Chuyện của mấy đứa con nít – Loạn Luân 2023

Chào các thiendia member. Trước giờ mình toàn nằm vùng, nay mình xin được đóng góp với câu chuyện của mình. Câu chuyện có 40-50% là thật qua kí ức của mình thời nhỏ, ngoài ra thì tổng hợp những câu chuyện đọc được trên thiendia bấy lâu nay.

Câu chuyện xảy ra ở 1 làng quê nghèo ở Miền Tây, thời đó nhà nhà còn nhà tranh vách lá, muốn đi ra chợ, đến trường phải băng qua ruộng, hoặc lội đường đất, đường đá đỏ đá xanh để đến trường.

Chương 1 : Cái đầm cô tiên.

Nhân vật chính là thằng Dũng, năm đó nó 5 tuổi. Gần nhà là con Mít, bằng tuổi nó.

Thằng Dũng qua nhà con Mít chơi, nay có đem quyển truyện tranh màu mà mấy cô chú cho nó, đem qua rủ con Mít coi cùng. Hai đứa nằm tòn ten trên võng, đối diện nhau, giữa là quyển truyện.

– Dũng : Ê, mày coi nè, cô tiên xanh đẹp ghê.
– Mít : Ước gì tao là cô tiên xanh nhỉ.
– Dũng : Sao mày muốn là cô tiên xanh.
– Mít : Tại cô tiên xanh có nhiều đồ đẹp.

Thời đó, trẻ con thiếu thốn lắm, không có điều kiện như bây giờ đâu, quần áo toàn là đứa trước dành lại cho đứa sau không à, nên toàn đồ cũ, thậm chí nhiều chỗ rách nữa cơ.

Chợt Dũng lóe lên 1 ý nghĩ, chẳng là mấy bữa trước, khi mấy cô chú gửi đồ về có 1 cái váy trắng rất đẹp. Mà nó là con trai, đâu có mặc được.

– Dũng : mày có muốn mặc cái đầm cô tiên không.

(Ý thằng Dũng muốn nói là cái váy, rồi nó tự đặt tên là ..cái đầm cô tiên. Nghe cũng rất hợp lý)

Khỏi phải nói, con Mít thích lắm, nhỏ lớn đâu có mặc đồ đẹp, nó cười híp mắt, gật đầu lia lịa.

Vậy là thằng Dũng ù té chạy về nhà lục tung mấy thùng đồ mà cô chú gửi về hôm trước, lấy cái đầm trắng đem cho con Mít. (Mới tí tuổi mà dại gái dữ hok).

Khỏi phải nói, con nhỏ thấy cái đầm nhảy cẫng lên sung sướng. Nó cám ơn thằng Dũng liên tục, miệng líu ríu như con chim sơn ca.

Nói về con nhỏ, con nhà nghèo mà, nên đâu có điều kiện, đây là lần đầu tiên nó được chạm tay vào cái váy đó chứ. Trẻ em gái thời xưa (khoảng 1980-1985) thì trang phục chủ yếu là quần vải dài, mấy đứa nhỏ hơn thì có khi mặc quần cụt như con trai, có khi hết đồ mặc còn ỡ trần như con trai đó chư. Mà lúc này còn con nit, chưa dậy thì nên phần trên thì gái hay trai cũng như nhau, có ngại gì.

Vậy là con nhỏ hí hửng đi thử đầm, mà nhỏ lớn làm gì mà được sờ tới cái đầm. Nó cởi cái áo ra, rồi tròng cái đầm vào, loay hoay mãi không biết kéo cái "con rết" lên. Phải nhờ thằng Dũng kéo lên dùm.

Thế là thăng Dũng phải ra tay nghĩa hiệp, nhìn thấy con Mít đang ở trần, loay hoay kéo con rết của cái đầm lên. Đố các bạn biết, thằng Dũng nghĩ gì?

Thiệt ra lúc đó thằng Dũng chỉ coi con Mít giống nó thôi, phần trên phẳng lì không có gì đặc biệt.

Nói vậy cũng tội con nhỏ, tuy là con nhà nghèo, nhưng nó cũng thừa hưởng nước da trắng từ mẹ nó. Mái tóc đuôi gà cột lên đơn giản nhưng cũng không làm mờ nhạt vùng da cổ trắng ngần, với những sợi tóc mai rũ xuống đáng yêu.

Thằng nhỏ cũng lọng ngọng, đứng xớ rớ một hồi, chợ con nhỏ nhận ra 1 điều. Đó là tay thằng Dũng dơ, chưa rửa. Vậy là con nhỏ cản lại:

– Mít ; Từ từ, coi chừng dơ áo.

