Mất Trinh Ở Bình Châu – Truyện Sex Ngắn Hay

Chàng chịu đòn, một tay gồng chắc ghì lấy eo nàng kéo áp vào chàng, tay kia bợ lấy mông nàng cũng là để banh chân nàng ra. Lo đánh chàng vô hình chung nàng theo đà lao ngồi lên chàng. Phụp ! Áaaahhhhh . . . Nàng ưỡn ngực muốn ngã lật về sau, phải lấy tay vịn vai chàng giữ lại. Mấy ngón tay nàng gồng cứng, móng tay muốn cào sướt vai chàng. Người nàng tê điếng. Cái cảm giác con cu lần đầu nắc vào lồn thật làm cho hai người tê tái. Huống chi cu chàng lớn bự, đâm sâu tới tận tử cung. Áaaahhhh, áaaahhhhh . . . nàng chỉ biết la lên trong khi cơ thể như tê điếng. Trời ơi, sướng quá. Hai tay vịn lên vai chàng, ngực ưỡn, eo thon cong, cái bụng phẳng lì, nàng như một cương thi. Chàng ngoạm lên một bầu vú rồi cắn nhẹ nhũ hoa. Á, á, áaahhhh . . . chết em, chàng ơi ! Chàng bắt đầu gia công nắc từ dưới lên, hay tay ghì bợ mông nàng, có lúc ghì chắc như hai ghi đông như muốn banh cặp mông vênh váo của nàng ra. Banh ra rồi lại dọng xuống. Á, á, áaahhhh . . . nàng rên la không dứt. Trời ơi, chàng to bự quá, con cu tội tình, trời ơi, sướng quá. Cu dài dựng đứng, mỗi lần nó nắc lên lồn phập xuống thì như một lưỡi nhọn đâm thấu nàng. Chắc phải trúng tử cung nên cứ thấy đau thống rồi thì sướng không thể tả ! Á, á, áaahhhhh . . .

mat-trinh-o-binh-chau

Phần 1

Trước giờ chỉ nghe nói đến Vũng Tàu, Long Hải, Long Thành chứ Nguyệt Lan chẳng nghe gì về Bình Châu. Nhưng bây giờ cũng phải biết vì Ngọc Hân nhỏ bạn trường Luật cứ nô nức kêu gọi tổ chức đi chơi Bình Châu. Dạo này nhỏ Hân yêu đời vì có bồ, nên hay kiếm chuyện, kiếm chỗ đi chơi với bồ nó. Thôi cũng được, anh bồ tên Hùng hay đi chơi chung với hai anh kia, Long và Phong, thành ra bộ năm cũng vui, cả đám quậy giỡn như quỉ. Nguyệt Lan có cảm giác như một mình bao thầu hai anh nên nàng không phàn nàn gì khi Ngọc Hân đã có cặp. Mỗi lần đi chơi chung nhóm nàng cũng thích thú khi thấy Long và Phong săn đón nàng. Nàng hay đùa bảo nhỏ Hân dại gì mà bặp vô một anh chi sớm, thiệt thòi, trong khi có nhiều người theo đuổi chiều chuộng hổng thích hơn sao ?

Mấy anh đó thì lớn cả rồi, thuộc hạng băm, dân làm ngân hàng. Buồn cười khi mới gặp Nguyệt Lan còn gọi Long là chú. Lúc đó nàng cũng hơi khớp vì Quốc Long . . . đẹp trai quá ! Anh ta cao thước bảy mấy, khuôn mặt vuông vuông xương xương rất nam tính cũng như tên gọi, chiếc cằm rộng, nhưng ngạnh không dữ. Thỉnh thoảng cười thấy hiền, lúc cười mắt hơi nheo đôi khi còn thấy. . .ngố nữa là đàng khác. Nhưng anh cũng đáng yêu là ở chỗ đó. Đẹp trai, có tiền có của, lịch lãm, hiền hòa. Trong khi Hùng và Phong thì lanh láu hơn. Hùng cao vừa tầm, dáng người ngâm ngâm khỏe mạnh, hổng nỗi xấu trai, miệng dẽo. Có lẽ vậy mà nhỏ Hân chịu đèn. Còn Phong thì hơi sếu với chiều cao thước tám, anh này cũng dẽo nếu không nói là quỉ quái, lanh lắm. Nói chung mấy anh đều đàng hoàng, ga lăng nên đi chơi chung Nguyệt Lan và Ngọc Hân đều thấy thoải mái.

