HỘI QUÝ BÀ – Truyện XXX Cực Dâm – Update Chương 31 END

Chương 11

Dũng phủ lên người Hằng như chó đực đu trên lưng chó cái để tiếp tục ngâm cặc trong lỗ lồn ấm áp của mỹ nhân. Bộ cảm biến của hắn vẫn thọc rất sâu trong cơ thể người phụ nữ quyền lực để ghi lại từng cơn dư chấn. Mặc dù Hằng đang lim dim nhưng vẫn tập trung co thắt thành âm đạo để cảm nhận cái sướng từ sự lấp đầy. Lâu lắm rồi cái lỗ trống rỗng ấy mới được một con cặc nhấp vào khiến cho máu dâm lại trỗi dậy. Hằng đắn đo không biết có nên làm như đã nói lúc nãy hay sẽ phá lệ quầng hai thằng dê này ra bã. Nàng khẽ đưa mắt nhìn lên một gã dâm đãng đang nằm úp trên lưng.
Ra rồi mà vẫn còn ương ngạnh không chịu xìu xuống à?
Lồn em ấm quá nên cặc anh lại cứng nữa rồi – Dũng cúi sâu hôn môi Hằng.
Vậy anh muốn rút ra nghỉ hay muốn đụ tiếp cái nữa?
Ôi em vẫn còn hứng sao?
Nãy giờ anh cứ thoi thóp trong đó khiến em nứng trở lại rồi. Khuyến mãi cho cưng một cái nữa đó! Chịu hông?
Ôi tuyệt quá, anh yêu em mất Hằng ơi!
Lồn Hằng thắt lại mạnh hơn khiến cặc Dũng không thể tách rời nàng được. Hắn ngồi dậy ôm eo người đẹp nắc nhè nhẹ chủ yếu để khúc gân có thời gian cứng hoàn toàn.
Đù… chơi vậy chừng nào mới tới lượt anh? – Ông Thành phàn nàn.
Lo sản xuất tinh trùng nhanh đi vì lát nữa anh không có cơ hội nghỉ ngơi đâu – Hằng và Dũng cùng phá lên cười khoái trá.
Phạch phạch phạch… tiếng đùi va vào háng đã bắt đầu rộn ràng. Âm đạo đã tăng độ trơn nhớt hơn trước vì máu kinh bị pha loãng trong tinh dịch và dâm khí. Ông Thành cầm con cặc mềm xèo sục sục mong cho nó cứng thật nhanh leo xuống giường đi vòng ra sau nhìn vào chỗ con đực và con cái đang phối giống. Mép lồn Hằng đỏ au vì nứng lẫn dính máu bọc lấy con cặc cương to cũng bê bết máu me. Trời ơi nhìn cảnh tượng này kích thích vô cùng, chỉ bấy nhiêu thôi đủ để khúc gân dẻo phải tăng kích cỡ.

C11-1.jpg
Ông thấy tôi đụ em Hằng dai chưa? Hự hự hự…
Cho ké phát đi.
Từ từ cha nội… Phập phập phập…
Cặc nứng dính vào lồn dâm thì lòng dạ nào chịu rút ra nhường chỗ. Dũng ôm mông Hằng đụ tới tấp, giờ thì người đẹp đã phát tín hiệu cho phép cuộc chơi được tùy thích đẩy lên cao trào. Lồn đã đủ nhờn thì còn lo gì đau rát nữa.
Ôi sướng… Nứng quá… đã quá anh Dũng ơi…
Dũng hạ thấp người cho con cặc đâm xỉa lên phía trên. Ban đầu hắn còn thăm dò nhưng thấy Hằng trân mình thích thú thì Dũng tăng tốc nhấp thật nhanh.
Ư… ư… đúng rồi, đụ mạnh nữa anh ơi… Hờ hờ… chỗ đó đó… nắc mạnh lên… Ôi cái lồn tội nghiệp của em… Hờ hờ…
Cho ké miếng coi… – Ông Thành đã nứng nhao nhao đòi chịch.
Anh đừng có nhoi được không? Dám liếm hết máu lồn thì em cho đụ – Hằng nói chặn họng để gã Thành đừng làm phiền nữa – Ui da… cái đầu khấc… Anh mới đâm chỗ nào mà em phê quá vậy Dũng? A… nữa nữa… Á… Ôi nứng… nứng lồn quá…
Hừ hừ… anh muốn ra quá… Hừ hừ… Thế ông Thành vô đụ em nha?
Không, em đang nứng… anh… hờ hờ… anh phải đụ tiếp.
Anh không kiềm nổi. Hừ hừ…
Vậy anh Thành tròng bao vô đi – Hằng ngoái lại phán một câu khiến lão Thành hụt hẫng.
Sao bất công quá vây?
Nói đeo thì đeo đi cái ông này – Dũng gắt lên.
Lão Thành hối hả xé nilon tròng cái bao trơn vào quy đầu. Đang lính quýnh hắn tròng ngược phía rồi cuống cuồng tháo ra lật lại. Hằng bực bội, thằng cha này đụ nhiều rồi mà sao lớ ngớ thấy chán. Ụ má… đã thấy ghét từ đầu rồi lỡ cho mày chết luôn con. Ông Thành loi nhoi định gắn vào lồn Hằng nhưng nàng ngăn lại.
