CHỢ NỔI NGÃ BẢY – Truyện Sex Mới 2021 – Update Chương 12

Chương 5: Ma lực đồng tiền.

Ngày đó, Ngã Bảy là một huyện của tỉnh Cần Thơ, chưa có tỉnh Hậu Giang như giờ. Khoảng cách bốn chục cây số nghe thì gần, nhưng với đường xá ngày ấy nó là cả một đỗi xa ơi xa. Có việc gì hệ trọng lắm thì người ta mới cắp giỏ mà đi, chứ thường thường không mấy người đi làm gì. Ấy vậy mà hôm nay Hai Vũ và Tư Thông được theo ông chủ Minh lên tuốt Cần Thơ công chuyện. Nói đúng ra thì Hai Vũ đi theo làm tài xế thôi, còn Tư Thông thì cực kỳ được ông chủ Minh tính nhiệm trong mấy vụ tiếp khách thế này. Ngồi trong chiếc Everest đời cũ, Hai Vũ lâu lâu lại ngó vô quán lẩu dê bên trong. Ở cái bàn ngay giữa quán, ông chủ Minh, Tư Thông cùng 3 ông nhà nước đang ngồi cười nói um xùm. Hôm nay ông chủ Minh mời nhà nước ăn cơm. Cứ năm hai ba lần, Hai Vũ lại thấy ông Minh mời mấy người này. Có khi không giống nhau, bửa ông này, hôm lại ông khác. Nhưng ông nào cũng áo bỏ vô quần, bụng bự nhìn oai thiệt oai.

Nhà ông Minh có chiếc Ford 7 chỗ là oách nhất xứ. Xe này nghe nói ông chủ mua lại của mấy tụi ba tàu. Xe không mới, nhưng chạy rất êm. Hai Vũ được ông tính nhiệm nên cho tập chạy hoài rồi sau đó giao luôn nhiệm vụ tài xế cho anh. Mỗi khi nhà ông đi đâu xa thì anh luôn là người cầm lái. Thời này chuyện bằng lái không quá cần thiết. Xe cộ còn ít, đường xá còn rộng nên miễn cứ chạy được là lên xe mà chạy thôi.

Mở cửa bên ghế phụ, rồi Hai Vũ đi vòng qua, ngồi lên bậc cửa xe, móc gói thuốc trong túi ra, lấy một điếu đưa lên môi. Rít một hơi dài rồi nhả nhẹ khói ra, mắt hai Hai Vũ bắt gặp một gia đình nhỏ ngồi xa xa bàn của ông chủ Minh. Anh chồng trẻ, dáng thanh lịch và cô vợ cũng khá dễ thương. Cả hai vừa ngồi ăn, vừa cùng nhau chăm chút đứa con trai nhỏ. Hai Vũ thấy nhớ vợ và con. Chưa bao giờ anh đưa được cả nhà ra quán như thế này. Hai Vũ nhìn qua chỗ khác, ráng không nghĩ tới cảnh nghèo của mình, anh lại đưa thuốc lên môi. Tự nhiên anh nhớ lại lời của Tư Thông lúc sáng.

– Hôm qua tui lại mới nói chuyện với thằng Sơn Lùn. Thấy nó mắc ham quá ông. Nghe nó nói chơi mấy cái đó dễ ợt. Trình độ cỡ anh em mình vô đó ăn của mấy thằng công ty đó là cái chắc. Tính ra thằng Sơn Lùn nó đánh có phải hay đâu.

– Chơi công ty mà dễ ăn sao được. Chơi với mấy thằng giang hồ còn thua xiểng liểng.

– Tầm bậy, mấy tay giang hồ là cờ bạc bịp. Cờ gian bạc lận, ăn nó kiểu gì được. Thằng Sơn nó nói cái ca si no gì đó là người ta mở ra để chơi sòng phẳng lắm. Chủ yếu lấy tiền mấy thằng giàu mà chơi dỡ, mà ham vui. Còn cỡ anh em mình vô chơi là ăn chắc cú.

Hai Vũ ngó Tư Thông, dù không tin lắm nhưng cái mặt tự tin cùng con mắt ngời lên sự khoái chí của gã cũng làm anh hơi thoáng dao động. Dẫu sao cái viễn cảnh có tiền để trả nợ, rồi mua được đồ ăn ngon, quần áo đẹp cho vợ con anh cũng tươi sáng lắm. Nói gì nói, nghĩ tới viễn cảnh ấy ai mà không ham.

Hít hơi cuối điếu thuốc, Tư Thông búng cái đầu thuốc ra xa rồi phủi quần đứng lên. Trước khi đi gã nói:

– Gì thì gì tui cũng phải theo thằng Sơn Lùn một chuyến cho biết. Không lý gì nó kiếm tiền được mà tui không!

Hai Vũ ngồi nhìn theo mà lòng ngổn ngang.

Hút hết mấy điếu thuốc thì ông chủ Minh và Tư Thông cùng 3 ông nhà nước cũng đi ra. Nhìn cái kiểu cặp cổ khoát vai nhau, nói chuyện lớn tiếng thì Hai Vũ cũng biết họ khá say. Anh đi vòng qua mở cửa sau rồi kéo cái ghế giữa cho Tư Thông bước lên để chui xuống băng ghế chót. Xong anh dựng ghế lại cho 3 ông nhà nước. Ông chủ Minh ngồi ở ghế phụ, kế bên anh. Hai Vũ đóng cửa cho ông chủ Minh xong thì đi qua rồi leo lên ghế tài của mình. Không để anh phải hỏi, Tư Thông từ đằng sau nói với lên.

– Đi thẳng đi Hai. Đưa mọi người tới quán Thiên Đường. Đi đi, tui chỉ đường cho.

Hai Vũ gật đầu rồi cho xe lăn bánh.

Thiên Đường là quán karaoke nằm trong một khu phố mới, khá vắng vẻ. Quán được trang trí rất đẹp. Trên bảng hiệu có một cái míc rô bự, trên đầu míc rô là chữ Karaoke, kế bên là chữ Thiên Đường chạy dài có gắng thêm đèn. Xe vừa trờ tới, 3 ông nhà nước trong xe ngó ra trầm trồ. Ông ngồi bìa nói:

– Chà, quán này nhìn được à nhe.

– Hà hà, nghe cái tên là thấy hấp dẫn rồi. – Ông ngồi giữa cũng phụ hoạ thêm.

Ông chủ Minh ngồi ở trên, quay người xuống cười nói:

– Mấy anh yên tâm, cậu Tư Thông này rành mấy chỗ này lắm. Mời mấy anh xuống.

Hai Vũ đi vòng qua bên kia để làm lại các công việc của ban nảy. Tư Thông là người xuống sau cùng. Vừa xuống xe gã đi thẳng vào trong quán, nói gì đó với tay thanh niên ngồi trước cửa. Hắn ta gật gật rồi cười tươi bước ra mời khách. Ông chủ Minh cũng cười rồi đứng qua bên nhường đường cho 3 ông nhà nước đi trước. Xong ông theo sau. Trước khi đi, ông lấy trong túi ra mấy tờ tiền rồi đưa cho Hai Vũ, nói:

– Cậu kiếm gì ăn đỡ đi nghe. Chắc cũng trễ mới về tới nhà.

– Dạ ông chủ!

Hai Vũ cầm tiền rồi gật gật. Ông chủ Minh vỗ vỗ vai anh mấy cái rồi cũng đi vô trong.

o0o​

Ngồi trên xe gặm ổ bánh mì, Hai Vũ chốc chốc lại nhìn vô trong quán Thiên Đường. Quả thật anh thấy ngưỡng mộ Tư Thông kinh khủng. Cùng là dân bốc vác như nhau, nhưng Tư Thông lúc nào cũng kiếm được nhiều tiền hơn Hai Vũ. Chẳng những vậy, gã còn rất tháo vác và được lòng ông chủ Minh vô cùng. Cái quán hát sang trọng như này, Hai Vũ chưa một lần được bước chân vô. Một là phải nhiều tiền như ông chủ Minh, còn không ít nhất cũng phải khôn khéo như Tư Thông. Đằng này, như anh thì chỉ có cửa ngồi ngoài ngó vô mà thôi.

