CHỢ NỔI NGÃ BẢY – Truyện Sex Mới 2021 – Update Chương 12

Chương 4: TIỀN CÓ QUAN TRỌNG?

– Hà, lúc rài bán buôn đỡ không?

Hà ngẩng mặt nhìn lên thì thấy một thiếu phụ trong bộ váy trắng đơn giản nhưng rất đẹp, chị ta đang đứng trên bờ chuẩn bị bưới xuống ghe nàng. Hà nheo mắt nhìn kỹ hơn thì nhận ra con Phương, đứa chơi chung xóm với nàng từ nhỏ xíu. Nhận ra người quen, Hà cười hết cỡ, nói nhanh.

– Trời đất, Phương. Mày mới về hả? Có chồng về chung không? Hết biết, nay đẹp nhìn hổng ra luôn.

Phương bước lên ghe, nhìn điệu bộ thuần thục có thể thấy rõ ràng nàng cũng là dân sông nước. Nàng đưa tay khép nhẹ cái váy rồi ngồi xuống, lựa mấy trái cà chua.

– Tao mới về tới hôm qua. Tao về với thằng ku Bin thôi. Chồng tao cuối tuần này mới về, tại còn phải đi làm, nên chắc thứ 7 về chơi xíu rồi chiều đón hai mẹ con lên luôn. Mày lúc rài sao, buôn bán đỡ không?

– Cũng sống tạm tạm thôi. Sao sướng bằng mày được. Chồng giàu, con ngoan, đi đâu cũng có xe hơi đưa đón, đã thiệt. Coi, gái một con mà nhìn ngon phải biết! Mày gấp không, ở lại chơi xíu, lâu quá trời rồi không gặp rồi. Để tao kêu cà phê nha.

Hà xởi lởi, con hai Phương này nhà sát vách nhà ngoại con Thiên Kim, thằng Đỗ Đạt. Hồi nhỏ nàng với nó lơn lên cùng nhau, cùng nhau đi bộ thiệt xa để tới trường. Rồi nào là đi mót lúa, mót khoai chung. Lớn lên, nó lấy một anh bác sĩ về Cần Thơ, lâu lâu mới lại được gặp nhau. Rồi bẳng cả mấy năm trời nay mới được gặp lại, trách sao nàng không vui.

Thấy Hà nồng nhiệt, Phương cười, nói:

– Chắc bửa khác, nay tao phải về nấu cơm, chiều nay có ông cậu qua chơi. Lâu ngày đưa thằng Bin về, nên mấy cậu mấy chú qua nựng nó. Tao ở còn lâu mà, rảnh tao lại ra chơi. Cân dùm tao mớ này đi.

Hà đưa cái dĩa cân cho con Phương rồi đợi nó bỏ đồ vô xong thì lấy lại. Nàng đổ hết vô một cái bọc nilong rồi đưa cho Phương.

– Nè, cầm về mà ăn. Có nhiêu. Mai chiều gì rảnh rảnh dẫn thằng Bin ra cho tao nựng nó với nha. À, mà không thì để chiều nay tao vô đón con Thiên Kim, thằng Đỗ Đạt con tao thì tao quẹo qua chơi với mày chút cũng được. Tao gửi hai đứa nó trong nhà ông bà ngoại đó.

– Ừ, được đó, vậy chiều mày qua sớm sớm hen. Nói chuyện được nhiều.

– Rồi rồi…

– Tao cảm ơn mớ rau của mày nha.

– Có gì đâu, ba cọng rau ấy mà.

– Tao về nha.

– Ờ…

Hà nhìn theo con Phương bước lên bờ, nàng cười. Chiều nay để tranh thủ cơm nước sớm rồi vô chơi với nó. Lâu rồi không gặp.

Nhìn theo cái dáng người thước tha trong chiếc váy trắng, nàng không kìm được chép miệng khen.

Thiệt, gái một con rồi mà dáng đẹp ghê. Chẳng bù với hồi nhỏ đen thui, đầy ghẻ. Lấy chồng giàu sướng thiệt.

Tự nhiên sau câu nói bâng quơ ấy, Hà lại chạnh lòng. Nàng cúi xuống nhìn lại mình, rồi nhìn rộng ra cái ghe đầy rau củ, Hà thở dài. Nhưng rồi, cũng nhanh thôi, nàng lại chép miệng.

