Hãy Diễn Cho Tốt Vai Diễn Của Mình , Em Nhé

Tôi mở cửa rồi đi vào nha mặc Giang ngồi đó . Không ai hiểu rằng, tôi cũng có những lúc yếu đuối của riêng mình và bây giờ tôi đang rất muốn khóc . Tôi còn đang đứng dựa vào tường thì điện thoại reo. Nhìn số tôi hơi ngạc nhiên nhưng rồi áp lên tai mình
-An nghe đây
-……….
-Thy à ……
-An đến với Thy được không? Thy ….
-Thy đang ở đâu, An đến liền đây
Cụp điện thoại xong, tôi chạy nhanh đến nơi mà nàng vừa nói . Trước mặt tôi là nàng, với dáng vẽ trông thật cô đơn. Tôi đi lại ngồi xuống bên nàng
-Em xin lổi vì đã làm phiền An
Tôi vổ nhẹ vào vai mình. Nàng như hiểu tôi muốn nói gì rồi ngã vào lòng tôi ôm chặt, nàng bật khóc . Tôi xoa nhẹ lưng nàng và để yên cho nàng khóc . Tôi ao ước được nàng ôm như thế này, nhưng cái ôm đầy hạnh phúc chứ không đau đớn như vậy .
-Chị ấy không yêu em. Em đã dần nhận ra rằng chị ấy yêu Nhật Vy.
Tôi đẩy nàng ra nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng
-Em đã làm rất đúng Nhật Thy, nếu người đó không thuộc về em thì nên để cho họ ra đi
Nàng hỏi tôi
-Nhưng chị và Nhật Vy yêu nhau, chị sẽ bảo vệ tình yêu của chị chứ ?
Tôi cười buồn
-Nhật Vy không yêu chị . Người Nhật Vy yêu là Giang
Nàng mở tròn mắt nhìn tôi
-Như vậy chị và em ấy chỉ đóng kịch
Tôi gật đầu
-Đúng vậy, chị không thể nhìn em ấy đau khổ khi người mình yêu luôn quan tâm chăm sóc cho chị gái của mình nên chị muốn chi sẽ nổi buồn với em ấy
Nàng nói trong đau đớn
-Thì ra em là một người chị tồi tệ . Cả em gái mình yêu ai cũng không nhận ra rồi lại vui vẻ hạnh phúc trong khi em gái mình lại phải nén nổi đau vào lòng . Nhưng giờ cũng tốt rồi, em ấy có thể có được người em ấy yêu thương. Cuối cùng thì em và chị đều làm người cao thượng Đều để cho người mình yêu đến với nhau
Tôi đứng dậy, mắt nhìn về phía trước
-Lúc trước thì là vậy nhưng giờ thì không phải, vì người chị yêu không phải là Nhật Vy?
Nàng nhìn tôi chờ đợi tôi nói tiếp, không để nàng thất vọng tôi thì thầm
-Người chị yêu là em Nhật Thy.
Nàng ngỡ ngàng nhìn tôi rồi nàng đi lại đánh lên vai tôi, nàng cứ đánh còn tôi cắn răng chịu những cơn đau do nàng mang lại
-Tại sao bây giờ mới nói ra? Tai sao lúc trước chị lại không nói cho em biết rằng chị yêu em? Tại sao lại phải để mọi thứ rối tung như thế này ? Tại sao?
Nàng đánh tôi cho đến khi mệt rồi nàng ôm tôi thật chặt . Miệng vẫn không ngừng nói
-Chị thật xấu, tại sao cứ im lặng ôm những nổi buồn vào lòng như vậy ? Tại sao
Tôi cõng nàng về vì nàng đã quá mệt . Hôm nay nàng đã khóc nhiều quá rồi . Chúng tôi im lặng đi bên nhau. Trước khi vào nhà nang nói với tôi
-Chúng ta hãy đóng một vai diễn nhé . Hãy là người yêu của nhau để cho chị ấy và Nhật Vy không cảm thấy tội lỗi khi đến với nhau
Tôi gật đầu đồng ý . Vai diễn này tôi cũng đã diễn rất tốt với em nên diễn lại với nàng thì cũng chẳng sao.