Hai Vũ nén tiếng thở dài. Đằng kia, quầy tiếp khách ngoài cổng quán, có mấy cô em hết sức xinh đẹp mặc cái váy ngắn ngủn cứ chạy ra chạy vào. Hai Vũ không khỏi tưởng tượng cảnh ở bên trong. Có tiền đúng là đã thiệt. Anh chép miệng cảm thán rồi tưởng tượng cảnh vừa uống bia vừa được thoải mái sờ nắn cơ thể các em xinh tươi kia. Nghĩ đến đó, tự nhiên anh thấy cái thứ trong quần mình rục rịch đứng lên…

Nói vậy, nhưng có giỏi tưởng tượng thế nào Hai Vũ cũng không thể hình dung được hết cảnh thân tiên bên trong quán.

Quốc là lính mới trong đội quản lý thị trường số 6. Từ ngày vô đến giờ, nó cực rất ngoan và tỏ ra là người biết nghe lời. Nhờ vậy mà hôm nay nó được theo hai chú đội trưởng và đội phó đi chơi. Ngồi xuống cái ghế salo bằng da màu nâu thiệt êm, Quốc tròn mắt quan sát bên trong căn phòng. Căn phòng tầm 70 mét vuông được trang trí đèn, gương và các mảng sáng tối trông cực kỳ sang trọng. Trên trần có lắp một cục đèn vừa quay vừa nhấp nháy. Từ đó các đốm sáng nhiều màu toả ra khắp phòng, nhìn vô cùng mờ ảo. Mùi nước hoa ngào ngạt. Trên cái bàn thuỷ tinh đặt giữa phòng, trái cây, bia và ly đá đều đã được dọn lên từ lúc nào.

Quốc trở bộ mấy lần trên ghế. Nó chưa bao giờ được vào những nơi như thế này. Tự nhiên lúc này nó thấy mình nhỏ bé quá. Tay chân nó như thừa thải, không biết để đâu, ngồi như nào cho đúng. Quốc cứ len lén nhìn hai chú đội trưởng và đội phó, rồi nhìn ông chủ cửa hàng VLXD. Cả ba người đang ngồi nói chuyện với nhau hết sức tự nhiên. Rồi nó ngó qua thằng cha đi chung còn lại. Trong số bốn người, có vẻ gã này là cùng đẳng cấp với nó. Nó muốn nhìn thử xem gã sẽ làm gì để còn bắt chước cho đỡ ngượng.

Nhưng hình như gã đoán được ý của nó. Mắt nó vừa nhìn thì thấy gã đã nhìn mình từ lúc nào. Khi ánh mắt nó vừa gặp gã, gã nháy mắt cái rồi hất hàm mỉm cười. Như kiểu ý nói cứ tự nhiên đi chú em. Quốc vừa hết hồn, vừa ngượng, nó rụt mắt lại rồi lại nhìn quanh phòng.

Vừa lúc đó, cửa phòng bật mở. Một mùi hương thật thơm tràn vào phòng. Tiếp ngay sau đó là một nhóm hơn mười mỹ nữ bước vào. Quốc há miệng đến quên khép lại mà nhìn từng người từng người một đi vô rồi đứng sắp thành một hàng ngang chỗ cửa quán. Chưa bao giờ Quốc gặp nhiều người đẹp như thế này. Mặt mũi không ai giống ai nhưng tất cả đều cực kỳ xinh đẹp. Các nàng đều mặc những chiếc váy ngắn ngủn màu đen. Ngắn đến mức có thể thấy được cặp mông đầy đặn khi các nàng bước đi. Bên trên, toàn bộ đều mặc áo sơ mi trắng. Cái máo may rất khéo bằng vải phi, mỏng như lụa. Trong ánh đèn căn phòng, thoáng ẩn thoáng hiện, áo như có như không. Và tất cả toàn bộ 10 nàng đều chỉ tầm 17-18 tuổi mà thôi.

Đi sau cùng là một gã quản lý. Gã ta nhìn Tư Thông mỉm cười gật đầu. Tư Thông hiểu ý, đứng lên nói với hai ông nhà nước.

– Dạ, mời thầy Ba với thầy Sáu chọn!

– Trời ơi, chú cứ bày vẽ. Hát hò uống bia được rồi. Ông Sáu hen.

– Ừ, bày vẽ chi tốn kém.

Nghe vậy, ông Minh quay qua hai ông cười nói:

– Hai anh cứ chọn cho mấy đứa em nó ngồi rót bia. Với chút còn có người hát chung. Đâu mà Lan và Điệp mà hát toàn giọng nam nghe sao phải!

Thầy Ba và thầy Sáu đẩy qua đẩy lại chút thì cũng chọn được cho mình hai em trẻ nhất và ngực to nhất. Xong, Tư Thông lại quay qua Quốc, nói:

– Dạ, còn anh đây, anh cũng chọn bạn đi.

Quốc nhìn qua chú Ba và chú Sáu, thấy hai chú gật đầu. Xong nó lại nhìn gã Tư Thông. Hắn nhìn nó cười cười. Rồi nó cũng chọn một nàng. Đây là cô gái mà nó đã chấm ngay từ lúc mới bước vào. Nàng nhìn thật ngay thơ, lại có chiếc răng rểnh rất đẹp.

Sau khi Tư Thông và ông Minh cùng chọn thì các nàng đều quay ra. Điều này làm Quốc cực kỳ ngạc nhiên. Nhưng rồi cũng không phải chờ lâu, cửa phòng mở ra lần nữa thì 5 cô gái được chọn lại quay vào.

Bia được khui, nhạc được mở, cuộc vui bắt đầu.

Ngồi bên cạnh cô gái của mình, Quốc sượng cứng người. Nó không biết mình phải làm gì. Bên kia, mấy chú đang uống bia và choàng tay ôm eo các cô gái của mình rất tự nhiên. Quốc mấy lần định ôm nhưng không dám. Nó đưa mắt nhìn nàng. Nàng đẹp quá, tóc buộc lên cao, môi hồng với cái răng rểnh cực duyên. Tay chân nàng trắng muốt. Nhỏ lớn, Quốc chưa gặp ai có nước da trắng như này. Mùi thơm từ cơ thể nàng đưa sang khiến nó rung lập cập.

Thấy Quốc cứ nhìn mình, nàng cũng nhìn nó, cười:

– Anh tên gì?

– Quốc.

– Em tên My. Anh vô đây chơi thường không?

– À… ừ… cũng lâu lâu hà.

– Dạ… hi…hi… anh hiền ghê. Em mời anh nha.

Nói rồi, nàng bưng ly bia lên mời nó. Quốc cầm ly rồi uống cái ực. Bia lạnh chạy vào trong ruột khiến nó phần nào tỉnh người hơn. Quốc nhìn lên trên kia thì thấy chú Ba cùng cô gái đang hát bài Mưa Nửa Đêm. Nó nhắm mắt lại nghe nhạc rồi khẽ nhịp nhịp chân.

Bỗng, Quốc cảm giác có ai đó ngồi kế mình, nó mở mắt ra nhìn thì thấy gã Tư Thông. Gã nhìn nó cười rồi cúi xuống nói nhỏ:

– Anh chơi vui đi, đừng có ngại. Ông chủ Minh lo hết rồi. À, em nó không có mặc đồ lót đâu. Đưa tay vô váy là mò hàng được liền đó. Hí hí…

Nói rồi, gã đứng thẳng người lên, nháy mắt với Quốc. Quốc trợn mắt nhìn gã, những gì nghe được làm nó hồi hộp muốn nín thở. Quốc lén lén nhìn sang. My nhìn nó cười. Nó cũng cười lại rồi nhìn xuống vú. Đúng là thấp thoáng trong lớp áo mỏng lét kia, nó thấy dáng của cặp vú tròn vo và núm vú thấp thoáng ẩn hiện.

Bia được rót liên tục rồi uống liên tục. Không khí trong phòng ngày càng nóng và ngày càng say.

Quốc lúc này đã dám ngồi sát vào My. Tay nó vòng qua eo nàng mà ôm nhẹ vào người. Quốc cảm nhận được bầu vú nàng chạm vào mu bàn tay nó. Nhưng nó vẫn chưa dám rờ cặp vú ấy. Nó cứ ngồi đó, hít lấy hương thơm từ cơ thể nàng. Tay thỉnh thoảng giả bộ như đụng nhẹ lên vú nàng. Nó cứ nghe mấy chú hát rồi uống với mấy chú. Quốc thấy cái thứ giữa hai chân mình cứng ngắt. Lòng nó lâng lâng khó tả vô cùng.

Rồi nó thấy mắc đái quá nên đứng dậy đi ra ngoài. Đi mấy bước nó mới giật mình hoá ra nay nó uống nhiều hơn nó nghĩ. Đầu quay quay, chân bước muốn liêu xiêu. Ấy nhưng lạ thay đầu óc nó lại tỉnh táo vô cùng.

