Đôi Ta Cùng Làm Lại Tất Cả

Quá nửa đêm Mai đợi ko thấy Hằng về , Mai chạy ra gọi điện :
– Em vẫn ổn , nhưng , hic , hơi say , em về đây , đang về nè , hic
Mai nghe cả thấy tiếng nấc vì say của Hằng , Mai bồn chồn vô cùng , mở cửa ngóng Hằng về . Mãi rồi 1 thèng bạn của Hằng cũng đưa Hằng về tới nơi
– Chị à , nó say quá , chị cho nó uống chút gì cho rã rượu nha
– Thế bạn định đi gì về bi giờ
– Ko có gì , em bắt xe ôm là về mà . Chị để em dìu nó vô còn chị dắt xe đi
Khắp người Hằng mùi rượu nồng lên chua men . Mai cảm thấy vừa king sợ , nhớ lại 1 thời mấy tháng trước cũng đã từng say xỉn chếnh choáng trong hơi rượu . Mai run run :
– Ngọc ơi em sao vậy , chính em đưa chị khỏi con đường tăm tối , nay có chuyện gì mà em đến nỗi bỏ học rùi say xỉn thế này hả em ?!
Mai nhăn mặt và thấy sống mũi cay cay . Đêm đó lại 1 đêm trắng của Mai .
Để rồi sáng hôm sau Mai lại đến lớp với mắt sưng , Mai thấy lo sợ thực sự , chuyện tình cảm đơn phương của cô dành cho Hằng sẽ ko dẫn đến đâu lại làm cho cô phân tâm ko thể học được . Cứ về đến nhà là đầu cô chỉ băn khoăn Hằng ở đâu làm gì và mong ngóng Hằng . Sao Mai cứ thấy mình đa cảm và đi vào ngõ cụt , được ở bên Hằng mà thấy day dứt và nhớ mong , lúc lại bồi hôì run rẩy , sao chưa có nổi 1 giờ thảnh thơi trong cõi lòng .
Vừa ra đến bãi gởi xe , Mai còn đang lơ ngơ ngó coi xe mình để đâu thì bất chợt Hằng nắm cổ tay kéo mạnh
– Chị Mai đi cùng em
– Ơ , Ngọc em sao lại ở đây , đi đâu cơ ?
– Kệ , để xe đạp ở đó đi cùng em . em đang buồn quá
Mai tỉnh lại sau những fút bất ngờ
– Này , em lại rượu hả , say thế này mà đến đây , lái xe nguy hiểm lắm biết ko hả ?
Mai đi theo Hằng ra cổng trường , Hằng đi chếnh choáng khiến sinh viên trong sân trường ngó theo cười đểu
– Đẹp vậy mà coi bộ hình như thất tình , ai lại chơi rượu vào sáng 1 ngày đẹp giời thế này , he he
– Thương quá xá …he hê
Mai dắt tay Hằng và dìu Hằng cho bước đi khỏi loạng choạng
Mai cầm tay lái và đỡ lấy thân mình Hằng đang ngả vào lưng mình , Hằng ôm chặt lấy cô và hình như thiêm thiếp .
Trời mùa Đông về trưa trời ấm nhiều , lưng Mai bị ôm chặt và nặng thấy nóng king khủng . Mai đưa Hằng về nhà dọc đường ai cũng nhòm ngó nhưng Mai ko thấy xấu hổ gì hết , sao lại xấu hổ khi mà người đó là người Mai yêu thương .
Đặt nhẹ Hằng vào giường Mai cởi bớt áo khoác và áo len cho cô , khi đến cái áo len thứ 2 , chỉ còn lại 1 chiếc thun trắng cổ rộng làm hở cả khoảng vai và ngực trắng ngần của Hằng làm cô thót tim . Cô vội vàng kéo chăn đắp cho Hằng rồi tháo giày cho Hằng chỉnh cho người Hằng ngay ngắn . Lúc ngủ trông Hằng càng quyến rũ hơn , cám dỗ quá , Mai vội vàng né tránh chui vô trong thay đồ .
Đến tận chiều muộn Hằng vẫn chưa tỉnh cơn say , Mai mệt mỏi sau khi đi chợ về nằm kềnh ra giường , ko muốn ngồi dạy nấu cơm . Chiếc bàn học của Hằng chưa 1 lần Mai mở ra xem mặc dù tủ học của Mai Hằng luôn luôn dò xét đọc thoải mái . Mai vẫn thường thấy Hằng mang những bọc hình poster về nhà cất vô hộc tủ . Lúc này tự dưng Mai nhòm thấy cửa tủ của Hằng hé mở . Mai ngồi dậy với tay mở tủ . Trong tủ có rất nhiều cuộn ảnh poster to đùng . Mai tò mò mở nhanh ra và giật mình thon thót : tất cả đều là poster hình 2 người con gái đang ân ái . Mai cuộn lại , mặt nóng ran lên , Mai quờ tay vào hộc tủ lần nữa lấy ra rất nhiều hình nhỏ hơn , hình nào cũng là 1 đôi nữ – nữ . Mai thực sự sốc !
