Căn Gác Gỗ – Nơi Chứa Những Kỷ Niệm Dâm Dục

Phần 9

Tôi mò quậy chị dữ quá khiến chị xún khí không ngừng. Nhây nhớt khắp từ trong ra ngoài, lồn chị đặc ứ thứ nước keo, nhờn nhờn như dầu, dính lép bép như vữa, chảy loang bết bát lên lông, lên mu, choèn nhoẹt dây lên hạt le và gội ướt cục thịt lồi mới sợ. Khe lồn chị đỏ hoe vì bị mấy ngón tay tôi bụm vô xục xục gây sưng vều, há toác.

Chị bã hết mình, rùng người liên tục. Chị nứng quá dường như không còn kềm giữ được phải rặn xón khí ra. Chị thều thào kêu : ôi, mệt quá, anh vọc lồn em ngất ngư luôn. Chị không quì vững trên chiếc băng nữa, tay mỏi tới độ liệng phịch cái váy xuống vì cấn ngứa. Chị chao chao chực đổ vật xuống, tôi thấy chị sướng thì càng cong cứng mấy ngón tay lên mà xủi vô lồn chị, làm chị cà hích cà hác giống con chó cái được nắc lôi lệt xệt trên đất.

Đã vậy tôi còn dùng hai ngón cái và trỏ lăn xe cái núm vú phều phào của chị làm chị rúng cả phần trên lại liệt luôn phần dưới. Hai bàn tay chị nhá nhá muốn rị tay tôi móc lồn mà không làm được vì cứ mỗi lần chị quơ quào là y như tôi thúc xoành xoạch lên, hai mu muốn nhão nhoét làm chị sướng khuỵu xuống, khí trào ục ục.

Nhìn chị loay hoay tựa con gà bị ví, tôi nhích người ra để chị ngả cái lưng lên băng cho đỡ mỏi. Tôi đùn cái váy vo thành cục nơi bụng chị để vú lẫn lồn lòi tè le ra cho tôi dễ phá. Tôi thấy lồn chị nở trơn, chành bành ra bự xổn thì luồn luôn bốn ngón vô mà cào, móc cho tiện việc.

Chị nứng tầng tầng chỉ còn hít hà và nhổm người lên hứng chịu những cú chà lết của tôi. Hai mu lồn xìa xìa, thòi ra thụt vô coi bặm trợn. Tôi dùng một chưn gác lên giữ hai giò chị nói gắt : để tui làm cho chị sướng còn hổng chịu, nhúc nhích thì làm sao tui thọc sâu vô lồn được.

Chị nhìn tôi sâu thẳm, không dám trách cứ mà cũng không dám để yên. Chị nói không ra hơi : nhưng mà anh làm tui nứng quá, rã rời hết trọi, tay chưn gì xuội lơ, giở lên hết nổi. Còn chỗ đó cấn quá, anh hành tui vậy còn mệt hơn là chả nắc tui.

Khi không chị đem ảnh vô làm tôi nổi cáu. Tôi cự chị : bộ bà tưởng tui hổng thấy ảnh hành hạ bà ra sao chăng. Nói thiệt với bà, ảnh bú lồn, cắn vú, bóp nắc bà ra sao tui thấy hết. Bởi vậy mà tui xuất khí ướt tùm lum, bà có biết tui buồn biết bao hôn.

Chị nghe thiếu điều ngỡ ngàng. Chị trợn tròn xoe mắt nhìn tôi không chớp. Dù đang phải lượn thân hình như lướt sóng, chi cũng cố ấp úng mà phun lới ra : nói vậy cha nội quá quắt thậm tệ rồi. Còn chối leo lẻo là hổng nhìn lén người ta. Chuyện vợ chồng yêu nhau, cha mắc gì cũng nghía vô cho đái ra khí, may ra chưa bị di tinh đó nghe cha.

Tôi ấm ức càng nạt : ở đó bà không thương thì thôi, còn muốn cầu tui bị di tinh mới chịu sao. Chị có vẻ thương hại hỏi nhỏng : nứng thì sao hổng kiếm cô nào nhét vô bắn cho khỏe mà đi hành xác như vậy, rủi bịnh rồi khó hết.

Tôi còn tức ngang nên gắt gỏng : bà biểu giữa đêm hôm thì tìm đâu ra cái lồn có liền. Phương chi tui ưng người như bà kìa, đụ mới thấy đã. Bặm trợn đục vô ba cái lỗ bậy có khi bể ống khói thấy tía.

Chị có vẻ xót xa, ngơ ngẩn cả người rồi bất đồ nói lãng nhách : tui có gì mà cha khoái bất tử, tội hôn. Tui là đàn bà có chồng, chả đâm thét nhão hết trơn, đẹp đẽ gì đâu mà anh mết chớ.

Tôi đang bực nên nói phẹt ra ý nghĩ : bà thì nói hổng có gì, nhưng con mắt tui thì nhìn bà đẹp hết nước. Vú bà vừa gọn bàn tay tôi, lại dẻo như cục bột, tôi bóp thấy sướng, còn lồn bà thấy chả bú nút mà ham. Bà mà cho tui chắc tui làm còn ngọt hơn chả gấp bội.