Quốc nhìn về hướng ghi nhà vệ sinh bên ngoài. Nó mở cửa bước vô rồi móc cặc ra mà đái. Cặc Quốc lúc này cứng ngắt. Nó phải mở cả dây nịt và kéo phẹt mơ tuya xuống mới móc được cặc ra ngoài. Rồi nó cứ đứng đó, rặn mãi mới đái được.

Vừa đái xong, đang phẩy phẩy nhẹ con cặc đã mềm chuẩn bị kéo quần lên thì Quốc giật bắn cả mình. Từ phía sau tự nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn, mịn màng đưa lên cầm lấy cặc nó. Quốc quay nhìn lại thì nhận ra ngay là My. Nàng ra dấu cho nó im lặng, rồi nhẹ nhàng lách mình vô trong rồi đóng cửa phòng vệ sinh lại.

Quốc lúc này đang đứng đối diện với My. Nó cứ ngại ngại không dám nhìn thẳng vào mắt nàng. Nó nhìn lên cửa phòng vệ sinh, miệng thì hít hà. Cặc nó đang cứng ngắt trong tay nàng. My nhẹ nhàng vuốt ve cặc nó. Tay nàng khéo léo vô cùng. Quốc rùng mình sung sướng.

– My…

Lấy hết can đảm, Quốc mở miệng cố nói. Nhưng nó chỉ kêu được có tên nàng. My lại ra dấu cho nó im lặng. Nàng chỉ ra ngoài rồi mỉm cười. Miệng nàng có cái răng khểnh thật là đẹp.

Đây là lần đầu tiên của Quốc. Nó chưa gần gái bao giờ. Từ nhỏ lớn lên nó chỉ biết đi học rồi về nhà phụ cha mẹ. Cha Quốc cũng là cán bộ và ông khó vô cùng tổ. Ở nhà ông hét một tiếng thì mẹ con Quốc đều im thin thít, không ai dám hó hé một tiếng. Thành thử nó chưa bao giờ dám làm gì trái ý ông. Nó được vô làm nhà nước cũng là nhờ ông lo cho. Nên Quốc chưa biết mùi con gái bao giờ.

Giờ này, cặc nó đang được bàn tay dịu dàng thon thả của My vuốt ve, Quốc sướng muốn phọt tinh. Nó cứ đứng im, mắt nhìn hết bên này rồi bên kia.

Má, quán này toàn gái đẹp. Đặt tên Thiên Đường là đúng thiệt.

Cửa nhà vệ sinh mở ra, có mấy người bước vô. Quốc giật thót mình. Đây là kiểu nhà về sinh tập thể nhưng được chia thành từng phòng riêng. Quốc nghe tiếng người bước vào phòng kế bên nó. Cả hai chỉ cách nhau một tấm tôn mỏng mà thôi.

Quốc hồi hộp vô cùng. Nó tròn mắt nhìn My. My như hiểu ý, nàng lắc đầu ra ý là không sao. Rồi, vừa nhìn nó, nàng vừa từ từ ngồi xuống. My nắm lấy cặc Quốc từ từ đưa vô miệng.

– Ưm…

Quốc cố kìm tiếng rên. Má ơi, bú cặc là vậy sao. Sao mà sướng dữ vậy nè trời. Quốc thấy cặc mình được phủ bởi cái miệng thật ấm, thật nóng. My nhẹ nhàng bú cặc nó, tay nàng đưa xuống mân mê bùi dái. Đầu My gục gặc liên tục, từ từ nhanh dần.

Quốc ráng không rên. Bên kia đã đái xong đi ra. Xung quanh lại cực kỳ yên tĩnh. Quốc nghe được tiếng nhóc nhách của miệng My tạo nên với con cặc của mình. Nhà vệ sinh nhỏ xíu, nhúc nhích trở bộ cũng khó khăn. Cơn sướng từ cặc truyền lên khiến Quốc say sẩm. Nó muốn đưa tay bóp lấy vú My. Nó muốn nhìn lồn nàng. Nhưng cặc nó lúc này sướng quá, nó không nở đẩy nàng ra. Quốc như kẹt giữa những mong muốn. Bên dưới, My vẫn miệt mài bú. Ôi, mẹ ơi con sướng quá.

Rồi, Quốc nghe cặc mình giật giật. Một cơn sướng muốn rụng rời truyền lên. Cái buốt ngay đầu cặc xuất hiện. Quốc biết mình chuẩn bị xuất tinh. Nó hết hồn vội nắm lấy vai My đẩy ra. Hông nó thì giật lùi trở lại. Quốc chưa muốn xuất tinh, nó còn nhiều thứ muốn làm quá. Nhưng, đã muộn.

Cơn sướng lên lưng chừng thì không thể ngừng lại. Dù đã rút ra nhưng cặc Quốc vẫn giật giật rồi một dòng tinh trùng bắn mạnh ra. Tinh trùng bắn thẳng lên mặt My. Rồi chảy xuống càm và xuống áo nàng. My hết hồn. Bản thân nàng dù chủ động nhưng cũng không liệu được chuyện này. My nhắm mắt, nghe một dòng tinh nóng văng lên mũi rồi chảy xuống miệng mình.

– Xin lỗi… xin lỗi…

Quốc giật lùi mấy bước vừa xin lỗi nhỏ nhỏ. Nó cũng không liệu được chuyện này sẽ xảy ra. Nhìn tinh trùng bắn lung tung, Quốc lính quýnh không biết phải làm gì. Con cặc mới xuất tinh được một chút, vẫn chưa thoả mãn vẫn còn cứng ngắt, giật giật. Từ đầu cặc, một giọt tinh lại rỉ ra rồi nằm yên đó.

Quốc nhìn My. Lúc này nàng đã mở mắt ra. Nhưng có vẻ nàng ta đang bực mình. Cái vẻ mặt dịu dàng lúc đầu đã biến đâu mất. Thay vào đó là ánh mắt coi thường cùng vẻ mặt bực mình. My nhận tiền của Tư Thông để đi theo phục vụ thằng nhỏ này. Ngờ đâu nó vừa yếu sinh lý lại bắn lung tung làm dơ áo nàng. Nó khiến nàng bực thật sự.

My đứng lên, định quay người bước đi thì đột nhiên một bàn tay túm chặt lấy vai nàng rồi như nhấc bổng nàng lên, rồi ấn xuống cái bồn cầu.

My chưa hết bàng hoàng thì váy nàng đã bị tốc lên. Một con cặc tách lồn nàng ra và ấn vào. Lồn My từ nảy giờ khô queo, làm gì có nước. Đau quá, nàng thét lên.

– Thằng chó, đau…

Nói rồi, My bỗng điếng người khi nhìn thấy ánh mắt của thằng con trai kia. Nó là mắt của con thú. My không ngờ rằng cái thái độ coi thường cùng vẻ mặt khó chịu của mình đã chạm tự ái thằng nhóc này. Bản tính gia trưởng di truyền trong máu. Con thú trong người hắn đã nổi lên.

Quốc một tay ấn vai con đàn bà kia vào trong vách nhà vệ sinh, hạ bộ thì thúc. Cặc nó đã chui vào cái lỗ lồn kia. Lồn khô khốc là cặc nó ran rát. Nhưng Quốc không bận tâm. Nó cứ nắc. Cặc nó chạy ra chạy vào liên tục trong cái lỗ lồn kia..

– Á… á… bỏ ra… đừng… đừng…ây da đau…

My kêu như rên. Nàng không tưởng tượng được mình sẽ bị như thế này. Nàng như bị tê liệt trước ánh mắt của gã. My thấy người mình không nhúc nhích được. Nàng chỉ ngồi đó, chịu trận. Nàng cảm nhận con cặc gã đang chạy ra chạy vào lồn mình. Và, hình như lồn nàng đang bắt đầu chảy nước.

– Á… ôi… hu hu… đừng mà… ôi…

My không khóc, nhưng nước mắt nàng lại chảy ra. Lạ thật. My cứ ngồi đó, nhìn vào mắt gã con trai. Hai tay nó bấu chặt lấy vai nàng. Cặc nó thúc không ngừng nghỉ. Vừa nảy, con cặc ấy vừa xuất tinh. Nó yếu nhớt như vậy. Sao giờ đây nó lại hùng hổ kinh khủng. Nó xiên phá, nó đâm chọt lung tung khắp lồn My. My nghe cơn sướng đang dần dần xuất hiện. Nhưng lạ quá, cơn sướng này lạ quá. Nó không giống khi nàng cho thằng bộ nàng đụ. Cơn sướng này không phải chỉ từ lồn, mà nó như từ đâu đó sâu thẳm trong người nàng. My thấy mình như con chó đang được chủ cưng nựng. Được chủ vuốt ve. Nàng yêu chủ mình. Nàng sẵn sàng chịu tất cả mọi hình phạt mà chủ đưa ra.

