Chuyện Về Dương – Truyện Sex Mợ Cháu 2023 – Update Chương 28

CHƯƠNG 27 : HÀNH TRÌNH MỚI

Khóe mắt Dương cay cay, sau đó thì bật khóc. Trong đầu hắn tự hiểu ra phần nào vì sao mẹ lại rời đi.

" Đáng ra mình không nên cho mẹ biết sự thật đó!" Dương nghiến răng trong nước mắt.

Sau đó hắn nhìn hai chị gái đang khóc nức nở, nhìn người bố bất lực thẫn thờ trong vô vọng.

Dương đem mọi trách nhiệm đổ lên đầu của bố mình. Dương không nói ra nhưng ánh mắt của hắn biểu hiện rất rõ ràng.

" Hức…mình tìm mẹ về đi bố ơi!" Duyên lau nước mắt, đôi mắt đã sưng lên vì khóc nói.

Dũng bất lực không trả lời, đột nhiên vợ bỏ đi như vậy Dũng cũng biết nguyên do. Đêm hôm đó sau khi nghe có tiếng khóc ở ngoài Dũng đã cầm đèn pin soi ra ngoài cửa sổ.

Thấy những cây rau xanh tốt bị gãy đổ, những dấu dép mới nguyên. Dũng giật thót cả mình nói với bà Bích.

" Cô ơi…hình như có người phát hiện."

Bà Bích nghe vậy cũng nổi cả da gà, bà hốt hoảng nói : " Ra ngoài xem nào!"

Dũng nhanh chóng mặc tạm chiếc quần đùi, tay cầm cái chổi ở góc tường lao ra ngoài sau nhà. Hắn phát hiện ra không chỉ có dấu chân dưới đất mà còn có những viên gạch xếp vào nhau ở dưới cửa sổ, hiển nhiên đã có người đứng lên đó để nhòm vào trong.

Dũng cũng phát hiện, trên tường có dấu dép dính đất. Rõ ràng người rình trộm đã trèo tường để tẩu thoát.

Hắn lập tức bật lên tường thì nhìn thấy hai bóng người vừa chạy khuất về phía nhà của hắn. Tim Dũng đập thình thịch, hắn nhận ra đó chính là vợ và con trai mình.

Mặc dù biết vậy nhưng Dũng cũng không nói với bà Bích rằng hắn phát hiện người rình trộm, chỉ nói rằng không có gì cả.

Cả ngày hôm sau Dũng luôn sống trong lo sợ, cũng không dám đối diện với ánh mắt của vợ mặc dù Thúy tỏ ra khá bình thường. Nhưng người làm chồng như Dũng sao lại không biết chút thay đổi trong ánh mắt cùng điệu cười giả trân của vợ được, rõ ràng là nàng đang cố gượng cười mà thôi.

Dũng tính ngày hôm sau sẽ nói thật và mong vợ tha thứ, nhưng còn chưa đâu vào đâu đã nhận được tờ giấy này. Đêm qua đột nhiên hắn ngủ rất say, sáng sớm thì thấy tủ quần áo đã trống một nửa, quần áo của Thúy đã không cánh mà bay.

Dung cũng có chung ý kiến với Duyên, hai chị em nàng không hề biết lý do vì sao mẹ rời đi.

Dung còn nghĩ : " Hay là mẹ bị bắt cóc?"

Duyên cũng có suy nghĩ như vậy, hai người đang rốt luống cuống trong lúc này có thể nghĩ ra vô số khả năng xấu.

Chỉ có Dương và Dũng là đứng đó im lặng.

3 ngày sau….

Tin tức của Thúy chẳng thấy đâu, mặc dù đã báo cho chính quyền. Chính quyền cũng đã vào cuộc nhưng vẫn chưa có tin tức gì.

Thời gian này gia đình Dương trở nên ảm đạm hơn bao giờ hết. Dung cũng đã trở về nhà của nàng, căn nhà hiện tại còn ba người là Dương, Dũng và Duyên.

