vuốt vội mồ hôi trên trán một cách khổ sở. Biết ngay chị Thủy nhìn nó hồi chiều có vẻ nguy hiểm lắm mà, kêu ai không kêu, kêu cái bà cô mà nó ngại nhất đi ra cứu bồ, cái này là bóp đồng đội chứ cứu kéo cái quái gì.

  • Alo…kêu ai không kêu kêu bà cô này ra chi vậy trời.
  • Ủa nó ra rồi hả? Hihi thì chiều chị nói rồi đó, con này là ứng viên tốt nhất rồi đó.
  • Nhưng mà…
  • Nó mới về rảnh hán dữ lắm, có kèo đi chơi dễ gì nó hông đi. Hihi đẹp nè, uống giỏi, quen với em, đặc biệt hông cần tiền tip…ra cứu bồ cưng quá tốt còn đòi hỏi gì nửa hả?
  • Cái này chị bóp em chứ cứu em cái gì…em sợ chỉ nhất đó.
  • Hihi làm gì sợ, yên tâm nó có nhai thì cũng chừa xương em ra hà…giao nó cho em đêm nay đó, cẩn thận nghen anh Monnnnnnn.
  • Ê…ê khoan….

Chị Thủy cười như được mùa trong điện thoại rồi cúp máy cái rụp, không thèm cho nó truy vấn thêm câu nào nửa. Nó thở dài ngao ngán, đưa ánh mắt nhìn về phía khu bàn phía xa mà lòng rầu rĩ, cái người này đúng là nhân tuyển tốt cứu bồ nó đêm nay, nhưng mà…nhiều khi cái giá phải trả còn nguy hiểm hơn mất tiền tip thuê người khác nhậu phụ dùm nửa ấy chứ.

Lê cái thân tàn, tâm cũng tàn đi ngang bàn, nó ráng nặng cho được nụ cười nhẹ gật đầu với mọi người rồi đi thẳng ra bãi xe, chị Nguyệt thấy vậy liền đứng dậy chạy ào theo

  • Ê đi đâu đó?
  • Em đi qua quán coi coi hết khách chưa, để coi cho mấy bạn còn kẹt khách bên quán đóng cửa rồi ra luôn cho đủ mặt.
  • Chị đi với.
  • Ơ em đi xíu trở ra, chị theo làm gì?
  • Đi coi cho biết quán, mốt còn qua chơi.
  • Nhưng…
  • Nhanh nhanh hihi

Chị Nguyệt cười tinh nghịch ngồi luôn lên yên sau xe, nó lắc đầu thở dài rồi cho xe chạy ào trở qua cơ sở 2. Đến quán, nó dừng xe luôn lên trước cửa quán, gật đầu với mấy anh giữ xe.

  • Khách về hết chưa anh ba?
  • Về hết rồi Mon, tụi nó đang dọn dẹp trong trỏng đó.
  • Bình thường ai đóng cửa anh ba?
  • Tui, chờ tụi nó dọn xong tụi đóng cửa.
  • Vậy anh kêu mấy anh kia chạy trước ra quán đi, đóng cửa xong a cũng ra luôn nha.
  • Ok ok

Nó tươi cười cùng chị Nguyệt đi thẳng vô sảnh lễ tân, hình như hai cô nàng lễ tân đã chốt xong sổ xách cho nên bàn lễ tân đã tắt đèn, tắt máy tính. Các phòng hát đều im lìm tối thui, chỉ còn hai chị lao công đang lau lại hành lang, nó hỏi thăm nói vài câu với mấy chị rồi bước lên các tầng nhìn nhìn ngó ngó, chỉ còn một phòng hát ở tầng 3 còn đang sáng đèn, cửa mở, có tiếng leng keng phía trong phòng, chắc là mấy bạn nhân viên đang dọn dẹp cho xong phòng này. Nó kéo tay chị Thủy nhẹ nhàng đi lại phòng, đến gần thì có tiếng trò chuyện của các bạn nhân viên, trong đó có giọng của hai cô nàng lễ tân chắc là đang phụ dọn.

  • Thằng đó em ruột ông Kha hả ta?
  • Nghe đâu hông phải, nhìn lạ. Chắc cũng lính ông Kha kêu qua coi quán hà.
  • Nhìn mặt nó non choẹt biết gì coi.
  • Haha hình như nó kết mày đó, thấy ngồi sát rạt nói chuyện với mày.
  • Xí kệ nó chứ, mang tiếng em ông Kha chứ cũng là lính theo đuôi ổng thôi, tau nể ông Kha mới tiếp chuyện thôi, mà nó ngồi dai như đỉa. Mày nửa, ai mượn giới thiệu tùm lum chi dạ.
  • Con quỷ, làm gì làm nó cũng coi như boss mày đó nghen.
  • Đâu có được sang, ông Kha nghĩ sao kêu nó qua coi chừng tụi mình, làm như hổng có nó tụi mình làm hổng được gì vậy. Mà nghĩ sao nảy nó đòi chở tau, ai mượn?
  • Nay hông có xe bày đặt chảnh hả mày?
  • Hông xe thì hông xe chứ đâu phải ai cũng cho chở đâu, tau hỏi rồi, nghe ông Thái nói thằng đó còn đi học hay sao đó, xe nó chạy xe ông Kha đưa cho, nhìn nó đâu có được sang đâu đòi cua tau.
  • Trời bình thường, nó cũng là con trai mậy, mê gái thấy mày nó thích cũng đúng hà. Nghe ông Kha nói hông, em của ổng đó.
  • Mày thích mày đi theo nó đi, tau đầy người theo. Ông Kha cua tau còn được, nghỉ sao nó lính ổng nó thể hiện với tau.
  • Thôi đi bà, chút ra chơi kiềm chế cái miệng vô, làm gì làm nó cũng của ông Kha đưa vô đó. Nể nó chút.
  • Biết rồi.
  • Thôi đi hai bà, biết người ta sao chưa gì khinh dữ vậy? Người ta mới ngồi nói chuyện có chút ảo tưởng người ta cua mình.

Giọng một người con trai lên tiếng, chắc là một bạn nhân viên nam đang dọn dẹp trong phòng.

  • Mày biết gì, tau nhìn sơ một cái tau biết con trai tụi mày nghĩ gì liền.
  • Ờ bà hay quá, ông Mon còn làm đây lâu, từ từ mà nhìn. Chưa gì nghe ông Thái nói sơ sơ tin liền.
  • Bộ ổng nói sai hả?
  • Không sai, mà thôi mới nhìn bề ngoài đánh giá sau lưng người ta, cái tật không bỏ.
  • Tau thấy sao nói vậy hoy.
  • Bớt chảnh đi bà nội, không lẻ giờ tui nói chắc bà có cửa cho ông Mon ổng cua.
  • Là ý gì?
  • Thôi nói trước mất vui, từ từ biết đi ha, tui làm bên quán nhậu anh Kha tui biết ổng hơn mấy bà.
  • Ê tau nhớ tụi mình chung phe mà Nam?
  • Chung thì chung, cái gì đúng tui nói à. Bớt ảo tưởng đi bà nội, từ từ nhìn ông Mon rồi biết.
  • Hihi tụi tau nói chuyện chơi làm gì căng dữ mày. Kệ con này, ê Nam nói nghe coi ông Mon sao mày?
  • Đéo nói nha, từ sau nhìn kỹ là hiểu à, giờ nói mất công bà kia bả nói tui theo phe khác nửa.
  • Cái thằng này, tau cho mày dọn một mình nha, hổng nói nó thì thôi, nói mình tau nghe cũng được. Đi mà Nam.
  • Quên đi, cho mấy bà tự nhìn. Hê hê.