– Ôi… xuýt… ôi…

Giờ, nàng đã không còn van xin. Tiếng từ miệng nàng thoát ra chỉ còn là tiếng rên. Ôi… sao sướng vậy… sao đã vậy… thằng nhỏ này, mắt nó… má ơi… sao nó đụ đã vậy… chơi em đi… ôi… ông chủ…ôi… chơi em đi…

My lảm nhảm trong đầu mình. Miệng nàng chỉ rên hừ hừ nhưng đầu nàng nghĩ lảm nhảm đủ thứ. Làm gái phục vụ cả năm trời rồi, nàng chưa bao giờ bị khuất phục như thế này. Nhưng, sao cảm giác cung cúc, phục tùng này nó lại sướng đến vậy.

Bực… bực… bực…

– Ôi…

Áo My bị xé banh ra. Cặp vú nàng lập tức lộ ra. Rồi một cái miệng ngậm ngay lấy nó. Gã vừa nhào nặn, nắn bóp. Miệng thì nhai nhai núm vú nàng. My vừa đau lại vừa sướng. Cái sướng không chỉ từ lồn mà từ khắp thân thể. My đưa tay ôm lấy đầu Quốc. Nàng ngửa cổ tận hưởng cơn sướng khoái.

– Ôi….

Cứ thế, không biết qua bao lâu. Quốc cứ đụ. Không đổi thế, không bận tâm mọi thứ xung quanh. Nó cứ nắc. Nó thấy cặc mình cứng như sắt. Nó dùng chính thanh sắt đó hành hạ con đàn bà khốn nạn kia. Dám coi thường nó.

Rồi, đến một lúc, nó rút cặc ra và gầm lên. My giật mình rồi nàng cũng không hiểu mình đang làm gì. Tự nàng bò thật nhanh xuống, ngồi bên duói mà há miệng ra đón lấy dòng tinh trùng kia. My ngậm lấy cặc Quốc, nút thật mạnh. Uống ừng ực từng đợt tinh trùng một.

Xong, nàng còn dùng lưỡi mình mà lau chùi thật kỹ cho con cặc kia trước khi giúp Quốc nhét nó vào trong quần.

Xuất tinh xong làm Quốc bình tỉnh lại. Nó nhìn My đang ngồi bệt dưới đất một lúc mà không biết phải nói gì. Rồi, nó kệ mà mở cửa nhà vệ sinh đi ra.

Khi Quốc quay lại phòng hát thì nó chỉ nhìn thấy ông chủ Minh và Tư Thông. Đèn lúc này đã được mở sáng. Nhìn thấy Quốc, ông chủ Minh rít một hơi thuốc rồi cười, hỏi:

– Vui chứ chú?

Quốc gật đầu rồi nhìn quanh, xong nhìn ông chủ Minh như ra ý hỏi hai chú kia.

Tư Thông đứng lên khoác vai Quốc cười, nói:

– Chú ngồi xuống nghỉ mệt đi, đợi chút. Hai thầy đang vui vẻ chút xíu là xong thôi. Xong thì mình về.

Quốc ngồi xuống. Nó nhìn Tư Thông rồi lại nhìn ông Minh. Không biết phải nói gì. Rồi nó nhận một điếu thuốc từ tay Tư Thông mà hút. Dựa lưng vào cái ghế da màu nâu thật êm và mềm, Quốc nghĩ lại chuyện vừa xảy ra…

Hôm sau Tư Thông được ông chủ Minh gọi lên phòng sớm. Khỏi nói cũng biết ông cực kỳ hài lòng về những gì gã đã giúp ông sắp xếp đón 3 vị nhà nước kia. Chừng 10 phút sau, Tư Thông đi ra từ phòng ông chủ mặt cực kỳ hí hửng. Gã đi thẳng xuống dưới kho, tới chỗ Hai Vũ lúc này đang chất gạch lên xe ba gác. Tư Thông vỗ vai Hai Vũ, nói:

– Ê, chiều về đi nhậu, tui bao.

Vừa nói gã vừa vỗ vỗ vô cái túi quần sọt, mắt nháy nháy rồi cười khùng khục.

– Thưởng lớn thưởng lớn! Thơm!

– Ngon vậy, nhiêu?

Hai Vũ trợn mắt tò mò hỏi.

– Hè hè, đủ bao ông nhậu. Mà muốn chơi gái cũng bao được luôn.

– Đã dữ vậy. Đúng lính ruột có khác.

– Chứ tui giúp ổng bao nhiêu. Cái này gọi là “bánh ít đi thì bánh quy” lại. Chất xong chưa, đi giao hàng thôi.

– Chút xíu nữa xong rồi.

– Ừ, chất cho xong đi. Tui đi đái cái quay lên đi luôn.

Hai Vũ gật gật đầu rồi nhìn theo cái tướng thoăn thoắt của Tư Thông, lòng anh thấy nể gã thật sự.

o0o​

Lúc này là tháng 5 âm lịch, bắt đầu vô mùa mưa. Mấy cơn mưa đầu mùa thường ít khi mưa lớn. Trời chuyển mưa đen thui, mây kéo đầy trời, sét đánh rầm rầm nhưng mưa thì có mấy hột. Mưa này mà nhà nào có con nít, giữ không kỹ để tụi nó ra tắm thì kiểm gì cũng sốt li bì. Mưa nhỏ, rớt xuống đất khô nẻ, hơi đất lên nực nồng.

Ngồi trên ghe, Hà nhìn ông trời kéo mây đen thui, nàng chép miệng. Không biết ở dưới ông bà ngoại có giữ thằng Đỗ Đạt kỹ không. Cái ngữ của thằng đó, cứ thấy mưa là như thấy vàng. Lớ ngớ đằng trước ra đằng sau là nó đã tót ra ngoài mưa. Lạy trời cho bà ngoại có ý chút, chứ giờ nàng đang có đủ chuyện để lo. Thằng nhỏ mà bệnh xuống lại không biết tay đâu lo cho xuể. Nghĩ mà không kìm được, Hà thở dài một cái.

Bỗng đằng ghe mắm, chị bảy Huệ nói với qua:

– Ê vợ thằng Hai, coi tầm tuần sau là lúa nhà chị cắt. Bây nói thằng Hai bửa đó xin nghỉ phụ dùm chị mấy bửa nha. Có nó coi tụi bập bồ chị an tâm, chứ bỏ lỏng tụi nó đập kiểu bảy ba hai mốt thì có mà chết.

– Dạ chị bảy, để tối ảnh về em nói. Năm nay lúa trúng không chị?

– Vụ này mà kể gì trúng thất bây ơi. Đủ ăn là mừng. Làm để cỏ nó đừng mọc thôi chứ chờ gì vụ hè thu này.

– Chị nói em cũng thấy đúng. Đâu mà lúc xạ thì trời khô nẻ đất. Tới lúc cắt thì mưa dầm mưa dề. Phơi phóng cũng cực gì cực.

– Ừa, mà đâu phải ổng chịu chuyển rồi mưa như kiểu mưa già. Mấy cái kiểu mưa đầu mùa này là vừa nắng đó cái mưa đó. Nhiều khi trở tay hổng kịp. Nhà chị ít không nói, nhà ngoại xấp nhỏ làm nhiều, nội cái chuyện canh trời mưa để gom lúa vô thôi cũng mắc mệt.

– Hi hi, cực mà có tiền em cũng chịu Bảy.

– Ừa, thì biết vậy. Vậy hen, bây nói thằng Hai dùm chị.

– Dạ, em biết rồi.

Trả lời chị Bảy Huệ xong, Hà đưa mắt nhìn ra cánh đồng bên trái đằng kia. Từ ngày sắm cái ghe, tập sống bằng nghề buông bán, nàng đôi khi cũng quên luôn mấy vụ ruộng nương. Đằng xa, lúa chín rợp đồng. Màu vàng trong cái nắng sáng nhìn sướng con mắt. Đồng ngã bảy này là đồng lớn, nước ngọt quanh năm nên người ta làm hai ba vụ là chuyện bình thường. Nhưng không như vụ Đông Xuân, trồng lúa mùa 6 tháng, vụ Hè Thu này trồng lúa ngắn ngày, tổng từ lúc xạ tới lúc gặt chỉ tầm 3 tháng. Nhưng công bỏ ra thì gấp mấy lần vụ Đông Xuân.