3 năm sau…

Cuối cùng ngày này cũng đã đến, Dương tay cầm giấy báo nhập học từ thành phố gửi về mà gương mặt hớn hở.

Sau 3 năm hắn cũng sắp thoát khỏi căn nhà này. 2 năm trước Duyên cũng đã rời khỏi nhà lên Hà Nội học đại học. Chỉ còn Dương và bố ở nhà, hai người đàn ông ở với nhau lại còn có một khoảng cách trong lòng nên Dương và bố rất ít nói chuyện.

Chỉ những lúc xin tiền đóng học là Dương chủ động mở lời, nếu không thì toàn là Dũng mở lời trước nhưng cũng chỉ được vài câu.

3 năm rồi, Dương cũng thay đổi nhiều cả về ngoại hình lẫn tính cách. Hắn cao 1m8 cơ thể không còn béo mà đã săn chắc hơn, dáng người rất đẹp. Gầy đi nên gương mặt của Dương cũng trở nên nam tính hơn, nhìn đẹp trai hơn hẳn lúc trước.

Thời gian qua Dương và gia đình luôn tìm kiếm tin tức về mẹ nhưng không thu được kết quả gì. Hỏi cả bà con xa cũng không có tin tức, cứ như là Thúy đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy.

Sau khi nhận được tờ giấy báo nhập học, Dương ngồi bên cảnh bề nước ngắm con cá trê màu xanh ngọc bơi lội trong bể, nó đã to gấp đôi 3 năm trước, cái bể ngày càng nhỏ đi so với nó.

Dương đưa tay xuống nước, con cá bơi lại rồi há miệng ngậm tay của Dương sau đó nhả ra và bơi vòng quanh như chơi đùa. Dương không rõ tuổi thọ của cá trê là bao nhiêu và nó có thể to đến mức nào nhưng hắn sẽ không làm thịt nó và cũng không để cho ai có ý định xấu với nó.

Dương ngẩn ngơ nhìn thú cưng mình nuôi nhiều năm, sau đó đi nấu bữa tối.

Tối hôm đó, Dương và Dũng ngồi ăn cơm.

" Bố…hôm nay con nhận được giấy nhập học rồi."

Dũng nghe vậy ban đầu là ngây người, sau đó cười và đáp : " Vậy hả, bao giờ thì đi!"

" Dạ tuần sau, con đi sớm 1 ngày để tìm phòng trọ và nhập học." Dương đáp.

Dũng mặt tỏ ra nghiêm túc : " Vậy thì bố sẽ thu xếp thời gian đưa con đi nhập học, tiện cũng thăm chị con luôn."

Dương nghe thế thì đáp ngay như đã có chuẩn bị câu trả lời từ trước : " Dạ không cần đâu bố, con đã gọi cho chị Duyên rồi. Trường con học và trường của chị ấy khá gần, con chỉ cần đi xe khách đến đó rồi chị Duyên ra đó là được!"

Trước câu trả lời của con trai, Dũng hơi nhíu mày : " Con không muốn bố đi sao?"

Dương đáp : " Dạ không phải, chỉ là nếu như vậy bố phải nghỉ làm, đi xe khách phải chen chúc chật chội lắm."

" Ừ bố biết rồi, cần bao nhiêu tiền thì bảo bố."

" Vâng!"

Dũng là cai xây nên việc tiền cho con đi học không vướng gì cả.

Dương giành thời gian còn lại ở quê đi chơi thỏa thích, đi tắm sông cùng đám bạn cùng lứa. Ngày nào cũng là những buổi tụ tập chơi bời không nghỉ.

Bơi mệt ngồi trên bờ nhìn đám bạn vẫn đang nhảy tòm tòm từ cành cây xuống nước.

" Mày sắp đi hả?"

Tiến ngồi bên cạnh Dương hỏi, 3 năm trôi qua Tiến cũng đã lớn lên nhiều, làn da vẫn đen bóng.

" Ừ, ngày mai tao đi." Dương đáp.

