Già không nên nết – Seri Truyện dài kỳ – Update Chương 14

Chương 14: Bí mật Nha Trang 9

Trinh nằm đè lên người ông Phong, hôn chán chê cô cúi xuống nút lấy núm vú ông, đá lưỡi lên nó, núm còn lại cô dùng tay se se, làm ông săn cứng vì nhột nhạt, cô nhìn thấy cười thích thú. Vân vê từng sợi lông ngực ông Phong, cô hướng ánh mắt tinh nghịch lên hỏi ông – "ba ngủ với mấy nhỏ kia, lớn nhất bao nhiêu tuổi?"

Thì cỡ con hồi đó, 24,25 gì đó. Nhưng ba không quan trọng tuổi tác, ngoại hình giống con là được.

Khoái gặm cỏ non quá hé! Còn nhỏ nhất?

Hình như 16!

Gan quá ha! 16 cũng không tha luôn! Mà sao lại hình như?

Vì vài tháng nữa con bé mới 16.

Con thua ba luôn! Hèn chi bắt con đi wax lông nữa chứ. Con cấm ba qua lại mấy con đó nữa! Ba mà còn thì con sẽ . . con . .. con sẽ . . .

Ông Phong nhìn Trinh ". . ."

Con không cho ba chạm vô con, con không phục vụ ba nữa!.

"Vậy con vẫn muốn phục vụ ba?" – ông Phong trêu.

Trinh giận dỗi – " là con không thèm để ý ba nữa, coi ba như không khí ".

Ông Phong siết chặt Trinh vào lòng. Trinh trong lòng nguôi nguôi, phụng phịu – "ba làm sao làm, bé Ny với mấy đứa nhỏ sau không gánh nổi nghiệp của ba đâu. Mà ba cũng có con bướm non 16 nè" – Trinh nói rồi lấy tay ông day day vào cái lồn mới wax trụi nhẵn của mình.

Ông xoa nắn cái lồn mũm mĩm, rồi kéo Trinh vào hôn thật sâu, cả căn phòng chỉ còn tiếng nút lưỡi sột sột. 1 lúc lâu sâu, ông thả ra, nhìn Trinh rồi nghiêm túc hỏi – "còn con, sao năm đó lại chịu lên giường với ba?"

Trinh mắc cỡ, đỏ mặt – "phần nhiều do ba chứ do ai! Người ta mới lớn, lại được ba quan tâm nhiều vậy, sao không lung lay cho được! Rồi ba săm soi cơ thể con, tưởng con không biết chắc, nhìn gì mà người ta thấy nhột luôn. Nhưng lúc đó ba là bậc cha chú, con đâu dám trèo cao, mà ba cũng có ơn với gia đình con nữa. Hồi đó ba con phung phí hết của ông nội, đến lúc chết nếu không có ba đứng ra lo, con không biết làm sao luôn đó. Sau đó ba còn lo cho mẹ con nữa, từ lúc bệnh đến lúc mất, nên đối với con ba như ông bụt vậy, nói gì con cũng nghe".

"Có ông bụt nào làm con sướng bằng ba không" – ông Phong chọc.

"Ba này . . . " – Trinh mắc cỡ rồi bún nhẹ lên đầu khấc ông Phong – "cho chừa". Ông Phong siết chặt 1 bên vú Trinh như trả thù.

Rồi a Tài tán tỉnh con, con thấy ba cũng ủng hộ nên mặc dù chưa có tình cảm sâu sắc, con vẫn đồng ý cưới ảnh. Lúc ấy con nghĩ vậy là đền đáp ơn nghĩa của ba, làm những gì mà ba thấy hài lòng. Con cũng tự hứa là yêu ảnh, yêu gia đình này thật nhiều.

"Nhiều đến mức ôm mảnh vỡ hạnh phúc ấy đến rướm máu vẫn không buông" – ông Phong đồng cảm.

Trinh khẽ gật gật – "cho đến khi con giật chồng đó gửi tin nhắn chửi con, nói con vô dụng không biết đẻ, thứ vô sinh như con chỉ hợp làm đĩ, nó gửi ảnh họ ngủ với nhau, còn cả ảnh quan hệ khi đi du lịch, và cuối cùng là ảnh họ đưa nhau đi khám thai, lúc đó con sụp đổ rồi, con bé được bố nhặt về làm dâu sao mà so với cô thiên kim tiểu thư đấy. Sự giày vò lúc ấy làm con thật sự điên lên mất rồi, con khóc cả đêm trong nhà tắm, con vừa uất hận vừa buông xuôi, con thề người đàn ông đầu tiên con gặp khi ra khỏi cửa sẽ ngủ với người đó. Nhưng may mắn làm sao, là con gặp ba vừa đi tiệc về".

Trinh ôm chặt ông Phong hơn – "lúc đó con sợ lắm, sợ ba từ chối con, sợ lúc tức giận mình lại để thân thể dơ bẩn với người đàn ông khác không phải ba, lần đó cũng là lần đầu tiên con biết hạnh phúc đàn bà, biết rên rỉ, biết cực khoái khi đạp bỏ rào cản con dâu ba chồng, buông bỏ đức hạnh để sống thực với cảm xúc của con."

"Vậy giờ thích làm con dâu hay làm vk nè!?" – ông Phong cười xấu xa.

Làm cả 2 luôn.

Tham lam dữ!

Vậy còn chưa chiều nổi ba.

Vậy lỗi con là không chiều ba hết mình.

"Chiều ba đuối hết cả cửa mình còn muốn gì nữa" – rồi Trinh dịu dàng nhìn ông – "con biết con không thể nào bắt ba là của riêng con, con chỉ mong khi bên con, ba đừng nghĩ đến người đàn bà nào khác, và con mong ba hiểu, nơi đây luôn có người đàn bà dành riêng cho ba, đợi chờ ba, và cả những đứa con gọi ba bằng ông nội".

"Uhm! Ba hứa! Còn 1 điều ba muốn cho con hay, bé Ny là con ba, ba xét nghiệm rồi." – ông Phong vừa vỗ về vừa hôn lên trán Trinh.

Trinh tròn mắt bất ngờ – "ba nói thật không ba, hay ba nói vậy để an ủi con!?"

Ông Phong nhìn vào mắt Trinh đầy chân thành – "là thật, con có thể tự đi xét nghiệm là biết ngay".

Trinh bật khóc – "con cảm ơn ba, con cảm ơn ba nhiều lắm".

"Và còn bí mật này nữa, thằng Tài chỉ đổ vỏ thôi, đứa bé kia không phải cháu ba, tưởng qua mặt được ông già này dễ lắm sao!" – ông cười nhàn nhạt.

Trinh gạt nước mắt – "kệ họ đi ba, con không quan tâm, có gia đình nhỏ này là đủ rồi".

Ông Phong vươn tay cho Trinh gối lên – "thôi ngủ đi con".

"Dạ, con cũng đuối rồi" – Trinh thỏ thẻ rồi kéo tay ông Phong ra, gối đầu lên đó, chân gác hẳn lên bụng ông, vùi mặt vào nách ông, hưởng thụ mùi đàn ông thoảng lại, cô bình yên đến lạ, cô ngủ mà trên miệng thoáng nét cười.