Thường dân làm ruộng xứ này người ta kêu vụ Đông Xuân là vụ mùa, còn vụ Hè Thu là vụ nghịch. Vụ mùa làm vừa trúng, tức là được mùa, nhiều lúa, mà giá bán lại cao. Còn vụ nghịch thì chỉ mong đủ chi phí, bởi cực công, chi phí nhiều mà giá bán lúa cũng không bao nhiêu. Hà nhớ ngày còn nhỏ, nàng cũng thường phụ bà ngoại con Thiên Kim đi cắt lúa mấy ngày này. Vô vụ thì đàn ông, đàn bà có làm nghề gì cũng bỏ để tập trung ra ngoài ruộng. Đàn bà thì cắt lúa, đàn ông thì đi gom lại thành từng bó lớn, xong chất vô thành đống lớn. Rồi từ đó, mấy tay lực điền xúm lại để đập lúa vào một cái như cái hộp hình vuông làm bằng manh bồ. Thường mỗi hộc vuông như vậy có bốn tay đập. Họ ôm lúa thành từng bó, rồi giữ phần gốc, đập phần bông vào một thanh đỡ để lúa rớt ra. Việc vậy gọi là đập bồ. Về sau, chừng năm bảy năm sau bắt đầu có máy suốt chuyển từ campuchia về thì việc tuốt lúa trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Còn thời này người ta đều phải làm như vậy.

Vậy là một vụ mùa nữa lại sắp tới. Vô mùa thì Hai Vũ chồng Hà kiếm được khá nhiều tiền. Biết là cực nhưng có cách để kiếm thêm tiền lúc này âu cũng là chuyện đáng mừng. Hà nghĩ mà thấy mối lo trong lòng nhẹ đi phần nào. Nhưng cũng vì thế mà nàng thấy thương anh nhiều hơn…

Nếu Hà thương chồng 10 thì Hai Vũ thương vợ cũng không ít hơn. Chính thế mà trong cuộc nhậu tối hôm đó, Tư Thông rủ đi chơi gái nhưng Hai Vũ chỉ lắc đầu. Nói tới nói lui mấy lượt nhưng không kết quả thì Tư Thông cũng thôi. Tối đó hắn ta đi một mình.

Nói vậy, nhưng không phải Hai Vũ không thấy thèm. Nghe Tư Thông kể vụ không mặc đồ lót của mấy em phục vụ trong quán karaoke thì Hai Vũ đã cứng cả người. Anh cố lắm mới không thể hiện ra ngoài mặt. Nhưng rồi tới đoạn Tư Thông đưa tiền cho em phục vụ trẻ măng đi ra kích dục câu thanh niên tên Quốc thì Hai Vũ phải đứng lên giả bộ đi đái để vuốt nhẹ cặc mình. Quả thật cả cuộc đời anh đến giờ chưa hề tưởng tượng có những chuyện như thế trên đời. Nó thác loạn, trắc nết nhưng cũng kích thích vô cùng. Thành ra khi Tư Thông rủ rê chơi đỉ một lần cho biết lúc chai rượu sắp hết, anh phải kìm lắm mới không nghe theo.

Máng cái áo lên cây đinh đóng ngay nóc ghe, Hai Vũ múc nước xối ào ào lên người. Nước mát làm dịu bớt cơn bức bối trong anh. Thường ngày đi về nếu không tắm sông thì anh mặc nguyên cái quần sà lỏn mà đứng ở cuối ghe múc nước xối thẳng lên người. Ở quê tắm kiểu này là tiện nhất, vừa không cần nhà tắm mà cũng đỡ ngại khi ai đó lỡ nhìn thấy. Vừa tắm, Hai Vũ vừa nhìn vợ con đang nằm trong lòng ghe, anh thấy lòng mình vui vui. Ít ra quyết định không sa chân theo Tư Thông của anh cũng là đúng.

Nhìn Hà đang nằm quay lưng về phía anh, mắt Hai Vũ dính chặt vô cái mông tròn vo trong cái quần thun đồ bộ ở nhà của nàng. Hà lúc này nằm co chân, quay mặt về phía hai đứa nhỏ nên cái mông của nàng lại càng tròn lẳng. Tự nhiên Hai Vũ thấy cái khúc thịt của mình đội quần đứng lên. Anh không biết làm sao, đành ngồi xuống rồi tiếp tục tắm. Lòng tự cười thầm. Tối nay tui sẽ cho vợ lên bờ xuống ruộng một bửa, vợ ơi!

o0o​

Hôm sau, Hai Vũ tranh thủ giờ nghỉ trưa đạp xe qua ghe chị Bảy Huệ để nói chuyện vụ đập bồ. Anh tuy không được khôn lanh nhưng bù lại được cái thật thà, làm gì cũng cứ vậy mà làm thành ra rất được chủ ruộng tin tưởng. Hồi đó mấy vụ đầu Hai Vũ đi theo cánh lực điền để đập bồ, anh thấy bao nhiêu chiêu trò ăn cắp của mấy tay đập. Thấy nhưng anh không làm theo, dần dà anh bị đám tay đập ấy cô lập. Bọn họ sợ anh đi méc chủ, nên tốt nhất là loại anh luôn từ đầu. Thành ra từ một tay đập ăn công nhật lương cao, anh xuống thành đám ngố lúa. Tức là đi gom lúa bó mà cánh đàn bà cắt xong để thành đụm đụm. Việc nhẹ nhưng lương ít, cả mùa anh chẳng kiếm được bao nhiêu.

Rồi chiêu trò của bọn tay đập từ từ cũng lộ. Chủ ruộng cạch mặt không kêu thằng nào trong đám đó đi làm nữa. Vậy là Hai Vũ lại quay lên thành tay đập chính. Tụi thanh niên lực điền kia đói mấy vụ thì lại lân la xin Hai Vũ cho đập chung, kiếm miếng cơm. Tính hiền lành, anh gật đầu cái rụp. Cơ bản anh cũng không nở thấy họ đói. Được cái khi làm chung với anh, đám tay đập kia không dám giở thói cũ. Từ đó, tiếng Hai Vũ đồn xa. Tới vụ là người ta đi kiếm Hai Vũ. Anh nhận hết, rồi chia ra cho đám lực điền. Cái chuyện ăn cắp vặt dần dần không còn nữa.

Trưa nay Hai Vũ kiếm Bảy Huệ nói chuyện để hỏi coi đập cho đồng chị thôi hay cả đồng của cha mẹ chị. Để anh còn biết đường mà kêu người. Dẫu tới mùa thì thường người ta dừng hết việc khác để lo việc gặt hái nhưng chuyện bán buôn của ông chủ Minh cũng không giởn chơi được. Anh phải làm sao để cửa hàng ông chủ luôn còn người mà giao hàng. Cốt là không ảnh hưởng tới chuyện buôn bán của ông.

Đang thơ thẩn đạp xe trên đường thì Hai Vũ bỗng nhìn thấy thằng Quanh-Tha đang lửng thửng đi bộ ngược lại. Nhìn thấy anh, gã cười, cái cười rất cơn cơn. Hình ảnh hoang lạc của thằng này với Bảy Huệ trên đường đêm hôm trước tự nhiên lại hiện lên rõ mồn một trong đầu anh. Hai Vũ nhìn về đằng xa, cái ghe của Bảy Huệ đang neo nơi bến vắng. Con thuyền nhẹ nhấp nhô theo nước. Mọi thứ hết sức im lìm. Anh lại nhìn thằng Quanh-Tha, gã ta lúc này đã đi qua khỏi anh nên Hai Vũ phải ngoái đầu mới nhìn được. Tự nhiên trong đầu anh xuất hiện rất nhiều những suy nghĩ. Người anh có cảm giác thật khó tả. Nó hồi hộp, tò mò và cả rạo rực.

Dựng cái xe vô gốc mù u nhỏ ngay cạnh cái ghe, Hai Vũ tự nhiên thấy người mình cứ lớ ngớ. Trên ghe vắng lặng, không nghe tiếng nói chuyện hay một âm thanh gì chứng tỏ là có người. Anh không biết mình nên làm gì tiếp theo. Thường Bảy Huệ sẽ ngồi đằng trước ghe hoặc sau ghe, khi đó thì anh chỉ việc đứng trên bờ hỏi chuyện là xong. Còn đằng này lại chẳng thấy chị ta đâu. Hai Vũ quay đầu nhìn trước nhìn sau. Con đường không một bóng người. Thằng Quanh-Tha cũng đã đi khuất dạng.

