MỒ MẢ

Hôm nay mình kể câu chuyện liên quan đến mồ mả của gia đình người bạn thân từ ngày còn đi học, giờ cũng vẫn ở gần nhau trong Sài Gòn. Bạn mình tên là H, nhà chồng cô ấy có 3 anh em trai đều thành đạt. Người thứ 2 ở quê còn anh cả với cậu út (là chồng H) thì ở SG. Năm 1995 thì bố chồng mất do tuổi già và an táng ở quê. Đến năm 2002 thì anh giữa ở quê bị tai nạn giao thông, sau khi ra viện thì đi tập tễnh chân trái suốt đời. Năm 2004 thì ông anh cả phát bệnh gut, những ngón chân trái cứ sưng vù đau đớn, đi nhiều bệnh viện cũng chữa mấy năm không hết. Đến 2008 thì chồng đứa bạn mình là út bị tông xe, bó bột chân trái.

Bạn mình thì là đứa tin những chuyện về thế giới tâm linh, nhưng chồng và nhà chồng thì tòan bộ đội và rât ghét những chuyện đó. Nó hầu như chỉ xem bói hay cúng lễ lén lút mà thôi. Sau khi chồng nó bị vậy thì nó cứ bồn chồn rủ mình đi xem hêt thầy này thầy nọ, toàn mỗi người nói 1 phách rất là linh tinh. Duy có 1 ông bạch tạng nó gọi đến nhà thì ông ấy phán là mộ ông cụ bị nghiêng và chân trái ngâm trong nước. Nếu không bốc lên thì con trai, cháu trai trong nhà nguy khốn. Bạn mình lo lắng lắm mà không biết làm thế nào vì những lý do sau:

– Ông xã nó là con út.
– Thuyết phục làm sao với một gia đình chồng tòan những người như vậy.
– Ông già chồng đã chôn cố định trong quan ngòai quách, chứ đâu phải kiểu chôn bốc lên sau 3 năm như ở ngoài bắc. Động mồ, động mả nhỡ xấu hơn thì biết làm thế nào?

Thế là nó lại hành trình xuôi ngược đi tìm thầy và những giải pháp. Một mặt thuyết phục chồng và gia đình nhà chồng chịu đào lên. Lúc đó cả 3 ông trai trong nhà đều bệnh cả cho nên các bà dâu cũng lo lắng và gây áp lực, cuối cùng 2 ông kia cho phép làm nhưng không chịu bỏ chi phí. Thế là nó xem ngày, sắm lễ cùng chồng về quê (may mà ở quê chả còn người già), thuê đội thợ bốc mộ từ ngòai bắc vào (vì trong này có ai biết làm việc đó đâu). Mộ ông cụ chôn ven biển, trên một gò cao thế mà khi đào lên thì quan tài đã thấy nghiêng lệch hẳn về bên trái, còn lúc mở quan tài ra (may mà thịt tan hêt rồi) thì quả nhiên chân trái ông cụ ngâm trong nước từ đầu gối trở xuống. Điều này trùng khớp với chỗ tai nạn của 3 anh em chồng H. Người trầm ngâm nhất có lẽ là chồng nó, khi ấy vẫn đang tập tễnh. Sau khi bốc cụ xong xuôi đưa về nơi đất khô ráo khác thi về SG, chồng nó thay tính đổi nết hẳn, đâm mê tín dị đoan quá đà, mời thầy về cúng lễ, giao lưu với các ông thầy rồi kết thân với 1 lô bạn tòan mê tín thầy bà khiến bạn mình mỏi mệt. Bạn mình là người đàn bà trí thức, đảm đang chỉ trong chừng mực bảo vệ gia đình mà thôi chứ những kiểu thái quá đam mê hay lệ thuộc hẳn vào thế giới vô hình thì bạn mình rất ghét.

Riêng mình từ sau chuyện đó thì cũng suy nghĩ mông lung, không hiểu ra sao cả. Trước đây mình hay từng nghe chuyện động mồ, động mả …nhưng có mấy khi mình lưu tâm. Nhưng chuyện gia đình của bạn mình thì chứng kiến từ đầu chí cuối, diễn biến mấy năm liên tiếp, rồi sự thay đổi đặc biệt của chồng nó khiến mình hoang mang đến mức như gần như khủng hỏang vì sao các bạn biết không? Vì từ bé mình đựơc dạy dỗ như câu đại loại như: ở hiền thì gặp lành, người không biết thì quỷ thần bất trách…thế mà chuyện sờ sờ như vậy là hòan tòan trái ngược với những gì mình tâm niệm.

Những câu hỏi cứ triền miên vang lên trong đầu mình: 3 nguời con ăn ở hiền lành thế và hằng năm vào dịp thanh minh, tảo mộ, giỗ chạp vẫn về hương khói. Chuyện mộ nghiêng và cái chân dầm trong nước đâu phải lỗi do những người con, thế tại sao họ lại bị nạn như thế. Thế lực vô hình nào đã làm chuyện đó, chắc không phải ý muốn người cha sinh ra họ, lúc sống đã hy sinh vì con, muốn cho con cái những điều tốt lành nhất, tại sao khi chêt đi rồi lại hại các con như thế? Hay là có một cơ chế tự động nào tác động ngoài ý muốn của người cha. Và mình liên tưởng đến những truyền thuyết kiểu bà ăn mày chết chôn đúng huyệt một kết, thế là con cháu làm quan mấy đời…thế thì là do đất cát chứ bản thân bà lão ấy làm sao mà đủ quyền năng phù hộ được …

Nói chung là sau vụ đó mình cứ băn khoăn nếu sau này mình chêt đi con cái nó không hiểu biết đem thiêu, hay chôn vào những chỗ “xấu”, ngày giờ xấu…thế là mình thành kẻ hại con, hại cháu cho chúng lụn bại à…Nếu đem thiêu rồi thả hết cho tro xuống biển thì cũng có người bảo là dứt âm mạch, không phù hộ được con cháu. Chả biết là phù hay hại nữa đây khi chính mình chỉ còn là 1 năm xương tàn sao không cho mình tan vào hư vô để con cái sống đời của nó, hay thì hưởng dở phải chịu chứ sao lại phụ thuộc vào nắm xương khô của mình???