Nó lắc đầu cười, hình như cậu nhân viên này nó có biết, do lúc trước cũng hay qua quán nhậu phụ ông Kha mấy hôm đông khách. Thực ra nó cũng không hứng thú gì lắm cái trò đứng nghe lén người ta tám chuyện sau lưng mình, chỉ là bà cô Nguyệt lại muốn nghe, mấy lần nó định quay lưng đi đều bị chị Nguyệt bấm tay trợn mắt đe dọa bắt nó đứng yên tại chỗ. Nghe cho đã tới lúc mấy người bên trong phòng nói qua chuyện khác chị Nguyệt mới chịu kéo tay nó nhẹ nhàng đi xuống sảnh. Vừa ngồi xuống ghế chị Nguyệt đã nhéo lỗ tai nó nghiêm mặt.

  • Đẹp mặt chưa, mới qua coi tiệm ngày đầu tiên đi theo cua gái chi cho nó nói nhục hết mặt.
  • Aydaaa đau đau…làm làm gì có cua gái…ui ui tha em.
  • Hông cua sao nó nói.
  • Ai biết kệ tụi nó chứ, em chỉ tiện thể ngồi nói chuyện hỏi thăm tình hình quán với coi màn hình máy tính quán cho quen mà.
  • Rồi sao nó nói mấy người đòi chở nó?
  • Trời ơi thì nảy thấy đứng ngoài cửa, em hỏi thì nó nói nay nó không có xe, em mới kêu cho có giang.
  • Tài lanh quá ha, sao hổng thấy mấy người cho trai có giang, toàn kiếm gái.
  • Em thề, không hề có ý gì luôn, ai ngờ
  • Ai ngờ mê gái rồi bị gái nó nói sau lưng nhục hết mặt mày. Đáng đời! Hừm!
  • ….

Nó lắc đầu cười khổ khi thoát được bàn tay nhọn hoắc của chị Nguyệt, nó thì nó thấy bình thường, còn hình như bà cô này mới là người bức xúc nhiều hơn nó. Gương mặt cô nàng như đang suy nghĩ gì đó không rõ, chỉ thấy toát lên một sự cay cú, khó chịu…khiến nó cũng lén phì cười.

  • Cười cái đầu nhà ngươi đó, mặt dày lắm rồi, bị tụi nó nói vậy hông biết mắc cỡ hả?
  • Hờ bình thường, ai nói gì nói kệ đi.
  • Để đó, chị sẽ cho tụi nó biết lễ độ.
  • Hả…tính làm gì? Thôi kệ đi chị
  • Hứ! Cưng hông thấy mắc cỡ kệ cưng, nhưng mà chơi với nhóm này thì đừng có làm mất mặt nhóm, mất mặt tui.
  • Trời làm quá, em có làm gì đâu mà mất.
  • Nhục hơn con cá nục. Từ sau để chị xử, cưng ngoan ngoãn nghe theo chị biết chưa.
  • Nhưng mà…
  • Im! Nhắn với anh Ba giữ xe kêu tụi nó chút qua đó đi, giờ mình về quán trước.
  • À rồi thì đi.

Nó cười khổ lếch cái thân chở chị Nguyệt quay trở lại quán. Hình như mọi người là ở cơ sở này đều có mặt gần đủ ở quán, chỉ còn ngồi chơi hát hò chờ vài người còn kẹt dọn dẹp đóng cửa karaoke đi qua là nhập tiệc được. Nó ngồi đầu bàn tiếp chuyện với mấy quản lý các ca làm, mặc kệ chị Nguyệt đang đứng ở xa xa gọi điện thoại nói chuyện với ai đó, gương mặt có vẻ nghiêm trọng lắm cho nên nó cũng ko dám làm phiền. Khoản hơn nửa tiếng sau mấy nhân viên còn lại cũng ra tới, trong đó hai cô nàng lễ tân cũng được hai anh chàng chạy xe SH chở ra quán, thả hai cô xuống hai chàng trai cũng phóng xe chạy mất hút. Nó cũng không quan tâm lắm, bởi bây giờ nó bận rộn nói chuyện làm quen với tất cả nhân viên. Có người biết nó trước, có người không…nhưng dù sao cũng cùng là nhân viên dịch vụ giải trí, mọi người lớn đến nhỏ đều vui vẻ, lầy lội. Tiếng cười đùa, hát hò, trêu chọc nhau rộn vang khắp quán. Cả một tháng cố gắng làm việc có doanh thu tốt, bình thường phải phục vụ khách, bây giờ được làm khách đương nhiên tâm trạng ai cũng vô cùng hào hứng. Chị Nguyệt cũng không gọi điện thoại nửa mà bước lại ngồi xuống bên cạnh nó, đương nhiên ánh mắt chị Nguyệt lại có gì đó phức tạp, thường xuyên nhìn về phía hai cô nàng lễ tân. Mặc dù hai cô nàng đúng là có chiều cao, ngoại hình xinh đẹp, nhưng dù sao ở đây cũng là nhân viên của một quán karaoke, ngoài nhân viên phục vụ, tạp vụ, bếp, giữ xe, kỹ thuật ra thì các bạn nữ nhân viên khác đều ít nhiều có ngoại hình tốt khiến hai cô lễ tân cũng trở nên không quá nổi bật lắm. Mà xung quanh toàn mấy bạn gái xinh xinh, ăn mặc cũng đẹp, gợi cảm làm nó cũng mát con mắt nhìn ngắm, tất nhiên là chỉ dám nhìn lén bởi bên cạnh nó có bà cô Nguyệt. Chờ món ăn lên đầy đủ, mọi người đều yên vị ăn uống, hát hò một lúc lâu, nó mới mĩm cười ra dấu cho anh Thái là một trong những quản lý ca làm. Anh Thái vui vẻ gật đầu đứng dậy cầm mic

Alo alo anh chị em im lặng một chút nghe Mon nói chuyện nha, Mon thì anh em cũng biết, là tổng quản lý mới của anh Kha, vỗ tayyyyy

Mọi người trong bàn đều vui vẻ vỗ tay chào đón khiến nó cũng hơi hồi hộp, tự nhiên ông nội Thái đưa nó tuốt lên cái chức tổng quản lý nghe oai vô cùng, tài lanh hết sức. Nó đứng dậy cũng không cần mic vui vẻ tươi cười với mọi người.

