Chuyện Tình Miền Biển Nóng Bỏng – Seri Truyện Dài Tình Huống Hay

XIn chào các bác, từ phần này là em viết tiếp nhé.

Bị tấn công bất ngờ nhưng Nhung vẫn cố gắng phản ứng …. Cô nữ sinh hốt hoảng khi những người bàn cùng lớp của mình lại dám hành động thô bỉ đến như thế. Nhung không biết chúng đã sờ soạn vào những nơi nào của mình vì cô gái đang thật sự hoảng loạn, tay chân vùng vẫy liên tục và cào cấu vô thức …. Bọn chúng cũng hết sức bất ngờ trươc phản ứng của Nhung, hơn nữa chúng chỉ chủ định sàm sỡ Nhưng chứ chưa có ý làm liều hơn …. May mắn nhờ thế mà Nhung dãy dựa và thoát thân được, cô gái vội co chân chạy ra ngoài mà không kịp để ý bọn bạn lưu manh đó có đang đuổi theo hay không. Phút chốc cô nữ sinh đã chạy hẳn ra phía ngoài công trường, ở đây thoáng đãng nên Mạnh và 2 tên còn lại cũng không dám manh động, chúng cố rượt theo nhưng lại vội nấp vào gốc cây vì nhìn thấy một ché xe hơi màu đỏ vừa dừng lại trước cổng trường vừa đúng lúc Nhung chạy ra …..

Từ trên xe, bước xuống là một người phụ nữ trong bộ vest công sở với chiếc váy bó sát hai đùi khia cặp chân trắn thong quý phái , mái tóc bơi cao toát lên vẻ trí thực sang trọng. Đó chẳng ai khác chính là cô Hương, mẹ của Nhung. Nhung thấy mẹ mình đến thì lấy làm vui mừng vô cùng …. Nhưng cô nữ sinh lại không dám nói cho mẹ mình biết về những gì mình vừa trải qua, trong lòng cô bé lúc này vô cùng bối rối vì lần đầu tiên phải trải qua một cú sốc như thế. Tất cả những gì Nhung dám làm là tâm sự với Thùy Dương, và ngoài gia đình ra Dương có lẽ cũng là người duy nhất mà Nhung tin tưởng để có thể nói hết những điều khó xử.

Chính cũng từ đó mà Nhung kiên dè hơn, không còn dám có những giao tiếp với nhóm học sinh cá biệt này …. Thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đê tiện của chúng. Đúng là nữ sinh mới lớn có khác, không chỉ diệu dàng mà còn nhút nhát mắc cỡ …. Có lẽ Nhưng chẳng dám để cho ai ngoài cô bạn thân nhất của mình biết chuyện mình bị sàm sỡ ngay trong trường học. Nhưng Thùy Dương thì nghĩ khác, có lẽ vì sinh ra trong một môi trường lao động vùng ven biển nên cô gái mang hương vị biển này có phần cam đảm hơn, dạng dĩ hơn ….. Thùy Dương cảm thấy thương có nỗi lòng của cô bạn thân, dù gì thì Thùy Dương vẫn muốn giúp bạn mình vượt qua những khó khăn này …. Nhưng ngay chính cô cũng bế tăc khi không biết phải làm sao, cách duy nhất mà Thùy DƯơng có thể làm được có là nói cho cô DUng biết sự thật …. Có lẽ Dương mong rằng một người mẹ thương con thì sẽ giúp được con gái mình …. Tất nhiên là Thùy Dương hành động nhưng không hề cho Nhung biết.

Thời gian cứ thế trôi qua, thấm thóa mà một tuần mới lại đến, một sáng thứ 2 đầy nắng vàng với nhưng cô những cậu học sinh thành từng hàng rồng rắn tiến vào lớp học …. Những tà áo dài trắng tung bay trong nắng sớm mà đẹp tinh khiết cả sân trường. Nhung và Dương cũng hòa cùng dòng nữ sinh đó …. Nhưng trong nhưng cô nhưng cậu học sinh kia sáng hôm nay không có mặt nhóm học sinh cá biệt kia …. Điều đó cũng không lạ …. Chuyện trốn học với bọn này vốn đã là chuyện bình thường từ lâu rồi. Hôm này Nhung vẫn được mẹ mình là cô Dung đưa đến trường như thường lệ …. Lẽ ra mọi chuyện cũng chỉ dễn rất bình thường nếu như cô DUng không được Thùy Dương nói cho biết về tình hình của Nhung. Người mẹ quyết định phải can thiệp để con mình có được một môi trường học tập ổn định. Hỏi thăm Thùy Dương, cô Dung mới được biết cách trường không xa có một quán cafe nhỏ vốn là nơi nhóm học sinh này hay tụ tập …. Quả nhiên không sai, khi chiếc xe của cô DUng vừa tiến đến từ xa đã nhìn thấy cả nhóm đang ngồi với bộ dạng quần áo xộc xệch, đánh bài chửi tục …. Điều mà cô Dung không ngờ đến chính là quán này thuộc dạng cafe cóc nhưng lại nằm trong một khuôn viên cũng sơ sài trông qua khá nhếch nhát nhưng lại không cách quá xa trường học và với cái khu vực này có vẻ như chẳng hề thích hợp với một người có vẻ ngoài sang trong như cô Dung. Ấy thế mà cô DUng quyết định dừng xe cách đó vài chục mét trước khi bước xuông chiếc xe và tiến đến nơi mà những câu thanh niên áo trắng đang ngồi phè phởn đầy chán đời kia

