Con gái háo sắc

Tối đó Hoàng Hà nằm trong vòng tay Đông, ăn khoai tây chiên. Nó trầm ngâm
-Em nè nếu như 1 ngày mà em mất hết nh~ ng` thương iu nhất thì em sẽ thế nào?
-Nói bậy ko hà! E ko nghĩ tới điều đó đâu
-Thì e nói thử đi
-E ko mún mất Đông
-Ko! Gia đình em kìa
-Dĩ nhiên là e ko mún mất mẹ e rùi, vì mẹ thương e lắm
-ba em?
-Ba em đi miết e ko còn nhớ mặt mũi ông lun! Lần cuối cùng e gặp là sjnh nhật 12t của em! Giờ e 17 rồi
-Uh` , ko sao đâu, dẫu e có mất hết thì Đông vẫn lun bên em mà

khuya ấy đang nhìn Hà ngủ say bên cạnh mà nó thấy thương nàng lạ. bỗng đt nó reo – là mẹ!
-Alo con nghe
-Đồng nghiệp của cha Hoàng Hà vừa gọi điện báo là máy bay bác ấy đã gặp nạn, ko bắt đc tín hiệu
-Trời! Mẹ ơi làm sao bây h? Con rối wa’ , Hoàng Hà sẽ như thế nào?
-Con cố gắng lo cho con pé
-Dạ, bác gái sao rồi mẹ
-vẫn mê man!
-Mẹ ngủ sớm đi!
-Con cũng vậy! Đừng cho Hà biết điều gì
-con bik rồi

Sáng hum sau Đông nhận đc tin dữ rằng xác máy bay của cha Hoàng Hà đc tìm thấy trong 1 khu rừng, cả ông và phi công đều tử nạn! Rồi mẹ của nàng cũng ko wa khỏi. Nó quá bàng hoàng trước việc này, ko biết nói sao với Hà??? Nhìn vẻ thất thần của nó nàng hỏi
-Đông sao vậy?
-Em àh ! Lấy Đông nhé
-Hả?
-Lấy Đông! Để Đông đc bên e và chăm sóc cho e suốt đời
Nàng nhjn` vào mắt nó thật lâu như để kiểm chứng lời nói của nó, rùi nàng rơi nước mắt
-Em đã chờ câu này lâu rồi
-Uh` , Đông yêu em!
Nó ôm nàng thật chặt ngăn cho mjnh` ko khóc, nó chỉ có thể làm đc việc này giúp cha mẹ của Hà
…..
Đông xjn nghỉ việc ở wan’ dù rất mún gần Như Ý nhưng chắc nàng vẫn còn nhớ Tương Tử nhìu nên nó ko mún phiền nàng. Cũng sắp vào học tiền lương cũng đủ nó trang trải tập sách. Nó mỗi lần đến nhà Quế Anh học nhóm ko sợ Hạo Nam “nắm áo” lại sợ bị Quế An nhìn chằm chằm – 1 ánh nhìn đăm đăm khó chịu. Như mọi khj nó đến nhà nàng vào 1h, cô gái chưa đến, Anh còn ngủ trưa, Đông tha thẩn ngồi salon ngắm chậu cá cảnh gần đó, bỗng giật mình khj thấy Quế An
-Chào em!
-Có gì mà chào
-Hơ! Gặp e thì phải chào thui
-Vớ vẩn
-….
Nó im lặng có lẽ nàng là 1 con ng` vô cảm chăng? Bỗng nhiên nàng tiến lại phía nó đặt tay lên vai nó
-Gì thế?
Nàng lại nhìn nó, nó nuốt nước bọt, nhìn nàng, đúng là đôi mắt chek ng` ! Rồi nàng cúi xún hôn lên môi nó (óe) Nó ko hề lường trước việc này nhưng cũng ko dại gì đẩy ra ( keke ) . Ngay lúc đó thì
-Em làm gì vậy?
Tiếng của Quế Anh làm Đông hốt hoảng
……….