Chào anh chị em, đừng có nghe ông nội này nói linh tinh, mình là coi như em anh Kha, ảnh đi công việc một thời gian cho nên mình tạm trông coi chỗ làm ăn cho ảnh, mình mới 20 tuổi cho nên mọi người cứ kêu là Mon được rồi, ai nhỏ hơn tự kêu anh cũng được haha. Bửa nay gặp nhau coi như làm quen, với lại lý do chính ai cũng biết rồi đó, mình thay mặt anh Kha tổ chức buổi gặp gỡ hôm nay để cơ sở ăn mừng đạt doanh thu tốt, tháng sau mọi người cố gắng tiếp để ăn chơi cho đã ha.

Mọi người đều vỗ tay hò hét vui vẻ, nó mĩm cười chờ mọi người nói xong lại vẫy vẫy tay.

  • Bây giờ tiết mục quan trọng nhất, tất cả đều được anh Kha thưởng như thường lệ, mình thì cũng không nhớ hết tên mọi người cho nên giờ mình đọc tên rồi anh chị em lần lượt lại nhận thưởng nha.
  • Ok ok Mon
  • Hoan hô
  • Chờ có nhiêu đó Mon haha.

Nó bật cười ngồi xuống, lấy bọc tiền trong balo đem ra để lên bàn, chị Nguyệt móc cọc tiền bên trong ra, đưa miếng giấy danh sách nhân viên cho nó.

Anh đọc đi, để em đưa tiền cho mọi người.

Nó chưng hửng, tự nhiên được chị Nguyệt kêu anh, nghe thân thiết dữ, người khác thì chắc nó thấy sướng trong bụng chứ cái kiểu kêu này của chị Nguyệt thì nó thấy hơi ớn lạnh. Nhưng lỡ đâm lao rồi, nó cũng chỉ đành ráng cười một cách méo xệch.

Uhm uhm

Nó bắt đầu đọc tên theo danh sách Nị chuẩn bị sẵn, tiền cũng đươc phân ra dán sẵn tên cho nên việc trao tiền thưởng cho mọi người cũng dễ dàng. Đang vui vẻ trao tiền cho mọi người thì chị Nguyệt cười tủm tỉm giật giấy danh sách của nó vui vẻ đọc lớn

Bạn Thùy, bạn Linh lên chung lấy thưởng cho vui ha.

Nó cũng hơi giật mình, không hiểu từ đâu chị Nguyệt biết hai tên hai cô nàng này mà biết để kêu, nó vội lén nắm tay chị Nguyệt bấm nhẹ

  • Nè nè tính làm gì, đừng có gây chuyện đó.
  • Hihi ngồi im coi nè.

Chị Nguyệt cười nhẹ, vẫy tay với hai cô nàng lễ tân ca tối đi lại gần, rồi chị Nguyệt đứng dậy, rõ ràng dù hai cô nàng là lễ tân, ngoại hình tốt nhưng so với chị Nguyệt, công nhận bà cô này nổi bật hơn hẳn. Đưa tiền cho hai cô nàng, chị Nguyệt cười tươi, nhất là dành ánh mắt đặc biệt cho Thùy, chính là cô nàng nó tính cho có giang cũng như vô tình nói chuyện nhiều nhất.

Hihi hai cưng đẹp quá hà, chị ngồi nảy giờ nhìn hoài hổng chán luôn đó, hèn gì tên này nói thích hai cưng.

Thùy và Linh nhìn nhìn nhau vài giây rồi Linh cũng lên tiếng

  • Dạ chị Nguyệt chọc tụi em hoài, có chị sao ổng dám thích hihi
  • Trời vậy hai em hổng biết hắn rồi, mê gái số một, lăng nhăng dữ lắm luôn. Hai đứa coi chừng hắn theo cua đó nghen.
  • Ủa chị bồ ảnh mà, sao ổng cua tụi em được?
  • Bồ đâu mà bồ, chị theo cua hắn biết nhiêu lâu hắn hổng chịu đó chớ, hắn lăng nhăng tùm lum, sao chị có cửa được làm người yêu hắn chứ.
  • ….

Nó nghe chị Nguyệt nói chuyện mà mồ hôi trán thiếu điều như mưa trên mặt, tay lén vỗ vỗ lên đùi chị Nguyệt, cơ mà bà cô đâu có thèm để ý. Ánh mắt hai cô nàng không biết đang nghĩ gì, thi thoảng lại liếc nhìn nó.

  • Chị giỡn đó, hai em mai mốt coi chừng hắn dùm chị nghen, thấy nhỏ nào qua quán gian díu với hắn có gì hai em nói chị biết nha hihi.
  • Dạ dạ chị yên tâm, mấy cái ông này phải quản lý mới được, ông nào cũng mê gái dữ lắm.
  • Thì đó chị mới nhờ hai em coi chừng dùm, tại hai em là lễ tân nhìn ngó hắn dễ.
  • Ok chị
  • Mà nè chị nói nhỏ nghe nè, nói nhỏ trước, mai mốt làm chung với hắn, coi chừng bị thích hắn là khổ giống chị đó nghen.
  • Hông có đâu, hông có đâu, chị yên tâm, tụi em có người yêu rồi.
  • Uhm nè! Chị biết mà, hai em xinh đẹp cỡ này dễ gì để hắn vô mắt nên chị mới nói nhỏ với hai em nhờ coi chừng dùm chị đó.
  • Dạ dạ…

Cả ba cô nàng đều cười, nó ngồi gần nhất nghe được các cô nói gì, bụng nó cứ như đánh lô tô ngồi không yên được, con gái thật là đáng sợ, nhất là cái kiểu cười của ba cô nàng, coi vậy mà sặc mùi thuốc súng. Mà nhân vật kiếm chuyện khơi mào là bà cô Nguyệt thì càng nguy hiểm nhất, nó là nó thấy sau này nên cách xa bà cô này ra cho yên thân. Thùy và Linh nhận tiền thưởng xong quay lại chỗ ngồi phía xa, chị Nguyệt cũng ngồi xuống ngả ngả đầu vô sát người nó cười hì hì, nó cũng chỉ biết lắc đầu thể hiện sự bất lực. Sau khi trao hết tiền thưởng cho tất cả mọi người, chị Nguyệt lại cầm mic lên nói chuyện.