Tiến học không giỏi, cũng không thích học cao. Hắn muốn sau khi tốt nghiệp cấp 3 kiếm việc làm ngay để phụ giúp kinh tế gia đình.

Mỗi người một cuộc sống, một con đường cần phải đi. Tiến cũng chỉ biết chúc Dương học hành thật tốt thỉnh thoảng về quê chơi là được.

Tối hôm đó, trong nhà của Tiến…

Thoa đang ngủ ngon trên giường thì một bàn tay chụp lấy ngực nàng, Thợ giật mình tỉnh giấc định hét lên thì bị một bàn tay khác bịt miệng, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trong ánh trăng mờ mờ hắt vào từ cửa sổ.

" Dương!"

" Cháu đây!"

" Trời ạ…làm cô hết cả hồn."

Dương cười dâm : " Hà hà, nhớ cô quá."

Thoa sung sướng khi bị bàn tay của Dương sờ mó cơ thể, nhưng nàng vẫn lo lắng nói : " Nhẹ thôi, cẩn thận thằng Tiến thức giấc!"

Dương bóp lấy bộ ngực to đại của Thoa, mân mê đầu ti to cứng của nàng, vừa sờ mó vừa đáp : " Nó ngủ say như chết rồi còn lâu mới dậy."

Dương kéo áo ngủ của Thoa lên rồi vục mặt vào bộ ngực to lớn của nàng bú liếm khiến Thoa sướng cong người.

" Từ từ thôi, sao hôm nay cháu vội vàng thế cô có chạy đi đâu đâu!" Thoa vừa sung sướng vừa rên rỉ nói.

Dương tiếp tục bú liếm Thoa, sau đó hắn banh cặp đùi múp núng nính của nàng ra rồi cúi xuống lè lưỡi liếm cái lồn đang ướt đẫm dâm thủy.

" A…sướng!"

Thoa rên khe khẽ, cái lưỡi tham lam của Dương bắt đầu xâm chiếm bên trong lồn nàng, cảm giác sung sướng làm Thoa nhất ngây. Cơ thể vặn vẹo, miệng há ra thở gấp.

Dâm thủy của Thoa chảy ra ướt mép của Dương, hắn hì hục bú lồn mẹ bạn đến khi Thoa chịu không nổi.

" Ui…sướng quá cháu ơi…a….ư…cô sắp ra….cô raaa!"

Thoa nét mặt sung sướng đê mê, hai chân dang rộng tay nắm chặt vào thành giường, lồn co giật cơ thể nảy lên rồi dâm thủy bắn ra như suối.

Dương tham lam húp hết dâm thủy của Thoa, sau đó lập tức tụt quần nhét cặc vào mồm của nàng.

Thoa bị bất ngờ nhưng rất nhanh đã bắt sóng được, nàng ngậm lấy cặc của Dương rồi liếm láp, bờ môi ướt át cạp lấy thân cặc to cứng, lưỡi lè ra quấn lấy đầu khấc rồi nhiễu nước bọt ra.

Dương sung sướng rít thầm trong cổ họng, hắn ưỡn háng cho cặc chui sâu vào miệng của Thoa.

" Ưm…a….ưm!"

Thoa ngậm cặc nhưng vẫn liên tục rên rỉ,
10 phút sau Dương rút cặc ra khỏi miệng của Thoa rồi di chuyển xuống bên dưới banh cặp đùi ngấn mỡ của Thoa ra, hắn vỗ vỗ lên cái lồn múp của Thoa sau đó nhét cặc vào và nhấp liên tục.

Thoa rú lên vì sướng, chân kẹp chặt lấy hông của Dương, tận hưởng con cặc to dài đâm phá lồn mình đến mức điên dại.

Dương cúi xuống khóa môi của Thoa, một thanh niên trẻ cùng một người phụ nữ lớn tuổi đang say mê trong cơn tình, môi kề môi lưỡi quấn lấy lưỡi.

Mắt Thoa lim dim tận hưởng, 3 năm nay nhờ có Dương mà Thoa như lột xác, cả về cơ thể lẫn nhan sắc. Có thể nói nàng đẹp hơn 3 năm trước thấy rõ, mặc dù vẫn không được xem là đẹp gì nhưng đối với quá khứ thì tuyệt vời hơn rồi.