Đông đẩy Quế An ra, nhìn Anh với vẻ vô tội vạ

-Em làm gì vậy?
-Chị ko thấy sao còn hỏi?
-Nhưng…Đông là ng` chị thích mà
-Thế thì em ko có wien` thích ah`
Đông trợn mắt nhìn cô em
-Này này nói gì vậy
Nàng nhìn thẳng mắt Đông nói rõ từng chữ 1 “E thix Đông!” làm nó như chek đứng
-Thôi! Đông về
-Đông
-Hả?
Quế Anh kéo tay Đông đi ra cửa
-Đi đâu?
-Đến nơi chỉ có em và Đông
-Làm gì….
….
Quế Anh dẫn Đông ra xa khỏi nhà nàng
-Đi đâu thế?
-Ngừng lại
Nàng bỗng way phắt lại nhìn nó chằm chằm làm nó sợ lùi lại 2 bước
-Gì….?
-Em hỏi thật
-Uh`
-Đông có yêu em ko?
-Đông…ơ…mà sao e lại hỏi vậy?
-Trả lời e đi!
-Thực ra Đông biết e thích Đông, wa? thực e rất dạn! Đôi khj làm Đông sợ…>”< -Rồi sao? Đông nghĩ gì về em? -Đông! Thích em! E dễ thương! Có rất nhìu đuôi theo Nàng thở dài -E cug~ phải từ từ chứ! Biết đâu sau này khj cùng nhau học lớp 12 chúng ta sẽ tiến triển hơn? Nếu e thực sự có tjnh` cảm với Đông e sẽ chờ đc! -E hiểu, bây h...e khó nghĩ wa' -Có gì đâu? Em yêu Đông! Em biết Đông rất đa tình mà! -Nhưng đó là em gái em -Em sẽ nhường cho Quế An sao? -Em...ko bít! -Ko sao hek, em cứ bình thường, cạnh tranh công bằng! Đông đâu thích An! -Ừm, còn cô gái ở nhà Đông -Ai? Ah` tiểu thư của Đông đó ah` ? Hoàng Hà -Uh` Đông yêu cô ấy hả? -Ko! nhưng hiện giờ chỉ có Đông là chỗ dựa duy nhất của Hà -Why? -Bố mẹ cô ấy vừa mất, Đông vẫn chưa nói j` hek! -Uh` -Em cười xem! ^^ Đừng lo, mọi chiện sẽ tốt đẹp mà, ng` Đông thích Nó ôm nàng thật chặt, nàng cũg khẽ ôm lấy nó ..... Tử Đông bảo với nàng rằng nó về lun chứ ko mún ghé wa nhà để tránh gặp mặt Quế An, còn tập vở hum sau nó đến học lun cũng đc ! Trước khj nó về nàng nắm tay nó thật chặt, nó cười mỉm hôn nhẹ lên tay nàng -Đông hiểu mà! Em vào nhà đi! Có gì tối gọi cho Đông Nó đang thơ thẩn đi thì lại là chiếc SH đỗ xịch trước mặt, Hạo Nam như mọi khj hùng hổ sấn tới -Này! Hum nay tôi ko hứng thú giỡn -Ai giỡn với mày, tao nói thế nào với mày -Tôi đến để học thui mà! -Tại sao ko học chỗ khác -Bạn tôi tôi đến học có gì lạ đâu -Xạo hả mày Vừa nói hắn vừa đánh vào mặt Đông làm nó choáng váng, nó vùng bỏ chạy nhưng bị Nam giữ lại thật chặt. Hắn gọi đàn em đến, 2 tên nữa,... Thôi rồi! nó ngất đi -Cho mày chừa nhé! Bỏ tật đeo bạn gái tao ...... Đã hơn 9h tối rồi mà Tử Đông chưa về nhà Hoàng Hà cứ nhấp nha nhấp nhổm ko yên, gọi cho mẹ Đông thì mẹ nói ko biết, gọi cho Quế Anh thì nàng lại ko bik số? Ko biết