Liếm hết máu em mới cho đụ.
Má ơi tưởng hắn gớm nhưng không ngờ vùi mặt vào háng Hằng thè lưỡi vét lia lịa. Đáng lẽ Hằng phải né tránh nhưng cái kiểu chơi lầy của gã khiến nàng bị kích thích kinh khủng. Nàng đẩy lồn về phía sau nhét hai miếng thịt dày vào miệng gã biến thái trân mình run rẩy. Hằng cố điều khiển âm đạo như rặng tiểu rồi cuối cùng cũng tống ra được một phát. Khí trong lồn ứa ra hòa lẫn máu kinh trào sang miệng gã Thành. Đụ má đồ biến thái… hắn nuốt luôn rồi. Hằng há miệng gào thét vì cái lồn nứng đang bị nhai tơi tả thì phía trước Dũng đã xỏ cặc vào tận cuống họng. Quán tính thèm cu khiến miệng Hằng ngậm chặt bú chùn chụt. Mùi tanh xộc lên tận não, Hằng hốt hoảng nhận ra mình đang bú con cặc bê bết máu. Chết mẹ, quên vụ này.

Chưa kịp hoàn hồn thì phía sau bị đâm một phát hồn xiêu phách tán. Gã Thành ôm mông Hằng nắc như chó tháng bảy. Hắn vừa đụ tưng bừng vừa ngửa cổ tru tréo với bản mặt máu me quanh miệng, trông như con quỷ vừa hút máu người. Nhưng Hằng cũng cùng chung số phận khi đang ăn một con cặc dính máu rồi trây trét quanh mép miệng. Nàng cũng khác gì quỷ nhập tràng đang ăn thịt người?
Sắp ra rồi phải không? – Hằng nhả cặc ngoái cổ nhìn ông Thành cười cười, cái miệng dính máu trông nàng càng hoang dại – Biết là không đủ bền nên bắt đeo bao cho chơi dai thêm chút nữa, còn không biết cám ơn em đi.
Hừ hừ… lồn em ngon quá anh kiềm không nổi.
Tháo bao đi, bắn cho em sướng coi. Tập trung vô nha.
Lúc bú cặc lão Thành thì Hằng đã tiên liệu được khả năng của gã không chịu nổi quá năm phát co nhíu. Hằng không thích gã này nên cố tình hạ hắn cho thật nhanh để quay lại với Dũng. Và đúng là chiêu của nàng quá độc, sự co bóp liên hoàn đã khiến lão phải đo ván. Hắn đút con cặc không bao vào lồn Hằng đóng như điên rồi trân mình phọt vào một bãi nhầy khiêm tốn. Hạ thể giật giật ghim sâu vào cơ thể người đẹp, con cặc bị siết quá mạnh khiến nó lên đỉnh nhanh đến mức ông Thành không hiểu chuyện gì đang đến với mình. Khoái trá vì chơi được đòn thâm, Hằng lại nháy mắt cho Dũng nhập cuộc. Thế hai kẻ dâm đãng ôm nhau nắc không còn biết ngày mai là gì. Dũng đổi thế liên tục, đè ngửa Hằng ra nệm dập nhem nhuốc cả tấm ga giường rồi khóa môi nàng bằng những nụ hôn cuồng dâm. Dũng nút say sưa để nuốt hết những giọt kinh nguyệt còn vương trên mặt lưỡi.

Dù ban đầu đã chuẩn bị miếng lót vì sợ dính máu nhưng cuộc dâm dật mất hết lý trí đã khiến mọi thứ không diễn ra như đã định. Tấm ga trắng tinh giờ đã nhuộm đỏ loang lổ, khí huyết lẫn máu kinh nhiễu nhão khắp sàn nhà. Nếu được nhìn lại hình ảnh lúc này khi ba kẻ trần truồng máu me khắp người lẫn quanh miệng, chắc họ tưởng mình là những con quỷ ăn thịt người.

Lúc rời khỏi nhà Hằng không thể hình dung mình lại dính vào cuộc hoang dâm bệnh hoạn đến mức này. Nếu hai gã đàn ông biến thái không bú liếm lồn nàng trong tình trạng bê bết máu chắc Hằng đã ái ngại không dám phô hết sự dâm đãng vốn có. Cũng nhờ thế mà nàng mới nhận ra đang có kinh đụ vẫn sướng tận óc nếu đối tác chịu chơi lầy. Dù ban đầu cái lỗ đang ra máu không sẵn sàng nghênh chiến nhưng cuộc thác loạn đã khơi dậy cơn thèm khát nín nhịn cả năm trời. Hằng vẫn thèm thuồng nhưng hai đối tác đã lặc lè không còn chút tinh trùng nào để hấp thụ đành ấm ức xách lồn về nhà trằn trọc cả đêm.
Cỡ em mà nhiêu đó thì khó ngủ phải rồi. Giờ còn thèm không, chị cho mượn hàng giải quyết? – Phấn cười khì khì khi nghe Hằng thuật lại cuộc chiến tưởng chỉ có trong phim.