  • Mọi người ăn chơi nhiệt tình vô nghen, Nguyệt cũng là bạn của Mon, em út của anh Kha nên sau này mong mọi người giúp đỡ Mon nhiều hơn trong công việc bên quán hen. Với lại Mon có bệnh trong người hổng uống đươc nhiều bia rượu nên bửa nay Nguyệt theo Mon chơi với mọi người, có gì mọi người thông cảm cho hắn nghen, đừng có trách hắn hông uống nhiều.
  • Haha anh Mon sướng hen, đi nhậu có bồ đi theo nhậu dùm nửa.
  • Giống đại gia ghê Mon ơi
  • Nguyệt chút phải uống với anh mấy ly đó.
  • Mon ngồi chơi uống được nhiêu uống hông sao đâu Mon.
  • Chị Nguyệt chút hát mấy bài đi chị Nguyệt

Tiếng nói chuyện của mọi người tranh nhau nói khiến không khí quán càng sôi nổi vui vẻ. Đồ ăn cũng ngon, nó nhanh chóng hòa mình vào cuộc vui với mọi người, chị Nguyệt càng không phải bàn. Bà cô này thiếu điều nhảy lên bàn mà đứng nói chuyện, cụng ly, thậm chí còn hát hò vô cùng say sưa. Nó cũng chỉ ngồi nói chuyện với mấy quản lý ngồi gần, thi thoảng góp vui một ly bia, lâu lâu phải kiềm chế chị Nguyệt lại chứ không bà cô này nhảy lên bàn đứng là có thiệt. Nó nhớ hồi bửa gặp trong quán bar đâu có hăng máu dữ vầy nè trời.

Chợt có đèn oto ngoài đường chiếu vào quán, vì khu bàn này đặt sát mặt đường, cho nên khi có xe của khách dừng lại chiếu đèn cũng lâu lâu khiến mọi người giật mình trong vài giây. Lần này do là đèn oto khá sáng cho nên cả nhóm đều hướng mắt nhìn ra ngoài. Là 2 chiếc oto sang trọng nối đuôi nhau chầm chậm dừng lại, nó ngơ ngác vì hai chiếc xe này hình như hơi quen mắt. Không chờ nó suy nghĩ quá lâu, cửa xe mở, đầu tiên bước ra là đôi chân dài trong chiếc váy sọc trắng xanh, gương mặt quen thuộc của Ngân nhìn nhìn nó mĩm cười. Nó còn đang bất ngờ thì từ trong xe bước ra là Nhi, Cycy cùng với hai cô nàng dancer chung nhóm khác, sau đó nó hướng mắt về một chiếc oto màu đen tiếp theo, mấy cô gái chơi chung nhóm cũng có mặt gần như đầy đủ, tới đây nó cũng nhận ra tài xế chắc chắn là hai ông anh chung nhóm. Mà nếu đã có hai ông anh này thì chắc chắn không thể thiếu chiếc oto còn lại của một ông anh khác. Vừa nói xong một chiếc oto màu đỏ xịn xò chầm chậm dừng lại, ông anh tên Kiên tươi cười bước ra vẫy tay với nó.

Hello Mon, anh qua trả xe nè.

Nó còn đang ngơ ngác ông Kiên đã mở cửa xe cho cô nàng cũng ở trong nhóm là người yêu của ổng, sau đó quăng chìa khóa xe oto cho nó, vội đưa hai tay chụp lấy chìa khóa, nó tròn xoe mắt nhìn nhìn chìa khóa trong tay, rồi lại nhìn ra chiếc xe. Xe này là xe nào, nó làm gì có xe. Thực ra là có nhưng mà chiếc xe phần nào của nó chính là xe của chị, mà chiếc xe đó vẫn đang nằm ở nhà chị rồi mà. Đang suy nghĩ thì chị Nguyệt cười cười nhẹ nháy mắt với nó rồi vui vẻ bước khỏi ghế đi ra mặt đường kéo mọi người lại nói chuyện thì thầm gì đó, nó trơ mắt đứng một chỗ nhìn, được một phút thì mọi người cũng đi vào quán hướng về phía nó. Không biết vụ gì đây mà bửa nay sao đông đảo dữ không biết.

Anh! Dám trốn em dẫn chị Nguyệt đi đánh lẻ một mình hen.

Ngân bước nhanh lại gần nắm tay nhéo lên vai nó.

  • Ủa ủa…mọi người đi đâu đây?
  • Hihi đi chơi chứ đi đâu. Hello mọi người nha, cho em mượn anh Mon một chút.

Ngân quay mặt về bàn nhóm nhân viên tươi cười nói, sau đó kéo tay nó đi sang một góc bàn nhậu khác, ôm lấy eo nó cười

  • Nè! Nghe chị Nguyệt nói nay bị mần nhục hả?
  • Ơ nhục gì ủa, bộ chị Nguyệt kêu em với mọi người ra đây đó hả?
  • Uhm! Chị Nguyệt gọi điện thoại méc chị Thủy, rồi chị Thủy méc chị Tiên, xong chị Nguyệt méc luôn Mimi, mà Mimi mới méc tụi em hihi.

Nghe xong nó suýt cắn luôn lưỡi, cái gì mà có chút xíu chuyện tào lao bà cô Nguyệt đi méc hết cả nhóm luôn nè trời.

  • Nay tán gái bị sụp hố hả anh hihi
  • Nói tào lao, ai mượn em nghe chị Nguyệt nói bậy đó. Rồi kéo nhau hết ra đây tính làm gì vậy?
  • Ra chơi thôi hà, hông có gì đâu.
  • Nè nè, anh nói trước đừng có hùa theo bà cô Nguyệt gây chuyện đó, nhân viên anh Kha không đó.
  • Biết rồi biết rồi, em ra đây chơi chứ hổng có tham gia, Cái này chị Nguyệt hết đó em vô can, ai kêu em đi chơi thì em đi thôi hà. Kệ đi hihi anh lo làm chi cho mệt, để đó chị Nguyệt lo hết cho, cái này anh Kha biết rồi đó, chị Tiên kêu tụi em ra mà hihi

Nó lắc đầu cười khổ, cái bà Tiên này coi vậy chứ cũng hăng máu không có thua gì mấy cô nàng trong nhóm, đi chơi ở tuốt đâu đâu cũng nhiều chuyện cho được. Trong lúc nó nói chuyện với Ngân thì chị Nguyệt phía bên kia cũng đang nói chuyện giới thiệu cho nhân viên biết nhóm là ai, nhân viên quán cũng đang kéo thêm bàn ghế ghép lại khiến cho khu vực ăn chơi của nó rộng ra không ít, số lượng người tăng lên cho nên ông Thái cũng đang cầm menu gọi thêm món. Nó vừa đau đầu vừa buồn cười với cái sự trớ trêu ngày hôm nay, từ cái chuyện thay mặt ông Kha dẫn nhân viên đi ăn nhậu, có thêm chị Nguyệt đi tiếp chung cũng bình thường, bây giờ thì hay ho rồi, gần như nguyên nhóm chị Nguyệt kéo ra tham gia, kỳ này ông Kha chắc xót tiền lắm. Mà đâu phải lỗi của nó đâu, cái này ổng ngon thì đi nói với chị Tiên đó chứ, ai kêu ổng dính vô nhóm của chị Tiên, nếu nói theo ngôn ngữ mạng bây giờ thì cái nhóm ai ai cũng hơi bị hăng máu trong mấy vụ hóng biến hóng phốt, nhiều chuyện, đi cãi nhau, cà khịa, đánh ghen các kiểu, người trong nhóm luôn đúng, thế giới bên ngoài đều sai, có chuyện gì dù là nhỏ cũng kéo nhau hưởng ứng nhiệt tình. Ngân ôm tay nó đi trở lại bàn, mới vừa ngồi xuống chưa kịp phản ứng gì thì CyCy đã nhanh chóng đi lại gần, nghiêm mặt gỡ tay Ngân ra khỏi nó rồi ngồi luôn lên đùi, ôm lấy cổ nó.

