Chú à, cháu xin lỗi. – Truyện Có Thật – Update Chap 20

Chap 4 :

Nằm xuống với những suy tư khó hiểu, ánh điện phía cội đèn ngoài đường len qua cửa xuyên qua tấm rèm giống như ánh trăng mờ ảo, nhắm lại mở mắt. Khó ngủ!!

Tôi chỉ khó ngủ trc những chuyến đi chơi, đó là đêm hôm trc háo hức trằn trọc.

Hoặc phải viết bản kiểm điểm, trằn trọc để nghĩ cách đối phó với giáo viên.

Nhưng, bây giờ tôi còn chẳng biết mình trằn trọc vì thứ gì? Là niềm háo hức hay nỗi lo lắng? Ngay cả lí do để mình trằn trọc tôi cũng ko tìm ra.

Trái với bây giờ, tôi của năm 19 tuổi vẫn nhút nhát như thế. Dù có những thứ bất ngờ xảy ra như thế, tôi ko hề có sự chuẩn bị nào cả, có thể bây giờ khi đã quen mùi tình trường tôi biết mình cần phải làm chủ cuộc chơi. Nhưng ở thời điểm đó, tôi hoàn toàn bị động, tôi ko hề cảm thấy cô dâm đãng, lẳng lỡ hay bất kể từ ngữ gì đó tôi có thể nghĩ ra để chỉ 1 ng phụ nữ sau này đều ko đúng với cô…. tất cả, tôi nghĩ mọi thứ tôi nhận đc đó giờ chỉ là 1 ĐẶC ÂN.

Cô đối xử tốt với tôi, nấu cho tôi ăn, giặt đồ cho tôi , và hơn hết là trò chuyện rất nhiều với tôi.

Thật khó để bạn tìm ra đc 1 ng lớn tuổi có thể trò chuyện bình đẳng với bạn mà ko bắt bạn phải làm cái này cái kia.

Tôi rất quý cô…

Hơi men trong người cộng với cảm giác vừa xuất tinh cuối cùng đã phát huy tác dụng… làm cơ thể tôi mệt dần, mệt dần. Chìm vào giấc ngủ đến tận sáng hôm sau….

10h sáng Chủ Nhật, mọi người đã dậy, tôi là người dậy cuối cùng. Đón ánh nắng ngày mới với chút se lạnh. Vẫn đông mà.

Cô đang phơi đồ ngoài lan can, chú ngồi ngoài phòng khách bế thằng nhỏ trên đùi ngồi xem tivi. Tôi chào cô chú rồi vệ sinh cá nhân. Mọi thứ hôm qua-hôm nay như là cách nhau 2 kiếp vậy. Tôi cảm thấy có vẻ như lại trở lại những ngày đầu- 1 cảm giác lạ lẫm…

Nhưng mà, ko hẳn, lúc đánh răng rửa mặt tôi đã nhận ra vết tinh trùng hôm qua vẫn còn vương trên quần, quần sịp thì trắng 1 mảng mùi tinh trùng nồng nặc, thậm chí còn hơi ẩm. Hôm qua tôi xuất xong lúc ngủ nó còn rỉ ra thêm 1 mảng nữa.

Giờ mới bất giác, thế mà nãy nhìn cô mà cũng chẳng có cảm giác gì.

Thay quần áo, đánh răng xong tôi vô mở vali lấy 1 bộ quần áo khác. Chứ đéo ai mặc thế này dơ bỏ mẹ .

Đang cầm đồ toan đi thay thì cô bước từ lan can vào:

Mới dậy đã tắm á?
Dạ ko, cháu thay quần áo thôi ạ.
Ohh, cô vừa giặt phơi hết đồ rồi. Thay xong để vào đây lúc khác cô giặt sau. (Tay cô đang cầm cái giỏ đồ)
Dạ thôi, mai cháu ở đây đâu ạ, để cháu cầm về dưới kia giặt cũng đc.
Uh nhỉ, (cô nhận ra)
Cứ để cô mày giặt cho tuần sau xuống chơi mà lấy về. (Tiếng chú vọng vào)
Uh haa, thế ko định xuống nữa à? (Cô tít mắt)
Dạ CÓ CHỨ Ạ!!! ( tôi vội cầm giỏ trên tay cô đi vào nhà tắm)

Ơ mà sao ko tắm con mẹ nó luôn nhỉ? Đằng nào chả thếzzz.