Thôi, giàu nghèo cũng có số cả. Nghĩ chi lại tội anh hai Vũ. Ảnh quần quần cả ngày chứ có phải làm biếng đâu…

Nghĩ vậy, Hà lại tự cười với mình rồi quay qua tiếp chuyện cô hai Xẹo vừa tấp ghe vào.

– Cô hai mua gì con cân luôn cho cô hai…

o0o​

Nghỉ trưa. Cơm nước xong, hai Vũ nằm xuống cái giường dã chiến làm bằng hai cái ba lết kéo vào nhau rồi thở ra một cái sảng khoái. Chỉ là ba lết rồi trãi bao lên trên nhưng giờ nó là cả thiên đường với dân lao động như anh. Nghỉ buổi trưa tầm ba chục phút nhưng nó như giúp sạc lại pin để chiến đấu cả buổi chiều. Vậy mà trưa nay, hai Vũ cứ lăn qua rồi trở lại mấy bận, giấc ngủ mãi không đến với anh. Hôm qua chủ nhật được nghỉ, anh ở nhà chạy ra chạy vào phụ vợ bán buôn rồi cũng nghe câu chuyện tiền bạc mà nàng đang trăn trở. Hai Vũ thở dài. Không nói, nhưng anh cũng thầm trách mình tệ hại. Cũng đàn ông, lưng dài vai rộng giống nhau mà người ta lo được cho vợ con cuộc sống đầy đủ ấm no. Còn Hà vợ anh năm mười hai tháng chưa có cái áo đẹp.

Hai Vũ bóp trán ráng nghĩ cách để kiếm thêm tiền. Nhưng nát nước anh cũng chưa nghĩ ra mình phải làm sao. Tính ra, việc có bằng lái để chạy ba gác còn kiêm thêm bốc vác thì thu nhập của anh cũng đã cao hơn khối người rồi. Nhưng làm công ăn lương, lĩnh tiền theo tuần như này có vẻ cũng không ổn. Lĩnh tuần nào xài hết tuần đấy. Chưa kể những khi con yếu vợ đau, tiền lại phải mượn trước, lương lĩnh ra trả vào phát coi như chẳng còn. Nhưng biết làm sao hơn, trình độ anh chỉ có vậy, anh không được khôn khéo như người ta nên đâu dám đi ra làm ăn mua bán gì… Cân đi rồi đếm lại, xong anh lại chỉ nhăn trán mà thở dài.

Trở người mấy bận, hai Vũ ngồi luôn dậy. Anh dựa lưa vào mấy bao vôi bột, móc túi ra gói thuốc rồi đốt một điếu. Hai Vũ không phải dân xứ này. Quê anh cách đây cũng tầm trăm cây số. Nhà nghèo quá, lớn chút anh theo thanh niên trong xóm đi xa kiếm việc mà làm. May mắn sao anh gặp được Hà, mối lái xin cưới rồi mượn lối xóm dòng họ hai bên mua chiếc ghe làm kế mưu sinh, xây dựng cuộc sống gia đình. Cha mẹ hai Vũ cũng có đất có ruộng, nhưng ít quá, lại thêm nước mặn quanh năm thành ra năm làm được có một vụ lúa. Đủ ăn trong nhà. Chẳng dư dả gì cho con. Giờ nghĩ đến việc gọi về để vay mượn, hai Vũ thấy trong lòng xót quá. Anh không cam.

Hai Vũ rít một hơi thuốc dài. Nín lại, rồi chầm chậm nhả ra. Mắt anh nhìn xa xăm.

– Trưa không ngủ, ngồi hút thuốc vậy cha?

Hai Vũ giật mình bởi cái vỗ vai. Nhìn lại thì thấy Tư Thông đang phủi phủi cái ba lết rồi ngồi xuống.

Ngồi xuống xong, Tư Thông nhìn Hai Vũ, hất hàm ra ý xin điếu thuốc. Hai Vũ móc thuốc đưa Tư Thông. Rồi lại im lặng hút mà không nói gì.

