Đôi Ta Cùng Làm Lại Tất Cả

– Này Mai . Có ng` gọi điện cho cô đó
Mai nhấc máy đã đoán là Ngọc
– Chị à , em mà . Mấy bữa rồi ko gặp chị . Hôm nay đưa chị đi dạy thằng ku Linh nha ?
– Ko cần đâu cũng gần , tui đi 1 lèo là tới
– Đạp xe mệt mà , để em đưa
– Mùa Đông đạp xe cho khoẻ , mùa hè cũng đạp mệt cô có lo cho tui được ko ?
– Hì , thì em cũng chỉ sống bi giờ lo cho bi giờ , còn mùa hè em chưa biết trước được .
Giọng Hằng trùng hẳn xuống , biết bao giờ cô mới nói thật ra tên của mình cũng như mong ước thầm kín của cô . Chỉ cần ngày ngày ở bên Mai , được giúp đỡ Mai và nghe Mai tâm tình , bao nhiêu niềm vui khác sẽ là số ko . Mà kể từ khi quen Mai , Hằng hình như ko còn nghĩ đến điều gì khác nữa , bạn bè thưa dần . Mới quen Mai hơn 1 tháng mà tưởng như quen từ rất xa xăm vậy , Hằng thấy mình tự dưng yếu đuối , có đêm Hằng nằm khóc cũng chả biết vì lý do gì , chỉ vì cảm thấy thiếu thốn tình cảm ghê gớm .
– 7h em đợi chị nghen , bye
Mai tránh ko gặp Hằng và ko ra chỗ Hằng đã hẹn , cô đi vòng đến dạy ku Linh .
Khi cô dạy xong ra đến cửa thì Hằng tức giận chờ sẵn Mai , chưa bao giờ thấy Hằng cau có và lớn tiếng như vậy :
– Chị nghĩ chị là ai hả , tui có chuyện buồn mới mong gặp chị 1 chút , đưa chị đi tiện thể tâm sự chút xíu . Sao chị lại buồn cười như vậy , bộ chị còn trẻ nít hả ??
– Đâu có đâu , chẳng qua ko muốn làm phiền em , chị cảm thấy như mắc nợ em , hết chuyện này đến chuyện khác , nhờ vả nhiều ngại quá
– Trời , sao lại ngại , chị ko coi là bạn sao , sao chị lại nói những lời như thế với tôi
Mai nhìn vô mắt Hằng , đôi mắt to với đuôi mắt dài , nhìn cô đầy trách móc , mắt ươn ướt như sắp khóc . Hằng nổ máy quay xe chạy , Mai thẫn thờ nhấn pêđan mà cảm thấy tim mình nhoi nhói .
Cả đêm đó Hằng ko sao ngủ được , Hằng băn khoăn ko biết mình phải làm gì , dường như càng ở gần Mai cô lại thấy Mai xa xôi hơn trước , những lúc ở gần Mai cô lại càng muốn gần hơn , gần hơn nữa và muốn hòa làm 1 với Mai để Hằng khỏi phải đợi chờ , run rẩy và suy nghĩ nhiều về Mai đến vậy .
Mai ko đẹp , ốm nhom nhưng mái tóc dài đen tung bay , cùng gương mặt hiền dịu vô cùng nhưng yếu đuối cần có người che chở . Mai mong manh lắm , tính Mai khiến Hằng rất lo ngại , gọi là chị nhưng có lúc thấy Mai như em , có lúc như 1 người đàn ông bao dung . Hình như Mai ko biết giận , mà Hằng đã làm gì đâu để Mai giận chứ , chỉ có điều Mai ít nói ít cười đùa thường im lặng và đăm chiêu như đàn ông , ăn vận thì ko nữ tính chút nào . Khi nào cũng áo sơ mi dài tay dài phết hông . Nhưng sao Mai cứ vô đầu Hằng ngay từ khi mới gặp , tại sao Mai lại khiến trái tim Hằng ko ngủ yên và đau nhói như thế ??