Thấy Hùng thì cứ tíu tít săn đón chiều chuộng Ngọc Hân chả là vì nhỏ Hân đang là hoa khôi trường, đẹp gái, mắt to, mũi thon dài dò miệng khôn khéo, môi mỏng cười tươi có nét chảnh nếu nhìn kỹ. May mà nhỏ không có lúm đồng tiền, nếu không nhiều anh càng thêm mê mệt. Cho nên khi thấy Hùng bắt được hoa khôi thì không khỏi nhiều người ganh ghét. Nguyệt Lan so với Ngọc Hân thì cũng xinh đẹp không kém, nước da trắng mịn, mắt to đen láy, mũi cao thon, sóng mũi chạy chênh chếch lên tới đĩnh tí xíu dò miệng, tí xíu nở tròn bương bướng, khóe miệng móc khẽ, môi hồng sen tự nhiên hình trái tim, môi dưới đầy khẽ trề. Cái xinh đẹp của Nguyệt Lan khác với Ngọc Hân là không lồ lộ liến thoắng, mà nhu mì, dè dặt. Nàng trông như mới mười tám mặc dù tuổi đã hai mươi mốt. Đây là nét đẹp của một thiếu nữ lãng mạn, sớm biết yêu, biết mình muốn gì và vẫn giữ được nét đẹp mơ mộng, nét đẹp của một người mãi đi kiếm tìm cái tình yêu đó. Nàng như một viên ngọc quý.

Theo hẹn, chiều thứ sáu mấy anh đi làm ra sớm đón Nguyệt Lan và Ngọc Hân. Quốc Long cầm lái, ngồi cạnh là Phong. Hàng ghế sau là Hùng, Ngọc Hân giữa, Nguyệt Lan ngồi cạnh cửa bên kia. Chiếc Beamer X5 đưa năm người từ Sàigòn đi quốc lộ 51 ra hướng Vũng Tàu. Đến ngã ba Bà Rịa (cách Sàigòn khoảng một trăm cây số) thay vì đi thẳng thêm hai mươi lăm cây số sẽ ra Vũng Tàu, Quốc Long rẽ trái lấy quốc lộ 55. Chỉ còn độ năm mươi cây số nữa thì đến khu du lịch sinh thái và nghỉ dưỡng Suối Nước Nóng Bình Châu. Đoạn đường nhựa từ Bà Rịa đến đó rất đẹp, đi xuyên qua khu nguyên sinh Bình Châu – Phước Bửu, một bên là rừng, một bên là biển. Mọi người không khỏi trầm trồ trước thắng cảnh hòa quyện thiên nh iên. Không biết tự bao giờ tại khu rừng tràm xanh mát rộng lớn, một hồ nước sôi khổng lồ cùng với bùn khoáng nóng với hơn bảy mươi điểm phun lộ thiên có nhiệt độ từ 400C-800C cứ tuôn trào vô tận cho đến ngày nay. Khu du lịch Suối Nước Nóng Bình Châu thì tọa lạc trong khu rừng tràm rộng ba mươi ba hecta. Có lẽ sự hoang sơ cũng giúp cho việc bảo tồn thiên nhiên. Ít người biết đến, lui đến cũng nên, « look but don’t touch », nhìn thôi không được rờ, lạm dụng sẽ hao mòn, cái gì cũng thế, Nguyệt Lan mỉm cười suy nghĩ. Nàng ngồi sau nhìn xéo ra trước ngắm Quốc Long lái xe, cầm lái rất đầm, không khéo nàng đã mết anh vì hình như cái gì về anh cũng tỏa ra đầy nam tính.

