Con gái háo sắc

Em là ai?
Tỉnh lại…
Quế Anh đang gục trên tay nó ngủ, gần đó cạnh bên nàng là Hoàng Hà. Tử Đông đầu đau nhói. Xung wanh trắng toát 1 màu & nó hiểu mình đang ở đâu ? Bệnh viện . Nó khẽ nhấc tay lên khiến Anh thức giấc, nàng òa khóc
-Ck ơi ck tỉnh roy` ah` ! Hjc vk lo cho ck lắm ck biết ko?
Ngay sau đó Hoàng Hà cũng khóc & tiến sát lại mặt nó, nhưng nó tránh ra
>”< ... -Ai vậy? Quế Anh thảng thốt nhìn nó rồi nhjn` Hà, nàng khẽ chau mày. Thấy cả 2 đều im lặng Đông típ tục hỏi -2 ng` là ai vậy? ... Dù trong phòng đang mở máy lạnh nhưng Anh vẫn cảm thấy ngột ngạt đến khó thở. Way sang Hà, nàng nói nhanh -Em trông chừng ck đi! Chị đi tìm bác sĩ Anh đứng bật dậy bước ra khỏi cửa mà nước mắt cứ chực trào ra khóe mi, vụ tai nạn mà nguyên nhân là do Hạo Nam cố tình gây ra cho Đông chẳng lẽ ảnh hưởng nghiêm trọng vậy sao? Quế Anh cảm thấy giận mình ghê gớm nếu như ko có nàng, ko phải là nàng yêu ck, cố gắng đến với ck, yêu ck cho bằng đc mới thôi, thì ngày hôm nay ck đâu bị Hạo Nam trả thù thế này TT__TT "Ck ơi vợ cầu mong ck ko sao? Đc vậy thì vợ có phải rời xa ck mãi mãi vợ cũng chấp nhận!" Trở lại với Đông ta - nét mặt vẫn ngơ ngác như từ trên trời rơi xún -Ck hỏi gì kì vậy >“< -Sao lại là ck? -Sax Lúc đó thì bác sĩ vào, tiến hành nh~ chẩn đoán & kết luận -Sáng maj phải chụp X- Quang phần não xem có bị tổn thương ko? Nhưng triệu chứng này hay gặp trong trường hợp bệnh nhân bị chấn động mạnh dẫn đến mất đi 1 phần kí ức, tạm thời cứ để cậu ta nghỉ ngơi, rồi dần dần phục hồi lại... Hoàng Hà nghe xong liền bật khóc, còn Tử Đông thì gãi đầu gãi tai -Mất đi kí ức ah` ? Nó lẩm bẩm. Khj bác sĩ đi rồi, nó thấy 2 cô gái lại ôm nhau mà khóc, nó hỏi -Sao 2 ng` khóc? Mà có thể cho tôi biết...ưm...tôi là ai ko???? ........ Trẻ con...háo sắc Quế Anh & Hoàng Hà nhìn nhau ko biết phải nói sao? Cuối cùng Anh nói -Tên của ck là Tử Đông - Chu Tử Đông nhớ chưa? Nó khẽ gật đầu -Uh` nhưng...seo gọi tôi là ck ??? Nghe mắc cười -Hic, chị ơi ko lẽ mình phải giải thích hết tất cả lại cho ck nghe sao? Hoàng Hà hỏi -Chỉ còn có cách đó, mới có thể khôi phục lại trí nhớ cho ck Rồi way wa Đông, nàng nói típ -Xjn lỗi, Anh gọi nhầm, đây là Hoàng Hà, nhỏ tuổi hơn Đông, Đông gọi Hà là e nhé, còn Quế Anh thì bằng tuổi Đông nên ta có thể xưng tên! -Hoàng Hà, Quế Anh, nhưng tôi đâu wen ai tên như vậy đâu -...Chúng ta vừa mới wen nhau thoy -Thế à??? Nó ngẫm nghĩ rồi bỗng giật mình thảng thốt -Ơ, vậy Hạ Tường đâu? Có Tử Đông thì phải có Hạ Tường chứ? Hay cậu ấy sang Anh mất rồi, hic ko thèm chào tạm biệt mình lun TT__TT -Hạ Tường là ai? Hà hỏi nó, nó vừa thút thít vừa nói -Là bạn thân nhất của tôi, chúng tôi chơi với nhau đã 10 năm nay ròy, vậy mà cậu ấy phải theo gia đình sang Anh định cư, tôi ko mún xa Tường đâu -Thôi nào, nín đi Anh sẽ tìm Hạ Tường cho Đông mà -Có thật ko? Mặt nó tươi tỉnh hẳn lên -Uh` sáng mai Anh sẽ gọi cho Hạ Tường bảo cậu ấy lên đây chơi với Đông chịu ko? -Chịu ^^ -Vậy thì ngủ ngoan đi! -Ưm Nó liền nằm xuống giường - đắp mền lại & toe toét cười -Chúc 2 bạn ngủ ngon nhé, tôi ngủ trước đây! Nhìn ck mình như 