Thoáng thấy một người phụ nữ chỉnh tề trong bộ vest trắng công sở tươm tất, cả nhóm bất thoáng có chút ngạc nhiên vì chúng chẳng có việc gì mà phải tiếp xúc với một người phụ nữ như thế. Thật ra thì chỉ ngạc nhiên một chút thôi, vì rất nhanh chúng đã nhận ra người đàn bà quý phái kia chính là người mẹ hằng ngày đưa đón Nhung ngày hai lượt ở trường. Còn cô DUng thì không cần để chúng hỏi về mình.

Tôi nghĩ chắc là tôi không cần giới thiệu mình nữa, đúng không?

Tụi này không quen biết bà ….

Tôi biết là các cậu biết tôi …. Tôi là mẹ của con Nhung… Và tôi cũng thừa biết chuyện mà các cậu đã làm với con gái tôi …. Tôi cảnh cảo các cậu, khôn hồn thì tránh xa con gái tôi ra …. Nếu không ….

Nói tới đây thì bọn chúng không còn làm ngơ hơn được nữa, thằng mạnh ngước nhìn người đàn bà đang tỏ ra vẻ tức giận đến đỏ mặt trước mặt hắn …. CÔ DUng vẫn đang đứng trước mặt nó …. Cái liếc nhìn đầu tiên của thằng Mạnh lại chạm trúng ngay cặp đùi căng tròn của cô Dung trong thật gọn gàng trong bộ vest công sợ sang trọng nhưng cũng không kém phần gợi cảm.

Nếu không thì sao ???? …. Ê tui bây …. Bả hù anh em tụi mình kìa ….

Tui nói cho bà biết … tụi tui thừa biết bà là mẹ con Nhung …. Rồi sao? Tưởng tụi tui sợ bà hả …. Bọn tụi tui đã bóp vú bóp đít con gái bà đó …. Bà làm gì bọn tui hả …. Tui cho bà biết bữa đó bà mà không đến đón nó là tụi tui lột quần nó ra luôn đó …. Hahahah ….
Thằng Mạnh thì cao hứng và thở ra những lời thu bỉ và tục bẩn nhất mà cô DUng từng được gnhe, đối với một người học thực như cô thì đây đúng là những thứ đáng khinh nhất. HƠn nữa cô DUng cũng là một người mẹ, nghe thấy ai đó nói về con mình như thế tất nhiên căm giận tột cùng …. Thế là trong khi thằng Mạnh còn đang há hốc mồm cười lớn thì nó nhận hẳn một ly nước lanh toát từ người mẹ như thể cô DUng đang trút hết sự căm giận lên thằng nhóc mất dạy này.

Thằng Mạnh tất nhiên điên tiết lên, trong cái vẻ mặt của nó vừa non choẹt của cái tuổi vị thành viên vừa tức đỏ mặt tía tai cũng hiểu nó đang hung hăng đến mức nào … Ấy thế mà cô DUng không hề tỏ chút sợ sệt nào …. Người mẹ ấy vẫn đứng vũng với anh mắt cương quyết như muốn cho thằng học sinh này biết cô sẵn sàng bảo vệ con gái mình bằng mọi giá. Có lẽ chính vì cái sự cương quyết đó đã khiên thằng học sinh chùng tay …. Dù vẫn rất tức giận khi lần đầu tiên nó bị mất mặt như thế …. Thế nhưng đây vẫn chưa phải là kết cục tệ nhất. Cô Dung tiếp tục tặng cho tặng cho thằng mất dạy hẳn một bạt tai nảy lửa, hẳn là người mẹ đã dồn hết sức lực vào bàn tay mảnh khảnh của mình để giáng cho kẻ đã xúc phạm con gái mình một cú nhớ đời.

Tôi cảnh cáo các cậu…. Từ nay tránh xa con gái tôi ra, nếu còn có lần sau, tôi sẽ báo công an, hiểu chứ …. Tuổi các cậu đủ để đi tù rồi đấy.

Cô Dung nói xong thì ném vào mặt bọn mất dạy đó cai 1nhin2 đầy cương quyết và dứt khoát, một ánh nhìn lạnh toát của người mẹ trước khi quay lưng bỏ ra ngoài xe hơi đang đậu gần đó …. Mặc cho chọn chúng dõi mắt nhìn theo đầy ấm ức …. Chúng ấm ức đến nỗi chẳng thèm quan tâm cặp mông tròn trĩnh đang lắc lư theo dáng đi của cô Dung ngay trước mắt chúng. Đó không chỉ là một đòn cảnh cáo, với bọn chúng đó còn là một sự sỉ nhục, cái độ tuổi mới lớn thì danh dự thường cao ngất ngưỡng.