Lúc còn khoảng mười cây số đến khu suối nước nóng Bình Châu, Quốc Long quẹo phải cho xe đi chừng hơn năm cây số thì đến khu nghỉ mát biển Hồ Cốc. Mọi người đổ bộ xuống nhà hàng Hoa Biển ở đây để ăn chiều trước khi trở lại quốc lộ 55 đi nốt đoạn đường tới khu suối nước nóng.
Đến khu nghỉ mát suối nước nóng Bình Châu thì trời đang sụp tối, phái đoàn vào tiếp tân lấy phòng. Bình Châu rộng lớn nên có đâu tám khách sạn để chọn. Phái đoàn lấy ba căn bungalow biệt lập trong khu khách sạn Hoa Sim, Hùng một căn, Quốc Long và Phong một căn, Ngọc Hân và Nguyệt Lan một căn. Những căn bungalow xinh xắn nằm cách nhau mấy chục thước giữa vườn cây vừa riêng biệt vừa có thể qua lại nhau bằng những đường lát gạch đỏ khi cần.

Bộ năm nô nức thay đồ để ra hồ bơi nước khoáng. Hai em Ngọc Hân, Nguyệt Lan mặc bikini làm ba anh không khỏi không ngắm nhìn thích thú. Ngọc Hân tươi tắn thêm trong bộ màu hoàng yến còn Nguyệt Lan thì thêm mặn mà với bộ màu huyết dụ. Hùng và Phong mặc quần bơi speedo làm chỗ đó độn lên cũng dễ nễ. Hùng người tròn chắc còn Phong tuy cao nhưng không phải dơ xương nên hai người mặc quần bơi bó trông không đến. . .phát khiếp. Còn Quốc Long thì vận quần bơi Nike ống dài kín đáo làm Nguyệt Lan không khỏi thầm thắc mắc hổng biết cái của anh dưới đó so với hai anh kia ra sao. Ôi chao, người anh phần trên cũng đẹp mắt, không đến nỗi vai u thịt bắp như các kiến càng nhưng cũng ra mô hình chữ V. Nói chung mấy anh thể hình đều bảnh nên đi cùng với hai em đẹp gái thì cũng xứng.

Khu hồ bơi nước khoáng lớn nằm giữa vườn dương liễu chung quanh hồ bố trí những cột dù lợp lá hình nấm với những chiếc ghế ngồi, ghế nằm nhựa trắng, những băng ghế đá công viên. Nước hồ xanh nhìn mát mắt nhưng thật ra nước khoáng nóng đến cỡ ba mươi tám độ C không phải là chỗ có thể nhảy ùm vô ngay. Chạy quanh bờ hai hồ lớn, một hồ hình chữ nhật, một hồ hình phần tư vòng tròn, là những bậc tam cấp dẫn thoai thoải xuống hồ để người ta có thể từ từ bước vào nước ngâm chân làm quen. Hai hồ bơi này nằm sát nhau, còn có một hồ thứ ba hình tròn nước cạn cho trẻ em nằm đối diện. Một phiến đá khổng lồ làm tường cao nối liền hai cái hồ người lớn đầy đủ với hang động giả và thác nước buông mành trước lối vào hang. Trên phiến đá này có hai điêu khắc lớn là bình nước xoay và chim đại bàng.

Cảnh trí khu vực hồ bơi hữu tình nhưng tối thứ sáu thì vắng vẻ ít người, phải đến hôm sau thứ bảy du khách mới ra chơi đông. Vắng quá thì cũng hơi tẻ nhạt. May thay lúc ra tới hồ bơi thì thấy Thăng, Tiến và Huệ đã đến đó từ trước. Bộ ba này đi riêng nhưng cũng đã có hẹn gặp với bộ năm ở Bình Châu. Thế là lẻ năm cộng lẻ ba thành chẳn tám đông hơn, đùa giỡn cười nói ồn ào. Họ bày ra chơi trò đuổi bắt Cóc Ken dưới nước. Thăng là người chăn đầu tiên. Tiến và Huệ lội về một bên. Ngọc Hân và Hùng cũng níu kéo nhau dạt ra xa. Riêng Nguyệt Lan bơi dở nên đã níu Quốc Long làm nũng đòi anh cho nàng đeo cưỡi lên lưng. Long cười bảo :

– Trời, có em theo nặng làm sao chạy mau được !

– Thì anh làm cóc cho em quá giang sang sông.

– Em mà làm bò cạp thì còn chết nữa. Hổng được chích à nhe.

Chả là có truyền thuyết bò cạp hứa không chích cóc nhưng chưa tới bến bên kia bò cạp vẫn chích cóc.
Nguyệt Lan hóm hỉnh :

– Hổng biết ai chích ai à . . .