Dương nhấp liên tục vào lồn của Thoa, tiếng da thịt va chạm nhau phành phạch.

Hôm nay Dương làm tình rất mạnh, như một con thú dữ vậy. Từng cú nhấp như vũ bão khiến cho Thoa vừa thốn vừa sướng, sướng nhiều hơn thốn.

" A…sướng quá, cháu địt cô sướng quá, cô yêu cháu Dương ơi."

" Vậy thì cháu sẽ địt nát lồn cô."

" Á…ứ…địt đi…địt nát lồn cô đi…lồn cô là của cháu…cả cơ thể này thuộc về cháu….a….!"

Thoa điên loạn rên rỉ, lưng ưỡn lên bầu ngực to tròn lẩy bẩy đong đưa bị tay Dương nhào nặn nắn bóp ghê gớm.

2 tiếng sau…

Thoa và Dương nằm ôm nhau trên giường, Thoa nép đầu vào ngực của Dương và hỏi : " Ngày mai cháu đi phải không?"

Dương đáp : " Vâng, sáng mai cháu đi rồi."

Thoa ngước mắt lên nhìn Dương, đưa tay vuốt ve gương mặt điển trai của người tình trẻ nói : " Bảo sao hôm nay cháu địt mạnh thế, suýt nữa thì cô ngất đi rồi."

Dương thuận tay sờ mông của Thoa, hắn nói : " Thường ngày vẫn vậy mà, hay là bây giờ mình làm thêm nháy nữa đi cô."

Thoa lắc đầu : " Thôi đi, cháu muốn ngày mai cô không dậy được hả…cháu giữ sức để mai còn lên đường."

Nói rồi, Thoa vòng tay ôm lấy Dương sụt sịt : " Thỉnh thoảng về thăm cô là được."

Thoa không lỡ rời xa Dương, nhưng tương lai của Dương không phải giành cho nàng nên nàng cũng âm thầm vui vì Dương có thể lên thành phố học, có học rồi thì mới thay đổi cuộc đời được.

" Vâng!" Dương đáp.

Sáng hôm sau, Dương đeo balo đứng ở quán nước ngoài đường cái. Chẳng mấy thì một xe khách đã xuất hiện, Dương vẫy vẫy tay gọi xe.

Xe đi chậm lại, cửa xe mở ra cùng với người phụ xe.

" Hà Nội em ơi!"

Dương lên xe, xe cũng đã khá đông khách, hắn tìm một chỗ thuận lợi và ngồi xuống. Xe bắt đầu lăn bánh, Dương ngoảnh mặt nhìn qua cửa kính nhìn con đường quen thuộc, một cuộc hành trình mới chuẩn bị bắt đầu.

Hết chương 27!

<--nextpage-->

CHƯƠNG 28 : LÊN PHỐ

" Mẹ…mẹ ơi!"

Dương đang đứng giữa cách đồng bát ngát xanh màu lúa, cơn gió thổi qua làm hắn có chút se lạnh. Hắn nhìn về phía trước và không ngừng gọi mẹ, vì hắn nhìn thấy một người phụ nữ có dáng người rất giống mẹ mình đang bước đi thẳng không quay đầu.

Dương chạy đuổi theo nhưng không thể, hình như hắn càng chạy tới thì bóng dáng ấy lại càng xa. Rồi bầu trời trong xanh bỗng hóa dông tố, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp gầm thét trên bầu trời, mọi thứ thay đổi chỉ sau 3 giây.

Dương hốt hoảng, rồi một cơn mưa lạnh ngắt trút xuống. Dương run lên bần bật, rồi hình ảnh người phụ nữ kia bỗng như gần lại về phía hắn.

Dương mừng rỡ, cố mở mắt ra trong cơn mưa lạnh buốt. Nhưng khi hắn có thể nhìn rõ thì cảnh tượng trước mắt làm hắn kinh hãi.

