Con Bạn Và Tuổi Đời Nhục Nhã – Truyện Dài ( 25 Chương )

Phần 19

Bonita giữ tôi làm việc cạnh nàng vừa là một thuận lợi cừa là một trở ngại cho tôi. Hẳn nhiên là các bạn đồng sự không ai dám hó hé phàn nàn gì, nhưng tránh sao khỏi việc ma cũ dèm pha, ăn hiếp ma mới. Điều này tôi đã thoáng nhận thấy khi các bà sáp lại nhỏ to với nhau, nhưng hễ thấy tôi lảng vảng tới là họ chuyển hướng ngay sang đề tài khác.

Bonita đâu phải là người không biết, nàng cứ luôn trấn an tôi : mày đừng sợ, không đứa nào làm gì được mày đâu. Tao còn nắm chức supervisor ở đây thì ai muốn đụng đến lông chân mày, hẳn họ phải bước qua xác tao trước đã. Tao cam kết với mày, chuyện này thì tao còn vững lắm. Rồi Bonita hé lộ với tôi về chuyện một tay xếp nào đó vẫn theo vờn ghẹo cô ta. Ông ấy đã nhiều lần gạ gẫm cô đi ăn, đi chơi, nhưng cô vẫn còn cố treo giá.

Cô ấy tâm sự : tao cũng chẳng còn tốt lành gì, nhưng kinh nghiệm cho thấy tay nào chưa sờ mó gì được thì xun xoe bợ đỡ, song khi đã lột tao được một lần là lại chán bỏ đi ngay. Từ ngày tao xa mày, đã mấy lần tao lấy chồng, nhưng chỉ ba bảy hai mươi mốt ngày là rã đám tuốt. Mày biết sao không, đàn ông nhìn tao qua lớp vải bọc ngoài thì trầm trồ nuốt nước miếng, tưởng là có phải chết ngay để được tao cho nhìn một lát cũng cam, vậy mà khi mảnh vải cuối cùng được mấy chả lột bỏ ra rồi là vội nhắm mắt quay đi. Những cái sẹo chết tiệt ở vú tao, ở lồn tao trông chẳng còn mỹ thuật gì cả nên họ chán. Lại còn những dấu bầm vì bị đốt nữa, họ nản cũng phải.

Tôi giả bộ hỏi chọc cô : thế còn tôi, liệu Bonita cho tôi được nhìn ngắm tôi có sẽ thất vọng như họ không ? Bonita nửa như vui, nửa như giận. Cô đập tay phành phạch vào hai bên đùi và gắt lên với tôi : trời ơi, tao biểu mày bao lần rôi mà cứ tôi với cô, bộ mày sợ hay giận tao sao ? Mày hổng bỏ cái lối nói thiếu thân mật đó thì đừng nhìn mặt tao nữa.

Tôi phải bẽn lẽn nắm lấy bàn tay xinh xắn của nàng mà nhỏ lời phân trần : Bonita phải hiểu cho tôi, đây là nơi làm việc của ta, uy tín Bonita cần phải được bảo toàn để Bonita hoàn tất trách nhiệm. Lúc nào chúng mình gặp riêng nhau sẽ thân mật cũng có muộn đâu. Bonita vẫn chưa ưng, nàng nói tiếng Mỹ xưng với nhau là I với You thì chẳng mày tao là gì. Mày đừng đánh trống lảng.

Bonita càng ngày càng nôn nóng sắp đặt cho tôi vào một vị trí thuận lợi hơn. May sao người phụ trách coi kho bị đau xin nghỉ, Bonita cất nhắc đưa tôi trám thay liền. Hẳn nhiên là mọi người trầm trồ, nhưng Bonita cũng chẳng cần phải giải thích hơn thiệt. Nàng ra lịnh cho tôi bỏ line vào coi kho ngay và nàng bỏ cả một buổi dài để chỉ cho tôi về số hiệu từng loại board, từng loại chip để tôi sớm làm quen mà phân phối nhu cầu không bị sai lệch.