Chị có vẻ rúng động vì lời phê phán của tôi, nhưng còn ngờ ngợ nên hỏi lại cho rõ : anh nói thiệt hả. Tôi tán vô : chớ tui nói giả chị thì được cái gì. Một trăm người đàn bà đều nghĩ là có chồng rồi thì mình hết còn đáng giá nữa. Nhưng tui hỏi thiệt chị ra đường có thấy mấy ông chằm vằm nhìn lấm lét theo hôn. Tại chị còn đẹp nên người ta mới ngó. Nói xin lỗi, chị còn ăn mặc hẳn hoi mà họ dòm như muốn xé lột chị ra. Huống gì tui ngày nào cũng thấy chị tô hô, tốc hốc lồn với vú để ra cả lũ, rồi tối nào ảnh cũng đè vật chị ra. Chị có biết lúc ảnh cắn lồn chị, hai chưn chị hươ hươ là lúc tôi bắn tùm lum trên căn gác.

Chị vội nói như hét : thôi, anh đừng kể tội tui nữa. Tại anh muốn dòm, chớ tui có mời chài anh đâu. Còn vợ chồng thì ai hổng vậy. Tôi ghen tị : bởi vậy nên chị mới ơ hờ mà tui thì lính qua lính quính liên tục.

Chị chợt hỏi đâm ngang : vậy anh biểu tui phải làm sao ? Tôi ướm hỏi đại : thì phận chị chị giữ, hỏi han gì tới tui, kệ nó, thèm thét mà hổng được thì thôi sớm chết phứt cho rồi. Chị gạt ngang : hổng được, anh đừng nghĩ quẩn. Tôi đặt câu hỏi ngược lại : chớ chị biểu tui làm sao chừ.
Chị có vẻ lúng túng, nhăn nhăn nhó nhó. Tôi cố tình móc lồn chị, quậy cho chị nứng lên. Chị uốn vặn người rồi thở dài như tỏ vẻ khó nghĩ. Tôi xe núm vú và xọc bàn tay ục ục, chị uốn bật người lên, nguyên cái lồn móc vô tận cùi tay tôi. Chị xàng háng, cái lồn cuốn tròn tròn thiệt đã. Chị hổn hển nói : anh bắt tui suy nghĩ mà anh vọc lồn tui ào ào làm đầu óc tui rối tung lên còn tìm ra ý tứ gì nữa.

Tôi biết nếu buông tay bóp vú và xục lồn ra thì chị sẽ xìu ngay nên giả lơ như không nghe chị nói. Tôi tiếp tục bịn chặt lấy cái lồn và xe lăn núm vú rồi xóc còn hơn xóc lọ, chị giựt đùng đùng, cái lồn vắt va vắt vẻo hệt làm xiếc.

Có lẽ bị tôi làm nứng quá nên chị hớp tớp bật hỏi : vậy tui để anh đụ cho bớt ghiền thì anh chịu hôn. Dù chuẩn bị để nghe những lời này mà tui cũng giật đùng người. Tôi hỏi lại : chị nói gì tui nghe chưa rõ.

Chị nuốt cục nứng nghe cái ực, hai giò miết để lồn được xóc vô sâu, chị lào phào : thấy anh nứng đái bậy, tui sợ anh bị bịnh vì tui nên bằng lòng cho anh đụ đỡ cho nguôi cơn. Có điều cha phải giữ kín chớ chả ghen tệ mạng, chả mà biết tui đưa lồn cho ai cắm thì chắc chả bứt liệng chó nhai mất.

Tôi suýt phì cười, nhưng vẫn hỏi lửng lơ : thôi chị ơi, chị làm bộ vuốt ve tui chớ đời nào chị dám. Chị tròn xoe mắt : bộ anh tưởng tui đem chiện đụ đéo ra để nói chơi hả, tui tội là vì anh mết tui mà xuất tinh ròm ròm, tui sợ vì tui mà anh bịnh hoạn, rồi ai lo săn sóc. Tui để anh đụ là tui làm phước, tui mong anh đụ rồi thì đừng nghĩ vớ vẩn nữa, cho tui yên sống với chồng tui.

Mặt tui lúc này chắc là ngáo lắm vì tui thấy chị nhìn lăm lăm. Chị hỏi một lần nữa : anh chịu chớ. Tui gật đầu cho rồi, còn đụ một lần hay đụ nhiều lần thì sau sẽ tính. Tôi ngưng không vọc lồn chị nữa, nhưng mấy ngón tay thì vẫn chưa rút ra, cả bàn tay đang xe trên vú cũng vậy.

Chị nằm im im rồi hỏi : vậy anh tính chừng nào thì đụ tui xong phứt cho rồi. Tôi hiểu chị nói lảng chớ giờ chị đang nứng lồn dữ tợn, giá tui có hẹn qua lúc khác, chắc chị cũng tìm cách để tui nắc ngay.

Tôi ỡm ờ đặt vấn đề : theo chị thì chừng nào làm được. Chị ra vẻ tính toán rồi phân bua : trước cũng đụ, sau cũng đụ thôi thì ta làm đại liền bây giờ cho rồi. Tôi phì cười, chị nạt : sao anh lại cười. Tôi chống chế : tại thấy chị nói hay ho nên cười chớ sao…

(Hết Phần 9 … Xin mời đón xem tiếp Phần 10)