Lúc nào mà chả thèm. Hi hi… Có thì tối thảy qua em.
Từ lâu chị định nói với em vụ giải quyết sinh lý, nhưng đằng ấy bận bịu quá nên đâu có dám nói mấy chuyện tào lao vô bổ.
Thôi mà, mỉa mai tội con nhà người ta. Em có hôm nay đều nhờ một tay chị chứ em hay ho gì đâu!
Bớt bớt việc lại, mở mấy công ty con rồi giao bứt cho những đứa tâm phúc để nó làm thay mình. Phải hưởng thụ ngay trong lúc đang làm việc chứ đợi đến khi nào nữa em?
Gái già độc thân, con gà mái không có buồng trứng, không lao vào công việc quên đời thì làm gì đây chị? – Hằng thở dài.
Em học theo chị đi, giao khoán hết mình chỉ quản lý chung thôi. Chị bây giờ nhiều thời gian rảnh lắm, đều dùng để hưởng thụ… – giọng Phấn nhỏ lại – … hưởng thụ thân xác trai tơ.
Trời… gu mặn dữ! – Hằng nhìn Phấn một lượt thân thể mơn mởn như gái đôi mươi – Ừ, mà nhìn chị ngon thế này, sung thế này chắc là được hấp thụ mỗi tuần phải không?
Cái gì mỗi tuần – Phấn nhíu mày – phải nói là mỗi ngày, há há há…
Bà này coi vẻ ngoài hiền thục mà cũng gớm thiệt, lầm chết. Nhưng chắc chị Phấn không nói quá đâu, trông da dẻ nõn nà căng đét, sắc diện lúc nào cũng phơi phới đủ biết khoảng kia phải đều đều và lên tới nóc chứ chẳng đùa.
Chị có thằng kép ngon lắm, nuôi nó luôn để nó không bay nhảy lung tung. Chị đã giao kèo, bất kể thấy nó đi với con nào mà chưa được cho phép là tùng xẻo nó luôn. Để tối nay chị nói nó qua phục vụ em.
Con nít hả? Xài được không bà nội? Mấy thằng này… sao có kỹ thuật.
Nói là mới chứ cũng cả năm rồi. Hồi đầu nó ngáo bỏ mẹ, nay thì… ôi thôi rồi. Má ơi lên bờ xuống ruộng với nó chứ chẳng chơi. Thử đi rồi ghiền cho mà coi. Bảo đảm mấy cái thằng trung niên đạo đức giả của em văng vách hết.
Vậy hả? – Hằng hồ hởi – Vậy tối nay cho em thử hàng nha?
Nhưng hôm nay muốn nói với em cái này quan trọng hơn. Chị định lập hội quý bà, kết nạp em vô. Chơi hong??? – Mặt bà Phấn vênh vênh.
Hội đó… để… chịch hả?
He he… chứ còn gì nữa – Bà Phấn cười nham nhở – Chị em mình vẫn rất sung mãn, giờ không tranh thủ hưởng còn đợi đến khi nào?
Rồi hàng họ sao?
Thằng nhóc định cho em mượn đó.
Gì? – Hằng chưng hửng lớn giọng – Có một một thằng cu thôi hả? Thêm vài thằng nữa đi.
Nói dài dòng em cũng không tin. Tối nay thử đi rồi em hiểu lý do thôi. Đang tuổi lớn mà, trâu dữ lắm, một mình chị xài không hết. Với lại… – Phấn phân vân.
Với lại sao?
Chị sợ lâu ngày nó chán rồi tìm người khác uổng lắm nên muốn giữ chân nó luôn.
Trời, chị mê nó tới vậy luôn hả? Nào giờ toàn kép sợ bị chị loại, hóa ra cũng có ngày này à?
Do thằng này ngon quá. Khó mà tuyển được một thằng như thế nên chị quyết định lâu dài luôn, bằng mọi cách sẽ giữ chân nó. Hiện giờ thì không có gì bất ổn nhưng sau này sợ nó chán rồi manh nha…
À ra thế. Cho nên bà rủ tui vô cung cấp thêm lỗ cho nó thọt để nó mê mà ở lại chứ gì?
Thì đúng là vậy, nhưng sao qua cái miệng của em nghe cứ dơ dơ. Mình lập nhóm cho nó có nhiều hàng để xài, đồng thời tiền của nó cũng tăng lên, vậy thì còn lý do gì nó nghĩ tới chuyện bay nhảy? Hơn nữa mình độc quyền, rau tự trồng thì không có sâu bịnh. Mà nó được việc lắm, rất tháo vác, chị giao việc là nó hoàn thành liền.
Đôi chân mày lá liễu chợt nhíu lại suy tính, mỗi lần như thế Hằng như chìm vào thế giới của riêng mình.
Haizz… có đứa tiếc tiền – Phấn thở dài.
Xàm quá – Hằng đánh vào vai Phấn – Tiếc hồi nào? Tiền của em nhiều đến mức không biết phải xài làm sao cho hết kia kìa. Em đang nghĩ dùng thằng nhỏ này để giúp em một việc.
Nó đếch biết gì kinh doanh đâu nha.
Chị khẳng định hàng ngon đúng không? Cho em mượn một tuần.
