Cách tôi đụ mấy bà hàng xóm – Truyện Hay 2021 – Update 77

Chap24

Tổ sư … anh Thắng…. đúng là lớn đầu mà vẫn ngu dốt.

Đáng lẽ định ra tán phét, doạ anh 1 tí rồi gài vào thế xin cho đụ ké cô Hoa…

Yên tâm tôi sẽ trả công đàng hoàng… bằng cách gạ some cô Thuỷ… 1 thằng đụ lồn 1 thằng đụ lỗ hậu… nhưng cỡ cô Thuỷ phải thêm 2 thằng nữa. 1 thằng đúng cho cô bú dái còn 1 thằng cho cô cầm buồi cô nghịch .

Nhất định sẽ có lúc tôi phải rủ thêm đồng đội … 4 anh em siêu nhân sẽ địt nát lồn thần dâm Thu Thuỷ mới được.

Nhưng bây giờ …. đm tôi nhức đéo thể chịu nổi các ông ạ. Đéo hiểu kiểu gì ong nó đốt, nó sưng xong nó tấy… giờ nó xẹp đi rồi nhưng da vẫn cứ bì bì… đụng vào cái là đau, là buốt kinh khủng… mặc dù đc tiêm huyết thanh rồi, đỡ rồi nhưng vẫn đau lắm.

Bác sĩ bảo: tôi vừa khoẻ vừa may đấy. Chứ thể trạng mà yếu yếu… bị ngần ấy con ong bò vẽ đốt….thì chắc chắn lên cmn nóc tủ ngắm gà khoả thân ăn chuối cả nải rồi.

Ngẫm lại có lẽ tại cách đấy ít hôm đứng vào giữa tổ kiến lửa… nó đốt cho ko trượt phát nào rồi về đc mẫu thân đấm bốc cho lên cmn bờ xuống ruộng …. nên cơ thể đc tôi rèn đến cảnh giới kim cang bất toại đấy các ông ạ …

……Cốp…….

Đm lại cái lồn gì đấy! Nguyên cái thanh inox treo màn ở đầu giường bệnh nó rơi vào….. mõm

Cứ lần đéo nào tôi hơi miêu tả hoành tráng về chính mình thì kiểu đéo gì gạch ngói ở đâu nó cũng tìm đến hôn vào mõm … đéo hiểu kiểu gì luôn. Tôi ăn ở rõ hiền lành cơ mà

Lại … cốpppppp …….. ơ cái …. địt…… gì nữa vậy ?

Bố mày đã bảo ăn ở hiền lành rồi mà lại.

Tôi cau có nhìn xung quanh… miệng lẩm bẩm… he he… chị Trang…. cả chị Vân nữa…. gớm… bả lấy viên sỏi ném tôi từ ngoài ô cửa sổ.

2 chị ấy vào thăm tôi. Nhưng gọi ko được nên ném… vì trong phòng bệnh viện chỉ có người nhà đc cấp thẻ mới đc vào. Con muốn thăm nom thì phải đợi đến giờ.

Tôi lếch thếch lết ra…

Thấy tôi. 2 chị vui lắm… tay bắt mặt mừng.

Chị Trang thì nhảy cẫng lên vỗ tay hoan hô ( vãi lều… tôi đi viện chứ đi nhận huy chương đâu mà bà vui như tết vậy bà trang???)

Còn chị Vân thì chăm chú nhìn tôi tỏ rõ sự lo lắng.

Thấy 2 chị tôi cũng ấm lòng. Các chị hỏi han tôi, quan tâm. Xong mỗi người ngồi một bên nắm tay, nắm chân tôi ra điều muốn chăm sóc lắm.

Các ông ạ… người quân tử chinh chiến nơi sa trường… đến khi ngã ngựa thì phải có nữ nhân của mình đến chăm sóc, quan tâm, vỗ về… đó mới thực sự là hạnh phúc…

Một lúc sau… đến giờ truyền thuốc… tôi phải vào trong. Các chị phải về nhà. Chia tay nhau mà trong lòng bịn rịn. Tôi muốn ôm, muốn hôn mỗi chị 1 cái…. mà ko đc. Thôi đành tạm biệt…. em khỏi em sẽ đền 2 người đẹp của em sau nhá!

Tôi đi vào giường. Nằm truyền thuốc, chân vắt chữ ngũ vẩy vẩy… ngẫm nghĩ về cuộc đời…

thuốc hết, rút kim ra …. thì… cô Hoa vào.

Hôm nay cô mang cháo chim câu, nho mỹ và sữa chua cho tôi ăn. Nhưng hôm nay cô không cười. Cô nhìn tôi bằng một ánh mắt rất lạ.

Ánh mắt ko giống như thù hằn, ko hẳn là lo lắng, mà cũng chẳng phải sợ sệt…. một ánh mắt vô hồn, vô cảm….

Tôi khẽ gọi:

cô Hoa ơi…
ơi…
cô giận cháu à?
Không!
Thật là không giận chứ ?
Có !
Đó… rõ ràng là cô giận mà…
Không…
cô ơi cháu bảo này….
Tôi xích lại gần cô, nói thì thầm đủ nghe.

cháu xin lỗi, cháu cũng không cố ý đâu. Chỉ là vô tình thôi nên cháu mới biết.
Thêm nữa cháu cũng không muốn báo chú Hải.. cháu chỉ nói thế thôi chứ. Cháu đâu phải loại ngồi lê đôi mách hóng hớt…
nên cô yên tâm… cô tốt với cháu như vậy cháu làm sao dám để cô phải buồn.

