Cô Vợ Của Tôi

Thái Phong ngồi xuống soffa một cách mệt mỏi vì cơn đau vai…
– Anh đau vai à ?
Thái Phong quay lại
– À ờ… anh hơi mõi
Nó mĩm cười đi đến chỗ Thái Phong
– Để em
Ánh mắt ngơ ngác và bất ngờ nhìn vợ
Nó nhẹ đặc tay lên vai chồng và massage…
– Em biết massage cơ à ?
– Ừ ! em đã học nó rất lâu… nhưng có dịp dùng
Thái Phong cảm thấy dễ chịu, vịnh tay vợ nói
– Anh cảm thấy rất vui!
Nó dừng tay… nhìn chồng
– Em đã thay đổi … điều đó làm anh rất vui. Anh đã thật sự có được 1 người vợ
Nó mĩm cười và tiếp tục bóp vai cho chồng…
– Anh…. phải giữ em thật chặt đấy…
Thái Phong nhíu mài… nhìn nó
– Đừng bao giờ để em đi nữa…
Thái Phong không hiểu nó đang nói gì …
– Em… sao thế ?
– Không !! anh vui thì tốt rồi….
Nó quàng cổ chồng , ôm chặt…
– Thái PHong à….
– Hả ?
– Em…. Rất khó chịu…
– Sao vậy ?
– Em không hiểu mình đang nghĩ gì nữa…
– Thế thì đừng nghĩ nữa… ngủ sớm đi
Nó buông tay ra khỏi người chồng
– Phải rồi… em nên nghĩ ngơi thôi…
Thái PHong nhẹ nhàng đứng lên cạnh vợ
– Anh nghĩ trước đi… em muốn ở đây 1 mình…
Thái PHong do dự…
– Em chắc có ổn không…
Nó cười gượng
– Đươc mà…
Thái Phong… bước lên phòng…
Nó ngồi ờ dưới… nhìn ra ngoài trời… tâm trạng
nặng trĩu….
RENG…RENG…RENG…
Điện thoại nó rung…
– Alo !
– Kỳ vẫn chưa đổi số sao ?
– …Trung…Trung Hiền?
– Rất may vì đã nhận ra giọng của Hiền….
– ..sao..
– Thật sự là rất ngạc nhiên khi thấy Kỳ và Thái Phong như thế
Nó bịt miệng mình…
– …..
– Hiền nói thế không phải là cố ý … thật sự là… có cảm giác rất lạ !
– …
– 3 năm qua… chắc là Kỳ đã có thể bắt đầu lại từ đầu rồi thì phải !?
Nó … lấy lại bình tĩnh…
– … phải… Kỳ và Thái Phong giờ rất hạnh phúc.
– Thế sao ?… cũng đúng… Kỳ làm thế là không có gì sai…
– Hiền… và Thảo Yên thế nào ?
– Rất tốt !!…
– …thế…thế sao ?
– Ngày mai Hiền phải bay về Mỹ… tiếp tục công việc của mình…
– Nhanh vậy ?
Trung Hiền bật cười
– Đừng lo… Hiền sẽ sớm quay lại nếu mọi chuyện ổn thõa…
– ….
– Tử Kỳ !
– Hả ?
– 3 năm qua… Hiền.. vẫn không thể nào … TÍT …TÍT …TÍT….
Nó đã cúp máy của hắn… nó biết điều hắn sắp nói… nó biết nếu để nó nghe những lời đó… có lẻ… nó sẽ làm điều gì có lỗi với Thái Phong mất… nó đã làm đúng… nên chấm dứt thôi…
Sáng hôm sau
– Anh thức rồi à ?
Thái Phong mở mắt nhìn vợ mĩm cười :
-ừm ! em thức sớm vậy
– Em phải chuẩn bị đồ cho anh đi làm và cả bữa sáng nữa
– Vất vã cho em quá !!
Nó mang bộ vest đến cạnh giường Thái Phong
– Đã gần 8h rồi đấy , anh thay đồ nhanh đi !
– – Yes Sir
___________________________________________
Trên đường đến công ty….
– Anh à !!
-Hả ?
– Từ giờ… anh phải cố gắng làm việc thật tốt đấy !!
– Sao thế ! anh làm không tốt à ?
– Không !!… ý em là… anh phải thật sự hết lòng trong công việc, để giúp công ty chúng ta hơn nữa
Thái Phong e dè
– Hôm nay … em lạ thế !!