Chị cho em một tháng luôn.
Thiệt phải không? Chừng trả lại tơi tả đừng có chửi tui xài đồ chùa không biết giữ đó nha.
Hè hè… éo biết đứa nào tơi tả à! Để rồi coi…
Dù rất tự tin về cái khoảng chít choát nhưng hôm nay Hằng không có ý định tranh cãi về chuyện này nên lái câu chuyện đi hướng khác.
Vậy tiền boa cho nó cỡ nào?
Cứ hào phóng đi, đừng để nó nghĩ mình giàu mà keo là được.
Em nhắc lại là em không tiếc tiền, nếu đáng đồng tiền bát gạo như chị nói thì mua cho nó con Camry luôn còn được. Nhưng em không muốn qua mặt chị. Nếu chị 10 thì em sẽ 9 thôi.
Em nói phải. Mà vụ đó để sau đi. Nhưng chốt lại là nhập hội phải không?
Ừ… nhập thì nhập. Nhưng dù gì để xài thử vài đêm cái đã.
Giờ chị về nói nó chuẩn bị, tối chở qua bên em.
Chiếc BMW đã có mặt ở khu dân cư dành riêng cho giới lắm tiền để thả người xuống một địa chỉ rồi lặng lẽ rời đi. Cánh cổng chỉ mở hé đón khách rồi đóng lại ngay sau đó. Chàng thanh niên theo sau chủ nhân bước trên con đường trải sỏi. Nhịp sống như dừng lại giữa không gian biệt lập và yên tĩnh, chỉ có những ngọn đèn cao áp quanh sân vườn vẫn miệt mài phóng những luồng sáng chói chang, tô điểm cho tòa biệt thự thêm lung linh giữa trời đêm.

Có tiếng dế rả rích đâu đó dưới thảm cỏ, đêm đã về khuya. Lần lượt từng ngọn đèn vụt tắt đưa tòa nhà đã ẩn mình vào bóng đêm, chỉ còn lại chút ánh sáng hắt hiu từ ô kính lầu một. Nhìn từ bên ngoài thật khó biết được đằng sau sự tĩnh lặng kia, âm thanh đầy mê hoặc của xung nhịp ái ân đang lớn dần tìm đường thoát ra từ khe hở những ô cửa kính. Đó là âm thanh của thác loạn cao trào, của đê mê dục vọng văng vẳng lạc lõng giữa đêm khuya không một ánh trăng…

Ngày mới đã thắp sáng khắp căn phòng còn vương mùi vị xác thịt. Trên chiếc giường rộng thênh thang là hình ảnh người phụ nữ say ngủ với vòng tay hững hờ ôm choàng một chàng thanh niên. Khánh đã thức nhưng vẫn nằm im thin thít vì không muốn phá hỏng giấc ngủ của người phụ nữ bên cạnh. Khánh không ngờ đời mình lại may mắn đến vậy. Tìm cơ hội trụ lại thành phố đã khó, với một thằng con trai nhà nghèo muốn học đại học càng khó hơn rất nhiều. Cuộc sống thành thị lắm gạ gẫm và cạm bẫy đã đẩy đưa một kẻ tốt mã như hắn lọt vào mắt xanh chị Phấn. Lần đầu trong đời hắn mới biết thế nào là vùng kín phái nữ, là ái ân hoan lạc, là giao cấu, là đụ… Đúng thế, việc hắn làm mỗi ngày là “đụ” chứ không thể gọi bằng một mỹ từ nào khác. Dù đầu óc có phong phú đến mấy thì một thằng nhà quê cũng không thể hình dung lên giường với đàn bà lại như thế. Và điều đáng kinh ngạc là sau những giờ phục vụ nhiệt tình rồi thoải mái xả hàng triệu mầm sống vào lồn một quý bà, kẻ được người khác cho đụ lại được nhận một xấp tiền dày cộp đến vậy.

Hằng trở mình rồi bừng tỉnh sau giấc ngủ muộn đêm qua. Nàng dụi hai mắt để xác minh những gì đã xảy ra không phải trong cơn mê sảng. Khánh tung chiếc mền bông đắp hững hờ nửa người rời khỏi giường rót ly nước mang lại. Thân thể thằng con trai đang tuổi trưởng thành cuồn cuộn cơ bắp trần truồng trước mặt Hằng. Khúc gân lủng lẳng có cái đầu loe đỏ vẫn còn vương chút khí trên đó, cả lông và bìu dái cũng bê bết những sản phẩm tình dục đã khô thành từng mảng.
Mời chị uống nước.
Hằng mỉm cười đón ly nước từ tay Khánh. Nụ cười ấy thật nồng nàn say đắm, nụ cười của mãn nguyện yêu thương. Rất hiếm khi thấy Hằng cười như thế. Trước nhân viên và cả với đối tác, nụ cười của nàng luôn giữ chừng mực và có chủ đích nên trông nàng lạnh lùng như nữ thần băng giá.
Em có muốn hỏi chị điều gì không?
Nhìn chị vui như vậy, em nghĩ đã làm cho chị hài lòng.