Rít hơi thuốc rồi phả khói ra, miệng chúm chúm cố tạo khói thành chữ O, Tư Thông hỏi mà không nhìn Hai Vũ.

– Có chuyện gì khó nghĩ sao mà ngồi sầu đời vậy?

Hai Vũ nhìn Tư Thông, nghĩ nghĩ một lát rồi lắc đầu.

– Không có gì. Trưa nay tự nhiên tui không ngủ được thôi.

Tư Thông nhìn lại Hai Vũ một lúc, rồi cũng không nói gì. Lúc lâu sau, như nhớ ra cái gì, gã nói, giọng rất sôi nổi.

– Ê, ông nhớ thằng Sơn Lùn hồi trước làm với mình không?

Hai Vũ không trả lời, nhìn nhìn Tư Thông ý như đang nghe. Tư Thông tiếp:

– Má, cái thằng vậy mà sịn ghê. Trước nó ăn trộm sắt, bị ông chủ Minh đuổi, anh em mình ai cũng nói thằng đó chẳng có tương lai gì. Vậy mà giờ nó giàu bà cố. Qua mới gặp, thấy nó chạy con City Nhựt mới cáo. Má, giờ cái xe đó chắc phải mấy chục cây vàng.

– Nó làm gì mà giàu nhanh vậy.

Như gãi trúng chỗ ngứa, Hai Vũ mở mắt thật lớn, hỏi ngay.

Tư Thông nhìn quanh như cái gì ám mụi lắm, rồi nghiêng người về phía Hai Vũ, nói nhỏ:

– Nó đánh bài. Chơi xì phé!

Nghe tới cờ bạc, Hai Vũ hơi thụt lại. Anh biết mấy cái này không phải dành cho anh. “Cờ bạc là bác thằng bần”, dù là con nhà nông dân, nhưng từ nhỏ anh đã được dạy chuyện này rất kỹ.

Nhìn vẻ mặt Hai Vũ, Tư Thông chép miệng.

– Ông hai lúa quá. Giờ đánh bài nó khác lắm. Mình chơi trong… kêu là cái gì ta… à, ca si no. Ý là mình chơi công ty, rồi người ta trả mình. Chứ đâu phải 4 tay ngồi đánh với nhau.

– Công… công ty hả? Đánh bài mà đánh với công ty hả, lạ vậy!

– Thì ý kiểu kiểu vậy. Người ta kêu bằng ca si no. Trời đất, quê mình đầy người chơi về đổi đời luôn ông. Nhìn thấy mắc ham thiệt.

– Nghe ngộ hen.

– Bởi, mà rõ ràng là thằng tào lao như Sơn Lùn còn giàu lên đó. Cái xe city là rõ ràng quá còn gì. Bởi vậy, chắc chơi với công ty là an tâm ông. Kiểu không sợ họ ăn gian mình ấy.

– Ừ, chắc vậy…

Hai Vũ gật gật rồi lại nhìn ra xa. Tư Thông còn nói gì nữa, nhưng anh không để ý lắm.

Rồi cũng tới giờ làm. Hai Vũ quay quay với việc khiêng vác, rồi lại chở hàng đi giao. Lần quần hồi anh quên luôn mấy chuyện nghe được.

Tối hôm ấy, ngồi trên mâm cơm, anh nghe con gái mình liếng thoắn kể đủ chuyện trên đời.

– Cha cha, con út Hồng con ông Tư bán thuốc tây mới được cha nó mua cho cái xe đạp mới cáo. Đẹp thiệt đẹp. Con mà có một chiếc vậy chắc con đi khoe khắp đầu làng cuối xóm. Vậy mà con này nó cứ làm như nó không cần chiếc xe vậy. Đúng là con nhà giàu cha hen.

Hai Vũ nhìn Hà, Hà cũng nhìn lại chồng rồi cúi xuống xoa đầu con gái.

– Con ngoan, ráng năm nay học thiệt giỏi, cuối năm cha cũng mua cho con 1 chiếc nha.

– Thiệt hả má? Sướng dữ. Để con phải học thiệt giỏi mới được.

– Ừ, ráng rồi cha mua cho!

Nói rồi nàng ngước lên nhìn chồng. Hai Vũ gật đầu với con gái, mà trong bụng ráng nén tiếng thở dài.

o0o​

– Anh vẫn không ngủ được à mình?