Nghĩ thêm một lúc, Hai Vũ đánh liều bước luôn lên ghe. Vừa bước lên, anh kêu luôn:

– Chị Bảy ơi, chị bảy…

– Á…

– Ây, tui tui…

Tiếng la của Bảy Huệ và tiếng xin lỗi của Hai Vũ gần như vang lên cùng lúc. Hai Vũ nhảy luôn lên bờ. Miệng anh cứ rối rít xin lỗi. Lòng anh rối bời.

Vừa rồi, khi bước lên ghe, vừa ló đầu nhìn vô lòng ghe anh thấy ngay Bảy Huệ đang nằm đó. Chị mặc một chiếc áo dài màu đỏ rất đẹp. Khi chị ta la lên và quay đầu nhìn lại, anh thấy mặt chị có trang điểm. Hẳn Huệ mới đi đám cưới hay đám gì về. Nhưng cái khiến anh giật mình phải nhảy lại lên bờ chính là chị ta không mặc quần. Huệ nằm trên sàn ghe, đầu quay về cuối ghe, toàn bộ hạ thể quay về phía anh. Chỉ một thoáng, nhưng Hai Vũ vẫn kịp nhìn rõ cái lồn hồng hồng, túm lông đen cùng bờ mông căng tròn trắng phếu. Nhưng đám lông ấy có vẻ đang ướt rượt, bết lại. Trên mông Huệ còn nhìn rõ những vết ngón tay hằn đỏ.

Đứng trên bờ rồi, Hai Vũ vẫn còn rung. Anh thở từng cái mạnh. Trong đầu lại nhớ tới thằng Quanh-Tha vừa đi từ hướng này lại. Lẽ nào… lẽ nào…

– Hai, vào đây chị nói nghe nè…

– Tui.. tui…

Vừa lúc đó, tiếng Bảy Huệ trong ghe gọi ra. Hai Vũ nghe nhưng không biết làm sao. Anh cứ đứng đó, lắp bắp.

Tiếng chị Huệ lại gọi:

– Hai, năn nỉ chú đó. Vô đây tui nói này nghe.

– Nhưng mà…

– Chú cứ vô đây. Tui năn nỉ chú đó Hai…

Nghe rõ âm sắc sự khẩn thiết trong câu nói của chị Huệ, Hai Vũ đành bước lên ghe.

Nếu như lúc nảy cẩn trọng một thì bây giờ anh lại càng ngần ngừ gấp mười. Vừa xong thì chị đã kêu anh lên ghe lại. Lý nào chị ta mặc quần nhanh vậy sao.

Khi hai chân của Hai Vũ vừa đặt lên hết trên ghe thì tự nhiên từ trong có một bóng người nhào ra nắm lấy anh lôi vô. Hai Vũ giật mình, tuy bự con nhưng quá bất ngờ, lại thêm chân chưa đứng vững nên anh bị cái bóng người đó kéo luôn vào trong. Hai Vũ té ngửa ra. Anh chưa kịp định thần để hiểu chuyện gì xảy ra thì cái bóng kia đã chồm lên anh. Hai Vũ nghe mùi thơm thật dễ chịu đưa vào mũi. Rồi một bờ môi mềm mại và ướt ác phủ lên miệng anh. Anh ngây người. Cái vị ngòn ngọt và thơm thơm của son môi truyền qua môi anh, rồi truyền thẳng lên não anh. Hai Vũ tuy ngơ ngác nhưng vẫn cảm thấy có gì đó lâng lâng bỗng xuất hiện trong người mình.

Bên dưới, cái quần lửng lưng thun của anh cũng nhanh chóng bị tuột xuống. Thằng nhỏ của anh bị một bàn tay nắm lấy, mân mê. Hai Vũ ú ớ. Nhưng rồi, sau chừng vài chục giây, anh cũng lấy lại được tự chủ mà đưa tay đẩy mạnh cái cơ thể bên trên anh ra.

Dù đang nằm trên, nhưng Huệ có là gì so với thân hình to bè của Hai Vũ. Người chị bị hai cánh tay cuồn cuộn cơ bắp của gã gần như nhấc bổng lên. Vậy nhưng tay chị vẫn nắm chắc cặc gã. Huệ cảm nhận rõ thứ đó đang to lên dần trong tay mình.

– Chị… chị làm gì vậy…

Vừa đẩy được Huệ ra, Hai Vũ liền hỏi ngay. Anh nhìn chị với ánh mắt khó hiểu xen lẫn với sự tò mò. Đây là lần đầu tiên anh nhìn chị ở khoảng cách gần như thế này. Chị đẹp quá. Nếu nét đẹp của Hà là kiểu tinh khôi, hiền lành thì ở Huệ có cái gì đó ma mị và quyến rủ lạ thường. Chị trang điểm không đậm, và lớp phấn so cũng đã bay đi phần nào nhưng không vì vậy mà làm giảm đi nét đẹp của chị. Trái lại, nó khiến chị có một nét hoang dại trong ẩn sau cái đẹp gợi tình.

Huệ vẫn mặc nguyên cái áo dài trên người. Chị nhìn Hai Vũ, cắn môi rồi nói:

– Hai thấy chị có đẹp không?

Hai Vũ mở tròn mắt. Đây không phải là câu mà anh dự tính trong đầu sẽ được nghe. Lẽ ra chị ta phải trả lời câu hỏi của anh chứ. Sao tự nhiên lại hỏi ngược lại anh. Bị bất ngờ, Hai Vũ cứ ấp úng không nói được.

Huệ lại tiếp tục hỏi. Bên dưới, bàn tay chị cố tính tiếp tục vuốt ve con cặc của thằng Hai.

– Sao, Hai? Hai thấy chị có đẹp không?

Hai Vũ ngắc ngứ, câu hỏi ấy tự nhiên khiến anh phải ngắm chị thêm lần nữa. Mắt Huệ đen láy với hàng lông mi dài. Mũi chị không cao nhưng có sống mũi với cái chóp mũi nhọn nhọn nhìn rất hay. Chị sở hữu đôi mắt ướt, cứ như thể lúc nào chị cũng chực khóc đến nơi. Lúc này, đôi mắt ấy đang nhìn anh như chờ đợi, như van lơn mà cũng như mời mọc. Đôi môi chị chúm chím. Cái môi ấy nhỏ nhưng mỗi khi chị cười lại làm lộ hết nướu răng của chị, khiến cho cái cười của chị rất chân ái, thiệt tình. Chị đang cắn nhẹ môi, nhìn anh chờ câu trả lời. Một hương thơm thật nhẹ theo hơi thở chị đưa đến mũi anh. Không tự chủ được, Hai Vũ gật đầu.

– Có, chị đẹp lắm…

– Vậy, Hai có muốn chị không?

Câu hỏi này khiến Hai Vũ giật mình thật sự. Chính cái giật mình này làm anh nhận ra cặc mình đang được vuốt ve. Không kìm được, Hai Vũ kêu lên:

– Ôi… xuýt… chị làm gì vậy…

Tiếng “xuýt” của Hai Vũ làm Huệ mỉm cười. Chị nhích người một tí để thoát khỏi hai cánh tay của gã ta rồi trườn xuống dưới. Tiện tay, Huệ kéo luôn cái quần lửng bạc màu dính đầy bụi đất của Hai Vũ xuống. Lúc này, chị đang ở rất gần cái con cặc của gã. Quả đúng như chị từng hình dung, con cặc này to không thua gì cặc thằng Quanh-Tha. Huệ cầm cặc bằng cả hai tay, chị sóc nhẹ nó.

– Ui… chị Huệ… chị làm gì vậy…

Hai Vũ nhổm người lên, nửa nằm nửa ngồi mà nhìn xuống dưới. Anh thấy chị Huệ ngước lên nhìn anh cười rồi ra dấu im lặng.

– Xuỵt…

Tiếp ngay sau đó, mắt vẫn nhìn anh, chị há miệng rồi thật chậm, thật chậm nuốt cặc anh vào trong. Môi chị đỏ chót ngậm lấy toàn bộ đầu khấc đen đen của anh. Má Huệ phồng lên thật to để cố nuốt bằng hết con cặc. Mắt chị vẫn cứ nhìn anh, như bởn cợt, như khiêu khích. Hai Vũ không kìm được, rên lên:

– Ôi, trời ơi…

Tiếng rên ấy làm Huệ biết chị đã thắng. Lúc nảy bị thằng Hai này nhìn thấy trong bộ dạng không nên bị thấy, chị biết mình đang rất không ổn. Dù đã bị thấy một lần, nhưng đó là ban đêm. Còn lần này không khác gì ngoại tình mà bị bắt quả tang. Lập tức, chị nghĩ ngay đến cách này. Không thể bắt gã ta im miệng trừ khi chính gã cũng là tình nhân của chị.