Đúng… – Hằng kéo Khánh ngồi xuống rồi nhích người nằm gối đầu lên đùi hắn – Đêm qua thật tuyệt, em thật bền bỉ khiến chị phải van xin. Vậy mà em vẫn không tha, muốn giết chị hay sao?
Một thân thể bốc lửa như chị thì ai cũng muốn nghiền nát chứ không riêng em.
Hằng không ngờ mình lại trở thành bại tướng dưới tay một thằng nhãi con, kẻ mà nàng đã xem thường khi Phấn kể về lần đầu của chị ấy với hắn.
Em đã nghiền nát chị mất rồi, giờ vẫn còn ê ẩm đây này.
Hằng cầm tay kép trẻ đặt vào khối thịt mềm mại, bàn tay nóng ấm liền xoa xoa nựng nịu. Khánh biết nàng nói thật, Phấn cũng từng như thế và hôm nay thêm một khách hàng nữa đã phải tê dại khi lần đầu cái lỗ nhỏ nhắn đã tham lam cố nuốt một thỏi gân quá khổ.
Để em ra ngoài mua đồ ăn sáng cho chị.
Em là người lạ đi một mình sẽ bị bảo vệ bắt, mất công chị đi lãnh về.
Ghê vậy à?
Chứ sao nữa. Khu này dành cho cư dân ở đây. Có tường bao riêng và có một cổng ra duy nhất được canh gác nghiêm ngặt.
Ồ. Vậy nếu lỡ làm chị phật ý tống khỏi nhà chắc là em sẽ bị hốt vô bót mất thôi.
Đúng rồi. Nhưng may mà em làm cho chị sướng. Không thì no đòn rồi – Hằng cười khúc khích.
Em không thấy trong nhà có người giúp việc.
Ừ, chị đi suốt ngày chứ có ở nhà đâu mà thuê người. Thỉnh thoảng gọi đội dịch vụ đến làm vệ sinh, chăm sóc sân vườn rồi thanh toán theo từng tháng.
Thảo nào chị rất tự do. Chị thích ăn sáng món gì để em xuống bếp nấu?
Xúc xích…
Hằng cười tít mắt. Nàng lật lại nằm sấp trên nệm cầm cặc Khánh cho vào miệng. Mùi tinh trùng lẫn mùi dâm thủy xộc lên nồng nồng nhơn nhớt mặt lưỡi. Mới một hai cái nút mà cặc Khánh đã cương lên chật cứng trong miệng Hằng. Trời ơi to thế này bảo sao hôm qua không chết ngất cho được. Lúc Khánh vừa đẩy vào là Hằng biết ngay mình đã đụng phải ổ kiến lửa, hồn phách phiêu bồng lên chín tầng mây. Cái lồn một thời ngạo mạn đã phải quỵ lụy khuất phục không ngớt van xin nhưng chỉ nhận được những cú nắc chết người.
Được rồi, giờ em đi mua đồ ăn sáng đi.
Khánh đang sướng tự dưng bị dừng lại. Hắn ngơ ngác đứng dậy chưa biết phải làm sao vì thằng quỷ nhỏ đang đâm ngang ương ngạnh. Hằng được nước ôm bụng cười ngặt nghẽo, đến lúc này Khánh mới biết bị bà chị chơi khăm.
Ha ha… sao không đi đi mà đứng đó hoài vậy? Trời ơi nhìn thằng em kìa…
Chị ác vừa thôi.
Ha ha… vui quá…
Chị thích ăn sáng bằng xúc xích hả, còn em thích sò lông.
Khánh nhào đến đè ngửa Hằng nằm lên bãi tinh trùng đêm qua rồi xé hai chân nàng hả miệng táp thẳng vào cái lồn còn ẩm ướt.
Á… thôi… không chơi nữa… – Khánh không trả lời mà tiếp tục lấn tới ngậm hột le nút chùn chụt – Á… ui… xuýt… – Tiếng gió rít qua kẽ răng – Dừng lại… Á… chị thua… chị thua…
Khánh nhả miếng thịt mềm nhũn đứng dậy cười khì khì.
Sao? Ăn sáng nữa không? Ăn nhiêu đây làm sao đủ no? – Khánh toang nhào tới thì Hằng vội thụt lùi vào giữa nệm nhảy xuống phía bên kia giường.
Thôi thôi đầu hàng. Làm nữa chết liền luôn á.
Khánh vẫn lao đến, đuổi bắt một hồi cũng ôm gọn được Hằng. Hắn bồng nàng trên hai cánh tay định nén lên giường làm lại chuyện đêm qua nhưng Hằng đã nài nỉ.
Thôi cưng, chị còn ê lắm! Đi tắm rồi chị em mình ra ngoài ăn sáng.
Hai thân thể trần truồng lại có một màng quấn quít sờ mó mất cả giờ đồng hồ. Sau buổi tắm công phu nhiều thăng trầm cảm xúc, cả hai mặc lại quần áo rồi Khánh được Hằng đưa đến một nhà hàng. Sáng nay nàng tự lái xe mà không gọi tài xế như mọi ngày, có lẽ sắp tới gã tài xế chỉ nên đưa đón nàng lên công ty mà thôi, Hằng nghĩ vậy.

