MƯA MÙA ĐÔNG

AUTHOR: Merry

Ratting: G

Pairing: YulSic

Note: Là FIC thứ 2 sau Fic What Is Love, ham hố viết tiếp

———————————————————————————————————————————

MƯA MÙA ĐÔNG

”Phải chăng lạnh lắm nhỉ, nhưng cơn mưa đó đã đưa cậu đến với nó….Tình yêu trọn đời của nó….Cơn mưa mùa đông ấm áp….’’

CHAP 1

Vào 1 ngày mùa đông ở Seoul, nó đi đến trường với những bông tuyết rơi thật là đẹp, nhưng gặp phải bầu trời không được tốt cho lắm, sắp mưa rồi. Đi gần đến trường thì bất ngờ mưa đổ ầm xuống

-Trời ơi, sao hôm nay gặp phải ngày gì mà sui dữ vậy, ướt hết cả rồi.

Mặt nó nhăn nhó, bước tiếp vào trường, đến gần cổng trường lại vấp 1 cục đá…Té

-Lại nữa rồi, sui quá – Nó hét lên

Bỗng nó thấy không còn mưa rơi nữa. Nó quay lại, ngước lên thì thấy 1 người tóc đen xõa dài, làn da ngâm ngâm, rắn chắc, gương mặt lạnh lùng cầm ô che cho nó, nó chống tay đứng lên, cúi gập người:

-Cảm ơn cậu….À mà sao giờ này cậu chưa vào lớp, trễ rồi?

-Vậy còn cậu, sao ở đây! – Vẫn giọng lạnh lùng

-À…ờ…Mà thôi vào lớp đi.

…..5s…10s…….

-Sao không đi – Cậu hỏi nó

-Bị bong gân rồi

-Vậy lên đi, cõng cho

-……..

-Lên đi, trễ rồi kìa

-Ừ….

Nó bám lấy bờ vai cậu, trời lạnh mà sao nó cảm thấy ấm thế không biết.

Vào gần đến cửa lớp

-Ê! Sao đi theo tui hoài vậy? – Nó hỏi

-Đi theo gì, tui học lớp này mà

-Ồ! Sorry nha, vậy mình làm bạn

-Ừ

2 đứa bắt tay nhau, nó như bị tê lại vậy, cứ nắm lấy bàn tay ấy suốt…..

-HAI EM KIA, SAO KHÔNG VÀO LỚP HẢ?

Tiếng thầy chủ nhiệm đưa nó trở về hiện thực, nó nagi5 ngùng buông tay cậu ra..

-Dạ! em chào thầy, cho em xin lỗi

-Thôi, vào lớp đi

Cà 2 bước vào, thầy chủ nhiệm thấy 2 bàn còn trống nêm xếp cho 2 đứa ngồi kế

-Lúc nãy thầy đã điểm danh rồi. Còn 2 em kia tên gì để thầy ghi

-Dạ em tên Jung Soo Yeon ạ. Hay là Jessica cũng được

-Còn em kia tên gì, sao không nói?

– Kwon Yuri

-À thì ra cậu là Yuri

-Ừ, thì sao

-Có gì đâu, tên đẹp í mà

-Thôi chúng ta vào tiết học.

………GIỜ RA CHƠI…….

-Ê, đi ăn không

-Thôi tự đi đi

-Sao cứ lạnh lùng vậy – Nó quay đi, lẩm bẩm

………….Reng Reng Reng……..

-SAO EM VÔ TRỄ VẬY – Nó bị thầy la rồi

-Dạ em xin lỗi, em hứa không vô trễ nữa

-Thôi vào đi

Nó ngồi vào chỗ

-Hồi nãy ăn gì mà lâu vậy? – Cậu hỏi nó

-Tại ăn nhầm dưa chuột , nên tào tháo rượt.

-À……-Cậu cười

Lần đầu nó thấy cậu cười, như thiên thần vậy, nó cảm thấy tim đập rất nhanh, vâng rất nhanh.

-Này Jessica

-Ơ….à Sunny đó hả, có cả nhóm nữa kìa

-Dạo này sao, khỏe không

-Khỏe, à mà đây là ai vậy? – Nó chỉ vào 1 người con gái đang đứng kế Sunny

-Bạn gái tớ, HyoMin

-Chào cậu – HyoMin lễ phép

-Hả,….Quen lúc nào vậy

-Mới đây thôi.

-Cậu đó, quen ai đi, trong đám chỉ có cậu là chưa có thôi – 1 người thấp thấp nó với nó

-Mình muốn lắm chứ. Thú thật mình cũng có để ý 1 người

-Ai vậy, nói cho bọn này nghe với – Taeyeon hỏi ‘’thăm’’

-Là Kwon Yuri, lớp tớ

-À, đứa con gái vô cảm í hả?

-Tại các cậu chưa thấy cậu ấy cười thôi, đẹp lắm

-E…HÈM…CÁC EM LÀ HỌC SINH LỚP NÀO MÀ GIỜ NÀY CÒN Ở ĐÂY HẢ

-Ớ…Ớ…..Thầy hiệu trưởng ơi….cho tụi em 3 giây nhé – Nó năn nỉ

-Chi vậy?