Nói thế nhưng Quốc Long cũng đã nghiêng lưng xuống cho Nguyệt Lan nhảy lên tay bá vai, hai chân quặp vào hông chàng. Nguyệt Lan hổng phải dạng nhỏ con lắm, cao thước sáu nhưng cưỡi áp trên lưng Quốc Long thấy chàng lao vào nước bơi đi nhẹ nhàng, khỏe ghê.

Chợt có tiếng la oai oái làm Quốc Long ngừng bơi đứng chống chân xuống nước trong khi Nguyệt Lan vẫn bám trên lưng chàng. Hai người quay đầu lại nhìn thì ra Ngọc Hân đã bị Thăng nắm bắt được kéo giựt tuột dây quần tắm. Ngọc Hân vừa bỏ chạy trong nước vừa lo buộc lại dây quần. Nguyệt Lan nhắc :

– Chạy đi anh, để nó bắt được thì hổng biết chuyện gì xảy ra.

Quốc Long tiếp tục cõng Nguyệt Lan đi trốn, lội bì bỏm dưới nước, mặt nước hồ không sâu lắm, chống chân đi nước cũng chỉ lên tới cổ. « Nhắm mắt lại nhe em », chàng báo trước khi bước vào thác nước chắn hang động ở cuối hồ. Nguyệt Lan ngã đầu lên vai chàng nhắm mắt lại, cả hai cười thích thú khi bước vào thác và nước đổ ập xuống hai mái đầu tung tóe.

Bên ngoài hồ đã vắng, bên trong còn vắng hoe ! Chỉ có hai người, bóng tối, tiếng thác nước và ánh sáng mập mờ hắt từ một chiếc đèn con đâu đó. Quốc Long cũng thích cái cảm giác thịt da mềm mại của Nguyệt Lan đang áp trên lưng chàng, nó nghe rõ hơn cả thác nước.

– Xuống nghỉ chút xíu nhe em ?

– Thôi đi anh, em sợ . . .

– Sợ gì ?

– Sợ. . .mọi.

Lúc nãy trên đường đi ra hồ bơi cả đám có thấy thấp thoáng mấy bóng đen bùn thoa đắp cả người chỉ chừa mắt và miệng. Bùn ở đây đen kịt, đen hơn bùn nước khoáng ỏ suối nước nóng Nha Trang. Trời nhá nhem tối bất chợt thấy đám người đen như mọi làm Nguyệt Lan, Ngọc Hân cũng đã hết hồn níu lấy mấy chàng trai.

Quốc Long phì cười bảo :

– Thấy trong phim hình như mọi đâu biết bơi nè, chỉ chạy nhảy trong rừng thôi, xuống nước nhoè thành dân da trắng làm sao.

– Anh làm như chỉ có mình anh biết bơi hông bằng.

– Với lại có anh ở đây mà còn sợ sao ?

– Ờ há, em hổng sợ nữa.

– Xuống nghe ?

– Dạ.

Quốc Long đưa tay ra sau đỡ một bên hông Nguyệt Lan cho nàng tuột xuống. Thay vì tuột một lèo xuống nàng luồng tay ra trước bá vai chàng, tay kia vịn lưng chàng lấy đà chui đầu xuống nách chàng, hai chân vẫn quặp vào hông Quốc Long. Thấy đầu cô bé ướt sũng trồi lên, bây giờ hai tay bá lấy cổ chàng từ đàng trước, hai chân vẫn đeo quặp lên chàng như con gấu cô-la-be làm Quốc Long thích thú cười bảo :

– Em siêu cấp thật, ai bảo không biết bơi nè ?

– Cái đó là lặn chứ hổng phải bơi đâu anh, hihi. . .