Không biết mọi việc có phải đang quay lại như thời điểm vốn thuộc về nó hay không, nhưng tôi và nàng bây giờ đang tạo cơ hội cho Giang và em đến với nhau. Đôi lúc em cảm thấy ngại nhưng rồi dần dần tình cảm lấn đi cả lý trí của em. Có lẻ em yêu Giang nhiều và tình yêu Giang dành cho em cũng không thua gì nên cả hai không còn mặc cảm khi đến với nhau nữa . Riêng nàng thì nàng dành thời gian đi chơi với tôi nhiều hơn. Cũng đúng thôi, nàng đang đóng vai làm người yêu của tôi kia mà . Đôi lúc tôi thấy đôi mắt buồn bả của nàng nhìn Giang và em, nên tôi cố gắng chọc nàng cười nhiều hơn. Chúng tôi thường đi dạo biển, tôi hay hát cho nàng nghe, mỗi đêm tôi ru nàng vào giấc ngủ . Chúng tôi không đi quá giới hạn của một người bạn khi chỉ có hai người . Dần dần tôi thấy được rằng nàng có thể nhẹ lòng hơn lúc trước . Tôi cảm thấy vui vì đã làm nụ cười của nàng không còn gượng gạo nữa .
Có một đêm tình cờ tôi đem chiếc bánh mình vừa làm sang cho nàng thì thấy đang đứng nói chuyện với một người con gái . Không biết cô ta nói gì nhưng nàng cười thật tươi. Rồi cô ấy dùng tay sửa lại mái tóc cho nàng . Tôi đứng nhìn, miệng nở nụ cười nhưng nước mắt lại rơi. Tôi tự nói với mình “mày làm được rồi đó, cả em và nàng bây giờ đều đã hạnh phúc . Nàng đã thả trôi tình cảm của nàng trong quá khứ đi rồi thì mày cũng nên làm tương tự đi” Tôi quay xe lại và lái đi. Trời hôm nay tối quá, sao không còn chen chúc nhau tỏa sáng nữa .
Bây giờ tôi đang ngồi trên máy bay. Tôi bỏ lại mọi thứ phía sau lưng mình . Chỉ có ra đi tôi mới có thể làm lại từ đầu được mà thôi. Ở đây tôi sẽ không thể nào quên nàng được . Trước khi đi, tôi có để thư lại cho nàng, em và Giang.
Giang và Nhật Vy thương!
Khi hai người đọc thư này thì An đã đi rồi . Giang chỉ mong cả hai hạnh phúc và nắm giữ nó thật chặt . Đừng để nó trượt khỏi tầm tay nhé . Như An đây, tìm kiếm mãi mà chẳng thấy hạnh phúc đâu. An biết Giang rất yêu Nhật Vy và sẽ đem hạnh phúc đến cho em ấy . Hy vọng khi An quay trở về, sẽ không còn thấy Nhật Vy buồn bã mà thay vào đó là một Nhật Vy vui vẻ và tràn đầy tình yêu.
Giang à, chăm sóc cho em ấy thật tốt nhé
Nhật Vy, chị nói sẽ luôn là chổ dựa cho em những lúc em cần và khi khóc sẽ luôn cho em mượn bờ vai, nhưng bây giờ chị nghĩ em không cần nữa rồi . Giang sẽ đem hạnh phúc đến cho em, chị biết chắc như vậy . Chị sẽ luôn nhớ đến em, người em bé nhỏ kiên cường của chị . Hãy luôn vui vẻ em nhé .
Yêu hai người nhiều
An
Nhật Thy yêu !