Tiện cháu tắm luôn tối đỡ phải tắm nhé chú (tôi mở cửa nói vọng ra, đơn giản là tôi thông báo tôi đi tắm thôi)
Ờ, (chú nói vọng vào)
Xả làn nước nóng vô người xoà xoà xoà. Tự nhiên tôi thấy phấn chấn hẳn. Tôi nhảy nhót trong nhà tắm, tôi cảm giác như đây là nhà mình vậy, tôi quen hết mọi đồ đạc ngõ ngách trong nhà rồi.

Tắm xong sảng khoái vãi đái. 100 điểm!!!

Giờ mới để ý nay cô mặc 1 cái quần ngủ 2 ống dài, hơi rộng rộng, 1 cái áo len mỏng dài tay sắn nhẹ lên như ngày tôi mới đến và CÓ mặc áo ngực. Phải nhìn kĩ lắm mới thấy bởi ngực cô khi ko mặc thì nó hơi võng xuống 1 tí. Nay bự chảng như kiểu tập gym ấy. Mọi hôm ở nhà toàn mặc chân váy tới gối ko thì cũng cái quần thể thao như của tôi bó sát mông đít ấy. Nay ăn mặc như kiểu sắp đi họp phụ huynh vậy. Kaka

Tầm 12h thì anh Chất xuống, tiếng mở cửa , bước vào và chào hỏi. Cũng như mọi anh em xã hội lần đầu gặp nhau thôi, vẫn là những câu chào hỏi ban đầu, tôi cũng ko biết gì về ổng, thấy mặc cái quần như chú miêu tả thật, quần bò híp hốp. Anh Chất sinh năm 90, kém chú tôi 13 tuổi, kém cô Trâm 6 tuổi và hơn tôi 6 tuổi. Gọi cô chú bằng anh xưng em. Ổng thấp hơn tôi tẹo, chắc m65 gì đấy. Cộng thêm cái quần nhìn lùn tịt. Nhưng đc cái đậm người hơn tôi, tôi lúc đó mới 19 mà . Fuck

Em chào anh.
Hey yooo, what sup what sup man ( a Chất chào lại, chào kiểu híp hốp, tay đập đập vào tay tôi kiểu kiểu híp hốp nốt)
Chào anh chị. (Anh quay qua cô chú)
Oh, trời lạnh ko em (chú tôi hỏi)
Cũng bình thường anh ạ, nay anh nghỉ ạ (kiểu biết rồi cứ hỏi cho vui)
Uh. Nay a nghỉ, ở nhà bế cún con đây này hihi( chú vừa nói vừa rung đùi tay ôm vào thằng nhóc ở trong lòng chú)
Em chào chị nhớ (a Chất hướng mắt về phía trong , cô Trâm đang gấp đồ)
Uh. (Cô nhìn 1 cái xong quay xuống gấp đồ tiếp)
Tôi kiểu : @@, bà Trâm nay lạnh lùng vãi.

Nhưng mà cái đấy việc của bả, tôi với a Chất chào hỏi xong nói chuyện qua lại. Đại khái giúp anh em hiểu nhau hơn và anh nói cho tôi biết tôi sẽ đi cùng a xuống dưới nhà tôi ở dưới tokyo, ở đấy có 3 người ở rồi, thêm tôi nữa là 4.

2 ông kia thì đều 8x cả. Nói chung nếu xuống đấy tôi là út. Bình thường 2 ổng kia rảnh cũng xuống chơi nhưng dịp lễ tết thôi, chứ thứ 7,chủ nhật chú tôi ở nhà thì mấy ông đấy đi làm thêm , anh em nào ko ở Nhật thì tôi nói qua là ngày thường du học sinh đi học còn cuối tuần thì sẽ để đi làm kiếm thêm tiền. Nay ông Chất xin nghỉ để xuống đón tôi.

Tôi là tôi duyệt cái thái độ của ông anh này rồi đấy , khà khà.

Đùa vậy thôi chứ tôi khá nghe lời ổng, từ lúc quen cho tới giờ luôn. Tiếp xúc với ổng thì ổng kiểu bỗ bã, thích giao du, khá tinh tướng và đặc biệt là coi tôi như em zai.

Ai đã xem Vượt Ngục thì biết nhân vật T-Bag. Lúc còn trong tù luôn thò cái túi quần ra để thằng đàn em bám vào đi theo. Tôi với ổng sau này y hệt, 1 thằng phóng khoáng quý đàn em, nhiều ng ghét ổng phết, tôi thì là thằng đàn e nghe lời, ổng cũng hay chia sẻ với tôi nhiều cái và tôi cũng vậy. Sao cũng đc, tôi hiền mà. Hihi.