Đông gặp chiện gì... Nó lờ mờ tỉnh lại, cả ng` ê ẩm vì các vết thương...nhưng đây là đâu? Nó nhìn wanh, ko hề có ấn tượng gì ??? Ai đưa nó đến đây? Cửa bật mở 1 cô gái bước vào Là Như Ý! -Cảm ơn Ý nhé! Sao gặp đc mình vậy? Nàng vội lấy giấy bút ra hí hoáy : " Gặp bạn trên đường về, bạn bị sao vậy" -Đánh ghen! Mình mệt mỏi wa' cô ấy thích mình chứ mình có ý định theo đuổi đâu vậy mà tên đó cứ bám riết lấy mjnh` haiizz "Đc nhìu ng` yêu cũng ko tốt nhỉ" -Chính xác! aida đau wa' "Nằm yên đi mjnh` đã cố định các chỗ gãy xương rồi" -Cảm ơn bạn nhìu, hic gãy cả xương ư? Bắt đến Quế Anh mới đc Ngay lúc đó thì đt nó reo -Alo^ uh` Đông đến nhà bạn chơi wen^ gọi cho e biết ngủ đi! Sáng Đông về! Uh` nhớ khóa cửa đó! "Ai vậy?" -Ng` nhà! Ko để cô ấy biết mẹ mình sẽ lo lắm! Lại 1 cú đt đến -Alo^ uh` chưa về nhà! Lúc e vừa đi khỏi thì Hạo Nam đến, lần này ko chỉ có mình nó, đánh Đông đến gãy xương đây này may đc bạn cứu về ko chắc giờ còn nằm ngất gần nhà em đó! Thui mai đi! Giờ tối rồi còn tới làm gì ! Uh` mai Đông choa địa chỉ ... -Cái cô nàng gây ra cho mình nông nỗi này đó ^^ Như Ý nhoẻn cười "Mai mình vào truog` xem học lớp nào?" -Hi vọng là chung lớp mình !^^ Nàng gật đầu rồi đỡ nó nằm xuống "Ngủ đi! Ngủ ngon" -Bạn cũng vậy ...... Sáng hum sau, Đông tỉnh dậy vẫn thấy ê ẩm, có tjn nhắn cùa Quế Anh, nó nt cho nàng địa chỉ nhà Như Ý, lập tức sau đó 10' nàng đả đến -Sao nhanh vậy? Nàng ko trả lời chỉ chạy đến bên giường nó, như sắp khóc -Này, Đông chưa chek mà! Nín đi nào! -Tại em hek, chắc em phải chiển nhà wa' -Hihi đâu cần vậy! Đông ko đến nhà e là đc òi -Vậy mjnh` đổi chỗ học nha! -Uh` !HUm ney e ko vào trường a` ? -Tâm trí đâu mà vào! Em biết em học lớp cũ với Đông mà -Oh` -Nhà ai vậy? -Bạn! -Có phải lại là 1 ng` Đông yêu ko? -Hi, chỉ thix hà! Nhưng cô ấy yêu đội trưởng của Đông mất òi -Tương Tử? -Uh` -Tên Hạo Nam ấy ko bjk có bị điên ko? Sao cứ kím chiện wai` ! -Chắc vậy rùi ^^ kệ hắn đi, làm ác sẽ gặp điều ác. Đông ko mong hắn học chung lớp mình đâu! Vậy còn học hành gì đc nữa! -E sẽ nói với hiệu trưởng chiện này! Nếu hắn cứ mún vào lớp e! -Uh` ! .... Tử Đông gọi điện về nhà cho Hoàng Hà -Uhm` Đông đang ở trường! Mà e ko phải học ah` ? What? Thật ko? E pro wa' -Gì vậy? Quế Anh hỏi trong khj đang thổi cháo cho bớt nóng -Ah` tiểu thư của Đông đã hoàn thành cấp 3 rùi , cô ấy còn nhỏ hơn chúng ta 1t đấy! siu thiệt -Có gì lạ đâu? Trước đây