Người phụ nữ kia quay đầu lại, không phải là mặt mẹ hắn mà là mặt của một con lợn xề, có tóc giống mẹ hắn. Cả bộ đồ cũng giống.

Rồi thứ đầu lợn mặt người kia cất giọng đáp lại : " Con yêu của mẹ…con yêu của mẹ!"

Dương kinh hãi giật mình tỉnh giấc, hóa ra chỉ là giấc mơ. Hắn vẫn đang ngồi trên xe khách, bầu trời quang đãng nhưng mặt hắn vẫn bị ướt.

Dương nghe tiếng phì phì bên cạnh, quay đầu sang thì ngã ngửa khi có một người phụ nữ to béo gấp đôi hắn đang ngồi ngủ quay mặt sang hắn, vừa ngủ vừa thở phì phì làm nước bọt bắn hết lên mặt hắn, hóa ra đây chính là cơn mưa lạnh buốt trong mơ của Dương.

Dương ghê tởm quay mặt người phụ nữ kia sang chỗ khác, người này vẫn tiếp tục ngủ. Dương rút khăn tay chuẩn bị từ trước ra rồi lau mặt, hắn không muốn gây sự ở đây.

Lúc này phụ xe cũng thông báo : " Chuẩn bị tới bến xe, mọi người nhớ đem hết đồ đạc xuống nha."

" Anh ơi em có cái bao bạo ở cốp sau đó."

" Được rồi, nhớ rồi."

Cuối cùng xe cũng dừng lại ở bến, Dương đeo balo theo dòng người ra khỏi xe. Lúc này bến xe khá đông. Đi ra khỏi bến xe Dương như được mở mang tầm mắt. Hắn đích thị là từ quê ra phố, tòa nhà hơn 20 tầng gần đó mà ngước lên muốn gãy cổ.

Trong lúc đang ngơ ngơ ngáo ngáo, đột nhiên thấy có người đàn ông khoảng 40 tuổi đi tới nói chuyện với hắn.

" Cháu trai, đi đâu bác chở đi nào, giá rẻ như cho!"

Trước sự mời gọi nhiệt tình của người đàn ông này, Dương lắc đầu từ chối. Hóa ra là ông xe ôm.

Dương móc điện thoại xe gọi cho chị gái. Nhưng mà Duyên lại không bắt máy, gọi đến cuộc thứ 3 thì mới trả lời.

" Alo!"

" Lô gì, chị không ra bến xe đón em à?"

" Ôi dào, mày bắt xe ôm, bảo người ta trở tới địa chỉ chị đưa mày đó….thế nhé!"

Nói rồi Duyên tắt máy luôn, Dương cau mày lầm bầm gì đó, rồi đi tới chỗ ông bác xe ôm vừa nãy.

" Bác ơi, chở cháu tới địa chỉ…..được không ạ?"

" Ok luôn, chỗ đó cách đây có mấy km thôi, lên xe đi."

Bác xe ôm nhiệt tình, đưa mũ bảo hiểm cho Dương đội rồi chờ hắn leo lên xe thì phóng đi. Con xe wave alpha màu tím cũ kĩ phóng băng băng trên đường phố. Dương cảm nhận được sự hối hả của thành phố, trên đường từng dòng xe đua nhau chạy.

Bác xe ôm bắt chuyện với Dương : " Này cu, cháu là sinh viên hay là đi làm rồi?"

" Dạ cháu là sinh viên ạ!" Dương thật thà đáp.

" Có phòng trọ chưa, nếu chưa để bác kiếm cho, đảm bảo ngon bổ rẻ."

" Dạ cháu chưa, nhưng mà cháu có người tìm cho ạ."

" Ừ!"

Đang đi thì bác xe ôm rẽ phải, đi thêm một đoạn lại rẽ trái, sau đó thì vượt đèn đỏ qua một ngã tư. Rồi lại tiếp tục rẽ phải, cuối cùng dừng lại ở trước một con ngõ.

" Tới rồi đó cháu!" Bác xe ôm nói.