Câu chuyện thì cũng nhiều, nắm bắt ý chính thì:

Mấy khi xuống, ở đây làm bữa rồi tối về. (Chú tôi nói)
Vầng, em cũng nghĩ thế mà lị, lâu lắm ko ngồi nhậu với anh rồi. Kk
Vừa phải thôi mai còn đi làm (cô Trâm nói vọng ra)
Em yên tâm, công việc vẫn là số 1. Khà khà.
Bảo sao ổng xuống đón tôi hôm nay, hoá ra là nhậu. Chứ để đến mùng 5 giữa tuần thì chú Thọ đi làm có mà nhậu cc. Mà cũng đúng, nghỉ 1 hôm thì phải mất công đi chơi chứ. Duyệt.

Buổi chiều, chú để thằng bé cho mẹ trông, chú Thọ dẫn 2 anh em tôi ra siêu thị vừa hít thở vừa chém gió vừa tiện mua đồ nhậu cho buổi tối luôn. Tôi đi theo chủ yếu nghe , 2 ng khá hợp chuyện nên rôm rả, nói hết từ cột điện tới cột đèn, công việc tới thú vui…bla bla. Tôi cũng muốn nói gì đó lắm nhưng mới sang thì biết cái cc gì mà nói. Loanh quanh toàn ở nhà trông em với cô Trâm.

5h chiều cả đội về tới nhà, mua ít đồ uống với tí thịt bò để nướng. Chú thì bế em ngồi coi tivi cho cô nấu nướng, tôi phụ cô. A Chất thì ngồi trong nhà nói chuyện với chú 1 lúc, xong ổng muốn hút thuốc nên phải ra ngoài, vì trong nhà có trẻ con nên chú Thọ hình như cũng phải nghỉ thuốc luôn.

Tôi với cô thì vẫn như ngày thường thôi, cô cần gì tôi giúp, tôi cũng loay hoay phụ cô nhặt rau với rửa thịt. Cô đứng bếp, tôi gọt đồ xong đổ rác , cắm cơm. Nói chung phối hợp khá uyển chuyển. Nói cười ríu rít phết.

Đoạn, a Chất mở cửa cái uỳnh, nói vọng vào:

ê Duy anh gọi facetime về nhà tí, tí xong xuôi gọi anh nhé.
Vâng. (Tôi nói vọng ra)
Người đâu mà….( cô thì thầm, đủ để tôi nghe thấy, vì tôi đứng ngay bên cạnh)
Tôi cũng bắt đầu ngờ ngợ, khả năng cô Trâm ko thích tính ông Chất này. Chắc kiểu thoải mái tự nhiên quá nên bả ghét , kaka, đàn bà dễ yêu dễ ghét lắm đến bố tôi nhiều lúc ko hiểu mẹ tôi nữa là…

Tôi rửa đồ xong đặt sẵn vào giỏ cho cô chuẩn bị bỏ vào nấu.

Xong rồi đấy, Duy ra ngoài dọn bàn đi. (Cô nói )
Vâng ( tôi chạy ra dọn qua qua cái bàn, bê bát đũa vào để sẵn cho 4 người)
Cứ đứng đấy cô đưa cái gì thì cầm vào nhé ( cô nói khi tôi toan định đi vào bếp)
Vâng. Đợi xíu cháu gọi a Chất vào đã cô.
Chưa, chưa xong. Xong rồi nhưng mà chưa xong. Kệ nó tí xong gọi sau.( cô phản ứng lại)
Vâng.
Thế là tôi lại đứng phía ngoài bếp đối diện cô, tôi với cô chỉ cách nhau cái bồn rửa, nơi mà hôm trc tôi đã thấy hết vú cô khi cô cúi xuống. Hihi. :”đứng chỗ này mình đứng cả năm cũng đc , ha ha”- tôi bấm bụng.