-Chút thầy sẽ biết

Nó nháy mắt với những người còn lại, họ nháy mắt lại như hiểu được ý của nó.

-Chuyện gì, nhanh lên, không thì vào phòng giám hiệu

-Là…….1…….2……..3….Là giải tán

Cả đám mỗi người 1 ngã, bỏ lại 1 ông thầy hiệu trưởng bơ vơ giữa 1 trời đầy bông tuyết

End Chap 1

——————————–

CHAP 2

Day By Day….Day By Day…Tình yêu của Sica nó cứ lớn dần…Nhưng……

-Hôm nay thầy hiệu trưởng đến có việc

Vừa nghe 3 từ ‘’thầy hiệu trưởng’’ là nó đã toát mồ hôi rồi….Yul nhìn sang nó, Yul đoán ngay à có chuyện rồi.

-Hôm thứ 3 tuần vừa rồi, em nào đã cùng 8 em này phá rối thầy hả?

Nó nhìn đám của nó, mồ hôi nó lại cần toát nhiều hơn

-Là ai hả

Nó muốn đứng lên nhưng nó sợ

-Dạ là em

1 giọng nói quen thuộc cất lên

-Sao…cậu….lại……..

-Không sao đâu.

…………………………………………………………………………………………………………………..

Ra về, nó vẫn không thấy cậu trở về lớp, nó lo lắm, còn cặp thì cậu dã lấy từ hồi ra chơi rồi. Nó đi gặp thầy chủ nhiệm để hỏi thầy địa chỉ nhà của cậu

…….Bíng Boog…..Bíng Boog…….

Chuông cửa của cậu réo um sùm. Nó trố mắt ngạc nhiên khi thấy cậu ở 1 mình

-Sao lại tới đây? – Cậu lạnh lùng

-Thì lại chơi

Cậu mở cửa cho nó.

-Cậu ở 1 mình à?

-Ừ

-Sao nãy không về lớp?

-Bị đình chỉ 3 ngày thôi

-Sao cậu lại nhận giùm mình?

-Thì muốn nghỉ nên nhận giùm

Mặt cậu tĩnh bơ làm nó như sôi máu, nó không chịu nổi lên hét lớn và lúc đó bí mật được bật mí.

-Sao cậu lạnh lùng vậy, biết tớ thích cậu lắm không!

-Hả?

Nó biết mình đã lỡ lời nên xách cặp chạy nhanh ra khỏi nhà. Nhưng nó không nhanh bằng cái nắm tay của cậu, cậu làm nó ngã vào lòng cậu

…..5s…10s…15s……

Nó ngồi bất động không dám nhúc nhích gì hết khiến cậu bật cười.

-Sao….. cậu…lại làm vậy?

-Thì cậu thích mình mà.

-Vậy là…..cậu…cũng vậy?

-Ừ

Vừa dứt câu nói cũng là lúc cậu kéo nó vào và đặt lên đôi môi của nó 1 nục hôn nồng cháy. Lúc đầu nó hơi bất ngờ nhưng chẳng bao lâu nó cũng dần hoà vào nụ hôn với cậu…..Và từ đó, 2 con người đã cùng 1 trái tim.

Buổi cuối cùng của lớp 12, cậu hẹn nó đến công viên Pikachu

-Sica à! Yul phải đi du học

-Không lẽ Yul muốn……kết thúc sao?

-Không phải, Yul muốn hỏi em là…có thể đợi Yul trở về không?

-Em sẽ đợi…..dù lâu đến đâu em cũng đợi……

—————————————————————-

……3 năm trôi qua…….

Cậu vẫn chưa về….Mỗi đêm nó đều khóc khi nghĩ tới cậu……”Yul My Love Forever…Listen Listen…”

Nó nghe máy, tiếng nó của Yul:

-Mều ơi! Đen đây, còn nhớ Đen không?

-Yul…..Yul…

-Sao vậy?

-À, không…..Bao giờ Yul mới về?

-1 thời gian nữa. Thôi bây giờ mình cúp máy nhé…Yêu Sica nhiều…

……tút tút….

-Yul….Em chưa nói gì mà! Yul biết em nhớ Yul lắm không.

Nó thét lên từng chữ, nhưng Yul có về đâu….Nó cứ khóc….

………3 năm sau………

”6 năm rồi, sao Yul còn chưa về, nếu ngày 18/4 Yul còn chưa về là có chuyện lớn đó, yul biết không….”

—————————————————————–

………….18/4……………

-Sica à, thay đồ đi con, lễ cưới sắp bắt đầu rồi đó.

-Làm sao con cưới người mà con không yêu được hả mẹ.

-Mẹ hiểu nhưng con hãy vì công ty của ba con nhé

Nó im lặng làm theo lời mẹ, nhưng nó đang khóc. Bởi lẽ trước đó công ty ba nó sắp phá sản, vì vậy ông bạn của ba nó nhân cơ hội đó lợi dụng nó là nếu gả Sica cho con lão thì lão sẽ cứu công ty của ba nó.