Khuya, Hà nằm trên chiếc chiếu bông mà cứ nghe chồng trở người mấy bận. Nàng hỏi nhỏ. Đợi một lúc, không thấy chồng trả lời, Hà chồm người lên thì thấy anh đang mở mắt.

– Không ngủ mình?

Hai Vũ lúc này đang để tay sau đầu, mắt nhìn lên trần ghe. Nghe vợ hỏi đến lần thứ hai, anh hơi quay người qua nhìn vợ, nói:

– Tui chưa ngủ được, nghĩ hoài cứ thấy mình tệ!

Nói rồi anh thở dài. Hà nghe mà xót xa, nàng nhích người hơn đến gần anh rồi đưa tay sờ lấy mặt anh, nói:

– Thôi mình, mình cũng làm cực làm khổ chứ có phải làm biếng chi cam. Giờ nhà mình còn nghèo, nhưng chí thú làm ăn thì rồi cũng khá. Có chi mình lại nói lời khó nghe vậy.

Hai Vũ quay nhìn vợ. Tự nhiên một nỗi tủi thân nó dâng lên rồi tràn ngập lòng anh. Không tự chủ được, Hai Vũ khóc.

Thật lạ, lần đầu tiên trong đời anh khóc. Không thành tiếng, nhưng nước mắt nó cứ thế chảy ra. Thằng đàn ông trời đánh không chết, khổ mấy cũng không kêu tự nhiên lúc này không tự chủ được mình.

Nhìn thấy hốc mắt sâu, rám nắng của chồng tự nhiên có dòng nước chảy ra, Hà giật mình. Chị hốt hoảng chồm qua ôm lấy anh. Chị nói, giọng xúc động:

– Kìa, mình! Sao vậy mình?

– Tui… tui xót cho vợ quá. Vợ đẹp lại ngoan hiền đi không lại gả cho thằng không ra gì như tui. Phải mà vợ lấy được chồng khá chút, thì giờ đâu cực như này. Cả năm không có được cái áo cho đẹp với người ta…

– Mình, mình đừng nói vậy. – Hà lúc này đã ôm lấy đầu anh vào ngực mình. Giọng chị thổn thức. Chị thấy thương anh quá đỗi – Ngoại xấp nhỏ gả em về nhà mình vì thấy mình hiền lành lại chịu thương chịu khó. Từ ngày đẻ con Thiên Kim rồi thằng Đỗ Đạt đến giờ mình có làm gì hổng phải với em đâu. Giàu có thì là do số. Miễn nhà mình mạnh khoẻ, sống yêu thương đùm bọc nhau là hạnh phúc rồi. Mẹ con em được như này đã cảm ơn trời phật lắm rồi, mình đừng tự dằn vặt như vậy rồi sinh bệnh, lại thiệt thân. Em thương mình mà! Em thương mình lắm, mình…
Nói mấy lời cuối Hà cũng khóc. Hai Vũ tựa đầu vào ngực vợ mình mà nghe tiếng nàng nấc lên từng hồi. Anh đưa tay ôm lấy vợ.

Hà cũng buông anh ra. Nàng cúi xuống hôn lấy môi anh. Vừa hôn, Hà vừa thì thào:

– Em thương mình. Em thương mình nha mình…

Như bị cơn xúc động cuốn đi, Hà hôn thật sâu, thật mảnh liệt. Nàng ôm lấy đầu anh, gặm lấy môi anh. Nàng như muốn nuốt lấy cả môi anh, cả lưỡi anh. Cứ như nàng sợ mất anh vậy.

Ngỡ ngàng mất lúc, rồi Hai Vũ cũng ôm lấy đáp lại sự nồng nhiệt của vợ mình. Anh cảm nhận được nàng đang muốn chứng minh tình yêu dành cho anh. Hai Vũ thấy lòng mình thật dễ chịu, như có một dòng nước mát chảy qua. Nó vuốt ve, an ủi cái thằng người nhỏ bé của anh. Anh thấy mình như bé lại trong vòng tay nàng.