Ơ cái gì nửa nè, bỏ anh ra, đây đâu phải trong bar đâu.

Cycy cuối người thì thầm vô tai nó

  • Hihi ngồi im, cái này chị Thủy dặn em đó.
  • Nè nè dặn gì mà dặn, đừng có nghe lời mấy bà cô đó hư hỏng theo nha.
  • Hihi bộ anh nói em ngoan lắm hả, chị Thủy kêu em nghe lời chỉ, chỉ cho em vô nhóm anh chơi.
  • Thôi, vô làm gì, hư người hết.
  • Kệ em! Mà nghe nói bửa nay tán gái bị nhục hả? Đâu đứa nào đâu?

Nó lại suýt cắn lưỡi thêm một lần nửa, cái gì mà có chút xíu chuyện hình như ai cũng biết vậy nè trời. Bó tay bà cô Nguyệt luôn, bình thường thì không sao, chứ bây giờ là thấy nhục dần đều rồi, không phải nhục với hai cô nàng lễ tân kia mà là nhục với nguyên nhóm người nhà. Oan ức cho nó quá đi, chị Nguyệt đang giúp hay đang bóp nó đây không biết.

  • Cái gì…tới em cũng biết hả?
  • Chứ sao, nảy chị Thủy kêu tụi em theo ra chơi với anh, chị Thủy kể hết rồi đó.
  • Bó tay…nè nè mai mốt đừng có mà đi theo mấy người kia nhiều chuyện, hư người hết.
  • Em thích hư hihi, thấy vui mà.
  • Nhưng anh không vui.
  • Hihi

Nó bó tay rồi, thôi kệ ai muốn làm gì thì làm, mà thực tế là bó tay thiệt, Cycy như trói tay nó ôm lấy vòng eo nóng bỏng của mình, ánh mắt cô nàng tươi cười hướng về phía hai cô nàng lễ tân khiến nó cũng hơi lạnh xương sống. Đúng là dưới sự dặn dò của chị Thủy, chị Nguyệt mấy cô gái trong nhóm dù mới hay cũ cũng sặc mùi nguy hiểm. Ba ông anh đang ngồi đối diện nhìn thấy ánh mắt nó nhìn qua cũng chỉ khẽ lắc đầu nhún vai, cả nó và mấy ông anh đều cùng chung tâm trạng, quá hiểu rõ mấy cô gái của phe mình. Nó và Cycy nói chuyện nhỏ nảy giờ, nhưng với mọi người ở phía xa thì giống như cặp tình nhân đang trò chuyện riêng, nó cũng hơi tò mò nhìn về hai cô nàng lễ tân, hình như cậu bạn tên Nam đang nói nhỏ gì đó với hai cô nàng, để khi nhìn thấy ánh mắt nó nhìn mình, hai cô nàng có một cái gì đó khác khác. Thực ra cũng không chỉ riêng hai cô nàng, hầu như mọi nhân viên khác đều nhìn nó bằng ánh mắt tò mò, có lẽ sự có mặt của nhóm khiến nó cũng khác đi nhiều.

  • Thôi diễn đủ rồi, ngồi xuống đàn hoàng coi, nặng quá cô nương.
  • Hứ! Chê em hả?
  • Không có, nhưng mà mõi thiệt mà.
  • Hihi có gái ôm mà làm cái mặt khổ sở hoài, tha anh đó.

Cycy cười tươi vuốt nhẹ lên tóc nó vài cái rồi mới chịu ngồi xuống bên cạnh, Ngân ngồi bên còn lại, còn chị Nguyệt thì chuyển sang ngồi đối diện nhìn nó tủm tỉm cười. Bắt gặp cái vẻ mặt tự đắc của bà cô này nó cũng chỉ biết lắc đầu, ai chứ với chị Nguyệt nó bắt đầu cảm thấy không nên trêu chọc quá nhiều rồi đó. Trên bàn nhậu, người ta dễ làm quen nhau hơn,không mất bao nhiêu thời gian mọi người nhóm của nó đã hoàn toàn hòa vào cuộc vui chơi cùng với anh chị em nhân viên quán, có lẽ vết gợn từ chuyện hai cô nàng kia nói sau lưng nó đều không ảnh hưởng gì mấy. Tiếng cười đùa, nói chuyện, cụng ly, hát hò rộn vang khắp quán, không kể nhân viên hay là thành viên nhóm của nó, mọi người đều ngồi trộn lẫn vào nhau vui vẻ. Chỉ có Cycy là luôn ngồi bên cạnh nó, nếu nói về dáng và cách ăn mặc, có lẽ Cycy mới là người có dáng đẹp nhất, bốc lửa nhất, vì cô nàng là một dancer thường xuyên nhảy múa vận động nhiều. Ban đầu chỉ có mình chị Nguyệt đi chung nhậu phụ, bây giờ thì số người nhậu phụ nó đông như quân nguyên, nó được thảnh thơi thưởng thức đôi chân dài mát lạnh của Cycy, nhâm nhi đồ ăn, nước ngọt, lâu lâu có người lại mời thì uống một chút bia, ngoài ra Cycy cũng khéo léo tiếp chuyện uống đỡ cho nó. Trời càng về khuya, tuy uống ít nhưng dần dần nó cũng hơi sỉn.

  • Anh mệt hả?
  • Ừ có hơi hơi, em mệt chưa, nảy giờ cũng uống nhiều đó.
  • Hông sao, em uống được mà, làm nghề này tiếp khách là chuyện thường.
  • Sao em làm nghề này?
  • Nghề chọn người mà anh, với lại em cũng thích.
  • Em còn làm gì khác không?
  • Dạ ban ngày em đi dạy nhảy với chị Nhi.
  • Về lâu dài?
  • Dạy nhảy, sau này em muốn mở một lớp dạy dancer, yoga.
  • Em cũng biết yoga nửa hả?
  • Dạ em có tập mà.
  • Hèn gì dáng đẹp quá chừng.
  • Hihi

Cycy cười tươi, nó cũng mĩm cười ngả lưng vào ghế đang loay hoay tính kiếm nhân viên quán nhậu thì Cycy chìa một gói thuốc màu nâu đưa ra trước mặt nó.

  • Anh kiếm cái này hả?
  • Ừ…ủa sao em có thuốc này hay vậy?
  • Chị Nguyệt đưa em đó, chị Nguyệt dặn chừng nào anh sỉn anh sẽ hút thuốc.
  • À ờ…

Trong lúc Cycy mở gói thuốc ra châm lửa, nó đưa mắt nhìn về chị Nguyệt đang ngồi hát phía xa, làm sao chị Nguyệt biết nó sỉn sẽ hút thuốc nhỉ, cái này đâu có bao nhiêu người biết.