Cuộc sống của Hằng có lẻ quá đầy đủ , từ bé cái gì cũng luôn là có sẵn , như là được sắp đặt trước vậy và giờ gặp Mai Hằng muốn chia sẻ may mắn đó . Trước cuộc sống trắc trở lo từng ngày như vậy Hằng thương Mai vô cùng . Tình cảm đó chỉ bắt đầu nảy sinh từ khi Hằng bám theo Mai vô quán Thanh Thuý thấy cảnh hãi hùng trong đó , bàn tay đàn ông những cái hôn dục tính và thân thể con gái khắp nơi . Khi đó Hằng đã chấp nhận cho nước mắt rơi thầm lặng đưa Mai đến quán vì khi đó Hằng chưa lo đủ tiền trả mụ Thuý , nhưng giờ đã qua , tất cả đã qua rồi mà , sao lòng Hằng nặng như vậy .
Mai chỉ là người vô tình bước vào cuộc sống bình lặng của Hằng và làm cô biết thế nào là đau nhói , biết thế nào là thao thức . Từ trước đến giờ chưa bao giờ Hằng thức khuya , cuộc sống đều đặn và lý trí và con người Hằng luôn trong khuôn phép cứ theo giờ giấc theo biểu mà làm . Vậy mà lâu rồi Hằng sống cứ như trên mây , đôi khi 1 tuần qua đi nhanh , ngày ko biết ngày nào nữa . Hằng bắt đầu ngân nga những câu hát tình yêu lãng mạn những lời chia tay đau đớn trong lời ca , rồi những tình yêu thầm kín đi sâu vào tim Hằng , Hằng ko nhận ra chính mình với sự thay đổi chóng vánh ấy.
Những giấc mơ của cô ko có bóng dáng Mai bao giờ , nhưng cô thường nằm thừ người tưởng ra Mai và cô ôm nhau . Vậy mà cô ko thấy xấu hổ , sao cô ko thấy gì kỳ , thấy như là phải thế và tất yếu sẽ là như vậy . Ánh đèn ngủ màu vàng chỉ đủ tỏ gương mặt Hằng đang thức , mắt trong lên
– Giờ này chị ấy làm gì nhỉ , chả biết có nghĩ đến mình ko . Chưa bao giờ chị ấy làm gì cho mình , tất cả chỉ là mình làm cho chị ấy . Mình làm thế vì mogn chị ấy cũng quan tâm đến mình , mình muốn được nũng nịu được chị ấy cưng chiều nhưng sao chưa bao giờ mình dám tỏ . Sao chỉ mình mình phải vì chị ấy , quan hệ như thế này thì bất công quá . Mình cũng cô đơn mình cũng buồn , tại sao từ khi quen chị ấy chỉ mình chị ấy biết buồn chứ ??
Chị Mai à , sao em mong chị quá , sao em lại muốn có chị nằm bên cạnh , em cô đơn quá chị ơi , kể cả khi chị ở gần em em cũng thấy cô đơn vì chị ko hiểu em . Chị có biết em khao khát bờ môi chị , khao khát chị ôm em thật chặt , khao khát những lời ” Chị yêu em ” , khao khát hơi thở và thân thể chị …Em ko biết mình phải làm gì nữa , chị ơi , sao em khổ thế này , sao thân xác em nó lại thèm khát như thế , nó đày đoạ em thế này chứ ?? Giường ấm đệm êm mà ko có chị , em thấy lạnh quá chị ơi …hic
Chị chỉ coi em là bạn đúng ko , là 1 đứa con gái bệnh bệnh giúp chị 1 cách ngu dại ko cần nhờ cũng giúp đúng ko . Vâng em là thế , em đã mê chị rồi và có lẽ em sẽ đau khổ lắm nếu chị từ chối hắt hủi ko muốn em ở bên chị . Tình cảm của em , khao khát của em ko phải là tình yêu , chỉ là mù quáng thôi …hu hu
Hằng khóc như vậy bao đêm , lảm nhảm 1 mình bao đêm cô ko nhớ . Chỉ biết cô càng cố ko gặp Hằng , cố ko nghĩ đến thì chỉ thấy mình thêm tổn thương . Tính cách mình đâu có yếu đuối đâu ,
“Muốn có được tình yêu thì phải đấu tranh và phải hy sinh , vì tình yêu là vô giá ”
Hằng quyết định rồi , cả đêm hôm ấy Hằng vạch kế hoạch thật kỹ .