Hai Vũ thấy mình như được chữa lành. Nỗi tủi thân vừa chốc đây giờ bỗng tan đâu mất. Thay vào đó là niềm khao khát mãnh liệt. Hai Vũ chồm lên, vật Hà nằm xuống chiếu. Anh táp nhẹ lấy môi vợ. Anh lùa lưỡi mình vào miệng nàng. Nàng thật đẹp, đôi môi nàng mịn màng, thơm ngát. Hai Vũ thấy mình là kẻ may mắn nhất trên đời này.

– Ưm… mình ơi…

Hà rên khẽ. Nàng há miệng cho môi anh thoải mái sục sạo trong miệng mình. Nàng ôm lấy cổ anh, xong xoa tấm lưng trần to bè của anh, rồi nàng đưa mạnh tay xuống dưới, xọc vào quần xà lỏn, nắm lấy cái vật to lớn cứng ngắt bên trong. Nhanh chóng, Hà cởi phăng cái quần của anh ra, nàng vuốt ve cặc anh bằng bàn tay của mình.

Hai Vũ hự lên một tiếng nhỏ khi dương vật anh bị vợ nắm lấy. Anh ngừng hôn, ngẩng lên nhìn vợ. Nàng cũng nhìn lại anh. Rồi anh đưa tay nhanh chóng cởi cái áo ngủ của Hà ra. Dưới trời đêm, bầu vú nàng vun cao, trắng ngần.

Hai Vũ cúi xuống nút lấy vú vợ. Một tay anh đưa xuống cởi luôn cái quần của nàng ra. Lúc này, cả hai đã trần truồng trong đêm. Toàn bộ hành động được thực hiện một cách hết sức thuần thục, quen thuộc và nhẹ nhàng. Rồi Hà nói nhỏ:

– Mình, ra sau nha mình.

Hai Vũ gật đầu rồi anh đứng lên. Cả hai đi ra phía sau ghe, tránh hai đứa nhỏ trong khoan giữa.

– Xuýt… ôi… đã quá vợ…

Vừa ra đến phía sau, Hà lập tức ngồi xuống bú lấy cặc chồng mình. Dưới ánh sáng đêm, trên chiếc ghe nhỏ, Hai Vũ thân hình lực lưỡng, to bè đứng thẳng, quỳ dưới chân anh là một cơ thể tuyệt đẹp, đầy đặn với nước da trắng ngần. Hà quỳ đấy, hai tay vòng ôm lấy đít hai Vũ, đầu nàng gục gặc để nuốt trọn cặc anh. Mái tóc dài thước ta xoa tung ra phía sau. Hai Vũ cúi nhìn xuống, anh đưa tay túm nhẹ lấy mái tóc nàng. Vợ anh thật ngoan hiền, cứ bú lấy cặc anh như là một báu vật trên đời vậy.

– Vợ… ôi đã quá vợ ơi…

Hai Vũ ngửa cổ rên. Anh chỉ dám kêu nho nhỏ, nhưng cơn sướng thì lớn vô cùng. Anh cứ đứng đó, cứ để Hà chăm sóc cặc mình. Đầu khấc, rồi thân cặc rồi cả hai hòn dái anh, không một chỗ nào nàng bỏ xót. Hà nâng niu và chăm sóc anh thật dịu dàng.

Rồi Hai Vũ rút cặc ra. Anh cúi xuống lựa thể để vợ mình nằm ra. Anh hôn lên vú nàng, mân mê đôi nhũ hoa không còn nhỏ bé e ấp như ngày đầu nhưng vẫn hồng hồng rất đẹp. Đôi nhũ hoa giờ đây đã cương cứng, chỉa thẳng lên trời. Hai Vũ lại bò thấp xuống hơn, anh muốn liếm lấy lồn vợ mình. Bỗng có một cánh tay nắm lấy tay anh.

– Không mình, mình chơi em đi. Em muốn mình…

– Để tui liếm cho vợ cái…

– Không, chơi em đi. Để hôm khác. Em muốn cặc anh. Chơi em đi…

Vừa nói, Hà vừa kéo chồng mình lên. Rồi nàng chồm lên một chút để nắm lấy cặc anh. Nàng rà rà nó mấy cái ngay lỗ lồn, như để bôi nước từ lồn nàng lên đầu khấc to bè bóng lưỡng của anh. Rồi nàng lựa đúng lỗ lồn, hơi ấn vào.