Huệ không phải dạng phụ nữ lẳng lơ. Chị lại càng chưa hề có ý phản bội chồng mình. Nhưng ma đưa đường quỷ dẫn lối thế nào, chị lại bị thằng chó Quanh-Tha nó hiếp dâm. Rồi chị lại nghiện chính con cặc của nó. Cũng không biết tại sao, nhưng khi nhìn thấy nó, toàn bộ sức lực trong người chị bỗng tan biến đâu mất hết. Cứ thấy mặt Quanh-Tha là người chị như rụng rời. Chị cứ đứng trơ ra đó mặc cho nó sai khiến. Chị không dám cải lời đó. Thậm chí đâu đó từ sâu trong người chị, chị lại thấy thật kích thích và hạnh phúc khi được phục tùng hắn ta. Rồi từ đó, chị bị nó coi như món đồ chơi. Nó cứ nứng lên là đè chị ra đụ. Đụ bất kể ở đâu. Và, lạ thay, chính nhưng lúc như vậy chị lại thấy cơn cực sướng của mình đến rất nhanh. Nó sướng gấp trăm gấp ngàn lần khi chị đụ cùng chồng mình. Chị không dâm đảng, chị không phải bội chồng nhưng chị không thể làm chủ được bản thân.

Như hôm nay, chị diện bộ áo dài đỏ, quần trắng thật đẹp để đi cưới thằng cháu. Trên đường về, ma xui quỷ khiến sao chị lại gặp thằng Quanh-Tha. Nhìn chị trong bộ áo dài, gã cười. Xong nó nhìn xuống cái đít căng tròn trong cái quần lãnh trắng mỏng manh. Cái quần lót ẩn ẩn hiện hiện. Quanh-Tha liếm môi. Xong nó đưa hai ngón tay lên miệng nút mạnh một cái, rồi đưa ra trước mặt chị huơ huơ. Tự nhiên lúc đó Huệ như són ra quần. Chị nghe lồn mình thót lên một cái rồi chảy nước ra. Vậy là nó lôi chị lên ghe, lột quần chị ra rồi bắt chị chổng mông lên như con chó cái cho nó đụ. Nó cứ đụ chị như thế, vừa đụ vừa tát vào đít chị. Nó đụ dai dẳn, đụ mạnh bạo. Đến lúc nó bắn toàn bộ tinh trùng vào lồn chị thì chị cũng nằm bẹp ra sàn ghe. Người chị giật giật, hết sức. Huệ đã lên đỉnh hai lần.

Bỏ chị nằm đó, nó kéo tà áo dài chị lau qua cặc mình rồi kéo quần lên bỏ đi. Huệ cũng không màn kêu nó. Cứ nằm đó mà thở, mà tận hưởng dư âm của cơn cực khoái… Rồi, bất ngờ sao thằng Hai Vũ lại xuất hiện.

Nút mạnh cặc Hai Vũ, Huệ nghe một mùi nồng nồng xộc lên mũi. Cũng phải thôi, gã là dân lao động, lại đang giữa trưa thế này thì làm gì có chuyện con cặc này được vệ sinh sạch sẽ. Nhưng lạ thay, cái mùi con đực nồng nồng ấy không khiến Huệ khó chịu một chút nào. Tự nhiên chị lại có cảm giác giống hệt lúc bú cặc thằng Quanh-Tha. Huệ nghe lồn mình giật nhẹ một cái. Vừa cực khoái 2 lần, nhưng hình như giờ đây lồn chị đang rục rịch đòi hỏi.

Nước miếng trong miệng Huệ tứa ra. Nó phủ lên thân cặc, khiến cặc Hai Vũ trở nên bóng lưỡng. Cố thế nào Huệ cũng không thể nuốt được tận gốc cặc. Một lúc, chị nhả cặc ra, rồi dùng hai tay mình mà sục, mà xoắn lấy nó. Không biết từ lúc nào, chị bị cuốn vào chính trò chơi do chị bày ra. Chính con cặc này đã đánh thức ham muốn trong con người Huệ. Lần đầu tiên, chị lại hứng tình sau khi đã cực khoái đến 2 lần.

Huệ cần con, rồi dùng lưỡi rà lên đầu khấc. Xong lại khẩy nhẹ lên lỗ đái, rồi rê xuống chỗ da bao quy đầu dính lại với nhau. Mỗi đường lưỡi của Huệ khiến Hai Vũ nhảy ngược lên. Anh hít hà từng chập.

– Xuýt, ui da… đã quá… xuýt…

Cặc Hai Vũ lúc này đã cứng như thanh sắt. Nó to hết cỡ. Đầu cặc nở lớn như cây núm rơm. Dù bị động nhưng anh không thể chịu đựng được những kích thích dồn dập mà chị Huệ tạo nên. Giờ đây anh đã thôi không còn hỏi Huệ làm gì nữa. Cơn sướng từ cặc đủ cho anh biết chị ta làm gì. Còn tại sao chị làm vậy thì anh không bận tâm. Cái đó không quan trọng. Bao nhiêu bức bối, bao nhiêu ham muốn mấy hôm nay dồn nén, giờ anh đang được tận hưởng bởi một người đàn bà quá đẹp. Vậy cớ gì còn phải hỏi lằng nhằng.

Tối hôm qua, tắm xong, canh cho hai đứa nhỏ ngủ, Hai Vũ mò sang Hà. Anh đưa tay bóp lấy vú chị, tay còn lại anh xộc thẳng vô quần chị. Nhưng, tay anh lại chạm phải miếng xốp dày. Hà giữ tay anh lại, lắc đầu. Hai Vũ tiu nghỉu như con mèo bị mất miếng ăn. Bị lúc nào không bị lại đúng bửa anh đang thèm như thế này. Tối đó, Hai Vũ chậm chờn với đầy những giấc mơ tình ái khi mà con hứng tình ám ảnh cả giấc mơ anh.

Nhưng giờ, giấc mơ đó đã thành sự thật. Hai Vũ chống tay nhổm hẳn người lên để ngắm nhìn người đàn bà xinh đẹp đang ngụp lặn dưới hai chân mình.

– Đã quá Huệ ơi… ôi…

Huệ ngậm cặc Hai Vũ bú thêm một lúc, rồi chị nhả ra. Đưa tay xóc xóc nó thêm mấy cái, chị ngẩng mặt mình vào mặt Hai Vũ. Anh cũng nhìn lại chị. Cả hai không nói gì. Nói gì giờ này, và nói để làm gì?

Huệ từ từ ngồi dậy. Chi bước một chân qua người Hai Vũ, tay chị cần con cặc to lớn đã ướt nhẹp nước miếng chị rà rà rồi canh ngay lỗ lồn. Huệ từ từ ngồi xuống. Con cặc tách lỗ lồn chị ra mà từng phân một chui vào. Cả hai rên lớn:

– Ôi…

– Ưm…

Tinh trùng thằng Quanh-Tha còn đầy trong lồn Huệ, giờ nó lại thành nước nhờn để bôi trơn cho cơn hoan lạc lần ba. Huệ ngồi xuống tận gốc, chị cảm nhận rõ ràng cặc Hai Vũ không thua kém gì cặc Quanh-Tha, nếu không muốn nói nó còn to hơn. Hột le còn đang cưng lên, chỉa thẳng của chị giờ lại chạm vào chùm lông cặc Hai Vũ, nó khiến Huệ vừa thốn vừa sướng. Cứ như thể vừa cực khoái lại có ai đó liếm mạnh lên nó vậy. Huệ nhổm nhổm mấy lần để cái thốn qua đi. Rồi chị bắt đầu nhấp.