Nè anh

Cycy đưa thuốc lên môi, nó mĩm cười hít nhẹ một hơi thuốc thơm quen thuộc rồi ngả đầu ra ghế, khi làn khói tan đi bất chợt nó bắt gặp ánh mắt từ cô nàng Thùy nhìn về phía nó, một ánh mắt thật thú vị.

  • Nó nhìn anh nảy giờ đó
  • Ai?
  • Con nhỏ anh đang nhìn đó.
  • À ừ.
  • Hông biết mình là ai chưa gì coi thường người ta hihi bửa nay chị Nguyệt làm anh nở mày nở mặt rồi hen.
  • Nở cái gì, có mà mần nhục anh cho nguyên nhóm thì có.
  • Mấy chị quan tâm anh ghê hen.
  • Ừ…
  • Mọi người vui thiệt, mai mốt em cũng được chơi chung nè, đừng có bỏ lơ em đó.
  • Haha vô nhóm đi em sẽ thấy mệt não. Thấy có chút xíu chuyện mà kéo nhau ùng ùng ra đây không.
  • Vui mà…nảy chị Nguyệt nói anh đi tán gái làm nhục mặt nhóm em mắc cười muốn chết.
  • Anh thề anh không có tán ai luôn. Oan quá oan.
  • Hihi hông ai tin anh oan đâu.
  • Anh nói nè, em vô nhóm chơi thì được, nhưng đừng có học theo mấy cô nàng kia nghĩ xấu anh không, theo mấy người đó riết hư người hết.
  • Plè! Em thích hư…mà anh có tốt đâu, sợ gì người ta nói.
  • Haizz đừng có mần nhục anh nửa.
  • Hihi

Nó bật cười, có lẽ nó không phải người tốt, nhưng với những người bạn trong nhóm này…dù nó xấu cỡ nào thì cũng không sao, phương châm của nhóm chính là người trong nhóm luôn đúng, bên ngoài đều sai.

  • Nhưng sao em ra đây chơi được vậy, hình như giờ này đang diễn mà?
  • Nay em diễn ca sớm. Hồi nảy em nghe chị Nguyệt điện thoại về cho chị Thủy kiếm gái đẹp đi ra dằn mặt con nhỏ đó, em ngồi kế bên cười muốn chết. Chị Thủy với mấy đứa em chị Thủy kẹt khách quen hết rồi đi hổng được.
  • Vậy là mấy bà cô kêu em ra chứ gì?
  • Dạ.
  • Rảnh hết sức. Em cũng rảnh, nghe là biết ba cái chuyện tào lao rồi cũng nghe mấy bà cô đó chi không biết.
  • Có sao đâu, coi như đi chơi, em cũng thích đi chơi hihi.
  • Bớt theo mấy bà cô đó làm trò đi, hư người hết thiệt đó.
  • Cái anh này, người ta lo cho anh mà nói vậy đó, em méc chị Nguyệt.
  • Ơ…méc đi, anh sợ gì.
  • Vậy hen

Cycy tủm tỉm định đứng dậy, nó chột dạ liền kéo em ngồi xuống trở lại ghế.

  • Thôi thôi tha cho anh
  • Hihi em biết rồi hen, anh sợ chị Nguyệt nhất.
  • Haizzz cái này là con trai không chấp con gái.
  • Sợ chỉ thì có. Plè!
  • Zzzzz

Nó thở dài hít nhẹ một hơi thuốc, ai chứ bà cô này thì nó hơi ngán thiệt. Mà nhắc bà cô là bà cô như có linh tính quay phắt qua nhìn nó, gương mặt dương dương đắc chí nháy nháy mắt, không hiểu ý gì, nó chỉ cười gượng một cái cho có rồi thôi. Hút gần hết điếu thuốc thì bé Nhi đi lại gần, còn chưa kịp nói gì cô nàng đã học theo cái kiểu ngồi của Cycy, tự nhiên tự tiện coi cặp đùi ốm nhôm của nó thành ghế ngồi. Cô nàng hôm nay mặc một chiếc quần jean dài bó sát người, áo thun mỏng màu trắng khoe trọn eo, bụng. Hai tay Nhi vòng ra phía sau lưng nó, đầu ngả lên vai nó như đang nghỉ ngơi.

  • Haizz mệt ghê, cho em ngồi ké chút xíu. Nè con kia, thay ca thay ca, trai này giờ của chị.
  • Hông đó, em xí ảnh trước chứ bộ.
  • Được thôi, ngồi đó coi phim đi hen.
  • Ư…em hông chịu, nảy chị Thủy dặn em theo ảnh chứ bộ, có dặn chị đâu.
  • Bà Nguyệt kêu tau lại nghen, mày lại kiếm bả cãi đi, chưa gì thấy anh Mon cái theo sát rạt hà.
  • Hứ! Chị có nhiều ông theo rồi, thả anh Mon ra cho em.
  • Mấy thằng đó khác, anh Mon khác, phải hông anh Monnnnnnn

Nó nghe cái giọng này là da dà nổi đầy người, người của chị Thủy đào tạo có khác.

  • Thôi anh xin em, lại bày trò gì nửa đây? Ngồi xuống đàn hoàng coi. Đó giờ có thấy bạo cỡ này đâu cô nương?
  • Hihi hồi đó giờ anh bị mấy chị giữ kỹ quá em hổng dám, giờ em có lệnh của mấy chị, tha hồ sài anh mà hihihi. Anh Mon có thích hônnnnnnn.
  • ….Tôi khổ quá mà
  • Hihi anh đó nghen, có mới nới cũ, mê gái mới cái bỏ quên em liền. Con nhỏ này có hơn gì em đâu, nè đo đi, em ngon hơn nó nhiều.

Cô nàng nửa đùa nửa thật kéo tay nó xoa nhè nhẹ lên chiếc eo thon gọn của mình, giọng lả lơi không có thua gì giọng yêu nữ chúa là chị Thủy.