Hai Vũ lúc này đã chống hai tay qua người vợ, anh nhẹ nhàng ấn hông vào theo cái kéo của Hà. Con cặc từ từ chui và cái lỗ lồn quen thuộc.

– Ưm… mình ơi…

Hà hơi võng lưng lên khi cặc anh chui vào. Rồi nàng vòng hai tay ôm lấy cổ chồng. Chân Hà quắp lấy hông anh.

Không để vợ chờ lâu, Hai Vũ bắt đầu nắc.

Hà không phải quá nhỏ con, nhưng nằm dưới Hai Vũ nhìn nàng thật mỏng manh. Vài nhịp nắc đầu còn nhẹ nhàng, rồi khi cơn sướng dâng cao, Hai Vũ bắt đầu đóng ầm ầm. Hà cứ thế, tay ôm lấy cổ anh, hai chân dang ra hết cở quắp vào hông anh. Nàng đón nhận từng cú nắc. Cặc chạy ra vào lồn nàng như cái pít tông, nó nhồi, nó khoan, nó đóng không thương tiếc. Hà há miệng, rên trong hơi thở:

– Hự… hự… chơi em đi mình… ôi đã quá… em thương mình… em là của mình… mình chơi em đi… em hạnh phúc quá… em đã lồn quá… ôi mình ơi…

Hà rên siết, Hai Vũ cũng sướng rơn. Anh không chống tay nữa mà tỳ bằng cùi trỏ. Anh nghiêng người một tay nhào nặn cặp vú nàng. Hông vẫn thúc liên tục.

– Hự… hự… chơi em đi mình… ôi… em sướng… mình ơi…

Nhào nặn chán che, anh lại chống tay ấy xuống sàn ghe. Cặc anh vẫn nắc không chậm lại. Anh cúi xuống mặt Hà, anh ngậm lấy môi nàng rồi lùa lưỡi vào trong. Hà lập tức đón lấy. Nàng nút, nàng đánh lấy cái lưỡi anh. Tự nhiên hôm nay cơn xúc động khiến nàng động tình đến mất kiểm soát. Nàng làm tình theo kiểu dâng hiến. Cứ như là Hà sợ anh không biết tình cảm của mình. Sợ anh sẽ tủi thân rồi bỏ đi vậy.

Chính cơn cảm xúc dâng trào ấy, khiến cơn cực khoái đến với nàng nhanh không tưởng. Hà gồng cứng người, co quắp chân tay như đu luôn lên người anh. Lồn nàng co bóp mãnh liệt rồi tuông trào. Hà thở hắt ra…

– Ôi… em SƯ..Ớ..ỚN…ƯỚNG…… SƯỚNG,…..

Cả hai nằm im trong một lúc. Rồi Hà là người nhúc nhích đầu tiên. Nàng hơi đẩy Hai Vũ ra, nói:

– Mình nằm xuống đi. Cho em lên trên.

Hai Vũ cười rồi nằm ngửa ra. Hà lồm cồm ngồi dậy. Từ bên dưới, nhìn cơ thể vợ mình như này Hai Vũ thấy vợ đẹp thật sự. Không còn trẻ, nhưng dáng Hà rất cân đối. Ngực nở căng, hơi sệ nhưng lại nhìn hấp dẫn lạ lùng. Đầu vú nàng như ngón tay út, hồng hồng, cương cứng chỉa thẳng. Bờ em nàng thon gọn, có hơi chút mỡ nhưng vẫn rất thon gọn. Đặc biệt vòng ba của Hà cực kỳ đẩy đà. Mông Hà to, tròn, vun về phía sau. Lúc này, Hai Vũ chỉ có một thôi thúc là đè Hà ra mà chơi từ phía sau. Anh thích nhìn hai bờ mông nàng núng nính theo mỗi nhịp nắc của anh.

Nhưng anh không vội, anh sẽ để Hà tận hưởng cuộc chơi thêm một lúc rồi sẽ đụ nàng theo kiểu chó đấy. Lúc này, anh nằm nhìn Hà sửa thế trên cơ thể mình. Bất ngờ, nàng lại cúi xuống bú lấy cặc anh.