-Lễ cưới sẽ bắt đầu trong 5′ nữa

—————————————————————

”-Yul ơi, mau về đây với em nhanh đi, em xin Yul”

-Con có đồng ý lấy Sica làm vợ – Cha sứ lên tiếng

-Dạ con đồng ý – 1 chành trai đứng kế Sica trả lời

-Vậy Sica, con có đồng ý lấy DongHae làm chồng?

-Dạ….con….con….

……….Ầm………..

-ĐỪNG ĐỒNG Ý SICA

1 Tiếng kêu lớn làm mọi ánh mắt đổ dồn về phía cửa ra vào…..

END CHAP 2

—————————-

CHAP 3

……….Ầm………..

-ĐỪNG ĐỒNG Ý SICA

1 Tiếng kêu lớn làm mọi ánh mắt đổ dồn về phía cửa ra vào…..

-Yuri – Nó khẽ gọi

-Yul về với em rồi đây

-YURI…….

Nó hét lên thật lớn cái tên mà nó nhớ bấy lâu, nó chạy lại ôm chặt lấy cậu

-Em nhớ Yul

-Thì Yul về rồi đây…..Nhưng, sao em…..

-Em không muốn đâu, nhưng vì công ty nên…..nên em…..em….

-Yul hiểu rồi, Yul sẽ lo chuyện đó.

Tất cả mọi người, lẫn ba mẹ, DongHae và ba của hắn đều ngạc nhiên. Đâu đó trong nhà thờ bàn tán với nhau rằng :”Đó không phải là con của ngài chủ tịch tập đoàn Kwon hay sao, sao cô ấy lại ở đây?”

-Mọi người! Tôi yêu Sica và muốn được làm đám cưới cùng cô ấy

-Yul à……

-Em có đồng ý làm vợ Yul không? – Cậu lấy từ túi áo ra 1 chiếc hộp nhỏ có chiếc nhẫn cưới quỳ xuống cầu hôn nó

-Thì….Yul biết câu trả lời rồi còn gì. – Nó đỏ mặt

Bỗng 1 tiếng vỗ tay phát ra từ phía người dự lễ cưới, sau đó là tràn ra cả 1 không gian lớn của nhà thờ. Cha sứ tuyên bố:

-2 con từ đây, chính thức là vợ chồng

-Cảm ơn vì 6 năm qua đã luôn chờ Yul – Yul nói xong rồi kéo nó vào 1 nụ hôn nồng cháy

Sau khi lễ cưới kết thúc, nó thắc mắc hỏi Yul:

-Tại sao Yul biết mà về vậy?

-Nhờ TaeYeon cả!

-Là sao? – Nó ngơ ra

-Thì lúc Yul đang học bên Pháp, TaeYeon gọi qua……..

*YUL’S POV And FlackBack*

Tôi đang dự 1 khoá học quản lí công ty, thì bất ngờ chuông điện thoại reo lên, số gọi từ Hàn Quốc đến:

-Là TaeYeon mà…….Alô

-Yuri ơi, có chuyện lớn rồi

-Chuyện gì?

-Sica sắp đám cưới rồi

-Cái gì?

-Đám cưới đó là do bị bắt buộc, Sica không muốn đâu, cậu ấy cần cậu trở về để ngăn lễ cưới diễn ra đó

-Vào ngày mấy?

-Sinh nhật cô ấy 18/4, là ngày mai đó, về nhanh đi.

-Mình về liền, cảm ơn.

-Tạm biệt.

Tôi sợ mua vé máy bay giờ này không kịp nên đã gọi phi công riêng đưa tôi về Hàn ngay. Và rốt cuộc là tôi đã về kịp.

*END Yul’s Pov and FlackBack*

-Ôh, mà sao Yul canh giờ đúng thế

-Không biết, chắc tại định mệnh.

Yul cúi xuống hôn Sica, và ngủ.

”Vâng! Đó là định mệnh đấy, tình yêu đôi khi cũng xót xa nhưng đôi khj ngọt ngào và hạnh phúc lắm…….”

———————————————————————————————————————————————————-

……..2 năm sau………..

-Em sao vậy, ăn không tiêu hả?

-Không phải, em…..

-Để Yul đưa em đj bệnh vjện nha

-Em….Yul….

-Sao vậy! Để Yul gọi xe cấp cứu.

-Đúng là SeoBang ngốc, Yul có con rồi!

……5s…..10s……15s….Mặt cậu đơ, rồi sau đó là

-Yul ơi, sinh đôi con gái đó.

-Ah…Ah….Bớj làng nước ơi, vợ tuj có Baby rồj…ah….ah

-Trời ơj mất mặt quá, giữ hình tượng chút đi, Yul nên nhớ bây giờ Yul là chủ tịch của tập đoàn Kwon nổi tiếng đấy.

-Thì sao nào, Yul cứ thích la đấy.

-Yul này…. Biết rồi thì sau này đừng có bắt nạt em.

-Yul có bắt nạt em đâu chứ~~…..

-Sao mặt Yul gian quá vậy.

-Có đâu, mà nếu em thích thì Yul chìu……

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ END ~~~~~~~~~~