Khánh đã quen với những khung cảnh sang trọng, kể cả cách ăn uống cầu kỳ mất thì giờ của giới thượng lưu. Hắn đã học và thích nghi để không làm mất mặt khách hàng. Có tiếng điện thoại reo cắt đứt mạch nói chuyện đang rất vui vẻ. Hằng nhìn tên người gọi trầm ngâm hồi lâu trong đầu hình thành ngay một âm mưu.
Dạ chào anh, anh gọi có gì không?
Chỉ muốn hỏi thăm và mời em ăn sáng thôi mà.
Tiếc quá em vừa ăn xong và chuẩn bị đến công ty.
Thế còn ăn trưa thì sao?
Dạ… em có cuộc họp, sợ là trễ lắm. Dịp khác anh nhé!
Thật khó để được gặp một phu nhân cao quý như em. Anh muốn mua tặng em một món quà, coi như tỏ lòng cảm ơn vì những gì em đã cho anh hôm ấy khiến anh cứ nhớ mãi không thể quên được.
Dạ thôi – Hằng nhanh tay bấm nút ghi âm cuộc gọi – Không cần tặng quà vì như thế khiến em nghĩ anh tán tỉnh rồi em lại tương tư thì khổ. Một gái già héo hon như em chỉ mong được bình an thôi, không dám tranh phần với người vợ mướt rượt của anh đâu.
Khiêm tốn là để che giấu kiêu ngạo đó nha – Giọng gã Thành cười khanh khách trong điện thoại – Vợ anh mà nghe câu này chắc nở mũi lắm. Nhưng tiếc là bà ấy tuy nhỏ hơn em nhưng lại chán ngắt, về độ tươi trẻ lẫn quý phái thì kém em đến vài bậc.
Vậy là lỗi của anh rồi. Không có người phụ nữ xấu nhé.
Ồ là lỗi anh…
Cái kiểu cua gái rẻ tiền khiến Hằng thấy mệt mỏi với gã này. Buổi nói chuyện cứ dây dưa chẳng có câu nào Hằng để lọt vào tai, may mà nàng cũng tìm được cách kết thúc.
Xin lỗi em có điện thoại rồi, ở công ty gọi.
Thôi em đi làm đi. Mong có ngày nào đó em thu xếp gặp nhau quần quật như lần trước.
Ok chào anh, sẽ sớm thôi.
Hằng chạm nút tắt dập máy xuống bàn. Đúng, sẽ sớm thôi thằng dê xồm ngu ngốc. Gương mặt chợt đanh lại khiến Khánh ngồi đối diện phải lẫn tránh ánh mắt sắc lẽm. Vài phút sau Hằng nhìn Khánh nói với giọng khô khốc.
Đưa điện thoại của em cho chị.
Khánh không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn líu ríu làm theo. Hằng bấm một dãy số thực hiện cuộc gọi.
Ôi thật khổ anh Thành ơi, em vừa nói chuyện với anh xong bị giật điện thoại mất rồi. Em mượn máy của người đi đường báo để anh biết, tạm thời khoan gọi cho đến khi em lấy lại số cũ nha. Dạ… dạ… Chào anh.
Hằng cúp máy trả lại cho Khánh. Một cuộc gọi khác reo trên máy nàng.
Chào anh – Giọng Hằng lại ngọt ngào khiến Khánh phát nổi ốc.
Đang ở ngoài đường hả người đẹp? – Dũng đoán vậy vì nghe có tiếng ồn chứ không yên ắng như ở văn phòng – Anh nói ngắn gọn thôi. Việc em giao anh đã làm xong cả rồi. Hàng họ đã tập kết chuẩn bị chuyển qua kho cho chủ đầu tư duyệt mẫu.
Ôi nhanh vậy à?
Ừ, anh thúc tiến độ để còn thời gian dự phòng. Thế em định ngày nào chuyển qua?
Một hoặc hai ngày nữa cũng được, sớm quá họ chưa thu dọn xong chỗ cho mình.
À ra vậy. Khi nào được thì báo giờ chính xác cho anh nhé. Anh cúp máy đây.
Bíp bíp… điện thoại trở lại màn hình khóa. Hằng cầm máy trên tay chống cằm khẽ nhếch mép cười một mình. Đúng là hai thái cực đối lập, kẻ mà nàng nghĩ sẽ gọi điện hẹn hò thì chỉ nói chuyện công việc. Kẻ chán đến tận óc lại đưa đẩy muốn lên giường với nàng lần nữa. Chẳng cần phí thời gian với ai cả, phi công đã ngồi sẵn bên cạnh rồi. Hằng nhìn Khánh mỉm cười.
Mình về thôi.
Chị không đến công ty sao?
Không – Hằng cười cười lẳng lơ – Chị sẽ đến công ty sau khi em giúp chị một việc.