– Em….
– Chuyện gì !! ai dám làm vợ anh RẦU thế ! anh liều mạng với nó
Nó nhăn mặt
-Anh nghiêm túc đi !! không phải chuyện đùa đâu
– …được !!… anh không giỡn nữa… em nói gì anh nghe đó ! làm việc chăm chỉ là được chứ gì !!
Nó mĩm cười
– Ừm !
___________________________________________
Nó bắt đầu suy nghĩ chính chắn hơn… việc nó cần làm lúc này là cố gắng dẹp đi cái tình cảm ngu ngốc ấy mà chú tâm giúp đỡ gia đình chồng mình… Dù cho điều đó … là làm trái lại… người tình xưa…
– Mình phải thật bình tỉnh… nên làm những điều nên làm… và tuyệt đối không được làm điều gì có lỗi cả !!!!
Ngay từ giây phút đó, nó dốc hết sức và tài cán của mình, một lòng giúp đỡ công ty… và điều đó đồng nghĩ với việc nó đang chống đối Trung Hiền…..
Thời gian trôi rất mau… hàng đống công việc đang dồn thành núi chờ nó làm… Thái PHong cũng không phải là ngoại lệ , liên tục phải ra ngoài bàn các hợp đồng và kêu gọi các nhà đầu tư giúp đỡ….
Cả bữa ăn trưa họ cũng không thể nào ăn được, miệt mài làm … đến khi chiều tan sở cũng vẫn tăng ca….
Thấy vợ chăm chỉ làm đến quên cả ăn… Thái PHong nhẹ nhàng quan tâm…
CẠCH
– Em vẫn còn làm à ?
Nó tháo kính ra… nhìn chồng
– À… em còn rất nhiều bản báo cáo nữa…
– Vất vã rồi ! em ăn chút gì đi
– Không sao ! em không đói !…
Thái Phong cười và lấy tay sau lưng ra…. 2 ly mì trứng
Nó mĩm cười
– Anh chuẩn bị rồi à ?
– Đương nhiên ! em đã làm rất tốt mà… giờ thì anh thưởng cho em tô mì SIÊU CẤP Thái Phong !!!
– Có nữa hã ?
Thái Phong nhíu mài
– Sao lại không ! chỉ có anh nấu mới ngon được như thế
– Được ! vậy em phải thử rồi mới nói
Thái Phong vui vẻ mang ly mì đến bàn làm việc của vợ
– Thơm quá !!!
– Em ăn thử đi…
Nhìn Thái Phong…rồi cầm ly mì lên…. Ăn thử
-Ý….
Nó nhăn mặt lại
– Sao vậy ?
Nó cười
– Ngon thiệt !!!
Thái PHong cười thoãi mái
– Đương nhiên rồi !!
– Coi bộ dạng hớn hở của anh kìa… anh làm xong công việc rồi hả !!
Thái Phong nhăn mặt đau khổ …rên lên
– Từ sáng đến giờ, kể từ lúc em nói anh phải chăm chỉ làm việc thì anh không lúc nào nghĩ tay. Chạy từ bên này sang bên kia, kí kết hợp dồng , thương lượng với nhà cung ứng và đầu tư. Còn phải sắp xếp lịch trình và công tác của cả tuần nữa… Chưa bao giờ anh chăm chỉ như thế đấy
Cô vợ cười
– Anh giỏi thế à !!
– Vì anh là chồng em mà ! hớ hớ
– Anh phải giữ vững công ty đấy !!! em ũng hộ anh
Thái Phong mặt đầy quyết tâm
– ĐƯỢC ! nghe câu nói này của em anh sẽ càng làm tốt hơn…
– Ừm!
__________________________________________
Sau khi được cổ động bằng 1 ly mì SIÊU CẤP của chồng thì Tử Kỳ lại càng có thêm động lực để làm tiếp công việc. Nhưng…. Chuyện đời ai đoán được chữ ngờ chứ ?
RENG…RENG …RENG….
Nó đặc bút xuống và cầm điện thoại lên
– Trung…..trung hiền ?
Nó… muốn tắt máy… nhưng… cũng không biết thế nào nữa… nó để mặc cho chuông điện thoại reo….