Nàng hí hửng xán sát rạt vào tôi, lúc thì giụi cái ngực vào cánh tay, lúc thì cố tình chổng mông để tôi nhìn rõ cái thong bên trong nhỏ xíu. Nàng nghịch ngợm tán tôi : từ ngày có mày, tao chọn mặc thứ này cho mát. Đúng ra thì tao không muốn mặc bất cứ thứ gì bên trong, nhưng sợ hớ hênh ngồi để tè le ra, mọi công nhân coi thường. Còn mày làm trong kho, giờ giấc phát parts có lúc, thỉnh thoảng tao sẽ ghé vào kiểm soát để mày được sờ soạng, mân mó cho vui.

Nàng nói mà cặp mắt đong đưa liếc tình làm tôi cũng xốn xang chớ bộ. Tôi nhắc lại câu hỏi chưa được giải đáp, Bonita cười bảo lại : mày có chê tao bao giờ đâu, hồi vú lồn tao còn bị cắn nát muốn rơi ra ngoài mà mày vẫn nương nhẹ thoa thuốc cho tao. Tao thương nhứt là mày thấy tao xuýt xa vì sót, mày đã chẳng nề hà gì áp môi vào thổi và hun lên mấy chỗ đó khiến thuốc đỏ dính tùm lum như hề. Kỷ niệm đó làm sao tao quên nổi.

Tôi đặt tay lên lưng nàng xoa đi xoa lại và lí nhí nói lời biết ơn. Bonita sẵn dịp ngả luôn vào mình tôi, mùi phấn son, mùi hương đàn bà, mùi mồ hôi thoang thoảng xộc ngay vào mũi, tôi choáng váng ngay. Tôi bợ nhẹ lên đôi vú cô và xoa xoa phía ngoài áo. Bonita đưa chưn đá nhẹ cho cánh cửa khép bớt lại, rồi lần tay mở bớt mấy cái nút trên áo để bày ra chiếc cót xê màu hồng mỏng. Tôi thọc luôn hai tay vào mân mê cả hai cái vú một lượt, dùng bề trong ngón tay vân vê cái núm đang muốn mọng lên.

Bonita tìm môi tôi hôn ngấu nghiến. Tôi ghì nàng vào người, đè một bên vú nàng vào vào ngực và há miệng ra bú ngoạm bên ngoài chiếc áo lót, mút chùn chụt liên hồi. Bonita ư ư lên nho nhỏ, tay vò vò mái tóc tôi. Tôi ngoạm bên vú này rồi đổi sang bên vú kia, nút như con trẻ nút vú mẹ. Bonita sướng cứ cố ưỡn người lên cho tôi ngậm trọn bầu vú nung núc đầy miệng.

Đến nước này thì tôi cũng chẳng còn giữ được nữa. Tôi dùng một bàn tay bóp vú nàng, miệng thì vẫn bú mạnh một bên, còn một tay thì lòn vào váy nàng mà xoa chỗ giữa háng. Chưa gì nước ở chỗ lồn nàng đã rịn ra, tôi day day ngón tay vào chỗ ướt át đó, mắt Bonita dại hẳn đi. Nàng ngã dúi vào ngực tôi, may có chiếc ghế ở gần, tôi xê người ngồi lên và Bonita thì ở vị thế ngả hẳn người ngửa ra.

Đôi giò nàng đã dang hết cỡ rộng, tôi ngoáy mấy ngón tay vào khe lồn nàng, lúc miết xoa đám lông, lúc kéo ngược lên chọt xuống ở cái khe ướt lép nhép. Tôi bú mạnh hơn ở vú, con cặc tôi cũng bắt đầu nứng độn cục, u lên dưới mông nàng. Bonita nhích người ra tìm chỗ zipper kéo rẹt xuống rồi lòn tay vào trật cặc tôi ra khỏi quần sịp mà vuốt lên vuốt xuống.

Càng vuốt nàng càng kêu ư ư như con mèo con. Nàng không dứt giụi mặt vào mũi tôi đòi được thưởng cho cái hôn chờ đợi. Tôi đè nàng nằm hẳn ra trên đùi tôi, rôi tôi vừa bóp vú, vừa lấy ngón tay thọc vô thọc ra chỗ cửa lồn nàng. Bonita đã dữ nên co hai giò lên thành ghế chịu đựng. Nàng lính quính như người say thuốc, mắt đổ sao tung tóe khắp nơi.