Bữa ăn sáng giúp cả hai lấy lại năng lượng để tiếp tục chơi trò giường chiếu. Cơm no bò cưỡi, người xưa nói chẳng sai. Khánh bế Hằng về phòng ngủ ném lên nệm trong tràng cười sản khoái. Khánh khơi mào tiến lại gần người phụ nữ ngấp nghé 40 nhưng vẫn nõn nà với những đường nét thon thả đầy đặn. Hằng lăn nửa vòng nằm sấp, đầu ngẩn lên như con rắn hổ mang đưa tay cởi khóa quần. Khánh đứng yên nhìn Hằng đang hả hê thích thú khi con cặc to được lôi tuột khỏi nơi cất giấu. Nàng cầm nó hôn hít khắp các phía rồi dịu dàng hả miệng ngậm lấy. Đêm qua Hằng đã bú nhưng không nhiều lắm nên sáng nay vẫn còn cảm giác choáng ngợp chưa kịp thích nghi với đường kính quá lớn. Khuôn miệng xinh xinh phải căng hết cỡ mới có thể chứa nỗi cái chóp to lù lù. Khánh đứng đưa cặc cho Hằng bú, bàn tay xoa xoa lưng bà chị xinh đẹp rồi chầm chậm kéo dây khóa. Hằng thu vai cho Khánh tuột chiếc đầm xòe xuống lưng chừng. Cặp vú toàn thịt với thịt đong đưa gác nhẹ lên tấm nệm. Hằng ngoe nguẩy một hồi cũng tự tuột được chiếc đầm ra khỏi người rồi kéo Khánh ngã nhào lên giường, đầu đặt lên chiếc gối cao. Hằng nghiêng người tuột quần lót khỏi từng chân, chiếc xì líp ren xoắn thành một lọn cầm nhét vào miệng Khánh. Nàng cúi xuống tiếp tục ăn cặc hắn thêm một lát rồi đứng dậy dạng háng ngồi lên bản mặt đẹp trai. Khánh gập gập cổ chà quần lót đang ngậm vào khe lồn. Mảnh ren khi mặc có tác dụng bảo vệ vùng kín, nhưng nếu bị gói lại miết dọc đường xẻ thì cái nhám của sẽ nó khiến da thịt nơi ấy tê rần như điện giật. Hạ thể run bây bẩy khi cái lồn ướt nhẹp bị khiêu khích, Hằng rút quần lót khỏi miệng Khánh rồi hai tay tách rộng da thịt phủ cái lồn lộn lên miệng kẻ nằm dưới. Nếu khi hôn nhau môi gắn chặt môi như thế nào thì lúc này Hằng đang dùng cái miệng thứ hai để làm như thế ấy. Lồn nàng tha thiết hút chặt vào miệng Khánh, còn hắn thì mấp máy cắn trượt trên từng mảng thịt được tẩm ướp bởi khí nhờn. Khánh bú liếm không chút đắn đo, chiếc lưỡi dài điệu nghệ từng quậy nhão lồn Phấn thì hôm nay trổ tài móc sâu vào lồn Hằng. Nàng nắm tóc hắn ngồi đè xuống ngửa cổ rên xiết bằng âm điệu bị cưỡng hiếp. Tiếng rên não nề uất nghẹn khi chiếc lưỡi mềm len lỏi mỗi lúc một sâu hơn.
Ư… ư… Hồi sáng khen thân thể chị đẹp, vậy còn chỗ này thì sao? Ư… ư… – Hằng ôm tóc Khánh hẩy hẩy rồi tách rời chỗ dính nhau để nhìn vào bản mặt đẹp trai chờ câu trả lời.
Chim của chị đẹp lắm.
Nói lại.
Khi Hằng đang lên cơn háu dâm thì cách dùng từ này không hợp với hoàn cảnh, Khánh đã nhanh trí nhận ra và chữa lại.
Dạ, lồn chị rất đẹp, rất ngon.
Đúng rồi… – Hằng ngoáy ngoáy ngón tay vào cái lỗ ướt nhẹp rút ra đưa vào miệng Khánh – Chị thích dùng “tục ngữ” trong lúc đụ. Em nhớ chưa?
C11-2.jpg
Khánh chưa kịp trả lời đã bị Hằng trám lồn vào miệng. Tuổi nàng đã ngấp nghé 40 nên bộ phận ấy không thể sánh với gái tơ về độ tươi trẻ. Hai mép thịt có chút sậm màu hơi thò ra khỏi môi lớn. Thời điểm này Khánh cũng chưa từng chơi một em non tơ nào nên hắn không có cơ hội so sánh. Nhưng nếu so với phim ảnh thì của Phấn và Hằng đẹp hơn gấp trăm lần. Khánh tiếp tục trổ tài ăn bộ phận đàn bà khiến người phụ nữ từng kiêu ngạo năng lực phòng the phải đổ nhào co giật. Khánh cởi nhanh quần áo, lao đến cầm chân Hằng dựng đứng cặp trước ngực mình. Để Hằng nằm nghiêng, Khánh cầm con cặc to biến thái quậy quậy vào cái lỗ nhem nhuốc rồi từ tốn ấn vào.
A… phê chết đi được…
Hằng không ngớt xuýt xoa, gồng người nấc lên từng tiếng. Tất cả các nếp nhăn ở thành âm đạo dường như phải duỗi thẳng mới có thể giúp lỗ lồn đủ rộng tiếp một vị khách to con. Là rau sạch do chị Phấn cung cấp nên từ đêm qua Khánh đã được chơi trần. Hằng luôn thích như thế vì nàng cần hấp thụ khí huyết của đàn ông để duy trì sắc đẹp lẫn thanh xuân.