– Ưm… đã quá… ưm…

Huệ như ngồi chồm hổm hai bên người Hai Vũ. Chị ôm lấy cổ gã làm điểm tựa rồi nhấp. Vừa nhấp chị vừa rên rỉ. Chưa bao giờ chị làm tình nhiều như thế này. Lồn chị giờ nhảy cảm kỳ lạ. Hay tại cặc Hai Vũ quá to, quá dài. Không biết nữa, Huệ chỉ thấy là lồn mình sướng quá. Cơn sướng nó râm ran, nó ngứa, nó thốn nhưng lại sướng. Cái sướng cứ lớn dần, lớn dần…

Hai Vũ đưa tay ôm lấy vòng eo Huệ. Vải áo dài đắt tiền thật mịn, xuyên qua lớp vải, anh cảm nhận làn da Huệ mát rượi, mềm mại vô cùng. Hai Vũ nhìn chị, chị cũng nhìn lại anh. Huệ nhỏ người nhưng lồn nàng lại sâu kinh khủng. Nó thăm thẳm nhưng như hố đen, như không đáy. Nó nhỏ xíu mà lại sâu, nó cứ hút lấy cặc Hai Vũ. Nó khiến anh mấy lần thót bụng, nhém bắn tinh. Anh phải cố lắm mới kìm chế được.

– Hai ơi… đã quá… Huệ đã quá… Hai biết chị đang làm gì Hai chưa… Chị đụ đó… chị nứng lồn quá nên chị dụ Hai đụ chị đó… ui… cặc gì mà bự vậy… hả Hai… cặc gì mà bự vậy… ui… đã cái lồn quá Hai… Hai… nhìn chị Hai… đụ chị nè… nắc… nắc… ui….

Huệ bắt đầu lảm nhảm. Cứ sướng lồn là chị lảm nhảm. Huệ nhấp nhổm, chị nhồi lồn lên xuống cặc như cái máy. Mỏi thì chị sàn. Chị miết lồn mình lên xuống. Chị ngoáy cho cặc nó đâm tứ tung trong lồn chị. Chị há miệng, trợn mắt mà tận hưởng cơn sướng…

Hai Vũ không chịu nổi, anh đưa tay giật mấy cái nút bấm trên áo dài của Huệ. Cái xu chiêng hồng lập tức hiện ra. Anh giật luôn cái xu chiêng ấy. Bầu vú trắng ngần với cái núm vú thâm thâm từ nảy giờ bị ép chặt lập tức hiện ra. Mồ hôi ướt nhẹp cặc vú. Mặc kệ, Hai Vũ áp miệng mình vô mà bú. Tay còn lại anh bóp, anh nắn cái vú kia. Huệ rên siết. Chị sàn hông mình để cặc chạy lung tung trong lồn chị. Chị ưởn người lên như để Hai Vũ ngậm được vú sâu hơn, nhiều hơn. Tay chị ôm lấy đầu gã, kéo vào ngực mình.

– Bú đi Hai, bú vú chị đi Hai. Làm con chị hen Hai… con mà đụ mẹ… kỳ cục… con gì cặc bự quá… đụ chị đi Hai… đụ mẹ đi thằng Hai…. Ui… đã quá… bửa sau tao phải kiếm mày đụ hoài rồi Hai… chết luôn Hai ơi… biết chi cặc này vậy…. biết chi để ghiền vậy…. đụ chị đi Hai ơi…

Hai Vũ không ngờ chị Huệ đụ vô lại khẩu dâm như vậy. Nhưng nó lại làm anh sướng vô cùng. Anh cứ thế ngồi đó nhai vú chị. Để chị mặc sức sàn nẩy, mặc sức nắc hông, mặc sức tận hưởng con cặc của anh…

Giữa trưa, bến sông vắng ngắt. Ai cũng tranh thủ chợp mắt để lấy lại sức cho một buổi chiều lao động tiếp. Con thuyền nhỏ neo tại bến sông cứ nhịp nhàng, nhấp nhô. Rõ ràng nhịp nhấp nhô của nó không theo nhịp nước. Nó nhấp nhô rồi chòng chành. Từ trong đấy, tiếng thở hổn hển, tiếng da thịt chạm nhau, rồi tiếng rên rỉ không ngừng. Đôi nam nữ đang miệt mài khám phá nhau. Đôi trai gái gặp nhau hằng ngày, ngồi bán buông nói chuyện với nhau luôn luôn. Vậy mà hôm nay họ có quá nhiều thứ để khám phá về nhau. Cây thịt của thằng đực làm cái chuyện đực cái với cái lỗ của con cái. Nó cứ thế miệt mài không biết mệt…

Không biết qua bao lâu, Hai Vũ lúc này đã lốt phăng cái áo dài của Huệ. Chị đang hoàn toàn loã lồ quỳ dưới hai chân anh. Hai Vũ một tay nắm lấy đầu Huệ, một tay sục cặc không ngừng. Một lúc, anh gầm lên. Ngay lúc ấy, Huệ chồm lên ngậm lấy cặc anh. Chị nhắm mắt tận hưởng từng dòng tinh trùng nói hổi bắn thẳng vào cuốn họng mình. Chị yêu cái cảm giác này. Huệ mê cái mùi nồng nồng mà béo ngậy của tinh trùng. Chị thích uống tinh trùng biết bao…

Cả hai ngồi vật ra sàn thuyền, thở. Hai Vũ nhìn con cặc mềm một nửa của mình, rồi nhìn qua bên cạnh. Anh không dám tin những gì vừa xảy ra. Huệ bò qua người Hai Vũ, chị nằm lên hạ bộ gã. Huệ mân mê con cặc gã, đưa mũi hít một hơi dài cái mùi nồng của con đực khoẻ mạnh, giờ lại có thêm vị tanh của nước lồn chính chị. Nếu mới đầu khởi sự, Huệ bắt đầu bằng việc tìm một thằng đồng loã thì giờ chị lại thấy mê con cặc này thật sự. Huệ nủng nịu…

– Con cặc hư thúi, dám làm người ta sướng mấy lần. Từ giờ phạt phải qua đây đụ người ta thường xuyên nghe chưa.

Hai Vũ nghe vừa sướng vừa sợ. Anh không biết nói gì, chỉ im lặng nhìn Bảy Huệ. Chị ngước mắt nhìn anh, cười rồi dùng tay vuốt vuốt cái cằm lúng phúng râu của anh.

– Yên tâm, chị sẽ giữ kín chuyện này. Chị không nói với con Hà đâu. Nhưng nhớ, có thèm đồ lạ thì qua kiếm chị, hen. Giờ thì về đi. Anh bảy sắp về…

Không cần nói đến lần thứ 2, Hai Vũ lập tức đứng lên mặc lại quần áo rồi vội vội vàng vàng lên xe đạp đi. Anh ngoái nhìn lại cái ghe mắm đó mấy lần, đầu đầy những suy nghĩ. Nhưng rồi, anh lại mỉm cười, có chút gì đó tự hào. Hai Vũ cũng biết ăn chơi chứ bộ…

o0o​

Chiều hôm đó Hai Vũ về trể. Lúc anh về đến nhà thì trời cũng đã nhá nhem tối. Trong ghe cái đèn dầu đã được đốt lên. Nhưng sao lại không nghe tiếng trẻ con.

Bước lên ghe, Hai Vũ nghe có tiếng khóc. Giật mình, anh đi thêm mấy bước ra phía sau thì thấy Hà đang ngồi đó, ôm gối khóc. Chột dạ, Hai Vũ phải đứng thẩn ra mất một lúc rồi mới dám lò dò bước lại gần. Anh ngập ngừng hỏi:

– Vợ… sao vậy vợ… con đâu, sao không đón tụi nó về?

Nghe tiếng Hai Vũ, Hà ngước lên, đưa tay lau nước mắt rồi nói:

– Mình về rồi hả. Nay em cho con ngủ bên ngoại, em muốn nói chuyện với mình.

Hai Vũ điếng hồn. Anh nghe lưng mình lạnh ngắt. Không lẽ vợ mình nó biết rồi ư? Chuyện hồi trưa, không lẽ… Mà sao nó biết được…

Dù chột dạ như vậy, nhưng anh vẫn chầm chậm ngồi xuống bên vợ. Khi anh vừa ngồi xuống, Hà lập tức ôm lấy anh. Nàng khóc nức nở:

– Mình ơi… chủ nợ họ tới… họ đòi mình không trả là họ siết ghe… hu…hu… làm sao bây giờ mình ơi…

Hai Vũ len lén thở ra. Anh vừa cởi bỏ một mối lo trong lòng mình. Nhưng, một mối lo khác còn lớn hơn đè lên vai anh. Hai Vũ đưa tay xoa xoa lưng vợ. Anh thở dài nhìn ra ngoài trời đang tối dần kia. Lòng Hai Vũ thầm kêu:

– Ông trời ơi, không lẽ ông triệt đường sống của vợ chồng con vậy sao?