– Chị Mai ơi , nhất định em phải có bằng được chị hoặc là trái tim em sẽ tan nát nhưng còn hơn cứ âm ỉ cháy 1 tình yêu câm lặng như thế này . Cho dù chúng ta chỉ mới quen nhau có 2 tháng nhưng em ko thấy đó là ngắn ngủi vì lúc nào em cũng nghĩ tới chị …được rồi …em sẽ quyết tâm ..
**
– Ơ bác ơi , đồ đạc con đâu hết ?
Mai từ trường tan lớp về ko thấy đồ trong phòng trọ
– Cô Ngọc cô ấy dọn cho cô đó , sang nhà mới thì cố học nghen
– Dạ , nhà mới nào ạ ??
– Thế chả phải cô dọn sang trọ chỗ mới chê chỗ này sao , cô Ngọc cô ấy trả hộ cô tiền trọ nợ tháng vừa rồi rồi đó
– Sao ạ , Ngọc đâu nói gì với cháu ?
– Cô đi hỏi cô ấy , tôi ko biết , phòng này giờ có người rồi cô đi đâu thì đi !
Bà chủ trọ quây quẩy bỏ đi , Mai biết ko hỏi thêm được gì vội đi gọi điện cho Ngọc
– À , em tìm ra chỗ trọ tốt hơn lại gần trường chị đi học cho đỡ nhọc
– Sao cô làm gì ko nói với tôi , đồ của tôi mà cô đụng vào ko hỏi tôi hả ??
– Hì , chị em mình thân nhau vậy còn câu nệ , em đâu có đọc trộm coi trộm cái giè đâu nè
-Trời , cô quá đáng rồi nhé , giờ đồ của tôi ở đâu
– Đây , chị đến đây , em vừa cho chở đồ đến số nhà ……….
Mai tức tốc đạp xe đến , vừa cảm thấy bối rối ko hiểu ý đồ của Hằng , vừa cảm thấy ko những ko giận Hằng mà thấy như 2 đứa thêm ràng buộc . Căn phòng đc xếp đồ ngăn nắp . Mai ngạc nhiên vô cùng , Hằng vẫn nằm trên giường ko chịu dạy
– Phòng tốt đấy nhưng tui sợ ko đủ tiền trả
– Chi khỏi lo em trả trước 2 tháng rồi , hì hì , nằm xuống đây nghỉ đi , đạp xe chắc mệt roài
Mai đến giường nằm xuống , ko dám quay sang bên fía Hằng
Chợt Hằng vòng tay ôm eo cô , Mai run và bất ngờ nhưng ko la cũng ko fản ứng , Hằng áp người vào cô
– Hê hê , chị bất ngờ đúng ko , ai dè tự dưng mất nhà sang đây ở
– Cô làm tim tôi suýt ngừng đập
Thực chất tim Mai nhảy leng keng , đập thình thịch cô cảm thấy bị kích thích khi Hằng áp ngực vào lưng cô . Hằng cho chân lên người Mai quắp lấy Mai . Mai thấy hơi lạ nhưng điều này có thể chấp nhận đc dù hơi kỳ giữa 2 đứa bạn thân
Đột nhiên khi Mai cảm thấy thiêu thiếu cái gì đó , hình như đôi môi cô đang đòi hỏi , bàn tay cô đang khao khát 1 thân hình thì Hằng ngồi dâỵ :
– Thôi em phải về rồi , chị nghỉ đi nha , có gì gọi cho em
Mai phản ứng ngoảnh mặt nằm ngửa định chào Hằng 1 câu , lúc này Hằng thả tóc ko buộc , lại mặc cái áo chấm xanh hở vai và mỏng vải đó , đang quỳ gối trên đệm . Mai hơi ngại cũng bật dậy .
– Thế em về nhé , chị cám ơn , nhưng từ giờ đừng giúp chị nữa chị thấy nợ em nhiều quá !
– Đừng nói vậy làm em giận , em về
Hằng nhanh chóng chạy ra xe và phóng mất .