Rồi con nhỏ bắt thằng Dũng đi rửa tay. Tới lúc nó quay lại, hai đứa thử 1 lần nữa, chợt thằng Dũng nhận ra:

– Ê Mít, quần mày dơ kìa.

Thì ra là con nhỏ nó ngồi bệt ở đâu đó nên dính đất. Con nhỏ hơi chút ngượng ngùng, tuy là con nít nhưng em ấy vẫn là con gái, bị chê dơ cũng xấu hổ chứ.

Con nhỏ đứng như trời trồng, chưa biết tính sau thì thằng Dũng gợi ý:

– Hay là thử đại đi.

Ý thằng Dũng là cứ mặc vào đi, nhưng con Mít nó lại nghĩ là sợ dơ váy. Con nhỏ quyết định cởi cái quần lãnh đen ra để thử cái váy.

Xưa ở quê, người ta cũng ko chú ý đến mấy đứa con nít lắm, nên chuyện mấy đứa nít trần truồng tắm sông, tắm mưa là bình thường. Tuy nhiên, do bản tính tự nhiên nên khi lõa thể như vậy thì bọn con gái cũng tránh không cho bọn con trai thấy. Có tắm sông thì chị chị em em đi cùng nhau, chứ ko để bọn con trai nhin thây.

Thế là con bé cởi cái quần vải đen ra để thử đầm, con nhỏ đứng trên cái giường, giơ chân lên tut cái quần xuống mà quên mất là thằng Dũng đang ở ngay trước mặt.

Thằng nhỏ đứng sững người, đó giờ thỉnh thoảng thằng nhỏ cũng thấy "chim con gái", nhưng chỉ là thoáng qua lúc tụi nó đi đái tênh hênh, hoặc là lúc tụi nó tắm sông, tắm mưa. Nhưng chỉ là thoáng qua chứ ko gần như thế này, không thực như thế này.

Thằng Dũng ngồi trên giường, sẵn sàng hỗ trợ con Mít để thử đồ. Nhưng ai ngờ khi con Mít nó cởi cái quần ra, nguyên 1 tuyệt tác của thượng đế phơi bày ra trước mắt nó. Con Mít tuy gầy vậy, nhưng cái mu cũng no tròn, cộng thêm làn da trắng càng tôn lên vẻ đẹp của cái khe chim hồng hào bên dưới. Thằng nhỏ tuy không biết gì, nhưng cũng biết là mình khác con nhỏ, mình tóc ngắn, nhỏ tóc dài. Mình đứng đái, còn nhỏ khi đi đái thì mất tiêu….

Hai đứa chợt nhận ra tình huống bất ngờ này, con Mít đang tíu tít cũng im lặng khi thấy mặt thằng Dũng "thộn" ra như vậy. Nó chợt nhận ra tình huống này nên cũng ngại ngùng xấu hổ (con gái mà). Còn thằng Dũng thì khỏi phải nói, tuy không rõ cái gò mu trắng phau, không sợi lông, không tì vết đó để làm gì, nhưng tim nó cũng đập thình thịch, mặt đần thối ra.

Rồi rât nhanh sau khoảnh khắc đó, con Mít tròng cái đầm vào. Rồi giục thằng Dũng:

– Ê, mày kéo giùm tao con rết. (Cái khóa của váy).

Thằng nhỏ như bừng tĩnh, để giấu thẹn khi lỡ nhìn trộm chim của con Mít (mà nó có nhìn trộm đâu, tại hoàn cảnh đẩy đưa chứ bộ). Nó vội vàng chồm tới phụ con Mít kéo cái khóa lên.

Kể từ lúc đó, trong tâm lý của thằng Dũng khác lắm, đó giờ nó chỏ coi con Mít như những thằng con trai khác chơi cùng xóm, chỉ hơi thắc mắc là sao nhỏ này tóc dài mà mấy thằng kia tóc ngắn. Nay tự nhiên thấy thiên đường bày ra trước mặt, thằng nhỏ như chết lặng. Thể xác đây nhưng linh hồn đang ở trên gò mu cao trắng ngần đấy.

Còn con Mít, sau khi mặc cái đầm vào, nó hóa thành bà Tiên trong truyện tranh. Con nhỏ cứ đứng trc gương xoay qua xoay lại thử đầm, đâu biết phía sau thằng Dũng đang ngắm nhìn con bạn mình từ con vịt quê mùa hóa con thiên nga lộng lẫy.

_To be continue_