1 đứa trẻ Quế Anh ko khỏi buồn lòng, nhưng phải cố gắng ko đc để ck mất hết kí ức ... Sáng hôm sau, Tương Tử & Như Ý đến bệnh viện thăm Đông, gặp đc Quế An ngay trước cổng, Tử liền hỏi -Tử Đông nằm ở đâu vậy? -Tôi ko biết! -Sao lại ko? -Tối wa chị tôi ko cho tôi đi cùng để đưa Đông nhập viện >“< -Thật là tệ wá, sao mọi chiện rắc rối lại xảy ra cùng 1 đêm & nhằm vào 1 mình Đông chứ? Như Ý nghe nói vậy thì bật khóc, cả 3 cùng hỏi thăm y tá & vào đc phòng của Đông. Lúc này nó đang đc Hoàng Hà đút cháo choa ăn, thấy ng` lạ, nó liền rụt ng` lại -Ai thế? -Đều là bạn mà, Đông đừng sợ Quế Anh nắm tay nó, trấn an -Sao nhìu wá vậy? -Bạn học của Đông đó -Nhưng tôi có thấy ai wen đâu? -Tại Đông bị bệnh nên wên thôy -Vậy sao? Nó ko rụt lại nữa nhưng cứ cúi đầu xuống, cầm lấy tô cháo của Hà, tự múc ăn -Tử Đông sao rồy? Từ lo lắng hỏi -Bác sĩ nói có thể Đông bị mất trí nhớ! -Sao? Quế An thốt lên, cả Như Ý cũng tỏ vẻ ngạc nhiên khj nghe Anh nói. Tương Tử trầm ngâm : "mất trí nhớ...ko còn nhớ chuyện gì ngày trước nữa...Vậy nếu mình bắt đầu lại...với Đông thì sao?" . Và thật trùng hợp khj ko chỉ Tử mới có suy nghĩ đó, cả Quế An cũng vậy! ...... Trẻ con...háo sắc (cont) Quế Anh giới thịu cho Đông biết tên mọi ng` & nói -Bây giờ tới Đông giới thịu cho mọi ng` biết về mình đó! -Hả? Có cần phải vậy ko? -Cần chứ! -Ưm... Nó rụt rè nói -Tôi là Tử Đông, tôi 10t, học lớp 5A trường Little G Tất cả đều lặng đi & nhận ra trong đầu của Đông bây giờ chỉ còn lại kí ức của 10 năm đầu tiên thôi. Tiếng chuông đt vang lên phá vỡ bầu không khí im lặng đó, của Tử, nàng chạy ra ngoài nghe -Alô, phải? Mình là Hoa Tương Tử đây, ừm nhưng mình ra trường roy` , chức Hội trưởng Bóng rổ do ng` khác đảm nhận mà...Sao? Tìm Tử Đông hả? May cho bạn, mình đang ở chỗ Đông đây! Bệnh viện XYZ, tối wa cậu ấy bị tai nạn...OK gặp bạn sau! -Có ai đó tìm Đông, ko hỉu sao lại gọi cho mình? -Là ai? Quế Anh hỏi, Tử lắc đầu -Ko bjk, lát nữa ng` đó sẽ đến đây! Từ nãy đến giờ Đông ta toàn nhìn Như Ý - nhìn chằm chằm ko rời mắt =_= - tật háo sắc vẫn đc bảo tồn sau tai nạn ( ax ). Ý mỉm cười với nó, làm nó thý lòng lâng lâng -Như Ý dễ thương wá Nó khen làm nàng đỏ mặt. Anh nói nhỏ vào tai nó -Ý ko nói đc nên Đông ko đc nói gì động đến chuyện đó nhé, Ý sẽ bùn đó -Uh` ! Tôi biết roy` ^^ -Ko đc xưng tôi nữa >“< Hoàng Hà tát yêu vào má Đông 1 cái -Chứ xưng gì (_ _") trong trường cô giáo dạy xưng vậy mí là ngoan mà ??? -Xưng là "Đông" vậy nghe thân thiện hơn Hoàng Hà nghiêm mặt bảo nó, nó gật gật đầu -Ừa ^^ -Bjk nghe lời mới là ngoan! Phải nghe lời em & chị Quế Anh đó, nhớ chưa? -Uh` tôi...a Đông nhớ mà ^^ Suýt quên, lộn nữa! Như Ý viết vào 1 tờ giấy đưa cho Đông đọc : "Đông còn nhớ nh~ gì đã đc học ko?" -Uhm` nhớ chứ ! Nguyên hàm & Tích phân khó nhằn nè, Đông cứ bí wài Mọi ng` ko khỏi ngạc nhiên - kiến thức đó chỉ đc học ở lớp 12 thôi! Đông vẫn còn nhớ ???!!! Ý viết típ "Đông nghỉ học nhiều wá mất bài hết, để Ý giảng lại mấy bài Đông ko học nha" -Hi` cảm ơn Ý nhe !!! Trong lòng nó thực sự háo hức, đc gần ng` đẹp thì còn gì bằng chứ ..... Làm lại từ đầu Đúng như chẩn đoán của bác sĩ, Tử Đông có 1 vết máu bầm trên não, và đó chính là lý do nó hoàn toàn ko nhớ gì. Nghe vậy Quế Anh nói nhỏ vào tai Hoàng Hà -2 chị em mình cùng cố gắng lấy lại kí ức cho ck e nhé! -Dạ e biết mà !