Cuối cùng thì tiếng chuông cũng dứt… nhưng kèm sau đó.. là
PÍP PÍP….tin nhắn
Nó chần chừ, do dự… không biết nên mở tin hay không ?…. nó rối lắm… nhưng không hiểu sao… nó vẫn đọc tin nhắn
hiền sẽ đi chuyến bay lúc 8h nếu có thể hiền muống gặp kỳ trước khi lên máy bay nếu đồng ý thì kỳ hãy tới sân bay hiền chờ kỳ
– Tại sao mình lại có cảm giác này…. Tại sao lại có ý nghĩ là sẽ đến gặp Trung Hiền… mình đã có gia đình rồi, người mình thật sự yêu thương lúc này là chồng mình…. Là Chung Thái PHong chứ không phải là Phạm Trung Hiền nữa….
Nó hoan mang… nhìn xung quanh… rối loạn… KHi nó nhìn đồng hồ thì kim dài gần chỉ 12
-15 phút ?….
Không biết nguồn lực nào lại khiến nó làm thế này, nó run rãy tay…. Cầm lấy áo khoác… và lập tức bước ra khỏi phòng….
_______________________________________
Thái Phong tình cờ thấy nó chạy ra ngoài rất vội vã….
Vì lo lắng cho vợ nên cậu ấy quyết định chạy theo….
Chuyện gì có thể xãy ra chứ ?
Tử Kỳ đến gặp Trung Hiền…. hay là… chỉ tình cờ đến 1 nơi nào đó…
Hoặc dã… nếu gặp lại hắn… Tử Kỳ sẽ làm gì !!?….
Thái Phong sẽ như thế nào nếu thấy vợ mình…
đang lo lắng chạy đến bên Trung Hiền ?
Nó lái nhanh chóng xuống bãi đậu xe và lái xe đi… Thái Phong phía sau dùng xe công ty theo dõi .
Tâm trạng của nó rất căng thẳng và lo lắng, liên tục nhìn đồng hồ vì thời gian chỉ còn 10 phút nữa mà thôi .
Chiếc xe nó đột nhiên tăng tốc , làm cho chồng mình phía sau phải chạy nước rút theo nó…
– Chuyện gì mà cô ấy gấp thế ?
Cuối cùng thì nó cũng đến được sân bay
– Còn kịp !
Nó nhìn đồng hồ và tức tốc chạy vào bên trong
Thái Phong vội đậu xe và chạy theo vợ
– Sao cô ấy lại đến sân bay ?
Nó sốt sắn , cầm điện thoại lên gọi và ngó xung quanh…
– Trung Hiền !
– Kỳ… đến à !?
– Hiền đang ở đâu ?
Hắn im lặng… điều đó càng làm nó hoan mang và lo lắng hơn
– Hiền đang ở đâu ?
– Xoay lưng lại đi !!
Trước mặt nó là 1 Trung Hiền bằng xương bằng thịt, đang nhìn nó… mĩm cười
Nó quay gót và chạy tới chỗ Trung Hiền ….
Nhìn Trung Hiền vui mừng à ?
KHÔNG
Nhìn hắn với ánh mắt triều mến à ?
KHÔNG !!
Nó nhìn hắn với đôi mắt đang rưng rưng đầy vẽ câm phẫn….
– Kỳ… sao thế !!?
Nó đứng nghiêm nghị nhìn Trung Hiền, miệng mấp máy như muốn nói điều gì đó …
– Không phải được gặp Hiền , Kỳ mừng đến thế sao ?
– Phạm Trung Hiền !!
Hắn bàn hoàn nhìn nó…
– …. ….
– Tôi nói cho Hiền biết… Tôi sẽ không để bất cứ ai phá hoại hạnh phúc gia đình tôi…. Kể cả cậu !
Ánh mắt dường như không tưởng được những điều đó lại có thể thốt ra từ người phụ nữ mà hắn luôn giữ trong tim bao lâu nay.
– Kỳ… Kỳ đang nói gì vậy ?
– Tôi !! Lý Tử Kỳ … với tư cách là một người đã lập gia đình . Tôi muốn nói với cậu rằng… Tôi sẽ không bao giờ phản bội Thái Phong… lại không bán rẽ lương tâm mà có suy nghĩ sẽ bắt đầu lại với cậu 1 lần nữa đâu !!!
Trung Hiền im lặng… chỉ đứng nhìn nó… vô cùng xót xa…
– Tôi không hề mong Hiền sẽ quay lại đây dù chỉ là 1 giây ! Tôi chỉ muốn giữ trong lòng mình một hình ảnh Trung Hiền với tư cách 1 người bạn thân … đừng bao giờ phá hỏng nó vì như thế tôi chỉ càng hận cậu hơn mà thôi … Phạm Trung Hiền !