Phải chăng Hằng cũng yêu cô , phải chăng Hằng chuyển sang ở với cô chỉ vì yêu ko fải gì khác , trái tim Mai đập liên hôì thổn thức và rối bời . Mai mở 1 quyển sổ của Hằng ra và thấy ngay dòng đầu tiên :” Mai ơi , Hằng yêu chị nhiều lắm yêu mãi 1 đời này !” sao lại là Hằng , Hằng là ai ?
Mai tìm kỹ hơn và cuôí cùng tìm được thẻ SV của Hằng , hoá ra Ngọc ko fải tên là Ngọc như cô vẫn gọi mà là Hằng , Bích Hằng . Và ko còn nghi ngờ gì nữa , cô cảm nhận được chắc chắn ” Mai ” trong những trang giấy Hằng viết là cô chứ ko ai khác .
Vừa hạnh phúc vì niềm vui bất ngờ và to lớn ấy , Mai chỉ muốn chạy đến lay Hằng dạy để nói 3 tiếng tuyệt vời mà trong mơ Mai cũng chưa khi nào nói được với Hằng . Mai vội đến bên Hằng , Hằng vẫn còn say ngủ , gương mặt mệt mỏi và đầy yêu thương . Mai lật chăn ra và nằm xuống cạnh Hằng , hơi thở Hằng rất ấm , mùi rượu vẫn còn váng vất , Mai ghé sát vô mặt Hằng , M thấy người mình khang khác . Cả cơ thể cô nóng bừng lên , máu dồn xuống khu vực dưới ,cả vào đôi tay và đôi môi như muốn bỏng . Cô đặt tay lên vai của Hằng , nhẹ nhàng tuột chiếc áo chun cổ rộng ra khỏi đôi vai Hằng và đặt bàn tay mình lên vai ấy , kéo Hằng xát lại gần hơn và …Môi cô đặt vào đôi môi Hằng , tim đập thình thịch , cảm giác yêu đương khiến cô như ngộp thở . Nếu lúc này Hằng thức dậy cô sẽ hạnh phúc và ngất đi mất . Môi cô rứt khỏi môi Hằng và tìm xuống cái cổ ấm áp , ra sau gáy Hằng . Cô hôn nhẹ , thật nhẹ và hôn cả lên tai , lên tóc Hằng .
Người cô nóng hơn nữa , bứt rứt và ham muốn . Mai ngồi quỳ gối , cởi vội 3 nút trên cùng của chiếc áo sơ mi còn lại trên người , cô kéo trễ cổ áo xuống hơn nữa , để lộ ra chiếc áo nhỏ bên trong . Cô vùi ngực mình vào đôi môi và gương mặt của Hằng , cô điên cuồng ko biết mình làm gì . Đúng lúc đó thì Hằng chợt tỉnh .
Mở mắt , mặt Hằng đỏ ran lên , chưa bao giờ Mai thấy Hằng như vậy , áo Hằng đã bị Mai tuột khỏi vai và áo Mai cũng vậy để lộ đôi vai con gái gầy và trắng trông vô cùng quyến rũ . **
Chiều thứ 2 , Mai bấm máy gọi điện cho đứa con gái quậy hôm nọ
Nó đồng ý đến gặp Mai tại quán cafe Hưng Dung . Mai ngồi đợi , trên tầng 2 mái lá , gió mát rượi làm tung bay làn tóc , cô khẽ chớp mắt , xa xa những người đi xe máy bé nhỏ như thoi đưa .
– Chào chị , rất mừng gặp lại chị
– Chào cô , xương tôi hình như bị rạn , tôi gọi cô là để bảo cô đưa giùm tôi thêm 50 ngàn
– Chị bị rạn sao ? Có giấy khám bác sĩ chứ , đưa tui coi
– Tôi ko có , nếu có cô phải trả thêm 50 ngàn tiền đi bác sĩ .