– Xuýt… ây da…

Hai Vũ chống hai tay ra phía sau để nhổm dậy mà nhìn. Hà đang cong người mà bú cặc anh. Nàng bú rất nhanh, rất mãnh liệt.

– Xuýt… đã quá vợ… vợ làm gì vậy…

Bú một lúc, Hà nhả ra rồi nhìn chồng, nàng cười thật tình tứ, nhẹ nhàng:

– Em thương nói nhiều lắm nha.

Hai Vũ kéo nàng lên. Anh để Hà ngồi lên bụng mình. Anh đưa tay nắm cặc để ngay lỗ lồn vợ rồi cong người thúc lên. Hà rên:

– Ưm…

Hai Vũ hỏi:

– Thương tui hơn hay thương nó hơn?

– Em thương hết… ui… xuýt… mình ơi… em thương hết… ui đã quá mình…

Hai Vũ hỏi nhưng anh không để cho Hà rảnh mà trả lời. Anh đưa tay giữa hông nàng trên cao, rồi thúc ngược cặc lên phầm phập. Vừa thúc anh vừa hỏi:

– Thương ai hơn? Thương ai hơn, hả? hả? hả?

Cứ mỗi cái “hả” là một cái đóng thật mạnh. Hà rả rời. Nàng hả họng mà thở. Lúc nào cũng vậy, nàng tính chủ động nhưng rồi lại bị đụ tơi bời. Hai Vũ quá khoẻ, cặc anh bự mà anh đụ lại mạnh vô cùng. Chỉ một lúc Hà đã thấy người mình rả ra.

Nàng ngồi đó, cố nhóng người lên để hứng từng cú nắc, miệng chỉ còn rên hừ hừ chứ không nói năng gì được thêm. Rồi Hai Vũ lại tăng tốc. Anh ôm gì lấy eo nàng mà thúc phầm phập, phầm phập liên hồi không ngơi nghỉ. Hà ngửa cổ thở:

– Hừ… hừ… hừ… đụ… đụ… đụ.. ôi… Á….

Khi anh đóng một phát cuối thì Hà cũng “Á” lên một tiếng thật lớn rồi đỗ gục.

Khi lấy lại được hơi thở, nàng mới giật mình mà nhìn vô trong. May lá hai đứa nhỏ vẫn còn chưa thức dậy. Hà ôm lấy chồng, nói nhỏ:

– Mình đụ nhẹ thôi, con nó dậy!

Hai Vũ cười, ôm lấy vợ:

– Tui đụ nhẹ, hay vợ đụ nhẹ? Ai cứ năn nỉ tui đụ mạnh lên?

– Mình này!…

Hai Vũ cười, rồi anh lại đứng lên. Hà hiểu ý nàng bò xuống sàn ghe, chổng mông lên cho anh đụ. Tư thế này là cặc anh vào sâu nhất, cặc anh nông lồn nàng ra rộng nhất. Hà đưa tay nắm lấy cái áo ngủ, rồi nàng đưa vô miệng. Hà biết anh mà xuất tinh trong tư thế này thì chỉ có ngậm cái gì đó mới giữ cho nàng không la làng đến đánh thức cả xóm dậy. Rồi, không phải chời lâu, nàng nghe lồn mình tách đôi ra để một con cặc to lớn, hùng dũng tiến vào. Hà rên lên:

– Ôi…

Dù tiếng rên đã bị cái áo ngậm trong miệng ác đi, nhưng người đứng trong bóng tối trên bờ vẫn nghe thấy. Cái bóng ấy đứng đó từ nảy giờ, chứng kiến màn cực lạc trên ghe. Giờ đây, chị ta đưa lại day lồn mình mạnh hơn. Từ đầu, chứng kiến cảnh làm tình kia, chị đã không chịu nổi mà đưa tay xoa lồn. Giờ đây, nghe tiếng rên uất nghẹn mà thổn thức và sướng khoái đến vô cùng của Hà, chị chỉ ước người chổng mông kia là mình. Chị vừa day lồn vừa cười thầm.

– Hai Vũ, rồi cưng sẽ phải đụ chị thôi… ôi… con cặc bự kia… ôi… Hai Vũ….