Lời nói ấy như nhát dao đâm vào tim hắn…. Tử Kỳ…đã thay đổi rồi …
Hắn cười… nụ cười thật chua xót…
– Vậy… thì Kỳ hãy hạnh phúc đấy !!!
Rồi hắn quay lưng đi… không quay lại nhìn nó… dù chỉ là 1 lần…
ẠCH ~
Nó ngồi quỵ xuống đất… nhìn Trung Hiền/… với dòng lệ đang rơi…
Thái Phong từ phía sau chạy tới… đỡ lấy nó
– Em à !
Nó bàn hoàn quay lại
-Thái Phong ?
– Sao em lại đến sân bay ?… mà sao em lại khóc ?
Nó mĩm cười , đặc tay lên má chồng…
– Xong rồi !!… chúng ta về thôi…
Thái Phong đỡ vợ đứng dậy và dẫn ra xe
_________________________________
Thái Phong mở cửa và đỡ nó vào trong ngồi
Chồng nó bỏ mặc chiếc xe công ty, lo lắng cho nó và chở nó về bằng chiếc xe của mình…
– Vừa xãy ra chuyện gì vậy !?
– Em…vừa mới làm 1 chuyện…
Thái Phong càng lo hơn cho nó
– Em vừa nói gì thế ?
– Em… đến gặp Trung Hiền…
Thái Phong… sững sốt
– Em đã nói rõ với cậu ấy…. có lẽ … sau này cậu ấy sẽ không làm phiền chúng ta nữa !
– …. ….
Nó mĩm cười
– Anh đừng lo !… giờ thì mọi chuyện đã được giải quyết… anh hãy cố gắng giúp đỡ công ty nữa là được…
– Được !! anh không lo nữa… sẽ dóc hết sức giúp đỡ công ty… em đừng khóc nữa
Nó gạt nước mắt , nhìn chồng
– Em không khóc đâu !! … đây là những giọt nước mắt hạnh phúc của em đấy !!
– Vợ à…
___________________________________
2 người họ thật ngây thơ…. Chưa chấm dứt đâu…. Chưa kết thúc đâu… đó chính là khởi đầu đấy !!!…. vì lời nói CÂY ĐẮN của nó như thế… lòng chiếm hữu và ghanh ghét nơi Trung Hiền lại ngày một lớn lên… và đã trở thành 1 cuộc trả thù chứ không đơn thuần là… giành lại chức chủ tịch… và nó nữa !
Kể từ ngày hôm ấy , nó buông lời nói cự tuyệt tình cảm Trung Hiền… lòng nó đã nhẹ đi một gánh nặng lớn… toàn tâm toàn ý bên cạnh Thái Phong…. Nhưng… ý nghĩ của nó thật ngay thơ…. Nó nghĩ Trung Hiền sẽ thông suốt… sẽ không quay lại… sẽ không bắt ép công ty… và không còn làm khó nó nữa…
Sai lầm lớn nhất chính là đó… Trung Hiền… thật sự không đơn giản như thế… Chính nó đã thúc ép 1 con người khác nơi hắn.. và chuẩn bị tiếp đón sóng gió mới phía trước…
__________________________________
4 tuần sau…..
11h30 pm
– Em à !! em sao thế ?
Nó chóng tay lên đầu… xoa xoa…
– Chắc là thức khuya quá nên hơi chóng mặt…. em nghỉ 1 tí chắc không sao !
Thái Phong đỡ nó lên giường
– Em mệt thì đừng cố ! công việc ở công ty có thể làm sau mà…
– Anh đó !! chỉ biết thế thôi… không hiểu sao dạo này em hay chóng mặt lắm !!
Thái Phong lo lắng, lấy tay sờ trán vợ.
– Em bệnh à ?
– Chắc vậy !!….
– Dạo này anh thấy em kén ăn lắm đấy…
Nó nhăn mặt
– Thì em ăn không nỗi mà…
– Còn nữa…. lâu lâu thì cáu với anh vô cớ
Nó giận
– THÌ EM THƯƠNG ANH NHIỀU RỒI THÌ GIỜ CÁU VỚI ANH CÓ SAO ĐÂU !!!