mẹ cũng kiu e học như thế bằng chương trình của nước ngoài -Oh` nhà giàu có khác -Nè ăn nè -Sax định đút Đông thật ah` ? -CHứ sao? Đông cầm muỗng ăn đc ko? Nó thử nhấc tay lên, uida -Thôi để em đút cho vậy ^^ -Ừa e đã nói mà! Há miệng ra nào -Giống e bé wa' !!! -Hihi -E nuôi Đông suốt đời rồi! Ai bảo tại e chứ? -Xí, nhưng mà e hứa sẽ bên cạnh Đông chăm sóc cho Đông, chịu ko? -Dĩ nhiên ^^ Lúc ấy thì Như Ý về -Bạn xem lớp mới chưa? "Mình học chung lớp bạn đó" -Oa ^^, bạn của Đông tối wa đưa Đông về chăm sóc đó! Quế Anh nhìn Như Ý cảm kích -Cảm ơn bạn nha! "Ko có gì" Thấy nàng ngạc nhin với Như Ý, Đông liền giải thích -Như Ý ko nói đc, cô ấy dùng bút vik ra thoy -Uhm` e biết mà ...... Trưa đó, Quế Anh đem tập vở wa ngồi học với Đông thì Hoàng Hà gọi đến -Tại sao Đông ko về? -Vì...ở nhà bạn học nhóm -Mới dzo^ mà học nhóm? -Uh` năm nay 12 mà em! -Đông cũng bỏ e lun đúng ko? -Sao lại bỏ? -Đông giấu em! -Giấu? -Uh` chuyện ba mẹ e -Sao...sao em biết -Mẹ Đông nói hek rồi -Đông xjn lỗi vì Đông ko mún e bùn -Vậy ra Đông nói yêu e chỉ vì thương hại e ko cha ko mẹ sao -Ko phải... Nàng cúp máy đánh rụp, nó gọi lại mấy lần nàng ko thèm bắt máy -Thui rùi -Gì vậy? -Tiểu thư bjk chiện ba mẹ cô ấy và giận Đông giấu cô ấy -Choy` sao giận? Cũng phải chiện hệ trọng vậy mà -Đông ko bjk mình có yêu cô ấy thật ko? Hay là chỉ thương hại nữa Nó ôm đầu -Thôi đừng nghj~ nhìu mệt lắm! Đông đang cần nghỉ ngơi cho lại sức mà -Vậy chút nữa học nha! -Uh` ngủ chút đi! -Em về nhà đi! Ko cần lo cho Đông thế đâu -Sao đc? Tại em mà Đông thế này mà -Có j` đâu! Aj bảo đc em yêu làm chi! Phải chịu thui đâu trách e đc -Nói nhìu wa' ngủ đi -Uhm` Nhin` Tử Đông thíp đi mà Quế Anh thấy trong lòng mình dâng lên cảm giác yêu thương thật nhìu, cô ko nghĩ ngoài Đông ra còn có ai khác mang cho mjnh` cảm giác này! Đông ko ngờ nó tỉnh dậy đã là 5h sáng, ngủ j` mà kinh thật! Bụng nó đói cồn cào, có 1 tô cháo nóng hổi đang nằm trên bàn! Chắc Như Ý bjk mjnh` đói nên để đó! Tốt thật! Nó nhoài ng` dậy với tô cháo nhưng nghe mjnh` mẩy tê rần, thì ra là Quế Anh nằm trên ng` nó ngủ wên đi! Nó khẽ vuốt tóc nàng thì thào :"Cảm ơn em nhé" ........ Hôm đó nó wit' định đứng dậy đi xún giường - dĩ nhin là sau khj ăn cháo no rùi! -Đc ko đó -Ko sao đc mà hơi đau thui! Nó bước chậm rãi -May mà chân ko sao! Còn đi học đc, cái tay này ko bjk khj nào mới khỏi -Chắc nửa tháng Nó ngán ngẩm nhìn cánh tay trái đang wan' băng -Tự dưng họa đâu trên trời rơi xuống -E xjn lỗi -Ko sao! Tí e chở Đông về nhà nghen! Năn nỉ Hoàng Hà thui -Chài! Sao phải thế -Đông ko mún cô ấy cô đơn, ngoài Đông ra cô ấy còn ai chứ? -Nhưng... Đông sẽ yêu cô ấy ko? -Ko biết -Còn em -Khờ wa' Đông thích em! Đông nói rùi thời gian sẽ trẢ lời tất cả mà! Trưa đó Quế Anh mua 3 phần cơm chở Đông về nhà, nhà trống ko -Hoàng Hà ơi! Đông về rồi nè Nó bước lên lầu, nàng đang nằm trong phòng -Nè dậy ăn đi! Đừng thế chứ -Mặc kệ em -Sao mặc kệ đc -Đông chỉ thương hại em thui pk? -Ko phải -Vậy sao lại đối xử tốt với em -Đông...ko bjk nói sao em hỉu nhưng mà...thực sự Đông có tjnh` cảm với e, mà Đông ko biết là tại sao hek??? Cũng ko biết nó có nhìu để gọi là yêu e hay ko? -Nói dối -Thật đó! Nó kéo Hoàng Hà dậy, vuốt tóc nàng, khẽ lau bờ mi ngấn nước của nàng, nhẹ nhàng nói -Đừng khóc nữa, chẳng phải Đông đã nói e lun còn có Đông sao? Nàng òa khóc, ôm lấy nó thật chặt -Em yêu Đông! -Uh` , xuog' nhà ăn trưa nghen -Uhm` Nó đưa nàng xuống, cố gắng bước đi bình thường để nàng ko biết nó bị sao -Tay Đông sao vậy? -Ah` giỡn với bạn bị té đó mà ko sao đâu, 2 tuần nữa sẽ khỏi, Quế Anh đưa Đông về đấy Hoàng Hà nhjn` Quế Anh -Thích Đông đúng ko? Tử Đông bối rối -Ah` , chuyện đó đâu wan trọng -Sao ko? Cả 2 nàng đồng thanh nói -Uhm` thích Đông, Đông cũng thích! -Còn em -Đừng vậy mà! Đông cũng có tình cảm đặc bịt với em Quế Anh cau mày nhìn nó -Em mún em và Hà có sự cạnh tranh công bằng -Vậy thì Đông ước là mjnh` có đc cả 2 -Ham hố! Hà nói mà véo vào eo nó -Ây đau! Thôi ăn đi! ...... Sáng hum sau Tử Đông ta cố gắng dậy thật sớm để đi học, vừa thức dậy đã nghe mùi thức ăn thơm phức khắp nhà -Chà! Ko lẽ mẹ về rùi? Nó đi xún bếp thì thấy Hà -Chài em làm j` vậy? -Nấu bữa sáng chứ làm gì? -Hì ! Giỏi ghê ta -Uida -Sao vậy? -Phỏng òi đau wa' ah` ! -Đâu Nó hốt hoảng chạy lại, cầm tay nàng thổi phù phù -Hihi -Đau còn cười -Tay kia chứ bộ -Chời! Ai biết đâu Sau khj ăn xong, nó đón bus đến trường, tuy tay vẫn ê ẩm nhưng ko khí sớm mai cùng lòng háo hức đi học khiến nó vui lắm we^n cả đau. Năm nay học 12 học ở tầng 3, đi bộ mệt phết, nó thở hồng hộc khj lên đc lớp. Ngay lúc ấy thì 1 hộp sữa chìa ra trước mặt, nó ngước lên, Quế Anh -^^ cảm ơn! -Có j` đâu Nó cầm lấy hút rột rột khiến Anh bật cười -Từ từ thui, sax bi giờ! -Hi ko sao mà! Ngon wa' yummy Bỗng Tiểu Lam lướt wa cạnh nó, nó ngỡ ngàng, nàng