– À , vậy ra chị coi tui là con ngố hả . Chị chỉ hơn tui có 1 t là cùng , đừng coi thường nhau nghen
– Thôi được , có thể xương chưa đến mức rạn , nhưng tui rất đau , và 50 ngàn mới làm tôi hết đau . Hoặc là tôi sẽ còn làm phiền cô nhiều đó
– Tôi ko sợ , chị làm được gì tôi , bộ chị tưởng tôi hiền thục hả , nhìn lại đi nha , tôi có băng nhóm đó , đừng có liều dính vào tôi . Nếu chị thích gọi điện cho tôi tâm sự thì cứ việc
– Tôi ko đùa đâu , cô phải đền bù , tôi ko nghĩ cô lại rẻ rúng đến vậy , cô tông người ta rồi chạy chỉ mất có 20 ngàn sao .
– Thôi , 50 ngàn cũng ko sao , chị cầm lấy , từ giờ tôi và chị ko ai nợ ai .
Hằng rút túi quần 50 ngàn đưa chị ta , rồi đeo túi đứng dậy , mặt cô vênh lên tỏ vẻ khinh thường đứa con gái nghèo ăn vạ .
Mai nhận 50 ngàn và rút tiền trả cafê , đứng vội dạy
– Cô cho tôi đi nhờ nghen , tôi ko có xe về !
– Lại còn thế nữa .
Mai đi theo cô ta , nhìn đằng sau cô ta cũng quá đẹp ,sao lại có người đẹp vậy , ngược lại hẳn với Mai , vừa đẹp vừa giàu nữa chớ .
Ngồi sau xe , những sợi tóc dài và mềm bay quất vào má Mai mà Mai ko thấy khó chịu , gió mùa Đông sao lại dịu dàng và êm ái đến thế . Tóc Mai cũng tung bay theo chiều , cô thấy lòng nhẹ bỗng và vô cùng dễ chịu . Hương thơm từ quần áo cô gái len vào mũi Mai khi cô ta đột ngột thắng gấp và môi Mai chạm nhẹ vào bờ vai cô ta .
– Chị là sinh viên phải ko , tôi có thấy bữa nọ chị đeo cặp đó.
Giọng ca ta ngọt như hát , sao lại có người có giọng dễ thương đến vậy .
– Tôi đang làm ở quán Thanh Thuý đó , tôi nghèo lắm , sinh viên nghèo thì ra trường sao kiếm việc .
– Ủa , Thanh Thuý ở Thanh Đa đó hã , tôi biết quán đó , ra vào cũng vài 3 lần .
– Nếu cô cần sai tôi làm gì , miễn là ko phạm pháp mà có tiền tôi sẽ làm
– Hì , chị cũng vui tánh nha , mới nói chuyện đã liều ha
– Sao liều , tôi thấy cô đâu phải người xấu , chắc có ăn học đàng hoàng nhà cửa khá gỉa
– Hê hê , ăn học thì có , nhưng tui đâu có nói tui ngoan đâu
– Chỉ cần cô tốt thôi mà
– Sao chị tin tôi tốt
– Thì cô sòng phẳng và sài tiền thoáng 1 chút là tôi tin liền
– À ra vậy . Được tui thỉnh thoảng cũng có việc đó , nếu có sẽ gọi chị ha !
Mai để lại cho Hằng số điện thoại của chủ phòng trọ nơi cô ở , tên cô và phòng trọ , đang định bước đi vô hẻm thì cô ta gọi
– Nè , bao giờ buồn gọi tui hén
– Ok ! Cô về cẩn thận
Mai nhìn cô ta cười mà ngơ ngẩn , sao cô ta đẹp quá vậy , cười rất hiền , nhưng mắt cô ta thì đa tình và dường như còn hơn thế nữa , ẩn chứa cả 1 sự đam mê dục tình với đuôi mắt dài và cái nhéo miệng khiêu khích .
**
– Alo , sao tôi sẽ được trả bao nhiêu ???
– Có 200 ngàn 1 tháng thui , tui biết là ít , nhưng dù sao chị đang kẹt tiền chịu khó tí đi
– Ko , tôi ko có ý đó , vậy là tốt rồi , khi nào tôi có thể đến dạy
– ngày kia đó , tui qua đón chị ở chỗ bữa nọ tui thả chị xuống nha , tầm 7h tối đc hôn ?
– Được mà .
Mai vẫn đi làm ở quán Thanh Thuý tuần 3 bữa , bà chủ trọ rất bực tức xỉa xói liên mồm vì cô về khuya , lại trả được có nửa tiền trọ tháng rồi . Mấy hôm liền Hằng đưa rước cô đi làm , cô vừa ngại vừa băn khoăn ko hiểu sao Hằng làm ko điều kiện . Hay cô ta có ý bắt mình phải trả ơn sau này ??? Câu hỏi đó cứ ở trong đầu Mai , Mai ko biết ý đồ của cô ta . Vậy mà có những lúc đi ăn trưa cùng cô ta , rồi đi ăn kem cô ta mời , Mai thấy cô ta rất tuyệt vời , vừa đẹp vừa thông minh , lại dịu dàng ấm cúng .