Em sẽ không buồn khi An ra đi chứ ? Em sẽ không khóc phải không? An chỉ đi tìm một ít bình yên cho tâm hồn mình rồi một lúc nào đó An sẽ lại về bên em. Lúc đó biết đâu em đã có một gia đình hạnh phúc như em hằng mong muốn rồi . An rất vui vì đã ỡ bên em những ngày qua. Đó là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời An. Tình yêu An dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi . Người con gái An yêu, mối tình đầu của An. Thật lòng An rất muốn ỡ bên em, mang hạnh phúc đến cho em, nhưng An biết rằng em không cần An. An chọn cách ra đi vì An biết mình quá yếu đuối khi ỡ bên em. An sợ mình sẽ không quên được em và biết đâu sẽ làm em chán ghét An mất . Em biết không? An rất sợ em khóc, An sợ em buồn, sợ em không vui, nhưng giờ An yên tâm rồi . Em đã có lại được nụ cười như thuở ban đầu . Em cũng đã có tình yêu mới . An mong rằng người này sẽ đem hạnh phúc và niềm vui đến cho em. An sẽ không sao đâu, em đừng lo. Bốn người chúng ta mãi là bạn tốt của nhau. An rất mong một ngày nào đó cả bốn chúng ta sẽ ngồi bên nhau ôn lại kỷ niềm ngày nào . Rất mong được như vậy . An yêu em, yêu rất nhiều ….Có lẻ An ích kỷ khi nói ra điều này ,nhưng An xin một gốc nhỏ trong tim em được không? Nhỏ thôi để em sẽ không bao giờ quên An.
Yêu em,
An….
Tôi lấy tay quẹt đi nước mắt trên má mình rồi thì thầm
-Thật ngốc, cứ khóc hoài
Rồi tôi nghe giọng nói thật quen bên tai mình
-Đúng rồi, rất ngốc
Tôi quay lại và không khỏi ngạc nhiên khi nàng đang ngồi kế bên tôi
-Sao em lại ỡ đây
Nàng bỏ chiếc kinh mát của mình vào giỏ rồi trả lời
-Không phải An đang chạy trốn hay tìm cách quên đi tình yêu trong quá khứ của mình sao? Em cũng vậy . Trong quá khứ em có yêu một người, nhưng người đó chỉ biết im lặng không nói gì cả để cho em nghĩ rằng người ấy không yêu em và em đã đến với người bạn thân của người ấy, nhưng rồi khi em đau buồn nhất người ấy nói rằng người ấy yêu em. An thấy buồn cười không? Nhưng chuyện đáng cười hơn nữa là người ấy giúp em nhận ra rằng hạnh phúc vẫn luôn quanh em, người ấy cho em cảm giác an toàn khi đi bên cạnh người ấy, nhưng một lần nữa người ấy lại bỏ em ra đi. An nghĩ em có nên đi theo An tìm cách quên người ấy không?
Tôi chụp tay nàng lắc lắc đầu
-Không .. không….đừng quên. An xin em đừng quên người ấy . Cái người ngốc nghếch kia. Hay chúng ta đi về nhé, đi về tìm người ấy đánh một trận
Nàng cũng bắt chước tôi lắc lắc đầu mình
-Em không thể phí một cái vé máy bay khi chưa học cách quên tình yêu đó đi được . Xin lổi chị nhé
Nàng nói rồi nhắm mắt lại giả vờ ngủ . Tôi dụi mặt vào cổ nàng
-Xin lổi em mà …đừng đi nhé, chúng ta về nhé
Nàng nhéo yêu vào mũi tôi
-Chúng ta đi du lịch . Coi như là đi hưởng tuần trăng mật sớm đi.
Tôi nhẻo miệng cười, đá lông nheo với nàng
-Tuần trăng mặt ??
Nàng ký nhẹ vào trán tôi
-Bỏ cái ý nghĩ đen tối của chị đi. Em còn chưa phạt chị đó
Tôi nắm tay nàng rồi đan tay tôi vào đó . Tôi không quan tâm nàng sẽ tôi như thế nào và phạt ra sao nhưng miễng rằng tôi có nàng bên cạnh là đủ rồi .
THE END