  • Đừng có nói oan cho anh, ở đây ai ai cũng biết anh nổi tiếng bác ái, tấm lòng to bự, từ trước tới giờ anh có mới nhưng không hề nới cũ nha. Mà nè, cỡ này hơi ú rồi nghen, bụng mỡ lắm rồi.
  • Xí! Nham nhỡ, em mập hồi nào, số đo ba vòng hơi bị đẹp đó nghen.
  • Đâu có đẹp bằng Cycy của anh, cỡ này toàn đi làm bà quản lý, có nhảy nhót vận động gì đâu đòi đẹp bằng Cycy. Đúng không em

Nó cười cưới nháy mắt với Cycy đang ngồi chống cằm cười khúc khích kế bên, bé Nhi trợn mắt cắn nhẹ lên vai nó một cái

  • Nè nè bớt chọc xấu em đi hen, người ta mỗi ngày dạy nhảy mệt muốn chết đó, ai nói anh lên quản lý là nghỉ nhảy vậy, chê em hoài đi coi chừng em đi đồn anh tán gái bị gái….
  • Thôi thôi…đừng nói nửa, nghe là biết em tính nói gì, nảy giờ anh thề gần chục người rồi, oan ức quá. Đã kịp tán gì ai đâu.
  • Hihi ai kêu anh phong tình tùm lum.
  • Nói quá lên không. Mà thôi ngồi xuống đàn hoàng, anh là anh chờ đo hai vòng kia của em chứ cái vòng eo này anh đo hoài rồi.
  • Nè đo đi, nè dám đo thì đo đi, ai cản anh đâu…nè nè…Hihi

Cô nàng ưỡn ngực ra dí dí vòng một lấp ló đằng sau chiếc áo thun mỏng lại gần mắt nó, làm như mấy cô gái trong nhóm này coi nó ăn chay thiệt không bằng.

  • Thôi thôi biết em ghê rồi, tha cho anh đi, anh mà đo là cụt tay liền. Ngồi xuống ghế đi, bồ em nó thấy nó chặt xác anh thiệt bây giờ.
  • Hihi chỉ được cái mạnh miệng, yên tâm đi bồ em giờ hông biết nó đang ở với con nào nửa nè.
  • Là sao?
  • Bả bị bồ đá đó anh Mon.

Cycy cười khúc khích chen vào, bé Nhi xụ mặt đánh lên tay Cycy một cái, dụi dụi đầu vô vai nó ra vẻ ấm ức.

  • Em bị nó bỏ theo con khác rồi nè anh Mon.
  • Hồi nào?
  • Gần hai tuần rồi, em thấy nó đi chơi Vũng Tàu với con nhỏ khác đó.
  • À xui vậy, rồi nó nói gì em không?
  • Hì! Em gọi hỏi nó thì nó nói em làm gái nhảy trong bar, em quen biết nhiêu thằng thì nó đi chơi với gái khác bình thường có gì đâu.
  • Ban đầu tụi em thấy nó đàn hoàng, ai dè nó đi với gái xong thì thôi, nó còn nói tụi em gái nhảy, đi khách nửa đó anh, em tức lắm luôn, cái bà này hổng biết ăn gì xui tự nhiên dính vô cái thằng xàm ghê luôn.

Cycy ra vẻ phẫn nộ chen vào, gương mặt cô nàng khiến nó cũng bật cười.

  • Thôi nó nói gì kệ nó, tụi em không có thì thôi.
  • Uhm mà em tức, nó ngoại tình nó còn nói vậy nửa. Ai tin hông tin thì thôi, nghề của tụi em đúng là quen biết đụng chạm nhiều, người ta nói sau lưng này nọ cũng nhiều, mà ai đi khách là chuyện của họ, tụi em hổng có. Như con nhỏ này nè, nhà nó có nghèo khổ đâu, tại nó mê nhảy mới đi theo em làm đó.

Bé Nhi cũng ra vẻ bức xúc kể lể, tay chỉ vô Cycy, cô nàng cũng gật đầu đồng tình, cái vẻ mặt hai cô nàng khiến nó cũng phì cười vì sự dễ thương. Nó nhìn nhìn Cycy nháy mắt, cô nàng cũng hiểu ý rút một điếu thuốc ra châm lửa rồi đưa lên miệng nó.

  • Thôi chuyện qua rồi kệ nó đi, ai không tin kệ họ, anh tin. Trước giờ anh chưa hề nghĩ gì khác.
  • Dạ! Em quý anh quý mấy chị là vậy đó. Nhìn anh là thấy khác mấy thằng kia rồi, suốt ngày gạ gẫm tán tỉnh tụi em. Có thằng quen hổng được quay ra nói xấu tụi em, giờ có thằng quen được xong cũng coi thường tụi em nói này nói nọ.
  • Ừ anh hiểu, nhưng mà làm trong môi trường ăn chơi phức tạp vậy người ta nói sau lưng cũng bình thường. Anh tưởng tụi em quen rồi chứ.
  • Quen thì quen anh, nhưng nhiều khi bị nói hoài cũng tuổi thân ấm ức lắm. Thiệt tình thạch sanh thì ít lý thông thì nhiều. Mệt!

Nó bật cười, lần nào nói chuyện với cô nàng Nhi này nó cũng hay cười bởi mấy câu nói của em ấy, đâu phải tự nhiên mỗi lần gặp nó cũng thích chọc linh tinh với Nhi.

Còn em thì sao? Có người yêu gì chưa, có bị giống Nhi không

Nó hướng mắt về Cycy mĩm cười, cô nàng chống tay lên cằm, mắt long lanh cũng cười đáp lại nó.

  • Làm nghề này khó có người yêu thật lòng lắm anh, toàn thấy em ăn mặc sexy cái làm quen gạ gẫm để ngủ với em hông à.
  • Cũng phải có người thật lòng chứ, đâu phải ai cũng xấu như anh đâu ta.
  • Hihi lúc thì nói mình tốt, lúc nói mình xấu. Kệ đi anh, giờ em cũng làm biếng có người yêu lắm, em còn thích đi nhảy. Em chơi chưa đã, hihi ngày nào hổng được vận động ngồi yên một chỗ, khó chịu lắm.
  • Đam mê dữ à
  • Hihi đúng là đam mê thiệt mà hihi

Nó cũng mĩm cười, đưa tay xoa xoa đầu Cycy rồi hít sâu một hơi thuốc lá, làn khói quyện vào không khí rồi dần tan biến. Chợt nó nhìn thấy một gương mặt vừa xa lạ vừa khá quen ở phía xa. Quán rộng, không chỉ riêng mình bàn của nó là khách, xung quanh quán cũng không dưới 20 bàn có khách. Tuy nhiên khi nhìn thấy gương mặt cô gái ấy ở một chiếc bàn xa xa, nó ngẩn người, tim nó thoáng nhảy lên vài cái. Đôi mắt lạnh lùng như muốn nhìn xoáy vào tâm can, gương mặt cũng toát lên nửa lạnh lùng, nửa như một cô búp bê ngoài đời thật, tóc mái cắt ngang chân mày kiểu mái ngố, màu trắng bạch kiêm xem lẫn vài sợi tóc đen cách điệu như tỏa ra ánh sáng dưới ngọn đèn màu trong quán. Không thể lầm với ai được, rõ ràng cô ấy chính là cô gái kỳ lạ nó từng gặp ở trong bar hôm trước, chỉ là…sao cô ấy lại ở đây.

  • Ai vậy nhỉ?
  • Sao anh?

Nhi ngồi ngay trên chân nó nên nghe được, giương đôi mắt tròn xoe hỏi nó.

À không không có gì.