Càng tiếp xúc với Hằng thì Mai lại càng ko hiểu nổi mình nữa . Cô cảm nhận thấy sức hút mạnh mẽ ghê người của Hằng , nhiều lúc làm trái tim cô leng keng run rẩy , có nhiều khi cách cư xử của Hằng cũng những cái chạm tay nhẹ nhàng , cách nói lúc nào cũng nũng nịu đầy yêu thương cái điệu cười tình tứ , rồi cả ánh mắt chiếu tướng lả lướt của Hằng làm cô quay đi vì sợ mình đỏ mặt .
– Ơ chị Mai vào đây Ngọc cho chị coi cái này
Mai lững thững bước vào giả bộ ko nghĩ gì .
” Ngọc ” là tên giả mà Hằng nói với Mai , cũng chả hiểu vì sao Hằng ko muốn nói tên thật , phải chăng tình cảm của Hằng đối với Mai cũng ko thật , chỉ là chị em chứ ko phải 1 tình cảm nào nồng nàn đắm đuối . Nhiều lúc Hằng ko hiểu chính mình . Kể từ khi gặp Mai tình cờ vì đụng xe , Hằng thay đổi rất nhiều , bỗng nhiên cô biết chọc ghẹo 1 người bạn , từ trước tới giờ cô luôn nghiêm túc việc ai nấy làm . Cô giúp Mai chả vì 1 lý do gì , à mà có , phải chăng để được gần Mai và chỉ có vậy . Tuần 3 bữa đưa Mai đi làm mà ko đòi hỏi , cũng ko dám mong đợi gì , và mắt Hằng bắt đầu biết dõi ra xa . Hằng thở dài , sao người ta lại ko hiểu được mình đang làm gì và tại sao lại thế ??
– Hình em chụp với ai đây ?
– Ngọc chụp với chị Thanh , chỉ là chị em bình thường thôi
– Ủa , là sao
– Ờ …thì tức là ko có thân đâu
– Cũng bình thường như tui và Ngọc hả
– ơ , ko , chị em mình thân chứ , lúc nào Ngọc cũng muốn ở bên chị , hì , cũng ko biết có phải tại chị dịu dàng ko nữa
– Nhưng Ngọc cũng dịu dàng đó thôi , còn dễ thương và cuốn hút nữa , chắc Ngọc nhiều người thương lắm nhỉ ?
– Ko có đâu , em mà nổi cạu ghê lắm ah , bữa nào chị đi chơi với ai bỏ em lại coi , em xé xác ah
– Tui đâu có ai đi chơi chung đâu , mỗi Ngọc .
– À , em có món quà tặng chị đó , nhưng bí mật ah , sắp lộ rồi ,
Ngọc cứ cười mỉm và đung đưa người , Mai chợt đưa mắt nhìn xuống ngực áo Hằng , áo rất mỏng và gợi cảm , trên đôi vai trần ko 1 ràng buộc chỉ 2 tay áo bắt đầu từ bắp tay trở xuống . Mai quay vội đi hướng khác , đã bao lần Mai vô tình đưa mắt vào bờ vai trắng ngần ấy , và ko hiểu sao thấy nó quá đẹp và cứ mong nhìn ngắm mãi . Mai lấy tay vuốt tóc , mình bị sao vậy . Ngôì cạnh Ngọc coi hình , cô thấy Ngọc rất gần gũi , cô muốn đặt tay lên vai Ngọc cho gần hơn , sao kỳ qúa m , chẳng lẽ chưa đủ gần , mà sao cô lúc nào cũng thấy Ngọc như ở rất xa , cho dù 2 đứa đang đầu sát bên đầu .
**
– Ngọc à, sao Ngọc lại huỷ hợp đồng của chị với quán Thanh THuý , Ngọc biết chị cần tiền mà
– Thì từ rày mỗi tháng 200 ngàn đó
– Nhưng sao Ngọc làm được điều đó , em đã làm gì mà bà Thuý chấp nhận ?
– Chị khỏi lo đi , xong xuôi rồi mà , em chỉ đưa tiền thôi mà , gần như là ” chuộc mình ” thôi
Sau chuyện Ngọc vì cô mà trả tiền bà chủ Thuý , Mai cảm thấy mình nợ Ngọc thật sự và cô bắt đầu lảng tránh tiếp xúc với Ngọc . Ko còn tuần 3 buổi nữa cũng tốt chăng ??
mình cùng nhau đi hết cuộc đời zk nhé anh yêu em nhiều lắm