Nguyệt Lan tay thì bá cổ, bá vai chàng, chân quặp hông chàng nên khi Quốc Long bất chợt vin đầu nàng tìm môi hôn thì nàng cũng chẳng dư tay chân để kháng cự. Nhưng vấn đề là nàng không những không kháng cự mà còn hé môi đón nhận. Chàng đưa lưỡi qua tìm kiếm bắt được lưỡi nàng nút lấy nó. Nụ hôn sâu đậm kéo dài lịm ngọt làm Nguyệt Lan quíu mềm tay chân, một đàng bám chặt sợ té, một đàng chân tay như không còn sức cứ muốn tuột xuống. Khi Quốc Long vòng tay ghì eo nàng đỡ đầng thì nàng không còn chịu nỗi nữa buông rơi chân xuống, đầu ngã vào hốc cổ chàng thở ra hạnh phúc. Hai người hôn hít lên má lên cổ nhau trong bóng tối hang động tưởng như lạc vào cõi hoang sơ. Rồi lại hôn môi. Quốc Long áp Nguyệt Lan tựa vào một ghềnh đá, hạ thể hai người dí vào nhau, nàng thấy cái đó của chàng đã cộm to đè lên chỗ giữa đôi chân nàng. Tay chàng ôm xiết eo thon đưa xuống ghì bế cặp mông vêu cho cái đó thêm đè lên khu vực. Nước khoáng nóng như thư giãn nhưng thật ra càng nóng hơn khi thịt da hai người va chạm áp chặt, áo quần tắm có đó nhưng như đã bị lột ra. Nguyệt Lan ú ớ đuối sức vì chàng đang nút lưỡi nàng say đắm.

Có tiếng ồn ào của nhóm bạn kiếm tới ngoài thác nước. Quốc Long lại vội đèo Nguyệt Lan lên lưng cõng ra khỏi hang thì vừa lúc Ngọc Hân, Hùng và cả đám túa vào thác nước. « Ê, chạy đâu bồ ! » Ngọc Hân la lên giữa tiếng thác nước và tiếng Nguyệt Lan cười khúc khích chạy thoát.

Đến bờ hồ đầu bên này mà Nguyệt Lan vẫn chưa hết hưng phấn. Quốc Long để nàng lên thành hồ, chàng không mệt mà nàng lại nằm phưỡn thẳng ra đó ngực thở phập phồng. Chàng xoay chân nàng buông thỏng xuống bậc tam cấp cao nhất rồi quay lưng thung dung bước xuống từng bậc nước. Vô duyên ghê, Nguyệt Lan nghĩ. Nhưng khi xuống tới đáy hồ thì chàng đã quay gót từ từ bước lên lại các bậc tam cấp. Cứ y như một nam nhân hải dương thần kỳ, thần thánh gì không bằng, miệng còn cười cười. Nguyệt Lan cũng khẽ mỉm cười, nhướng đầu lên ngắm nhìn một mỹ nam ở góc cạnh đó như là lù lù trổi lên khỏi biển sóng hướng về giữa đôi chân nàng. Riêng Quốc Long lúc từ từ «nổi lên» cũng thấy trước mắt là núi đồi mỹ nhân phập phồng.

« Hự » Nguyệt Lan khẽ rên khi hạ bộ Quốc Long đè lên mu nàng. Chàng đã nằm úp hờ lên nàng, một tay vòng xuống cổ ghì lấy bên mái đầu, một tay ôm eo thon nàng. Ngực nàng ưỡn lên. Nụ hôn dài gián đoạn ban nãy tiếp diễn.

Phong không biết từ lúc nào cũng đã trồi lên nắm quần Quốc Long giựt mạnh tụt xuống. « Ê !! » Quốc Long chỉ kịp la lên thế trong lúc phản ứng đứng lên thì ngã ra sau mất thăng bằng rớt xuống hồ nước. Tay chàng vẫn còn ôm ghì Nguyệt Lan nên cũng lôi nàng té theo. Phong cười hô hố bỏ chạy. Vừa sặc nước vừa sặc cười trước tình huống, Quốc Long, Nguyệt Lan vẫn ôm nhau không rời ra. Nguyệt Lan nhìn vào mắt Quốc Long hóm hỉnh :

– Để luôn vậy anh há.

Chàng muốn lắm, con cu truồng dựng đứng sáu giờ ép vào mu vào bụng Nguyệt Lan co giựt khoan khoái làm sao. Nhưng cũng phải vơ lại quần mặc vào không ai thấy thì kỳ. Nhưng sự va chạm thịt da đã làm hai người bén nhau, vờn nhau nô đùa dưới nước một hồi khi cả đám không còn hứng thú với trò chơi đuổi bắt nữa, đã tản mát.

(Hết Phần 1 … Xin mời đón xem tiếp Phần 2)