Tim Mai leng keng , Mai đóng chặt cửa lại và đứng tựa vào cửa gỗ . Cô muốn đuổi theo nói với Hằng ” Ngọc ơi em đừng đến gần chị như thế , chị ko hiểu chị làm sao , chị lại muốn ôm hôn em và nhiều hơn thế nữa , chị sợ cảm giác đó , chị sợ những va chạm nhẹ , sợ phải nhìn thấy em vì em làm chị thèm khát , em qúa đẹp và quyến rũ . Chị thật tội lỗi chắc em chỉ coi chị là bạn bè . Em vẫn là người con gái tốt bụng và hào phóng từ khi chúng ta biết nhau đến nay . Đó là tính cách em , chứ đâu phải là vì em yêu chị như 1 người yêu đúng ko . Chị biết vậy mà sao chị vẫn ko chấp nhận , chị vẫn thèm khát như điên cuồng , chị điên mất Ngọc ơi …thà chúng mình cứ xa cách nhau đừng làm chị dằn vặt vì mê em …”
– Chị Mai ơi em Ngọc nè , mở cửa cho em !
– Ủa , 11 h đêm rồi mà Ngọc
Mai vừa nói vừa mở cửa , Ngọc đi vào , tóc thả , đôi mắt mở to , mặc áo đen mỏng trông rất gợi tình .
– Em ko ngủ nhà nữa , ba và má có vẻ ko muốn sự có mặt của em
Ném phịch cái túi du lịch xuống đất cô ngã nhào vào giường đệm
– Hì , chỉ có đệm là tốt với mình , à chị Mai , chị có vui vì em đến ngủ cùng ko
Mắt Hằng như có lửa , cô vừa nheo nheo mắt vừa ưỡn ngực về fía trước , động tác này khiến Mai hơi rùng mình ” Cô nàng làm gì vậy như khiêu khích mình vậy ”
– Vui chứ , chị ko thích ngủ 1 mình
Hằng cứ kể lể và hỏi han đủ chuyện dù mệt mỏi sau 1 ngày dài , Mai cũng cố thức trả lời Hằng và lắng nghe Hằng tâm sự . Mai ko hề biết cơ thể Hằng đang căng lên vì thèm muốn 1 thứ mà chính cô cũng đang thèm khát .
– Thôi ngủ đi Hằng chị díp mắt lại rồi
Hằng chợt vòng tay ra ôm lấy eo Mai và thì thầm
– Hi hi , lâu rồi em mới được ngủ đôi nè , thích quá hén , người chị Mai thơm và mềm quá
– Đâu có đâu , chị ốm nhom
– Ừ , nhưng chị mềm mại và dịu dàng lắm
– Ừ , vì là con gái maf
– Vâng
Hằng cọ ngực vào Mai làm Mai chột dạ , Mai cảm thấy khó xử và bối rối vô cùng
– Chị Mai , chị bảo em có quyến rũ ko?
– Có chứ , em đẹp mà
– Vậy à , hì , bao người theo em em cho rớt hết
– Chả bù chị ko có ai theo nè
– Có em bên chị rồi mà , chị ko thích sao ?
– Ko đâu , chị rất vui
– Thế chị có muốn ko em giới thiệu cho 1 anh chàng nhé !
– Ko cần đâu chi muốn lo xong tốt nghiệp rồi tính
Mai có cảm tưởng hình như Hằng đang ham muốn và cố ý sang ngủ với cô . Mai cố tình lảng tránh chuyện Hằng đang để cập , cô ko muốn 2 đứa đi quá xa
– Ngủ đi em , chị mệt lắm rồi
Mặc dù tim đập loạn rung động và thèm khát sự yêu thương của Hằng , Mai vẫn đành lòng phải nhấc cánh tay Hằng đang ôm mình ra khỏi eo , và nằm lùi ra phía ngoài . Hằng cảm thấy tự ái và tủi , cô quay sang phải và từng giọt nước mắt lặng lẽ rơi . Khoảng cách lớn hơn cô tưởng , cô cứ ngây thơ tưởng rằng cô nằm bên Mai là đủ , là hết cô đơn và thoả mãn nhưng cô thấy tim mình càng nhói đau khi Mai lạnh lùng buông tay cô ra và nằm lùi xa như kiểu rất khó chịu .