Dương xuống xe, vừa cởi mũ bảo hiểm trả cho bác xe ôm vừa hỏi : " Dạ của cháu hết bao nhiêu ạ?"

Bác xe ôm cười thân thiện đáp : " Sinh viên bác lấy rẻ, 100k thôi."

Dương chưa đi xe ôm bao giờ, cũng không biết là đắt hay rẻ nên mở ví rút tờ 100k mới cứng ra đưa cho bác xe ôm.

Dương nhìn vào con ngõ nhỏ, sau đó đi vào. Tìm đến đúng địa chỉ mà chị gái đã đưa rồi móc điện thoại gọi cho Duyên.

" Alo!"

" Lô gì, em tới rồi mau xuống mở cửa."

" Ừ!"

Tút tút…

2 phút sau, cánh cổng mở ra. Dương giật mình khi nhìn thấy người trước mặt, đó là Duyên chị gái của hắn. Điều làm Dương giật mình là Duyên nhìn rất khác so với lần cuối cả hai gọi call video cho nhau cách đây 3 tháng.

Duyên vẫn cái dáng người mảnh mai nhưng có mông có ngực đó không thay đổi, làn da vẫn trắng sáng, gương mặt vẫn xinh đẹp, nhưng mái tóc đã cắt ngắn đi một chút, còn nhuộm đỏ chót như con chim chào mào lửa.

Quần áo cũng mặc khác hoàn toàn khi ở quê, áo hai dây hở rốn cùng quần đùi ngắn đến bẹn. Mặc dù nhìn có ngon thật đấy nhưng hơi phản cảm.

Thấy Dương đứng đơ ra nhìn mình, Duyên nói : " Mặt đần như cứt ngâm thế, vào đi."

Dương đi theo Duyên, vô tình nhìn cặp mông tròn của nàng. Cặp mông lắc lư qua lại theo từng nhịp bước chân, có thể nhìn thấy viền quần lót ren bên trong. Đúng là ai rồi cũng sẽ khác.

Đi vào bên trong là một khoảng sân, có mấy chiếc xe máy dựng ở đó. Đây là một dãy trọ. Nhiều phòng trọ nằm kế bên nhau, chung một lối đi, chung một nơi để xe.

Phòng của Duyên ở tầng hai nên phải đi lên một chiếc cầu thang ở góc sân. Bên trên cũng có khoảng gần chục căn phòng. Có phòng khóa kín, có phòng mở toang cửa người bên trong đang sinh hoạt.

Đi tới cuối cùng, căn phòng của Duyên cũng đã xuất hiện, một căn phòng trọ đủ 3 tiêu chí ngon bổ rẻ.

Dương bước vào rồi nhìn thấy một đôi chân dài trắng nõn thò ra trong chăn trên giường. Hắn trợn mắt lên, Duyên cũng giải thích : " Bạn cùng phòng của chị đó."

Rồi Duyên lên tiếng gọi người kia dậy, chỉ thấy người kia vùng vẫy trên giường một chút, sau đó thì chui đầu ra khỏi chăn.

Một mái tóc rối bù cùng gương mặt xinh đẹp như thiên thần, đôi mắt mơ màng cùng chiếc má bánh bao phúng phính nhìn vô cùng đáng yêu.

Cô gái này vẫn còn chưa nhận ra tình hình xung quanh, mắt nheo lại để tìm kiếm thứ gì đó, sau khi vơ được chiếc kính cận ở đầu giường thì liền đeo nó vào, khi mọi thứ rõ ràng hơn thì cô gái mới nhận ra có một thanh niên đang đứng tồng ngồng ở cửa.

" Aaaaaa!"

Cô gái hét lên làm cả Dương và Duyên cùng giật mình. Duyên hỏi : " Con điên, mày hét cái gì?"

" Sao…sao lại có trai về phòng mình?"

Cô gái vội chùm chăn lên đầu, sau đó thò tay ra ngoài với chiếc áo ngực nằm lăn lóc giữa giường. Dương nhìn là biết đang mặc áo ngực trong chăn.