Cái chỗ đặt bếp ga nằm hơi khuất vào trong tường, cô đứng đó nấu đồ ăn sôi sùng sục, đoạn, cô ngó ra nhìn chú tôi, chú vẫn đang ngồi coi tivi.

anh ơi đặt con ngủ hộ em với, tí còn ăn cơm.
Ừ ừ, nó sắp ngủ luôn đây này, đợi a xem nốt đoạn này đã,( chú nói mà mắt vẫn dán vào màn hình)
Cô ko nói gì thêm, kiểu như bả chỉ đánh tiếng xem chú tôi đang làm gì ấy. Xong, bà cầm giỏ củ vừa nãy tôi rửa.

rửa gì vẫn bẩn.
Ôi thật hả cô, cháu rửa kĩ lắm rồi. (Tôi ngại quá, toan chạy vào)
Thôi, để người ta tự rửa. (Cô liếc lên cười mỉm)
Đúng lúc này , cô lại cúi xuống, cái áo của cô lại võng xuống đúng vị trí hôm qua và tôi thì đang đứng ở nơi có thể nhìn toàn bộ vú cô thõng xuống, ơ nhưng mà,,

Cô chợt nhận ra điều gì đó, cô quay lên mắt ngước về phía chú tôi như nhìn trộm:

Nóng quá, rửa mặt đã. (Cô nói giọng đủ to để cả chú cũng nghe thấy)
Duy vào trông nồi cho cô, cái này để đấy cô rửa cho yên tâm. ( cô nói xong đi thẳng vào nhà tắm)
Vâng. (Tôi chạy vào bếp )
Nhanh chóng, 1 phút ko hơn, cô bước ra, đổi chỗ.

Rồi ô kê, ra kia đi Duy.
Vâng. (Lăng xăng tôi lại chạy ra ngoài )
Cô lại cúi xuống tiếp tục việc rửa mấy cái củ vừa nãy, ngực cô lại thõng xuống và tôi lại đứng đối diện. Nhưng ơ kìa, áo ngực lúc nãy đâu rồi. À……., tôi hiểu rồi, cô vào nhà tắm để tháo áo ngực ra. Sao đang mặc tháo ra làm gì? Nóng à? Ko phải, mà là cố tình cho tôi nhìn. Tôi hiểu rồi.

Tôi chống cả khuỷu tay lên thành tường nhìn trực tiếp vào ngực cô, cô cũng vẫn cứ rửa chả quan tâm luôn. Tôi cũng hơi hơi quen rồi.

Nhìn chưa? Biết rửa bẩn chỗ nào chưa? (Cô nói nhưng mắt cô vẫn nhìn xuống bồn rửa)
Dạ…biết..rồi…(tôi kiễng chân cao hơn)
Nhìn kĩ nhé (cô tiếp)
Vâng (tôi gật)
2 tay cô vẫn rửa rửa xóc xóc, cả người cô cứ nhấp nhô nhấp nhô khiến 2 quả vú của cô thỏng xuống lắc lư theo nhịp nhẹ nhàng. Giờ thì tôi mới công nhận tôi rửa đồ bẩn thật. Cô cứ để vòi xì xì thế tay thì cứ vò vò thế thôi, chả biết rửa cái gì mà kĩ thế.

Xong chưa? (Tiếng mở cửa lạch cạch và tiếng giày uỳnh uỳnh của a Chất bước vào)
Tôi và cô giật mình, tôi quay ra ngoài, cô tắt vòi đi thẳng vào nhà tắm :

Chuẩn bị anh ơi(tôi đáp)
Quay vào trong, tôi đợi cô đi ra, cô lại cầm giỏ đồ nãy bỏ vào nồi như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi biết cô vào đó làm gì, vào mặc lại cái áo lót chứ chẳng khác đc.

Ko có ai thì cô cho tôi nhìn vú, còn có người thì cô lại mặc áo vú vào. Đúng rồi, nó là như thế.!!!

Tự nhiên tôi thấy mình đặc biệt, đâu phải ai cũng đc cô cho nhìn vú. Bao nhiêu hôm ở nhà cô ko mặc áo lót mà hôm nay tự nhiên mặc, nghĩ đi Duyyy, tôi thấy đó là 1 sự tính toán của cô. Sự tính toán mà có lẽ cô sợ tôi ngu ngốc ko biết nên vừa nãy đã cố tình để cho tôi nhận ra.

Địt mẹ nó ý trời à?

Tôi thật là may mắn mà. !!!

DUY!! Duy ơi( Cô gọi to)
Hết.

Chap 5 sẽ đc update ngay trong hôm nay, lí do là nay thứ 2 nhưng bên Nhật đang là ngày nghỉ lễ nên rảnh. Rảnh là sẽ cố gắng viết. Xin cám ơn.