Bóng người nơi khu tập thể học viện chính trị Đà Nẵng

Đây là lần góp vui cho diễn đàn mình bằng một câu chuyện có thật mình đã trải qua nhưng không biêt có phải là gặp ma không nữa.
Số là anh trai mình lúc trước làm cán bộ ở học viện chính trị quốc gia 3 tại đà nẵng nằm trên đường Nguyễn Công Trứ. Lúc đó ổng gần lấy vợ nhưng chưa có nhà riêng vì ở chung với ba mẹ và mình nên cơ quan cấp cho một phòng gần cuối dãy của khu tập thể học viện nằm bên cạnh trường luôn. Nghe nói là trước đây khu đất này còn hoang vu là nơi cồn cát,nghĩa địa nhiều lắm sau giải phóng nhà nước mới quy hoạch lại làm học viện chính trị.

bong_nguoi

Trước nhà anh mình có một khoảng đất rộng cở khoảng sân bóng mini bây giờ nằm bên cạnh nhà để xe ô tô của học viện, nơi đó chả có cây gì mọc cả ngoài mấy cây trứng cá trồng để lấy bóng mát ở nhà nhưng lại có một cây gòn cổ thụ mọc ở một nơi riêng rẽ nhìn thấy cũng ớn lạnh, đìu hiu lắm Bên nhà anh mình ở có một đường luồng nhỏ cỡ 1,5m thông với khu phía sau mà chả bao giờ mình ra đó làm gì. Khi anh chị đám cưới xong thì đi chơi tuần trăng mật nên mới gọi mình xuống nằm trông nhà. Mình là có tính hơi nhát và lạ nhà là khó ngủ lắm nên mới gọi thằng bạn thân xuống ngủ cho vui. Được 2 đêm thì đêm đó nó bận nên o xuống được nên mình phải ở 1 mình. Mình nhớ rõ là đêm đó trời mưa lất phất nhưng nóng nực lắm mà mình lại không có thói quen bật máy lạnh nên mở cửa sổ ra cho mát chứ mấy ngày trước cửa không bao giờ mở . Thức đến gần 1h sáng ngủ 0 được vì nóng quá nên treo màn tắt hết điện chỉ còn bật cái đèn ngủ quả ớt giống như đèn bàn thờ vậy à. Nằm đâu được khoảng 5,10p gì đó mình đang lơ mơ bỗng cái đèn tắt phụt nổ cái bốp vì chắc quá tải, hãi phải biết. Rồi bỗng nhiên có cơn gió lạnh toát ùa vào phòng làm mình lạnh ngắt cứng đơ người, tự nhiên nhìn ra phía đường luồng cửa sổ thấy có tiếng ồn ào nói chuyện rồi có 2,3 người nhìn vào trong phòng, chả biết là nam hay nữ nữa nhưng là cái bóng mờ mờ . Mình cứng đơ hàm răng luôn y như bất động, 2 bên nhìn nhau khoảng 30s gì đó thì chắc mình sắp đái ra quần rồi thì bỗng nhiên có tiếng chuột kêu hay mèo kêu j đó, mình không nhớ nữa thì mình chợt bừng tỉnh, mấy cái bóng thì cũng biến mất. Mình hoang mang cực độ nên leo ra bật tất cả đèn lên rồi vô tắm nước nóng cho tỉnh táo vì mình biết chắc họ không thể vào nhà được vì nghe nói mỗi nhà đều có ông thần giữ cửa người âm không thể vào nhà được. Tắm ra thì mình nằm lịm cho đến 10h trưa, ba mình thấy lâu chưa về nên mới lên đập cửa gọi cả buổi mình mới nghe rồi thu dọn đồ về.

Sau này mới dám nói cho ông anh biết vì ổng rất dạn mà chị thì cũng yếu bóng vía như mình. . Ổng nói đừng kể cho ai hết vì có đôi lúc ổng cũng thấy họ rồi. Ổng kể ở cách đó mấy nhà có nhà chú Tư là trưởng phòng tổ chức cán bộ, mấy bố đó thì khỏi phải nói chả có tin ma quỷ j hết vì làm công tác chính trị mà. Chú đó sống với vợ, con cái đi tối mới về lại là thương binh nữa. Trưa ngủ trong nhà, thấy con nít ở đâu cứ quậy phá ầm ĩ liền chửi đổng 1 vài câu vì tưởng mấy đứa trong khu thì liền bị ai kéo rớt xuống giường rồi thọc lét ổng nữa. Hãi quá nên ổng xin chuyển nhà qua khu khác, sau đó có điều kiện ra ngoài xây nhà ở không còn ở tập thể nữa. . Nghĩ lại giờ vẫn thấy hãi luôn