Duyên lên tiếng giải thích : " Em trai tao đấy, quên không nói với mày là hôm nay nó tới."

Cô gái sau khi mặc xong áo ngực mới bỏ chăn ra, vóc dáng nhỏ nhắn cùng bộ quần áo hồng khá dễ thương, quần đùi ngắn, áo phông cộc tay nhìn đơn giản mà cuốn hút. Cô gái đứng dậy nở nụ cười nhút nhát với Dương.

" Hì…chị chào em chị là Ngọc bạn cái Duyên!"

Dương có vẻ đã bị hớp hồn bởi sự đáng yêu của Ngọc, hắn cười như thằng ngốc rồi nói : " Em là Dương"

Duyên lúc này đã chải tóc xong, sau đó nói với Dương : " Đi theo chị, chị dẫn đi gặp chủ nhà để trao chìa khóa."

Dương gật đầu, còn Ngọc đứng một bên tròn mắt hỏi : " Ủa…chỗ mình làm gì còn phòng trống….á mày đừng nói là mày cho em trai ở phòng đó nhé!"

Ngọc vừa nói vừa rùng mình, làm Dương cũng hoang mang theo.

Duyên mắng Ngọc : " Con điên, phòng đó làm gì có ma với quỷ, đúng là đồ mắt to hơn người."

Dương nghe cách hai người nói chuyện thì đoán chắc là khá thân, hắn đi theo Duyên tới gặp chủ nhà một người phụ nữ trung tuổi phúc hậu với bộ mông số đo trên 100.

Sau khi nhận chìa khóa, Dương vào phòng xem thử. Nó là phòng ngay bên dưới phòng của Duyên, thiết kế không có gì khác biệt, khác ở chỗ là không có đồ đạc gì ngoài chiếc giường.

Dương nhìn căn phòng thấy cũng ổn, hắn đặt balo xuống. Treo mấy bộ quần áo đem theo lên móc, sau đó vào trong phòng tắm thay đồ, mặc quần đùi áo cộc vẫn thoải mái nhất.

Dương cũng lấy điện thoại ra gọi cho bố báo rằng đã đến nơi an toàn.

Lúc này Duyên cũng đi vào, đã thay chiếc quần dài và mặc thêm áo chống nắng : " Lát nữa sang phòng chị ăn cơm. Còn nếu muốn riêng tư thì tự mua cơm ăn, à mà có cần mua đồ gì không chị dẫn đi mua, chợ gần đây thôi."

" Được, em đang cần vài thứ!"

" Đi!"

Duyên và Dương nhanh chóng lên chiếc xe máy của Ngọc rồi phóng đi, chợ cách đó chỉ khoảng 500 mét. Sau khi mua vài thứ thì Duyên hỏi Dương có muốn ăn vặt không, Dương gật đầu thế là Duyên dẫn em trai vào một quán xiên bẩn ở cổng chợ.

Gọi ra một đĩa 20 xiên bẩn, cả hai vừa ăn vừa nói chuyện.

" Bố có bảo đưa mày đi không?"

" Bố có, nhưng em bảo em tự đi được."

Duyên thở dài, sau đó nói về thời gian tới trường các thứ. Cả hai ăn xong thì về phòng trọ.

Lúc này khoảng 11h trưa. Dương do muốn kết bạn với Ngọc nên đã chọn ăn trưa cùng chị gái. Mà Ngọc không hề tỏ ra không vui ngược lại khá thân thiện, còn nói chuyện với Dương rất nhiều làm hắn cũng dần cảm mến cô nàng đáng yêu này.

Bữa ăn sinh viên cũng chỉ có vài món quanh đi quẩn lại, thịt luộc, rau xào, cơm trắng, trứng rán,…

Sau khi ăn xong Dương về phòng mình, đầu tiên là nằm lướt face xem có tin tức gì mới không đã. Hắn chờ đợi tới ngày mai, ngày mà sinh viên năm nhất nào cũng mong đợi đó là tới trường.

Hết chương 28!