Ôi chết chị… Á… em to quá Khánh ơi! Chị sướng quá…
Nếu đau thì chị nói nhé. Em đụ đây.
Không đau, đụ chị đi… đụ liền đi… Á… á… á…
Chị thích… mạnh hơ…ơn… không…gggg?
Mạnh đi… Ui… ui… mạnh nữa vào… Ôi trời ơi… lồn của chị… Hự hự hự…
Khánh ôm chân Hằng đang dựng đứng như cột cờ làm điểm bám, cứ thế xương sống uyển chuyển nắc òng ọc vào cái lỗ chật chội giữa hai chân. Hằng đã cho phép thì Khánh không cần rón rén nữa. Tiếng da thịt vỗ vào nhau phành phạch, tiếng nhóp nhép của nhớt khí bị đánh sủi bọt trong sự mài trượt liên tục, và cả tiếng rên xiết thống khoái của giống cái được thỏa mãn đã biến căn phòng vốn yên tĩnh trở thành thiên đường xác thịt.

Chân nằm dưới duỗi thẳng bị Khánh ngồi choàng qua hai bên không thể giãy giụa, chân còn lại bị giữ dựng đứng trước ngực cũng thế, không thể vùng vẫy. Như thế có khác gì háng bị khóa trong thế mở toang để phơi lồn cho trai lạ tha hồ đâm thọc. Phạch phạch phạch… Khánh tăng tốc đóng như cái máy. Con cặc hơn một gang tay điên cuồng lao đi trong lồn Hằng như vũ bão. Khí nhờn tuông chảy đầm đìa vẫn không kịp bôi trơn trước sự mài giũa quá mãnh liệt. Nàng nghiền nát chiếc gối ôm trong lòng, cắn xé nó nhưng không thể giải tỏa được cơn sướng đang đến với lồn mình lan tỏa khắp châu thân.
Á… á… á… Sướng… s…ướng qu…á…! Cặc to quá… ui… ui… rách lồn chị Khánh ơi…!!!
Cho chị chết… – Hự hự hự… – Sướng không? S…ướng kh…ông…?
Sướng lắm… Á… á… á… Ra đi… ra… liền đi…! Bơm khí vào lồn chị đi…
Em chưa muốn ra… – Phạch phạch phạch… – Cho chị chết…
Xuýt… nứng quá Khánh ơi… chị tới… chị sắp tới rồi…
Kệ chị… – Chát chát chát… – Chị ra đi… Ra cho hết khí luôn đi…
Hằng không kiềm nổi nữa, cả người giật giật kèm theo từng đợt co thắt dữ dội trong âm đạo. Nước nhờn ồ ạt chảy ròng ròng từ hai cánh thịt đang phất phơ ôm ấp thân cặc trong từng cú nắc sấm sét. Nàng đã ra dầm dề khi Khánh chỉ mới bắt đầu báo hiệu.
Chị ra mất rồi… Ôi… ôi… tê quá… Em ra đi Khánh… Á… á… á…
Vẫn giữ nguyên tốc độ, Khánh đụ phập phập trong tiếng rên xiết van lơn. Đêm qua Hằng cũng rên la như thế và về đích còn sớm hơn cả sáng nay. Lúc này tuy đã hơi quen quen với kích cỡ của Khánh nhưng vẫn là quá khủng để có thể xem như đang đụ với con cặc cỡ thường. Nhớt khí tràn trề tăng thêm độ bôi trơn khiến gã phi công càng thêm hăng máu.
Dừng lại đi… tê… tê hết người r…ồi… Á… á… á…!!! Ra đi mà… chị xin em… Xuýt…t…t…
Vẫn ghìm chặt con mồi xuống tấm nệm bê bết khí, gã thợ săn không chịu dừng lại mà còn tăng tốc nhanh hơn đưa cuộc giao hoang lên tuyệt đỉnh. Phạch phạch… phạch phạch… Khánh trân mình rú lên, hạ thể nẩy nẩy ghim sâu vào lồn Hằng rồi giữ nguyên hiện trạng. Cơ thể bà chị xinh đẹp theo quán tính giật giật trối chết, âm đạo thắt lại siết lấy quả dưa leo đang cắm ngập trong lồn mình. Hai trái vải treo lủng lẳng căng cứng phun trào triệu triệu mầm sống hòa lẫn với tinh dịch chạy rần rần trong ống dẫn tinh. Toàn bộ sự sống đổ dồn về trung tâm để vận hành cổ máy sinh sản, cơ dương vật hối hả co thắt ồ ạt bắn thẳng sang lồn Hằng chất bỗ dưỡng của phái mạnh.
Em ra… a… – Phọt phọt phọt… – chị nghe thấy không? Em ra trong lồn chị đây…
Ôi nóng quá… Phê quá… a…
Ra nữa đây… – Phọt phọt phọt…
Hằng run rẩy bấu lấy cánh tay Khánh như kẻ chết đuối cố bám vào thân cây. Cơ thể cứng đờ trân trối đón nhận một cái kết tê tái nhất trong đời…

(Hết chương 11)