Nó xoa xoa vai Nhi lắc đầu, rồi lại chìm vào suy nghĩ của riêng mình về cô gái này. Bắt đầu không còn là sự trùng hợp nửa, đây là lần thứ hai nó gặp cô ấy, giữa cái SG mấy triệu người này, làm gì có chuyện trùng hợp gặp nhau đến hai lần trong vài ngày như phim ảnh được. Nó tự thấy mình cũng không phải kiểu trai nhút nhát, càng tự thấy mình đủ bất cần nhưng đối diện gương mặt lạnh lùng của cô ấy làm sao lấy đâu ra cái dung khí đi lại gần hỏi chuyện hoặc chí ích là nhìn kỹ cô ấy thêm một chút.

  • Anh còn nghĩ tới con nhỏ đó hả?
  • Hả ai cơ?
  • Đó, làm gì nhìn nó dữ vậy, bộ thích nó thiệt hả?

Bé Nhi lại dụi đầu lên vai nó thì thầm, nó giật mình nhìn lại mới để ý cô nàng kỳ lạ ấy cũng ngồi gần như cũng hướng với cô nàng lễ tân tên Thùy. Nó cười gượng bởi tình ngay lý gian không biết giải thích sao

  • Đâu có, anh đang nghĩ vài việc.
  • Phải hông đó, bị nó nói vậy còn nghĩ tới nó chi. Nó hả, coi có chút ngoại hình, nếu hổng nói xấu anh nhìn cũng chưa chắc xứng với anh. Hứ!
  • Không nói vậy được, cái gì mà xứng với không xứng, anh cũng đâu có ý gì với bạn ấy đâu.
  • Nhưng anh cứ nhìn nó, tính ra nó còn hổng đẹp bằng con Cycy nửa.
  • Haha mỗi người một vẻ, mà em nghĩ hơi xa rồi, nay là lần đầu anh biết bạn đó, thậm chí anh còn không biết tên nửa mà.
  • Xí khỏi giải thích, hồi mới quen tụi em anh cũng có thèm nhớ tên tụi em đâu, Plè

Cô nàng Cycy vẫn ngồi bên cạnh lắng tai nghe, giờ này cô nàng vẫn tỏ ra cái dáng vẻ lười biếng dựa đầu lên một bên vai nó. Cái thân tàn ốm tong teo của nó đang hơi mệt vì sỉn lại còn phải làm điểm tựa tài năng cho hai cô gái không nhẹ chút nào khiến nó càng mõi hơn chứ chẳng thấy sung sướng gì.

  • Thôi hai cô nương đứng dậy cho tại hạ đi wc cái
  • Hihi được người đẹp chăm sóc mà tối ngày kiếm cớ né hông hà.
  • Anh mắc tè thiệt, uống bia chứ phải rượu đâu không cho người ta đi tè cô nương.
  • Plè…cấm trốn, bửa nay chị Nguyệt dặn rồi, phải kèm chặt anh
  • Làm như đá banh không bằng, rồi dậy anh đi tè cái rồi muốn kèm cặp gì thì kèm.

Nó thở dài ngao ngán khi hai cô nàng dancer cũng chịu rời người ra, được ôm gái xinh đẹp thì cũng thích thiệt nhưng mà lâu quá thì mõi. Nó đứng dậy vặn vẹo người cho giãn gân cốt rồi đi thẳng vào khu wc. Giải quyết xong bầu tâm sự, nó rửa mặt sơ qua cho tỉnh táo rồi đi ra khỏi wc, nép mình vào một gốc cây trong khuôn viên sân quán nhậu, rút một điếu thuốc đưa lên miệng châm lửa rồi thả ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài đường phố. Người say hơi nhiều, hơi thở toàn mùi men bia, mỗi một hơi thuốc lá càng làm bên trong nó cảm giác lâng lâng khó tả. Chợt có một bàn tay vỗ nhẹ phía sau lưng, mùi nước hoa xa lạ cũng thoang thoảng.

Anh!

Giọng nói không quen lắm nhẹ nhàng bên tai, nó quay lưng lại, bắt gặp khuôn mặt một cô nàng nó không nghĩ sẽ sớm đến gần nó nhanh vậy.

Sao em?

Gương mặt cô gái cũng có một chút ửng hồng, có lẽ vì bia rượu. Giọng cô nàng ngập ngừng

  • Anh…cho em xin lỗi!
  • Vì cái gì?
  • Tại em…nói sao ha, hình như hồi tối anh có nghe tụi em nói sau lưng anh phải hông?

Nó im lặng, cũng không biết phải trả lời sao, mặc dù chỉ là vô tình, nhưng đứng nghe lén người ta nói chuyện dù là nói về mình thì cũng là việc không mấy hay ho gì.

  • Sao em biết, Nguyệt nói gì với em hả?
  • Dạ hông, thằng Nam xong ca nó kiểm tra camera cuối ngày nó nói hồi nảy có thấy anh với chị Nguyệt đứng bên ngoài, em nghĩ anh nghe hết tụi em nói. Nên…nên
  • À ra vậy, ừ không có gì đâu.
  • Anh cho em đại diện tụi nó xin lỗi. Em…em…
  • Không có gì đâu, đừng có lo, tại Nguyệt kéo anh đứng lại chứ anh cũng không cố ý nghe đâu.
  • Dạ…em có thấy chị Nguyệt nhìn em, với em cũng hiểu ý chị Nguyệt. Anh đừng giận tụi em nha, tại tụi em lỡ lời.
  • Anh không nghĩ gì hết, thật! Em yên tâm, sau cũng làm việc chung nhiều, tiếp xúc nhau nhiều, mọi người cứ bình thường đừng có ngại với anh. Anh không nghĩ gì nhiều đâu.
  • Dạ…em cảm ơn anh. Vậy em vô trước nha.
  • Ừ em đi đi

Nó mĩm cười nhìn theo bóng lưng cô lễ tân tên Linh đang đi xa. Tính ra cô nàng này cũng không phải không hiểu lý lẽ, lại khá nhạy cảm với tình huống hơn cô nàng tên Thùy kia. Bị phát hiện nói sau lưng không tốt về nó, cũng hiểu rõ nó dù gì cũng là người quản lý cao nhất ở đây ngoài ông Kha. Tự nhiên nó cảm thấy thú vì và tò mò về cách cô nàng tên Thùy sẽ xử sự sau hôm nay, đối mặt với nó như thế nào, chị Nguyệt làm quá rộn chuyện tính ra cũng có cái tốt, cuộc sống dạo này khá lặng, thêm tí chuyện cũng thêm chút màu sắc. Nó tiếp tục thưởng thức chút yên lặng một mình cho xong điếu thuốc rồi cũng trở lại bàn ăn nhậu của nhóm mình, ánh mắt tò mò len lén nhìn về phía bàn cô gái kỳ lạ, chiếc bàn trống không, cô ấy đã rời đi từ lúc nào. Nó tự bật cười trước từng hành động của chính mình, không quen biết…vậy mà lại chột dạ nhiều đến lạ. Phù! Rốt cuộc cô ấy là ai?