Sáng hôm sau Mai phải đánh thức Hằng mãi :
– Ngọc ơi dạy đi 6 rưỡi rồi , vệ sinh rồi còn đi học em .
Giọng Mai nhỏ nhẹ dịu dàng sợ Hằng còn giận chuyện hôm qua
Hằng lạnh lùng đáp lại :
– Chị cứ đi học đi , hôm nay em ko vui lại mệt , nghỉ 1 bữa vậy
Mai ko dám nói gì , nhận ra giọng Hằng lạnh lùng và có vẻ đang tức giận gì đó . Mai lặng lẽ chào Hằng rồi đạp xe đi học
Cả sáng ở trường Mai nóng lòng muốn về để dỗ dịu Hằng , cô đạp thật vội . Bỗng nhiên có người nào đó đi xe máy xát bên cô 1 đoạn , cô ngỡ là Hằng đang đùa , mỉm cười quay sang hoá ra ko phải . Chỉ là 1 bà trung niên lạ hoắc . Cô quay mặt lại nhìn xuống đất nghĩ bâng khuâng buồn buồn
– Chị về rồi hả , rửa tay ăn cơm nghen
Mai chào lại Hằng và tự dặn mình rằng Hằng hơi khác vẫn còn giận chăng ? Mai ko dám cười vui sợ Hằng bực nên nhè nhẹ rụt rè thay quần áo thật lẹ rồi ngồi xuống mâm cơm .
– Hì , lần đầu 2 đứa ăn chung ở nhà nha . Em tự nấu đó , từ trước chưa có nấu cho ai đâu
Mai ko nói gì thấy bối rối kinh khủng . Sao những cử chỉ này Mai thấy khó xử thế . Có thể Hằng đang buồn vì chuyện gia đình sang đây như 1 người em gái sao Mai lại thấy run rẩy và xao động như vậy ? Mai cố trấn tĩnh nhủ thầm ko có chuyện gì nhưng họng cứng lại và ăn rất chậm ko tự nhiên
– Chị Mai để em góp thức ăn cho nè . Đây là món đơn giản nhưng em thích ăn đó
Mai bật cười vì món trứng luộc Hằng đã bóc vỏ và món thịt rang khô .
– Hê hê, thế ko fải vì em ko làm được món khác ah
Mai cười hỏi và nhìn vào mắt Hằng đợi câu trả lời nhưng do Hằng đang cụp mắt xuống bát , Mai chỉ nhìn được vào đôi môi mọng dày đang và cơm . Tóc Hằng lại thả để xoà xuống tay đang cầm bát . Mai định nói gì lại thôi , cô thấy Hằng gần gũi và sao dễ thương đáng yêu quá . Cô làm sao có thể ko rung động trước 1 người con gái luôn vì cô mà chưa từng đòi hỏi gì , cho dù Hằng chỉ coi cô là chị gái , là bạn tâm tình thì cô cũng cảm nhận Hằng khác lắm , là 1 người làm cô vừa mê say vừa cảm phục và yêu thương kính trọng . Mai thấy tim mình và tâm hồn mình đã bị Hằng lấy mất giờ cô như ng`mất hồn và yếu đuối lúc nào cũng lo sợ 1 ngày mãi mãi xa Hằng .
Phút giây ở bên Hằng như thế này mong manh qúa , rồi sẽ đến 1 ngày Hằng có cuộc sống riêng , nhất là tháng tới Mai và Hằng đều bận rộn hơn cho thi cử . Phút giây bên nhau xa mà gần , mong manh mà lại quý giá biết bao !
Buổi chiều hôm đó 2 đứa lang thang ra ngoại ô , Mai thấy lo cho tâm trạng xấu hiện giờ của Hằng , hình như Hằng đang chất chồng tâm sự nhưng Mai ko dám hỏi . Hằng bất chợt ngả đầu vào vai Mai và ko nói gì cứ ngồi yên lặng
– Có chuyện gì buồn lắm hả em , sao em hôm nay khác lạ quá ?
Hằng ko trả lời , dõi mắt nhìn phía chân trời . Ngồi 1 hồi lâu Hằng đưa Mai về .