thậm chí ko thèm chào nó 1 tieg'. NÓ gọi -Lam! Nàng way lại, ngạc nhiên -??? -Chào! Rất vui đc gặp lại bạn! -Uh` Nàng đáp hờ hững rùi bỏ đi xún lầu -Lạ thật! -Gì -Lớp trưởng lạnh lùng sao ấy -KO phải! Lớp truog? là mem mới kìa -Sax! Ai vậy? -1 tomboy đẹp zai lắm đó! -HUhm` mặc kệ nó! chảnh đi rùi bjk -Thoy cho e xjn cái thân vầy còn đòi đánh ai? -hihi đùa mà! Cho có khj' thế chút -Năm nay e ngồi cạnh ck nha -Ck??? Có lấy tui chưa mà kiu vậy? -Ai biết âu??? Kiu đại^^ -Hì ! Uh` ngồi cạnh... Tử Đông nhìn vào chỗ ngồi trước đây của mình, Thy đi rồi! .... Chuông reo vào học, Quế Anh kéo nó vào lớp thì vô tình đụng phải 1 ng`. Nó ko biết ng` đó là ai??? -Lớp trưởng đó! -Uh` "Nhìn kĩ hắn cũng đẹp zai đấy, có điều thua mình keke" Ra chơi nó đang nhảy chân sáo xuống căn tin mua sữa thì lớp trưởng chặn nó lại -Ê chơi kì vậy? Té sao? -Đứng lại nói chuyện 1 chút đi -Nói j` ? -Nghe này, có phải Tiểu Lam từng thích bạn ko? -Uh` -Bạn có thích cô ấy ko? -Có -Vậy tại sao bây h ko thix nữa -Nào...bây h là bạn cùng lớp -Ko đúng, Lam nói vì bạn wa' đa tình -Nhưng... -Có ko? Lớp trưởng sấn tới nắm lấy cổ áo nó, nó la lên -Tôi đang bị thương đấy, điên ah` ? -Ko, chỉ mún nói rõ ràng 1 chút thôi -Buông ra đi chứ! >“< Lớp trưởng thả nó ra -Bạn tên gì? -Ðông Thi, Huỳnh Ðông Thi -Ok, Thi ! Mình ko hề có ý định sẽ yêu Lam, bạn đừng phiền mình, mình đã wa' mệt mỏi với nh~ chiện ghen tuông kỉu này rùi Ðúng lúc đó thì Quế Anh chạy xuống -Chuyện gì vậy? Em thấy 2 ng` cãi nhau hả? -Ko có j` , đi ăn với Đông -Thì ra đây là lý do mà bạn ko yêu Lam Nó trừng mắt nhìn Thi -Lầm rồi, tôi đây ko thích tranh giành với ai hek nhất là trong chiện tình cảm, hỉu ko? -Nói cho bạn biết, tôi ko mún bất cứ ai làm Lam đau khổ, nếu đã ko yêu Lam tại sao bạn dám làm chuyện có lỗi với cô ấy??? -Chuyện gì? -Bạn lấy mất đời con gái của Lam -Cái gì? Quế Anh ngẩn ng` -Này! E sao vậy? -KO biết Nói rùi nàng bỏ đi 1 mạch, nó luống cuống chạy theo -Ko phải mình, Tiểu Lam đến nhà mjnh` lúc đã say, cô ấy nói cho mình tất cả? Nếu là bạn bạn có làm điều đó ko? -Đồ hèn! Đông Thi đánh mạnh vào mặt nó @_@ -Mình ko chấp cái đánh này! Mong từ nay bạn đừng nói gì với mjnh` nữa! Ok bạn làm cô ấy giận mình rồi đấy! Haiizz Bỗng nhiên nó cảm thấy hum ney mình hiền wa' ??? Chắc là vì bjk mình còn "yếu" chưa làm lại ai nên thui 1 câu nhịn 9 câu lành vậy! Nó chạy lên lớp tìm Quế Anh nhưng chả thấy đâu