Tôi vần hành hạ nàng bằng những cái hôn sâu, bằng những miệng ngoạm đầy vú nàng, bằng những cái liếm lên núm vú, vào nách, vào mặt, vào mũi mà vẫn không tha ngoáy đi ngoáy lại cái cửa lồn đẫm nước. Khí lồn ra nhiều, nhễu nhão đầy các ngón tay chảy dài xuống váy. Nàng vội nhích người lên nhét gấu váy tránh không cho nước thấm, nàng sợ khi đi ra ai nhìn thấy sẽ dị.

Tôi nghĩ nếu lúc ấy có ai báo là chủ đang đi thanh tra chắc Bonita cũng chẳng ” khe “. Cơn nứng làm cho nàng chẳng còn e dè gì cả. Phần tôi, hôn hít, bú mớm vú nàng chợt bị khựng. Tôi vừa nhằn phải cái sẹo trên vú nàng như vừa bị một hạt sạn rơi vào. Bonita cũng chưng hửng nhìn xoáy vào tôi. Như phản xạ, nàng vơ vội vạt áo định cài lại, tôi phải ngăn cản và vả lả nói với nàng : cha mẹ thằng chó, nó cắn mày tệ đến vậy sao. Bao nhiêu tháng ngày rồi mà cái sẹo vẫn không lành nổi.

Bonita lần đầu nghe tôi mày tao nên tin ngay. Thú thực, tôi không chê gì vú lồn nàng mặc dù trước đó tôi đã mằn đi mằn lại, các vết sẹo khi bị vuốt dưới ngón tay không thấy trầm trọng như bị nhằn dưới miệng môi mình. Có lẽ vì những nơi mềm dịu mà chợt thấy sần lên một vết lợn cợn thì cơn khó chịu càng thấy dâng bội lên.

Tuy vậy, tôi cũng thấy cần chấm dứt đợt dục vọng vừa ào ạt tới. Tôi không muốn sa đà để xảy ra điều đáng tiếc. Chính tôi cẩn thận đỡ Bonita ngồi dậy, rồi ôn tồn gài các nút áo và vuốt lại váy cho nàng. Sợ nàng hiểu lầm, tôi phải phân trần : mày với tao còn nhiều dịp gặp nhau, đừng để chuyện không hay xảy đến.

Bonita cũng sôi nổi hẳn lên. Nàng căn dặn tôi : từ nay mày đi làm khỏi dặn vợ lo thức ăn đem theo nữa. Mày ăn chung với tao, mình sẽ có lý do để gần nhau nhiều hơn. Tôi bâng khuâng vì biết cái gút thắt đang tỏa rộng ra, ôm gọn tôi lọt vào và xiết dần thít chặt lại. Tôi là con hổ bị sa lưới để rồi ngẩn ngơ nằm ” gặm một mối u buồn trong cũi sắt “. Cho đến bao giờ mới thoát ra khỏi được đây. Xem ra cũng tại cái nghiệp mình bắt vậy, tài hoa chi để luôn vướng bi lụy vào người.

Tôi ngẩn ngơ thì Bonita đốt đít thêm : mày nghĩ gì mà bần thần ra vậy. Cuối tuần này mày đến tao đi, nói là tao nhờ mày chút việc, chắc bả hổng ghen đâu. Vả chăng người Việt mày nghe nói hay chiều xếp lắm, sợ bị mất nồi cơm, mày cứ nói thẳng với bả là tao nhờ, thế nào bà cũng để mày đi, có khi còn hối mày là khác.

Tôi không thấy an lòng. Tôi bày tỏ sự lo ngại khi chạm trán với bồ hay người yêu của nàng khi đến. Tôi bông đùa nói với nàng : đàn ông Mễ ưa chơi súng ống, tao sợ. Rủi bắn tao hổng chết mà cụt mẹ nó cái vòi thì còn hứng thú chi đâu. Bonita cười lên hăng hắc rủa : đồ quỉ, nói tầm xàm. Có thằng chó nào yêu tao đâu mà khéo lo.

Tôi kéo cô ta vào hôn gỡ một cái nữa và bóp thêm vào hai vú một lần rồi cả hai mới cun cút xa nhau. Phía ngoài, tiếng máy dập, máy hàn vẫn ì xèo hoạt động. Mấy line vẫn chăm chú công việc của họ.

(Hết Phần 19 … Xin mời đón xem tiếp Phần 20 )