Nghe xong, cô Hoa giãn cơ mặt ra thở phào nhẹ nhõm…

cơ mà có 1 điều nho nhỏ.
Điều gì vậy Lâm???

Tôi không nói nữa mà im lặng quay đi. ( đàn bà phải thế các ông ạ. Nhất định phải câu nhử.. phải gây tò mò… phải làm chủ cuộc chơi. )

Tôi lặng im, nhắm mắt rồi giả vờ nằm ngủ.

Cô Hoa vẫn cố túm lấy tôi, khẽ lay lay gặng hỏi.

Cháu nói đi. Điều gì vậy?

Tôi vẫn không nói. Giờ thuốc bắt đầu ngấm. Tôi bắt đầu buồn ngủ. Tôi ngủ 1 giấc ngon lành. Mặc kệ cô Hoa ngồi bên cạnh với 1 nỗi lòng lo lắng hoang mang.

Tôi tỉnh ngủ… mở mắt nhìn quanh… vẫn thấy cô Hoa ngồi đó. Tay cầm 1 cuốn sách chăm chú đọc… phải nói cô đẹp thật.

Nếu nói từ xinh… là chỉ đơn thuần là vẻ đẹp hài hoà của gương mặt.

Nhưng cô hoa thì khác… cái đẹp của cô toát lên từ làn da mịn màng, từ cách nói chuyện, cách mỉm cười ý nhị, đẹp từ cách trang điểm nhẹ nhàng, đến kiểu tóc búi cao như tiếp viên hàng không… cái đẹp của cô nó tự toát ra từ cái thần thái cốt cách cao sang, quý phái, đằm thắm mặn mà thuộc hàng quý phu nhân ấy..

Phải công nhận là đẹp thật… đang ngắm cô thì đột nhiên….

Ú oà… ôi dời ơi…đm ….. bố Hải lợn

Tổ sư … cán bộ huyện, vừa lùn vừa béo, bụng phì phưỡn ra, mặt thì hôm nọ ong đốt vẫn chưa khỏi, vẫn sưng tều ra to tướng… đm trông có chán ko cơ chứ…

Chú Hải vào thăm tôi… khác với vẻ đằm thắm của cô Hoa. Chú Hải loi cha loi choi, lắp ba lắp bắp như thằng tắc ngơ… mặt lúc nào cũng thấy vui, thấy hớn hở. Nhưng được mỗi cái …. giàu.

Chắc cô Hoa lấy lão này vì tiền chứ đẹp như cô vớ đâu chả đc đấng quân vương.

Chú Hải Lại gần hỏi han… xin lỗi các thứ rồi đi luôn. Chắc đi công việc.

Cô Hoa thấy chú đến hỏi thăm tôi mà lòng nặng trĩu… những vẫn cố tỏ ra bình thường… tôi nhìn phát biết ngay…

Lúc sau cô lại gần tôi khẽ hỏi.

lúc nãy cháu nói còn điều gì???

Tôi đáp..

À…. nhưng cô hứa không đc giận cháu nữa cơ…
Ừ. Không… cô sẽ không giận.
Cô hứa nhé!
Ừ cô Hứa….
Thật nhá!
Thật.
Vậy cô lại đây cháu nói thầm.

Cô Hoa ghé tai vào tôi. Tôi khẽ nói nhỏ vào tai cô:

a bờ cờ dờ đờ… xì xà xì xồ….

Cô ngơ ngác….

cái gì cơ???
A bờ cờ dờ đờ….. gờ hờ sờ tờ rờ……..
Cô vẫn ngơ ngác xong cau mày nhăn nhó…

Gì cơ… cô không nghe rõ…

Lúc này tôi mới ghé sát miệng tôi vào tai cô, phả hơi nóng vào dái tai cô và thì thầm…

cháu muốn thế chỗ anh Thắng.

Đù… cô giật mình, nổi cả gai ốc. Mặt cô đờ ra… ko nói ko rằng, ko biểu cảm.

Tôi lại tiếp lời.

cháu cũng như anh Thắng… nhưng cháu có cách thậm chí còn hơn anh Thắng nhiều. Một chút rồi, thêm 1 chút nữa chắc là không sao đâu….

Cô Hoa ngồi thừ mặt ra… đờ đẫn… vô cảm. Không đờ mới là chuyện lạ. Làm sao cô nghĩ ra được một phu nhân như cô lại có ngày bị 1 thằng mới lớn uy hiếp, thậm chí nó còn dám công khai gạ địt cô nữa…

Nhưng đen cái là nó lại nắm đằng chuôi. Nó chỉ cần mở mồm ra thì cô sẽ mất cả chì lẫn chài. Ko những chú hải đá cô, mà thiên hạ sẽ chửi rủa, coi cô không ra cái gì. Mà bây giờ hoàn toàn kinh tế của cô phụ thuộc vào nhà chồng….

Áp lực… áp lực đấy!!!

Nghĩ ngợi 1 hồi lâu… cô nhìn tôi và nói:

cháu phải hứa giữ kín bí mật này… và chỉ 1 lần, 1 lần duy nhất nhé!

Vậy lần duy nhất đó sẽ diễn ra như thế nào? Hãy cùng chờ đón trong chap tiếp theo nhé.

Nhớ like và bình luận tùm lum nhé các đồng dâm