Thái Phong vỗ vỗ tay vợ , cười
– Được rồi ! muốn mắng muốn la gì cũng được… miễn là em vui là được
Nó mĩm cười …
– Chồng à !!
– Hả ?
– Đi ngủ đi !!
Thái Phong hí hững nhìn vợ
– ok !!!
Thế là lập tức leo lên giường… ngay lúc đó
BỐP ….RẦM
– Á~~~
Thái Phong ôm đầu và xoa mông vì vợ đánh té giường
– Xuống soffa mà ngủ !!
– Sao… sao kì vậy… không phải em cho anh dọn lên đây rồi sao ?
Nó bậm môi răng đe Thái Phong
– Còn cãi !!!… xuống~~~~~~~~~~~~~
Thái Phong xanh mặt
– Được !!…được…. xuống thì xuống….
_________________________________________
Trong 3 tháng đó… tức là từ ngày mà Tử Kỳ quyết định nói lời cự tuyệt với Trung Hiền, 2 vợ chồng Thái Phong … luôn ngập tràn trong hạnh phúc … nào là đi du lịch… nào là đi mua sắm… v..v.. ôi thôi thời gian này tính tình Tử Kỳ đúng là có trời mới thấu…
Lúc thì Thái Phong cứ như được sống trong hoàng cung với cô hoàng hậu hiền dịu mẫu nghi thiên hạ…. lúc thì như sống trong ANH HÙNG XẠ ĐIÊU…. Bên cạnh LÝ MẠC SẦU…. khổ thân cậu ta….
Tại ngôi nhà thân thương đầy ấp tình yêu của 2 người họ
Thái Phong ngồi bắt chân chéo , chóng tay ra sau … ung dung rung đùi trên soffa… nhíu mày nhìn vợ nói
– Em à !! sao dạo này … em…
Nó vừa nghe đến câu đó thì lập tức bỏ sách xuống… trừng mắt nhìn Thái Phong
– Anh muốn nói gì ?
– …à không !! không có gì….
Thái Phong lau mồ hôi toát đầy trên trán, nuốt nước bọt…
– Anh…chỉ muốn nói là sao dạo này em lại hay thích ăn trái cây thế thôi mà !!
Ánh mắt nó bớt căng hơn , cầm quyển sách đang đọc dở lên
– Em cũng không biết !!
Thái Phong lấm lét nhìn vợ, mặt hí hững cười tũm tỉm ….
– Hay là…
Nó lập tức liếc xéo Thái Phong
– ANH ĐANG NGHĨ GÌ VẬY HÃ ~~~~~~~~
– Nhưng mà rõ ràng
– MỆT RỒI !!! EM ĐI NGỦ ĐÂY
Nó đập quyển sách cái RẦM , một mạch bỏ lên phòng
Thái Phong ngơ ngác nhìn vợ..
– Anh chỉ muốn nói hay là em không khỏe trong người nên mới thay đổi khẩu vị phải không thôi mà…. Làm gì giận như thế !!
Ôi thật là… ai đời lại có người chồng ĐƠN GIẢN đến mức như thế nhỉ ?
Còn nó thì khác… sau khi HIỂU LẦM ý chồng … trong lòng nó vừa vui vừa lo….
Nó ngồi lên giường… từ từ nhìn xuống bụng mình… rồi đặc tay lên….
Nó nhấm mặt lại …. Và
– Mình tăng cân thật rồi… chắc Thái Phong đang chê mình… Azz không hiểu sao dạo này lại cứ ăn nhiều thế chứ !!!
Thật là…. Hai vợ chồng này không chịu chấp nhận sự thật gì cả hà ! Ngày qua ngày cứ như thế đấy …
Nhưng… thật không hiểu… tại sao hai người họ lại có thể ung dung và thoãi mái đến mức đó trong khi … tai ương sắp ập tới .
___________________
3 tháng sau….
Một ngày làm việc như bao ngày tại công ty IDEA
Tử Kỳ đang lăng xăng trong phòng làm việc …. Vì chiếc váy công sở của mình hôm nay…
– Mình đã cố nhịn ăn lắm rồi… tại sao lại còn tăng cân… ôi cái bụng mình… càng ngày càng lớn ra…. Mặc váy thật khó coi mà….
________________________________
Sân bay …. 8.30 am
– Alo !
– Chuẩn bị xe cho tôi , 10 phút nữa tôi cần có mặt tại công ty IDEA
– Vâng !