^^ Tuy nói vậy nhưng trong lòng Anh vẫn có 1 nỗi lo canh cánh - mọi thứ phải bắt đầu lại... đồng nghĩa với tình yêu mà ck mình dành cho mình cũng sẽ hoàn toàn khác xưa??? Nàng thở dài, Tử Đông ngây thơ hỏi -Bác sĩ nói Đông bị làm sao? >“< -Thì mất trí nhớ đó -Vậy...Đông 18t rùi hả? Như lời Ý nói đó Quế Anh gật đầu, nó liền way sang Như Ý cười toe -Vậy là Đông = tuổi Ý rùi ! Hoàng Hà kéo tay Anh lại nói -Xem ra ck thix Như Ý lắm -Uh` nhưng mình đâu làm đc gì ? Vì hiện tại 2 chị e mình cũng có vị thế ngang hàng với Như Ý thôi -Hic vậy thì...tình cảm vợ ck bấy lâu nay đã trở lại con số 0 sao chị??? -Chị nghĩ vậy! Quế Anh đau đớn thừa nhận. Đúng lúc ấy thì chuông đt của Tương Tử lại reo lên, -Alo, Tử nghe đây! Phải Liền đó cửa phòng bật mở - 1 ng` lạ bước vào - đưa tay quệt mồ hôi trên trán & thở phào -Cuối cùng cũng đến đúng chỗ! Trong khj tất cả mọi ng` vô cùng ngạc nhin trước sự xuất hiện của nàng thì Tử Đông đã nhảy vội xuống giường, ôm chầm lấy nàng -Ôi tớ tưởng cậu đã bỏ tớ mà sang Anh rồi chứ...Hạ Tường ...... Thanh mai trúc mã Hạ Tường vỗ vỗ lên lưng Đông nói -I miss u so much! -Hihi Nó khoái chí cười rõ tươi khj nghe nàng nói vậy -Để tớ nhìn cậu đã nào, khác wa'...cũng đã 8 năm rồi còn gì -8 năm đâu??? Mới tuần trước cậu wa nhà tớ khóc lóc bảo sắp phải sang Anh làm tớ cũng thật bùn não ruột này May mà cuối cùng ko đi! Hạ Tường chưng hửng, Quế Anh vội giải thích -Xjn lỗi bạn! Tử Đông mới bị tai nạn nên...tỉnh lại chỉ nhớ mình lúc 10t thoy -Hả Nảng rưng rưng nước mắt nhìn nó rùi hỏi tất cả -Mọi ng` đều là bạn của Đông hả? -Ko! Hơn cả bạn Hoàng Hà buột miệng nói -Là sao? Quế Anh nói nhỏ vào tai Hạ Tường -Mình & Hoàng Hà là vợ của Đông -Vợ? Sao lạ vậy? Ở VN cho phép les kết hôn với nhau rồi sao? Mà Đông mới 18t thoy mà >“< -Ý mình là Đông là ng` yêu của mình - mình là Quế Anh ! Và của Hoàng Hà nữa -1 lúc mà hắn yêu 2 ng` sao? -Uhm` ! Tử Đông...háo sắc lắm Nghe vậy Hạ Tường quay ngoắt sang Đông, trợn mắt lên -Hey! Cậu mê gái wa' vậy -Làm j` có Nó nhăn nhó -Quế Anh nói kìa - khỏi chối .Tại sao ngày trước nói với tớ là dù có ra sao thì cậu vẫn lun bên tớ mà! Thậm chí cậu còn sang nhà nói với mama & baba tớ là sau này sẽ chăm sóc cho tớ đến suốt đời nữa mà -Uh` tớ nói tớ nhớ mà -Mà cậu xem , 8 năm wa cậu đã có bao nhiu ng` yêu rồi , ko dưới hơn 2 đâu nhỉ? Quế An & Tương Tử giật mình , đúng là Đông có wa' nhiều ng` để yêu !!! Cạnh tranh sẽ thật là gay gắt -Tớ chưa có ai! Tớ thề đấy! -Quế Anh & Hoàng Hà là ng` yêu của cậu hiện tại đó ! Chỉ vì tai nạn mà cậu mất trí nhớ thoy Nó ôm đầu -Tớ ko nhớ gì cả? Hic, tớ chả bik bi giờ tớ đang là ai nữa... Làm sao đây??? Nhìn thý nó như vậy lòng Quế Anh xót xa. Hạ Tường bỗng nhin ôm chặt lấy nó nhẹ nhàng nói -Ko sao mà! let it be! i always beside u ! i love u Những cô gái có mặt trong phòng - tất cả - trừ Như Ý - đều tái mặt đi khj nghe nàng nói ra câu nói đó...