Trung Hiền rất điềm tĩnh , cúp máy điện thoại và quay người lại
– Thảo Yên !
– Dạ !
– Em và Trung Đan về khách sạn trước , anh sẽ liên lạc sau, giờ anh phải giải quyết công việc trước
Thảo Yên … mặt có chút thất vọng .. nhưng vẫn nhìn Trung Hiền mĩm cười
– … anh cứ làm việc của mình đi !.. em và con sẽ về khách sạn
Một câu ừm… lạnh lùng đến phát sợ … Rồi hắn một mạch quay đi và bước ra khỏi sân bay
Thảo Yên… nhìn theo Trung Hiền… ngậm ngùi… cuối xuống …nhìn con đang ngồi trong xe và mĩm cười
– Đan Đan à ! …má và con về khách sạn đợi ba nha !
_______________________________
Trên xe của Trung Hiền
– Alo
– Xin chào Chủ tịch Chung ! lâu quá không gặp ông
– …Trung…Trung Hiền…
– Ông cứ bình tĩnh, mọi chuyện chưa tới đâu mà .
– Cậu muốn gì !?
– Tôi đang trên đường đến công ty ông ! hi vọng ông sẽ chuẩn bị mọi thế thật tốt để đón tiếp một CHỦ TỊCH MỚI
– Cậu đừng có quá quắc ! tôi cảnh… TÍT TÍT TÍT….
Trung Hiền nhếch mép cười
– Các người sẽ không thắng được tôi đâu !
_________________________________
KÉT~~~~~~~~
Tiếng xe thắng gắp rất vang giòn đó chính là hắn… Với một tác phong lịch lãm… vẻ lạnh lùng đến quyến rũ … Hắn bước vào công ty với phong thí dõng dạc và đầy vẽ kiêu hãnh
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Trung Hiền
– Không…không phải là Phạm tổng lúc trước của chúng ta sao ?
Ngay lập tức , tin Phạm tổng quay lại công ty không ai là không biết…. và
– CÁI GÌ ?~~~~~~~
Nó đã quát to vì quá bất ngờ với tin tức đó , lập tức đứng dạy và bước nhanh ra ngoài
Nó đang đứng trước mặt Trung Hiền… ánh mắt không thể tin được… người trước mặt nó là Trung Hiền… là người mà nó đã nghĩ là sẽ chấm dứt được từ 3 tháng trước rồi …
Hắn nở nụ cười nhạt với nó và lại tiếp tục đi ngang qua nó như họ chưa hề quen nhau…
Mặc kệ đằng sau là ánh mắt vô hồn và sững sờ của nó…
Ngay lúc đó cô thư ký của nó chạy vội vàng tới
– Lý tổng ! Lý tổng à… Chủ tịch…chủ tịch cho triệu cuộc hộp gấp
Nó bàn hoàn quay lại nhìn Trung Hiền…. và điều nó lo sợ lúc trước… có lẽ cũng là điều nó không ngờ nhất…. Trung Hiền… hoàn toàn không từ bỏ bất cứ ý định nào … mà đang quay lại để lấy lại tất cả !!
Cuộc hợp diễn ra với không khí vô cùng nặng nề … chỉ riêng 1 người là vô cùng thoãi mái. Vì đơn giản … phần thắng đã nằm trong tay Trung Hiền và hắn có quyền tự mãn với những gì mình đạt được… nhìn chủ tịch và lên giọng
– Các người đã không thể hoàn thành đúng hạn theo yêu cầu của hợp đồng . Điều đó… có nghĩa là… cái ghế chủ tịch đó… phải nhường cho tôi . Còn đây là số phiếu ủy nhiệm của hội đồng cổ đông công ty… tôi chắc rằng… ngài sẽ hiểu chứ !!
Cả phòng hợp đều kinh ngạc với lời nói đầy chắc chắn của Trung Hiền
Tử Kỳ lâm lâm tay nhìn Trung Hiền với ánh mắt tức tối… nhưng quả thật là mọi chuyện là do nó quá chủ quan nên….
Chủ tịch như mất thần hồn… ngồi bệch xuống ghế
– Được thôi !! mọi người , kể từ hôm nay, tôi ! Phạm Trung Hiền sẽ là chủ tịch mới của công ty IDEA, tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ công ty đi lên và…
Nhìn Tử Kỳ,,,
– Nếu… có ai cố ý chống đối tôi… thì hậu quả… tự gánh lấy